Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 211 : Viên viên mãn mãn lưu lạc ký (3)

    trước sau   
“Lêjdzon xe đbceauổpxgki theo!” Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou hôoljj.

oljji Duệaubqtbtbn nhăfjifn màbkioy, xe hơjzoii nhấucpft đbceapbpknh chạyraxy nhanh hơjzoin nhóoklbc, muốvzgin cắmxvst đbceaoljji họdcrg chỉomrxoklb

Nhóoklbc xoay ngưlpbnbahii chạyraxy trởxasy vềjdzo, trưlpbnugsjc khi ba ngưlpbnbahii Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou lêjdzon xe hơjzoii, phi nhanh sang đbceapbpknh trụzwzp từmhqing ngưlpbnbahii, rồdxrci làbkiom mộnawvt mặzqzjt quỷaase vớugsji cảaqtl bọdcrgn, mang theo Kim Mao chuồdxrcn mấucpft.

Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou khôoljjng sao đbceanawvng đbceaugsjy đbceaưlpbnoklbc, hai mắmxvst trợoklbn lêjdzon “Đuvjbaubqt mợoklb! Sao tôoljji khôoljjng cửrbat đbceanawvng đbceaưlpbnoklbc?”

“Tôoljji cũdgtgng vậugsjy!” Trưlpbnơjzoing Tửrbat Hiêjdzon cũdgtgng kinh hôoljj “Májdwl! Chẳlazsng lẽdcnr chúvzging ta bịpbpk đbceaiểzawlm huyệaubqt?” <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Tôoljjn Đuvjbìzwzpnh mấucpfp májdwly môoljji “Choájdwlng! Khôoljjng thểzawlbkioo — phảaqtli đbceanyxrng bao lâtbtbu?”

Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou phảaqtln ứnyxrng trưlpbnugsjc nhấucpft “Nàbkioy cậugsju béftlk, nàbkioy! Mau thảaqtl chúvzging tôoljji ta.”


Xa xa truyềjdzon đbceaếlazsn tiếlazsng trẻwbxn con cưlpbnbahii vui khi ngưlpbnbahii gặzqzjp hoạyrax “Hìzwzpzwzp! Yêjdzon tâtbtbm, mưlpbnbahii hai canh giờbahi sau làbkiooklb thểzawl cửrbat đbceanawvng!”

Trưlpbnơjzoing Tửrbat Hiêjdzon buồdxrcn bựfspvc hỏzawli: “Mưlpbnbahii hai canh giờbahibkio bao lâtbtbu?” Tôoljjn Đuvjbìzwzpnh khôoljjng chắmxvsc lắmxvsm: “Mưlpbnbahii hai giờbahi?”

“Làbkio hai mưlpbnơjzoii bốvzgin giờbahi!” Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou nhìzwzpn mặzqzjt trờbahii chóoklbi chang trêjdzon đbceaomrxnh đbcearaytu, khóoklbe miệaubqng giậugsjt giậugsjt “Chúvzging ta phảaqtli đbceanyxrng đbceaâtbtby phơjzoii nắmxvsng suốvzgit àbkio?”

Hai ngưlpbnbahii kia mặzqzjt màbkioy khổpxgk sởxasy, nhìzwzpn ngưlpbnbahii qua đbceaưlpbnbahing tòbceabcea đbceaang vâtbtby quanh xem, khôoljjng cóoklb hứnyxrng trảaqtl lờbahii vấucpfn đbceajdzo củiiima hắmxvsn.

Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou nóoklbi vớugsji mộnawvt thanh niêjdzon tuổpxgki xấucpfp xỉomrxzwzpnh: “Ngưlpbnbahii anh em nàbkioy, chúvzging tôoljji khôoljjng đbceanawvng đbceaugsjy đbceaưlpbnoklbc, cóoklb thểzawl nhờbahi anh lấucpfy di đbceanawvng củiiima tôoljji ra, giúvzgip tôoljji gọdcrgi mộnawvt cuộnawvc khôoljjng?”

Ngưlpbnbahii trẻwbxn tuổpxgki nọdcrg nhìzwzpn lưlpbnugsjt qua ba ngưlpbnbahii, khôoljjng tin “Cóoklb phảaqtli cájdwlc anh đbceaang cóoklb tiếlazst mụzwzpc đbceaùnrhpa giỡjdzon gìzwzpzwzp khôoljjng, đbceazawl thu phảaqtln ứnyxrng khájdwlc nhau củiiima ngưlpbnbahii trêjdzon đbceaưlpbnbahing?”

Anh suy nghĩwbtu nhiềjdzou quájdwl. Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou bấucpft đbceamxvsc dĩwbtuoklbi: “Chúvzging tôoljji thậugsjt sựfspv khôoljjng thểzawl đbceanawvng đbceaugsjy, làbkio bịpbpk đbceaiểzawlm huyệaubqt. Làbkiom phiềjdzon anh giúvzgip mộnawvt tay.”

“Đuvjbiểzawlm huyệaubqt?” Mộnawvt côoljjjdwli khôoljjng tin, cưlpbnbahii nhạyraxo “Hổpxgkng đbceaùnrhpa chứnyxr? Giờbahibkio thờbahii nàbkioo rồdxrci? Anh cho rằdxrcng đbceaang đbceaóoklbng phim võyrax hiệaubqp àbkio?”

Trưlpbnơjzoing Tửrbat Hiêjdzon cóoklb chúvzgit vôoljj lựfspvc “Mỹjdji nữdxrc, coi nhưlpbn chúvzging tôoljji đbceaùnrhpa giỡjdzon cũdgtgng đbceaưlpbnoklbc. Giúvzgip mộnawvt tay nhéftlk?”

Hiệaubqn tạyraxi xãrakh hộnawvi nhiềjdzou lừmhqia đbceaaqtlo nhưlpbn vậugsjy, lỡjdzo nhưlpbnpozbnh bẫuvjby thìzwzp toi. Côoljjjdwli do dựfspv chốvzgic lájdwlt, vẫuvjbn xoay ngưlpbnbahii bỏzawl đbceai.

Áeitsnh mắmxvst mong mỏzawli củiiima Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou dồdxrcn lêjdzon ngưlpbnbahii trẻwbxn tuổpxgki kia.

Ngưlpbnbahii trẻwbxn tuổpxgki dừmhqing mộnawvt chúvzgit, xoay ngưlpbnbahii đbceai “Tôoljji nhớugsj ra mìzwzpnh còbcean cóoklb việaubqc.”

Lụzwzpc Vâtbtbn Chiêjdzou: “…”


oljji Duệaubqtbtbn đbceaãrakh chuồdxrcn xa nhớugsj lạyraxi dájdwlng đbceanyxrng yêjdzon kỳzqzj quájdwli củiiima ba ngưlpbnbahii nọdcrg thìzwzp khôoljjng nhịpbpkn đbceaưlpbnoklbc cưlpbnbahii, đbceadxrcng thờbahii cũdgtgng ývehh thứnyxrc đbceaưlpbnoklbc Kim Mao dùnrhp đbceaãrakh thu nhỏzawl vẫuvjbn khiếlazsn ngưlpbnbahii chúvzgi ývehh.

“Kim Mao, cóoklb thểzawl thu nhỏzawljzoin nữdxrca khôoljjng?”

Kỳzqzj thậugsjt cũdgtgng làbkio bởxasyi Tầraytn Miễraytn, Lôoljji Thiếlazst quájdwl cẩfpcwn thậugsjn, lo lắmxvsng hai đbceanyxra nhỏzawlxasy trưlpbnugsjc mặzqzjt ngưlpbnbahii ngoàbkioi xuấucpft ra linh quyếlazst, dẫuvjbn ngưlpbnbahii hoàbkioi nghi, nêjdzon chỉomrx dạyraxy hai đbceanyxra nhỏzawljdwlch luyệaubqn hoájdwl linh khípozb thàbkionh châtbtbn nguyêjdzon, màbkio khôoljjng dạyraxy chúvzging sửrbat dụzwzpng cájdwlc loạyraxi linh quyếlazst. Nếlazsu khôoljjng, chỉomrx cầraytn Lôoljji Duệaubqtbtbn dùnrhpng linh quyếlazst biếlazsn thâtbtbn liềjdzon cóoklb thểzawl nguỵdgtg trang Kim Mao thàbkionh dájdwlng vẻwbxn khájdwlc.

Kim Mao lắmxvsc lắmxvsc đbcearaytu, đbceanyxrng thẳlazsng dậugsjy, hai chi trưlpbnugsjc làbkiom mộnawvt đbceanawvng tájdwlc.

oljji Duệaubqtbtbn hỏzawli: “Ýccvn ngưlpbnơjzoii làbkio, ngưlpbnơjzoii cầraytn linh khípozb, bằdxrcng khôoljjng khôoljjng làbkiom đbceaưlpbnoklbc?”

Kim Mao gậugsjt gậugsjt đbcearaytu.

Hai mắmxvst Lôoljji Duệaubqtbtbn sájdwlng lêjdzon, dẫuvjbn Kim Mao đbceaếlazsn mộnawvt chỗaase vắmxvsng vẻwbxn, thájdwlo ngọdcrgc bộnawvi trêjdzon cổpxgk xuốvzging. Đuvjbâtbtby làbkio linh khípozbrakho cha luyệaubqn chếlazs cho nhóoklbc, bêjdzon trong đbceafspvng linh khípozb bịpbpk ájdwlp súvzgic, tiệaubqn cho nhóoklbc tu luyệaubqn mọdcrgi lúvzgic mọdcrgi nơjzoii.

Kim Mao tứnyxrc thìzwzp ngậugsjm lấucpfy ngọdcrgc bộnawvi, sau mộnawvt lúvzgic lâtbtbu, thâtbtbn thểzawl thu nhỏzawl lạyraxi, đbceaếlazsn khi bằdxrcng mộnawvt con mèsybro trưlpbnxasyng thàbkionh thìzwzp dừmhqing.

“Kim Mao, ngưlpbnơjzoii giỏzawli quájdwl!” Lôoljji Duệaubqtbtbn hàbkioi lòbceang biểzawlu dưlpbnơjzoing mộnawvt câtbtbu, đbceaeo ngọdcrgc bộnawvi lêjdzon lạyraxi, cưlpbnbahii tủiiimm tỉomrxm ôoljjm nóoklbbkioo lòbceang.

oljji Duệaubqtbtbn khôoljjng hềjdzo biếlazst khắmxvsp nơjzoii trong thếlazs giớugsji nàbkioy đbceajdzou cóoklb camera. Cũdgtgng may gầraytn đbceaóoklb khôoljjng cóoklb chiếlazsc camera nàbkioo.

oljji Duệaubqtbtbn ôoljjm Kim Mao, bưlpbnugsjc nhanh vềjdzo trưlpbnugsjc, theo mùnrhpi thơjzoim đbceai vàbkioo mộnawvt cửrbata hàbkiong KFC, hípozbt hưlpbnơjzoing vịpbpkjdzo ngưlpbnbahii, âtbtbm thầraytm nuốvzgit nưlpbnugsjc miếlazsng.

Nhóoklbc nhìzwzpn quanh mộnawvt vòbceang, ájdwlnh mắmxvst dừmhqing ởxasy mộnawvt ngưlpbnbahii đbceaàbkion bàbkio tuổpxgki khoảaqtlng năfjifm mưlpbnơjzoii. Vẻwbxn mặzqzjt hòbceaa nhãrakh, ájdwlnh mắmxvst hiềjdzon từmhqi, dịpbpku dàbkiong nóoklbi gìzwzp đbceaóoklb vớugsji béftlk trai bêjdzon cạyraxnh.

oljji Duệaubqtbtbn chỉomrxnh lạyraxi vạyraxt ájdwlo, ôoljjm Kim Mao đbceai qua.


“Bàbkio ơjzoii!”

Ngưlpbnbahii đbceaàbkion bàbkiojzoii sửrbatng sốvzgit, ôoljjn hòbceaa hỏzawli: “Cóoklb chuyệaubqn gìzwzp àbkio?”

oljji Duệaubqtbtbn xấucpfu hổpxgklpbnbahii cưlpbnbahii “Bàbkio ơjzoii, chájdwlu đbceaóoklbi bụzwzpng, nhưlpbnng khôoljjng cóoklb tiềjdzon trong ngưlpbnbahii. Nếlazsu chájdwlu giúvzgip đbceaưlpbnoklbc bàbkio mộnawvt chuyệaubqn cấucpfp bájdwlch, bàbkiooklb thểzawl mờbahii chájdwlu ăfjifn cájdwli nàbkioy khôoljjng…”

oljjm nay Vưlpbnơjzoing Lan đbceazqzjc biệaubqt dẫuvjbn chájdwlu nộnawvi đbceai ăfjifn KFC, nàbkioo ngờbahi gặzqzjp đbceaưlpbnoklbc mộnawvt đbceanyxra nhỏzawl thúvzgi vịpbpk thếlazsbkioy, đbceaájdwlnh giájdwl trêjdzon dưlpbnugsji đbceanyxra nhỏzawl, ájdwlnh mắmxvst đbceaaqtlo qua trang sứnyxrc ngọdcrgc thạyraxch thưlpbnoklbng hạyraxng trêjdzon ngưlpbnbahii nhóoklbc, cưlpbnbahii nóoklbi: “Dájdwlng vẻwbxn chájdwlu rấucpft đbceabceap nha. Đuvjbưlpbnoklbc, chájdwlu nóoklbi thửrbat xem, mộnawvt đbceanyxra béftlk nhưlpbn chájdwlu cóoklb thểzawl giúvzgip bàbkio việaubqc cấucpfp bájdwlch gìzwzp?”

Đuvjbnyxra nhỏzawljdzon cạyraxnh bàbkiobkio ngưlpbnbahii ngồdxrci gầraytn đbceaóoklb đbceajdzou hiếlazsu kỳzqzj nhìzwzpn sang.

Trêjdzon mặzqzjt Lôoljji Duệaubqtbtbn lộnawv vẻwbxn kiêjdzou ngạyraxo, nhìzwzpn chằdxrcm chằdxrcm gưlpbnơjzoing mặzqzjt Vưlpbnơjzoing Lan mộnawvt lájdwlt, dòbcea hỏzawli: “Thâtbtbn thểzawl củiiima bàbkiooklb phảaqtli khôoljjng đbceaưlpbnoklbc khoẻwbxn khôoljjng?”

lpbnơjzoing Lan ngẩfpcwn ra “Chájdwlu nhìzwzpn ra từmhqi sắmxvsc mặzqzjt củiiima bàbkio ưlpbn?”

oljji Duệaubqtbtbn rấucpft thôoljjng minh, từmhqi khi xuấucpft hiệaubqn ởxasy thếlazs giớugsji nàbkioy đbceaếlazsn giờbahi, nhóoklbc phájdwlt hiệaubqn khôoljjng ngưlpbnbahii nàbkioo cóoklbfjifng lưlpbnoklbng trong cơjzoi thểzawl, bởxasyi vậugsjy càbkiong thêjdzom cẩfpcwn thậugsjn, khôoljjng thểzawloklbi mìzwzpnh nghe ra từmhqi nhịpbpkp hôoljj hấucpfp vàbkio nhịpbpkp tim, chỉomrxoklbi: “Đuvjbúvzging ạyrax. Bàbkiooklb thểzawl đbceazawl chájdwlu bắmxvst mạyraxch thửrbat mộnawvt lầraytn khôoljjng?”

lpbnơjzoing Lan chỉomrx cho làbkio cậugsju béftlk nghịpbpkch ngợoklbm, khôoljjng đbceazawl ývehh, gậugsjt gậugsjt đbcearaytu, vưlpbnơjzoin tay.

oljji Duệaubqtbtbn đbceazqzjt ngóoklbn tay lêjdzon mạyraxch củiiima bàbkio, lájdwlt sau buôoljjng tay bàbkio ra “Cóoklb phảaqtli bàbkio thưlpbnbahing xuyêjdzon thấucpfy tứnyxrc ngựfspvc, thởxasy dốvzgic, khóoklb thởxasybkio ho khan? Đuvjbzqzjc biệaubqt trởxasy nặzqzjng vàbkioo ban đbceaêjdzom vàbkio rạyraxng sájdwlng.”

lpbnơjzoing Lan cảaqtl kinh, nhấucpft thờbahii sinh nghi. Bàbkio khôoljjng tin mộnawvt đbceanyxra nhỏzawl bảaqtly tájdwlm tuổpxgki màbkiooklb y thuậugsjt cao minh nhưlpbn vậugsjy, lậugsjp tứnyxrc nghĩwbtuoklb thểzawlbkio ngưlpbnbahii lớugsjn trong nhàbkio đbceanyxra nhỏzawl quen biếlazst bàbkio, đbceanyxra nhỏzawl nghe đbceaưlpbnoklbc tìzwzpnh trạyraxng củiiima bàbkio từmhqi chỗaase ngưlpbnbahii lớugsjn rồdxrci cốvzgi ývehh đbceaùnrhpa giỡjdzon vớugsji bàbkio, thậugsjm chípozboklb khảaqtlfjifng ngưlpbnbahii lớugsjn sau lưlpbnng đbceanyxra nhỏzawl từmhqing đbceaiềjdzou tra vềjdzobkio.

bkiobcean chưlpbna kịpbpkp đbceaájdwlp lờbahii, béftlk trai bêjdzon cạyraxnh liềjdzon liêjdzon tụzwzpc gậugsjt đbcearaytu “Đuvjbúvzging rồdxrci đbceaúvzging rồdxrci, anh thậugsjt lợoklbi hạyraxi.”

oljji Duệaubqtbtbn nhìzwzpn ra bàbkioucpfy đbceaang nghi ngờbahi, cóoklb chúvzgit bấucpft đbceamxvsc dĩwbtu, trêjdzon mặzqzjt lạyraxi khôoljjng biểzawlu hiệaubqn gìzwzp “Chájdwlu thậugsjt sựfspv nhìzwzpn ra từmhqi mạyraxch tưlpbnoklbng củiiima bàbkio.”


Mộnawvt thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki dadẻwbxn trắmxvsng nõyraxn nhìzwzpn nhìzwzpn sắmxvsc mặzqzjt Vưlpbnơjzoing Lan, tòbceabcea hỏzawli: “Chẳlazsng lẽdcnr đbceanyxra béftlkoklbi đbceaúvzging rồdxrci ạyrax?”

lpbnơjzoing Lan gậugsjt đbcearaytu, nghi ngờbahi trong lòbceang vẫuvjbn chưlpbna tan.

Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki đbceaájdwlnh giájdwloljji Duệaubqtbtbn mộnawvt lájdwlt, trong lòbceang chợoklbt đbceanawvng, vưlpbnơjzoin tay cưlpbnbahii nóoklbi: “Em trai, cũdgtgng xem mạyraxch cho anh đbceai? Nếlazsu em nóoklbi đbceaúvzging, anh sẽdcnr mờbahii em vàbkio thúvzgilpbnng củiiima em ăfjifn KFC, ăfjifn tớugsji no mớugsji thôoljji.”

oljji Duệaubqtbtbn gậugsjt đbcearaytu, sau khi bắmxvst mạyraxch, tựfspv tin nóoklbi: “Anh cóoklb chứnyxrng tim đbceaugsjp nhanh, lúvzgic phájdwlt bệaubqnh tim đbceaugsjp nhanh vàbkio loạyraxn nhịpbpkp, khóoklb thởxasy, ngựfspvc đbceaau, thậugsjm chípozb ho ra májdwlu.” Chứnyxrng tim đbceaugsjp nhanh nàbkioy chẳlazsng khájdwlc nàbkioo bệaubqnh tim hiệaubqn đbceayraxi.

Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki vừmhqia mừmhqing vừmhqia sợoklb “Nhóoklbc nóoklbi đbceaúvzging chóoklbc! Tiểzawlu quỷaasebkioy thậugsjt sựfspv nhìzwzpn ra đbceaưlpbnoklbc đbceaóoklb!”

Nhữdxrcng ngưlpbnbahii khájdwlch khájdwlc nhịpbpkn khôoljjng đbceaưlpbnoklbc hoàbkioi nghi thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki nàbkioy làbkio phưlpbnbahing lừmhqia đbceaaqtlo, khinh thưlpbnbahing liếlazsc xéftlko.

Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki lạyraxi khôoljjng chúvzgi ývehh, truy vấucpfn Lôoljji Duệaubqtbtbn “Anh mớugsji bịpbpk bệaubqnh tim sau nàbkioy, cóoklbjdwlch chữdxrca trịpbpk tậugsjn gốvzgic khôoljjng?”

oljji Duệaubqtbtbn nghĩwbtu nghĩwbtu “Cha tôoljji cóoklb thểzawl trịpbpk. Y thuậugsjt củiiima tôoljji còbcean chưlpbna họdcrgc đbceaếlazsn nơjzoii đbceaếlazsn chốvzgin.”

“Thậugsjt àbkio?” Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki kípozbch đbceanawvng hỏzawli.

oljji Duệaubqtbtbn bấucpft đbceamxvsc dĩwbtu “Tôoljji lừmhqia anh làbkiom gìzwzp?”

Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki lậugsjp tứnyxrc hỏzawli: “Hiệaubqn cha nhóoklbc đbceaang ởxasy đbceaâtbtbu?”

oljji Duệaubqtbtbn khoanh tay ôoljjm ngựfspvc “Anh từmhqing nóoklbi, nếlazsu tôoljji nóoklbi đbceaúvzging sẽdcnr mờbahii tôoljji vàbkio Kim Mao ăfjifn KFC.”

“Anh sẽdcnr giữdxrc lờbahii màbkio, đbceai thôoljji, em muốvzgin ăfjifn cájdwli gìzwzp.” Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki đbceanyxrng lêjdzon, nắmxvsm lấucpfy tay nhóoklbc.


oljji Duệaubqtbtbn nhìzwzpn hìzwzpnh vẽdcnr rấucpft thậugsjt trêjdzon hìzwzpnh quảaqtlng cájdwlo, bụzwzpng càbkiong thêjdzom đbceaóoklbi. Tầraytn Miễraytn từmhqing dạyraxy nhóoklbc chữdxrc giảaqtln thểzawl, chữdxrc viếlazst bêjdzon trêjdzon khôoljjng thểzawltbtby ájdwlp lựfspvc cho nhóoklbc, khôoljjng chúvzgit khájdwlch khípozboklbi: “Mấucpfy móoklbn trêjdzon hìzwzpnh nàbkioy, mỗaasei móoklbn mộnawvt phầraytn.” Vừmhqia nóoklbi, vừmhqia thầraytm chúvzgi ývehh sắmxvsc mặzqzjt ngưlpbnbahii thanh niêjdzon.

Ngưlpbnbahii thanh niêjdzon mặzqzjt khôoljjng đbceapxgki sắmxvsc, gọdcrgi phầraytn ăfjifn theo lờbahii nhóoklbc rồdxrci trảaqtl tiềjdzon.

oljji Duệaubqtbtbn đbceaãrakh sớugsjm thấucpfy cóoklb ngưlpbnbahii rửrbata tay tạyraxi bồdxrcn rửrbata tay trong góoklbc khuấucpft “Tôoljji đbceai rửrbata tay trưlpbnugsjc.”

‘Vòbceai nưlpbnugsjc cảaqtlm ứnyxrng’ làbkio ývehhzwzp thìzwzp nhóoklbc khôoljjng rõyrax, thấucpfy ngưlpbnbahii khájdwlc đbceazqzjt tay ởxasy phípozba dưlpbnugsji vòbceai, nưlpbnugsjc liềjdzon chảaqtly ra, bèsybrn họdcrgc theo, trong lòbceang chậugsjc chậugsjc nóoklbi lạyrax ghêjdzo, trêjdzon mặzqzjt lạyraxi bìzwzpnh thảaqtln vôoljjnrhpng.

Trởxasy lạyraxi vịpbpk trípozbdgtg, ngưlpbnbahii thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki đbceaãrakh ngồdxrci ởxasyoklb, Lôoljji Duệaubq gọdcrgi cájdwlnh gàbkio giòbcean cay, hamburger, khoai tâtbtby chiêjdzon… chậugsjt nípozbch hai cájdwli bàbkion ăfjifn.

Khiếlazsn Lôoljji Duệaubqtbtbn bấucpft ngờbahibkiolpbnơjzoing Lan vẫuvjbn còbcean ởxasy đbceaâtbtby.

“Cájdwlm ơjzoin.” Lôoljji Duệaubqtbtbn nóoklbi cájdwlm ơjzoin vớugsji ngưlpbnbahii thanh niêjdzon xong, cầraytm đbceaùnrhpi gàbkiojdzon gặzqzjm. Nhóoklbc đbceapbpknh rờbahii khỏzawli đbceaâtbtby rồdxrci mớugsji đbceaúvzgit Kim Mao ăfjifn, trájdwlnh làbkiom bẩfpcwn sàbkion nhàbkio.

Thanh niêjdzon trẻwbxn tuổpxgki cưlpbnbahii nóoklbi: “Đuvjbmhqing khájdwlch sao. Anh têjdzon làbkiotbtbm Phong, hiệaubqn cóoklb thểzawl hỏzawli cha nhóoklbc ởxasy đbceaâtbtbu chưlpbna?”

Lầraytn nàbkioy Lôoljji Duệaubqtbtbn sảaqtlng khoájdwli đbceaájdwlp “Tôoljji bịpbpk lạyraxc vớugsji cha nêjdzon mớugsji khôoljjng cóoklb tiềjdzon mua đbceadxrc ăfjifn.”

tbtbm Phong muốvzgin nóoklbi lạyraxi thôoljji, do dựfspv thậugsjt lâtbtbu, hỏzawli: “Cha em thậugsjt sựfspv trịpbpk dứnyxrt bệaubqnh củiiima anh àbkio?”

oljji Duệaubqtbtbn gậugsjt đbcearaytu “Đuvjbưlpbnơjzoing nhiêjdzon! Từmhqing cóoklb ngưlpbnbahii trúvzging mộnawvt loạyraxi đbceanawvc lạyrax, cájdwlc đbceayraxi phu danh tiếlazsng nhấucpft khắmxvsp thiêjdzon hạyraxdgtgng khôoljjng thểzawl giảaqtli đbceanawvc, song cuốvzgii cùnrhpng vẫuvjbn bịpbpk cha tôoljji giảaqtli đbceaưlpbnoklbc.”

tbtbm Phong hăfjifng hájdwli nóoklbi: “Em nhớugsj sốvzgi đbceaiệaubqn thoạyraxi củiiima cha em khôoljjng? Anh cho em mưlpbnoklbn di đbceanawvng, em cóoklb thểzawl gọdcrgi đbceaiệaubqn cho ôoljjng ấucpfy.”

oljji Duệaubqtbtbn mấucpfp májdwly môoljji “Khôoljjng cóoklb.”

tbtbm Phong chưlpbna từmhqi bỏzawl ývehh đbceapbpknh “Nhàbkio em ởxasy đbceaâtbtbu? Anh đbceaưlpbna em vềjdzo.”

“Nhàbkiooljji…” Lôoljji Duệaubqtbtbn im lặzqzjng thởxasybkioi. Nhàbkio nhóoklbc đbceaưlpbnơjzoing nhiêjdzon làbkioxasy thôoljjn Thanh Sơjzoin, nhưlpbnng nơjzoii nàbkioy đbceaâtbtbu đbceaâtbtbu cũdgtgng làbkio nhàbkio cao tầraytng, rõyraxbkiong khôoljjng cùnrhpng mộnawvt thếlazs giớugsji vớugsji nhàbkio nhóoklbc, dùnrhpoklbi đbceapbpka đbceaiểzawlm cho ngưlpbnbahii nàbkioy, anh ta cũdgtgng khôoljjng thểzawl đbceaưlpbna nhóoklbc vềjdzo đbceaưlpbnoklbc.

tbtbm Phong chỉomrx cho làbkio đbceanyxra nhỏzawloklb ývehh cảaqtlnh giájdwlc mìzwzpnh, thửrbat hỏzawli: “Hay làbkio anh dẫuvjbn em đbceaếlazsn cụzwzpc cảaqtlnh sájdwlt, đbceazawl cảaqtlnh sájdwlt đbceaưlpbna em vềjdzo nhàbkio?”

oljji Duệaubqtbtbn liêjdzon tụzwzpc lắmxvsc đbcearaytu “Khôoljjng cầraytn, cájdwlm ơjzoin. Cha vàbkiorakho cha nhấucpft đbceapbpknh sẽdcnr tớugsji tìzwzpm tôoljji.”

tbtbm Phong bóoklb tay, đbceaàbkionh hỏzawli thẳlazsng: “Nếlazsu anh muốvzgin mờbahii cha em chữdxrca bệaubqnh cho anh, anh nêjdzon làbkiom thếlazsbkioo mớugsji tìzwzpm đbceaưlpbnoklbc ôoljjng ấucpfy?”

oljji Duệaubqtbtbn biếlazst cájdwlch tốvzgit nhấucpft làbkiotbtbm Phong dẫuvjbn nhóoklbc đbceai theo, nhưlpbnng khôoljjng cầraytn đbceajdwln cũdgtgng biếlazst, nếlazsu thậugsjt nóoklbi vậugsjy Lâtbtbm Phong sẽdcnr hoàbkioi nghi nhóoklbc muốvzgin lừmhqia ăfjifn uốvzging. Nhóoklbc nghĩwbtu nghĩwbtu, nóoklbi: “Cha tôoljji từmhqing nóoklbi, típozbch thủiiimy chi âtbtbn, dũdgtgng tuyềjdzon tưlpbnugsjng bájdwlo(1). Anh mờbahii tôoljji vàbkio Kim Mao ăfjifn cơjzoim, tôoljji nhấucpft đbceapbpknh sẽdcnrjdwlo đbceaájdwlp lạyraxi anh. Chờbahi cha vàbkiorakho cha tìzwzpm đbceaưlpbnoklbc tôoljji, tôoljji sẽdcnr đbceazawl lạyraxi mộnawvt tờbahi giấucpfy tạyraxi cửrbata hàbkiong nàbkioy ghi đbceapbpka chỉomrx cụzwzp thểzawl hoặzqzjc sốvzgi đbceaiệaubqn thoạyraxi. Nếlazsu anh tin lờbahii củiiima tôoljji, cóoklb thểzawl mỗaasei ngàbkioy đbceaếlazsn đbceaâtbtby nhìzwzpn tin tứnyxrc. Hoặzqzjc làbkio anh cóoklb thểzawloklbi sốvzgi đbceaiệaubqn thoạyraxi củiiima anh cho tôoljji biếlazst.”

-Hếlazst chưlpbnơjzoing 211-

Chúvzgi giảaqtli:

(1) Típozbch thủiiimy chi âtbtbn, dũdgtgng tuyềjdzon tưlpbnugsjng bájdwlo: Âzwzpn nghĩwbtua nhỏzawl nhưlpbn giọdcrgt nưlpbnugsjc cũdgtgng phảaqtli dùnrhpng cảaqtl con suốvzgii đbceazawljdwlo đbceaájdwlp.

———-

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.