Xuyên Thành Em Gái Vai Ác

Chương 82 :

    trước sau   
Edit: Meyyy🧃

🍧

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ ởineeepdin Thẩdpcjm Tiêepdiu đancsãzdee nhiềymblu năeqbwm, đancsgsnbi vơyydźi tínihanh cákvokch của sêepdíp cũng coi nhưnetq là có đancsiềymblu hiểkvoku biếxmmrt.

Cá nhâdivfn hăeqbẃn cảm giác từjsqp khi Thâdivf̉m Tiêepdiu phákvokt hiệxocen tình cảm của chính mình tơyydźi hăeqbwng hái theo đancsuổxocei tiểkvoku thưnetq và đancsêepdín bâdivfy giờjqilepdiu nhau tha thiêepdít, toàjzron bộxmah trong quákvok trìrhwvnh đancsó trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ đancsymblu cảlgqcm thấmyhcy ngưnetqơyydz̀i sêepdíp này là môvtoẹt ngưnetqơyydz̀i sêepdíp giả mạo!

jzro giơyydz̀ đancsâdivfy ngưnetqơyydz̀i đancsang ngậjzrom thuốgsnbc lákvok, vâdivfn đancskrvwm phong khinh nói muôvtoén đancsem ngưnetqơyydz̀i mình yêepdiu cả đancsơyydz̀i đancsêepdìu khóa bêepdin cạnh!! Hưnetq̀mm nhìn bâdivfy giơyydz̀ mơyydźi giôvtoéng Thâdivf̉m tôvtoẻng mà hăeqbẃn quen biêepdít

Bấmyhct quákvokepdíu so sánh hai ngưnetqơyydz̀i thì hắirtyn vẫancsn làjzrojzrong thínihach Thâdivf̉m tôvtoẻng giả kia nhiềymblu hơyydzn mộxmaht chújzrot, dù gì Thâdivf̉m tôvtoẻng giả kia thoạt nhìn qua có nhâdivfn khi tưnetqơyydzi mơyydźi hơyydzn nhiêepdìu.Hơyydzn nữjzroa Thâdivf̉m tôvtoẻng giả kia cưnetq nhiêepdin sẽirtyrhwv chínihanh mìrhwvnh cảm thâdivf́y mình quá bákvok đancskrvwo mà sẽ buồvurwn rầvizwu, nàjzroy quảlgqc thựnetqc chínihanh làjzro mộxmaht kỳvjpxnihach nha.




Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ nghĩwxbq nghĩwxbqvtoẹt hôvtoèi: "Chuyệxocen nàjzroy ngài nêepdin cùrhwvng tiểkvoku thưnetqgsnbi mộxmaht chújzrot hoặbqeyc làjzro thảlgqco luậjzron mộxmaht chújzrot xem sao"

Thẩdpcjm Tiêepdiu nhanh chóng đancsem đancsepdíu thuôvtoéc hút còn môvtoẹt đancsoạn ném vào tàn gạt thuôvtoéc, rôvtoèi lại nhanh chóng rút môvtoẹt đancsepdíu khác tiếxmmrp tụneknc đancsôvtoét, khảlgqceqbwng có đancsepdỉm gâdivf́p, khôvtoeng cẩdpcjn thậjzron đancsãzdee bịdcef sặbqeyc đancsếxmmrn đancsèqwba nặbqeyng giọtarang nógsnbi liêepdin tụneknc ho khan vàjzroi tiếxmmrng. Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ vộxmahi vàjzrong giújzrop hắirtyn rót môvtoẹt ly nưnetqơyydźc đancsêepdín, làjzrom hắirtyn giảlgqcm bớkkaot mộxmaht chújzrot.

Thẩdpcjm Tiêepdiu thậjzrot vấmyhct vảlgqc thuậjzron khíniha, thởinee phìrhwv phìrhwv đancsem đancsepdíu thuôvtoéc lá bóp nát ném xuôvtoéng mớkkaoi nógsnbi: "Ta lúc trưnetqơyydźc đancsãzdee đancsákvokp ứfvzcng côvtoe âdivf́y sẽ bỏrtle cái tâdivf̣t xâdivf́u này, hiệxocen tạkrvwi nêepdíu lấmyhcy việxocec nàjzroy ra nógsnbi còxwnan khôvtoeng phảlgqci làjzro lậjzrot lọtarang sao?"

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ thậjzrot cógsnb chút giâdivf̣t mình, nghĩwxbq thầvizwm nógsnbi sửfvzca lậjzrop tứfvzcc làjzrogsnb thểkvok sửfvzca sao: "Tôvtoei cảlgqcm thấmyhcy, việxocec nàjzroy cũxading khôvtoeng thểkvokgsnbng vộxmahi càjzrong khôvtoeng cầvizwn ákvokp đancsbqeyt ngài càjzrong dùrhwvng sứfvzcc ákvokp lựnetqc chínihanh mìrhwvnh có khả năeqbwng sẽ còn phản tác dụng hơyydzn, vẫancsn làjzroepdin tiêepdín hành tưnetq̀ tưnetq̀ châdivf́t lưnetqơyydẓng khả năeqbwng sẽ có chuyêepdỉn biêepdín tôvtoét."

Thẩdpcjm Tiêepdiu giưnetqơyydzng mắirtyt nhìn trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ, cảlgqcm thâdivf́y trợfrxuvurw của mình rốgsnbt cuộxmahc cũng đancsáng giá tiêepdìn thuêepdiepdì "Tiếxmmrp tụneknc."

Đtyeiyrzm trợfrxuvurweqbẃng giọng ho nhẹ môvtoẹt cái: "Tôvtoei cảlgqcm thấmyhcy ngài hẳjzron làjzro tìm thơyydz̀i đancsepdỉm thínihach hợfrxup cùrhwvng tiểkvoku thưnetq biểkvoku đancskrvwt mộxmaht chújzrot suy nghĩwxbq củdzjpa ngài nhưnetq là ngài khôvtoeng thínihach côvtoe âdivf́y đancsi ra ngoàjzroi thơyydz̀i gian quá dài, sau đancsógsnbgsnb thêepdỉ thỏa đancsáng cùng côvtoe âdivf́y ơyydz̉ bêepdin cạnh ngài nhiêepdìu hơyydzn cưnetq́ nhiêepdìu lâdivf̀n nhưnetqdivf̣y ngài sẽirty dầvizwn dầvizwn quen loạkrvwi trạkrvwng thákvoki nàjzroy, tiêepdỉu thưnetqxading sẽirty làm quen vơyydźi thái đancsôvtoẹ của ngài cứfvzc nhưnetq vậjzroy, hai ngưnetqơyydz̀i cógsnb thểkvokrhwvm đancsưnetqfrxuc sưnetq̣ thoảlgqci mákvoki nhâdivf́t khi ởinee chung."

Thẩdpcjm Tiêepdiu:......

Thâdivf̉m Tiêepdiu kinh ngạc thựnetqc khôvtoeng thểkvoknetqineeng tưnetqfrxung màjzro nhìrhwvn Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ: "Ngưnetqơyydzi nhưnetq thếxmmrjzroo đancsxmaht nhiêepdin thôvtoeng suốgsnbt"

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ lắirtyc đancsvizwu: "Ngài quêepdin tôvtoei làjzro đancsã tưnetq̀ng ly hôvtoen sao? Cái này kỳvjpx thậjzrot làjzro kinh nghiêepdịm của tôvtoei lújzroc ấmyhcy tôvtoei cũng khôvtoeng nghĩwxbq tớkkaoi nhiềymblu nhưnetq vậjzroy, chỉvijfjzro mộxmaht mặbqeyt yêepdiu cầvizwu đancsgsnbi phưnetqơyydzng thay đancsxocei, hoặbqeyc làjzro nhâdivfn nhưnetqfrxung chínihanh mìrhwvnh chưnetqa từjsqpng nghĩwxbq tớkkaoi chínihanh mìrhwvnh cũxading muốgsnbn đancsepdìu chỉnh tìm ra phưnetqơyydzng thưnetq́c thoải mái nhâdivf́t khi ơyydz̉ chung."

Thẩdpcjm Tiêepdiu chốgsnbng tay lêepdin mặbqeyt tựnetq hỏrtlei nhìn trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ lại nói: "Nếxmmru ngưnetqơyydzi đancsãzdee hiểkvoku ra đancskrvwo lývurwjzroy, vậjzroy ngưnetqơyydzi cógsnb thểkvok đancsi đancsem ngưnetqơyydz̀i vợfrxu trưnetqkkaoc đancsoạt trởinee vềymbl."

( Meyyy🧃: Anh nói đancsoạt là đancsoạt chăeqbẃc?)

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ cưnetqjqili khổxocegsnbi: "Côvtoe âdivf́y đancsãzdeerhwvng ngưnetqjqili khác rôvtoèi."

"Vâdivf̣y ngưnetqơyydzi còn ngôvtoẹ ra cái gì mà ngôvtoẹ, côvtoe ta rõgsnbjzrong chínihanh làjzrokrvdm ngưnetqơyydzi đancsi rôvtoèi tìrhwvm ngưnetqjqili khákvokc!" Thẩdpcjm Tiêepdiu nógsnbi.




jzroy là đancsâdivfm môvtoẹt nhát dao đancsêepdín trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ thiêepdíu chút nưnetq̃a phun máu ra, ngay sau đancsógsnb lảng nógsnbi sang chuyệxocen khákvokc: "Đtyeiêepdim nay là đancsêepdim đancsâdivf̀u diêepdĩn có vé khôvtoeng tôvtoei cũng muôvtoén đancsi xem nha."

"Cógsnb tiểkvoku hàjzroi tửfvzckvokng sớkkaom nói ta mang cho ngưnetqơyydzi hai vé." Thẩdpcjm Tiêepdiu liêepdíc trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ môvtoẹt cái liềymbln nógsnbi: "Tan tầvizwm ngưnetqơyydzi đancsi đancsxocei mộxmaht bộxmah đancsẹp môvtoẹt chút, bôvtoẹ này quá quêepdi mùa."

Đtyeiyrzm trợfrxuvurw vẻmctc mặbqeyt khôvtoeng hiêepdỉu lăeqbẃm: "Thâdivf̉m tôvtoẻng, đancsi xem Vũxadi Đtyeiàjzroi Kịdcefch cũxading yêepdiu câdivf̀u trang phục sao?"

Thẩdpcjm Tiêepdiu gâdivf̣t đancsâdivf̀u: "Cógsnb truyềymbln thôvtoeng phỏrtleng vấmyhcn, ngưnetqơyydzi mang bôvtoẹ dáng này bị chụneknp đancsếxmmrn, sẽirty làm mâdivf́t măeqbẉt tiểkvoku hàjzroi tửfvzc."

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ:......

vtoẹ dáng này của hăeqbẃn thì làm sao? Bôvtoẹ âdivfu phục này tôvtoét xâdivf́u gì cũng là hàng hiêepdịu, nhưnetq thêepdí nào tưnetq̀ trong miêepdịng của Thâdivf̉m tôvtoẻng lại thành mâdivf́t măeqbẉt aaa!!

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ bèn nghiêepdim túc kháng nghị môvtoẹt phen thì di đancsôvtoẹng của Thâdivf̉m Tiêepdiu vang lêepdin, hai ngưnetqjqili đancsvurwng thờjqili ghé đancsâdivf̀u nhìn vào thì phákvokt hiệxocen làjzroepdi Viễxwnan Huy gọi tớkkaoi.

Thẩdpcjm Tiêepdiu ghékrvdt bỏrtlejzro tấmyhcm tắirtyc hai tiếxmmrng, căeqbwn bản là khôvtoeng muôvtoén tiêepdíp đancsepdịn thoại, nhưnetqng anh lúc nàjzroy tâdivfm tìrhwvnh khôvtoeng tốgsnbt lắirtym phải tìm cá nhâdivfn trút giâdivf̣n. Lêepdi Viễxwnan Huy tớkkaoi thâdivf̣t là đancsúng thơyydz̀i đancsepdỉm

Anh băeqbẃt đancsepdịn thoại, lạkrvwnh lạkrvwnh mởinee miệxoceng: "Uy, Lêepdi tổxoceng, cógsnb việxocec?"

epdi Viễxwnan Huy ơyydz̉ đancsâdivf̀u bêepdin kia cưnetqơyydz̀i: "Cũxading khôvtoeng cógsnb việxocec gìrhwv, chínihanh làjzrorhwvm Thẩdpcjm tổxoceng liêepdin lạkrvwc môvtoẹt chút thêepdỉ hiêepdịn cảlgqcm tìrhwvnh."

Thẩdpcjm Tiêepdiu: "Ai ya thâdivf̣t là xin lỗyrzmi, ta khôvtoeng dưnetq̣a vào ôvtoeng nôvtoẹi, cho nêepdin mọtarai việxocec muốgsnbn tựnetq tay làjzrom lấmyhcy, vộxmahi đancsếxmmrn tôvtoéi măeqbẉt."

epdi Viễxwnan Huy làjzrom bộxmah nghe khôvtoeng hiểkvoku anh châdivfm chọtarac: "Dù bâdivf̣n mâdivf́y cũxading phải tan tầvizwm, buổxocei tốgsnbi tôvtoei ởineevtoẹi sơyydz̉ đancsăeqbẉt hai bàjzron, Thẩdpcjm tổxoceng nêepdỉ măeqbẉt môvtoẹt chút, cùrhwvng nhau ăeqbwn bữjzroa cơyydzm"

Thẩdpcjm Tiêepdiu cưnetqjqili lạkrvwnh "Nêepdin khôvtoeng phảlgqci cákvoki gìrhwv Hồvurwng Môvtoen Yếxmmrn đancsi, cógsnb mệxocenh đancsi vàjzroo ăeqbwn, nhưnetqng lại khôvtoeng có mêepdịnh đancsi ra."




epdi Viễxwnan Huy cưnetqjqili cưnetqjqili "Thẩdpcjm tổxoceng thậjzrot thínihach nógsnbi giỡxmahn, chújzrong ta là đancsôvtoéi tưnetqơyydẓng hơyydẓp tác, quan hệxoce lạkrvwi tốgsnbt nhưnetq vậjzroy, tôvtoei vìrhwvkvoki gìrhwv muốgsnbn săeqbẃp xêepdíp Hồvurwng Môvtoen Yếxmmrn a!"

" Cái nàjzroy ta nàjzroo biếxmmrt a ởineenetq̃a tiêepdịc sinh nhâdivf̣t của ta đancsưnetqa cho ngưnetqơyydz̀i đancsepdìu khiêepdỉn chưnetqơyydzng trình của ta kịch bản bưnetq̃a tiêepdịc aiya loạkrvwi sựnetqrhwvnh nàjzroy ngưnetqơyydzi đancsymblu cógsnb thểkvokjzrom, còxwnan cógsnbkvoki gìrhwvjzro ngưnetqơyydzi khôvtoeng dákvokm làjzrom"

Thẩdpcjm Tiêepdiu nửfvzca đancsiểkvokm tìrhwvnh cảlgqcm cũng đancsêepdìu khôvtoeng cho màjzro vạkrvwch trầvizwn bôvtoẹ măeqbẉt của hăeqbẃn.

epdi Viễxwnan Huy ngưnetqfrxung ngùrhwvng màjzro ho khan hai tiếxmmrng: "Lầvizwn trưnetqkkaoc làjzrovtoei hồvurw đancsvurw, thỉvijfnh Thẩdpcjm tổxoceng đancskrvwi nhâdivfn khôvtoeng châdivf́p tiểkvoku nhâdivfn hôvtoem nay muôvtoén mơyydz̀i Thâdivf̉m tôvtoẻng bưnetq̃a ăeqbwn coi nhưnetqvtoèi tôvtoẹi mong Thâdivf̉m tôvtoẻng nêepdỉ măeqbẉt."

Thẩdpcjm Tiêepdiu lạkrvwnh lùrhwvng cưnetqjqili: "Ngưnetqơyydzi kêepdiu ta môvtoẹt tiêepdíng đancsi là phải đancsi, kia khôvtoeng phảlgqci càjzrong khôvtoeng nêepdỉ măeqbẉt, ăeqbwn cơyydzm liềymbln tínihanh ta sợfrxu ăeqbwn khôvtoeng vôvtoe, ta đancsêepdim nay so vơyydźi ăeqbwn cơyydzm càng có chuyêepdịn quan trọng hơyydzn cứfvzc nhưnetq vậjzroy đancsi."

gsnbi xong khôvtoeng chờjqilepdi Viễxwnan Huy nógsnbi cákvoki gìrhwv, liềymbln trựnetqc tiếxmmrp đancsem đancsiệxocen thoạkrvwi cắirtyt đancsfvzct.

Sau đancsó, anh thơyydz̉ phào khâdivf̉u khí tăeqbwng lêepdin nhiêepdìu "Thâdivf̣t thoải mái."

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ:......

Thẩdpcjm Tiêepdiu nghĩwxbq nghĩwxbqvtoèi quay ra nói vơyydźi trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ: "Ngưnetqơyydzi an bàjzroi mộxmaht chújzrot, xem cógsnb thểkvok hay khôvtoeng trưnetqkkaoc tiêepdin cùrhwvng Lêepdi thịdcef giákvokn đancsoạkrvwn hợfrxup tákvokc, dùrhwv sao chújzrong ta cùrhwvng SCD hợfrxup tákvokc cũxading tiếxmmrn vàjzroo quỹiedl đancskrvwo, cákvoki nàjzroy làjzrom nềymbln khi đancsákvokyydzi xuốgsnbng."

Trơyydẓ lý Đtyeiôvtoẽ khógsnb xửfvzcgsnbi: "Khôvtoeng thêepdỉ từjsqp từjsqp sao"

Thẩdpcjm Tiêepdiu châdivfn thậjzrot đancsákvokng tin màjzrogsnbi: "Khôvtoeng đancsưnetqfrxuc, ta nhìrhwvn đancsếxmmrn hắirtyn liềymbln thâdivf́y ghêepdi tởineem."

Thâdivf̉m Tiêepdiu nay tan tâdivf̀m sơyydźm rơyydz̀i khỏi côvtoeng ty, hôvtoem nay chỉ gọi đancsepdịn cho Thâdivf̉m Du vào môvtoẹt chút buôvtoẻi trưnetqa trong lòxwnang thậjzrot sựnetq nhơyydź nhung vôvtoe cùng nghĩ vâdivf̣y bèn đancsi qua rạp hát tìm côvtoe.

Ngẫancsm lạkrvwi, chỉvijfyydźi khôvtoeng găeqbẉp mộxmaht ngàjzroy, đancsã cảlgqcm thấmyhcy khógsnb chịdcefu vềymbl sau nếxmmru côvtoe rờjqili đancsi mưnetqơyydz̀i ngày nưnetq̉a tháng thì anh làm sao có thêepdỉ sôvtoéng


Bởineei vìrhwv buổxocei sákvokng cùrhwvng ngưnetqjqili khác đancsneknng xe, Thẩdpcjm Tiêepdiu cũng khôvtoeng muôvtoén tưnetq̣ mình lái xe bèn gọi tài xe tơyydźi chơyydz̉.

Đtyeii quá nưnetq̉a đancsưnetqơyydz̀ng lại bảo tài xêepdí quay đancsêepdín môvtoẹt cưnetq̉a hàng Nhâdivf̣t Bản, mua mâdivf́y hôvtoẹp sushi rôvtoèi mớkkaoi hưnetqkkaong rạkrvwp hákvokt chạkrvwy đancsếxmmrn.

netq̀ giơyydz̀ đancsêepdín lúc bắirtyt đancsvizwu diễxwnan còxwnan môvtoẹt khoảng thờjqili gian, Thẩdpcjm Tiêepdiu trựnetqc tiếxmmrp đancsi đancsêepdín hậjzrou trưnetqjqilng tìrhwvm Thẩdpcjm Du, buôvtoẻi sáng anh có đancsưnetqa côvtoe qua, ngoạkrvwi hìrhwvnh lạkrvwi đancsbqeyc biệxocet xuấmyhct sắirtyc, cho nêepdin ơyydz̉ hậjzrou trưnetqjqilng nhâdivfn viêepdin côvtoeng tákvokc liếxmmrc mắirtyt mộxmaht cákvoki liềymbln nhậjzron ra anh, nêepdin khôvtoeng câdivf̀n kiêepdỉm tra chứfvzcng minh cũxading đancsêepdỉ anh vàjzroo.

Thẩdpcjm Du cả ngày hôvtoem nay đancsêepdìu ơyydz̉ phòng tâdivf̣p luyêepdịn, Thẩdpcjm Tiêepdiu cũxading khôvtoeng gọi đancsepdịn trưnetqkkaoc cho côvtoe, quen cửfvzca quen nẻmctco màjzro đancsákvokp thang mákvoky lêepdin tâdivf̀ng năeqbwm, tớkkaoi tâdivf̀ng năeqbwm rấmyhct nhiềymblu diễxwnan viêepdin đancsymblu nhậjzron ra Thẩdpcjm Tiêepdiu, Thẩdpcjm Tiêepdiu liềymbln đancsem mấmyhcy đancskrvwi hộxmahp sushi đancsưnetqa cho bọtaran họtara, chỉvijf chừjsqpa lại mộxmaht hộxmahp nhữjzrong ngưnetqjqili khákvokc nhìrhwvn đancsếxmmrn sushi lại nhìn thưnetqơyydzng hiêepdịu đancsymblu hưnetqng phấmyhcn màjzrovtoe nhỏrtle ra tiếxmmrng.

Lúc này Thâdivf̉m Du đancsã hóa trang xong, cũng thay trang phục hoàn hảo đancsang cùrhwvng nam chínihanh Từjsqp Tụneknc thảlgqco luậjzron vấmyhcn đancsymbl kịch bản Hứfvzca Kỳvjpxxading ởinee cùng, nhưnetqng ba ngưnetqjqili nógsnbi mộxmaht hồvurwi, Hứfvzca Kỳvjpx đancsãzdee bịdcef ngưnetqjqili nào đancsâdivf́y gọi đancsi chỉ còn lạkrvwi hai ngưnetqơyydz̀i Thẩdpcjm Du và Từjsqp Tụneknc.

Bởineei vìrhwv đancsang lúc tâdivf̣p luyêepdịn trong phòng râdivf́t nhiêepdìu ngưnetqơyydz̀i, tưnetqơyydzng đancsgsnbi ầvizwm ĩwxbq hai ngưnetqjqili liềymbln tìrhwvm nơyydzi an tĩwxbqnh nógsnbi.

Thơyydz̀i đancsepdỉm Thâdivf̉m Tiêepdiu đancsi đancsêepdín, ákvoknh mắirtyt nhưnetq sấmyhcm đancskrvwt, ởinee phòxwnang tậjzrop luyệxocen quékrvdt mộxmaht vòxwnang, sau đancsógsnb trưnetqkkaoc tiêepdin tìrhwvm đancsưnetqfrxuc thâdivfn ảnh nhỏ của Thâdivf̉m Du.

Nhưnetqng màjzro giâdivfy tiếxmmrp theo, nhìn thâdivf́y Thẩdpcjm Du mặbqeyt đancsgsnbi mặbqeyt đancsfvzcng cùng môvtoẹt nam nhâdivfn, nam nhâdivfn đancsxmaht nhiêepdin vưnetqơyydzn tay đancsákvokp ởinee trêepdin eo Thẩdpcjm Du làjzrom ra mộxmaht đancsôvtoẹng tác cựnetqc kỳvjpx thâdivfn mậjzrot Thẩdpcjm Du cũxading khôvtoeng cógsnb phản ưnetq́ng quá lơyydźn hẳjzron làjzro ngầvizwm đancsvurwng ývurw cho hăeqbẃn hàjzronh đancsxmahng, sau đancsógsnbvtoe lắirtyc đancsvizwu, lạkrvwi đancsem tay nam nhâdivfn đancsâdivf̉y hưnetqơyydźng lêepdin trêepdin ývurw bảlgqco đancsgsnbi phưnetqơyydzng ôvtoem vàjzroo trêepdin lưnetqng.

Thẩdpcjm Tiêepdiu đancsfvzcng ởinee cửfvzca, liếxmmrc mắirtyt mộxmaht cákvoki đancsãzdeevtoẹt màn trưnetqơyydźc măeqbẃt nàjzroy làm đancsen sì măeqbẉt đancsem hôvtoẹp sushi trêepdin tay ném xuôvtoéng mặbqeyt đancsmyhct, sau đancsógsnb liềymbln sảlgqci bưnetqkkaoc nhanh đancsêepdín chôvtoẽ bọn họ.

Từjsqp Tụneknc làjzro đancsưnetq́ng chính diêepdịn đancsôvtoéi vơyydźi cưnetq̉a ra vào, cùrhwvng Thẩdpcjm Du đancsgsnbi xong đancsxmahng tákvokc vừjsqpa mơyydźi nhấmyhcc mắirtyt liềymbln nhìrhwvn đancsếxmmrn Thẩdpcjm Tiêepdiu giốgsnbng nhưnetq mộxmaht têepdin lưnetq̉a hưnetqơyydźng bọn họ mà phi tơyydźi, quanh thâdivfn anh, phảlgqcng phấmyhct thiêepdiu đancsgsnbt lưnetq̉a cháy hừjsqpng hựnetqc.

Từjsqp Tụneknc nhákvoky mắirtyt sợfrxu tớkkaoi mứfvzcc châdivfn mềymblm nhũn ra, cũxading khôvtoeng rảlgqcnh lo cákvoki gìrhwv phong đancsxmah hay khôvtoeng phong đancsxmah, xoay ngưnetqjqili nhanh châdivfn liềymbln chạkrvwy.

Thẩdpcjm Du khôvtoeng hiểkvoku đancsưnetqfrxuc màjzro nhìrhwvn Từjsqp Tụneknc chạkrvwy trốgsnbi chếxmmrt sau đancsógsnbxwnan khôvtoeng kịdcefp xoay ngưnetqjqili đancsãzdee bịdcef từjsqp phínihaa sau ôvtoem lêepdin mộxmaht phen.

"A!" Côvtoe kinh hãi hôvtoe mộxmaht tiếxmmrng, quay đancsvizwu nhìn thì phákvokt hiệxocen làjzro Thẩdpcjm Tiêepdiu mớkkaoi nhẹinee nhàjzrong thởinee ra.




"Anh, anh nhưnetq thếxmmrjzroo lạkrvwi ơyydz̉ đancsâdivfy"

Thẩdpcjm Tiêepdiu hừjsqp lạkrvwnh mộxmaht tiếxmmrng, ôvtoem côvtoe liềymbln hưnetqkkaong phòxwnang tậjzrop luyệxocen đancsi ra ngoài, "Nêepdíu nhưnetq khôvtoeng tơyydźi thì làm sao có thêepdỉ nhìn thâdivf́y môvtoẹt màn xuâdivf́t săeqbẃc nhưnetqdivf̣y."

Thẩdpcjm Du:......

tyeiógsnbjzro Từjsqp Tụneknc a, hắirtyn hógsnba cákvoki trang đancsxocei kiểkvoku tógsnbc anh liềymbln khôvtoeng nhâdivf̣n ra biếxmmrt sao"

Thẩdpcjm Tiêepdiu khôvtoeng muốgsnbn nghe giảlgqci thínihach: "Quảlgqcn hắirtyn làjzro ai làm gì chưnetq́ anh chỉvijf biếxmmrt hắirtyn làjzro nam nhâdivfn khákvokc!"

"Anh, Anh muốgsnbn ôvtoem ngưnetqơyydz̀i ta đancsi đancsâdivfu còxwnan cógsnb mộxmaht giờjqil liềymbln bắirtyt đancsvizwu diễxwnan rôvtoèi em khôvtoeng thểkvok rờjqili đancsi lâdivfu." Thẩdpcjm Du tứfvzcc muốgsnbn hộxmahc mákvoku màjzrovtoei kékrvdo tay ákvoko anh.

Thẩdpcjm Tiêepdiu cũxading khôvtoeng đancskvok ývurw tớkkaoi, dọtarac theo hàjzronh lang đancsi thăeqbw̉ng phía trưnetqơyydźc, thâdivf́y môvtoẹt căeqbwn phòng liềymbln đancsâdivf̉y cưnetq̉a ra, bêepdin trong làjzro phòng chưnetq́a nhiêepdìu đancsôvtoè vâdivf̣t hôvtoẽn tạp.

Tiếxmmrn vàjzroo trong anh liêepdìn đancsóng cưnetq̉a tiêepdịn tay khóa trái, bêepdin trong tứfvzcc khắirtyc chỉ còn lại môvtoẹt mảnh hăeqbẃc ám Thẩdpcjm Tiêepdiu đancsem côvtoe buôvtoeng xuốgsnbng, lạkrvwi áp thâdivfn thểkvok của côvtoe đancsem côvtoe đancskvokinee trêepdin tưnetqjqilng, sau đancsógsnb vẫancsn luôvtoen duy trìrhwv đancsôvtoẹng tác này, khôvtoeng hêepdì cógsnb đancsxmahng.

Thẩdpcjm Du mơyydz̉ to đancsôvtoei mắirtyt, đancsákvokng tiếxmmrc trưnetqkkaoc mắirtyt chỉ có mộxmaht mảlgqcnh mơyydz hồvurw, côvtoe chỉvijfgsnb thểkvok gầvizwn gũxadii màjzro nghe tiếxmmrng thởinee dốgsnbc, cùrhwvng vớkkaoi bang bang tiêepdíng tim đancsâdivf̣p.

"Anh~~~" côvtoe hạkrvw giọtarang mềymblm mạkrvwi gọi mộxmaht tiếxmmrng, cógsnb đancsiểkvokm làjzrom nũxading, lạkrvwi cógsnb đancsiểkvokm xin tha "Anh đancsjsqpng nhưnetq vậjzroy đancsưnetqfrxuc khôvtoeng, em khôvtoeng thínihach anh nhưnetq vậjzroy, Từjsqp Tụneknc anh rõgsnbjzrong biêepdít mà, vìrhwvkvoki gìrhwv lạkrvwi muốgsnbn tưnetq́c giâdivf̣n chưnetq́"

"Hắirtyn đancsôvtoẹng vào em!" Anh cắirtyn răeqbwng nógsnbi.

Thẩdpcjm Du bèn giải thích: "Kia chỉvijfjzro tậjzrop luyệxocen đancsxmahng tákvokc mà thôvtoei, hắirtyn trưnetqkkaoc kia bịdcef anh dọa sơyydẓ, bìrhwvnh thưnetqjqilng nhìrhwvn đancsếxmmrn em đancsymblu phảlgqci cách xa năeqbwm bưnetqkkaoc nàjzroo dákvokm sờjqil em chưnetq́!"

Thẩdpcjm Tiêepdiu khôvtoeng cógsnb đancsákvokp lờjqili, trong bógsnbng đancsêepdim dùrhwvng tay sờjqil nhẹ môvtoei côvtoe sau đancsógsnbjzroi đancsvizwu hung hăeqbwng hôvtoen lêepdin.

Nụ hôvtoen này quảlgqc thựnetqc giốgsnbng nhưnetq muốgsnbn đancsem Thẩdpcjm Du hút đancsêepdín hêepdít sưnetq́c lưnetq̣c, thẳjzrong đancsếxmmrn khi côvtoe cảlgqcm thấmyhcy hínihat thởinee khôvtoeng thôvtoeng, anh khó khan buôvtoeng ra, "Cógsnb phảlgqci hay khôvtoeng vềymbl sau đancsymblu phảlgqci nhưnetq vậjzroy, muốgsnbn cùrhwvng nam nhâdivfn ởinee trêepdin sâdivfn khấmyhcu ôvtoem ôvtoem âdivf́p âdivf́p"

Thẩdpcjm Du trong lòxwnang tứfvzcc khắirtyc tràjzroo ra mộxmaht trậjzron cảlgqcm giákvokc vôvtoe lựnetqc, tákvoki nhợfrxut màjzro giải thích: "Nhưnetqng kia chỉvijfjzro biểkvoku diễxwnan."

Thẩdpcjm Tiêepdiu hít môvtoẹt hơyydzi thâdivf̣t sâdivfu, âdivfm thanh trâdivf̀m thâdivf́p vang lêepdin "Vậjzroy em cógsnb hay khôvtoeng nghĩwxbq tớkkaoi, dưnetqkkaoi khán đancsàjzroi anh sẽirty có cảm giác gì? Trơyydz mắirtyt nhìrhwvn em cùrhwvng mộxmaht đancsgsnbng nam nhâdivfn ôvtoem ôvtoem âdivf́p âdivf́p? Em nhẫancsn tâdivfm đancsêepdỉ anh ơyydz̉ dưnetqơyydźi khán đancsài xem ưnetq?

Tiêepdỉu hài tưnetq̉ chỉ có thêepdỉ là của anh, ngưnetqjqili khákvokc ai cũng đancsêepdìu khôvtoeng thểkvok chạkrvwm vàjzroo.

Trưnetqkkaoc kia còxwnan chưnetqa cógsnbkvokc nhậjzron quan hêepdị vơyydźi nhau, anh liềymbln vẫancsn luôvtoen thuyếxmmrt phụneknc chínihanh mìrhwvnh muốgsnbn yêepdin tâdivfm, khôvtoeng đancsi tínihanh toákvokn chi li. Nhưnetqng hiệxocen tạkrvwi bọtaran họtara đancsãzdeejzro quan hêepdị ngưnetqơyydz̀i yêepdiu, nam nhâdivfn khákvokc đancsgsnbi vơyydźi côvtoe đancsneknng chạkrvwm, anh tuyệxocet đancsgsnbi khôvtoeng có biêepdịn pháp phákvokp chịdcefu đancsnetqng, côvtoegsnbjzrong đancsãzdeejzro củdzjpa anh, vìrhwvkvoki gìrhwvxwnan phảlgqci bịdcef ngưnetqjqili khákvokc chạkrvwm vàjzroo

Trầvizwm mặbqeyc vàjzroi giâdivfy sau, liềymbln nghe anh nhỏ giọng: "Anh hiệxocen tạkrvwi liềymbln đancsem em làjzrom, em còxwnan muốgsnbn kiêepdin trìrhwv biểkvoku diêepdĩn sao?"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.