Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 13 : Anh Ba

    trước sau   
aepiu Minh đuemrưqbfla ly nưqbflxrmjc éxrmjp dưqbfla hấkwpyu đuemrếojokn trưqbflxrmjc mặjowht côxacd gáctbyi đuemrang ăifibn nhưqbfl hổhnct đuemrónjcfi, rồatihi ngồatihi xuốfjomng phímqsha đuemrfjomi diệzczbn.

“anh cónjcf biếojokt làpzrm anh suýzczbt nữpbxia hạiatii chếojokt tôxacdi khôxacdng, bỗqedrng nhiêxeqon sáctbyt khímqsh lớxrmjn nhưqbfl vậpbcgy xuấkwpyt hiệzczbn làpzrmm gìwcdh chứbhms.” Trầpbxin Ngưqbfl uốfjomng mộoeset ngụboobm nưqbflxrmjc dưqbfla hấkwpyu, cũpyxqng khôxacdng lau miệzczbng, nónjcfi xong tiếojokp tụboobc cúsuozi đuemrpbxiu ăifibn sandwich.

Ưqoutm, trong nàpzrmy cónjcf cho cáctbyi gìwcdh vậpbcgy ta, ăifibn ngon quáctby. Trầpbxin Ngưqbfl ăifibn thậpbcgt vui vẻifib, khónjcfe miệzczbng vừeibna dímqshnh tưqbflơtdzlng ớxrmjt vừeibna dímqshnh nưqbflxrmjc dưqbfla hấkwpyu nhìwcdhn vôxacdtdzlng khôxacdi hàpzrmi.

aepiu Minh phímqsha đuemrfjomi diệzczbn nhìwcdhn côxacd nhónjcfc ăifibn uốfjomng màpzrm mỉfjomm cưqbflbhmsi, vừeibna nghe côxacd nónjcfi xong thìwcdh sắboobc mặjowht lậpbcgp tứbhmsc thay đuemrhncti, anh đuemrbhmsng lêxeqon vộoesei vàpzrmng đuemri ra phòuykang kháctbych, lấkwpyy núsuozt ngọfjomc đuemreo vàpzrmo tay. Cảnfod ngưqbflbhmsi vôxacdtdzlng ảnfodo nãlgeio, sao anh lạiatii chủaxgp quan nhưqbfl thếojok chứbhms, quêxeqon mấkwpyt thểsoln chấkwpyt đuemrjowhc biệzczbt củaxgpa mìwcdhnh, nãlgeiy giờbhms anh quanh quẩatihn bêxeqon côxacd nhónjcfc ngốfjomc màpzrm khôxacdng cónjcfsuozt ngọfjomc lâaepiu nhưqbfl vậpbcgy khôxacdng biếojokt côxacd cónjcf bịzslenfodnh hưqbflnagqng gìwcdh hay khôxacdng.

khôxacdng đuemrưqbfljowhc rồatihi, nhấkwpyt đuemrzslenh phảnfodi đuemrưqbfla côxacd ấkwpyy rờbhmsi khỏoesei đuemrâaepiy ngay lậpbcgp tứbhmsc.

aepiu Minh nghĩnjcf xong, quay lạiatii phòuykang ăifibn mộoeset lầpbxin nữpbxia, đuemrang muốfjomn háctby miệzczbng nónjcfi Trầpbxin Ngưqbfl rờbhmsi đuemri thìwcdh đuemrãlgeithấkwpyy Trầpbxin Ngưqbfl quay đuemrpbxiu lạiatii, vẻifib mặjowht ghéxrmjt bỏoese nónjcfi “Bâaepiy giờbhms anh thu sáctbyt khímqsh lạiatii màpzrmpzrmm cáctbyi gìwcdh, áctbyc ma đuemrãlgei bịzslexacdi thu rồatihi, màpzrmnjcf lạiatii chẳmckdng ảnfodnh hưqbflnagqng gìwcdh đuemrếojokn tôxacdi.”


“khôxacdng ảnfodnh hưqbflnagqng … đuemrếojokn em?” Lâaepiu Minh kinh ngạiatic nónjcfi “Em nónjcfi làpzrmctbyt khímqsh củaxgpa tôxacdi khôxacdng cónjcfctbyc dụboobng gìwcdh vớxrmji em?”

“nónjcfi thừeibna.” Lúsuozc tậpbcgp quâaepin sựxqrd đuemrãlgei bịzsle tiêxeqou hao thểsoln lựxqrdc, vừeibna rồatihi lạiatii đuemráctbynh nhau áctbyc liệzczbt vớxrmji áctbyc ma, lúsuozc nàpzrmy Trầpbxin Ngưqbfl thậpbcgt đuemrónjcfi bụboobng, ăifibn liềrhhyn lúsuozc ba cáctbyi sandwich, lạiatii uốfjomng mộoeset ngụboobm nưqbflxrmjc dưqbfla hấkwpyu, vỗqedr vỗqedr ngựxqrdc rồatihi nónjcfitiếojokp “Tôxacdi đuemrưqbflbhmsng đuemrưqbflbhmsng làpzrm mộoeset thầpbxiy trừeibn ma, nếojoku dễgrpfpzrmng bịzslectbyt khímqshnfodnh hưqbflnagqng nhưqbfl vậpbcgy thìwcdh tôxacdi còuykan bắboobt ma cáctbyi quỷbzqpwcdh.”

aepiu Minh thậpbcgt kinh ngạiatic, từeibn khi anh hiểsolnu biếojokt vềrhhy đuemriềrhhyu đuemrjowhc biệzczbt củaxgpa cơtdzl thểsolnwcdhnh đuemrếojokn giờbhms, anh chưqbfla bao giờbhms gặjowhp đuemrưqbfljowhc ngưqbflbhmsi nàpzrmo màpzrm khôxacdng sợjowhctbyt khímqsh củaxgpa anh. Ngay cảnfod Mao đuemriatii sưqbfl, mộoeset vịzsle đuemriatii sưqbflnjcf tu vi uyêxeqon thâaepim trong giớxrmji huyềrhhyn họfjomc cũpyxqng chỉfjomnjcf thểsolnnagqxeqon anh lâaepiu hơtdzln ngưqbflbhmsi bìwcdhnh thưqbflbhmsng mộoeset chúsuozt thôxacdi, ởnagqaepiu cũpyxqng khôxacdng tốfjomt vớxrmji cơtdzl thểsoln ôxacdng.

“khôxacdng phảnfodi lầpbxin trưqbflxrmjc tôxacdi đuemrãlgei nónjcfi vớxrmji anh rồatihi sao, cẩatihn thậpbcgn khôxacdng tôxacdi thu anh.” Trầpbxin Ngưqbfl đuemrưqbfla miếojokng sandwich cuốfjomi cùtdzlng nuốfjomt vàpzrmo bụboobng, cầpbxim khăifibn giấkwpyy lau lau tay, nhìwcdhn Lâaepiu Minh nónjcfi “Nếojoku ngay cảnfodctbyt khímqsh củaxgpa anh màpzrmxacdi khôxacdng xửrhhyzczb đuemrưqbfljowhc thìwcdh tôxacdi thu anh làpzrmm sao.”

Thầpbxin sắboobc củaxgpa Lâaepiu Minh từeibn từeibn trởnagqxeqon phứbhmsc tạiatip, anh yêxeqon lặjowhng đuemrem núsuozt ngọfjomc vừeibna đuemreo lêxeqon mộoeset lầpbxin nữpbxia cởnagqi ra bỏoesexeqon bàpzrmn.

Trầpbxin Ngưqbfl nhìwcdhn thoáctbyng qua núsuozt ngọfjomc, mặjowhc dùtdzlnjcf chúsuozt tòuykauyka nhưqbflng khôxacdng lấkwpyy lêxeqon màpzrm tiếojokp tụboobc lau miệzczbng.

“Em vừeibna nónjcfi em mớxrmji bắboobt mộoeset con áctbyc ma ởnagq gầpbxin đuemrâaepiy?” Lâaepiu Minh lạiatii ngồatihi đuemrfjomi diệzczbn vớxrmji Trầpbxin Ngưqbfl.

“Đffwhúsuozng thếojok!” nónjcfi đuemrếojokn đuemrâaepiy, Trầpbxin Ngưqbfl tứbhmsc giậpbcgn rồatihi “Tôxacdi vừeibna ởnagq khu rừeibnng phímqsha sau khu biệzczbt thựxqrd, tôxacdi vừeibna mớxrmji khốfjomng chếojok đuemrưqbfljowhc áctbyc ma, đuemrang muốfjomn ra tay thìwcdh luồatihng sáctbyt khímqsh đuemroeset nhiêxeqon thổhncti tớxrmji. anh biếojokt chuyệzczbn gìwcdh xảnfody ra khôxacdng?”

aepiu Minh im lặjowhng lắboobc đuemrpbxiu.

“Con áctbyc ma đuemrónjcf hấkwpyp thu sáctbyt khímqsh trêxeqon ngưqbflbhmsi anh.” Trầpbxin Ngưqbfl nónjcfi đuemriểsolnm chímqshnh “Lúsuozc đuemrpbxiu còuykan thoi thónjcfp, sau đuemrónjcf lạiatii nhảnfody nhónjcft tưqbflng bừeibnng lêxeqon, anh nhìwcdhn tay tôxacdi đuemrâaepiy nègrpf.”

Trầpbxin Ngưqbfl đuemrưqbfla cáctbynh tay bịzsle thưqbflơtdzlng cho Lâaepiu Minh nhìwcdhn “Nhìwcdhn chuyệzczbn tốfjomt màpzrm anh làpzrmm nègrpf.”

aepiu Minh nhìwcdhn vếojokt càpzrmo trêxeqon tay Trầpbxin Ngưqbfl, nhímqshu màpzrmy lạiatii, đuemrang muốfjomn đuemrưqbfla tay xem xéxrmjt vếojokt thưqbflơtdzlng củaxgpa côxacdthìwcdh thấkwpyy Trầpbxin Ngưqbfl thu tay lạiatii, tứbhmsc giậpbcgn hỏoesei “anh nónjcfi anh nêxeqon bồatihi thưqbflbhmsng cho tôxacdi nhưqbfl thếojokpzrmo?”

“Bồatihi thưqbflbhmsng?” Lâaepiu Minh nghi ngờbhms.


“Đffwhúsuozng!”

“Em muốfjomn tôxacdi bồatihi thưqbflbhmsng em nhưqbfl thếojokpzrmo?” Lâaepiu Minh hứbhmsng thúsuoz nhìwcdhn Trầpbxin Ngưqbfl.

“Tôxacdi còuykan chưqbfla nghĩnjcf ra, chờbhmsxacdi nghĩnjcf ra sẽmxvf nónjcfi cho anh biếojokt.” Trầpbxin Ngưqbfl vốfjomn chỉfjom thuậpbcgn miệzczbng nónjcfi thôxacdi nhưqbflng thựxqrdc sựxqrd muốfjomn Lâaepiu Minh bồatihi thưqbflbhmsng nhưqbfl thếojokpzrmo, côxacd vẫccdkn chưqbfla nghĩnjcf đuemrếojokn.

“Đffwhưqbfljowhc, khi nàpzrmo em nghĩnjcf xong thìwcdh lúsuozc nàpzrmo cũpyxqng cónjcf thểsolnwcdhm tôxacdi, nhưqbflng màpzrm …” Lâaepiu Minh nhìwcdhn Trầpbxin Ngưqbfl, thong thảnfod ung dung nónjcfi “Trưqbflxrmjc tiêxeqon chúsuozng ta cầpbxin làpzrmm rõqdez tráctbych nhiệzczbm đuemrãlgei?”

“Làpzrmm rõqdez tráctbych nhiệzczbm?” Trầpbxin Ngưqbfl khôxacdng hiểsolnu chớxrmjp chớxrmjp mắboobt.

“Đffwhpbxiu tiêxeqon.” Lâaepiu Minh hỏoesei Trầpbxin Ngưqbfl “mộoeset ngưqbflbhmsi vốfjomn ởnagq trong doanh trạiatii quâaepin đuemroesei tậpbcgp quâaepin sựxqrd, vìwcdh sao nửrhhya đuemrêxeqom nửrhhya hôxacdm lạiatii xuấkwpyt hiệzczbn ởnagq đuemrâaepiy?”

“Nấkwpyc!” Trầpbxin Ngưqbfl nhịzslen khôxacdng đuemrưqbfljowhc màpzrm nấkwpyc cụboobt mộoeset cáctbyi.

“Tiếojokp theo, mặjowhc dùtdzlxacdi khôxacdng biếojokt tạiatii sao em lạiatii chạiatiy đuemrếojokn đuemrâaepiy bắboobt ma nhưqbflng màpzrm, tôxacdi đuemrãlgei yêxeqou cầpbxiu trưqbflxrmjc mưqbflbhmsi hai giờbhms đuemrêxeqom, tấkwpyt cảnfod âaepim khímqsh, sáctbyt khi xung quanh biệzczbt thựxqrdpzrmn Sơtdzln phảnfodi đuemrưqbfljowhc tiêxeqou trừeibn.” Lâaepiu Minh chỉfjompzrmo núsuozt ngọfjomc “Khi tôxacdi lấkwpyy núsuozt ngọfjomc xuốfjomng đuemrãlgei làpzrmqbflbhmsi hai giờbhmsqbflbhmsi rồatihi.”

“Nấkwpyc!” Trầpbxin Ngưqbfl che miệzczbng, chộoeset dạiati ngồatihi lùtdzli lạiatii phímqsha sau.

“Cuốfjomi cùtdzlng, đuemrâaepiy làpzrm nhàpzrmxacdi, tôxacdi đuemrang ởnagq nhàpzrmwcdhnh màpzrm bỗqedrng nhiêxeqon em lạiatii chạiatiy đuemrếojokn đuemrâaepiy hỏoesei tộoesei tôxacdi. Nhưqbfl vậpbcgy gọfjomi làpzrmctbyi gìwcdh? ‘Ngưqbflbhmsi ngồatihi trong nhàpzrm, họfjoma từeibn trêxeqon trờbhmsi rơtdzli xuốfjomng’, em nónjcfi cónjcf đuemrúsuozng khôxacdng?” Hai tay Lâaepiu Minh ôxacdm ngựxqrdc, dựxqrda vàpzrmo ghếojok mỉfjomm cưqbflbhmsi nhìwcdhn côxacd nhónjcfc ngồatihi đuemrfjomi diệzczbn, áctbynh mắboobt đuemrãlgei bắboobt đuemrpbxiu đuemrnfodo vòuykang quanh.

Trầpbxin Ngưqbfl chộoeset dạiati, áctbynh mắboobt đuemrnfodo quanh, hơtdzli bốfjomi rốfjomi.

Xong đuemrbhmsi, xong đuemrbhmsi rồatihi. Mìwcdhnh phảnfodi nghĩnjcf ra sớxrmjm chứbhms. ‘Mưqbfla bay tháctbyng ba’ nónjcfi cónjcf nhâaepin vậpbcgt rấkwpyt quan trọfjomng đuemrếojokn ởnagq, xung quanh núsuozi Hàpzrmn Sơtdzln nàpzrmy chỉfjomnjcfifibn biệzczbt thựxqrdpzrmy, vậpbcgy chímqshnh làpzrm ngưqbflbhmsi đuemràpzrmn ôxacdng trưqbflxrmjc mắboobt nàpzrmy rồatihi.

suozc đuemrpbxiu mìwcdhnh trừeibn ma sau mưqbflbhmsi hai giờbhms khôxacdng cónjcf ngưqbflbhmsi nàpzrmo biếojokt, nhưqbflng ai bảnfodo mìwcdhnh nãlgeio ngắboobn, tựxqrd đuemroeseng dâaeping đuemrếojokn cửrhhya vậpbcgy chứbhms. Nếojoku bịzsle ‘Mưqbfla bay tháctbyng ba’ biếojokt, khôxacdng biếojokt mìwcdhnh cónjcf nhậpbcgn đuemrưqbfljowhc hai trăifibm hai mưqbflơtdzli vạiatin còuykan lạiatii khôxacdng trờbhmsi.


aepiu Minh thấkwpyy côxacd nhónjcfc đuemrãlgei bịzsle anh dọfjoma sợjowh đuemrếojokn mứbhmsc trắboobng cảnfod mặjowht thìwcdh thấkwpyy khôxacdng đuemràpzrmnh lòuykang, nónjcfi “Đffwhưqbfljowhc rồatihi, lầpbxin nàpzrmy tôxacdi khôxacdng so đuemro vớxrmji em nữpbxia, đuemrsolnxacdi giúsuozp em xửrhhyzczb vếojokt thưqbflơtdzlng rồatihi kêxeqou ngưqbflbhmsi đuemrưqbfla em xuốfjomng núsuozi.”

“anh thậpbcgt …” Trầpbxin Ngưqbfl đuemrang đuemrzslenh hỏoesei anh cónjcf thậpbcgt khôxacdng tímqshnh toáctbyn vớxrmji côxacd khôxacdng thìwcdh chuôxacdng đuemriệzczbn thoạiatii củaxgpa côxacd reo lêxeqon, Trầpbxin Ngưqbfl đuemràpzrmnh phảnfodi nghe trưqbflxrmjc.

“nónjcfi chuyệzczbn xong thìwcdh đuemrếojokn phòuykang kháctbych nhéxrmj.” Lâaepiu Minh nónjcfi xong, đuemrbhmsng dậpbcgy đuemri ra phòuykang kháctbych.

Đffwhếojokn lúsuozc Trầpbxin Ngưqbfl nónjcfi chuyệzczbn đuemriệzczbn thoạiatii xong đuemri ra phòuykang kháctbych, Lâaepiu Minh đuemrãlgei lấkwpyy hộoesep y tếojok đuemrjowht trêxeqon bàpzrmn, thấkwpyy Trầpbxin Ngưqbfl đuemri ra thìwcdh nónjcfi “Em ngồatihi ởnagq đuemrâaepiy, cởnagqi áctbyo khoáctbyc ra nàpzrmo.”

“Àcdeu.” Bịzsle ngưqbflbhmsi ra tónjcfm lấkwpyy hai trăifibm hai mưqbflơtdzli vạiatin, Trầpbxin Ngưqbfl thàpzrmnh thậpbcgt hơtdzln nhiềrhhyu.

xeqon trong áctbyo khoáctbyc làpzrm mộoeset chiếojokc áctbyo thun trắboobng đuemrơtdzln giảnfodn, côxacd gáctbyi đuemrãlgei dưqbfluykang đuemrưqbfljowhc nưqbflxrmjc da trắboobng nõqdezn, hai vếojokt máctbyu đuemren nổhncti bậpbcgt thậpbcgt chónjcfi mắboobt.

“Sao máctbyu lạiatii màpzrmu đuemren?” Lâaepiu Minh nhímqshu màpzrmy hỏoesei.

“Đffwhónjcfpzrm do oáctbyn khímqsh, oáctbyn khímqsh củaxgpa áctbyc ma tưqbflơtdzlng đuemrfjomi nặjowhng.” Trầpbxin Ngưqbfl giảnfodi thímqshch.

“Vậpbcgy phảnfodi xửrhhyzczb nhưqbfl thếojokpzrmo?” Vếojokt thưqbflơtdzlng thôxacdng thưqbflbhmsng thìwcdh anh còuykan xửrhhyzczb đuemrưqbfljowhc, còuykan vếojokt thưqbflơtdzlng do oáctbyn khímqshaepiy ra anh chẳmckdng biếojokt phảnfodi làpzrmm sao.

“khôxacdng sao, đuemrsolnxacdi làpzrmm cho.” Trầpbxin Ngưqbfl nónjcfi, nâaeping tay lêxeqon, tay phảnfodi áctbyp vàpzrmo vếojokt thưqbflơtdzlng, mộoeset luồatihng linh khímqsh nhàpzrmn nhạiatit xua đuemri oáctbyn khímqshctbym xung quanh vếojokt thưqbflơtdzlng, vếojokt thưqbflơtdzlng vừeibna nãlgeiy còuykan đuemren thui dầpbxin dầpbxin trởnagq thàpzrmnh vếojokt máctbyu đuemroesewcdhnh thưqbflbhmsng.

Mặjowhc dùtdzlsuozc trưqbflxrmjc cũpyxqng biếojokt làpzrm côxacd nhónjcfc nàpzrmy cũpyxqng cónjcf chúsuozt bảnfodn lĩnjcfnh nhưqbflng tậpbcgn mắboobt nhìwcdhn thấkwpyy mộoeset màpzrmn nàpzrmy, Lâaepiu Minh vẫccdkn im lặjowhng trong giâaepiy láctbyt rồatihi mớxrmji cầpbxim bôxacdng gòuykan xửrhhyzczb vếojokt thưqbflơtdzlng cho Trầpbxin Ngưqbfl.

“Vậpbcgy … àpzrm … anh vừeibna nónjcfi sẽmxvf tiễgrpfn tôxacdi vềrhhy nhàpzrm hảnfod?” Trầpbxin Ngưqbfl nhỏoese giọfjomng xáctbyc nhậpbcgn.

“Ừkwpym.” Lâaepiu Minh vừeibna lau vếojokt thưqbflơtdzlng vừeibna nhẹgrpf nhàpzrmng ừeibn mộoeset tiếojokng.


“Vậpbcgy tốfjomt quáctby.” Trầpbxin Ngưqbfl lậpbcgp tứbhmsc thởnagq phàpzrmo mộoeset hơtdzli “Lúsuozc nãlgeiy báctbyc tàpzrmi xếojok vừeibna mớxrmji gọfjomi nónjcfi phímqsha châaepin núsuozi đuemroeset nhiêxeqon bịzsle trạiatim kiểsolnm soáctbyt chặjowhn lạiatii, ôxacdng ấkwpyy khôxacdng lêxeqon đuemrâaepiy đuemrưqbfljowhc nêxeqon vềrhhy trưqbflxrmjc rồatihi. Nếojoku anh khôxacdng đuemrưqbfla tôxacdi vềrhhy thìwcdh tôxacdi khôxacdng vềrhhy kịzslep tậpbcgp quâaepin sựxqrd.”

aepiu Minh dừeibnng tay bôxacdi thuốfjomc, cau màpzrmy nónjcfi “Em còuykan muốfjomn chạiatiy vềrhhy tham gia tậpbcgp quâaepin sựxqrd nữpbxia.”

“Vâaeping.” Trầpbxin Ngưqbfl gậpbcgt đuemrpbxiu.

“Đffwhêxeqom nay làpzrm em leo trộoesem tưqbflbhmsng ra ngoàpzrmi?” Lâaepiu Minh hỏoesei

“Làpzrmm sao anh biếojokt tôxacdi leo tưqbflbhmsng?” Trầpbxin Ngưqbfl kinh ngạiatic nónjcfi.

Bởnagqi vìwcdh lầpbxin leo tưqbflbhmsng đuemrpbxiu tiêxeqon củaxgpa em làpzrm leo tưqbflbhmsng nhàpzrmxacdi.

“Ngàpzrmy mai em báctbyo bệzczbnh xin nghỉfjom đuemri, đuemreibnng tậpbcgp quâaepin sựxqrd nữpbxia.” Lâaepiu Minh đuemrãlgei rửrhhya vếojokt thưqbflơtdzlng, bắboobt đuemrpbxiu băifibng lạiatii cho côxacd nhónjcfc.

“khôxacdng sao, vếojokt thưqbflơtdzlng nhỏoese thôxacdi.” Trầpbxin Ngưqbfl chẳmckdng đuemrsoln ýzczb.

“Vậpbcgy đuemrsolnxacdi nhờbhms ngưqbflbhmsi xin giúsuozp em.” Lâaepiu Minh pháctbyt hiệzczbn hìwcdhnh nhưqbfl từeibn hồatihi vềrhhy Đffwhếojok Đffwhôxacd, côxacd nhónjcfc nàpzrmy chưqbfla an phậpbcgn mộoeset chúsuozt xímqshu nàpzrmo.

Nhờbhms ngưqbflbhmsi kháctbyc xin giúsuozp tôxacdi? Cónjcf ýzczbwcdh? Làpzrmmqsh nữpbxia tiễgrpfn tôxacdi vềrhhy xong sẽmxvf cho ngưqbflbhmsi trựxqrdc tiếojokp xin phéxrmjp nghỉfjom cho côxacd sao? Vậpbcgy chẳmckdng phảnfodi làpzrm việzczbc côxacd léxrmjn nửrhhya đuemrêxeqom trốfjomn đuemri sẽmxvf bạiatii lộoese sao?

“khôxacdng cầpbxin, khôxacdng cầpbxin, đuemrsoln tựxqrdxacdi xin nghỉfjom, đuemrsoln tựxqrd …” Trầpbxin Ngưqbfl lo lắboobng lắboobc đuemrpbxiu liêxeqon tụboobc.

“Đffwheibnng nhúsuozc nhímqshch!” Lâaepiu Minh đuemrègrpfctbynh tay củaxgpa côxacd nhónjcfc đuemrang quơtdzl loạiatin xạiati, băifibng gạiatic lạiatii thậpbcgt tốfjomt rồatihi mớxrmji buôxacdng tay “Tựxqrd em xin?”

“Ừkwpy!” Trầpbxin Ngưqbfl sợjowh chếojokt, xin nghỉfjom tậpbcgp quâaepin sựxqrd chỉfjom phảnfodi xin phéxrmjp thầpbxiy giáctbyo chứbhmsuykan léxrmjn trốfjomn khỏoesei doanh trạiatii quâaepin đuemroesei thìwcdh làpzrm việzczbc lớxrmjn àpzrm nha.


“Mấkwpyy ngưqbflbhmsi củaxgpa tôxacdi khôxacdng thểsolnxeqon núsuozi, chúsuozt nữpbxia em tựxqrd đuemri xuốfjomng núsuozi, đuemrếojokn ngãlgei ba sẽmxvf cónjcf ngưqbflbhmsi đuemrưqbfla em vềrhhy.” Lâaepiu Minh cấkwpyt dụboobng cụboob y tếojok rồatihi bỏoesepzrmo ngăifibn kéxrmjo bàpzrmn.

Trầpbxin Ngưqbfl giậpbcgt giậpbcgt cáctbynh tay đuemrãlgei đuemrưqbfljowhc băifibng bónjcfnjcf, pháctbyt hiệzczbn khôxacdng còuykan đuemrau nữpbxia, côxacd mặjowhc áctbyo khoáctbyc vàpzrmo, nghĩnjcf nghĩnjcf rồatihi đuemrếojokn sau lưqbflng Lâaepiu Minh nónjcfi cảnfodm ơtdzln “Cáctbym ơtdzln anh nha! Àcdeu, còuykan nữpbxia, tôxacdi vẫccdkn chưqbfla biếojokt têxeqon củaxgpa anh, anh xem trong thờbhmsi gian ngắboobn vậpbcgy màpzrm chúsuozng ta đuemrãlgei gặjowhp nhau hai lầpbxin rồatihi, chúsuozng ta làpzrmm quen mộoesetchúsuozt, đuemrưqbfljowhc chứbhms.”

aepiu Minh xoay ngưqbflbhmsi.

“Đffwhsolnxacdi giớxrmji thiệzczbu trưqbflxrmjc, tôxacdi làpzrm Trầpbxin Ngưqbfl, anh cónjcf thểsoln gọfjomi tôxacdi làpzrmaepiy Thi hoặjowhc làpzrm Tiểsolnu mỹuyka nhâaepin …” Trầpbxin Ngưqbfl tựxqrd giớxrmji thiệzczbu.

“Tiểsolnu mỹuyka nhâaepin?” Lâaepiu Minh khôxacdng thểsoln tin lặjowhp lạiatii.

“Đffwhúsuozng rồatihi?” Trầpbxin Ngưqbfl rấkwpyt tựxqrd giáctbyc trảnfod lờbhmsi.

“Khụboob …” Lâaepiu Minh thựxqrdc sựxqrd khôxacdng nhịzslen đuemrưqbfljowhc, xoay ngưqbflbhmsi lấkwpyy tay đuemruykactbynh tủaxgpxrmjn cưqbflbhmsi đuemrếojokn gãlgeiy lưqbflng.

“A, khôxacdng đuemrúsuozng, khôxacdng thểsoln đuemrsoln nam giớxrmji gọfjomi tôxacdi làpzrm tiểsolnu mỹuyka nhâaepin đuemrưqbfljowhc, anh vẫccdkn nêxeqon gọfjomi tôxacdi làpzrmaepiy Thi đuemri, nếojoku khôxacdng thìwcdh nghe giốfjomng nhưqbfl đuemrùtdzla giỡuykan lưqbflu manh.” Trầpbxin Ngưqbfl bổhnct sung.

aepiu Minh dựxqrda tay lêxeqon cáctbynh tủaxgpxrmjn cưqbflbhmsi đuemrau cảnfod bụboobng, mộoeset lúsuozc lâaepiu mớxrmji bìwcdhnh tĩnjcfnh lạiatii.

“Còuykan anh têxeqon làpzrmwcdh?” Chẳmckdng hềrhhy biếojokt gìwcdh, Trầpbxin Ngưqbfl thấkwpyy đuemrfjomi phưqbflơtdzlng lâaepiu khôxacdng trảnfod lờbhmsi mìwcdhnh, thếojokpzrm chủaxgp đuemroeseng hỏoesei.

“Lâaepiu Minh.” Lâaepiu Minh vấkwpyt vảnfod mớxrmji néxrmjn đuemrưqbfljowhc cưqbflbhmsi, quay ngưqbflbhmsi nhìwcdhn côxacd nhónjcfc đuemrbhmsng chỉfjom đuemrếojokn cằetklm mìwcdhnh “Em cónjcf thểsoln gọfjomi tôxacdi làpzrm anh Ba.”

“Lâaepiu Minh, têxeqon nàpzrmy cónjcf chúsuozt quen quen.” Trầpbxin Ngưqbfl suy tưqbfl ba giâaepiy, sau đuemrónjcf mắboobt sáctbyng lêxeqon, ngónjcfn tay chỉfjompzrmo Lâaepiu Minh, cảnfod ngưqbflbhmsi kímqshch đuemroeseng đuemrếojokn ngónjcfn tay cũpyxqng run run, lắboobp bắboobp nónjcfi “A, anh làpzrm ngưqbflbhmsi … cáctbyi nhàpzrm đuemrónjcf, tòuykaa nhàpzrm phímqsha bắboobc khu tậpbcgp thểsoln.”

aepiu Minh dùtdzl bậpbcgn vẫccdkn ung dung nhìwcdhn dáctbyng vẻifib khiếojokp sợjowh khôxacdng thôxacdi củaxgpa côxacd nhónjcfc nàpzrmy.

“Đffwhúsuozng rồatihi, anh còuykan đuemrưqbfla cho tôxacdi mộoeset con gấkwpyu bôxacdng nhỏoese, đuemrúsuozng khôxacdng?” Trầpbxin Ngưqbfl hỏoesei.

aepiu Minh mỉfjomm cưqbflbhmsi gậpbcgt đuemrpbxiu.

“Đffwhúsuozng làpzrm anh?” Trầpbxin Ngưqbfl khôxacdng thểsoln tin nónjcfi.

“Làpzrm anh.” Lâaepiu Minh gậpbcgt đuemrpbxiu lầpbxin nữpbxia.

“anh Ba!” Trầpbxin Ngưqbfl đuemroeset nhiêxeqon nhàpzrmo đuemrếojokn, ôxacdm cáctbynh tay ngưqbflbhmsi nàpzrmo đuemrónjcf khôxacdng buôxacdng, hai con mắboobt chớxrmjp chớxrmjp nhưqbfl con cúsuozn nhỏoese, nhấkwpyp nháctbyy nhấkwpyp nháctbyy nhưqbfl muốfjomn làpzrmm nũpyxqng.

aepiu Tam thiếojoku kinh ngạiatic nhưqbflxrmjng màpzrmy, nhưqbflng rồatihi dègrpf dặjowht khôxacdng hấkwpyt ra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.