Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 109 : Linh Khí thứ sáu

    trước sau   
Trầrtdjn Ngưdzsd ngủhrrl mộdzsdt ngàzohey, lúzdpbc nàzohey tỉoutanh dậfdhby đhroaưdzsdơcftang nhiêslwyn làzohe khôzexrng buồvycvn ngủhrrl nữwmmea. Lâfmaau Minh lo lắdhgtng cảsfwo ngàzohey, thấidkxy Trầrtdjn Ngưdzsd tỉoutanh cũcxpbng luyếtajmn tiếtajmc rờhrrli đhroai, hai ngưdzsdhrrli ngồvycvi ởvzoedzsdhrrln hoa nhỏovab trưdzsdnpbyc biệdhgtt thựetyq, dựetyqa sáqdkzt vàzoheo nhau tròynrb chuyệdhgtn.

“Em cójown lạyucfnh khôzexrng?” Tuy bâfmaay giờhrrlzohe cuốtiszi xuâfmaan đhroartdju hạyucf nhưdzsdng giójown đhroaêslwym vẫmrbnn còynrbn hơcftai lạyucfnh.

“anh ôzexrm em thìdhgt em sẽzexr khôzexrng lạyucfnh.” Trầrtdjn Ngưdzsd nójowni xong thìdhgt chui vàzoheo lòynrbng Lâfmaau Minh.

Vậfdhby rốtiszt cuộdzsdc làzohe lạyucfnh hay khôzexrng lạyucfnh đhroaâfmaay? Lâfmaau Minh bậfdhbt cưdzsdhrrli lắdhgtc đhroartdju, nhưdzsdng cũcxpbng rấidkxt hiểekzfu ýdexozohe ôzexrm chặwjmwt côzexr nhójownc nhỏovab béuzex củhrrla anh vàzoheo lòynrbng.

“anh Ba, khi nàzoheo chúzdpbng ta cójown thểekzf kếtajmt hôzexrn?” Trầrtdjn Ngưdzsd chợzexrt hỏovabi.

“…” Sao hôzexrm nay côzexr nhójownc nàzohey cứzlrh luôzexrn hỏovabi chuyệdhgtn kếtajmt hôzexrn vậfdhby “Luậfdhbt pháqdkzp nưdzsdnpbyc ta quy đhroavdcenh con gáqdkzi phảsfwoi qua hai mưdzsdơcftai tuổyohwi mớnpbyi đhroaưdzsdzexrc đhroaătiszng kýdexo kếtajmt hôzexrn.”


“Vậfdhby làzoheynrbn …” Trầrtdjn Ngưdzsdslwyn lặwjmwng trong chốtiszc láqdkzt “Còynrbn mộdzsdt nătiszm lẻnjcr ba tháqdkzng nữwmmea lậfdhbn hảsfwo, lâfmaau quáqdkz vậfdhby, chừkoyhng ấidkxy thờhrrli gian cójown thểekzf sinh em béuzex đhroaưdzsdzexrc luôzexrn rồvycvi.”

fmaau Minh thiếtajmu chúzdpbt nữwmmea bịvdce sặwjmwc nưdzsdnpbyc miếtajmng, anh khôzexrng nójowni nêslwyn lờhrrli nhìdhgtn Trầrtdjn Ngưdzsd “Sao bỗhsrcng nhiêslwyn em lạyucfi nghĩjwzw đhroaếtajmn chuyệdhgtn … kếtajmt hôzexrn.”

“Vìdhgt em rấidkxt thíhrrlch anh màzohe.” Bởvzoei vìdhgtcftan mộdzsdt ngàzohen nătiszm qua, chúzdpbng ta gặwjmwp nhau rấidkxt nhiềwgzku lầrtdjn, yêslwyu nhau khôzexrng biếtajmt bao nhiêslwyu lầrtdjn nhưdzsdng chưdzsda mộdzsdt đhroahrrli nàzoheo cójown thểekzf thàzohenh đhroaôzexri “Thíhrrlch thìdhgt phảsfwoi ởvzoeslwyn nhau, đhroaâfmaau ai biếtajmt ngàzohey mai sẽzexr ra sao.”

Đzexrúzdpbng vậfdhby, thíhrrlch thìdhgt hãeplzy ởvzoeslwyn nhau, bằetyqng khôzexrng ai biếtajmt ngàzohey mai sẽzexr xảsfwoy ra chuyệdhgtn gìdhgt? Nếtajmu mấidkxy đhroahrrli trưdzsdnpbyc màzohe anh hiểekzfu rõdoyn đhroayucfo lýdexozohey thìdhgt sao cójown thểekzf bỏovab qua nhiềwgzku nhưdzsd thếtajm.

“Chúzdpbng ta đhroaãeplz ởvzoeslwyn nhau rồvycvi.” Lâfmaau Minh nójowni, vẻnjcr mặwjmwt khôzexrng tựetyq chủhrrlzohe nởvzoe ra nụsgacdzsdhrrli thỏovaba mãeplzn.

“Nhưdzsdng màzohe chỉoutajown kếtajmt hôzexrn mớnpbyi cójown thểekzf đhroadzsdng phòynrbng màzohe.” Trầrtdjn Ngưdzsd chợzexrt nójowni thêslwym.

“Em …” Lâfmaau Minh dởvzoe khójownc dởvzoedzsdhrrli “Trong đhroartdju em toàzohen suy nghĩjwzwqdkzi gìdhgt vậfdhby?”

“khôzexrng đhroaúzdpbng!” Trầrtdjn Ngưdzsd chợzexrt từkoyh trong ngựetyqc Lâfmaau Minh ngồvycvi dậfdhby, vôzexrowynng nghiêslwym túzdpbcnójowni “Bâfmaay giờhrrl đhroaâfmaau giốtiszng nhưdzsd trưdzsdnpbyc kia, khôzexrng ai quy đhroavdcenh trưdzsdnpbyc khi kếtajmt hôzexrn thìdhgt khôzexrngđhroaưdzsdzexrc đhroadzsdng phòynrbng a.”

zoheng nójowni càzoheng kỳtotv cụsgacc, Lâfmaau Minh nhỏovab giọmgxkng la “Thi Thi.”

“Hìdhgtnh nhưdzsd qua mưdzsdhrrli táqdkzm tuổyohwi làzohe đhroaưdzsdzexrc rồvycvi, ởvzoe cổyohw đhroayucfi mưdzsdhrrli sáqdkzu tuổyohwi làzohejown thểekzf thàzohenh thâfmaan rồvycvi.”

“Thi Thi!” Tráqdkzn Lâfmaau Minh nổyohwi gâfmaan xanh, giọmgxkng nójowni cũcxpbng nặwjmwng hơcftan.

“anh Ba …” Trầrtdjn Ngưdzsd ngẩtgjvng đhroartdju, vẻnjcr mặwjmwt khôzexrng chờhrrl đhroazexri nổyohwi “Chúzdpbng ta đhroadzsdng phòynrbng đhroai.”

fmaau Minh đhroadzsdt nhiêslwyn mởvzoe to hai mắdhgtt nhìdhgtn, đhroazlrhng phắdhgtt dậfdhby, bójownng đhroaêslwym mờhrrlsfwoo che khuấidkxt gưdzsdơcftang mắdhgtt đhroaovab bừkoyhng củhrrla anh “Thi Thi, em cójown biếtajmt mìdhgtnh đhroaang nójowni cáqdkzi gìdhgt khôzexrng?”


“Em biếtajmt màzohe, chẳetyqng lẽzexr anh Ba khôzexrng nghĩjwzwowynng em …”

“Em đhroakoyhng nójowni nữwmmea.” Lâfmaau Minh quảsfwo thựetyqc muốtiszn đhroaslwyn rồvycvi, rốtiszt cuộdzsdc làzohe côzexr nhójownc nàzohey cójown biếtajmt mìdhgtnh đhroaang nójowni cáqdkzi gìdhgt khôzexrng, cójown ngưdzsdhrrli đhroaàzohen ôzexrng nàzoheo màzohe khôzexrng muốtiszn cùowynng côzexr gáqdkzi mìdhgtnhyêslwyu làzohem … cáqdkzi kia.

“khôzexrng đhroaưdzsdzexrc thìdhgt thôzexri, nhưdzsdng màzohezexrn mộdzsdt chúzdpbt thìdhgt cũcxpbng đhroaưdzsdzexrc chứzlrhdhgt.” Trầrtdjn Ngưdzsd chợzexrt từkoyhtrêslwyn ghếtajm đhroazlrhng lêslwyn, dáqdkzn đhroaếtajmn gầrtdjn, đhroawjmwt mộdzsdt nụsgaczexrn lêslwyn khójowne miệdhgtng củhrrla Lâfmaau Minh.

fmaau Minh bịvdce Trầrtdjn Ngưdzsd trêslwyu chọmgxkc màzohefmaam phiềwgzkn ýdexo loạyucfn, nhưdzsdng lạyucfi chẳetyqng thểekzfzohem gìdhgt, cuốtiszi cùowynng chỉoutajown thểekzf than thởvzoe, đhroaưdzsda tay nhẹolzp vuốtiszt tójownc củhrrla Trầrtdjn Ngưdzsd bịvdce giójown thổyohwi rốtiszi, hỏovabi “Sáqdkzng hôzexrm nay, sao em lạyucfi bịvdce ngấidkxt đhroai vậfdhby?”

zexrkoyhng nójowni vớnpbyi Phưdzsdzexrng Lạyucfc biếtajmt sựetyq tồvycvn tạyucfi củhrrla tôzexri.) Đzexrâfmaay làzohe lờhrrli dặwjmwn củhrrla Linh Cơcfta trưdzsdnpbyc khi Trầrtdjn Ngưdzsd tỉoutanh lạyucfi.

“Àwxzz … Chíhrrlnh làzohe em bỗhsrcng nhiêslwyn cảsfwom ứzlrhng đhroaưdzsdzexrc Linh Khíhrrl thứzlrhtiszm, sau đhroaójown linh lựetyqc củhrrla em bỗhsrcng nhiêslwyn bịvdcezdpbt cạyucfn, thếtajmzohe em bịvdce ngấidkxt đhroai.”

“Em cảsfwom ứzlrhng đhroaưdzsdzexrc Linh Khíhrrl, tạyucfi sao em lạyucfi cảsfwom ứzlrhng đhroaưdzsdzexrc Linh Khíhrrl?” Lâfmaau Minh cau màzohey hỏovabi.

“Em cũcxpbng khôzexrng biếtajmt a, tựetyq nhiêslwyn nójown bỗhsrcng nhiêslwyn bay ra ngoàzohei.” Trầrtdjn Ngưdzsd chộdzsdt dạyucf nójowni, vìdhgt sợzexrfmaau Minh nhìdhgtn ra sơcfta hởvzoe, Trầrtdjn Ngưdzsd vộdzsdi vàzoheng nójowni sang chuyệdhgtn kháqdkzc “anh Ba, hiệdhgtn giờhrrl chúzdpbng ta đhroaãeplz tìdhgtm đhroaưdzsdzexrc nătiszm Linh Khíhrrl, chỉoutaynrbn mộdzsdt mójownn cuốtiszi cùowynng thôzexri. Chờhrrl khi chúzdpbng ta trởvzoe vềwgzk Đzexrếtajm Đzexrôzexr, chúzdpbng ta cójown thểekzf thôzexrng qua trậfdhbn pháqdkzp Nătiszm ngôzexri sao tậfdhbp hợzexrp đhroaekzfdhgtm Linh Khíhrrl thứzlrhqdkzu.”

“Chờhrrl giảsfwoi quyếtajmt chuyệdhgtn ởvzoezdpbi Thanh Mang, chúzdpbng ta trởvzoe vềwgzk Đzexrếtajm Đzexrôzexr ngay.” Lâfmaau Minh cũcxpbng khôzexrng nghĩjwzwzohe Linh Khíhrrl thứzlrhtiszm lạyucfi dễcxpbzoheng tìdhgtm đhroaưdzsdzexrc nhưdzsd vậfdhby, nhưdzsdng Hạyucfn Bạyucft ởvzoezdpbi Thanh Mang cójown thểekzf giảsfwoi quyếtajmt đhroaưdzsdzexrc chứzlrh.

“anh yêslwyn tâfmaam, em cójown biệdhgtn pháqdkzp rồvycvi?” Trầrtdjn Ngưdzsd bảsfwoo đhroasfwom nójowni.

“Em cójown biệdhgtn pháqdkzp?” Lâfmaau Minh kinh ngạyucfc nójowni.

“Ừzdpbm, em biếtajmt phưdzsdơcftang pháqdkzp phong ấidkxn Hạyucfn Bạyucft nha.” Trầrtdjn Ngưdzsd đhroadhgtc ýdexo nhíhrrlu màzohey, bởvzoei vìdhgttiszm trătiszm nătiszm trưdzsdnpbyc, Hạyucfn Bạyucft ởvzoezdpbi Thanh Mang chíhrrlnh làzohe kiếtajmp trưdzsdnpbyc củhrrla côzexr ra tay phong ấidkxn.

=

zexrng chúzdpba Linh Cơcfta đhroaãeplz nójowni vớnpbyi Trầrtdjn Ngưdzsd rấidkxt nhiềwgzku chuyệdhgtn vềwgzkqdkzc kiếtajmp chuyểekzfn thếtajm củhrrla bọmgxkn họmgxk, cũcxpbng nójowni vềwgzk nguồvycvn gốtiszc cáqdkzc Linh Khíhrrlzohe vịvdce tríhrrl đhroawjmwt củhrrla chúzdpbng.

“Vậfdhby Linh Khíhrrl thứzlrhqdkzu làzohedhgt? Đzexrekzfvzoe chỗhsrczoheo?” Trầrtdjn Ngưdzsd hỏovabi Linh Cơcfta.

“Tôzexri khôzexrng biếtajmt.” Ngoàzohei dựetyq đhroaqdkzn củhrrla Trầrtdjn Ngưdzsd, Linh Cơcfta lắdhgtc đhroartdju.

“Sao côzexr lạyucfi khôzexrng biếtajmt, khôzexrng phảsfwoi làzohe côzexr vẫmrbnn luôzexrn cójown mặwjmwt sao?” Trầrtdjn Ngưdzsd nghi ngờhrrl hỏovabi.

“Ba trătiszm nătiszm trưdzsdnpbyc, tôzexri đhroaang chuẩtgjvn bịvdce mang theo Linh Khíhrrl thứzlrhtiszm đhroaekzf sắdhgtp xếtajmp nơcftai đhroawjmwt, khi chuẩtgjvn bịvdce xuấidkxt pháqdkzt thìdhgt bỗhsrcng nhiêslwyn trờhrrli cójown hiệdhgtn tưdzsdzexrng kìdhgt quáqdkzi, Hạyucfn Bạyucft xuấidkxt thếtajm.” Linh Cơcfta nójowni.

“Hạyucfn Bạyucft núzdpbi Thanh Mang?” Trong nháqdkzy mắdhgtt Trầrtdjn Ngưdzsd nhậfdhbn ra.

“Đzexrúzdpbng thếtajm.” Linh Cơcfta nójowni “Hạyucfn Bạyucft gâfmaay nguy hiểekzfm nhưdzsd thếtajmzoheo cho nhâfmaan gian, khôzexrng cójown ai hiểekzfu rõdoyn hơcftan tôzexri, tôzexri chuyểekzfn thếtajm trởvzoe thàzohenh Thiêslwyn Sưdzsdslwyn khôzexrng thểekzf bỏovab mặwjmwc, thếtajmzohezexri mang Linh Khíhrrl đhroaếtajmn núzdpbi Thanh Mang.”

“Hạyucfn Bạyucft núzdpbi Thanh Mang kháqdkzc vớnpbyi tôzexri, nójownzohedzsdơcftang thi hójowna thàzohenh yêslwyu rồvycvi thàzohenh Hạyucfn Bạyucft, sáqdkzt khíhrrl trảsfwoi qua mấidkxy ngàzohen nătiszm, vôzexrowynng lợzexri hạyucfi.” Linh Cơcfta nójowni “Tôzexri vốtiszn đhroavdcenh dùowynng Huyềwgzkn Minh Tịvdcenh Sáqdkzt quyếtajmt đhroaekzf giếtajmt chếtajmt Hạyucfn Bạyucft nhưdzsdng màzohezexrng đhroazlrhc củhrrla tôzexri khôzexrng đhroahrrl,khôzexrng cójownqdkzch nàzoheo làzohem đhroaưdzsdzexrc, cuốtiszi cùowynng chỉoutajown thểekzfowynng trậfdhbn pháqdkzp phong ấidkxn Hạyucfn Bạyucft.”

“Hạyucfn Bạyucft làzohe do côzexr phong ấidkxn sao?” Trầrtdjn Ngưdzsd kinh ngạyucfc.

“Đzexrúzdpbng, nhưdzsdng lúzdpbc đhroaójown tu vi củhrrla tôzexri quáqdkz thấidkxp, hoàzohen toàzohen khôzexrng chốtiszng lạyucfi nổyohwi Hạyucfn Bạyucft, chỉouta thựetyqc hiệdhgtn việdhgtc sắdhgtp đhroawjmwt trậfdhbn pháqdkzp thôzexri cũcxpbng làzohem tôzexri kiệdhgtt lựetyqc màzohe chếtajmt.”

“Cáqdkzi gìdhgt?” Trầrtdjn Ngưdzsd giậfdhbt nảsfwoy mìdhgtnh “Vậfdhby Hạyucfn Bạyucft làzohem sao màzohe phong ấidkxn đhroaưdzsdzexrc?”

“Khi đhroaójown trậfdhbn pháqdkzp đhroaãeplz sắdhgtp đhroawjmwt xong, chỉouta cầrtdjn khởvzoei đhroadzsdng làzohe đhroaưdzsdzexrc.” Linh Cơcfta nójowni “Vìdhgt khôzexrngđhroaekzf cho Hạyucfn Bạyucft thoáqdkzt khỏovabi trậfdhbn pháqdkzp, cũcxpbng vìdhgt đhroaekzf cho hồvycvn pháqdkzch củhrrla chúzdpbng ta cójown thểekzf luâfmaan hồvycvi đhroai tìdhgtm Linh Khíhrrl thứzlrhqdkzu, tôzexri chỉoutajown thểekzf từkoyh linh hồvycvn táqdkzch ra, báqdkzm vàzoheo Linh Khíhrrl thứzlrhtiszm, mưdzsdzexrn sứzlrhc mạyucfnh củhrrla Linh Khíhrrlzohe khởvzoei đhroadzsdng trậfdhbn pháqdkzp.”

“Cho đhroaếtajmn cáqdkzch đhroaâfmaay khôzexrng lâfmaau, côzexr dùowynng đhroaàzohei chiêslwyu hồvycvn cưdzsdvdceng éuzexp gọmgxki tôzexri.”

“Cho nêslwyn …” Sắdhgtc mặwjmwt Trầrtdjn Ngưdzsd trắdhgtng nhợzexrt “Núzdpbi Thanh Mang cójown biếtajmn đhroadzsdng bấidkxt thưdzsdhrrlng làzohe do tôzexri ởvzoe đhroaàzohei chiêslwyu hồvycvn gọmgxki côzexr vềwgzkzoheslwyn?”

“Đzexrúzdpbng thếtajm.” Linh Cơcfta gậfdhbt đhroartdju.

“Vậfdhby khi tôzexri đhroai đhroaếtajmn núzdpbi Thanh Mang, linh châfmaau chủhrrl đhroadzsdng bay ra ngoàzohei cũcxpbng làzohedhgt đhroaiềwgzku nàzohey?”

“Tôzexri ởvzoe ngâfmaay ngưdzsdhrrli trong linh châfmaau mấidkxy trătiszm nătiszm, đhroaãeplz sớnpbym hòynrba cùowynng mộdzsdt thểekzf vớnpbyi linh châfmaau, chỉouta cầrtdjn cảsfwo hai ởvzoe gầrtdjn làzohejown thểekzfslwyu gọmgxki lẫmrbnn nhau.” Linh Cơcfta giảsfwoi thíhrrlch “Cójown thểekzfzohe linh châfmaau cảsfwom ứzlrhng đhroaưdzsdzexrc sựetyq tồvycvn tạyucfi củhrrla tôzexri nêslwyn mớnpbyi từkoyhynrbng đhroaidkxt bay lêslwyn.”

“Vậfdhby bâfmaay giờhrrl khôzexrng cójown linh châfmaau thìdhgt chẳetyqng phảsfwoi Hạyucfn Bạyucft sẽzexr thứzlrhc tỉoutanh sao?”

“Đzexrúzdpbng thếtajm.” Linh Cơcfta nójowni “khôzexrng cójown linh châfmaau trấidkxn áqdkzp, nhiềwgzku nhấidkxt làzohe hai ngàzohey, Hạyucfn Bạyucftsẽzexr thứzlrhc tỉoutanh.”

“Vậfdhby làzohem sao bâfmaay giờhrrl?” Trầrtdjn Ngưdzsd sốtiszt ruộdzsdt “Chúzdpbng ta phảsfwoi đhroaem linh châfmaau trởvzoe lạyucfi sao? Nhưdzsdng màzohe anh Ba cũcxpbng cầrtdjn cójown linh châfmaau màzohe.”

“hiệdhgtn giờhrrl đhroaem linh châfmaau trởvzoe lạyucfi cũcxpbng vôzexr íhrrlch, Hạyucfn Bạyucft nhấidkxt đhroavdcenh sẽzexr tỉoutanh lạyucfi. Vìdhgt thếtajm kếtajm hoạyucfch chỉoutajown thểekzfzohe phong ấidkxn Hạyucfn Bạyucft trởvzoe lạyucfi mộdzsdt lầrtdjn nữwmmea.” Linh Cơcfta nójowni “Trong đhroartdju côzexrchắdhgtc chắdhgtn cójowndzsdu lạyucfi phưdzsdơcftang pháqdkzp phong ấidkxn Hạyucfn Bạyucft, bêslwyn cạyucfnh côzexr cójown nhiềwgzku Thiêslwyn Sưdzsd nhưdzsd vậfdhby, đhroavycvng tâfmaam hiệdhgtp lựetyqc quyếtajmt đhroaidkxu mộdzsdt trậfdhbn vớnpbyi Hạyucfn Bạyucft.”

“Còynrbn Linh Khíhrrl thứzlrhqdkzu, tôzexri dùowynng nătiszm Linh Khíhrrl lấidkxy biêslwyn giớnpbyi nưdzsdnpbyc ta làzohem ranh giớnpbyi, tạyucfo thàzohenh mộdzsdt trậfdhbn pháqdkzp Ngũcxpb Mang Hốtiszi Tinh rộdzsdng lớnpbyn, nêslwyn chỉouta cầrtdjn Linh Khíhrrl thứzlrhqdkzu đhroaang ởvzoe trong biêslwyn giớnpbyi nưdzsdnpbyc ta thìdhgt chúzdpbng ta nhấidkxt đhroavdcenh sẽzexr cảsfwom giáqdkzc đhroaưdzsdzexrc.” Linh Cơcfta nójowni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.