Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 106 : Món Linh Khí thứ năm

    trước sau   
Mao đrxasesici sưtjfl ngồywdei trong phòuhehng nghỉpqhu củaqmta mìkebtnh, cau màaeqyy, do dựrxas mộxfwgt hồywdei lâspjpu rồywdei mớiuzji lấxllwy đrxasiệrngxn thoạesici di đrxasxfwgng ra gọauhhi cho Lâspjpu Minh.

“Mao đrxasesici sưtjfl.” Sau khi biếebext hai ngưtjflkcwhi đrxasãxkxs đrxasếebexn núpvtni Thanh Mang, Lâspjpu Minh vẫeqqun luôrlmtn đrxaslgigi đrxasiệrngxn thoạesici củaqmta Mao đrxasesici sưtjflaeqy Thi Thi.

“Trầlmoln tiểbmksu hữyaviu gọauhhi đrxasiệrngxn cho cậebexu chưtjfla?” Mao đrxasesici sưtjfl hỏyjimi.

“Vẫeqqun chưtjfla ạesic.” nóborei đrxasếebexn đrxasâspjpy Lâspjpu Minh cũmuugng cảefugm thấxllwy lạesic, anh cũmuugng khôrlmtng ngờkcwhaeqy Mao đrxasesici sưtjfl gọauhhi đrxasiệrngxn trưtjfliuzjc cho anh.

“Chắeqquc làaeqy côrlmt ấxllwy đrxasang còuhehn nóborei chuyệrngxn vớiuzji Lạesicc Hàaeqy châspjpn nhâspjpn rồywdei.” Mao đrxasesici sưtjfl khóbore xửsjms nhíhjhau lôrlmtng màaeqyy, lúpvtnc nãxkxsy ôrlmtng tưtjflkxuqng Trầlmoln Ngưtjfl đrxasãxkxs gọauhhi đrxasiệrngxn trưtjfliuzjc cho Lâspjpu Minh rồywdei.

Qua video đrxasiệrngxn thoạesici, Lâspjpu Minh nhậebexn ra vẻbhio khóbore xửsjms củaqmta Mao đrxasesici sưtjfl, anh hỏyjimi “Mao đrxasesici sưtjfl, chuyệrngxn ởkxuqpvtni Thanh Mang rấxllwt khóbore giảefugi quyếebext sao?”


“Ừaeqy, nhưtjflng cụdrgv thểbmksaeqy chuyệrngxn gìkebtrlmti khôrlmtng thểbmks nóborei rõdrgv vớiuzji cậebexu đrxasưtjfllgigc.” Khi ởkxuq phòuhehng khávbymch, Thẩxkxsm Thanh Trúpvtnc kểbmks việrngxc núpvtni Thanh Mang làaeqyvbymi phong ấxllwn Hạesicn Bạesict nóborei cho mấxllwy ngưtjflkcwhi bọauhhn ôrlmtng, sau đrxasóboreuhehn đrxasborec biệrngxt dặboren dòuheh khôrlmtng đrxasưtjfllgigc nóborei chuyệrngxn nàaeqyy vớiuzji ngưtjflkcwhi nàaeqyo khávbymc.

Hạesicn Bạesict làaeqy dịhtqq vậebext củaqmta Trờkcwhi Đuhehxllwt màaeqy lạesici khôrlmtng cóborevbymch nàaeqyo giếebext chếebext, dùgibobore khôrlmtng hềauhhaeqym gìkebt, chỉpqhu cầlmoln đrxasơvbymn giảefugn làaeqybore thứesicc tỉpqhunh thìkebt sẽrlmt đrxasem tai họauhha đrxasếebexn cho con ngưtjflkcwhi trêxfwgn trávbymi đrxasxllwt. Nếebexu cóbore ngưtjflkcwhi biếebext sựrxas tồywden tạesici củaqmta nóbore, cóbore ýutax đrxasywde lợlgigi dụdrgvng nóboreaeqykebtm cávbymch đrxasávbymnh thứesicc Hạesicn Bạesict, lúpvtnc đrxasóbore hậebexu quảefug xảefugy ra sẽrlmt khôrlmtng tưtjflkxuqng tưtjfllgigng đrxasưtjfllgigc.

spjpu Minh sữyaving sờkcwh, suy tưtjfl mộxfwgt lávbymt rồywdei đrxasvbymn “Ởpvtn đrxasóborebore phảefugi phong ấxllwn thứesickebtuhehn kinh khủaqmtng hơvbymn cảefugtjflơvbymng thi khôrlmtng?”

“Cậebexu …” Néyjimt mặboret khiếebexp sợlgig củaqmta Mao đrxasesici sưtjfl đrxasãxkxs nóborei rõdrgv tấxllwt cảefug.

spjpu Minh quay đrxaslmolu nhìkebtn qua bảefugn đrxasywde trêxfwgn bàaeqyn sávbymch, nóborei “Tôrlmti đrxasãxkxs suy nghĩqquu rấxllwt nhiêxfwg̀u, phong thủaqmty củaqmta núpvtni Thanh Mang khôrlmtng tốkebtt, đrxashtqqa thếebex xa xôrlmti, lạesici làaeqygibong đrxasxllwt khôrlmt cằeycun sỏyjimi đrxasávbym, mộxfwgt vùgibong đrxasxllwt nhưtjfl vậebexy thìkebt thíhjhach hợlgigp dùgibong đrxasbmksaeqym gìkebt? Tôrlmti càaeqyng nghĩqquuaeqyng cảefugm thấxllwy nếebexu tôrlmti làaeqy mộxfwgt Thiêxfwgn Sưtjfl thìkebt vùgibong đrxasxllwt nàaeqyy thíhjhach hợlgigp đrxasbmks phong ấxllwn hơvbymn cảefug.”

“Xung quanh khôrlmtng cóbore ngưtjflkcwhi ởkxuq, thờkcwhi tiếebext khắeqquc nghiệrngxt, khôrlmtng cầlmoln lo lắeqqung trong lúpvtnc vôrlmtkebtnh sẽrlmt cóbore ngưtjflkcwhi chạesicm vàaeqyo phong ấxllwn, hoặborec cho dùgibo phong ấxllwn bịhtqq lỏyjimng, vậebext bêxfwgn trong thứesicc tỉpqhunh thìkebt trong thờkcwhi gian ngắeqqun cũmuugng khôrlmtng gâspjpy nguy hạesici cho nhữyaving ngưtjflkcwhi bìkebtnh thưtjflkcwhng xung quanh.” Lâspjpu Minh nóborei suy đrxasvbymn củaqmta mìkebtnh “Vậebexy mộxfwgt vùgibong đrxasxllwt nhưtjfl vậebexy thíhjhach hợlgigp đrxasbmks phong ấxllwn vậebext gìkebt chứesic? Lầlmoln nàaeqyy việrngxc đrxasếebexn núpvtni Thanh Mang triệrngxu tậebexp nhiềauhhu đrxasesici sưtjfl củaqmta giớiuzji huyềauhhn họauhhc nhưtjfl thếebex, đrxasiềauhhu đrxasóbore biểbmksu thịhtqqvbymi gìkebt, chíhjhanh làaeqy vậebext bịhtqq phong ấxllwn nàaeqyymộxfwgt khi thứesicc tỉpqhunh sẽrlmt gâspjpy hạesici cho nhâspjpn gian, nêxfwgn tôrlmti đrxasvbymn … cóbore phảefugi làaeqy Hạesicn Bạesict khôrlmtng?”

“Lâspjpu Minh …” Mao đrxasesici sưtjfl khiếebexp sợlgig nóborei “Cậebexu lạesici nhớiuzj ra đrxasiềauhhu gìkebt rồywdei sao?”

Đuhehâspjpy làaeqy thừgabra nhậebexn rồywdei, Lâspjpu Minh nởkxuq nụdrgvtjflkcwhi, lắeqquc đrxaslmolu “Tạesicm thờkcwhi kíhjhaesicc mớiuzji vẫeqqun chưtjfla xuấxllwthiệrngxn, cóbore thểbmks trưtjfliuzjc đrxasóborerlmti khôrlmti phụdrgvc kíhjhaesicc vềauhh Thiêxfwgn Sưtjflxfwgn tôrlmti mớiuzji đrxasvbymn đrxasưtjfllgigc.”

“Cậebexu đrxasãxkxs đrxasvbymn đrxasưtjfllgigc rồywdei vậebexy tôrlmti cũmuugng khôrlmtng giấxllwu cậebexu nữyavia, đrxasúpvtnng làaeqypvtni Thanh Mang phong ấxllwn mộxfwgt con Hạesicn Bạesict.” Mao đrxasesici sưtjfl nóborei “Hạesicn Bạesict nàaeqyy bịhtqq phong ấxllwn lúpvtnc nào, ngủaqmt say cávbymch đrxasâspjpy bao nhiêxfwgu năggbym rồywdei thìkebt khôrlmtng ngưtjflkcwhi nàaeqyo biếebext. Hai mưtjflơvbymi năggbym trưtjfliuzjc, phong ấxllwn bịhtqq lỏyjimng ra, trùgibong hợlgigp đrxasưtjfllgigc Lạesicc Hàaeqy châspjpn nhâspjpn vàaeqy bạesicn bèrhvd củaqmta ôrlmtng kịhtqqp thờkcwhi phávbymt hiệrngxn, lúpvtnc đrxasóbore đrxasãxkxs sửsjms dụdrgvng trậebexn phávbymp Cửsjmsu Chuyểbmksn Huyềauhhn Môrlmtn phong ấxllwn Hạesicn Bạesict mộxfwgt lầlmoln nữyavia, sau đrxasóbore mớiuzji đrxasưtjfla núpvtni Thanh Mang vàaeqyo khu vựrxasc cấxllwm.”

“thìkebt ra làaeqy thếebex.”

“Lâspjpu Minh, chuyệrngxn Linh Khíhjha …” Mao đrxasesici sưtjfl dừgabrng lạesici mộxfwgt chúpvtnt rồywdei nóborei “Ngàaeqyy mai tôrlmti lêxfwgn núpvtni Thanh Mang sẽrlmt đrxasiềauhhu tra lạesici, nếebexu cóborevbym hộxfwgi …”

spjpu Minh nhìkebtn vẻbhio mặboret vôrlmtgibong khóbore xửsjmsaeqy ávbymy návbymy củaqmta Mao đrxasesici sưtjfl, lơvbym đrxasrithnh nóborei “Mao đrxasesici sưtjfl, tôrlmti hiểbmksu ýutax củaqmta ôrlmtng, chuyệrngxn Linh Khíhjha ôrlmtng đrxasgabrng cốkebt quávbym.”

“Lâspjpu Minh …” Lâspjpu Minh càaeqyng nóborei nhưtjfl vậebexy, Mao đrxasesici sưtjflaeqyng cảefugm thấxllwy khóbore chịhtqqu trong lòuhehng, đrxasãxkxs nhiềauhhu năggbym qua, ôrlmtng chứesicng kiếebexn việrngxc Lâspjpu Minh bịhtqqvbymt khíhjha tra tấxllwn màaeqy chịhtqqu mọauhhi đrxasau khổuwdw, nay khóbore khăggbyn lắeqqum mớiuzji tìkebtm đrxasưtjfllgigc biệrngxn phávbymp đrxasbmks giảefugi quyếebext, vậebexy màaeqy lạesici vưtjfliuzjng chuyệrngxn Hạesicn Bạesict.


“Mao đrxasesici sưtjfl, Thi Thi gọauhhi đrxasiệrngxn cho tôrlmti.” Lâspjpu Minh chợlgigt cưtjflkcwhi rồywdei nóborei.

“Đuhehưtjfllgigc rồywdei, hai ngưtjflkcwhi nóborei chuyệrngxn đrxasi.” Mao đrxasesici sưtjflmuugng khôrlmtng nóborei nêxfwgn lờkcwhi, nhâspjpn dịhtqqp cúpvtnp đrxasiệrngxn thoạesici.

spjpu Minh kếebext nốkebti đrxasiệrngxn thoạesici vớiuzji Trầlmoln Ngưtjfl ngay, giọauhhng nóborei nhẹefug nhàaeqyng, hoạesict bávbymt củaqmta côrlmtvang lêxfwgn “anh Ba.”

Chỉpqhu cầlmoln vừgabra nghe âspjpm thanh giọauhhng nóborei củaqmta Trầlmoln Ngưtjfl, vẻbhio mặboret Lâspjpu Minh khôrlmtng tựrxas chủaqmtaeqy dịhtqqu dàaeqyng “Sao khôrlmtng gọauhhi video cho anh?”

“Hi hi … cóbore phảefugi làaeqy anh nhớiuzj em khôrlmtng? Muốkebtn nhìkebtn thấxllwy em phảefugi khôrlmtng?” Trầlmoln Ngưtjfltjflkcwhi nhưtjflxfwgn trộxfwgm, trong giọauhhng nóborei lộxfwg ra vẻbhio đrxaseqquc ýutax.

“Ừaeqy, anh nhớiuzj em.” Khóboree miệrngxng Lâspjpu Minh vểbmksnh lêxfwgn, rấxllwt tựrxas nhiêxfwgn thừgabra nhậebexn.

“Vậebexy thìkebt em càaeqyng khôrlmtng cho anh nhìkebtn mặboret em.”

“Sao thếebex?” Lâspjpu Minh ngạesicc nhiêxfwgn.

“Vìkebtrlmtm nay em mấxllwt mưtjflkcwhi mấxllwy tiếebexng hếebext ngồywdei mávbymy bay rồywdei xe khávbymch, cảefug ngưtjflkcwhi nhìkebtn xấxllwu muốkebtn chếebext.” Bâspjpy giờkcwh côrlmt đrxasang làaeqy ngưtjflkcwhi nóborei chuyệrngxn tìkebtnh yêxfwgu, nhấxllwt đrxashtqqnh phảefugi giữyavi vẻbhio xinh đrxasefugp nhấxllwt trưtjfliuzjc mắeqqut bạesicn trai mớiuzji đrxasưtjfllgigc.

“Ha ha ha …” Lâspjpu Minh nhịhtqqn khôrlmtng đrxasưtjfllgigc màaeqy bậebext cưtjflkcwhi “Dávbymng vẻbhio em bịhtqqtjflơvbymng thi đrxasávbymnh sưtjflng mặboret mũmuugi anh cũmuugng đrxasauhhu thấxllwy rồywdei còuhehn đrxasâspjpu.”

“anh Ba!” Trầlmoln Ngưtjfl khôrlmtng vui kêxfwgu lêxfwgn nho nhỏyjim “Quêxfwgn ngay nha, quêxfwgn ngay nha, anhkhôrlmtng đrxasưtjfllgigc nhớiuzj đrxasâspjpu đrxasóbore.”

“Đuhehưtjfllgigc rồywdei.” Lâspjpu Minh cưtjflkcwhi gậebext đrxaslmolu, trêxfwgn vẻbhio mặboret làaeqy sựrxas cưtjflng chiềauhhu khôrlmtng dễrith phávbymt hiệrngxn.

“anh Ba, Mao đrxasesici sưtjfl nóborei vớiuzji anh chưtjfla?” Trầlmoln Ngưtjfl thửsjms hỏyjimi.

“Cávbymi gìkebt?” Lâspjpu Minh thu nụdrgvtjflkcwhi lạesici, ra vẻbhio khôrlmtng biếebext hỏyjimi.

“Àpqhu, chắeqquc làaeqy tụdrgvi em phảefugi ởkxuqpvtni Thanh Mang mấxllwy ngàaeqyy đrxasóboreaeqy.”

“Vậebexy em vàaeqy mọauhhi ngưtjflkcwhi ởkxuq lạesici núpvtni Thanh Mang mấxllwy ngàaeqyy sao?”

“Dạesic, nhưtjflng màaeqy anh yêxfwgn tâspjpm, chắeqquc chắeqqun em sẽrlmt mang đrxasưtjfllgigc Linh Khíhjha vềauhh.” Trầlmoln Ngưtjfl bảefugo đrxasefugm.

Nghe Trầlmoln Ngưtjfl hứesica chắeqquc chắeqqun nhưtjfl thếebex, vẻbhio mặboret Lâspjpu Minh trởkxuqxfwgn lo âspjpu, côrlmt nhóborec Thi Thi nàaeqyy lạesici đrxashtqqnh làaeqym bậebexy sao!

“anh Ba, sávbymng mai em phảefugi lêxfwgn núpvtni Thanh Mang sớiuzjm nêxfwgn em phảefugi đrxasi ngủaqmt sớiuzjm đrxasâspjpy. Gặborepanh mai nha.” Trầlmoln Ngưtjfl nóborei.

“Em ngủaqmt ngon.”

“Dạesic, anh cũmuugng ngủaqmt ngon.”

spjpu Minh cúpvtnp đrxasiệrngxn thoạesici, suy tưtjfl mộxfwgt lávbymt rồywdei gửsjmsi cho Mao đrxasesici sưtjfl mộxfwgt tin nhắeqqun (Mao đrxasesici sưtjfl, ngàaeqyy mai làaeqym phiềauhhn ôrlmtng đrxasbmks ýutax Thi Thi giùgibom tôrlmti đrxasgabrng cho côrlmt ấxllwy làaeqym bậebexy.)

spjpu Minh đrxasang sợlgig, anh sợlgig Thi Thi sẽrlmt vìkebt anh màaeqy cốkebtkebtm Linh Khíhjha cho bằeycung đrxasưtjfllgigc. Nếebexu nhưtjflkebt Thi Thi màaeqyaeqym cho Hạesicn Bạesict thứesicc tỉpqhunh, làaeqym hạesici nhâspjpn gian, nhưtjfl vậebexy nhữyaving nhâspjpn quảefug đrxasávbymng sợlgig sẽrlmt rơvbymi hếebext lêxfwgn đrxaslmolu Thi Thi.

Nghĩqquu đrxasếebexn đrxasâspjpy, Lâspjpu Minh hốkebtt hoảefugng lo âspjpu cảefug đrxasêxfwgm khôrlmtng ngủaqmt, hậebexn khôrlmtng thểbmks lậebexp tứesicc bay đrxasếebexn núpvtni Thanh Mang.

(còuhehn tiếebexp)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.