Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 106 : Món Linh Khí thứ năm

    trước sau   
Mao đljdnoxuvi sưkziq ngồsfnei trong phòynmhng nghỉtjtn củnuhla mìpjninh, cau màfaoey, do dựptpe mộyfbpt hồsfnei lânynsu rồsfnei mớheixi lấkjyky đljdniệppmrn thoạoxuvi di đljdnyfbpng ra gọhebki cho Lânynsu Minh.

“Mao đljdnoxuvi sưkziq.” Sau khi biếheixt hai ngưkziqiyhsi đljdnãohby đljdnếheixn núkjyki Thanh Mang, Lânynsu Minh vẫeehpn luôozgqn đljdnnynsi đljdniệppmrn thoạoxuvi củnuhla Mao đljdnoxuvi sưkziqfaoe Thi Thi.

“Trầynmhn tiểincpu hữbdqwu gọhebki đljdniệppmrn cho cậhebku chưkziqa?” Mao đljdnoxuvi sưkziq hỏnadmi.

“Vẫeehpn chưkziqa ạoxuv.” nóbrxyi đljdnếheixn đljdnânynsy Lânynsu Minh cũmciyng cảebomm thấkjyky lạoxuv, anh cũmciyng khôozgqng ngờiyhsfaoe Mao đljdnoxuvi sưkziq gọhebki đljdniệppmrn trưkziqheixc cho anh.

“Chắvdngc làfaoe côozgq ấkjyky đljdnang còynmhn nóbrxyi chuyệppmrn vớheixi Lạoxuvc Hàfaoe chânynsn nhânynsn rồsfnei.” Mao đljdnoxuvi sưkziq khóbrxy xửkzdf nhíyvqeu lôozgqng màfaoey, lúkjykc nãohbyy ôozgqng tưkziqppmrng Trầynmhn Ngưkziq đljdnãohby gọhebki đljdniệppmrn trưkziqheixc cho Lânynsu Minh rồsfnei.

Qua video đljdniệppmrn thoạoxuvi, Lânynsu Minh nhậhebkn ra vẻchhn khóbrxy xửkzdf củnuhla Mao đljdnoxuvi sưkziq, anh hỏnadmi “Mao đljdnoxuvi sưkziq, chuyệppmrn ởppmrkjyki Thanh Mang rấkjykt khóbrxy giảebomi quyếheixt sao?”


“Ừtrdl, nhưkziqng cụtrdl thểincpfaoe chuyệppmrn gìpjniozgqi khôozgqng thểincp nóbrxyi rõkziq vớheixi cậhebku đljdnưkziqnynsc.” Khi ởppmr phòynmhng kháebomch, Thẩmtelm Thanh Trúkjykc kểincp việppmrc núkjyki Thanh Mang làfaoedhkti phong ấkjykn Hạoxuvn Bạoxuvt nóbrxyi cho mấkjyky ngưkziqiyhsi bọhebkn ôozgqng, sau đljdnóbrxyynmhn đljdnfmzrc biệppmrt dặfmzrn dòynmh khôozgqng đljdnưkziqnynsc nóbrxyi chuyệppmrn nàfaoey vớheixi ngưkziqiyhsi nàfaoeo kháebomc.

Hạoxuvn Bạoxuvt làfaoe dịbrxy vậhebkt củnuhla Trờiyhsi Đozgqkjykt màfaoe lạoxuvi khôozgqng cóbrxyebomch nàfaoeo giếheixt chếheixt, dùvdngbrxy khôozgqng hềyvqefaoem gìpjni, chỉtjtn cầynmhn đljdnơdhktn giảebomn làfaoebrxy thứqeumc tỉtjtnnh thìpjni sẽnvwj đljdnem tai họhebka đljdnếheixn cho con ngưkziqiyhsi trêdwcgn tráebomi đljdnkjykt. Nếheixu cóbrxy ngưkziqiyhsi biếheixt sựptpe tồsfnen tạoxuvi củnuhla nóbrxy, cóbrxy ýmtel đljdnsfne lợnynsi dụtrdlng nóbrxyfaoepjnim cáebomch đljdnáebomnh thứqeumc Hạoxuvn Bạoxuvt, lúkjykc đljdnóbrxy hậhebku quảebom xảebomy ra sẽnvwj khôozgqng tưkziqppmrng tưkziqnynsng đljdnưkziqnynsc.

nynsu Minh sữbdqwng sờiyhs, suy tưkziq mộyfbpt láebomt rồsfnei đljdnebomn “Ởdkki đljdnóbrxybrxy phảebomi phong ấkjykn thứqeumpjniynmhn kinh khủnuhlng hơdhktn cảebomkziqơdhktng thi khôozgqng?”

“Cậhebku …” Nésfnet mặfmzrt khiếheixp sợnyns củnuhla Mao đljdnoxuvi sưkziq đljdnãohby nóbrxyi rõkziq tấkjykt cảebom.

nynsu Minh quay đljdnynmhu nhìpjnin qua bảebomn đljdnsfne trêdwcgn bàfaoen sáebomch, nóbrxyi “Tôozgqi đljdnãohby suy nghĩjhji rấkjykt nhiêdwcg̀u, phong thủnuhly củnuhla núkjyki Thanh Mang khôozgqng tốeeibt, đljdnbrxya thếheix xa xôozgqi, lạoxuvi làfaoevdngng đljdnkjykt khôozgq cằozgqn sỏnadmi đljdnáebom, mộyfbpt vùvdngng đljdnkjykt nhưkziq vậhebky thìpjni thíyvqech hợnynsp dùvdngng đljdnincpfaoem gìpjni? Tôozgqi càfaoeng nghĩjhjifaoeng cảebomm thấkjyky nếheixu tôozgqi làfaoe mộyfbpt Thiêdwcgn Sưkziq thìpjni vùvdngng đljdnkjykt nàfaoey thíyvqech hợnynsp đljdnincp phong ấkjykn hơdhktn cảebom.”

“Xung quanh khôozgqng cóbrxy ngưkziqiyhsi ởppmr, thờiyhsi tiếheixt khắvdngc nghiệppmrt, khôozgqng cầynmhn lo lắvdngng trong lúkjykc vôozgqpjninh sẽnvwj cóbrxy ngưkziqiyhsi chạoxuvm vàfaoeo phong ấkjykn, hoặfmzrc cho dùvdng phong ấkjykn bịbrxy lỏnadmng, vậhebkt bêdwcgn trong thứqeumc tỉtjtnnh thìpjni trong thờiyhsi gian ngắvdngn cũmciyng khôozgqng gânynsy nguy hạoxuvi cho nhữbdqwng ngưkziqiyhsi bìpjninh thưkziqiyhsng xung quanh.” Lânynsu Minh nóbrxyi suy đljdnebomn củnuhla mìpjninh “Vậhebky mộyfbpt vùvdngng đljdnkjykt nhưkziq vậhebky thíyvqech hợnynsp đljdnincp phong ấkjykn vậhebkt gìpjni chứqeum? Lầynmhn nàfaoey việppmrc đljdnếheixn núkjyki Thanh Mang triệppmru tậhebkp nhiềyvqeu đljdnoxuvi sưkziq củnuhla giớheixi huyềyvqen họhebkc nhưkziq thếheix, đljdniềyvqeu đljdnóbrxy biểincpu thịbrxyebomi gìpjni, chíyvqenh làfaoe vậhebkt bịbrxy phong ấkjykn nàfaoeymộyfbpt khi thứqeumc tỉtjtnnh sẽnvwj gânynsy hạoxuvi cho nhânynsn gian, nêdwcgn tôozgqi đljdnebomn … cóbrxy phảebomi làfaoe Hạoxuvn Bạoxuvt khôozgqng?”

“Lânynsu Minh …” Mao đljdnoxuvi sưkziq khiếheixp sợnyns nóbrxyi “Cậhebku lạoxuvi nhớheix ra đljdniềyvqeu gìpjni rồsfnei sao?”

Đozgqânynsy làfaoe thừfnvha nhậhebkn rồsfnei, Lânynsu Minh nởppmr nụtrdlkziqiyhsi, lắvdngc đljdnynmhu “Tạoxuvm thờiyhsi kíyvqeqeumc mớheixi vẫeehpn chưkziqa xuấkjykthiệppmrn, cóbrxy thểincp trưkziqheixc đljdnóbrxyozgqi khôozgqi phụtrdlc kíyvqeqeumc vềyvqe Thiêdwcgn Sưkziqdwcgn tôozgqi mớheixi đljdnebomn đljdnưkziqnynsc.”

“Cậhebku đljdnãohby đljdnebomn đljdnưkziqnynsc rồsfnei vậhebky tôozgqi cũmciyng khôozgqng giấkjyku cậhebku nữbdqwa, đljdnúkjykng làfaoekjyki Thanh Mang phong ấkjykn mộyfbpt con Hạoxuvn Bạoxuvt.” Mao đljdnoxuvi sưkziq nóbrxyi “Hạoxuvn Bạoxuvt nàfaoey bịbrxy phong ấkjykn lúkjykc nào, ngủnuhl say cáebomch đljdnânynsy bao nhiêdwcgu năvgxam rồsfnei thìpjni khôozgqng ngưkziqiyhsi nàfaoeo biếheixt. Hai mưkziqơdhkti năvgxam trưkziqheixc, phong ấkjykn bịbrxy lỏnadmng ra, trùvdngng hợnynsp đljdnưkziqnynsc Lạoxuvc Hàfaoe chânynsn nhânynsn vàfaoe bạoxuvn bèjhji củnuhla ôozgqng kịbrxyp thờiyhsi pháebomt hiệppmrn, lúkjykc đljdnóbrxy đljdnãohby sửkzdf dụtrdlng trậhebkn pháebomp Cửkzdfu Chuyểincpn Huyềyvqen Môozgqn phong ấkjykn Hạoxuvn Bạoxuvt mộyfbpt lầynmhn nữbdqwa, sau đljdnóbrxy mớheixi đljdnưkziqa núkjyki Thanh Mang vàfaoeo khu vựptpec cấkjykm.”

“thìpjni ra làfaoe thếheix.”

“Lânynsu Minh, chuyệppmrn Linh Khíyvqe …” Mao đljdnoxuvi sưkziq dừfnvhng lạoxuvi mộyfbpt chúkjykt rồsfnei nóbrxyi “Ngàfaoey mai tôozgqi lêdwcgn núkjyki Thanh Mang sẽnvwj đljdniềyvqeu tra lạoxuvi, nếheixu cóbrxydhkt hộyfbpi …”

nynsu Minh nhìpjnin vẻchhn mặfmzrt vôozgqvdngng khóbrxy xửkzdffaoe áebomy náebomy củnuhla Mao đljdnoxuvi sưkziq, lơdhkt đljdnayzxnh nóbrxyi “Mao đljdnoxuvi sưkziq, tôozgqi hiểincpu ýmtel củnuhla ôozgqng, chuyệppmrn Linh Khíyvqe ôozgqng đljdnfnvhng cốeeib quáebom.”

“Lânynsu Minh …” Lânynsu Minh càfaoeng nóbrxyi nhưkziq vậhebky, Mao đljdnoxuvi sưkziqfaoeng cảebomm thấkjyky khóbrxy chịbrxyu trong lòynmhng, đljdnãohby nhiềyvqeu năvgxam qua, ôozgqng chứqeumng kiếheixn việppmrc Lânynsu Minh bịbrxyebomt khíyvqe tra tấkjykn màfaoe chịbrxyu mọhebki đljdnau khổmciy, nay khóbrxy khăvgxan lắvdngm mớheixi tìpjnim đljdnưkziqnynsc biệppmrn pháebomp đljdnincp giảebomi quyếheixt, vậhebky màfaoe lạoxuvi vưkziqheixng chuyệppmrn Hạoxuvn Bạoxuvt.


“Mao đljdnoxuvi sưkziq, Thi Thi gọhebki đljdniệppmrn cho tôozgqi.” Lânynsu Minh chợnynst cưkziqiyhsi rồsfnei nóbrxyi.

“Đozgqưkziqnynsc rồsfnei, hai ngưkziqiyhsi nóbrxyi chuyệppmrn đljdni.” Mao đljdnoxuvi sưkziqmciyng khôozgqng nóbrxyi nêdwcgn lờiyhsi, nhânynsn dịbrxyp cúkjykp đljdniệppmrn thoạoxuvi.

nynsu Minh kếheixt nốeeibi đljdniệppmrn thoạoxuvi vớheixi Trầynmhn Ngưkziq ngay, giọhebkng nóbrxyi nhẹhebk nhàfaoeng, hoạoxuvt báebomt củnuhla côozgqvang lêdwcgn “anh Ba.”

Chỉtjtn cầynmhn vừfnvha nghe ânynsm thanh giọhebkng nóbrxyi củnuhla Trầynmhn Ngưkziq, vẻchhn mặfmzrt Lânynsu Minh khôozgqng tựptpe chủnuhlfaoe dịbrxyu dàfaoeng “Sao khôozgqng gọhebki video cho anh?”

“Hi hi … cóbrxy phảebomi làfaoe anh nhớheix em khôozgqng? Muốeeibn nhìpjnin thấkjyky em phảebomi khôozgqng?” Trầynmhn Ngưkziqkziqiyhsi nhưkziqdwcgn trộyfbpm, trong giọhebkng nóbrxyi lộyfbp ra vẻchhn đljdnvdngc ýmtel.

“Ừtrdl, anh nhớheix em.” Khóbrxye miệppmrng Lânynsu Minh vểincpnh lêdwcgn, rấkjykt tựptpe nhiêdwcgn thừfnvha nhậhebkn.

“Vậhebky thìpjni em càfaoeng khôozgqng cho anh nhìpjnin mặfmzrt em.”

“Sao thếheix?” Lânynsu Minh ngạoxuvc nhiêdwcgn.

“Vìpjniozgqm nay em mấkjykt mưkziqiyhsi mấkjyky tiếheixng hếheixt ngồsfnei máebomy bay rồsfnei xe kháebomch, cảebom ngưkziqiyhsi nhìpjnin xấkjyku muốeeibn chếheixt.” Bânynsy giờiyhs côozgq đljdnang làfaoe ngưkziqiyhsi nóbrxyi chuyệppmrn tìpjninh yêdwcgu, nhấkjykt đljdnbrxynh phảebomi giữbdqw vẻchhn xinh đljdnhebkp nhấkjykt trưkziqheixc mắvdngt bạoxuvn trai mớheixi đljdnưkziqnynsc.

“Ha ha ha …” Lânynsu Minh nhịbrxyn khôozgqng đljdnưkziqnynsc màfaoe bậhebkt cưkziqiyhsi “Dáebomng vẻchhn em bịbrxykziqơdhktng thi đljdnáebomnh sưkziqng mặfmzrt mũmciyi anh cũmciyng đljdnyvqeu thấkjyky rồsfnei còynmhn đljdnânynsu.”

“anh Ba!” Trầynmhn Ngưkziq khôozgqng vui kêdwcgu lêdwcgn nho nhỏnadm “Quêdwcgn ngay nha, quêdwcgn ngay nha, anhkhôozgqng đljdnưkziqnynsc nhớheix đljdnânynsu đljdnóbrxy.”

“Đozgqưkziqnynsc rồsfnei.” Lânynsu Minh cưkziqiyhsi gậhebkt đljdnynmhu, trêdwcgn vẻchhn mặfmzrt làfaoe sựptpe cưkziqng chiềyvqeu khôozgqng dễayzx pháebomt hiệppmrn.

“anh Ba, Mao đljdnoxuvi sưkziq nóbrxyi vớheixi anh chưkziqa?” Trầynmhn Ngưkziq thửkzdf hỏnadmi.

“Cáebomi gìpjni?” Lânynsu Minh thu nụtrdlkziqiyhsi lạoxuvi, ra vẻchhn khôozgqng biếheixt hỏnadmi.

“Àduve, chắvdngc làfaoe tụtrdli em phảebomi ởppmrkjyki Thanh Mang mấkjyky ngàfaoey đljdnóbrxyfaoe.”

“Vậhebky em vàfaoe mọhebki ngưkziqiyhsi ởppmr lạoxuvi núkjyki Thanh Mang mấkjyky ngàfaoey sao?”

“Dạoxuv, nhưkziqng màfaoe anh yêdwcgn tânynsm, chắvdngc chắvdngn em sẽnvwj mang đljdnưkziqnynsc Linh Khíyvqe vềyvqe.” Trầynmhn Ngưkziq bảebomo đljdnebomm.

Nghe Trầynmhn Ngưkziq hứqeuma chắvdngc chắvdngn nhưkziq thếheix, vẻchhn mặfmzrt Lânynsu Minh trởppmrdwcgn lo ânynsu, côozgq nhóbrxyc Thi Thi nàfaoey lạoxuvi đljdnbrxynh làfaoem bậhebky sao!

“anh Ba, sáebomng mai em phảebomi lêdwcgn núkjyki Thanh Mang sớheixm nêdwcgn em phảebomi đljdni ngủnuhl sớheixm đljdnânynsy. Gặfmzrpanh mai nha.” Trầynmhn Ngưkziq nóbrxyi.

“Em ngủnuhl ngon.”

“Dạoxuv, anh cũmciyng ngủnuhl ngon.”

nynsu Minh cúkjykp đljdniệppmrn thoạoxuvi, suy tưkziq mộyfbpt láebomt rồsfnei gửkzdfi cho Mao đljdnoxuvi sưkziq mộyfbpt tin nhắvdngn (Mao đljdnoxuvi sưkziq, ngàfaoey mai làfaoem phiềyvqen ôozgqng đljdnincp ýmtel Thi Thi giùvdngm tôozgqi đljdnfnvhng cho côozgq ấkjyky làfaoem bậhebky.)

nynsu Minh đljdnang sợnyns, anh sợnyns Thi Thi sẽnvwj vìpjni anh màfaoe cốeeibpjnim Linh Khíyvqe cho bằozgqng đljdnưkziqnynsc. Nếheixu nhưkziqpjni Thi Thi màfaoefaoem cho Hạoxuvn Bạoxuvt thứqeumc tỉtjtnnh, làfaoem hạoxuvi nhânynsn gian, nhưkziq vậhebky nhữbdqwng nhânynsn quảebom đljdnáebomng sợnyns sẽnvwj rơdhkti hếheixt lêdwcgn đljdnynmhu Thi Thi.

Nghĩjhji đljdnếheixn đljdnânynsy, Lânynsu Minh hốeeibt hoảebomng lo ânynsu cảebom đljdnêdwcgm khôozgqng ngủnuhl, hậhebkn khôozgqng thểincp lậhebkp tứqeumc bay đljdnếheixn núkjyki Thanh Mang.

(còynmhn tiếheixp)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.