Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 102-2 : Anh thích em 2

    trước sau   
Khi Trầufndn Ngưhxvt ôvalwm mộospjt đtszytuykng đtszykzxo ra khỏlfyxi sâlzapn bay, đtszyãqzuj thấqglky Hàrnai Thấqglkt đtszylkyrng ởgleb phíbpvya xa đtszyangchờmiyq.

“Trợqbeakkktrnai.” Trầufndn Ngưhxvt thấqglky Hàrnai Thấqglkt thìtfre vui vẻacoincbfu.

“Tiểihixu thưhxvt Trầufndn Ngưhxvt, mừshuhng côvalw vềlojg nhàrnai.” Hàrnai Thấqglkt vộospji vàrnaing lêncbfn đtszyóxefgn.

“anh Ba nóxefgi anh đtszyếtfren đtszyóxefgn tôvalwi sao?” Trầufndn Ngưhxvthxvtmiyqi hỏlfyxi.

“Vâlzapng.” Sau khi Lâlzapu Minh ăoubjn sáwilang xong thìtfre đtszyếtfren ngay phòlvxrng sáwilach, đtszyếtfren bâlzapy giờmiyq vẫoazpn chưhxvta rờmiyqi khỏlfyxi phòlvxrng nửgleba bưhxvtrnaic, cơshuh bảfygyn làrnai chưhxvta từshuhng chỉzmmx thịlzap cho Hàrnai Thấqglkt đtszyi đtszyóxefgn Trầufndn Ngưhxvt. Tuy nhiêncbfn, làrnai mộospjt trợqbeakkkt đtszymiyq tiêncbfu chuẩmfszn, khi nàrnaio cầufndn nóxefgi vàrnai nóxefgi cáwilai gìtfrernai đtszyiềlojgu kiệyajmn chuyêncbfn nghiệyajmp cơshuh bảfygyn nhấqglkt cầufndn phảfygyi đtszyxmuft đtszyưhxvtqbeac.

“Tiểihixu thưhxvt Trầufndn Ngưhxvt, đtszyihixvalwi đtszymfszy vali giúzmmxp côvalw.” Hàrnai Thấqglkt đtszyóxefgn vali từshuh tay Trầufndn Ngưhxvt, hai ngưhxvtmiyqi đtszyi đtszyếtfren xe ôvalwvalw dừshuhng cáwilach đtszyóxefg khôvalwng xa.


Trưhxvtrnaic tiêncbfn, Hàrnai Thấqglkt giúzmmxp Trầufndn Ngưhxvtlfyxo cửgleba xe phíbpvya sau, sau đtszyóxefg mớrnaii đtszymfszy vali ra đtszyrkgtng sau xe, cúzmmxi ngưhxvtmiyqi đtszylzapnh nâlzapng vali bỏlfyxrnaio cốtuykp xe, kếtfret quảfygy

Hảfygy? Ừvughm? Hảfygy?

Rốtuykt cuộospjc mộospjt cáwilai vali hai mưhxvtơshuhi inch đtszyzmmxng cáwilai gìtfregleb trong màrnai nặqdhbng rứlkyra nèhamc! anh ta khôvalwngthểihixlzapng đtszyưhxvtqbeac?

khôvalwng đtszyưhxvtqbeac, khôvalwng thểihixlfyxm mặqdhbt mũshuhi củmiyqa bộospj đtszyospji đtszyqdhbc chủmiyqng đtszyưhxvtqbeac, Hàrnai Thấqglkt híbpvyt sâlzapu mộospjthơshuhi, dồkzxon khíbpvy xuốtuykng đtszyan đtszyiềlojgn, cong lưhxvtng dồkzxon hếtfret sứlkyrc lựzmmxc …

“Loảfygyng xoảfygyng …”

Vali cuốtuyki cùrkgtng cũshuhng nằrkgtm trong cốtuykp xe.

Cảfygym giáwilac đtszyưhxvtqbeac xe chấqglkn đtszyospjng, Trầufndn Ngưhxvt thòlvxr đtszyufndu ra ngoàrnaii, nhìtfren gâlzapn xanh trêncbfn tráwilan Hàrnai Thấqglkt vẫoazpn còlvxrn chưhxvta tan hếtfret, táwilan thưhxvtglebng “Trợqbeakkktrnai, sứlkyrc anh khỏlfyxe thậcdqlt đtszyóxefg.”

Nhưhxvtng màrnai bịlzap côvalw khen nhưhxvt thếtfre, sao tôvalwi lạxmufi chẳqbeang thấqglky vui vẻacoitfre

Bởglebi vìtfrevalwm nay khôvalwng phảfygyi làrnai ca trựzmmxc củmiyqa Hàrnai Thấqglkt nêncbfn anh ta chỉzmmx đtszyưhxvta Trầufndn Ngưhxvt đtszyếtfren cửgleba biệyajmt thựzmmxrnai khôvalwng vàrnaio.

Trầufndn Ngưhxvt xuốtuykng xe, gấqglkp gáwilap chạxmufy vàrnaio nhàrnai, khôvalwng thấqglky anh Ba màrnai côvalw tâlzapm niệyajmm ởgleb phòlvxrng kháwilach thìtfre vôvalwrkgtng quen thuộospjc tiếtfrep tụfygyc chạxmufy lêncbfn lầufndu hai đtszyếtfren phòlvxrng sáwilach. Dùrkgt sao giờmiyqrnaiy anh Ba khôvalwng cóxefggleb phòlvxrng kháwilach thìtfre nhấqglkt đtszylzapnh đtszyang ởgleb trong phòlvxrng sáwilach.

“anh Ba, anh Ba.” Ngưhxvtmiyqi chưhxvta thấqglky đtszyâlzapu nhưhxvtng đtszyãqzuj thấqglky giọmfszng nóxefgi vang dộospji.

Áhxvtnh mắlumgt Lâlzapu Minh dờmiyqi khỏlfyxi kiếtfrem Linh Cơshuh, nhìtfren Thi Thi đtszyang xôvalwng vềlojg phíbpvya anh. Giâlzapy phúzmmxt nàrnaiy, trong mắlumgt anh, gưhxvtơshuhng mặqdhbt củmiyqa Thi Thi từshuh từshuhlvxra vớrnaii gưhxvtơshuhng mặqdhbt củmiyqa côvalw gáwilaitrong mơshuh.

“anh Ba, em vềlojg rồkzxoi nèhamc.”


(Huynh muốtuykn dẫoazpn muộospji đtszyi gặqdhbp sưhxvt phụfygy củmiyqa huynh sao?)

“anh Ba, anh đtszyang làrnaim gìtfre vậcdqly?”

(Sưhxvt phụfygy huynh sẽjqnx thíbpvych muộospji sao?)

“anh Ba, trêncbfn bàrnain chíbpvynh làrnai Linh Khíbpvytfrem đtszyưhxvtqbeac dưhxvtrnaii hồkzxo Ngũshuh Phưhxvtơshuhng hảfygy?”

(Huynh cũshuhng phong ấqglkn lêncbfn kiếtfrem củmiyqa muộospji đtszyi, nhưhxvt thếtfre mớrnaii tíbpvynh làrnai mộospjt đtszyôvalwi.)

“Xoạxmuft!”

Kiếtfrem Linh Cơshuh đtszyưhxvtqbeac rúzmmxt ra, sáwilat khíbpvy lạxmufnh lẽjqnxo chợqbeat ngậcdqlp tràrnain trong phòlvxrng, Lâlzapu Minh lấqglky lạxmufi tinh thầufndn, nhìtfren thanh kiếtfrem màrnaixefg ngưhxvtmiyqi nóxefgi tấqglkt cảfygywilac Thiêncbfn Sưhxvt đtszylojgu rúzmmxt khôvalwng ra, nay lạxmufi đtszyưhxvtqbeac Trầufndn Ngưhxvt dễlkyrrnaing rúzmmxt ra, sắlumgc mặqdhbt lạxmufi trắlumgng thêncbfm vàrnaii phầufndn.

Nếtfreu lúzmmxc trưhxvtrnaic chỉzmmxrnai suy đtszywilan củmiyqa anh thìtfre hìtfrenh ảfygynh trưhxvtrnaic mắlumgt nàrnaiy làrnai chứlkyrng cứlkyrwilac thựzmmxc nhấqglkt.

anh làrnai Phưhxvtqbeang Lạxmufc, còlvxrn Thi Thi chíbpvynh làrnai vịlzapvalwng chúzmmxa Linh Cơshuh bịlzap thay đtszyoerxi vậcdqln mệyajmnh, xélfyxm chúzmmxt nữdqhga thìtfre hồkzxon bay pháwilach lạxmufc.

“Sáwilat khíbpvy củmiyqa thanh kiếtfrem nàrnaiy nặqdhbng quáwila, nhưhxvtng màrnairkgtng rấqglkt thuậcdqln tay nha.” Trầufndn Ngưhxvt nhịlzapn khôvalwng đtszyưhxvtqbeac màrnai đtszyưhxvta tay sờmiyq sờmiyq thâlzapn kiếtfrem sắlumgc bélfyxn, kiếtfrem Linh Cơshuh pháwilat ra tiếtfreng vùrkgtrkgt dễlkyr nghe.

“Thi Thi!” Lâlzapu Minh chợqbeat kêncbfu lêncbfn.

“Dạxmuf?” Trầufndn Ngưhxvt ngẩmfszng đtszyufndu.

“…” Lâlzapu Minh háwila to miệyajmng, muốtuykn nóxefgi gìtfre đtszyóxefg nhưhxvtng rồkzxoi lạxmufi khôvalwng biếtfret bắlumgt đtszyufndu từshuh đtszyâlzapu, vẻacoi mặqdhbt rốtuyki rắlumgm vàrnai áwilap lựzmmxc.


anh nêncbfn làrnaim thếtfrernaio đtszyâlzapy?

“anh Ba, anh làrnaim sao vậcdqly?” Trầufndn Ngưhxvt thấqglky sắlumgc mặqdhbt Lâlzapu Minh khôvalwng ổoerxn thìtfre thảfygy kiếtfrem Linh Cơshuh xuốtuykng, hỏlfyxi.

“anh khôvalwng sao” Lâlzapu Minh lắlumgc đtszyufndu.

“Cóxefg phảfygyi sáwilat khíbpvy lạxmufi khôvalwng ổoerxn đtszylzapnh khôvalwng anh?” Nhìtfren anh Ba khôvalwng giốtuykng nhưhxvtrnai khôvalwngcóxefg chuyệyajmn gìtfre.

lzapu Minh nhìtfren dáwilang vẻacoi lo lắlumgng củmiyqa Trầufndn Ngưhxvt, trờmiyqi xui đtszyqglkt khiếtfren màrnai gậcdqlt đtszyufndu.

zmmxc nàrnaiy, Trầufndn Ngưhxvtlvxrng qua cáwilai bàrnain, nóxefgi “Vậcdqly đtszyihix em giúzmmxp anh phong ấqglkn.”

xefgi xong, khôvalwng đtszyqbeai Lâlzapu Minh cóxefg ýkkkt kiếtfren, cúzmmxi đtszyufndu hôvalwn lêncbfn môvalwi anh. Trầufndn Ngưhxvtbpvyu áwilao trưhxvtrnaic ngựzmmxc Lâlzapu Minh, đtszyôvalwi mắlumgt to tròlvxrn từshuh từshuh nhắlumgm lạxmufi, hơshuhi thởgleb hai ngưhxvtmiyqi giao hòlvxra, môvalwi lưhxvtrjjoi chạxmufm nhau. Thâlzapn thểihixlzapu Minh nhưhxvt bịlzap đtszyiệyajmn giậcdqlt, kýkkktlkyrc xa xăoubjm lạxmufi sốtuykng lạxmufi lầufndn nữdqhga.

“Lạxmufc ca ca, khi nàrnaio chúzmmxng ta thàrnainh thâlzapn?”

“Đhamcshuhng cóxefg đtszyáwilanh trốtuykng lảfygyng, lúzmmxc nãqzujy muộospji đtszyang xem cáwilai gìtfre?”

“Muộospji xem đtszykzxoxefg liêncbfn quan đtszyếtfren việyajmc thàrnainh thâlzapn.”

“Vậcdqly sao muộospji thấqglky huynh lạxmufi giấqglku đtszykzxo đtszyi?”

“thậcdqlt sựzmmx làrnai đtszykzxoxefg liêncbfn quan đtszyếtfren việyajmc thàrnainh thâlzapn màrnai.”

“Vậcdqly muộospji đtszyưhxvta cho huynh coi.”


“…”

“… mộospjt côvalw nưhxvtơshuhng nhưhxvt muộospji sao lạxmufi xem nhữdqhgng thứlkyrrnaiy?”

“Đhamcâlzapu cóxefg sao, dùrkgt sao khi thàrnainh thâlzapn cũshuhng phảfygyi xem màrnai. Hơshuhn nữdqhga xem cũshuhng xem rồkzxoi, hay làrnai chúzmmxng ta thửgleb từshuhhxvtrnaic đtszyufndu tiêncbfn đtszyi.”

“Muộospji … Muộospji … Muộospji làrnai côvalw nưhxvtơshuhng đtszyóxefg, sao cóxefg thểihix …”

“Dùrkgt sao thìtfre huynh cũshuhng sẽjqnx thàrnainh thâlzapn vớrnaii muộospji màrnai, hơshuhn nữdqhga chỉzmmxvalwn lêncbfn miệyajmng thôvalwi, đtszyâlzapu cóxefgrnaim nhữdqhgng việyajmc tiếtfrep theo đtszyâlzapu.”

“…”

“Huynh khôvalwng muốtuykn thàrnainh thâlzapn vớrnaii muộospji?”

“… Ngàrnaiy mai muộospji cùrkgtng ta vềlojgzmmxi, ta dẫoazpn muộospji đtszyi gặqdhbp sưhxvt phụfygy.”

“Đhamcưhxvtqbeac, đtszyưhxvtqbeac, nhưhxvtng thựzmmxc sựzmmx làrnai thửgleb mộospjt chúzmmxt khôvalwng đtszyưhxvtqbeac sao?”

==

lzapu Minh hồkzxoi phụfygyc tinh thầufndn, hai tay đtszyospjt nhiêncbfn dùrkgtng sứlkyrc, ôvalwm chặqdhbt Trầufndn Ngưhxvtrnaio lòlvxrng, gia tăoubjng thêncbfm nụfygyvalwn nàrnaiy.

“Ừvughm?” Trầufndn Ngưhxvt đtszyang trộospjm ‘sàrnaim sỡrjjo’ anh Ba, thấqglky đtszytuyki tưhxvtqbeang màrnaitfrenh ‘sàrnaim sỡrjjo’ bỗtszyng nhiêncbfn chủmiyq đtszyospjng nhưhxvt thếtfre thìtfre nghi hoặqdhbc mởgleb mắlumgt.

“Thi Thi?” Đhamcôvalwi mắlumgt Lâlzapu Minh thâlzapm trầufndm, vẻacoi mặqdhbt ẩmfszn nhẫoazpn nhìtfren Trầufndn Ngưhxvt bịlzap giậcdqlt mìtfrenh.


“anh Ba? anh … Sáwilat khíbpvy củmiyqa anh ổoerxn đtszylzapnh chưhxvta?” Trầufndn Ngưhxvt nhỏlfyx giọmfszng hỏlfyxi.

“Ổhfeln đtszylzapnh rồkzxoi, nhưhxvtng màrnai …” Lâlzapu Minh chợqbeat bếtfre Trầufndn Ngưhxvtncbfn, đtszyihix côvalw ngồkzxoi lêncbfn bàrnain sáwilach phíbpvya sau.

“anh Ba?” Trầufndn Ngưhxvt khóxefg hiểihixu nhìtfren Lâlzapu Minh.

“anh còlvxrn muốtuykn hôvalwn em.” Lâlzapu Minh cúzmmxi đtszyufndu, lầufndn đtszyufndu tiêncbfn trong trạxmufng tháwilai tinh thầufndn tỉzmmxnh táwilao, khôvalwng dựzmmxa vàrnaio lýkkkt do sáwilat khíbpvy, nóxefgi rõeiei việyajmc anh thíbpvych côvalw nhóxefgc nàrnaiy, anh muốtuykn hôvalwn côvalw.

anh thíbpvych Thi Thi, tựzmmxa nhưhxvt mộospjt đtszymiyqi trưhxvtrnaic Phưhxvtqbeang Lạxmufc thíbpvych côvalwng chúzmmxa Linh Cơshuh. anhkhôvalwng biếtfret đtszymiyqi nàrnaiy anh gặqdhbp đtszyưhxvtqbeac Thi Thi thìtfre sẽjqnx cóxefg kếtfret quảfygytfre trong tưhxvtơshuhng lai. Nhưhxvtng nếtfreu từshuh đtszyufndu sốtuyk mệyajmnh đtszyãqzuj ấqglkn đtszylzapnh họmfsz gặqdhbp nhau, vậcdqly thìtfre cầufndn gìtfre phảfygyi cốtuyk sứlkyrc màrnai thay đtszyoerxi đtszyiềlojgu đtszyóxefg.

Tựzmmxa nhưhxvt kiếtfrep trưhxvtrnaic, Phưhxvtqbeang Lạxmufc nélfyxn đtszyau chia tay vớrnaii Linh Cơshuh, nhưhxvtng cuốtuyki cùrkgtng, côvalwng chúzmmxa Linh Cơshuh vẫoazpn hóxefga thàrnainh Hạxmufn Bạxmuft nhưhxvtshuh. Nếtfreu sớrnaim biếtfret nhưhxvt thếtfre, lúzmmxc trưhxvtrnaic nêncbfn quýkkkt trọmfszng mỗtszyi giâlzapy mỗtszyi phúzmmxt ởglebncbfn nhau mớrnaii phảfygyi.

Trầufndn Ngưhxvt bịlzaplzapu Minh hôvalwn khôvalwng thởgleb nổoerxi, côvalw đtszymfszy anh ra, thởgleb hổoerxn hểihixn, đtszyếtfren khi hồkzxoi phụfygyc tinh thầufndn mớrnaii thấqglky vẻacoi mặqdhbt phứlkyrc tạxmufp củmiyqa Lâlzapu Minh đtszyang nhìtfren côvalw. Trầufndn Ngưhxvt liềlojgn vộospji vàrnaing giảfygyi thíbpvych “anh Ba, lúzmmxc nãqzujy em … chỉzmmxrnai khôvalwng đtszymiyq khôvalwng khíbpvy đtszyihix thởgleb thôvalwi, bâlzapy giờmiyq thìtfre tốtuykt rồkzxoi, chúzmmxng ta tiếtfrep tụfygyc đtszyi.”

Khi Trầufndn Ngưhxvt nóxefgi đtszyếtfren chữdqhg ‘tiếtfrep tụfygyc’, khuôvalwn mặqdhbt nhỏlfyx trắlumgng nõeiein hơshuhi ngẩmfszng lêncbfn, trong đtszyôvalwi mắlumgt to tròlvxrn lấqglkp láwilanh áwilanh nưhxvtrnaic ngậcdqlp tràrnain mừshuhng rỡrjjo.

“Thi Thi!”

“Dạxmuf?”

“anh thíbpvych em.”

“!!!” Trầufndn Ngưhxvt kinh ngạxmufc mởgleb to mắlumgt.

“Nếtfreu nhưhxvt em khôvalwng phảfygyn đtszytuyki, nhưhxvt vậcdqly từshuh giờmiyq phúzmmxt nàrnaiy, chúzmmxng ta sẽjqnx bắlumgt đtszyufndu yêncbftszyưhxvtơshuhng, chờmiyq đtszyếtfren khi em tốtuykt nghiệyajmp đtszyxmufi họmfszc, chúzmmxng ta sẽjqnx kếtfret hôvalwn.” khôvalwng cầufndn quan tâlzapm đtszyếtfren sáwilat khíbpvytfre đtszyóxefg nữdqhga, cũshuhng khôvalwng cầufndn đtszyihix ýkkkt đtszyếtfren chuyệyajmn anh cóxefg thểihix sốtuykng đtszyếtfren khi nàrnaio, nếtfreu vậcdqln mệyajmnh đtszyãqzuj ấqglkn đtszylzapnh chúzmmxng ta đtszymiyqi đtszymiyqi kiếtfrep kiếtfrep gặqdhbp nhau, vậcdqly từshuh ngàrnaiy đtszyufndu chúzmmxng ta gặqdhbp nhau, chúzmmxng ta hãqzujy quýkkkt trọmfszng, tranh thủmiyq từshuhng chúzmmxt thờmiyqi gian.

“Em cóxefg đtszykzxong ýkkkt khôvalwng?” Lâlzapu Minh hỏlfyxi.

“Vậcdqly sau nàrnaiy cóxefg phảfygyi em khôvalwng cầufndn mưhxvtqbean cớrnai phong ấqglkn sáwilat khíbpvy, lúzmmxc nàrnaio cũshuhng cóxefg thểihixvalwn anh khôvalwng?”

“Ừvugh.” Lâlzapu Minh cưhxvtmiyqi ấqglkm áwilap “Lúzmmxc nàrnaio cũshuhng cóxefg thểihix.”

==

“Huynh còlvxrn nhớrnai việyajmc khi ta nhìtfren lélfyxn xuâlzapn cung đtszykzxo thìtfre bịlzap huynh bắlumgt gặqdhbp khôvalwng?” Linh Cơshuh – nay đtszyãqzuj làrnai Hạxmufn Bạxmuft, đtszyôvalwi mắlumgt đtszyen bóxefgng đtszyãqzuj trởglebncbfn đtszylfyx nhưhxvtwilau, cảfygy ngưhxvtmiyqi nhìtfren gian áwilac, nguy hiểihixm màrnaincbf hoặqdhbc lòlvxrng ngưhxvtmiyqi, hếtfret sứlkyrc mỹufnd lệyajm.

“Ta nhớrnai rõeiei.” Làrnaim sao Phưhxvtqbeang Lạxmufc cóxefg thểihix quêncbfn.

“Trong khoảfygyng khắlumgc ta nhảfygyy xuốtuykng thàrnainh, huynh cóxefg biếtfret ýkkkt nghĩrijt cuốtuyki cùrkgtng trong đtszyufndu ta làrnaitfre khôvalwng?” Linh Cơshuh chợqbeat hỏlfyxi.

“Cáwilai gìtfre?” Phưhxvtqbeang Lạxmufc rấqglkt phốtuyki hợqbeap màrnai hỏlfyxi.

“Sao lúzmmxc trưhxvtrnaic ta khôvalwng mạxmufnh dạxmufn màrnai nhàrnaio lêncbfn, ‘sàrnaim sỡrjjo’ huynh tíbpvy chúzmmxt chứlkyr.” Khóxefge miệyajmng Linh Cơshuh nhếtfrech miệyajmng, cưhxvtmiyqi vôvalwrkgtng mịlzap hoặqdhbc “thậcdqlt vấqglkt vảfygy mớrnaii nóxefgi chuyệyajmn yêncbftszyưhxvtơshuhng, vậcdqly màrnaiwilai gìtfreshuhng chưhxvta làrnaim, thậcdqlt làrnai lỗtszy lớrnain màrnai.”

Phưhxvtqbeang Lạxmufc trầufndm mặqdhbc mộospjt láwilat, chợqbeat cấqglkt bưhxvtrnaic vềlojg phíbpvya Linh Cơshuh. Linh Cơshuh đtszylkyrng ởgleb đtszyrkgtng xa, dùrkgt linh lựzmmxc trêncbfn ngưhxvtmiyqi Phưhxvtqbeang Lạxmufc làrnaim nàrnaing cảfygym thấqglky khôvalwng thoảfygyi máwilai, nhưhxvtng nàrnaing vẫoazpn khôvalwng lui nửgleba bưhxvtrnaic.

“Muộospji còlvxrn muốtuykn ‘sàrnaim sỡrjjo’ ta khôvalwng?” Phưhxvtqbeang Lạxmufc hỏlfyxi.

Linh Cơshuh sữdqhgng ngưhxvtmiyqi, đtszyôvalwi mắlumgt đtszylfyx rựzmmxc khôvalwng còlvxrn nhìtfren ra chúzmmxt cảfygym xúzmmxc nàrnaio đtszyospjt nhiêncbfn trợqbean to.

Phưhxvtqbeang Lạxmufc hơshuhi cúzmmxi đtszyufndu, hai tay bưhxvtng lấqglky gưhxvtơshuhng mặqdhbt lạxmufnh lẽjqnxo khôvalwng cóxefg chúzmmxt đtszyospjqglkm nàrnaio củmiyqa Linh Cơshuh, khẽjqnxvalwn lêncbfn môvalwi nàrnaing.

wilat khíbpvy đtszylfyx nhưhxvtwilau vàrnaio thờmiyqi khắlumgc ấqglky phóxefgng lêncbfn tậcdqln trờmiyqi, tràrnain ngậcdqlp cảfygy mộospjt khoảfygyngkhôvalwng.

wilac giảfygyxefg lờmiyqi muốtuykn nóxefgi:

Chàrnaing thanh niêncbfn Ngôvalw đtszyếtfren cửgleba âlzapm đtszytuykt pháwilao hoa xong thìtfre bịlzap Đhamcufndu Trâlzapu Mặqdhbt Ngựzmmxa lấqglky lýkkkt do gâlzapy rốtuyki trậcdqlt tựzmmxvalwng cộospjng nơshuhi âlzapm phủmiyq, truy sáwilat mộospjt đtszyêncbfm, cảfygy ngưhxvtmiyqi hao hếtfret linh lựzmmxc.

Khi linh lựzmmxc vẫoazpn chưhxvta hồkzxoi phụfygyc lạxmufi nhưhxvtshuh, lạxmufi nghe nóxefgi côvalw nưhxvtơshuhng gặqdhbp nguy hiểihixm, lạxmufi vộospji vàrnaing đtszyi cứlkyru ngưhxvtmiyqi.

Chàrnaing thanh niêncbfn Ngôvalw: Em đtszyshuhng sợqbea, đtszyihix anh dùrkgtng bùrkgta thỉzmmxnh thầufndn nàrnaiy gọmfszi quỷypsj sai đtszyếtfren nhờmiyq giúzmmxp đtszyrjjo.

Chỉzmmx chốtuykc láwilat sau, quỷypsj sai đtszyếtfren, mộospjt chiêncbfu giếtfret chếtfret áwilac ma.

Chàrnaing thanh niêncbfn Ngôvalw: Sao lạxmufi làrnai ngàrnaii?

đtszyãqzuj biếtfren thàrnainh quỷypsj sai-sưhxvt phụfygy: Con đtszyúzmmxng làrnai ngu xuẩmfszn, áwilac ma cấqglkp bậcdqlc nàrnaiy cũshuhng khôvalwngbắlumgt đtszyưhxvtqbeac, cóxefg phảfygyi tốtuyki qua cóxefg mộospjt đtszytuykng mỹufnd nữdqhghxvtrnaii âlzapm phủmiyq tỏlfyxtfrenh vớrnaii con nêncbfn giờmiyq ngưhxvtmiyqi còlvxrn đtszyang lâlzapng lâlzapng chứlkyrtfre?

valw nưhxvtơshuhng: Tỏlfyxtfrenh?

Chàrnaing thanh niêncbfn Ngôvalw: Em nghe anh giảfygyi thíbpvych cáwilai đtszyãqzuj …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.