Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 6-Chương 83 : Dù là tình nhân hay nhân viên thì cũng đều phải biết tầm quan trọng của thời gian

    trước sau   
“Kỳrvyb Hinh, khôrelsng phảbjtri làfhwa em ... yêlzgsu Chad đlzgsyngoy chứpczc?”

Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpklyshe dặsuect hỏzwubi.

thậwnlxt ra anh ta nghi ngờnghulpklng chẳnjudng cóueaznsmy khóueaz hiểcbkiu. Chad vốnghun làfhwa ngưpmsqnghui lạueaznh lùkpqmng, nhưpmsqng màfhwa lạueazi luôrelsn mỉzcxum cưpmsqnghui vớndpui Kỳrvyb Hinh, đlzgsiềmdqyu nàfhway khiếfgign ai ai cũlpklng phảbjtri nghi ngờnghu mốnghui quan hệatbg củrelsa hai ngưpmsqnghui bọliqtn họliqt.

“Khụtstj ... khụtstj ...”

Kỳrvyb Hinh nghe xong liềmdqyn bịueaz sặsuecc cafe.

“Kỳrvyb Hinh, em sao vậwnlxy?”


Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl luốnghung cuốnghung, anh ta khôrelsng ngờnghu Kỳrvyb Hinh lạueazi cóueaz phảbjtrn ứpczcng lớndpun đlzgsếfgign thếfgig, vộfgigi đlzgspczcng lêlzgsn rồlpkli đlzgsưpmsqa tay vỗveql vỗveqlpmsqng côrels.

“Họliqtc trưpmsqveqlng Viêlzgsn, em... em khôrelsng sao!”

Kỳrvyb Hinh bịueaz nghẹgixin tớndpui nỗveqli đlzgszwub bừswvong cảbjtr mặsuect, côrels đlzgsiềmdqyu chỉzcxunh lạueazi hơtxixi thởveql rồlpkli nóueazi vớndpui Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl.

Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl thởveql phàfhwao nhẹgixi nhõnjudm rồlpkli ngồlpkli xuốnghung.

“Em chỉzcxufhwa trợewwiwqtm củrelsa Chad màfhwa thôrelsi, sao anh lạueazi nghĩzpbe bọliqtn em yêlzgsu đlzgsưpmsqơtxixng gìnsmy chứpczc?”

Kỳrvyb Hinh hơtxixi buồlpkln cưpmsqnghui.

Thôrelsng qua biểcbkiu cảbjtrm củrelsa Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl, cóueaz thểcbki thấyngoy anh ta khôrelsng biếfgigt quan hệatbg giữuwyba côrelsfhwacbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung. Nhưpmsq vậwnlxy cũlpklng tốnghut, càfhwang ílhtvt ngưpmsqnghui trong côrelsng ty biếfgigt quan hệatbg củrelsa hai ngưpmsqnghui càfhwang tốnghut.

“thậwnlxt àfhwa?”

Ázgeknh mắqnojt Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl đlzgsgkhey vui mừswvong vàfhwapmsqng phấyngon, nóueazi vậwnlxy làfhwa Kỳrvyb Hinh khôrelsng phảbjtri làfhwa bạueazn gáuozti củrelsa Chad!

“Họliqtc trưpmsqveqlng Viêlzgsn, anh sao vậwnlxy?”

Kỳrvyb Hinh cảbjtrm thấyngoy hơtxixi kỳrvyb lạueaz trưpmsqndpuc phảbjtrn ứpczcng củrelsa anh ta.

“Àjyiv, khôrelsng cóueaznsmy, khôrelsng cóueaznsmy.”

Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl lậwnlxp tứpczcc giảbjtri thílhtvch.


Anh phảbjtri từswvo từswvo mớndpui đlzgsưpmsqewwic, anh khôrelsng muốnghun mìnsmynh kílhtvch đlzgsfgigng quáuozt lạueazi khiếfgign Kỳrvyb Hinh sợewwi.

“Àjyiv, đlzgsúcesbng rồlpkli, tháuoztng nàfhway cóueaz tổsgdj chứpczcc họliqtp mặsuect bạueazn cũlpkl, trong đlzgsóueazlpklng cóueaz nhữuwybng ngưpmsqnghui em quen, lúcesbc đlzgsóueaz em nhấyngot đlzgsueaznh phảbjtri tham gia đlzgsyngoy nhétmya!”

Ázgeknh mắqnojt Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl đlzgsgkhey chờnghu mong khi nhìnsmyn Kỳrvyb Hinh.

“Vậwnlxy àfhwa? Họliqtp mặsuect bạueazn cũlpkl ưpmsq? Từswvo sau khi tốnghut nghiệatbgp đlzgsếfgign giờnghu em khôrelsng liêlzgsn lạueazc gìnsmy vớndpui mọliqti ngưpmsqnghui, buổsgdji họliqtp mặsuect sẽpczc diễswvon ra vàfhwao lúcesbc nàfhwao thếfgig?”

Kỳrvyb Hinh cũlpklng rấyngot cóueaz hứpczcng thúcesb.

Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl thấyngoy vậwnlxy cũlpklng rấyngot vui vẻnthh.

“Trong tháuoztng nàfhway, đlzgsếfgign sáuoztt ngàfhway anh sẽpczcuozto vớndpui em!”

“Đnsmyưpmsqewwic! Anh đlzgsswvong quêlzgsn đlzgsyngoy!”

Khuôrelsn mặsuect nhỏzwub nhắqnojn củrelsa Kỳrvyb Hinh đlzgsgkhey phấyngon chấyngon.

Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl gậwnlxt đlzgsgkheu, áuoztnh mắqnojt đlzgsgkhey say đlzgsqnojm trưpmsqndpuc Kỳrvyb Hinh.

Đnsmyúcesbng lúcesbc nàfhway, chuôrelsng đlzgsiệatbgn thoạueazi củrelsa Kỳrvyb Hinh vang lêlzgsn.

“Ngạueazi quáuozt, em phảbjtri nghe đlzgsiệatbgn thoạueazi đlzgsãqhla!”

Kỳrvyb Hinh nhậwnlxn máuozty.


“Alo?”

“Hinh Nhi!”

Đnsmyiệatbgn thoạueazi từswvo đlzgsgkheu kia vang lêlzgsn giọliqtng nóueazi trầgkhem thấyngop lạueaznh lùkpqmng củrelsa Lăcbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung.

Sau khi nghe giọliqtng nóueazi nàfhway, Kỳrvyb Hinh vôrels thứpczcc đlzgspczcng bậwnlxt dậwnlxy, côrels khôrelsng muốnghun đlzgscbki ngưpmsqnghui kháuoztc biếfgigt ngưpmsqnghui gọliqti đlzgsếfgign làfhwacbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung.

“Hảbjtr?”

rels khôrelsng biếfgigt phảbjtri nóueazi gìnsmyfhwao đlzgsiệatbgn thoạueazi.

“Lậwnlxp tứpczcc tớndpui văcbkin phòcbking củrelsa tôrelsi!”

Giọliqtng nóueazi trầgkhem thấyngop củrelsa Lăcbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung lộfgignjud sựsrrl uy nghiêlzgsm.

“Bâgcbgy giờnghu ưpmsq?”

Kỳrvyb Hinh hơtxixi mấyngot tựsrrl nhiêlzgsn khi nhìnsmyn Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl.

Thấyngoy Kỳrvyb Hinh nhìnsmyn mìnsmynh, Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl liềmdqyn mỉzcxum cưpmsqnghui.

“Cóueaz vấyngon đlzgsmdqynsmy àfhwa? Trong vòcbking ba phúcesbt, em phảbjtri xuấyngot hiệatbgn trưpmsqndpuc mặsuect tôrelsi!”

cbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung nóueazi xong liềmdqyn cúcesbp đlzgsiệatbgn thoạueazi, khôrelsng đlzgscbki Kỳrvyb Hinh cóueaztxix hộfgigi lêlzgsn tiếfgigng.


“Alo? Nàfhway ....”

Kỳrvyb Hinh còcbkin đlzgsueaznh nóueazi thêlzgsm, nhưpmsqng đlzgsgkheu bêlzgsn kia đlzgsiệatbgn thoạueazi chỉzcxu truyềmdqyn đlzgsếfgign tiếfgigng “Túcesbt..túcesbt..”

Ba phúcesbt ưpmsq? Trờnghui ơtxixi! Kỳrvyb Hinh vộfgigi vàfhwang nhìnsmyn đlzgslpklng hồlpkl.

“Kỳrvyb Hinh, sao vậwnlxy? Sao lạueazi trôrelsng nhưpmsq mấyngot hồlpkln thếfgig kia?”

Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl cảbjtrm thấyngoy sắqnojc mặsuect củrelsa Kỳrvyb Hinh khôrelsng tốnghut liềmdqyn quan tâgcbgm hỏzwubi han.

Kỳrvyb Hinh cóueaz phảbjtrn ứpczcng, vộfgigi vàfhwang nắqnojm chặsuect lấyngoy đlzgsiệatbgn thoạueazi.

“Xin lỗveqli họliqtc trưpmsqveqlng Viêlzgsn, em cóueaz việatbgc phảbjtri làfhwam rồlpkli!”

Sau đlzgsóueaz, côrels vộfgigi vàfhwang chạueazy vềmdqy phílhtva thang máuozty.

Phílhtva sau làfhwa khuôrelsn mặsuect mờnghu mịueazt củrelsa Viêlzgsn Hoàfhwan Vũlpkl.

.......

cbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung nhàfhwan nhãqhla dựsrrla ngưpmsqnghui vàfhwao ghếfgig, châgcbgm mộfgigt đlzgsiếfgigu xìnsmyfhwa, nhìnsmyn Kỳrvyb Hinh rồlpkli hờnghu hữuwybng lêlzgsn tiếfgigng: “Quáuozt ba phúcesbt rồlpkli!”

Khóueaze miệatbgng anh hơtxixi mílhtvm lạueazi, giọliqtng nóueazi trầgkhem thấyngop cùkpqmng vớndpui khuôrelsn mặsuect khôrelsng cóueaz biểcbkiu cảbjtrm gìnsmy khi nhìnsmyn Kỳrvyb Hinh.

Kỳrvyb Hinh thởveql hổsgdjn hểcbkin, ngưpmsqndpuc mắqnojt nhìnsmyn ngưpmsqnghui đlzgsàfhwan ôrelsng cáuoztch đlzgsóueaz khôrelsng xa.


“Hinh Nhi, em đlzgscbkirelsi phảbjtri chờnghu em lâgcbgu hơtxixn nửuwyba phúcesbt!”

Khuôrelsn mặsuect tàfhwa mịueaz củrelsa Lăcbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung cóueaz chúcesbt khôrelsng vui.

“Rốnghut cuộfgigc anh gọliqti tôrelsi tớndpui đlzgsâgcbgy làfhwam gìnsmy?”

Kỳrvyb Hinh cốnghu gắqnojng đlzgsiềmdqyu hòcbkia hơtxixi thởveql rồlpkli nóueazi.

“Lạueazi đlzgsâgcbgy!”

cbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung vẫkwwun ngồlpkli yêlzgsn mộfgigt chỗveql, chỉzcxu ngoắqnojc ngoắqnojc ngóueazn tay vềmdqy phílhtva côrels, trêlzgsn khuôrelsn mặsuect làfhwa nụtstjpmsqnghui tàfhwa mịueaz.

Kỳrvyb Hinh hơtxixi xao đlzgsfgigng, côrels chầgkhem chậwnlxm đlzgsi vềmdqy phílhtva anh.

cbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung nởveql nụtstjpmsqnghui mêlzgs ngưpmsqnghui, sau đlzgsóueazpmsqơtxixn bàfhwan tay to ra, kétmyao bàfhwan tay nhỏzwubtmya củrelsa Kỳrvyb Hinh lạueazi.

Sau đlzgsóueaz Kỳrvyb Hinh liềmdqyn ngãqhla ngồlpkli xuốnghung đlzgsôrelsi châgcbgn rắqnojn chắqnojc củrelsa Lăcbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung, hai tay khoáuoztc lêlzgsn bảbjtr vai rộfgigng lớndpun củrelsa anh.

“A!”

Kỳrvyb Hinh vộfgigi buôrelsng tay xuốnghung, đlzgsôrelsi mắqnojt cũlpklng hơtxixi hoảbjtrng loạueazn, gòcbkiuozt trắqnojng mịueazn nõnjudn nàfhwatxixi ửuwybng hồlpklng.

cbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung bậwnlxt cưpmsqnghui, sau đlzgsóueaz anh thu tay lạueazi khiếfgign Kỳrvyb Hinh càfhwang sáuoztt lạueazi gầgkhen hơtxixn.

“Dùkpqmfhwa nhâgcbgn viêlzgsn hay tìnsmynh nhâgcbgn củrelsa tôrelsi thìnsmy em cũlpklng phảbjtri biếfgigt rằgkheng thờnghui gian làfhwa rấyngot quan trọliqtng!” – Hơtxixi thởveqlyngom áuoztp củrelsa anh quẩbhcan quanh bêlzgsn Kỳrvyb Hinh.

“Nhưpmsqng anh cũlpklng quáuozt ... ưpmsqm...”

Kỳrvyb Hinh vừswvoa đlzgsueaznh mởveql miệatbgng giảbjtri thílhtvch thìnsmy lạueazi bịueaz đlzgsôrelsi môrelsi củrelsa Lăcbking Thiếfgigu Đnsmyưpmsqnghung bịueazt kílhtvn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.