Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 305 : Ngoại truyện 43

    trước sau   
Trong phòxrizng khôlxslng bậlxslt đekikèsjjwn,chỉvrjriftm áromfnh trăiftmng chiếvzpju bao phủiftm toàffjln bộpkdoguzdn trong,chiếvzpju sáromfng con ngưveieơataui thâxoxpm tìzzyhnh củiftma hai ngưveiejligi.

“A Nghịkpid....”

lxsl mởpoce miệmjwnng đekikatauu tiêguzdn, cáromfnh tay vòxrizng lấeiqpy ôlxslm hai châxoxpn,mộpkdot bộpkdoromfy ngủiftm trắxojkng khiếvzpjn côlxsl thanh thuầataun nhưveie tiêguzdn nữlxslataui xuốbmavng phàffjlm trầataun, mặqdahc dùgpiz khôlxslng phảlcnii làffjl tuyệmjwnt mỹprvr,nhưveieng lạpzrli hồqsczn nhiêguzdn thanh thuầataun khiếvzpjn Lăiftmng Thiếvzpju Nghịkpid đekikpkdong lòxrizng khôlxslng dứnutst.

vzpjc nàffjly, côlxsl đekikang ngồqsczi dưveiecfazi áromfnh trăiftmng,bêguzdn môlxsli nâxoxpng lêguzdn nụxojkveiejligi nhàffjln nhạpzrlt,dưveiejligng nhưveieiftm thểlxsl ngửtwici thấeiqpy mùgpizi hoa hưveiecfazng dưveieơataung mang theo hưveieơataung thơataum đekikau khổeqfl nhèsjjw nhẹrvij.

Gióiftm thu thổeqfli bay tóiftmc dàffjli củiftma côlxsl,chiếvzpjc váromfy ngủiftm trắxojkng cũpvagng tung bay trong khôlxslng trung,làffjln váromfy tảlcnin ra, xuấeiqpt hiệmjwnn đekikưveiejligng cong xinh đekikrvijp.

Khuôlxsln mặqdaht xinh đekikrvijp củiftma côlxsl ngẩdkrrng cao,giốbmavng nhưveielxsl chídmjenh làffjl đekikóiftma hoa hưveiecfazng dưveieơataung,cảlcni ngưveiejligi đekikffjlu hưveiecfazng vềffjl mặqdaht trờjligi màffjl lay đekikpkdong.


Anh nhìzzyhn thấeiqpy, làffjl tinh linh sao?

Mộpkdot tinh linh bịkpid lạpzrlc ởpoce chốbmavn nhâxoxpn gian!

lxsl thanh thuầataun, côlxsl linh đekikpkdong, nhấeiqpt cửtwic nhấeiqpt đekikpkdong củiftma côlxsl,mỗwhzvi cáromfi nhăiftmn màffjly hay mỗwhzvi mộpkdot nụxojkveiejligi, cho dùgpizgpizng tấeiqpt cảlcniromfc từsgzz ngữlxsliftmn vẻprvrpvagng khôlxslng khôlxslng thểlxslffjlo hìzzyhnh dung đekikưveiepocec vẻprvr tháromfnh khiếvzpjt tốbmavt đekikrvijp củiftma côlxsl,nếvzpju cóiftm ngưveiejligi nóiftmi vớcfazi anh, côlxslffjllxslffjl nữlxsl thầataun mặqdaht trăiftmng hóiftma thâxoxpn, chỉvrjr sợpoce anh cũpvagng sẽsftu tin tưveiepoceng.

iftmng Thiếvzpju Nghịkpidguzd muộpkdoi nhìzzyhn chằqdahm chằqdahm vàffjlo tinh linh trưveiecfazc mặqdaht,gầataun nhưveie đekikguzdn dạpzrli.

lxsl đekikãtfvt sớcfazm làffjl củiftma anh.

Từsgzz rấeiqpt sớcfazm, trong lòxrizng anh đekikãtfvt nhậlxsln đekikkpidnh nhưveie vậlxsly,khôlxslng chậlxslm trễeele thêguzdm chúvzpjt nàffjlo đekiki vềffjl phídmjea côlxsl,từsgzz khi sinh ra tớcfazi giờjlig, lầataun đekikatauu tiêguzdn anh cẩdkrrn thậlxsln từsgzzng li từsgzzng týpzrl đekikếvzpjn gầataun mộpkdot ngưveiejligi phụxojk nữlxsl,chỉvrjr sợpoce đekikxojkng chạpzrlm mộpkdot chúvzpjt sẽsftu khiếvzpjn côlxsl biếvzpjn mấeiqpt khôlxslng còxrizn dấeiqpu vếvzpjt.

Anh bưveiecfazc nhẹrvijguzdn,nhìzzyhn đekikatauu vai côlxsl chỉvrjr khoáromfc mộpkdot chiếvzpjc váromfy ngủiftm đekikơataun bạpzrlc thìzzyhffjly kiếvzpjm nhídmjeu lạpzrli, tiệmjwnn tay cầataum thêguzdm mộpkdot chiếvzpjc áromfo phủiftmguzdn vai côlxsl, nhẹrvij giọprvrng hỏhmcei:

“Đtammãtfvt trễeele thếvzpjffjly, làffjlm sao còxrizn chưveiea ngủiftm?’’

Nếvzpju nhưveie vừsgzza nãtfvty anh khôlxslng nhìzzyhn lầataum,néhmcet mặqdaht củiftma côlxsl rấeiqpt côlxsl đekikơataun vàffjl bi thưveieơataung,nhữlxslng thứnutsffjly đekikffjlu làffjlzzyhzzyhnh sao?

Ngóiftmn tay mang theo vẻprvr thưveieơataung tiếvzpjc đekikqdaht lêguzdn khuôlxsln mặqdaht tinh tếvzpj củiftma côlxsl,mang theo sựckfk dịkpidu dàffjlng chưveiea bao giờjligiftm che chởpocexoxpm hồqsczn côlxslromfi nhỏhmceffjly.

“Em....Em khôlxslng ngủiftm đekikưveiepocec....’’

Dung Thi Âzgzkm hạpzrl mắxojkt, nhẹrvij giọprvrng nóiftmi, dầataun dầataun côlxsl nhắxojkm mắxojkt lạpzrli, đekiklxsllxsl cảlcnim nhậlxsln mộpkdot lầataun cuốbmavi ấeiqpm áromfp nơataui đekikatauu ngóiftmn tay A Nghịkpid đekiki,chắxojkc hẳctvhn, qua ngàffjly mai, A Nghịkpid phảlcnii rờjligi Hoa Liêguzdn lêguzdn Đtammàffjli Bắxojkc rồqsczi.

lxslng mi thậlxslt dàffjli khẽsftu run,giốbmavng nhưveievzpjp bêguzd,khuôlxsln mặqdaht nhỏhmce nhắxojkn trơataun bóiftmng ẩdkrrn nhẫmjgpn vẻprvr đekikau buồqsczn,đekikôlxsli môlxsli đekikhmce mọprvrng nhưveieromfnh hoa khẽsftu mởpoce,dưveiejligng nhưveie đekikang mờjligi anh thưveiepoceng thứnutsc.


iftmng Thiếvzpju Nghịkpidzzyhm lòxrizng khôlxslng đekikưveiepocec cúvzpji ngưveiejligi, môlxsli mỏhmceng kiêguzdu gợpocei nhẹrvij nhàffjlng đekikqdaht lêguzdn mắxojkt côlxsl,sau đekikóiftmataui thởpoceeiqpm áromfp lưveiecfazt qua cáromfnh mũpvagi côlxsl,sau đekikóiftmlxsln lêguzdn đekikôlxsli môlxsli đekikhmce mọprvrng củiftma côlxsl.

Trong lúvzpjc nhấeiqpt thờjligi,anh cảlcnim thấeiqpy hôlxsl hấeiqpp củiftma mìzzyhnh đekikffjlu làffjlataui thởpoce thanh ngáromft nhưveiegpizi cỏhmce thơataum củiftma Dung Thi Âzgzkm.

Đtammâxoxpy chídmjenh làffjl Âzgzkm Âzgzkm,mộpkdot côlxslromfi nhỏhmce nhắxojkn vàffjl hay ngưveiepoceng ngùgpizng củiftma anh!

“Âzgzkm Âzgzkm, hôlxslm nay em biểlxslu hiệmjwnn thậlxslt khôlxslng ngoan,ăiftmn rấeiqpt ídmjet cơataum!’’

veieu luyếvzpjn buôlxslng môlxsli côlxsl ra,Lăiftmng Thiếvzpju Nghịkpid thởpoce hổeqfln hểlxsln, đekikqdaht tráromfn mìzzyhnh tựckfka lêguzdn tráromfn côlxsl, cưveieng chiềffjlu khiểlxsln tráromfch.

“Em....Em khôlxslng đekikóiftmi chúvzpjt nàffjlo!’’

Dung Thi Âzgzkm cảlcnim thấeiqpy khôlxslng khídmje rấeiqpt mậlxslp mờjligffjlm tim côlxsl đekiklxslp nhanh, nhấeiqpt làffjl tròxrizng mắxojkt đekiken sáromfng ngờjligi đekikếvzpjn dọprvra ngưveiejligi củiftma A Nghịkpid kia,giốbmavng nhưveie ngôlxsli sao buổeqfli sớcfazm trêguzdn bầatauu trờjligi,cao nhãtfvtffjlm cho côlxsl khôlxslng dáromfm dòxrizm ngóiftm tớcfazi!

“Tạpzrli sao khôlxslng dáromfm nhìzzyhn vàffjlo mắxojkt anh nóiftmi chuyệmjwnn?’’

iftmng Thiếvzpju Nghịkpid đekikem toàffjln bộpkdo suy nghĩhmce trong lòxrizng côlxsl thu vàffjlo đekikáromfy mắxojkt,bộpkdoromfng lo lắxojkng lạpzrli thanh thuầataun đekikáromfng yêguzdu củiftma côlxslffjlm cho anh muốbmavn trêguzdu chọprvrc khôlxslng thôlxsli.

romfi gìzzyh?

Dung Thi Âzgzkm ngẩdkrrng đekikatauu lêguzdn, dùgpiz thếvzpjffjlo cũpvagng khôlxslng dáromfm nhìzzyhn vàffjlo đekikôlxsli mắxojkt kia.

ffjlo giờjlig phúvzpjt nàffjly, anh chídmjenh làffjl thiêguzdn thầataun sao? Tạpzrli sao áromfnh mắxojkt lạpzrli sáromfng ngờjligi nhưveie vậlxsly,còxrizn sáromfng hơataun cảlcni thạpzrlch anh nữlxsla!

“Khôlxslng cóiftm, ngưveiejligi ta mớcfazi khôlxslng phảlcnii khôlxslng dáromfm nhìzzyhn!’’Dung Thi Âzgzkm cắxojkn môlxsli hồqsczng, tầataum mắxojkt nhìzzyhn vàffjlo chỗwhzv kháromfc,nhẹrvij giọprvrng nóiftmi.


“Ha ha....’’

Mộpkdot tiếvzpjng cưveiejligi nhẹrvij từsgzz cổeqfl họprvrng anh bậlxslt ra,giốbmavng nhưveie đekikang chêguzdveiejligi côlxsl nghĩhmce mộpkdot đekikqdahng nóiftmi mộpkdot nẻprvro.

“Âzgzkm Âzgzkm, nhìzzyhn anh!’’

Anh khôlxslng hềffjl cho côlxslatau hộpkdoi trốbmavn tráromfnh,dứnutst khoáromft vưveieơataun ngóiftmn tay dàffjli ra xoay khuôlxsln mặqdaht nhỏhmce nhắxojkn củiftma côlxsl lạpzrli,hỏhmcei trúvzpjng tim đekiken côlxsl.

“Nóiftmi cho anh biếvzpjt, em nhấeiqpt đekikkpidnh làffjl luyếvzpjn tiếvzpjc anh đekiki, đekikúvzpjng khôlxslng?’’

Lờjligi củiftma anh khiếvzpjn thâxoxpn thểlxsl Dung Thi Âzgzkm khẽsftu run,ngay sau đekikóiftm, côlxsl bịkpidiftmng Thiếvzpju Nghịkpid bếvzpjguzdn.

lxsl khéhmceo léhmceo tựckfka đekikatauu trêguzdn ngựckfkc anh,cảlcnim nhậlxsln nhịkpidp tim đekiklxslp cóiftm lựckfkc vàffjl tiếvzpjng thởpoce dốbmavc củiftma anh.

Sau khi đekikqdaht côlxslguzdn giưveiejligng, anh săiftmn sóiftmc đekikxojkp chăiftmn cho côlxslromfnh mắxojkt mong đekikpocei nhìzzyhn côlxsl.

“Âzgzkm Âzgzkm, nóiftmi cho anh nghe suy nghĩhmce thựckfkc sựckfk củiftma em!’’

Anh cứnuts nhưveie vậlxsly nhìzzyhn côlxsl,hìzzyhnh nhưveie chờjlig đekikếvzpjn ngàffjln năiftmm cũpvagng khôlxslng ngạpzrli.

ffjln tay nhỏhmcehmce củiftma Dung Thi Âzgzkm siếvzpjt thàffjlnh quảlcni đekikeiqpm,cúvzpji đekikatauu, nhẹrvij giọprvrng nóiftmi ra lờjligi tráromfi vớcfazi lòxrizng mìzzyhnh:

“A Nghịkpid, thậlxslt ra anh khôlxslng thuộpkdoc vềffjlataui nàffjly,anh đekiki Đtammàffjli Bắxojkc thôlxsli...’’

iftmi xong, côlxsl cảlcnim thấeiqpy tráromfi tim mìzzyhnh ẩdkrrn ẩdkrrn đekikau đekikcfazn,đekikâxoxpy làffjl ngưveiejligi đekikàffjln ôlxslng côlxslguzdu nhấeiqpt,côlxsl lạpzrli muốbmavn đekikdkrry anh đekiki.

Ngóiftmn tay dàffjli mang theo nhiệmjwnt đekikpkdo quen thuộpkdoc nâxoxpng cằqdahm côlxslguzdn,ngóiftmn tay yêguzdu thưveieơataung vuốbmavt ve khuôlxsln mặqdaht côlxsl.

“Đtammâxoxpy làffjl lờjligi nóiftmi thậlxslt lòxrizng củiftma em?’’Giọprvrng nóiftmi trầataum thấeiqpp nặqdahng nhưveieffjln thạpzrlch đekikèsjjw trong lòxrizng côlxsl.

“Em...’’

Dung Thi Âzgzkm ngẩdkrrng đekikatauu,chốbmavng lạpzrli tròxrizng mắxojkt đekiken ẩdkrrn chứnutsa tứnutsc giậlxsln kia, dịkpidu dàffjlng gậlxslt đekikatauu: “Làffjl lờjligi thậlxslt lòxrizng củiftma em...’’

Thậlxslt ra trong lòxrizng côlxsl đekikang khôlxslng ngừsgzzng nóiftmi:Khôlxslng cầataun đekiki , khôlxslng cầataun đekiki, khôlxslng cầataun đekiki....

“Âzgzkm Âzgzkm...’’

iftmng Thiếvzpju Nghịkpid than mộpkdot tiếvzpjng,lầataun nữlxsla cúvzpji đekikatauu hỏhmcei: “Em đekikang trốbmavn tráromfnh cáromfi gìzzyh?’’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.