Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 300 : Ngoại truyên 40

    trước sau   
Dung Thi Âvtcim giốrhzing nhưeyycbzcpp bêavoa bịlcaq vỡjgum vụgqrnn,ámqsqnh mắsbnit hoảpqaong sợavoa nhìwiodn anh,đeyycôuoaqi môuoaqi nhưeyycmqsqnh ve run rẩzjzoy.

Tròjgumng mắsbnit đeyycen củbzcpa anh tràkbren đeyyclhpyy tứjcxbc giậxyobn,vẻaaqd kinh hãilhmi vàkbre xa lạnyfs trong mắsbnit côuoaqkbrem cho mộubllt chúbzcpt nhẫuxqln nạnyfsi còjgumn sónykut lạnyfsi trong mắsbnit anh tuyêavoan bốrhzi biếytqpn mấzkwct,ngónykun tay thon dàkbrei ámqsqc ýhfik vuốrhzit ve nụgqrn hồzolang trưeyycfscac ngựvtcic côuoaq,hàkbrei lòjgumng nhìwiodn thâysagn thểgqrnuoaq khẽmbfk run.

kbreo giờnarq phúbzcpt nàkbrey, Dung Thi Âvtcim tựvtcia nhưeyyc mộubllt loạnyfsi mỹzjzo thựvtcic khôuoaqng gìwiodnyku thểgqrn so sámqsqnh đeyycưeyycavoac, anh chợavoat cúbzcpi đeyyclhpyu,chiếytqpm đeyycoạnyfst cámqsqi miệerfing nhỏerfi nhắsbnin củbzcpa côuoaqeyyczolang thờnarqi cũscmsng nuốrhzit vàkbreo tấzkwct cảpqao ngôuoaqn ngữlcnxkbre hoảpqaong sợavoa củbzcpa côuoaq.

Nhanh chónykung dũscmsng mãilhmnh, cuồzolang dãilhm, khíjaby phámqsqch mưeyycnarqi phầlhpyn,hơhfkci thởtssr nam tíjabynh củbzcpa anh tùhfkcy ýhfik chiếytqpm đeyycoạnyfst cảpqao ngưeyycnarqi Dung Thi Âvtcim đeyycếytqpn khôuoaqng còjgumn chúbzcpt nàkbreo,mộubllt đeyycưeyycnarqng sốrhzing lui vềlhpy phíjabya sau cũscmsng khôuoaqng cónyku!

Dung Thi Âvtcim hốrhzit hoảpqaong vưeyycơhfkcn bàkbren tay nhỏerfigyho ra, muốrhzin đeyyczjzoy anh,nhưeyycng đeyyclhpyu bấzkwct đeyycsbnic dĩhoonwiod sứjcxbc lựvtcic củbzcpa côuoaq quámqsq yếytqpu.

uoaq giãilhmy dụgqrna hếytqpt sứjcxbc,đeyycrhzii vớfscai anh màkbrenykui,hoàkbren toàkbren cónyku thểgqrn xem nhẹnarq chúbzcpt sứjcxbc lựvtcic nàkbrey....


Dầlhpyn dầlhpyn,môuoaqi kềlhpyuoaqi khôuoaqng thểgqrn khiếytqpn anh thỏerfia mãilhmn nữlcnxa,anh muốrhzin nghe âysagm thanh côuoaq hoàkbren toàkbren thuầlhpyn phụgqrnc.

Anh muốrhzin côuoaq hiểgqrnu rằyotfng, côuoaq khámqsqng cựvtci khôuoaqng lạnyfsi anh!

Anh phảpqaoi cónykuuoaq, màkbreuoaqscmsng phảpqaoi thuộubllc vềlhpy anh....Đecisâysagy, chíjabynh làkbre đeyyciềlhpyu duy nhấzkwct bọhfkcn họhfkcnyku thểgqrn!

Từjgum trong mãilhmnh liệerfit củbzcpa anh, Dung Thi Âvtcim khôuoaqng khónykunyku thểgqrn cảpqaom nhậxyobn đeyycưeyycavoac quyếytqpt tâysagm củbzcpa anh,côuoaqkbreng sợavoahfkcn,thâysagn thểgqrn liềlhpyu mạnyfsng giãilhmy dụgqrna, muốrhzin thoámqsqt khỏerfii ngưeyycnarqi đeyycàkbren ôuoaqng đeyycámqsqng sợavoakbrey!

Nhưeyycng nhưeyyc vậxyoby, ngưeyycavoac lạnyfsi lạnyfsi khơhfkci dậxyoby toàkbren bộubll dụgqrnc vọhfkcng muốrhzin đeyycavoan cuồzolang chinh phụgqrnc vàkbre ngọhfkcn lửuoaqa rừjgumng rựvtcic trong cơhfkc thểgqrnhfikng Thiếytqpu Nghịlcaq.

Chỉngdx thấzkwcy ámqsqnh mắsbnit anh trầlhpym xuốrhzing, duỗjcwfi tay ra,ôuoaqm chặecist lấzkwcy côuoaq, đeyycgqrnuoaqnyku thểgqrn cảpqaom nhậxyobn hạnyfs thâysagn anh đeyycang kíjabych đeyycubllng.

“Khôuoaqng cầlhpyn.....Khôuoaqng cầlhpyn...’’

Dung Thi Âvtcim sợavoailhmi, côuoaq biếytqpt dưeyycfscai tìwiodnh huốrhzing nhưeyyc thếytqp,anh sẽmbfk thưeyycơhfkcng tổueoqn tớfscai mìwiodnh.

“A Nghịlcaq, anh đeyycjgumng nhưeyyc vậxyoby,đeyycâysagy chíjabynh làkbrekbrenh vi cưeyycnarqng bạnyfso...’’

uoaq mởtssr to mắsbnit, khôuoaqng dámqsqm nhìwiodn bắsbnip thịlcaqt săhfikn chắsbnic trêavoan ngựvtcic anh, hoảpqaong sợavoaavoau to, hy vọhfkcng cónyku thểgqrn thứjcxbc tỉngdxnh lýhfik tríjaby củbzcpa anh!

hfikng Thiếytqpu Nghịlcaq nghe xong, thong thảpqao ung dung kégyhoo càkbre vạnyfst,buộubllc chặecist hai tay côuoaqavoan đeyycngdxnh đeyyclhpyu,ngẩzjzong khuôuoaqn mặecist anh tuấzkwcn lêavoan, nónykui mộubllt câysagu tàkbren khốrhzic:

“Khôuoaqng bao lâysagu nữlcnxa, em sẽmbfk cho rằyotfng đeyycâysagy làkbre mộubllt loạnyfsi hưeyyctssrng thụgqrn!’’

nykui xong, bàkbren tay anh vuốrhzit dọhfkcc theo cặecisp đeyycùhfkci trắsbning nõdduhn củbzcpa côuoaq,dầlhpyn dầlhpyn hưeyycfscang tớfscai u cốrhzic thầlhpyn bíjaby...


“Khôuoaqng....’’

Dung Thi Âvtcim cảpqaom thấzkwcy toàkbren thâysagn run lêavoan,côuoaq yếytqpu ớfscat kêavoau.

Vậxyoby màkbre, ngónykun tay thôuoaqkbrei củbzcpa anh đeyycãilhm khôuoaqng chúbzcpt nàkbreo thưeyycơhfkcng tiếytqpc, thầlhpyn tốrhzic tiếytqpn côuoaqng xuyêavoan qua cơhfkc thểgqrn củbzcpa côuoaq:

“Thâysagn thểgqrn em nónykui cho anh biếytqpt, em còjgumn yêavoau anh....’’

Theo đeyycubllng támqsqc củbzcpa anh, Lăhfikng Thiếytqpu Nghịlcaqscmsng đeyyczolang thờnarqi cúbzcpi ngưeyycnarqi, vùhfkci đeyyclhpyu vàkbreo vùhfkcng tuyếytqpt trắsbning đeyycuxqly đeyycàkbre củbzcpa côuoaq.

Mặecisc dùhfkcuoaq khôuoaqng đeyycưeyycavoac tíjabynh làkbre rấzkwct đeyycuxqly đeyycàkbre,nhưeyycng lạnyfsi nõdduhn nàkbre phúbzcpng phíjabynh mềlhpym mạnyfsi, khôuoaqng lớfscan khôuoaqng nhỏerfi vừjguma vặecisn vớfscai bàkbren tay anh.

Bầlhpyu ngựvtcic trơhfkcn mềlhpym khôuoaqng trắsbning giốrhzing nhau, trêavoan cao còjgumn cónyku đeyycngdxnh hồzolang, màkbreu hồzolang phấzkwcn chấzkwcn nởtssr rộubll nhưeyyc hai đeyycónykua hồzolang mai trêavoan đeyycngdxnh núbzcpi tuyếytqpt, cựvtcic đeyycnarqp, cựvtcic đeyycubllng lòjgumng ngưeyycnarqi,làkbrem cho anh khôuoaqng nhịlcaqn đeyycưeyycavoac muốrhzin ámqsqc ýhfik trêavoau đeyycùhfkca.

Trêavoan mộubllt bầlhpyu ngựvtcic sữlcnxa trắsbning nhưeyyc bạnyfsch ngọhfkcc củbzcpa côuoaq,anh dùhfkcng sứjcxbc thỏerfia thíjabych múbzcpt, in lạnyfsi trêavoan đeyycónyku nhữlcnxng ấzkwcn kýhfiknykung bỏerfing. Rồzolai sau đeyycónyku, lạnyfsi đeyycếytqpn mộubllt bầlhpyu ngựvtcic khámqsqc...

Cho đeyycếytqpn khi nơhfkci đeyycuxqly đeyycàkbre củbzcpa côuoaq đeyycãilhm dựvtcing lêavoan, hiệerfin đeyyclhpyy nhữlcnxng vếytqpt hôuoaqn củbzcpa anh,giốrhzing nhưeyyc nhữlcnxng đeyycónykua hồzolang mai nởtssr rộubll trêavoan mặecist tuyếytqpt,kiêavoau ngạnyfso nởtssr rộubll, đeyycnarqp khôuoaqng sao tảpqao xiếytqpt.

hfikng Thiếytqpu Nghịlcaqkbrei lòjgumng cưeyycnarqi, đeyycgqrn lộubllbzcpm đeyyczolang tiềlhpyn,mộubllt ngụgqrnm cắsbnin lêavoan đeyycngdxnh hồzolang mai củbzcpa côuoaq,càkbren rỡjgum cắsbnin múbzcpt...

Mộubllt trậxyobn đeyycau đeyycfscan cùhfkcng vớfscai têavoa dạnyfsi trong nhámqsqy mắsbnit truyềlhpyn đeyyci khắsbnip thâysagn thểgqrnuoaq.

“Khôuoaqng...’’

hfik tríjabyjgumn lạnyfsi củbzcpa Dung Thi Âvtcim nónykui cho côuoaq biếytqpt,côuoaqavoan liềlhpyu mạnyfsng giãilhmy dụgqrna.


Nhưeyycng màkbre, khôuoaqng biếytqpt tạnyfsi sao,côuoaq khôuoaqng cónykumqsqch nàkbreo khốrhzing chếytqp thâysagn thểgqrn củbzcpa mìwiodnh,chỉngdxnyku thểgqrn yếytqpu ớfscat nỉngdx non: “Đecisau....’’

Bộubllmqsqng Dung Thi Âvtcim đeyyciềlhpym dạnyfsm đeyycámqsqng yêavoau làkbrem Lăhfikng Thiếytqpu Nghịlcaqeyycng chiềlhpyu vàkbre thưeyycơhfkcng tiếytqpc,anh ngẩzjzong đeyyclhpyu lêavoan,con mắsbnit luôuoaqn lạnyfsnh nhưeyyceyycfscac mùhfkca thu lạnyfsi tràkbren đeyyclhpyy nhu hòjguma vàkbre lo lắsbning,giọhfkcng nónykui trầlhpym thấzkwcp chứjcxba đeyyclhpyy thưeyycơhfkcng tiếytqpc thìwiod thầlhpym:

“Âvtcim Âvtcim...’’Ngónykun tay tàkbre ámqsqc ởtssr trong cơhfkc thểgqrnuoaq chầlhpym chậxyobm hoạnyfst đeyycubllng,cảpqaom nhậxyobn đeyyclhpyy đeyycbzcp vẻaaqd khíjabyt khao củbzcpa côuoaq.

kbrenh đeyycubllng củbzcpa anh càkbreng làkbrem Dung Thi Âvtcim sợavoailhmi thởtssr gấzkwcp,nhấzkwct làkbre cảpqaom nhậxyobn đeyycưeyycavoac nơhfkci đeyycónykuhfkci trưeyycfscang đeyycau.

“Đecisjgumng....A Nghịlcaq, cầlhpyu xin anh...’’

Thâysagn thểgqrn Dung Thi Âvtcim run lêavoan,khuôuoaqn mặecist tràkbren đeyyclhpyy vẻaaqd khẩzjzon cầlhpyu.

“Âvtcim Âvtcim, côuoaqmqsqi ngoan, khôuoaqng nêavoan cửuoaq đeyycubllng,lámqsqt nữlcnxa, em sẽmbfk phảpqaoi xin anh muốrhzin em đeyyczkwcy!’’Ngónykun tay dàkbrei củbzcpa Lăhfikng Thiếytqpu Nghịlcaqhfkci gấzkwcp, tinh tếytqpwiodm nơhfkci mẫuxqln cảpqaom củbzcpa côuoaq.

Con ngưeyycnarqi sau thẳjgumm khôuoaqng chớfscap mắsbnit chăhfikm chúbzcp nhìwiodn vàkbreo mỗjcwfi biểgqrnu tìwiodnh biếytqpn hónykua củbzcpa côuoaq....

Rốrhzit cuộubllc...

“Khôuoaqng....’’

uoaq khôuoaqng khỏerfii híjabyt vàkbreo mộubllt ngụgqrnm khíjaby lạnyfsnh,đeyycôuoaqi mắsbnit đeyycnarqp trừjgumng lớfscan, côuoaq thégyhot chónykui tai: “Khôuoaqng cầlhpyn....nơhfkci nàkbrey khôuoaqng cầlhpyn...’’

Nhưeyycng màkbre, Lăhfikng Thiếytqpu Nghịlcaq khôuoaqng cónyku ýhfik dừjgumng lạnyfsi,ngónykun tay anh lạnyfsi bắsbnit đeyyclhpyu mộubllt trậxyobn tàkbren sámqsqt bừjguma bãilhmi mớfscai,ámqsqc ýhfik nhằyotfm vàkbreo đeyyciểgqrnm mẫuxqln cảpqaom củbzcpa côuoaq,tinh tếytqp tra tấzkwcn côuoaq....

Khôuoaqng...

Dung Thi Âvtcim liềlhpyu mạnyfsng vặecisn vẹnarqo thâysagn thểgqrn, nhưeyycng khôuoaqng cónykumqsqch nàkbreo khámqsqng cựvtci khoámqsqi cảpqaom tríjaby mạnyfsng nàkbrey.

Đecisơhfkcn thuầlhpyn nhưeyycuoaq, làkbrem sao cónyku thểgqrn chốrhzing lạnyfsi Lăhfikng Thiếytqpu Nghịlcaq trêavoau chọhfkcc, hơhfkcn nữlcnxa lầlhpyn trưeyycfscac côuoaq trúbzcpng mịlcaqeyycavoac,hoàkbren toàkbren khôuoaqng biếytqpt sẽmbfknyku cảpqaom giámqsqc rung đeyycubllng lòjgumng ngưeyycnarqi nhưeyyc vậxyoby.

Dung Thi Âvtcim cảpqaom thấzkwcy thầlhpyn tríjabykbreng lúbzcpc càkbreng xa,toàkbren thâysagn càkbreng lúbzcpc càkbreng nónykung bỏerfing,hìwiodnh nhưeyyc muốrhzin hòjguma tan ngọhfkcn lửuoaqa màkbre anh cốrhzi ýhfik khơhfkci lêavoan,khuôuoaqn mặecist côuoaquoaqng hồzolang, ámqsqnh mắsbnit dầlhpyn mờnarq mịlcaqt,vùhfkcng tuyếytqpt trắsbning cũscmsng trùhfkcm lêavoan mộubllt màkbreu hồzolang đeyycnarqp đeyycmbfk...

Loạnyfsi cảpqaom giámqsqc hoàkbren toàkbren xa lạnyfs lạnyfsi vui thíjabych đeyycếytqpn kỳjcxb quámqsqi nàkbrey,gầlhpyn nhưeyyc muốrhzin làkbrem côuoaq phámqsqt đeyycavoan...

Khi anh lầlhpyn nữlcnxa ámqsqc ýhfikhfikng nhanh đeyycubllng támqsqc ngónykun tay,rốrhzit cuộubllc, côuoaqscmsng bịlcaq buộubllc đeyycếytqpn đeyyciểgqrnm giớfscai hạnyfsn....

“Ưecismh....Khôuoaqng....’’

Tiếytqpng rêavoan rỉngdx đeyycjcxbt quãilhmng, khôuoaqng ngừjgumng theo cámqsqnh môuoaqi mềlhpym mạnyfsi củbzcpa côuoaq thoámqsqt ra...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.