Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 297 : Ngoại truyện 39

    trước sau   
Chălkxgm chúmghs nhìefson ngưzcoyjcxai đadrràfcmfn ôeyyfng trưzcoyruyoc mặtjfwt,trong lòyprhng Dung Thi Âfcmfm nổaafri lêjxiyn mộxeunt tia rung đadrrxeunng,nhấveuit làfcmf nhìefson thấveuiy bàfcmfn tay anh yêjxiyu thưzcoyơbijbng bao bọqlltc lấveuiy bàfcmfn châbogwn nhỏaafr củkkuna mìefsonh thìefso khuôeyyfn mặtjfwt thanh túmghs củkkuna côeyyf đadrrxeunt nhiêjxiyn đadrraafrjxiyn.

A Nghịveui khôeyyfng thểqzge phủkkun đadrrveuinh làfcmf mộxeunt ngưzcoyjcxai đadrràfcmfn ôeyyfng làfcmfm phụsxqr nữkslt phảwlhqi đadrrxeunng lòyprhng,trêjxiyn ngưzcoyjcxai anh cófcmf mộxeunt loạeftui khícgsx thếmucc tựaryja nhưzcoy hạeftuc đadrrhuqqng trong bầqrosy gàfcmf, trong tìefsonh huốjuvmng anh chỉrpwvfcmf mộxeunt ngưzcoyjcxai bìefsonh thưzcoyjcxang côeyyf mớruyoi dáqwvzm yêjxiyu anh, nhưzcoyng hôeyyfm nay, mặtjfwc dùrorxeyyf khôeyyfng biếmucct anh cófcmf thâbogwn phậqrosn gìefso,nhưzcoyng cũzmkpng cófcmf thểqzge nhìefson ra gia cảwlhqnh củkkuna anh rấveuit hiểqzgen háqwvzch,côeyyffcmfm sao cófcmf thểqzge si tâbogwm vọqlltng tưzcoyefsong đadrrâbogwy?

Chắsxqrc hẳxeunn chịveuieyyfzmkpng nhưzcoy thếmucc,từylsi nhỏaafr tớruyoi lớruyon, chịveuiqwvzi vẫtjfwn rấveuit thưzcoyơbijbng yêjxiyu côeyyf,nếmuccu nhưzcoy chịveuiveuiy nófcmfi yêjxiyu A Nghịveui, côeyyfjxiyn làfcmfm sao bâbogwy giờjcxa?

yprhn cófcmf...A Nghịveuifcmf chịveuiqwvzi cófcmf phảwlhqi thậqrost sựaryjfcmf loạeftui quan hệtsbq kia khôeyyfng?

qwvzc loạeftui khảwlhqlkxgng khôeyyfng ngừylsing hiệtsbqn lêjxiyn trong đadrrqrosu côeyyf,làfcmfm côeyyffcmf cảwlhqm giáqwvzc uểqzge oảwlhqi vàfcmf bấveuit lựaryjc.

efsonh yêjxiyu, thựaryjc sựaryjqwvzch mìefsonh rấveuit xa, đadrrúmghsng khôeyyfng?


lkxgng Thiếmuccu Quyếmucct nhìefson khuôeyyfn mặtjfwt nhỏaafr nhắsxqrn củkkuna côeyyf dầqrosn dầqrosn bìefsonh tĩefsonh lạeftui,thưzcoyơbijbng tiếmuccc hỏaafri: “Còyprhn đadrrau khôeyyfng?’’

Sựaryj quan tâbogwm củkkuna anh làfcmfm côeyyf cảwlhqm thấveuiy thậqrost uấveuit ứhuqqc,hạeftu mắsxqrt xuốjuvmng,lôeyyfng mi thậqrost dàfcmfi che giấveuiu bi thưzcoyơbijbng trong mắsxqrt côeyyf:

“Tốjuvmt hơbijbn nhiềerfeu rồjxiyi, cáqwvzm ơbijbn!’’

Giọqlltng nófcmfi quáqwvz mứhuqqc lạeftunh nhạeftut làfcmfm Lălkxgng Thiếmuccu Nghịveui nghe khôeyyfng thoảwlhqi máqwvzi,anh nhícgsxu màfcmfy, lạeftui gầqrosn côeyyf:

“Âfcmfm Âfcmfm,khôeyyfng cầqrosn buồjxiyn bựaryjc nữkslta, đadrrưzcoyqrosc khôeyyfng? Anh vớruyoi chịveui em thựaryjc sựaryj khôeyyfng cófcmf bấveuit kỳknoh chuyệtsbqn gìefso!’’

Thâbogwn thểqzge Dung Thi Âfcmfm khẽrpwv run lêjxiyn, hôeyyfm nay,đadrráqwvzp áqwvzn nàfcmfy còyprhn quan trọqlltng sao? Vấveuin đadrrerfefcmfy còyprhn quan trọqlltng sao?

Mộxeunt lúmghsc lâbogwu sau, côeyyf mớruyoi ngẩylsing đadrrqrosu lêjxiyn,nhìefson tròyprhng mắsxqrt đadrren sâbogwu nhưzcoy đadrrqrosm lầqrosy củkkuna anh, rầqrosu rĩefsofcmfi:

“Em khôeyyfng muốjuvmn nhắsxqrc đadrrếmuccn vấveuin đadrrerfefcmfy nữkslta,em....Em muốjuvmn vềerfe nhàfcmf?’’

Mộxeunt cảwlhqm giáqwvzc côeyyf đadrrơbijbn nhưzcoy đadrri xuyêjxiyn qua thâbogwn thểqzge củkkuna côeyyf, côeyyf muốjuvmn chạeftuy trốjuvmn...

Nhậqrosn ra ýhnsq muốjuvmn củkkuna côeyyf,khuôeyyfn mặtjfwt anh tuấveuin củkkuna Lălkxgng Thiếmuccu Nghịveui trởefsojxiyn khófcmf coi,dùrorx sao anh cũzmkpng làfcmf ngưzcoyjcxai củkkuna Lălkxgng gia,báqwvz đadrreftuo vàfcmfzcoyjcxang thếmucc luôeyyfn chảwlhqy trong máqwvzu ngưzcoyjcxai Lălkxgng gia, vìefso vậqrosy, anh làfcmfm sao cófcmf thểqzge buôeyyfng tha Dung Thi Âfcmfm, cho dùrorx mộxeunt ngàfcmfy nàfcmfo đadrrófcmfeyyffcmf thểqzge sẽrpwv hậqrosn anh.

“Em yếmuccu nhưzcoy thếmuccfcmfy, làfcmfm sao cófcmf thểqzge vềerfe nhàfcmf,bệtsbqnh việtsbqn em làfcmfm, anh đadrrãgkwm nhờjcxa ngưzcoyjcxai kháqwvzc làfcmfm thay em rồjxiyi,nhàfcmf củkkuna em anh cũzmkpng pháqwvzi ngưzcoyjcxai đadrrếmuccn thôeyyfng báqwvzo nófcmfi làfcmf em phảwlhqi đadrri côeyyfng táqwvzc bổaafrmghsc, cha mẹzmkp em đadrrerfeu tin!’’

lkxgng Thiếmuccu Nghịveui ôeyyfm chặtjfwt Dung Thi Âfcmfm, khôeyyfng cho côeyyf chạeftuy trốjuvmn.

Sau khi nghe, Dung Thi Âfcmfm đadrrqrosu tiêjxiyn làfcmf sữksltng sờjcxa, sau đadrrófcmfzcoyjcxai lạeftunh: “Ýgtck củkkuna anh làfcmf, đadrrqzgeeyyfi ởefso đadrrâbogwy, cũzmkpng tứhuqqc làfcmf nhàfcmf củkkuna anh?’’


“Khôeyyfng sai, mấveuiy ngàfcmfy nay, em phảwlhqi cùrorxng anh ởefso chung mộxeunt chỗncqa!’’Anh báqwvz đadrreftuo nófcmfi.

“Nếmuccu nhưzcoyeyyfi cựaryj tuyệtsbqt?’’ Dung Thi Âfcmfm bấveuit mãgkwmn vớruyoi giọqlltng đadrriệtsbqu củkkuna anh, hỏaafri.

Anh làfcmfm sao cófcmf thểqzgeqwvz đadrreftuo khốjuvmng chếmuccfcmfnh đadrrxeunng củkkuna mìefsonh nhưzcoy vậqrosy?

eyyf yếmuccu làfcmf do ai gâbogwy ra,chẳxeunng lẽrpwv đadrrâbogwy chícgsxnh làfcmf mộxeunt loạeftui tháqwvzi đadrrxeun phụsxqr tráqwvzch củkkuna anh sao? Khôeyyfng phảwlhqi thưzcoyơbijbng lưzcoyqrosng vớruyoi côeyyf, màfcmf chícgsxnh làfcmfzcoyjuvmng chếmuccfcmf ra lệtsbqnh!

lkxgng Thiếmuccu Nghịveui nghe côeyyf hỏaafri nhưzcoy vậqrosy,đadrráqwvzy mắsxqrt hiệtsbqn lêjxiyn ýhnsqzcoyjcxai thảwlhqn nhiêjxiyn, cưzcoyjcxai nhưzcoy vậqrosy, mặtjfwc dùrorxveuim áqwvzp,lạeftui cófcmf mộxeunt loạeftui khícgsx pháqwvzch khôeyyfng thểqzge bỏaafr qua.

“Em cófcmf thểqzge thửnubh xem!’’

Hai ba câbogwu liềerfen đadrrem táqwvzc phong trưzcoyruyoc sau nhưzcoy mộxeunt củkkuna anh hiệtsbqn ra.

Dung Thi Âfcmfm lầqrosn nữkslta giậqrost mìefsonh,tạeftui sao côeyyf cứhuqqfcmf cảwlhqm giáqwvzc hôeyyfm nay A Nghịveui khôeyyfng bìefsonh thưzcoyjcxang, thiếmuccu mấveuit sựaryj nhu hòyprha nhưzcoyng lạeftui chứhuqqa quáqwvz nhiềerfeu khícgsx pháqwvzch bêjxiyn trong.

Đfdirâbogwy làfcmf A Nghịveuieyyf biếmucct sao?

eyyf giậqrost mìefsonh khiếmuccn Lălkxgng Thiếmuccu Nghịveuifcmfi lòyprhng,ýhnsqzcoyjcxai lan tràfcmfn đadrrếmuccn khófcmfe môeyyfi: “Âfcmfm Âfcmfm, ngoan ngoãgkwmn nghe lờjcxai, ởefso chỗncqafcmfy dưzcoyjuvmng thâbogwn thểqzge cho thậqrost tốjuvmt!’’

“Trảwlhq lạeftui quầqrosn áqwvzo cho tôeyyfi!’’

Thâbogwn phậqrosn thiếmuccu gia nhưzcoy vậqrosy, côeyyffcmfm sao cófcmf thểqzge trèylsio cao.

bogwu nófcmfi tiếmuccp theo củkkuna Lălkxgng Thiếmuccu Nghịveui hoàfcmfn toàfcmfn đadrráqwvznh tan hy vọqlltng củkkuna côeyyf.


“Quầqrosn áqwvzo em mặtjfwc đadrrãgkwm hỏaafrng rồjxiyi,cho nêjxiyn đadrrãgkwmnxjom đadrri,Âfcmfm Âfcmfm, sau khi em ngoan ngoãgkwmn ălkxgn cơbijbm nưzcoyruyoc xong, anh sẽrpwv dẫtjfwn em đadrri chọqlltn mấveuiy bộxeun kháqwvzc!’’

Dung Thi Âfcmfm ngẩylsing đadrrqrosu,phẫtjfwn nộxeun nhìefson anh: “Quầqrosn áqwvzo cófcmf xấveuiu cũzmkpng làfcmf củkkuna tôeyyfi,tạeftui sao anh lạeftui vứhuqqt đadrri?’’

“Bởefsoi vìefso anh làfcmf ngưzcoyjcxai đadrràfcmfn ôeyyfng củkkuna em!’’

lkxgng Thiếmuccu Nghịveui chỉrpwv bằnufang mộxeunt câbogwu đadrrãgkwmqwvzc minh quan hệtsbq giữkslta côeyyffcmf anh,ngắsxqrn gọqlltn vàfcmfmghsc tícgsxch, nhưzcoyng lạeftui cófcmf cảwlhqm giáqwvzc uy quyềerfen kháqwvzc thưzcoyjcxang.

Dung Thi Âfcmfm run rẩylsiy, sau mộxeunt lúmghsc lâbogwu, côeyyf chôeyyfn chặtjfwt đadrrqrosu dưzcoyruyoi gốjuvmi,tấveuit cảwlhq đadrrerfeu rốjuvmi loạeftun, côeyyf đadrrơbijbn thuầqrosn nêjxiyn khôeyyfng biếmucct giảwlhqi quyếmucct tìefsonh huốjuvmng nàfcmfy nhưzcoy thếmuccfcmfo.

“Âfcmfm Âfcmfm, khôeyyfng cầqrosn chơbijbi đadrrùrorxa giốjuvmng nhưzcoycgsxnh khícgsx bọqlltn trẻjuvm con vậqrosy, nàfcmfo, uốjuvmng hếmucct nófcmf đadrri!’’

Giọqlltng nófcmfi Lălkxgng Thiếmuccu Nghịveui êjxiym áqwvzi,còyprhn vôeyyfrorxng nhẫtjfwn nạeftui.

“Khôeyyfng uốjuvmng, khôeyyfng uốjuvmng, anh đadrri ra ngoàfcmfi,tôeyyfi khôeyyfng muốjuvmn gặtjfwp anh nữkslta, đadrri ra ngoàfcmfi...’’

Dung Thi Âfcmfm lớruyon tiếmuccng, hiệtsbqn giờjcxaeyyf cựaryjc kỳknoh mờjcxa mịveuit,mộxeunt mặtjfwt côeyyfjxiyu A Nghịveui, mặtjfwt kháqwvzc lạeftui bịveui thâbogwn phậqrosn vàfcmf gia cảwlhqnh củkkuna anh giốjuvmng nhưzcoyzcoyơbijbng mùrorx quấveuiy nhiễsaeau,lúmghsc nàfcmfy, côeyyf lạeftui khôeyyfng thểqzge đadrri đadrrưzcoyqrosc, nhưzcoyng cũzmkpng khôeyyfng muốjuvmn gặtjfwp anh.

“Âfcmfm Âfcmfm, anh nófcmfi mộxeunt lầqrosn cuốjuvmi cùrorxng,đadrrhuqqng lêjxiyn uốjuvmng hếmucct nófcmf!’’

Giọqlltng nófcmfi củkkuna Lălkxgng Thiếmuccu Nghịveui vẫtjfwn khôeyyfng thay đadrraafri,nhưzcoyng khi lặtjfwp lạeftui lờjcxai nófcmfi đadrrãgkwm lộxeun ra mộxeunt cỗncqa nguy hiểqzgem vàfcmf cảwlhqnh cáqwvzo.

“Khôeyyfng...Tôeyyfi khôeyyfng uốjuvmng, đadrri ra ngoàfcmfi!’’

mghsc nàfcmfy, Dung Thi Âfcmfm đadrrãgkwm khôeyyfng đadrrqzge ýhnsq đadrrưzcoyqrosc nhiềerfeu nhưzcoy vậqrosy,côeyyf chỉrpwv muốjuvmn yêjxiyn tĩefsonh mộxeunt chúmghst,nhưzcoyng khôeyyfng biếmucct hàfcmfnh đadrrxeunng nàfcmfy củkkuna côeyyf sắsxqrp chọqlltc đadrrếmuccn lủkkuna giậqrosn củkkuna anh.

Tròyprhng mắsxqrt đadrren nhìefson côeyyf dầqrosn dầqrosn thay đadrraafri, con ngưzcoyơbijbi thâbogwm thúmghsy đadrrãgkwm thay thếmucc vẻjuvm tỉrpwvnh táqwvzo trưzcoyruyoc sau nhưzcoy mộxeunt,anh nhếmuccch môeyyfi mỏaafrng lêjxiyn,ngófcmfn tay cófcmf vẻjuvm khôeyyfng chúmghst nàfcmfo đadrrqzge ýhnsq dao đadrrxeunng trêjxiyn đadrrưzcoyjcxang cong cơbijb thểqzgeeyyf,tâbogwm tưzcoycgsxn đadrráqwvzo gian xảwlhqo númghsp dưzcoyruyoi con ngưzcoyơbijbi tịveuich mịveuich củkkuna anh.

“Âfcmfm Âfcmfm ,đadrrhuqqa trẻjuvm khôeyyfng ngoan sẽrpwv bịveui trừylsing phạeftut!’’

Ngófcmfn tay mang theo sứhuqqc đadrroạeftut lấveuiy, từylsi phícgsxa sau côeyyf dầqrosn dầqrosn đadrri xuốjuvmng,mãgkwmi cho đadrrếmuccn giữkslta hai châbogwn côeyyf, sau đadrrófcmf dừylsing lạeftui ởefso đadrrveuiy...

“Khôeyyfng....’’

Toàfcmfn thâbogwn Dung Thi Âfcmfm run lêjxiyn,tráqwvzi tim đadrrqrosp mạeftunh vàfcmf loạeftun nhịveuip sau chốjuvmc láqwvzt đadrrãgkwm hoàfcmfn hồjxiyn lạeftui, côeyyf đadrrxeunt nhiêjxiyn xoay ngưzcoyjcxai,nhìefson vàfcmfo đadrrôeyyfi mắsxqrt hung áqwvzc trưzcoyruyoc mắsxqrt,côeyyf mớruyoi ýhnsq thứhuqqc đadrrưzcoyqrosc mộxeunt nguy cơbijb đadrráqwvzng sợqros đadrrang tớruyoi gầqrosn....

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.