Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 279 : Ngoại truyện 21

    trước sau   
cdzqc Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrwttgdng vàvpzuo phònfwung ngủikxm, tâfxoxm líatyx chưnhwoa cólpxf bấfyjwt kỳiize sựiize chuẩismkn bịlgrwvpzuo, lạdeyai bịlgrw mộaezkt màvpzun trưnhwoovogc mắnfwut làvpzum cho kinh hãismki...

Chỉqpud thấfyjwy Dung Thi Âikxmm đqqvhang nằucvdm trêinkan chiếpkbrc giưnhwoqtyang to tràvpzun đqqvhezjxy hơoioyi thởtzdf mậokrqp mờqtya, mácxgyi tólpxfc đqqvhen ólpxfng nhưnhwo thácxgyc nưnhwoovogc càvpzung làvpzum nổcaahi bậokrqt con ngưnhwoơoioyi mêinkanh môttgdng sưnhwoơoioyng mùfbql, khiếpkbrn cho côttgd xinh đqqvhvvnip nhưnhwo mang theo mộaezkt cỗoioy linh khíatyx.

Quầezjxn ácxgyo trêinkan ngưnhwoqtyai côttgdlpxfoioyi rộaezkng mởtzdf, lộaezk ra mộaezkt mảvpzung da thịlgrwt tinh tếpkbr trắnfwung nhưnhwo tuyếpkbrt, nõcaahn nàvpzu giốladyng nhưnhwo kiệnnhot tácxgyc củikxma Thưnhwoinkang Đdeyaếpkbr, hai châfxoxn tuyếpkbrt trắnfwung vôttgd ýofic thứzaktc từvwdb trong quầezjxn ácxgyo lộaezk ra ngoàvpzui, trêinkan ga giưnhwoqtyang nhưnhwooioy lộaezk ra vẻdeyattgd lựiizec càvpzung thêinkam câfxoxu hồaezkn.

Mộaezkt màvpzun nàvpzuy, cho dùfbqlvpzu thácxgynh nhâfxoxn cũidkdng khôttgdng nhịlgrwn đqqvhưnhwoinkac màvpzu phạdeyam sai lầezjxm...

“A Nghịlgrw....A Nghịlgrw.....’’

ttgdnfwun đqqvhang nhẹvvni nhàvpzung lẩismkm bẩismkm gọszdhi têinkan Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw, sólpxfng nhiệnnhot trong cơoioy thểnstl giốladyng nhưnhwo theo hơoioyi rưnhwoinkau kéismko tớovogi, làvpzum đqqvhôttgdi màvpzuy ngàvpzui đqqvhvvnip đqqvhlape đqqvhaezkng lònfwung ngưnhwoqtyai củikxma côttgd khẽlape nhíatyxu lạdeyai.


Dung Thi Âikxmm than nhẹvvni mộaezkt tiếpkbrng làvpzum cho suy nghĩwipf củikxma Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw hoảvpzung hốladyt kéismko trởtzdf lạdeyai, anh vộaezki vãismknhwoovogc lêinkan phíatyxa trưnhwoovogc, trêinkan mặemgit vừvwdba khiếpkbrp sợinka vừvwdba giậokrqn dữcdzq.

Đdeyaácxgyng chếpkbrt! Họszdhttgdi kia rốladyt cuộaezkc đqqvhãismkvpzum gìoeyt đqqvhladyi vớovogi côttgdfyjwy?

ttgdfyjwy uốladyng rưnhwoinkau sao?

“Âikxmm Âikxmm...Âikxmm Âikxmm...’’

qpudng Thiếpkbru Nghịlgrw vỗoioy nhẹvvni khuôttgdn mặemgit củikxma côttgd, hìoeytnh nhưnhwo muốladyn xácxgyc đqqvhlgrwnh suy đqqvhcxgyn củikxma mìoeytnh.

“Ừunkcm...’’

Thâfxoxn thểnstl mềwjibm mạdeyai củikxma Dung Thi Âikxmm díatyxnh lêinkan lồaezkng ngựiizec anh, ngay sau đqqvhólpxf, cácxgynh tay giốladyng nhưnhwo rắnfwun quấfyjwn lêinkan cổcaah anh.

“A Nghịlgrw....’’

Khuôttgdn mặemgit nhỏokrq nhắnfwun củikxma côttgd ngẩismkng lêinkan, ácxgynh mắnfwut mêinka ly nhìoeytn anh, đqqvhôttgdi môttgdi anh đqqvhàvpzuo mêinka ngưnhwoqtyai héismk mởtzdf, tựiizea nhưnhwo muốladyn mờqtyai anh đqqvhếpkbrn thưnhwotzdfng thứzaktc.

Trưnhwoovogc mắnfwut anh làvpzu khuôttgdn mặemgit dịlgrwu dàvpzung thanh túcdzq, đqqvhôttgdi lôttgdng màvpzuy đqqvhen nhácxgynh nhẹvvni nhàvpzung nhíatyxu lạdeyai cũidkdng đqqvhvvnip nhưnhwo thếpkbr, khuôttgdn mặemgit đqqvhơoioyn thuầezjxn vôttgd tộaezki nhưnhwo hoa lêinka đqqvhezjxu càvpzunh ngàvpzuy xuâfxoxn,tinh khiếpkbrt hoàvpzun mỹmytc, mặemgic dùfbqlqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw bịlgrw say mêinka trong chốladyc lácxgyt, lạdeyai khôttgdng biếpkbrt từvwdb đqqvhâfxoxu trong lònfwung dâfxoxng lêinkan mộaezkt mồaezki lửlgrwa giậokrqn.

“Đdeyaácxgyng chếpkbrt! Dung Thi Âikxmm, tỉqpudnh tácxgyo lạdeyai cho anh, tạdeyai sao lạdeyai uốladyng rưnhwoinkau?’’

oioyn giậokrqn tựiizea nhưnhwo lan ra cảvpzu ngưnhwoqtyai anh, bàvpzun tay to củikxma anh càvpzung thêinkam giữcdzq chặemgit eo củikxma côttgd.

Trong lònfwung khôttgdng khỏokrqi rủikxma thầezjxm...Nếpkbru nhưnhwottgd lạdeyai dùfbqlng vẻdeya mặemgit mêinka ly hấfyjwp dẫatyxn tríatyx mạdeyang nàvpzuy nhìoeytn mìoeytnh, tuy khôttgdng cho phéismkp chíatyxnh mìoeytnh làvpzum gìoeyt vớovogi côttgd, nhưnhwong anh làvpzu đqqvhàvpzun ôttgdng nha, lạdeyai làvpzu ngưnhwoqtyai đqqvhàvpzun ôttgdng bìoeytnh thưnhwoqtyang, chẳeceing lẽlape giờqtya phúcdzqt nàvpzuy côttgd khôttgdng biếpkbrt mìoeytnh bịlgrw nguy hiểnstlm cỡnhwovpzuo sao?


Vừvwdba nghĩwipf tớovogi Lôttgdi Tu Hàvpzunh cólpxf lẽlapeidkdng nhìoeytn thấfyjwy dácxgyng vẻdeyavpzuy củikxma côttgd, anh liềwjibn hậokrqn khôttgdng thểnstlvpzum thịlgrwt ngưnhwoqtyai!

Đdeyaôttgdi môttgdi mềwjibm mạdeyai củikxma Dung Thi Âikxmm nhẹvvni nhàvpzung mởtzdf ra, ngay sau đqqvhólpxf khẽlape mỉqpudm cưnhwoqtyai, nụdejsnhwoqtyai nàvpzuy nha, ấfyjwm ácxgyp, sạdeyach sẽlape giốladyng nhưnhwofxoxy trêinkan trờqtyai, chỉqpudvpzu, nụdejsnhwoqtyai nàvpzuy, làvpzunhwoqtyai vớovogi anh sao?

Trácxgyi tim Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw mộaezkt hồaezki hoảvpzung hốladyt, nhưnhwong màvpzu, mộaezkt tia mácxgyu đqqvhokrq, ởtzdfoioyi khôttgdng nhìoeytn thấfyjwy xuấfyjwt hiệnnhon, đqqvhem nhu tìoeytnh vừvwdba xôttgdng tớovogi củikxma anh kiềwjibm chếpkbr lạdeyai.

Chỉqpud thấfyjwy ácxgynh mắnfwut nguy hiểnstlm củikxma anh khéismkp hờqtya, giốladyng nhưnhwo mộaezkt con diềwjibu hâfxoxu bay lưnhwoinkan trêinkan bầezjxu trờqtyai, sắnfwuc béismkn vàvpzu cuồaezkng bácxgy....

Đdeyaưnhwoa bàvpzun tay ra, kéismko lấfyjwy thâfxoxn thểnstl củikxma côttgd, lạdeyanh lùfbqlng nólpxfi:

“Đdeyai, mọszdhi chuyệnnhon kếpkbrt thúcdzqc rồaezki, cùfbqlng anh vềwjib nhàvpzu!’’

“Khôttgdng.....’’

Dung Thi Âikxmm cảvpzum thấfyjwy thậokrqt khólpxf chịlgrwu, trêinkan ngưnhwoqtyai vừvwdba nhộaezkt vừvwdba têinka, hơoioyn nữcdzqa trong cơoioy thểnstl giốladyng nhưnhwolpxffxoxy đqqvhuốladyc đqqvhang đqqvhladyt chácxgyy chíatyxnh mìoeytnh.

“Nólpxfng quácxgy....’’

ttgd cấfyjwt tiếpkbrng khólpxfc, ngólpxfn tay phủikxminkan ngựiizec chíatyxnh mìoeytnh, kéismko quầezjxn ácxgyo, da thịlgrwt trắnfwung nõcaahn tinh tếpkbr lộaezk ra mộaezkt mảvpzung lớovogn...

“Âikxmm Âikxmm....’’

qpudng Thiếpkbru Nghịlgrw ngồaezki xuốladyng, ngólpxfn tay dàvpzui tìoeytm tònfwui, nâfxoxng khuôttgdn mặemgit đqqvhokrqlgrwng củikxma côttgdinkan, kinh ngạdeyac phácxgyt hiệnnhon đqqvhôttgdi con ngưnhwoơoioyi củikxma côttgd tràvpzun đqqvhezjxy mịlgrw hoặemgic vàvpzuinka ly.

Đdeyaaezkt nhiêinkan bàvpzun tay anh siếpkbrt chặemgit lạdeyai....Anh nhấfyjwt đqqvhlgrwnh phảvpzui giếpkbrt cácxgyi têinkan Lôttgdi Tu Hàvpzunh đqqvhólpxf!


Hắnfwun thếpkbr nhưnhwong lạdeyai cho côttgd uốladyng mịlgrwnhwoinkac?

cxgyng vẻdeyavpzuy củikxma côttgd khôttgdng khólpxf đqqvhnstlqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw nhìoeytn ra đqqvhezjxu mốladyi, xem ra Lôttgdi Tu Hàvpzunh cònfwun chưnhwoa kịlgrwp đqqvhaezkng thủikxm, anh đqqvhãismk kịlgrwp thờqtyai đqqvhếpkbrn ngăqpudn cảvpzun hàvpzunh vi thúcdzqatyxnh củikxma hắnfwun!

Đdeyaang suy nghĩwipf, anh chợinkat cảvpzum thấfyjwy mộaezkt đqqvhôttgdi tay béismk nhỏokrq nhẹvvni nhàvpzung đqqvhemgit lêinkan khuôttgdn mặemgit mìoeytnh, cảvpzum giácxgyc tinh tếpkbr non nớovogt khôttgdng khỏokrqi làvpzum toàvpzun thâfxoxn anh run lêinkan.

“Âikxmm Âikxmm...’’

Ngay sau đqqvhólpxf, Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw quay mặemgit đqqvhi, cốladyismkn hơoioyi thởtzdf đqqvhang dầezjxn trởtzdfinkan rốladyi loạdeyan, bàvpzun tay nhanh chólpxfng sửlgrwa sang quầezjxn ácxgyo đqqvhang xốladyc xếpkbrch đqqvhếpkbrn khôttgdng chịlgrwu nổcaahi củikxma côttgd.

“Nghe lờqtyai, anh dẫatyxn em vềwjib nhàvpzu!’’

Tuy làvpzulpxfi vậokrqy, nhưnhwong trong lònfwung Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw rấfyjwt rõcaahvpzung, Dung Thi Âikxmm trúcdzqng phảvpzui loạdeyai thuốladyc nàvpzuy, chỉqpudlpxf mộaezkt cácxgych duy nhấfyjwt cólpxf thểnstl loạdeyai trừvwdb đqqvhưnhwoinkac, nhưnhwong....

Anh khôttgdng muốladyn dùfbqlng cácxgych nàvpzuy chiếpkbrm tiệnnhon nghi củikxma côttgd.

vpzun tay to củikxma anh vừvwdba đqqvhlgrwnh rờqtyai đqqvhi, Dung Thi Âikxmm liềwjibn kéismko tay anh lạdeyai, sau đqqvhólpxfismko đqqvhếpkbrn khuôttgdn mặemgit nhỏokrq nhắnfwun củikxma mìoeytnh nhẹvvni nhàvpzung vuốladyt ve, sau đqqvhólpxf, thởtzdf khẽlape, ngồaezki xổcaahm trêinkan giưnhwoqtyang, lậokrqp tứzaktc liềwjibn ôttgdm lấfyjwy cổcaahqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw, đqqvhôttgdi môttgdi đqqvhokrq mọszdhng đqqvhemgit lêinkan môttgdi anh.

oioyi thởtzdf tinh tếpkbr phảvpzuinkan mũidkdi anh, kỹmytc thuậokrqt hôttgdn khôttgdng lưnhwou loácxgyt cho thấfyjwy bởtzdfi vìoeyt dụdejsc hỏokrqa màvpzu thâfxoxn thểnstlttgd trởtzdfinkan khólpxf chịlgrwu đqqvhếpkbrn khôttgdng chịlgrwu nổcaahi.

“A Nghịlgrw...A Nghịlgrw...’’

ttgd nhẹvvni nhàvpzung ghéismkvpzuo tai anh thởtzdf hổcaahn hểnstln, ácxgynh mắnfwut ngàvpzuy càvpzung mêinka ly, thâfxoxn thểnstl mềwjibm mạdeyai giốladyng nhưnhwo rắnfwun quấfyjwn lấfyjwy thâfxoxn hìoeytnh to lớovogn củikxma Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw.

qpudng Thiếpkbru Nghịlgrwatyxt vàvpzuo mộaezkt hơoioyi, côttgdcxgyi nàvpzuy chẳeceing lẽlape khôttgdng biếpkbrt mìoeytnh đqqvhang trêinkau chọszdhc ngưnhwoqtyai sao?

“Ừunkcm...’’

Vẻdeya mặemgit Dung Thi Âikxmm càvpzung thêinkam hấfyjwp dẫatyxn, côttgdfxoxng lêinkan khuôttgdn mặemgit nhỏokrq nhắnfwun, mềwjibm mạdeyai đqqvhácxgyng yêinkau:

“Em....Em nólpxfng quácxgy, thậokrqt khólpxf chịlgrwu...”

Tiếpkbrng thởtzdf dốladyc nhẹvvni nhàvpzung nhưnhwooioy quéismkt qua gònfwucxgynhwoơoioyng nghịlgrw tuấfyjwn dậokrqt củikxma Lăqpudng Thiếpkbru Nghịlgrw, châfxoxn màvpzuy anh nhẹvvni nhàvpzung nhăqpudn lạdeyai, rốladyt cuộaezkc cũidkdng khôttgdng khốladyng chếpkbr đqqvhưnhwoinkac, trong cơoioy thểnstl anh dầezjxn dâfxoxng lêinkan cỗoioyoioyi thởtzdf nam tíatyxnh nólpxfng rựiizec quen thuộaezkc.

Anh say mêinkacdzqi ngưnhwoqtyai, đqqvhôttgdi môttgdi mỏokrqng khiêinkau gợinkai đqqvhemgit lêinkan môttgdi anh đqqvhàvpzuo củikxma côttgd...

“Ừunkcm...’’

Thừvwdba dịlgrwp lúcdzqc Dung Thi Âikxmm hácxgy miệnnhong, đqqvhezjxu lưnhwonhwoi củikxma anh mạdeyanh mẽlape tiếpkbrn quâfxoxn thầezjxn tốladyc, hoàvpzun toàvpzun lấfyjwp đqqvhezjxy mùfbqli đqqvhàvpzun hưnhwoơoioyng trong miệnnhong côttgd, hơoioyi thởtzdfnhwoqtyang hãismkn cũidkdng tràvpzun ngậokrqp chólpxfp mũidkdi côttgd.

vpzuvpzun tay to củikxma anh tràvpzun đqqvhezjxy tham muốladyn giữcdzq lấfyjwy cũidkdng vuốladyt ve đqqvhưnhwoqtyang cong linh lung hấfyjwp dẫatyxn củikxma côttgd.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.