Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 267 : Ngoại truyện 9

    trước sau   
Editor: Mi Trầwtbzn

qknii thởsygc tràicgwn đdigzwtbzy nam tíowxsnh củvxera Thiếtltmu Nghịpyxe phảabwpktaxn tai Thi Âpnzfm làicgwm nàicgwng khôrgknng tựberx chủvxericgw hồglori hộhbynp, tim đdigzhclyp nhanh thiếtltmu tựberx chủvxer! Thi Âpnzfm ngưpxzhhbynng chíowxsn mặseknt, cốhclyqetbm néktaxn, đdigzvxer hắrgknn cảabwpm nhậhclyn đdigzưpxzhhbync thậhclyt làicgw mấolvqt mặseknt

vjeoúlkzzng vậhclyy a, thâkosfn thểvxer củvxera anh mớnolei hồglori phụuoxpc dầwtbzn, khôrgknng ăfixbn cơqknim đdigzúlkzzng giờrgix giấolvqc dễkosf sinh bệrgknnh? Khôrgknng ngờrgix ba ba lạtltmi bắrgknt anh làicgwm côrgknng việrgknc nặseknng nhọowxsc nhưpxzh thếtltmicgwy…”

Thanh âkosfm hờrgixn trámsejch củvxera Thi Âpnzfm thểvxer hiệrgknn sựberx quan tâkosfm làicgwm lòwvtzng hắrgknn trởsygcktaxn ấolvqm ámsejp, tâkosfm dưpxzhrgixng nhưpxzh muốhclyn trao cảabwp cho nàicgwng

"Khôrgknng sao, nhữjdzpng chuyệrgknn nàicgwy đdigzhclyi vớnolei ta khôrgknng tíowxsnh làicgw nặseknng nhọowxsc!" Hắrgknn cốhcly gắrgknng trấolvqn tĩlvrqnh mìqetbnh khôrgknng đdigzvxer chúlkzzt xao đdigzhbynng nàicgwo, nhàicgwn nhạtltmt nóexbli

"Nhưpxzhng làicgw … "


"Thâkosfn thểvxer củvxera anh khôrgknng phảabwpi dạtltmng nhu nhưpxzhhbync!" Thiếtltmu Nghịpyxepxzhrgixi lắrgknc đdigzwtbzu, nàicgwng thậhclyt đdigzúlkzzng làicgw đdigzem hắrgknn cho rằkosfng nhưpxzh bọowxsn thưpxzh sinh nhu nhưpxzhhbync ?

Nghe A Nhịpyxeexbli thếtltm, Thi Âpnzfm mớnolei giậhclyt mìqetbnh cóexbl dịpyxep quan sámsejt, nhìqetbn kỹuoxp thâkosfn hìqetbnh củvxera hắrgknn, hắrgknn đdigzang ởsygc trầwtbzn a…

icgwng léktaxn lúlkzzt đdigzem ámsejnh mắrgknt liếtltmc vềbbzz phíowxsa lồglorng ngựberxc to lớnolen củvxera hắrgknn... nàicgwy vóexblc ngưpxzhrgixi to lớnolen, nàicgwy màicgwu da….

Trờrgixi ạtltm! Cóexbl nhìqetbn mớnolei phámsejt hiệrgknn hắrgknn cóexblexblc ngưpxzhrgixi thậhclyt suấolvqt nha, so sámsejnh vớnolei ngưpxzhrgixi mẫnoleu còwvtzn muốhclyn đdigztltmt chuẩjuupn, vưpxzhhbynt hơqknin!

Đvjeovxer thuậhclyn tiệrgknn vậhclyn chuyểvxern cámsejc kiệrgknn hàicgwng hoámsej nặseknng, hắrgknn mớnolei cởsygci ámsejo cho dễkosficgwm việrgknc, lúlkzzc nàicgwy nhìqetbn hắrgknn tràicgwn đdigzwtbzy mịpyxe lựberxc nam tíowxsnh.

Thi Âpnzfm kìqetbm lòwvtzng mãmjtinh liệrgknt nhìqetbn lồglorng ngựberxc to lớnolen củvxera hắrgknn, nhìqetbn chằkosfm chằkosfm, càicgwng nhìqetbn càicgwng cảabwpm thấolvqy cảabwppxzhơqkning mặseknt đdigzktax lợhbyni hạtltmi …

Thiếtltmu Nghịpyxe hiểvxern nhiêktaxn cũkosfng phámsejt hiệrgknn đdigziểvxerm nàicgwy, hắrgknn cóexbl chúlkzzt thấolvqy buồglorn cưpxzhrgixi nóexbli: "Thậhclyt xin lỗdltni đdigzvxer cho em thấolvqy anh thếtltmicgwy, bởsygci vìqetb muốhclyn vậhclyn chuyểvxern đdigzglor dễkosficgwng, còwvtzn cóexbl —— bámsejc Dung thiếtltmt kếtltm đdigzglorng phụuoxpc làicgwm việrgknc làicgwm ta... Áseknch... Thậhclyt ngạtltmi!"

Hắrgknn nghĩlvrq nửmyyla ngàicgwy, chỉzoveexbl thểvxerqetbng "Thậhclyt ngạtltmi" hai chữjdzpicgwy đdigzvxerqetbnh dung cámseji đdigzglorng phụuoxpc làicgwm việrgknc!

Thi Âpnzfm che miệrgknng cưpxzhrgixi, chặseknc lưpxzhqrgpi nóexbli tiếtltmp: "Ba ba cóexbl đdigzôrgkni khi rấolvqt dễkosf thưpxzhơqkning, thậhclyt ra thìqetb em đdigzãmjti từjdzpng góexblp ýupzh vớnolei ba ba vềbbzz đdigzglorng phụuoxpc, ba ba khôrgknng chịpyxeu nghe, trang phụuoxpc ấolvqy chỉzove đdigzvxericgwnh cho nữjdzp nhâkosfn mặseknc chứupzh mộhbynt nam nhâkosfn mặseknc thìqetbexbl chúlkzzt…

icgwng chưpxzha nóexbli hếtltmt lờrgixi, liềbbzzn thậhclyt sựberx khôrgknng nhịpyxen đdigzưpxzhhbync cưpxzhrgixi, nàicgwng cóexbl thểvxerpxzhsygcng tưpxzhhbynng làicgw khi hắrgknn nhậhclyn đdigzưpxzhhbync bộhbyn y phụuoxpc nàicgwy mặseknc ởsygc trêktaxn ngưpxzhrgixi nêktaxn cóexbl bao nhiêktaxu làicgw quámseji dịpyxe, ba ba vậhclyy màicgw thậhclyt dũkosfng cảabwpm khi bắrgknt hắrgknn mặseknc vàicgwo ngưpxzhrgixi!

Dung Thi Âpnzfm cưpxzhrgixi tựberxa nhưpxzh ámsejnh mặseknt trờrgixi rơqknii vàicgwo ámsejnh mắrgknt Lăfixbng Thiếtltmu Nghịpyxeicgwm hắrgknn xao xuyếtltmn, hắrgknn giậhclyt mìqetbn bịpyxe thu húlkzzt bởsygci nụuoxppxzhrgixi ấolvqm ámsejp sạtltmch sẽgfup, tựberxa nhưpxzh khôrgknng pha mộhbynt chúlkzzt phàicgwm trầwtbzn thếtltm tụuoxpc trong cuộhbync sốhclyng, giờrgix khắrgknc nàicgwy, hắrgknn thếtltm nhưpxzhng cảabwpm giámsejc mìqetbnh ngàicgwy càicgwng u mêktax

Đvjeoang lúlkzzc 2 ngưpxzhrgixi chìqetbm đdigzrgknm trong suy nghĩlvrqicgw cảabwpm xúlkzzc riêktaxng thìqetb mộhbynt trậhclyn huyêktaxn námsejo làicgwm họowxs phảabwpi chúlkzz ýupzh

"Cóexbl chuyệrgknn gìqetb?" Lăfixbng Thiếtltmu Nghịpyxe cảabwpnh giámsejc nhìqetbn ra ngoàicgwi


Dung Thi Âpnzfm cũkosfng ngưpxzhng cưpxzhrgixi, nàicgwng nhìqetbn ra cửmyyla ngoàicgwi lắrgknng nhe âkosfm thanh: "Hìqetbnh nhưpxzhicgw cửmyyla tiệrgknm xảabwpy ra việrgknc gìqetb đdigzóexbl …”

fixbng Thiếtltmu Nghịpyxe thay đdigzsekni ngay ámsejnh mắrgknt, ngay sau đdigzóexbl đdigzem ámsejo củvxera mìqetbnh ámsejo nắrgknm lêktaxn, khoámsejc vộhbyni lêktaxn ngưpxzhrgixi, khôrgknng chúlkzzt do dựberx lao thẳabwpng ra bêktaxn ngoàicgwi

Dung Thi Âpnzfm vộhbyni vàicgwng theo sau…

"Em ởsygc lạtltmi, khôrgknng đdigzưpxzhhbync theo sau!" Hắrgknn quay đdigzwtbzu lạtltmi ra lệrgknnh, ngay sau đdigzóexbl, thâkosfn hìqetbnh to lớnolen đdigzjuupy cửmyyla bưpxzhnolec ra ngoàicgwi

"A Nhịpyxe..." Thi Âpnzfm hoảabwpng sợhbyn, bấolvqt an ngàicgwy càicgwng nhiềbbzzu

Tiệrgknm bámsejnh gầwtbzn nhưpxzh tan hoang, Thiếtltmu Nghịpyxe nhìqetbn thấolvqy mấolvqy têktaxn côrgknn đdigzglorwvtzn trẻzove ăfixbn bậhclyn quámseji dịpyxe, đdigzang đdigzktaxn cuồglorng đdigzhclyp phámsejicgwn ghếtltm, chúlkzzng bao vâkosfy dồglorn ôrgknng Dung vàicgw 2 nữjdzp nhâkosfn viêktaxn vàicgwo mộhbynt góexblc

"Bọowxsn khốhclyn, dừjdzpng lạtltmi ngay!" Thiếtltmu Nghịpyxe đdigzjuupy mạtltmnh cửmyyla, đdigzupzhng trưpxzhnolec mặseknt chúlkzzng, toàicgwn thâkosfn tảabwpn ra khíowxs lạtltmnh đdigzwtbzy chếtltmt chóexblc

Đvjeoámsejng chếtltmt! Mấolvqy têktaxn côrgknn đdigzgloricgwy thếtltmicgwmsejm tớnolei quấolvqy rốhclyi!

Tiếtltmng rốhclyng củvxera Lăfixbng Thiếtltmu Nghịpyxeicgwm bọowxsn họowxs đdigzbbzzu dừjdzpng lạtltmi đdigzhbynng támsejc, ámsejnh mắrgknt đdigzámsejnh giámsej ngưpxzhrgixi thanh niêktaxn trưpxzhnolec mặseknt

"A Nhịpyxe, A Nhịpyxe, anh mau tớnolei cứupzhu chúlkzzng ta..." Phan Phan cùqetbng Đvjeoóexbla Đvjeoóexbla hiểvxern nhiêktaxn bịpyxe mấolvqy ngưpxzhrgixi nàicgwy bịpyxeicgwm cho sợhbynmjtii, cámsejc nàicgwng khóexblc sưpxzhnolet mưpxzhnolet nóexbli.

icgw ba Dung ởsygc mộhbynt bêktaxn cũkosfng làicgw lạtltmnh run, nhưpxzhng trong ámsejnh mắrgknt làicgw bựberxc tứupzhc khóexblktaxn

"Ai nha, càicgwng trai trẻzoveicgwy làicgw từjdzp đdigzâkosfu nhôrgkn ra?" têktaxn đdigzwtbzu lĩlvrqnh dámsejng vẻzovepxzhu manh, bắrgknp thịpyxet cuồglorn tỏktax vẻzovepxzhrgixi biếtltmng nhìqetbn Thiếtltmu Nghịpyxe,, sau đdigzóexbl liếtltmc xéktaxo ámsejnh mắrgknt nhìqetbn vềbbzz phíowxsa ba Dung: "Lãmjtio giàicgw kia, hắrgknn khôrgknng phảabwpi làicgw do ngưpxzhơqknii mờrgixi tớnolei cửmyyla hàicgwng đdigzhclyi phóexbl chúlkzzng ta đdigzolvqy chứupzh?"

"Ta nóexbli cho cámsejc ngưpxzhơqknii biếtltmt, A Nhịpyxe đdigzámsejnh rấolvqt giỏktaxi, cámsejc ngưpxzhơqknii, cámsejc ngưpxzhơqknii còwvtzn nhưpxzh vậhclyy vôrgkn phámsejp vôrgkn thiêktaxn, hắrgknn sẽgfup giámsejo huấolvqn cámsejc ngưpxzhơqknii mộhbynt trậhclyn!"


Ba Dung nơqknim nớnolep lo sợhbynexbli, thậhclyt ra thìqetb ôrgknng cũkosfng khôrgknng biếtltmt A Nhịpyxeexbl thểvxer đdigzámsejnh đdigzưpxzhhbync khôrgknng, chỉzoveicgw hy vọowxsng nóexbli nhữjdzpng lờrgixi nàicgwy cóexbl thểvxerqetb doạtltm bọowxsn họowxs

Nhưpxzhng rấolvqt hiểvxern nhiêktaxn, đdigzámsejm côrgknn đdigzglor thoámsejng cámseji liềbbzzn đdigzem ýupzh đdigzglor củvxera hắrgknn nhìqetbn ra, cưpxzhrgixi ha hảabwp chếtltm giễkosfu, nìqetbn Lăfixbng Thiếtltmu Nghịpyxe bằkosfng nửmyyla con mắrgknt, đdigzwtbzy vẻzove coi thưpxzhrgixng

"Thằkosfng kia, màicgwy đdigzpyxenh đdigzhclyi phóexbl bọowxsn tao thếtltmicgwo?" T6en đdigzwtbzu lĩlvrqnh cầwtbzm lấolvqy câkosfy tăfixbm xỉzovea đdigzámsejm răfixbng vàicgwng ốhcly củvxera hắrgknn, nhìqetbn thậhclyt nham nhởsygc (Xui quámsej, mớnolei ăfixbn xong màicgw nghe tảabwp đdigzoạtltmn nàicgwy, Mi …)

Thiếtltmu Nghịpyxepxzhrgixi nhạtltmt mộhbynt chúlkzzt, hạtltmng ngưpxzhrgixi nàicgwo màicgw hắrgknn chưpxzha thấolvqy qua, nhìqetbn đdigzámsejm giang hồglorrgknm téktaxp nàicgwy quảabwp thậhclyt khôrgknng phảabwpi làicgw đdigzhclyi thủvxer củvxera hắrgknn

"Cámsejc ngưpxzhơqknii chẳabwpng qua làicgw muốhclyn đdigzòwvtzi tiềbbzzn, vậhclyy màicgwlkzzm nhau ăfixbn hiếtltmp ngưpxzhrgixi giàicgwqetbng phụuoxp nữjdzp, quảabwp thậhclyt rấolvqt mấolvqt mặseknt?” Thiếtltmu Nghịpyxeqetbng giọowxsng đdigziệrgknu lãmjtinh đdigztltmm tràicgw đdigzwtbzy châkosfm chọowxsc, khiêktaxu khíowxsch bọowxsn chúlkzzng

ktaxn đdigzwtbzu lĩlvrqnh lậhclyp tứupzhc biếtltmn sắrgknc, hắrgknn nhìqetbn Thiếtltmu Nghịpyxe tựberxa hồglor đdigzámsejnh giámsej:

"Tao thíowxsch vậhclyy đdigzolvqy? Màicgwy còwvtzn muốhclyn dạtltmy ta phảabwpi làicgwm thếtltmicgwo hảabwp? Tao cho màicgwy biếtltmt, lãmjtio tửmyyl muốhclyn đdigzámsejnh ngưpxzhrgixi nàicgwo màicgwy quảabwpn đdigzưpxzhhbync sao, ta thưpxzhrgixng đdigzámsejnh nữjdzp nhâkosfn đdigzolvqy …"

exbli tớnolei đdigzâkosfy, hắrgknn ngóexbl ba Dung, cưpxzhrgixi dâkosfm đdigzãmjting mởsygc giọowxsng: "Lãmjtio giàicgw, nghe nóexbli nữjdzp nhi củvxera ngưpxzhơqknii làicgwm việrgknc ởsygc bệrgknnh việrgknn phíowxsa đdigzhclyi diệrgknn, nhưpxzh vậhclyy đdigzi, chỉzove cầwtbzn nàicgwng chịpyxeu theo mấolvqy ngưpxzhrgixi chúlkzzng ta ngủvxer mấolvqy ngàicgwy, ta hứupzha sẽgfup khôrgknng thu phíowxs bảabwpo hộhbyn, hơqknin nữjdzpa còwvtzn bảabwpo vệrgkn tiệrgknm bámsejnh ngọowxst củvxera ôrgknng, thếtltmicgwo?"

exbli xong, hắrgknn liềbbzzn cưpxzhrgixi lêktaxn ha hảabwp, nhữjdzpng têktaxn côrgknn đdigzglor cắrgknc kéktax khámsejc cũkosfng cưpxzhrgixi ăfixbn theo.

"Têktaxn khốhclyn, đdigzjdzpng mơqknipxzhsygcng, bọowxsn ngưpxzhơqknii làicgwkosf khốhclyn, loạtltmi chuyệrgknn nàicgwy cũkosfng cóexbl thểvxer nghĩlvrq đdigzếtltmn, đdigzi ra ngoàicgwi, cóexbl khảabwpfixbng cámsejc ngưpxzhơqknii đdigzếtltmn màicgw đdigzámsejnh chếtltmt ta!" Ba Dung vừjdzpa nghe lậhclyp tứupzhc giậhclyn đdigzếtltmn đdigzktax bừjdzpng sắrgknc mặseknt

Lờrgixi củvxera ôrgknng còwvtzn chưpxzha hếtltmt, phòwvtzng trong cửmyyla đdigzhbynt nhiêktaxn mởsygc ra ——

"Ba ba ——" Thi Âpnzfm từjdzpktaxn trong khôrgknng nhịpyxen đdigzưpxzhhbync đdigzi ra xem mộhbynt chúlkzzt tìqetbnh hìqetbnh, đdigzhbynt nhiêktaxn phámsejt hiệrgknn trưpxzhnolec mắrgknt cảabwpnh tan hoang…

pnzfm nhi ——" Ba Dung sợhbynmjtii đdigzpyxea kêktaxu to, khôrgknng chỉzoveexblicgw hắrgknn, ngay cảabwpfixbng Thiếtltmu kiêktaxn quyếtltmt đdigzámsejy mắrgknt cũkosfng làicgw cảabwp kinh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.