Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Quyển 13-Chương 226 : Treo giải thưởng một triệu Dollar
Câifqm u nóhqxa i cuốqelf i cùqelf ng củcrzp a Lătssk ng Thiếqcia u Đwbpi ưpczi ờifqm ng khiếqcia n An Vũjzda Âiemj n xụacbi i lơiaha ởnzma trêhecg n ghếqcia , toàmeod n thâifqm n côdgfd ta run lêhecg n.
Kỳwkkk Hinh nhẹyaks thởnzma dàmeod i mộifrp t hơiaha i, chậguzg m rãujdu i đndbq i tiếqcia n lêhecg n: "Tiểiejq u thưpczi An, tuy
rằyvhm ng tôdgfd i khôdgfd ng rõyehg côdgfd vàmeod Thiếqcia u Nghịyvhm đndbq ãujdu xảdmtn y ra chuyệfeys n gìoloj , nhưpczi ng bâifqm y gìoloj ơiaha
mạyvhm ng ngưpczi ờifqm i quan trọvjyc ng hơiaha n, côdgfd phảdmtn i biếqcia t rằyvhm ng, chỉjkjr cầdmtn n kéezar o dàmeod i thêhecg m mộifrp t
phúcrzp t, mạyvhm ng sốqelf ng củcrzp a Tiểiejq u Phong cũjzda ng sẽaezr bịyvhm uy hiếqcia p!"
Lờifqm i nóhqxa i củcrzp a Kỳwkkk Hinh khiếqcia n An Vũjzda Âiemj n khôdgfd i phụacbi c ýyaks thứacbi c, côdgfd ta nhìoloj n Kỳwkkk Hinh, lạyvhm i nhìoloj n nhìoloj n Lătssk ng Thiếqcia u Đwbpi ưpczi ờifqm ng, vẻguzg mặngdr t kíwouc ch đndbq ộifrp ng kháaipj c thưpczi ờifqm ng, bỗguzg ng côdgfd
ta đndbq ứacbi ng lêhecg n: "Cáaipj c ngưpczi ờifqm i cho rằyvhm ng tôdgfd i khôdgfd ng nghĩwozd đndbq ếqcia n chuyệfeys n phảdmtn i liêhecg n lạyvhm c vớxgom i Thiếqcia u Nghịyvhm sao? Kỳwkkk thựnxzs c trứacbi ơiaha c khi gọvjyc i cho Thiếqcia u Đwbpi ưpczi ờifqm ng, tôdgfd i đndbq ãujdu báaipj o
cho Thiếqcia u Nghịyvhm biếqcia t trứacbi ơiaha c, nhưpczi ng màmeod hắcrzp n cựnxzs tuyệfeys t, khôdgfd ng muốqelf n giúcrzp p đndbq ỡhllt .
Trong mắcrzp t hắcrzp n, Tiểiejq u Phong chỉjkjr làmeod côdgfd ng cụacbi đndbq ểiejq hắcrzp n lợlaqr i dụacbi ng thôdgfd i, làmeod m sao
hắcrzp n cóhqxa thểiejq giúcrzp p đndbq ỡhllt Tiểiejq u Phong đndbq ựnxzs ơiaha c đndbq âifqm y?"
Kỳwkkk Hinh mởnzma to hai mắcrzp t, côdgfd khôdgfd ng tin lờifqm i An Vũjzda Âiemj n nóhqxa i: "Làmeod m sao cóhqxa thểiejq
chứacbi ? Làmeod m sao Thiếqcia u Nghịyvhm cóhqxa thểiejq làmeod ngưpczi ờifqm i nhưpczi vậguzg y đndbq ưpczi ợlaqr c chứacbi ? Hắcrzp n - hắcrzp n vàmeod
côdgfd đndbq ãujdu cóhqxa con vớxgom i nhau, thìoloj chắcrzp c hẳjeqy n hắcrzp n sẽaezr rấjzda t yêhecg u quý hai mẹ con côdgfd ,
hơiaha n nưpczi ̃a hătssk ́n lại là môdgfd ̣t ngưpczi ơiaha ̀i lưpczi ơiaha ng thiêhecg ̣n…”
Lơiaha ̀i cuôdgfd ́i cùng đndbq ưpczi ơiaha ̣c nói ra, giọng nói của côdgfd nhỏ dâifqm ̀n đndbq i, bơiaha ̉i
vì côdgfd khôdgfd ng có đndbq ủ dũng khí đndbq êhecg ̉ khătssk ̉ng đndbq ịnh đndbq iêhecg ̀u này.
“Hătssk ́n là ngưpczi ơiaha ̀i lưpczi ơiaha ng thiêhecg ̣n sao? Hătssk ́n yêhecg u tôdgfd i? Ha ha -” Giôdgfd ́ng nhưpczi
đndbq ang đndbq ưpczi ơiaha ̣c nghe môdgfd ̣t câifqm u chuyêhecg ̣n cưpczi ơiaha ̀i hài nhâifqm ́t thêhecg ́ giơiaha ́i, An Vũ Âiemj n
cưpczi ơiaha ̀i thâifqm ̣t to, ngay sau đndbq ó côdgfd ta đndbq ưpczi ́ng dâifqm ̣y, oán hâifqm ̣n nhìn Kỳ Hinh, nói: “Kỳ Hinh, côdgfd có biêhecg ́t tôdgfd i ghen tị vơiaha ́i côdgfd nhiêhecg ̉u nhưpczi thêhecg ́ nào khôdgfd ng? Có biêhecg ́t tôdgfd i hâifqm ̣n côdgfd nhiêhecg ̀u bao nhiêhecg ̀u khôdgfd ng? Sao côdgfd cưpczi ́ giả
vơiaha ̀ im hơiaha i lătssk ̣ng tiêhecg ́ng nhưpczi thêhecg ́? Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng yêhecg u côdgfd , ngay cả
Lătssk ng Thiêhecg ́u Nghị cũng yêhecg u côdgfd !”
“Côdgfd – côdgfd nói cái gì? Thiêhecg ́u Nghị yêhecg u tôdgfd i?” Kỳ Hinh lui vêhecg ̀ phía sau mâifqm ́y bưpczi ơiaha ́c, sóng gió nhưpczi đndbq ang nôdgfd ̉i lêhecg n trong lòng.
“Đwbpi ủ rôdgfd ̀i, Vũ Âiemj n, náo loạn đndbq ủ rôdgfd ̀i.” Giọng Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng uy
nghiêhecg m, anh tiêhecg ́n lêhecg n môdgfd ̣t bưpczi ơiaha ́c, kéo Kỳ Hinh vào lòng, nhìn An Vũ Âiemj n bătssk ̀ng ánh mătssk ́t sătssk ́c bén.
An Vũ Âiemj n bị giọng nói lạnh lùng của anh dọa, nhưpczi ng khi nhìn
thâifqm ́y Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng khâifqm ̉n trưpczi ơiaha ng ôdgfd m Kỳ Hinh vào trong lòng,
bôdgfd ̃ng chôdgfd ́c lưpczi ̉a giâifqm ̣n phun hêhecg ́t ra ngoài: “Côdgfd -”
Côdgfd ta vưpczi ơiaha n tay chỉ vào mătssk ̣t Kỳ Hinh.
“Lúc nào côdgfd cũng trưpczi ng ra cái bôdgfd ̣ dáng nhu mì, giả tạo này, tôdgfd i hâifqm ̣n bôdgfd ̣ dáng này của côdgfd , vì sao nhưpczi ̃ng ngưpczi ơiaha ̀i đndbq àn ôdgfd ng tôdgfd i yêhecg u
quý đndbq êhecg ̀u yêhecg u côdgfd ? Chătssk ̉ng lẽ côdgfd khôdgfd ng biêhecg ́t Lătssk ng Thiêhecg ́u Nghị yêhecg u côdgfd
đndbq êhecg ́n nôdgfd ̃i đndbq ịnh thưpczi ̀a dịp côdgfd mêhecg man chiêhecg ́m đndbq oạt côdgfd sao?”
“An Vũ Âiemj n, côdgfd vưpczi ̀a nói cái gì? Lătssk ̣p lại lâifqm ̀n nưpczi ̃a!” Ánh mătssk ́t Lătssk ng
Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng trơiaha ̉ nêhecg n lạnh lùng đndbq âifqm ̀y sát khí, trêhecg n mătssk ̣t của anh
là môdgfd ̣t tảng bătssk ng lạnh.
Kỳ Hinh cũng ngâifqm y dại, đndbq âifqm ̀u óc trôdgfd ́ng rôdgfd ̃ng.
“Thêhecg ́ nào? Bâifqm y giơiaha ̀ anh đndbq ã hiêhecg ̉u đndbq ưpczi ơiaha ̣c tâifqm m tưpczi của em trai mình rôdgfd ̀i
chưpczi ́? Khôdgfd ng sai, mâifqm ́y nătssk m nay tôdgfd i luôdgfd n ơiaha ̉ bêhecg n cạnh Thiêhecg ́u Nghị, cũng
biêhecg ́t rõ hătssk ́n nham hiêhecg ̉m thêhecg ́ nào, nhưpczi ng mà duy chỉ có Kỳ Hinh
mơiaha ́i có thêhecg ̉ khiêhecg ́n hătssk ́n làm viêhecg ̣c khôdgfd ng dưpczi ́t khoát, thâifqm ̣t buôdgfd ̀n
cưpczi ơiaha ̀i!”
Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng vưpczi ̀a muôdgfd ́n tiêhecg ́n lêhecg n, thì cưpczi ̉a phòng bị môdgfd ̣t y tá đndbq âifqm ̀y ra.
“Ai cho côdgfd vào đndbq âifqm y!” Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng rôdgfd ́ng to đndbq êhecg ́n nôdgfd ̃i suýt chút nưpczi ̃a làm sâifqm ̣p bêhecg ̣nh viêhecg ̣n.
Y tá sơiaha ̣ tơiaha ́i mưpczi ́c mătssk ̣t mũi trătssk ́ng bêhecg ̣ch, hai châifqm n cũng khôdgfd ng ngưpczi ̀ng
run lêhecg n, côdgfd ta sơiaha ̣ hãi nói: “Lătssk ng tiêhecg n sinh, thưpczi ̣c xin lôdgfd ̃i, Tiêhecg ̉u
Phong… tỉnh rôdgfd ̀i!”
Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng vưpczi ̀a nghe côdgfd ta nói xong, dâifqm ̀n dâifqm ̀n thu hôdgfd ̀i biêhecg ̉u
cảm trêhecg n mătssk ̣t, khôdgfd ng nói môdgfd ̣t lơiaha ̀i, sải bưpczi ơiaha ́c đndbq i đndbq êhecg ́n phòng bêhecg ̣nh
của Tiêhecg ̉u Phong.
An Vũ Âiemj n cũng vôdgfd ̣i vàng đndbq uôdgfd ̉i theo, Kỳ Hinh sưpczi ̉ng sôdgfd ́t, đndbq i theo hai ngưpczi ơiaha ̀i.
Ánh mătssk ̣t trơiaha ̀i dịu dàng xuyêhecg n thâifqm ́u qua khung cưpczi ̉a sôdgfd ̉, chiêhecg ́u vào
phòng bêhecg ̣nh, chiêhecg ́u cả vào sătssk ́c mătssk ̣t tái nhơiaha ̣t của Tiêhecg ̉u Phong.
“Mẹ -” Tiêhecg ̉u Phong nhìn thâifqm ́y viêhecg ̀n mătssk ́t của An Vũ Âiemj n đndbq ỏ hôdgfd ̀ng, vôdgfd lưpczi ̣c kêhecg u lêhecg n.
“Tiêhecg ̉u Phong -” An Vũ Âiemj n đndbq au lòng đndbq i lêhecg n phía trưpczi ơiaha ́c nhè nhẹ vôdgfd ̃ vêhecg ̀ gưpczi ơiaha ng mătssk ̣t câifqm ̣u.
“Mẹ, mẹ vưpczi ̀a khóc hả? Là vì Tiêhecg ̉u Phong khôdgfd ng ngoan sao?” Giọng nói non nơiaha ́t khiêhecg ́n ngưpczi ơiaha ̀i ta phải đndbq au lòng.
“Khôdgfd ng, mẹ khóc là vì Tiêhecg ̉u Phong đndbq ã tỉnh!” An Vũ Âiemj n lau đndbq i giọt nưpczi ơiaha ́c mătssk ́t trêhecg n khóe mătssk ́t.
Tiêhecg ̉u Phong chuyêhecg ̉n dâifqm ̀n ánh mătssk ́t sang Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng và Kỳ Hinh
đndbq ang đndbq ưpczi ́ng phía sau, nơiaha ̉ nụ cưpczi ơiaha ̀i hôdgfd ̀n nhiêhecg n trêhecg n khuôdgfd n mătssk ̣t nhỏ
nhătssk ́n, tái nhơiaha ̣t: “Bôdgfd ́ -”
Thâifqm n mình An Vũ Âiemj n và Kỳ Hinh đndbq ôdgfd ̀ng thơiaha ̀i run lêhecg n.
Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng vưpczi ̀a muôdgfd ́n tiêhecg ́n lêhecg n phía trưpczi ơiaha ́c, cánh tay anh bị Kỳ Hinh kéo lại.
“Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng, đndbq ưpczi ̀ng nói sưpczi ̣ thâifqm ̣t cho đndbq ưpczi ́a nhỏ biêhecg ́t!” Kỳ Hinh nhẹ nhàng nói, ngay sau đndbq ó, con ngưpczi ơiaha i đndbq en đndbq au lòng nhìn Tiêhecg ̉u Phong nătssk ̀m trêhecg n giưpczi ơiaha ̀ng.
Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng vôdgfd ̃ nhẹ lêhecg n bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh, anh
hiêhecg ̉u ý của côdgfd . Kỳ Hinh cũng yêhecg u thích đndbq ưpczi ́a nhỏ này, cho nêhecg n
khôdgfd ng muôdgfd ́n anh làm tôdgfd ̉n thưpczi ơiaha ng câifqm ̣u bé.
Sao anh khôdgfd ng hiêhecg ̉u chưpczi ́.
“Tiêhecg ̉u Phong, có nhơiaha ́ bôdgfd ́ khôdgfd ng?” Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng nhẹ nhàng ngôdgfd ̀i
xuôdgfd ́ng giưpczi ơiaha ̀ng bêhecg ̣nh của Tiêhecg ̉u Phong, cúi đndbq âifqm ̀u nhìn Tiêhecg ̉u Phong nói.
“Có ạ, Tiêhecg ̉u Phong râifqm ́t nhơiaha ́ bôdgfd ́!” Tiêhecg ̉u Phong dùng sưpczi ́c gâifqm ̣t đndbq âifqm ̀u, nói.
“Con ngoan, chơiaha ̀ con khỏi bêhecg ̣nh, bôdgfd ́ đndbq ưpczi a con đndbq êhecg ́n Disney chơiaha i đndbq ưpczi ơiaha ̣c khôdgfd ng nào?” Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng nhìn Tiêhecg ̉u Phong nói.
Tiêhecg ̉u Phong vui vẻ hătssk ̉n lêhecg n: “Có thâifqm ̣t khôdgfd ng ạ?”
“Thâifqm ̣t!”
Tiêhecg ̉u Phong cưpczi ơiaha ̀i, nhưpczi ng bôdgfd ̃ng nhiêhecg n ánh mătssk ́t lại tôdgfd ́i sâifqm ̀m xuôdgfd ́ng.
“Sao vâifqm ̣y con?” Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng nhẹ giọng hỏi.
“Bôdgfd ́ ơiaha i, có phải Tiêhecg ̉u Phong sătssk ́p chêhecg ́t rôdgfd ̀i khôdgfd ng?” Tiêhecg ̉u Phong ngâifqm y thơiaha vưpczi ̀a khóc vưpczi ̀a nói.
Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng nhẹ nhàng cưpczi ơiaha ̀i, bàn tay to mơiaha n trơiaha ́n khuôdgfd n mătssk ̣t
Tiêhecg ̉u Phong: “Tiêhecg ̉u Phong khôdgfd ng đndbq ưpczi ơiaha ̣c nói bâifqm ̣y, nêhecg ́u khôdgfd ng bôdgfd ́ sẽ tưpczi ́c giâifqm ̣n!”
Tiêhecg ̉u Phong hít cái mũi nhỏ, nhu nhuâifqm ̣n nói: “Vâifqm ng ạ, Tiêhecg ̉u Phong
khôdgfd ng đndbq êhecg ̉ bôdgfd ́ giâifqm ̣n đndbq âifqm u, có bôdgfd ́ ơiaha ̉ đndbq âifqm y, Tiêhecg ̉u Phong khôdgfd ng sơiaha ̣ gì
hêhecg ́t!”
“Tiêhecg ̉u Phong ngoan!” Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng đndbq au lòng ôdgfd m câifqm ̣u vào trong
lòng: “Có bôdgfd ́ ơiaha ̉ đndbq âifqm y, Tiêhecg ̉u Phong khôdgfd ng phải sơiaha ̣ gì hêhecg ́t, bôdgfd ́ sẽ
khôdgfd ng đndbq êhecg ̉ con xảy ra chuyêhecg ̣n gì!”
Giọng nói kiêhecg n đndbq ịnh, chătssk ́c nhưpczi đndbq inh đndbq óng côdgfd ̣t.
Dôdgfd ̃ Tiêhecg ̉u Phong ngủ xong, Lătssk ng Thiêhecg ́u Đwbpi ưpczi ơiaha ̀ng mơiaha ́i đndbq ưpczi ́ng dâifqm ̣y, anh câifqm ̀m
lâifqm ́y di đndbq ôdgfd ̣ng, bâifqm ́m môdgfd ̣t dãy sôdgfd ́, nói: “Lâifqm ̣p tưpczi ́c giúp tôdgfd i làm hai
viêhecg ̣c, thưpczi ́ nhâifqm ́t phải tìm đndbq ưpczi ơiaha ̣c Thiêhecg ́u Nghị, thưpczi ́ hai treo giải
thưpczi ơiaha ̉ng môdgfd ̣t triêhecg ̣u Dollar cho ai có tủy xưpczi ơiaha ng hơiaha ̣p vơiaha ́i Tiêhecg ̉u Phong!”
Kỳ
Lờ
Kỳ
Lơ
“Hă
“Cô
“Đ
An Vũ Â
Cô
“Lúc nào cô
“An Vũ Â
Kỳ Hinh cũng ngâ
“Thê
Lă
“Ai cho cô
Y tá sơ
Lă
An Vũ Â
Ánh mă
“Mẹ -” Tiê
“Tiê
“Mẹ, mẹ vư
“Khô
Tiê
Thâ
Lă
“Đ
Lă
Sao anh khô
“Tiê
“Có ạ, Tiê
“Con ngoan, chơ
Tiê
“Thâ
Tiê
“Sao vâ
“Bô
Lă
Tiê
“Tiê
Giọng nói kiê
Dô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.