Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 209 : Buổi đem say mê

    trước sau   
xcwdctgfng cáfomonh diềclknu củwkbia em gảwfdy cho trờfomoi xanh

Con đmepiưpveifomong cắgaqtt đmepifjvit suy nghĩgdol

Giómsbb ngừkvqung nhớrehf

Xuâydrsn qua em còmjusn ngửzzaea lêzttfn trờfomoi

ukodm tháfomong biếzltnn tìepncnh yêzttfu thàctgfnh câydrsu háfomot

Lạjhwbi khiếzltnn cho ngưpveifomoi háfomot xung quanh lang thang . . . . . .


Kỳbdhy Hinh kìepncm nézjnun mấahwgt máfomoc vàctgf đmepiau đmepirehfn trong lòmjusng, khẽshmwmsbbi vớrehfi Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong: " Đqdzrưpveifomong, em — em ởqdzr trong xe đmepinaxsi anh!"

Khôxuvmng khíkfat nhưpvei đmepiôxuvmng cứfjving lạjhwbi, nhưpveing bàctgfn tay to củwkbia Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong nhanh chómsbbng nắgaqtm cổngpi tay củwkbia Kỳbdhy Hinh: " Hinh Nhi, khôxuvmng cầqdzrn đmepii!"

Theo bảwfdyn năukodng anh giữsyig chặwizut thâydrsn hìepncnh đmepijgconh xoay đmepii củwkbia côxuvm.

Kỳbdhy Hinh cưpveifomoi lạjhwbnh lùepncng, nhẹzbir giọshmwng nómsbbi: “Đqdzrưpveifomong, chẳtqsnng lẽshmw anh khôxuvmng muốvgzon biếzltnt đmepifjvia bézjnu trưpveirehfc mắgaqtt làctgf ai àctgf?”

ukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong ngẩmepin ngưpveifomoi, anh cútwtsi đmepiqdzru nhìepncn cậxcwdu bézjnu trưpveirehfc mặwizut, khuôxuvmn mặwizut anh tuấahwgn hộwugii tụahwg lạjhwbi mộwugit chỗoomm.

“Đqdzrưpveifomong, em sẽshmw chờfomo anh, em đmepiãmeptmsbbi, sau khi anh biếzltnt tấahwgt cảwfdy, sẽshmw phảwfdyi quyếzltnt đmepijgconh vàctgfi chuyệmjusn, trong lútwtsc đmepiómsbb em sẽshmw chờfomo anh!”

Kỳbdhy Hinh dứfjvit khoáfomot rútwtst tay ra khỏqtkki tay Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, chỉaarfctgfctgfnh đmepiwuging đmepiơkwuan giảwfdyn nhưpveing lạjhwbi khiếzltnn cho tráfomoi tim Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong càctgfng đmepixcwdp nhanh hơkwuan.

“Chờfomo anh!” Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong ra lệmjusnh ngắgaqtn gọshmwn.

Kỳbdhy Hinh gậxcwdt đmepiqdzru, xoay ngưpveifomoi đmepii. Đqdzri thang máfomoy xuốvgzong mộwugit tầqdzrng, cơkwua thểepncxuvm trởqdzrzttfn lạjhwbnh quáfomo, côxuvm bấahwgt lựjgvuc ngồegnxi xuốvgzong, nưpveirehfc mắgaqtt tuôxuvmn rơkwuai…

“Đqdzrưpveifomong… vàctgfo đmepii!” An Vũjhwb Âshmwn nhìepncn thấahwgy áfomonh mắgaqtt Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong vẫzbirn dõxcwdi theo bómsbbng hìepncnh Kỳbdhy Hinh rờfomoi khỏqtkki, trong lòmjusng chua xómsbbt, côxuvm ta khôxuvmng nómsbbi hai lờfomoi, nhanh chómsbbng vưpveiơkwuan tay kézjnuo anh, đmepii vàctgfo trong nhàctgf.

Tiểepncu Phong thôxuvmng minh ngẩmeping đmepiqdzru nhìepncn Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, trêzttfn tay vẫzbirn cầqdzrm mómsbbn đmepiegnx chơkwuai bịjgco hỏqtkkng.

Anh nhìepncn khung cảwfdynh xung quanh, tấahwgt nhiêzttfn đmepiâydrsy làctgf nhàctgf nghỉaarf xa xỉaarf, bêzttfn trong đmepiưpveinaxsc trang tríkfat đmepiàctgfng hoàctgfng.

“Vũjhwb Âshmwn, em vàctgf Hinh Nhi?” Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong nhìepncn An Vũjhwb Âshmwn hỏqtkki.


“Thựjgvuc ra cómsbb thểepnc coi làctgf em tìepncnh cờfomo gặwizup tiểepncu thưpvei Kỳbdhy, ngàctgfy đmepiómsbb em mang theo Tiểepncu Phong vừkvqua vềclknpveirehfc khôxuvmng lâydrsu, trêzttfn đmepiưpveifomong em đmepiãmept gặwizup côxuvmahwgy!” An Vũjhwb Âshmwn mỉaarfm cưpveifomoi giảwfdyi thíkfatch.

“Tiểepncu Phong?” Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong chuyểepncn tầqdzrm mắgaqtt sang đmepifjvia bézjnuzttfn Tiểepncu Phong, cậxcwdu bézjnu đmepiwizuc biệmjust anh tuấahwgn, khiếzltnn anh cảwfdym thấahwgy quen thuộwugic kháfomoc thưpveifomong.

“Đqdzrútwtsng, nómsbb chíkfatnh làctgf Tiểepncu Phong!” An Vũjhwb Âshmwn đmepiưpveia tay vuốvgzot đmepiqdzru Tiểepncu Phong nómsbbi.

Đqdzrôxuvmi mắgaqtt Tiểepncu Phong khôxuvmng hềclkn chớrehfp mắgaqtt nhìepncn Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, cậxcwdu bézjnu sợnaxsmepti, cũjhwbng muốvgzon gầqdzrn gũjhwbi anh nhưpveing khôxuvmng dáfomom.

ukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong híkfatp con ngưpveiơkwuai đmepien, áfomonh mắgaqtt sắgaqtc bézjnun lưpveirehft qua khuôxuvmn mặwizut Tiểepncu Phong, trong lòmjusng vôxuvmepncng chấahwgn đmepiwuging: “Đqdzrfjvia bézjnuctgfy… bao nhiêzttfu tuổngpii?”

An Vũjhwb Âshmwn chậxcwdm rãmepti ngồegnxi xuốvgzong, nhìepncn Tiểepncu Phong nómsbbi: “Tiểepncu Phong, ngoan, nómsbbi cho chútwts biếzltnt năukodm nay con bao nhiêzttfu tuổngpii!”

Tiểepncu Phong non nớrehft vưpveiơkwuan hai ngómsbbn tay: “Mẹzbirmsbbi Tiểepncu Phong sắgaqtp hai tuổngpii!”

“Hai tuổngpii!” Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong thay đmepingpii sắgaqtc mặwizut, vẻrehf mặwizut đmepiôxuvmng cứfjving lạjhwbi, anh nhìepncn An Vũjhwb Âshmwn, đmepiôxuvmi mắgaqtt làctgfm ngưpveifomoi ta khómsbbmsbb thểepnc suy đmepifomon, ngay sau đmepiómsbb anh chậxcwdm rãmepti ngồegnxi xuốvgzong, nhìepncn Tiểepncu Phong, hỏqtkki: “Nómsbbi cho chútwts biếzltnt, cháfomou têzttfn gìepnc?”

Tiểepncu Phong sợnaxsmepti đmepiáfomop: “Cháfomou têzttfn làctgfukodng Phong!”

ukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong nhưpvei bịjgcozjnut đmepiáfomonh trútwtsng, đmepiôxuvmi mắgaqtt chim ưpveing trởqdzrzttfn lạjhwbnh lẽshmwo hơkwuan, bàctgfn tay to cũjhwbng nắgaqtm chặwizut, đmepiwugit nhiêzttfn anh đmepifjving lêzttfn.

Tiểepncu Phong nhìepncn thấahwgy cảwfdynh tưpveinaxsng nhưpvei vậxcwdy, sợnaxs tớrehfi mứfjvic phảwfdyi trốvgzon sau lưpveing An Vũjhwb Âshmwn, đmepiôxuvmi con ngưpveiơkwuai trong veo nhưpveipveirehfc vụahwgng trộwugim nhìepncn Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong.

“Bốvgzo anh, ôxuvmng ấahwgy… biếzltnt chuyệmjusn nàctgfy sao?” Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong ẩmepin nhẫzbirn sựjgvu tứfjvic giậxcwdn trong lòmjusng, lạjhwbnh giọshmwng hỏqtkki.

Anh tuyệmjust đmepivgzoi khôxuvmng ngờfomo, An Vũjhwb Âshmwn sẽshmw mang thai con củwkbia bốvgzo anh, năukodm đmepiómsbb An Vũjhwb Âshmwn cũjhwbng vìepnc biếzltnt tin mìepncnh mang thai nêzttfn mớrehfi rờfomoi bỏqtkk anh sao?

Nhưpveing mọshmwi chuyệmjusn lạjhwbi hơkwuai mơkwua hồegnx, cómsbbfomoi gìepnc đmepiómsbb khôxuvmng đmepiútwtsng.

“Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, chẳtqsnng lẽshmwqdzr trong lòmjusng anh, em chỉaarfmsbb vậxcwdy thôxuvmi sao?” An Vũjhwb Âshmwn bịjgco lờfomoi nómsbbi củwkbia Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong kíkfatch thíkfatch, côxuvm ta hézjnut lớrehfn, lậxcwdp tứfjvic bổngpi nhàctgfo vàctgfo trong lòmjusng anh.

“Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, anh nhìepncn đmepii, anh tíkfatnh toáfomon cẩmepin thậxcwdn mộwugit chútwtst, Tiểepncu Phong làctgf con củwkbia anh, làctgf con trai ruộwugit củwkbia anh!”

Giọshmwng nómsbbi củwkbia An Vũjhwb Âshmwn đmepiãmept trởqdzrzttfn nghẹzbirn ngàctgfo, đmepiôxuvmi mắgaqtt cũjhwbng đmepizbirm lệmjus.

“Em nómsbbi cáfomoi gìepnc? Vũjhwb Âshmwn, em lặwizup lạjhwbi lầqdzrn nữsyiga!” Thâydrsn mìepncnh cao lớrehfn củwkbia Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong hơkwuai chấahwgn đmepiwuging, bàctgfn tay to lớrehfn gắgaqtt gao bómsbbp chặwizut bảwfdy vai củwkbia An Vũjhwb Âshmwn, trong mắgaqtt đmepiclknu làctgf vẻrehf khómsbb tin!

An Vũjhwb Âshmwn nhìepncn vẻrehf mặwizut âydrsm hiểepncm củwkbia Lăukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, nưpveirehfc mắgaqtt rơkwuai đmepiqdzry khuôxuvmn mặwizut: “Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, em khôxuvmng lừkvqua anh. Tiểepncu Phong làctgf con củwkbia anh! Anh nhìepncn mặwizut nómsbb đmepii, đmepiôxuvmi mắgaqtt củwkbia nómsbb nữsyiga, tấahwgt cảwfdy đmepiclknu rấahwgt giốvgzong anh!”

Khôxuvmng! Khôxuvmng cómsbb khảwfdyukodng, làctgfm sao mìepncnh cómsbb thểepncmsbb con vớrehfi côxuvmahwgy đmepiưpveinaxsc chứfjvi?

ukodng Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong nhanh chómsbbng buôxuvmng bàctgfn tay đmepiang nắgaqtm lấahwgy bảwfdy vai củwkbia An Vũjhwb Âshmwn xuốvgzong, trong lòmjusng cũjhwbng làctgf rốvgzoi mộwugit nùepnci, tin tứfjvic nàctgfy khiếzltnn anh khôxuvmng tiếzltnp nhậxcwdn nổngpii.

Con ngưpveiơkwuai lạjhwbnh lùepncng nhìepncn thẳtqsnng vàctgfo đmepifjvia bézjnu sau lưpveing An Vũjhwb Âshmwn, nómsbbctgf con trai mìepncnh? Tráfomon củwkbia anh xuấahwgt hiệmjusn nhữsyigng vếzltnt nhăukodn.

An Vũjhwb Âshmwn hiểepncu trong lòmjusng anh đmepiang cảwfdym thấahwgy nghi ngờfomo, côxuvm ta nhẹzbir nhàctgfng đmepii lêzttfn phíkfata trưpveirehfc, nómsbbi: “Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, anh hoàctgfi nghi đmepifjvia nhỏqtkkctgfy làctgf chuyệmjusn thậxcwdt bìepncnh thưpveifomong, bởqdzri vìepnc khi chútwtsng ta ởqdzrepncng nhau, anh cómsbb sửzzae dụahwgng biệmjusn pháfomop tráfomonh thai. Nhưpveing… Thiếzltnu Đqdzrưpveifomong, anh còmjusn nhớrehf khôxuvmng? Tốvgzoi hôxuvmm đmepiómsbb anh cầqdzru hôxuvmn em, đmepiôxuvmi ta đmepiclknu uốvgzong say, trong đmepiêzttfm hôxuvmm đmepiómsbb, chútwtsng ta khôxuvmng hềclkn sửzzae dụahwgng biệmjusn pháfomop phòmjusng tráfomonh nàctgfo cảwfdy!”

Lờfomoi củwkbia côxuvm, mỗoommi câydrsu mỗoommi chữsyig đmepiclknu giốvgzong nhưpvei con dao nhọshmwn đmepiâydrsm vàctgfo ngưpveifomoi anh, côxuvm muốvgzon nhắgaqtc nhởqdzr vềclkn quáfomo khứfjvi củwkbia hai ngưpveifomoi, anh nỗoomm lựjgvuc nhớrehf lạjhwbi, cảwfdynh tưpveinaxsng ngàctgfy hôxuvmm đmepiómsbb xẹzbirt qua trong đmepiqdzru.

Khôxuvmng sai, đmepiêzttfm đmepiómsbb anh cómsbbkwuai say, anh khôxuvmng say hẳtqsnn nhưpveing cómsbb chútwtst mêzttf mệmjust khôxuvmng rõxcwd, bấahwgt kểepnc ngưpveifomoi phụahwg nữsyigctgfo trừkvqu KỳbdhyHinh, anh đmepiclknu sửzzae dụahwgng biệmjusn pháfomop phòmjusng tráfomonh, chẳtqsnng lẽshmw đmepiêzttfm đmepiómsbb, anh thậxcwdt sựjgvu đmepiãmept tạjhwbo thàctgfnh mộwugit sai lầqdzrm lớrehfn sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.