Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Quyển 12-Chương 206 : Cầu hôn trong đau khổ (2)
Tôckpo i khôckpo ng dábctl m cầhwwi u xin mộulbr t nụoxor hôckpo n,
Tôckpo i khôckpo ng đpsyg ủpkyx khảpikh năuglo ng đpsyg ểucva mơtqjk mộulbr t nụoxor cưcpxv ờobot i
Chỉauhf sợuicm em hôckpo n tôckpo i, cưcpxv ờobot i vớuicm i tôckpo i, tôckpo i sẽjcgk trởpkyx nêdojf n kiêdojf u ngạsrzq o.
Trong tâdqil m tríjcgk củpkyx a tôckpo i,
Ưkifj ớuicm c mơtqjk lớuicm n nhấuglo t củpkyx a tôckpo i làcqyq :
Nụoxor hôckpo n nàcqyq y biếrrce n thàcqyq nh khôckpo ng khíjcgk làcqyq đpsyg ủpkyx !
Bởpkyx i vìcqyq nóucva sẽjcgk thay tôckpo i hôckpo n lêdojf n môckpo i em!
" Hinh Nhi, anh biếrrce t, cho nêdojf n anh muốdqil n em trởpkyx thàcqyq nh vợuicm củpkyx a anh, anh muốdqil n em sinh con cho anh!"
Giọkble ng nóucva i củpkyx a anh khôckpo ng nhanh khôckpo ng chậaovp m truyềbctl n đpsyg ếrrce n tai côckpo , ngoạsrzq i trừbioc bábctl đpsyg ạsrzq o còcpxv n hàcqyq m chứxtuy a tìcqyq nh yêdojf u nồbxct ng đpsyg ậaovp m, hai tròcpxv ng mắrlro t củpkyx a anh sábctl ng rựafrr c nhưcpxv
mặpfom t trờobot i.
Nưcpxv ớuicm c mắrlro t củpkyx a Kỳogwv Hinh vẫjjqv n khôckpo ng ngừbioc ng tuôckpo n rơtqjk i, côckpo tham lam híjcgk t vàcqyq o hơtqjk i
thởpkyx nam tíjcgk nh dễjcgk ngửmmba i củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng, trong lòcpxv ng càcqyq ng đpsyg au, càcqyq ng tan nábctl t!
"Đkble ưcpxv ờobot ng - - " Giọkble ng nóucva i củpkyx a côckpo hàcqyq m chứxtuy sựafrr bếrrce tắrlro c: "Anh biếrrce t khôckpo ng? Em rấuglo t muốdqil n cóucva anh bêdojf n cạsrzq nh, rấuglo t muốdqil n cóucva cụoxor c cưcpxv ng củpkyx a chúpfom ng ta - - "
Kỳogwv Hinh nóucva i khôckpo ng đpsyg ưcpxv ợuicm c nữafrr a, côckpo cảpikh m thấuglo y nhưcpxv cóucva ai đpsyg óucva cưcpxv ớuicm p đpsyg i tiếrrce ng nóucva i củpkyx a mìcqyq nh.
Ngay sau đpsyg óucva , thâdqil n thểucva củpkyx a côckpo bịanbb Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng kélixj o lạsrzq i, anh cúpfom i ngưcpxv ờobot i, cựafrr c kỳogwv dịanbb u dàcqyq ng nóucva i: "Hinh Nhi, anh cũvout ng luôckpo n chờobot mong, anh hi vọkble ng em
sẽjcgk sinh mộulbr t đpsyg ứxtuy a con gábctl i đpsyg ẹobot p giốdqil ng em vậaovp y, anh cũvout ng thíjcgk ch cóucva mộulbr t đpsyg ứxtuy a con
thậaovp t giốdqil ng anh!"
Trong mắrlro t anh đpsyg ềbctl u chứxtuy a đpsyg ựafrr ng sựafrr yêdojf u thưcpxv ơtqjk ng dàcqyq nh cho Kỳogwv Hinh, lúpfom c trưcpxv ớuicm c
anh cũvout ng khôckpo ng hiểucva u vìcqyq sao mỗzfds i khi quan hệmmba vớuicm i Kỳogwv Hinh anh lạsrzq i khôckpo ng
dùfzzd ng bấuglo t cứxtuy biệmmba n phábctl p trábctl nh thai nàcqyq o, cũvout ng khôckpo ng hiểucva u vìcqyq sao khi biếrrce t Kỳogwv Hinh lélixj n uốdqil ng thuốdqil c trábctl nh thai, bảpikh n thâdqil n lạsrzq i nổsrzq i cơtqjk n thịanbb nh nộulbr nhưcpxv vậaovp y.
Nguyêdojf n nhâdqil n chỉauhf cóucva mộulbr t, vìcqyq anh yêdojf u Kỳogwv Hinh!
Anh biếrrce t, ởpkyx trong lòcpxv ng Kỳogwv Hinh, côckpo sẽjcgk khôckpo ng bao giờobot quêdojf n đpsyg ứxtuy a bélixj đpsyg ãsdjd mấuglo t
cábctl ch đpsyg âdqil y hai năuglo m, màcqyq Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng cũvout ng tựafrr biếrrce t mìcqyq nh đpsyg ãsdjd khiếrrce n Kỳogwv Hinh tổsrzq n thưcpxv ơtqjk ng sâdqil u sắrlro c, nhưcpxv ng anh sẽjcgk dùfzzd ng mộulbr t đpsyg ờobot i yêdojf u thưcpxv ơtqjk ng đpsyg ểucva bồbxct i thưcpxv ờobot ng
cho côckpo , dùfzzd ng cảpikh đpsyg ờobot i nàcqyq y chỉauhf đpsyg ểucva yêdojf u mộulbr t mìcqyq nh côckpo !
“Mộulbr t bélixj gábctl i giốdqil ng em vàcqyq mộulbr t bélixj giốdqil ng anh?” Kỳogwv Hinh nhìcqyq n anh, ábctl nh mắrlro t lộulbr ra vẻrlro nhàcqyq n nhạsrzq t đpsyg au thưcpxv ơtqjk ng.
“Hinh Nhi, đpsyg ábctl p ứxtuy ng anh, gảpikh cho anh cóucva đpsyg ưcpxv ợuicm c khôckpo ng?” Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng nâdqil ng khuôckpo n mặpfom t côckpo lêdojf n, dịanbb u dàcqyq ng nóucva i, tầhwwi m mắrlro t củpkyx a anh dừbioc ng ởpkyx đpsyg ôckpo i mắrlro t hơtqjk i đpsyg ỏimqb
bởpkyx i vìcqyq khóucva c quábctl nhiềbctl u củpkyx a côckpo , thậaovp t lâdqil u khôckpo ng dờobot i.
Kỳogwv Hinh ngẩhwwi ng mặpfom t, đpsyg au lòcpxv ng đpsyg ếrrce n nỗzfds i trábctl i tim nhưcpxv muốdqil n nứxtuy t ra: “Đkble ưcpxv ờobot ng,
anh phảpikh i tin rằeaic ng em rấuglo t muốdqil n sốdqil ng cùfzzd ng anh dưcpxv ớuicm i mộulbr t mábctl i nhàcqyq , nhưcpxv ng màcqyq
thậaovp t sựafrr chúpfom ng ta khôckpo ng thểucva … chúpfom ng ta khôckpo ng thểucva ởpkyx cùfzzd ng nhau!”
Lờobot i côckpo nóucva i ra giốdqil ng nhưcpxv mộulbr t pho tưcpxv ợuicm ng thủpkyx y tinh bịanbb rơtqjk i xuốdqil ng đpsyg ịanbb a ngụoxor c, vỡtert thàcqyq nh nhữafrr ng mảpikh nh nhỏimqb , bủpkyx a vâdqil y bốdqil n phíjcgk a.
Côckpo biếrrce t bảpikh n thâdqil n mìcqyq nh sẽjcgk khôckpo ng qua đpsyg ưcpxv ợuicm c cửmmba a ảpikh i nàcqyq y, nếrrce u côckpo íjcgk ch kỷdysw giữafrr
Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng ởpkyx bêdojf n mìcqyq nh, cảpikh đpsyg ờobot i nàcqyq y côckpo sẽjcgk luôckpo n day dứxtuy t.
Khôckpo ng phảpikh i côckpo suy nghĩckpo cho An Vũvout Âkioh u, màcqyq làcqyq vìcqyq đpsyg ứxtuy a bélixj – Lăuglo ng Phong.
Cậaovp u bélixj đpsyg ábctl ng yêdojf u nhưcpxv vậaovp y, khôckpo ng phảpikh i Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng cũvout ng nóucva i… anh muốdqil n cóucva mộulbr t đpsyg ứxtuy a con giốdqil ng anh sao?
Ngay sau đpsyg óucva , chiếrrce c cằeaic m mềbctl m mạsrzq i củpkyx a côckpo bịanbb bàcqyq n tay to củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng nắrlro m lấuglo y: “Hinh Nhi, em cóucva biếrrce t mìcqyq nh vừbioc a nóucva i cábctl i gìcqyq khôckpo ng?”
Sựafrr dịanbb u dàcqyq ng trong đpsyg ábctl y mắrlro t củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng biếrrce n mấuglo t, giữafrr a lôckpo ng màcqyq y nhăuglo n lạsrzq i toábctl t lêdojf n vẻrlro nghiêdojf m túpfom c, lạsrzq nh nhưcpxv băuglo ng.
Anh làcqyq mộulbr t ngưcpxv ờobot i đpsyg àcqyq n ôckpo ng nguy hiểucva m, tựafrr nhiêdojf n cũvout ng sẽjcgk khôckpo ng cho phélixj p Kỳogwv
Hinh thoábctl i thábctl c nhưcpxv vậaovp y! Côckpo làcqyq củpkyx a anh, anh cầhwwi u hôckpo n côckpo , côckpo phảpikh i đpsyg ồbxct ng ýfnrl ,
khôckpo ng thểucva khôckpo ng đpsyg ồbxct ng ýfnrl đpsyg ưcpxv ợuicm c! Đkble âdqil y chíjcgk nh làcqyq anh - Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng bábctl
đpsyg ạsrzq o, càcqyq n rỡtert .
Dĩckpo nhiêdojf n Kỳogwv Hinh cũvout ng phábctl t hiệmmba n anh đpsyg ang tứxtuy c giậaovp n, côckpo biếrrce t anh đpsyg ang ẩhwwi n
nhẫjjqv n lửmmba a giậaovp n trong ngưcpxv ờobot i, rõcqyq ràcqyq ng anh làcqyq mộulbr t con sưcpxv tửmmba nguy hiểucva m, côckpo
làcqyq m vậaovp y khábctl c gìcqyq tựafrr tìcqyq m chỗzfds chếrrce t, đpsyg úpfom ng làcqyq to gan.
Nhưcpxv ng côckpo khôckpo ng còcpxv n cábctl ch nàcqyq o khábctl c, chẳuicm ng lẽjcgk cứxtuy coi nhưcpxv chưcpxv a cóucva chuyệmmba n gìcqyq xảpikh y ra sao?
Kỳogwv Hinh hạsrzq mi mắrlro t, che đpsyg i nhữafrr ng giọkble t nưcpxv ớuicm c mắrlro t đpsyg au thưcpxv ơtqjk ng.
“Hinh Nhi…” Bàcqyq n tay to củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng dùfzzd ng lựafrr c, rồbxct i lạsrzq i chậaovp m rãsdjd i
nớuicm i ra, anh chậaovp m rãsdjd i ôckpo m côckpo vàcqyq o trong lòcpxv ng, dễjcgk dàcqyq ng nghe ra giọkble ng nóucva i
chứxtuy a đpsyg ựafrr ng sựafrr cưcpxv ng chiềbctl u củpkyx a anh.
“Xin lỗzfds i em. Lúpfom c nãsdjd y anh hơtqjk i lớuicm n tiếrrce ng mộulbr t chúpfom t, nhưcpxv ng màcqyq anh muốdqil n nóucva i
cho em biếrrce t, anh khôckpo ng cóucva khảpikh năuglo ng đpsyg ểucva em rờobot i đpsyg i. Em nhấuglo t đpsyg ịanbb nh phảpikh i trởpkyx
thàcqyq nh vợuicm củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng nàcqyq y!”
“Khôckpo ng… khôckpo ng! Đkble ưcpxv ờobot ng, anh đpsyg ừbioc ng élixj p em nữafrr a, chúpfom ng ta cứxtuy nhưcpxv vậaovp y khôckpo ng tốdqil t
hơtqjk n sao? Đkble ừbioc ng thay đpsyg ổsrzq i gìcqyq cóucva đpsyg ưcpxv ợuicm c khôckpo ng?” Kỳogwv Hinh giốdqil ng nhưcpxv đpsyg ang cầhwwi u
xin, nỉauhf non nóucva i.
Sựafrr thiệmmba n lưcpxv ơtqjk ng củpkyx a côckpo khiếrrce n côckpo rốdqil i loạsrzq n, nếrrce u côckpo mấuglo t đpsyg i Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng, côckpo tìcqyq nh nguyệmmba n cảpikh đpsyg ờobot i khôckpo ng kếrrce t hôckpo n, cứxtuy nhưcpxv vậaovp y im lặpfom ng làcqyq m ngưcpxv ờobot i phụoxor
nữafrr ởpkyx bêdojf n cạsrzq nh anh, khôckpo ng cầhwwi n mộulbr t thâdqil n phậaovp n gìcqyq cảpikh , chỉauhf cầhwwi n đpsyg ưcpxv ợuicm c yêdojf u anh
làcqyq đpsyg ủpkyx rồbxct i!
Chẳuicm ng lẽjcgk , anh nhấuglo t đpsyg ịanbb nh muốdqil n élixj p mìcqyq nh nóucva i ra chuyệmmba n củpkyx a An Vũvout Âkioh n vàcqyq Lăuglo ng Phong mớuicm i đpsyg ưcpxv ợuicm c sao?
“Hinh Nhi!” Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng cũvout ng khôckpo ng thểucva chịanbb u đpsyg ựafrr ng nổsrzq i nữafrr a gắrlro t lêdojf n,
bàcqyq n tay to vìcqyq tứxtuy c giậaovp n màcqyq gâdqil n xanh cũvout ng nổsrzq i lêdojf n: “Em luôckpo n miệmmba ng nóucva i yêdojf u
anh, vìcqyq sao lạsrzq i khôckpo ng gảpikh cho anh? Em nóucva i đpsyg i…”
Thâdqil n hìcqyq nh cao lớuicm n sang quýfnrl ẩhwwi n sau bộulbr vest Italy, nhưcpxv ng vẫjjqv n tảpikh n ra hơtqjk i
thởpkyx nguy hiểucva m, con ngưcpxv ơtqjk i lạsrzq nh lùfzzd ng cùfzzd ng lửmmba a giậaovp n trong đpsyg ábctl y mắrlro t nhưcpxv muốdqil n
cắrlro n nuốdqil t Kỳogwv Hinh, khóucva e môckpo i lạsrzq nh lùfzzd ng khôckpo ng thểucva tìcqyq m ra ởpkyx đpsyg óucva .
Đkble ábctl ng chếrrce t, côckpo từbioc chốdqil i lờobot i cầhwwi u hôckpo n củpkyx a mìcqyq nh! Côckpo ngang nhiêdojf n từbioc chốdqil i!!
Trábctl i tim đpsyg ộulbr t nhiêdojf n bịanbb mộulbr t thứxtuy cảpikh m xúpfom c gọkble i làcqyq vôckpo tìcqyq nh khoélixj t mộulbr t lỗzfds hổsrzq ng
lớuicm n, giốdqil ng nhưcpxv mộulbr t cábctl i đpsyg ộulbr ng khôckpo ng đpsyg ábctl y, trong chốdqil c lábctl t trởpkyx nêdojf n tốdqil i đpsyg en.
“Đkble ưcpxv ờobot ng, em yêdojf u anh, chíjcgk nh bởpkyx i vìcqyq yêdojf u anh, nêdojf n em càcqyq ng khôckpo ng thểucva íjcgk ch kỷdysw
nhưcpxv vậaovp y!” Kỳogwv Hinh khóucva c thàcqyq nh tiếrrce ng nóucva i, cơtqjk thểucva trởpkyx nêdojf n suy yếrrce u khábctl c
thưcpxv ờobot ng.
“Đkble ãsdjd xảpikh y ra chuyệmmba n gìcqyq ? Hinh Nhi!” Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng híjcgk p hai tròcpxv ng mắrlro t lạsrzq i, élixj p hỏimqb i Kỳogwv Hinh.
Theo phảpikh n xạsrzq cóucva đpsyg iềbctl u kiệmmba n, Kỳogwv Hinh liềbctl u mạsrzq ng lắrlro c đpsyg ầhwwi u, thậaovp m chíjcgk còcpxv n cóucva chúpfom t sợuicm hãsdjd i lảpikh ng trábctl nh hai tròcpxv ng mắrlro t củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng.
Lăuglo ng Thiếrrce u Đkble ưcpxv ờobot ng cốdqil nélixj n lửmmba a giậaovp n củpkyx a bảpikh n thâdqil n: “Hinh Nhi, em sắrlro p trởpkyx thàcqyq nh vợuicm củpkyx a anh, cóucva chuyệmmba n gìcqyq màcqyq khôckpo ng thểucva nóucva i vớuicm i anh?”
Giọkble ng nóucva i củpkyx a anh khàcqyq n khàcqyq n nhưcpxv mộulbr t ly rưcpxv ợuicm u nặpfom ng, lọkble t vàcqyq o trong tai
khiếrrce n ngưcpxv ờobot i ta mêdojf say. Nhưcpxv ng lạsrzq i nhưcpxv đpsyg ang trêdojf u tứxtuy c, lạsrzq i nhưcpxv rấuglo t tàcqyq n
khốdqil c, khiếrrce n cho ngưcpxv ờobot i ta khôckpo ng thểucva bìcqyq nh tĩckpo nh đpsyg ểucva đpsyg ốdqil i mặpfom t.
“Em thuộulbr c vềbctl anh, tấuglo t cảpikh mọkble i thứxtuy củpkyx a em đpsyg ềbctl u thuộulbr c vềbctl anh, Hinh Nhi củpkyx a
anh…” Anh bấuglo t đpsyg ắrlro c dĩckpo thởpkyx dàcqyq i, ngóucva n tay thon dàcqyq i xoa lêdojf n khuôckpo n mặpfom t non
mịanbb n củpkyx a côckpo .
“Vìcqyq sao? Vìcqyq sao anh lạsrzq i élixj p em…” Kỳogwv Hinh khóucva c ngãsdjd vàcqyq o trong lòcpxv ng anh,
trábctl i tim đpsyg au đpsyg ớuicm n, bàcqyq n tay nhỏimqb bélixj nắrlro m chặpfom t ốdqil ng tay ábctl o củpkyx a Lăuglo ng Thiếrrce u
Đkble ưcpxv ờobot ng, côckpo sợuicm chỉauhf cầhwwi n mởpkyx miệmmba ng côckpo sẽjcgk mấuglo t đpsyg i ngưcpxv ờobot i đpsyg àcqyq n ôckpo ng nàcqyq y vĩckpo nh viễjcgk n!
Tô
Chỉ
Trong tâ
Ư
Nụ
Bở
" Hinh Nhi, anh biế
Giọ
Nư
"Đ
Kỳ
Ngay sau đ
Trong mắ
Nguyê
Anh biế
“Mộ
“Hinh Nhi, đ
Kỳ
Lờ
Cô
Khô
Cậ
Ngay sau đ
Sự
Anh là
Dĩ
Như
Kỳ
“Hinh Nhi…” Bà
“Xin lỗ
“Khô
Sự
Chẳ
“Hinh Nhi!” Lă
Thâ
Đ
Trá
“Đ
“Đ
Theo phả
Lă
Giọ
“Em thuộ
“Vì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.