Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 12-Chương 196 : Gãy cánh

    trước sau   
Mỗznhqi ngưwkpdhgexi phụszlu nữwwlspydn mộdrhit thiêjlxsn sứggpe, khi thiêjlxsn sứggpehqfsi vàpydno lưwkpdszoni tìkgzcnh, thìkgzc sẽlfny bịslzfsjbry cámxqfnh rơhqfsi xuốkkegng trầwslvn gian, mộdrhit lòjhwyng mộdrhit dạdxrijlxsu thưwkpdơhqfsng ngưwkpdhgexi đuzgràpydnn ôjlxsng côjlxsbnlty yêjlxsu, yêjlxsu đuzgrếxsqun mứggpec khôjlxsng cószon đuzgrưwkpdhgexng lui, yêjlxsu đuzgrếxsqun vạdxrin kiếxsqup bấbnltt phụszluc, dùimqs cho bịslzf tổodcwn thưwkpdơhqfsng, cũslqxng khôjlxsng oámxqfn khôjlxsng trámxqfch, bởllybi vìkgzc, cámxqfc côjlxs đuzgrãsjbr khôjlxsng còjhwyn cámxqfnh đuzgrnyms bay lêjlxsn thiêjlxsn đuzgrưwkpdhgexng. . . . . .

☆☆☆☆☆☆☆☆

Kỳllyb Hinh khôjlxsng biếxsqut mìkgzcnh trởllyb lạdxrii khámxqfch sạdxrin nhưwkpd thếxsqupydno, côjlxs chỉpvxo biếxsqut, sau khi nhìkgzcn thấbnlty nhữwwlsng gìkgzc xảpbuhy ra ởllybjlxsn bờhgex biểnymsn, lậsjhwp tứggpec toàpydnn thâimqsn trởllybjlxsn lạdxrinh ngắhgext nhưwkpdtrfdng.

jlxs rấbnltt hậsjhwn đuzgrôjlxsi mắhgext củgmtpa mìkgzcnh, bởllybi vìkgzcjlxs khôjlxsng nghĩibpikgzcnh sẽlfny phảpbuhi chứggpeng kiếxsqun cảpbuhnh tưwkpdpyvang ấbnlty, côjlxs thấbnlty Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng ôjlxsm Vũslqx Âfuunn, thấbnlty Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng khôjlxsng ôjlxsm chặrpeit An Vũslqx Âfuunn, thấbnlty Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng đuzgrưwkpda An Vũslqx Âfuunn nghêjlxsnh ngang rờhgexi đuzgri…

wkpdhgexng nhưwkpd anh sẽlfnysjbri mãsjbri khôjlxsng trởllyb vềkgzc

mxqfu từvdmi từvdmi đuzgrôjlxsng lạdxrii, trámxqfi tim, giốkkegng nhưwkpd bịslzfpydnn tay mạdxrinh mẽlfnyszonp nghẹkhmon, đuzgrôjlxsi mắhgext Kỳllyb Hinh mịslzft mờhgex nhìkgzcn đuzgrêjlxsm đuzgren, khôjlxsng khószonc, nhưwkpdng từvdmi đuzgrwslvu tớszoni châimqsn đuzgrkgzcu lạdxrinh toámxqft, thậsjhwm chínymsmxqfi lạdxrinh đuzgri tớszoni từvdming tếxsqupydno bêjlxsn trong cơhqfs thểnymsjlxs.


jlxs khôjlxsng khószonc, bởllybi vìkgzcjlxs nghe đuzgrưwkpdpyvac âimqsm thanh củgmtpa trámxqfi tim mìkgzcnh đuzgrang rỉpvxomxqfu…

Kỳllyb Hinh trởllybjlxsn yêjlxsn lặrpeing, cứggpe ngâimqsy ngưwkpdhgexi ngồodcwi bêjlxsn giưwkpdhgexng nhưwkpd vậsjhwy, chờhgex, mộdrhit mựzexzc chờhgex đuzgrpyvai, chờhgextrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng trởllyb vềkgzc, chờhgexmxqfi ôjlxsm quen thuộdrhic màpydnbnltm ámxqfp củgmtpa anh!

jlxs, cầwslvn phảpbuhi tin tưwkpdllybng anh đuzgrúpvxong khôjlxsng?

Đwwlsêjlxsm càpydnng khuya, hìkgzcnh nhưwkpdpydnn sưwkpdơhqfsng cũslqxng trởllybjlxsn dàpydny hơhqfsn.

pvxoc Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng trởllyb lạdxrii khámxqfch sạdxrin, đuzgrãsjbr khoảpbuhng hai giờhgexmxqfng, trêjlxsn khuôjlxsn mặrpeit anh tuấbnltn vưwkpdơhqfsng chúpvxot mệzpaet mỏuximi, nhưwkpdng vẫwkpdn cốkkeg gắhgexng bưwkpdszonc nhẹkhmopydno phòjhwyng ngủgmtp.

“Hinh Nhi…” Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng vừvdmia đuzgrxytyy cửjlxsa vàpydno, đuzgrãsjbr nhìkgzcn thấbnlty Kỳllyb Hinh ngồodcwi lẳllmvng lặrpeing ởllyb trêjlxsn giưwkpdhgexng, tay ôjlxsm chiếxsquc gốkkegi thậsjhwt chặrpeit, lậsjhwp tứggpec cơhqfs thểnyms cao lớszonn hơhqfsi ngậsjhwp ngừvdming.

Kỳllyb Hinh nhưwkpd ngưwkpdhgexi trôjlxsng mộdrhing ngẩxytyng đuzgrwslvu nhìkgzcn Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng xuấbnltt hiệzpaen ởllyb trưwkpdszonc mắhgext mìkgzcnh, chẳllmvng biếxsqut tạdxrii sao, từvdmipvxoc An Vũslqx Âfuunn trởllyb lạdxrii, côjlxs luôjlxsn lo đuzgrưwkpdpyvac lo mấbnltt.

“Đwwlsưwkpdhgexng, anh… đuzgrãsjbr trởllyb lạdxrii?” Kỳllyb Hinh khószon khătrfdn mởllyb miệzpaeng nószoni.

Thậsjhwt ra côjlxs muốkkegn hỏuximi vìkgzc sao giờhgexpydny anh mớszoni vềkgzc, thờhgexi đuzgriểnymsm côjlxs thấbnlty đuzgrưwkpdpyvac Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng đuzgrưwkpda An Vũslqx Âfuunn nghêjlxsnh ngang rờhgexi đuzgri, dưwkpdhgexng nhưwkpdjhwyng côjlxs trảpbuhi qua vôjlxs sốkkeg sựzexzpydnnh hạdxri, bọsjhwn họsjhw sẽlfny đuzgri đuzgrâimqsu? Vìkgzc sao bâimqsy giờhgex anh mớszoni quay lạdxrii?

“Hinh Nhi, rấbnltt xin lỗznhqi, anh vềkgzc muộdrhin!” Sau khi Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng nhìkgzcn hai mắhgext Kỳllyb Hinh mịslzft mờhgex, nhanh chószonng đuzgrau lòjhwyng rồodcwi đuzgri đuzgrếxsqun bêjlxsn giưwkpdhgexng, bàpydnn tay to duỗznhqi ra, ôjlxsm thậsjhwt chặrpeit cơhqfs thểnyms mềkgzcm yếxsquu củgmtpa côjlxspydno trong lòjhwyng mìkgzcnh.

Kỳllyb Hinh ámxqfp chếxsqu suy nghĩibpi muốkkegn khószonc trong đuzgrwslvu, cắhgexn môjlxsi, đuzgrnyms mặrpeic Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng đuzgrrpeit côjlxspydno trong lòjhwyng anh, khi côjlxs gầwslvn kềkgzc lồodcwng ngựzexzc ấbnltm ámxqfp củgmtpa anh thìkgzc đuzgrúpvxong lúpvxoc mùimqsi nưwkpdszonc hoa thoang thoảpbuhng nhưwkpdszon nhưwkpd khôjlxsng lưwkpdszont qua hơhqfsi thởllyb củgmtpa Kỳllyb Hinh.

pydnwkpdszonc hoa nhãsjbrn hiệzpaen Bijan!

Tuy rằfufbng Kỳllyb Hinh khôjlxsng cószon thószoni quen dùimqsng nưwkpdszonc hoa, nhưwkpdng dùimqs sao côjlxsslqxng xuấbnltt thâimqsn từvdmi gia đuzgrìkgzcnh quyềkgzcn quývqgd, cho nêjlxsn cũslqxng nghiêjlxsn cứggpeu mộdrhit chúpvxot vềkgzcmxqfc loạdxrii nưwkpdszonc hoa nổodcwi tiếxsqung trêjlxsn thếxsqu giớszoni, loạdxrii nưwkpdszonc hoa Bijan nàpydny do nhàpydn thiếxsqut kếxsqu trang phụszluc Tấbnltt Dưwkpdơhqfsng đuzgriềkgzcu chếxsqu, thuộdrhic loạdxrii đuzgrhgext nhấbnltt thếxsqu giớszoni, cószonimqsi ngàpydno ngạdxrit vàpydn huyềkgzcn bínyms củgmtpa phưwkpdơhqfsng Đwwlsôjlxsng, mỗznhqi lọsjhw trịslzf giámxqf tớszoni 300 đuzgrôjlxs la.


Trámxqfi tim, bỗznhqng chốkkegc thắhgext lạdxrii, đuzgrau quámxqf.

“Hinh Nhi, làpydnm sao vậsjhwy?” Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng cảpbuhm thấbnlty cơhqfs thểnyms Kỳllyb Hinh rõdlzmpydnng cứggpeng ngắhgexc, nhanh chószonng nghiêjlxsng vềkgzc phínymsa cơhqfs thểnymsjlxs, lo lắhgexng hỏuximi.

Kỳllyb Hinh ngẩxytyng ngơhqfs nhìkgzcn đuzgrôjlxsi mắhgext Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng, trong nhámxqfy mắhgext, côjlxs lạdxrii cảpbuhm thấbnlty chỉpvxo cầwslvn ngắhgexm anh nhưwkpd vậsjhwy, cũslqxng đuzgrgmtp hạdxrinh phúpvxoc.

“Khôjlxsng cószonkgzc, chỉpvxopydn… chỉpvxopydn em vừvdmia gặrpeip ámxqfc mộdrhing, lúpvxoc tỉpvxonh lạdxrii, lạdxrii phámxqft hiệzpaen anh vẫwkpdn chưwkpda trởllyb vềkgzc!” Côjlxs vộdrhii vàpydnng che đuzgri đuzgrôjlxsi mắhgext bi thưwkpdơhqfsng, nhẹkhmo giọsjhwng nószoni.

“Côjlxsvqgd ngốkkegc, tạdxrii sao khôjlxsng gọsjhwi đuzgriệzpaen cho anh?” Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng nhìkgzcn ra sựzexz ngổodcwn ngang trong mắhgext Kỳllyb Hinh, trong lòjhwyng bỗznhqng đuzgrau xószont, vưwkpdơhqfsn bàpydnn tay to nhẹkhmo nhàpydnng xoa mặrpeit côjlxs.

Kỳllyb Hinh cụszlup mắhgext xuốkkegng, tay nhỏuximvqgd nắhgexm chặrpeit ga trảpbuhi giưwkpdhgexng: “Em sợpyva… em sợpyvapydnm phiềkgzcn anh bàpydnn luậsjhwn côjlxsng việzpaec!”

jlxs nghĩibpi mộdrhit đuzgrfufbng nószoni mộdrhit nẻdwgdo, mùimqsi nưwkpdszonc hoa kia thậsjhwt sựzexz rấbnltt nhạdxrit, nhạdxrit tớszoni mứggpec nếxsquu khôjlxsng ngửjlxsi kĩibpi sẽlfny khôjlxsng hềkgzc ngửjlxsi thấbnlty, nhưwkpdng, sựzexz mẫwkpdn cảpbuhm củgmtpa côjlxs hoàpydnn toàpydnn cószon thểnyms ngửjlxsi thấbnlty!

Sao trêjlxsn ngưwkpdhgexi anh lạdxrii cószonimqsi nưwkpdszonc hoa, chỉpvxokgzcmxqfi ôjlxsm lúpvxoc nãsjbry? Hay làpydn

Kỳllyb Hinh khôjlxsng dámxqfm nghĩibpi thêjlxsm nữwwlsa, bởllybi vìkgzc, côjlxs sợpyva sẽlfny bịslzf bứggpec đuzgrjlxsn bởllybi chínymsnh nhữwwlsng suy đuzgrmxqfn vôjlxstrfdn cứggpe củgmtpa mìkgzcnh.

trfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng thởllyb nhẹkhmo mộdrhit hơhqfsi, nhẹkhmo nhàpydnng giữwwls khuôjlxsn mặrpeit nhỏuxim nhắhgexn củgmtpa côjlxs, nồodcwng nàpydnn tìkgzcnh cảpbuhm nószoni: “Côjlxsvqgd ngốkkegc, sao lạdxrii cószon chuyệzpaen còjhwyn quan trọsjhwng hơhqfsn chuyệzpaen củgmtpa em đuzgrưwkpdpyvac?”

“Anh… hôjlxsm nay bậsjhwn rộdrhin nhiềkgzcu việzpaec sao?” Kỳllyb Hinh thătrfdm dòjhwy hỏuximi.

Trong mắhgext Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng tốkkegi sầwslvm lạdxrii, nhanh chószonng nhẹkhmo giọsjhwng nószoni: “Đwwlsúpvxong vậsjhwy, hôjlxsm nay côjlxsng việzpaec củgmtpa vàpydni chi nhámxqfnh tătrfdng thêjlxsm, cho nêjlxsn… phảpbuhi xửjlxsvqgdimqsu hơhqfsn mộdrhit chúpvxot!”

Anh cốkkeg ývqgdwkpdpyvac bỏuxim chuyệzpaen củgmtpa An Vũslqx Âfuunn, bởllybi vìkgzc, anh khôjlxsng hy vọsjhwng Hinh Nhi sẽlfny nghi ngờhgex.

Kỳllyb Hinh kinh ngạdxric nhìkgzcn Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng, côjlxs nghe thấbnlty âimqsm thanh vỡjfql vụszlun trong lòjhwyng mìkgzcnh, anh nószoni dốkkegi! Anh lừvdmia gạdxrit côjlxs!

“Hinh Nhi…”

Sựzexz tinh tếxsqu trong suy nghĩibpi củgmtpa Lătrfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng đuzgrãsjbr khiếxsqun anh phámxqft hiệzpaen khuôjlxsn mặrpeit củgmtpa Kỳllyb Hinh cószonkgzc đuzgrószon khámxqfc thưwkpdhgexng, ngószonn tay nhẹkhmo nhàpydnng lưwkpdszont qua bờhgexjlxsi côjlxs: “Em đuzgrang giậsjhwn anh àpydn?”

Anh hiểnymsu lầwslvm suy nghĩibpi trong lòjhwyng Kỳllyb Hinh, tưwkpdllybng côjlxs tứggpec giậsjhwn vìkgzc tỉpvxonh lạdxrii khôjlxsng thấbnlty mìkgzcnh.

Kỳllyb Hinh cốkkeg gắhgexng nặrpein ra nụszluwkpdhgexi, khẽlfny lắhgexc đuzgrwslvu, sao côjlxsszon thểnyms giậsjhwn anh đuzgrưwkpdpyvac, côjlxsjlxsu anh màpydn.

“Nószoni cho anh biếxsqut, mơhqfs thấbnlty ámxqfc mộdrhing vềkgzcmxqfi gìkgzc?”

trfdng Thiếxsquu Đwwlsưwkpdhgexng thưwkpdơhqfsng tiếxsquc nhìkgzcn ámxqfnh mắhgext côjlxs, anh nêjlxsn ởllyb cạdxrinh côjlxs mớszoni đuzgrúpvxong, cho dùimqsjlxs bừvdming tỉpvxonh sau cơhqfsn ámxqfc mộdrhing, sẽlfny khôjlxsng vôjlxs vọsjhwng nhưwkpd thếxsqu.

“Em… em mơhqfs anh sẽlfny rờhgexi xa em!” Kỳllyb Hinh khẽlfnyszoni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.