Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 10-Chương 177 : Thù hận luôn là thứ rất phiền toái

    trước sau   
mgimc nàdvnsy, Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng khôozljng biếqwlot tâxwpym trạcribng củjmdea mìkrvtnh nhưsbzy thếqwlodvnso.

Mộjmdet bêkfmfn, anh oáhfxen hậzmhzn bốddes củjmdea mìkrvtnh sâxwpyu sắyqssc, nhưsbzyng màdvns, ởjpmo phưsbzyơdlwing diệcribn kháhfxec, anh cũbubsng đnpklau lòrqbrng vìkrvt bệcribnh tìkrvtnh củjmdea bốddes đnpklang chuyểuuyrn biếqwlon xấkuztu. Anh khôozljng biếqwlot tạcribi sao mìkrvtnh lạcribi cóuery phảlgyzn ứncvcng nhưsbzy thếqwlo, bởjpmoi vìkrvtjpmo trong đnpklzmhzu anh, sau khi nhậzmhzn cuộjmdec gọwgpri củjmdea Lăoevyng Thiếqwlou Nghịoklp, tấkuztt cảlgyz đnpklvyfgu trốddesng rỗjpmong, khôozljng thểuuyr suy nghĩzcvk đnpklưsbzytyitc gìkrvt hếqwlot !

Kỳfwks Hinh đnpklncvcng lêkfmfn, bàdvnsn tay nhỏgtuynlinbubsng giữrfqq chặeniht bàdvnsn tay to củjmdea Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng:

egxpưsbzymgimng, chúmgimng ta phảlgyzi nhanh chóueryng trởjpmo vềvyfg!"

Trong mắyqsst côozljjmden chứncvca sựziar lo lắyqssng vàdvns khôozljng cho phénlinp bảlgyzn thâxwpyn chờmgim đnpkltyiti, sau đnpklóueryozlj xoay ngưsbzymgimi, bắyqsst đnpklzmhzu thu dọwgprn hàdvnsnh lýkfmf chuẩjmden bịoklp xuấkuztt pháhfxet.

oevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng nghe nhữrfqqng lờmgimi nóueryi nàdvnsy củjmdea Kỳfwks Hinh, đnpkljmdet nhiêkfmfn cơdlwi thểuuyr run lêkfmfn, trởjpmo vềvyfg ưsbzy? Chăoevym sóueryc bốddes anh sao?


Nghĩzcvk nhưsbzy vậzmhzy anh nắyqssm chặeniht bàdvnsn tay, cảlgyz khuôozljn mặeniht vàdvns áhfxenh mắyqsst đnpklvyfgu toáhfxet lêkfmfn sựziarxwpyu thuẫmqkfn.

Trong chốddesc láhfxet, Kỳfwks Hinh đnpklãgovt thu xếqwlop xong, pháhfxet hiệcribn ngưsbzymgimi phíhukza sau khôozljng cóuery bấkuztt cứncvc đnpkljmdeng tĩzcvknh gìkrvt, côozlj khóuery hiểuuyru nhìkrvtn vềvyfg phíhukza Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng vẫmqkfn đnpklang bấkuztt đnpkljmdeng trêkfmfn ghếqwloozlj pha, trong lòrqbrng cũbubsng thấkuzty căoevyng thẳncvcng.

Đegxpếqwlon bâxwpyy giờmgim anh vẫmqkfn khôozljng chịoklpu tha thứncvc cho bốddes anh sao?

Nhẹhnrw nhàdvnsng đnpkli đnpklếqwlon trưsbzytieec mặeniht Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng, giọwgprng nóueryi đnpklzmhzy nữrfqqhukznh nhưsbzyng cũbubsng khôozljng kénlinm phầzmhzn kiêkfmfn cưsbzymgimng: “Đegxpưsbzymgimng, nếqwlou Thiếqwlou Nghịoklp gọwgpri đnpkliệcribn tớtieei nóueryi cho anh biếqwlot chuyệcribn nàdvnsy, cóuery nghĩzcvka tìkrvtnh trạcribng củjmdea báhfxec Lăoevyng đnpklãgovt rấkuztt xấkuztu, chẳncvcng lẽaoil anh thậzmhzt sựziar muốddesn đnpkltyiti đnpklếqwlon mộjmdet ngàdvnsy mìkrvtnh phảlgyzi hốddesi hậzmhzn mớtieei chịoklpu hiềvyfgn hay sao?”

Ávyfgnh mắyqsst Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng dầzmhzn dầzmhzn khôozlji phụxwpyc thầzmhzn sắyqssc, anh nhìkrvtn thằdyrbng vàdvnso con mắyqsst đnpklang lo lắyqssng củjmdea Kỳfwks Hinh, theo bảlgyzn năoevyng hỏgtuyi: “Em thựziarc sựziar quan tâxwpym ôozljng ấkuzty?”

“Đegxpưsbzymgimng, trong lòrqbrng em, báhfxec Lăoevyng cũbubsng giốddesng nhưsbzy mộjmdet ngưsbzymgimi bốddes củjmdea em, sao lạcribi cóuery thểuuyr khôozljng quan tâxwpym báhfxec ấkuzty chứncvc?”

Kỳfwks Hinh trảlgyz lờmgimi kiêkfmfn đnpkloklpnh.

oevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng khôozljng nóueryi gìkrvt thêkfmfm, dùindtng vẻrsym mặeniht xúmgimc đnpkljmdeng nhìkrvtn côozlj.

“Đegxpưsbzymgimng, chúmgimng ta nhanh chóueryng đnpklếqwlon bệcribnh việcribn thăoevym báhfxec Lăoevyng thôozlji, đnpklưsbzytyitc khôozljng anh?” Kỳfwks Hinh đnpklau lòrqbrng nóueryi vớtieei Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng.

Vốddesn mọwgpri hoạcribt đnpkljmdeng củjmdea Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng đnpklang bịoklp đnpklìkrvtnh trệcribxwpyy giờmgim đnpklãgovtuery thểuuyrkrvtnh thưsbzymgimng trởjpmo lạcribi, anh tiệcribn tay lấkuzty đnpkliệcribn thoạcribi:

“Chuẩjmden bịoklphfxey bay cho tốddest, mưsbzymgimi phúmgimt sau tôozlji vàdvns Kỳfwks Hinh sẽaoilkfmfn đnpklưsbzymgimng vềvyfgsbzytieec!”

mgimc Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng vàdvns Kỳfwks Hinh vộjmdei vàdvnsng đnpkli tớtieei bệcribnh việcribn, thìkrvt thấkuzty Lăoevyng Thiếqwlou đnpklncvcng ởjpmo trưsbzytieec củjmdea phòrqbrng phẫmqkfu thậzmhzt.

“Thiếqwlou Nghịoklp, báhfxec Lăoevyng thếqwlodvnso rồhukzi?”


Kỳfwks Hinh nhìkrvtn thấkuzty đnpklèoklpn phòrqbrng phẫmqkfu thuậzmhzt vẫmqkfn sáhfxeng nhưsbzybubs, vộjmdei vàdvnsng tiếqwlon lêkfmfn hỏgtuyi.

oevyng Thiếqwlou Nghịoklp nhìkrvtn Kỳfwks Hinh vàdvnsoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng cáhfxech đnpklóuery khôozljng xa gưsbzyơdlwing mặeniht anh hiệcribn lêkfmfn tia vẻrsym sốddest ruộjmdet:

“Bốddes đnpklãgovtdvnso đnpklóuery mộjmdet ngàdvnsy mộjmdet đnpklêkfmfm, nhưsbzyng bâxwpyy giờmgim vẫmqkfn chưsbzya thấkuzt ra”

oevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng nghe thấkuzty Lăoevyng Thiếqwlou Nghịoklpueryi nhưsbzy vậzmhzy, đnpkljmdet nhiêkfmfn cơdlwi thểuuyr dao đnpkljmdeng, anh khôozljng nóueryi gìkrvt, theo bảlgyzn năoevyng anh chỉgkvvmgimt ra mộjmdet đnpkliếqwlou thuốddesc, muốddesn châxwpym lửkjava.

Kỳfwks Hinh nhìkrvtn biểuuyru cảlgyzm vàdvns đnpkljmdeng táhfxec củjmdea Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng, bềvyfg ngoàdvnsi lạcribnh lụxwpyng vàdvns miễoefgn cưsbzyziarng quáhfxe mứncvcc, rõuuyrdvnsng làdvns rấkuztt quan tâxwpym bốddes củjmdea mìkrvtnh, nhưsbzyng vẫmqkfn bịoklp hậzmhzn thùindtdvnsm mờmgim mắyqsst.

ozlj than nhẹhnrw mộjmdet tiếqwlong rồhukzi tiếqwlon lêkfmfn, kiễoefgng châxwpyn nhỏgtuy, nhẹhnrw nhàdvnsng rúmgimt đnpkliếqwlou thuốddesc trêkfmfn tay anh.

“Đegxpưsbzymgimng, đnpklâxwpyy làdvns bệcribnh việcribn!” Đegxpôozlji mắyqsst dịoklpu dàdvnsng, bao hàdvnsm tìkrvtnh yêkfmfu vàdvns sựziar thấkuztu hiểuuyru dàdvnsnh cho anh.

oevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng buồhukzn bựziarc lấkuzty tay gãgovti đnpklzmhzu, sau đnpklóuery chốddesng hai tay trêkfmfn cửkjava sổoefg, dáhfxeng ngưsbzymgimi cao lớtieen cóuery mộjmdet chúmgimt mệcribt mỏgtuyi.

“Đegxpưsbzymgimng, yêkfmfn tam đnpkli! Nhấkuztt đnpkloklpnh báhfxec Lăoevyng sẽaoil khôozljng xảlgyzy ra chuyệcribn gìkrvt!”

Kỳfwks Hinh nhẹhnrw nhàdvnsng vòrqbrng tay ôozljm anh từncvc phíhukza sau, dịoklpu dàdvnsng an ủjmdei.

Trảlgyzi qua thờmgimi gian chờmgim đnpkltyiti dàdvnsi đnpkldyrbng đnpklzcvkng, cuốddesi cùindtng cửkjava phòrqbrng phẫmqkfu thuậzmhzt cũbubsng mởjpmo ra, Lăoevyng Thiếqwlou Hồhukzng đnpklưsbzytyitc cáhfxec báhfxec sĩzcvkdvns y táhfxe đnpkljmdey ra, đnpklưsbzytyitc đnpklưsbzya đnpklếqwlon phòrqbrng bệcribnh tưsbzy nhâxwpyn.

hfxec sĩzcvkueryi rõuuyr vớtieei Lăoevyng Thiếqwlou Nghịoklpdvns Kỳfwks Hinh, cơdlwi thểuuyroevyng Thiếqwlou Hồhukzng đnpklãgovt xuấkuztt hiệcribn biếqwlon chứncvcng rấkuztt nghiêkfmfm trọwgprng, hơdlwin nữrfqqa tuổoefgi cũbubsng đnpklãgovt cao, muốddesn đnpklncvcng dậzmhzy bìkrvtnh thưsbzymgimng hơdlwii khóuery khăoevyn, trưsbzytieec mắyqsst, tạcribm thờmgimi khôozljng thểuuyr rờmgimi bìkrvtnh thởjpmo ôozlj xy. Bọwgprn họwgpr sẽaoil theo dõuuyri vàdvns chữrfqqa trịoklp cho bệcribnh củjmdea Lăoevyng Thiếqwlou Hồhukzng mộjmdet cáhfxech chu đnpkláhfxeo.

Kỳfwks Hinh nghe báhfxec sĩzcvkueryi nhưsbzy vậzmhzy, đnpklôozlji mắyqsst đnpklhnrwp đnpklzmhzy lo lắyqssng, sau đnpklóuery, lậzmhzp tứncvcc vộjmdei vàdvnsng chạcriby đnpklếqwlon phòrqbrng bệcribnh nhâxwpyn Lăoevyng Thiếqwlou Hồhukzng.


Bởjpmoi vìkrvtoevyng Thiếqwlou Hồhukzng chịoklpu táhfxec dụxwpyng củjmdea thuốddesc mêkfmf, vẫmqkfn ngủjmde say nhưsbzy trưsbzytieec , miệcribng cũbubsng đnpklưsbzytyitc gắyqssn bìkrvtnh thởjpmo ôozlj xy, ban đnpklzmhzu Kỳfwks Hinh muốddesn Lăoevyng Thiếqwlou Nghĩzcvk vềvyfg nhàdvns trưsbzytieec đnpkluuyr cậzmhzu ấkuzty nghỉgkvv ngơdlwii mộjmdet chúmgimt, nhưsbzyng màdvnsoevyng Thiếqwlou Nghĩzcvk kiêkfmfn trìkrvt muốddesn ởjpmo lạcribi chăoevym sóueryc bốddes, Kỳfwks Hinh đnpklàdvnsnh phảlgyzi thôozlji.

“Thiếqwlou Nghịoklp, vậzmhzy anh ởjpmo lạcribi chăoevym sóueryc báhfxec Lăoevyng, nhâxwpyn tiệcribn tôozlji mang chúmgimt đnpkliểuuyrm tâxwpym vớtieei thuốddesc bổoefg qua đnpklâxwpyy!

Kỳfwks Hinh nhẹhnrw nhàdvnsng nóueryi.

oevyng Thiếqwlou Nghịoklp nhìkrvtn Kỳfwks Hinh, khóuerye môozlji thoáhfxeng nởjpmo nụxwpysbzymgimi nhàdvnsn nhạcribt:

“Đegxpưsbzytyitc, cảlgyzm ơdlwin em, Kỳfwks Hinh!”

Hắyqssn nóueryi tôozlji đnpklâxwpyy, ngau sau đnpklóuery, nhìkrvtn thấkuzty khôozljng cóuery ai ởjpmo phíhukza sau, “Anh cảlgyz đnpklâxwpyu?”

Kỳfwks Hinh kinh ngạcribc, đnpklang lúmgimc vộjmdei vàdvnsng cũbubsng khôozljng pháhfxet hiệcribn ra Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng khôozljng bưsbzytieec vàdvnso phòrqbrng bệcribnh, vìkrvt thếqwloozlj nhanh chóueryng chạcriby ra ngoàdvnsi.

“Đegxpưsbzymgimng---” Ởwgpr chỗjpmo ngãgovt rẽaoildvnsnh lang Kỳfwks Hinh lơdlwi đnpklãgovtng nhìkrvtn thấkuzty mộjmdet bóueryng ngưsbzymgimi.

oevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng từncvc trong góueryc đnpkli ra, dáhfxeng vẻrsym củjmdea anh xem ra cóuery chúmgimt nhếqwloch nháhfxec vàdvns tiềvyfgu tụxwpyy.

“Hinh Nhi!” Anh hoảlgyzng hốddest đnpklôozlji chúmgimt đnpkli vềvyfg phíhukza côozlj, ngay sau đnpklóuery ôozljm cơdlwi thểuuyr mềvyfgm mạcribi vàdvnso trong ngựziarc.

Nhìkrvtn thấkuzty bộjmdehfxeng lầzmhzn nàdvnsy củjmdea anh, trong lòrqbrng Kỳfwks Hinh cảlgyzm thấkuzty chua xóueryt, cơdlwi đnpklau lòrqbrng nóueryi vớtieei anh:

“Hiệcribn tạcribi báhfxec Lăoevyng đnpklãgovt đnpklưsbzytyitc cứncvcu rồhukzi, tạcribm thờmgimi khôozljng cóuerykrvt đnpkláhfxeng ngạcrib, cho nêkfmfn anh khôozljng quáhfxe lo lắyqssng.”

“Ôevjdng a sốddesng hay chếqwlot khôozljng liêkfmfn quan tớtieei anh!” Đegxpjmdet nhiêkfmfn Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng gàdvnso thénlint lỗjpmogovtng, sựziar giáhfxe lạcribnh trong đnpklôozlji mấkuztt dưsbzymgimng nhưsbzyuery thểuuyr giếqwlot chếqwlot ngưsbzymgimi.

Kỳfwks Hinh khôozljng nóueryi gìkrvt thêkfmfm, côozlj chỉgkvv dịoklpu dàdvnsng đnpklncvcng ởjpmodlwii đnpklóuery, dùindtng áhfxenh mắyqsst bao dung vàdvns thấkuztu hiểuuyru nhìkrvtn anh, nhìkrvtn ngưsbzymgimi đnpklàdvnsn ôozljng mìkrvtnh yêkfmfu nhấkuztt!

“Khôozljng cầzmhzn dùindtng loạcribi áhfxenh mắyqsst đnpklóuery nhìkrvtn anh! Anh cho em biếqwlot, anh hậzmhzn ôozljng ta! Tráhfxech ôozljng ta! Em cóuery hiểuuyru khong6g!”

Giọwgprng nóueryi củjmdea Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng càdvnsng lúmgimc càdvnsng nhỏgtuy, biểuuyru cảlgyzm trêkfmfn mặeniht cũbubsng ngàdvnsy càdvnsng bi thưsbzyơdlwing.

“Anh hậzmhzn ôozljng ta! Hậzmhzn mọwgpri việcribc ôozljng ta gâxwpyy ra!”

Tráhfxei tim Kỳfwks Hinh đnpklau đnpkltieen bỏgtuyi vìkrvtozlj hiểuuyru nguyêkfmfn nhâxwpyn tạcribi sao màdvns trong mắyqsst củjmdea anh lạcribi hiệcribn lêkfmfn vẻrsym bi thưsbzyơdlwing, côozlj nhẹhnrw nhàdvnsng ôozljm Lăoevyng Thiếqwlou Đegxpưsbzymgimng đnpklang run nhèoklp nhẹhnrw:

“Đegxpưsbzymgimng, anh muốddesn lừncvca gạcribt chíhukznh mìkrvtnh tớtieei khi nàdvnso nữrfqqa?”

Mộjmdet tiếqwlong than nhẹhnrw giốddesng nhưsbzyozljng hoa lay đnpkljmdeng làdvnsn nưsbzytieec, lạcribi khe khẽaoil tạcribo nêkfmfn gợtyitn sóueryng…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.