Vô Thượng Sát Thần

Chương 3255 : Lãng Phí Thời Gian

    trước sau   
“Biệhobyn pháochhp gìlkmm?” Tiểsljju Kim áochhnh mắmrhct sáochhng lêvcgxn, khôcjakng chúrqvtt nghĩxxhv ngợdilni hỏdruyi.

Tiêvcgxu Phàlowrm tríjzyf tuệhoby, hắmrhcn làlowr lạgddui quáochhlowrvdcolowrng, Tiêvcgxu Phàlowrm muốchgsn ra biệhobyn pháochhp, tuyệhobyt đqdvbchgsi so vớtsqii hắmrhcn muốchgsn đqdvbáochhng tin rấdruyt nhiềtftbu.

“~~~ cáochhi nàlowry.” Tiêvcgxu Phàlowrm chậbaufm rãvcgxi xòprfve bàlowrn tay ra, lòprfvng bàlowrn tay lậbaufp tứnnqoc xuấdruyt hiệhobyn 1 đqdvblowrn ngọgdjen lửkgaca màlowru tửkgac kim, đqdvbafcpu đqdvblxzti vưckkkơfshbng miệhobyn, chíjzyfcjakn quýpwcu khíjzyf.

Hỏdruya diễkicsm khôcjakng đqdvbsljjc biệhobyt vậbauft, chíjzyfnh làlowr Chíjzyfcjakn Phầafcpn Thiêvcgxn Viêvcgxm.

“Ngưckkkơfshbi làlowr muốchgsn cho hắmrhcn luyệhobyn hóefyra Kim Phi Lâafnrn châafnrn linh, thay thếoeck hắmrhcn trởtftb thàlowrnh Tháochhnh Hỏdruya Long Sưckkk tộlxztc thiếoecku chủhoby?” Tiểsljju Kim hiểsljju thôcjakng suốchgst tớtsqii.

Nhữuqvlng năugxym nàlowry, hắmrhcn đqdvbãvcgx trảcskpi qua quáochh nhiềtftbu chuyệhobyn, sớtsqim đqdvbãvcgx khôcjakng phảcskpi lấdruyy trưckkktsqic kia đqdvbơfshbn thuầafcpn vôcjak tri tiểsljju Kim.


“Ngưckkkơfshbi cóefyr vấdruyn đqdvbtftb hay khôcjakng?” Tiêvcgxu Phàlowrm nhìlkmmn chăugxym chúrqvt Chíjzyfcjakn Phầafcpn Thiêvcgxn Viêvcgxm nóefyri.

“Khôcjakng cóefyr vấdruyn đqdvbtftb! Hỏdruya tộlxztc thôcjakn phệhoby, vốchgsn làlowr khôcjakng thểsljj tầafcpm thưckkkuqvlng hơfshbn sựosfylkmmnh.” Chíjzyfcjakn Phầafcpn Thiêvcgxn Viêvcgxm thầafcpn sắmrhcc bìlkmmnh tĩxxhvnh nóefyri.

efyrafnry giờuqvlchgsng đqdvbãvcgx đqdvblxztt pháochh đqdvbếoeckn đqdvbếoeck hỏdruya đqdvbgddunh phong, vừvcgxa vặsljjn cầafcpn càlowrng nhiềtftbu hỏdruya diễkicsm tinh hoa, đqdvbdilni ởtftbvcgxn ngưckkkuqvli Tiêvcgxu Phàlowrm, còprfvn khôcjakng bằsxylng tiếoeckn vềtftb Hỏdruya tộlxztc.

Chỉgdduefyrtftb Hỏdruya tộlxztc, hắmrhcn mớtsqii đqdvbưckkkdilnc càlowrng nhiềtftbu hỏdruya diễkicsm tinh hoa, tưckkkơfshbng lai mớtsqii cóefyrfshb hộlxzti, đqdvblxztt pháochh tháochhnh hỏdruya cấdruyp đqdvblxzt.

afnry giờuqvllowrng làlowrefyrfshb đqdvbgddui hỏdruya linh đqdvbsljjefyr thôcjakn phệhoby, hắmrhcn lạgddui làlowrm sao cóefyr thểsljj bỏdruy lỡubgz tốchgst nhưckkk vậbaufy cơfshb hộlxzti đqdvbâafnry?

“Vậbaufy cứnnqolowrm nhưckkk thếoeck, sơfshb đqdvbgddui hỏdruya linh đqdvbchgsi ta vôcjak dụnnqong.” Tiểsljju Kim gậbauft đqdvbafcpu nóefyri, lúrqvtc nàlowry mớtsqii ngẩtftbng đqdvbafcpu nhìlkmmn vềtftb phíjzyfa xa xa Kim Linh tứnnqockkktsqing cùadhxng Kim Phi Lâafnrn.

Kim Linh tứnnqockkktsqing thựosfyc lựosfyc khôcjakng tệhoby, cóefyr thểsljj Kim Phi Lâafnrn càlowrng thêvcgxm mạgddunh mẽwekvochh đqdvbgdduo, cáochhi kia linh hồfjxnn chiếoeckm cứnnqo nhụnnqoc thểsljj củhobya hắmrhcn vềtftb sau, trựosfyc tiếoeckp đqdvblxztt pháochh đqdvbếoeckn Tháochhnh Đmjywếoeck cảcskpnh.

Ngay từvcgx đqdvbafcpu Kim Linh tứnnqockkktsqing vẫpaxin còprfvn thưckkkdilnng phong, nhưckkkng rấdruyt nhanh liềtftbn bịtttc Kim Phi Lâafnrn đqdvbèheypvcgxn đqdvbáochhnh, mấdruyy ngưckkkuqvli ngọgdjen lửkgaca trêvcgxn ngưckkkuqvli đqdvbtftbu trởtftbvcgxn ảcskpm đqdvbgddum ôcjak quang.

“Liềtftbn bằsxylng cáochhc ngưckkkơfshbi, cũchgsng muốchgsn đqdvbchgsi đqdvbtttcch vớtsqii ta?” Kim Phi Lâafnrn tùadhxy tiệhobyn cưckkkuqvli to, mởtftb ra miệhobyng to nhưckkk chậbaufu máochhu, cắmrhcn mộlxztt cáochhi trong đqdvbóefyr mộlxztt đqdvbafcpu Tháochhnh Hỏdruya Long Sưckkk trêvcgxn ngưckkkuqvli mảcskpng lớtsqin hỏdruya diễkicsm.

ochhi kia Tháochhnh Hỏdruya Long Sưckkkvcgxu r3n khôcjakng thôcjaki, nhao nhao hưckkktsqing phíjzyfa sau thốchgsi lui, khôcjakng dáochhm tớtsqii gầafcpn Kim Phi Lâafnrn mảcskpy may.

“1 đqdvbáochhm phếoeck vậbauft!” Kim Phi Lâafnrn lạgddunh lùadhxng cưckkkuqvli mộlxztt tiếoeckng, mộlxztt đqdvbôcjaki đqdvbdruy thắmrhcm con ngưckkkơfshbi hưckkktsqing vềtftb tiểsljju Kim, lạgddunh giọgdjeng nóefyri: “Lầafcpn trưckkktsqic khôcjakng gi3t chếoeckt ngưckkkơfshbi, làlowr ngưckkkơfshbi hảcskpo vậbaufn, lầafcpn nàlowry, ngưckkkơfshbi lạgddui khôcjakng cơfshb hộlxzti.”

Dứnnqot lờuqvli, Kim Phi Lâafnrn đqdvbgddup khôcjakng màlowrvcgxn, hưckkktsqing vềtftb tiểsljju Kim chỗyvdf đqdvbang từvcgxng bưckkktsqic đqdvbi tớtsqii.

Hắmrhcn tựosfya nhưckkk đqdvbãvcgx thấdruyy tiểsljju Kim quỳnnqo xuốchgsng cầafcpu xin tha thứnnqo mộlxztt màlowrn, lấdruyy hắmrhcn Tháochhnh Đmjywếoeck cảcskpnh tu vi, còprfvn cóefyr ai làlowr đqdvbchgsi thủhoby củhobya hắmrhcn?


Tiểsljju Kim thầafcpn sắmrhcc lạgddunh lùadhxng, trêvcgxn ngưckkkuqvli hàlowrn khíjzyflowrng ngàlowry càlowrng cưckkkuqvlng thịtttcnh lêvcgxn, lôcjakng trêvcgxn ngưckkkuqvli pháochht càlowrng làlowr giốchgsng nhưckkklowrn băugxyng thầafcpn giáochhp, bao trùadhxm toàlowrn thâafnrn.

So vớtsqii nhữuqvlng cáochhi kia Tháochhnh Hỏdruya Long Sưckkk, nóefyr hiệhobyn tạgddui tạgdduo hìlkmmnh càlowrng thêvcgxm uy vũchgsochh khíjzyf.

“Ta tớtsqii a!” Tiêvcgxu Phàlowrm khôcjakng biếoeckt tiểsljju Kim thựosfyc lựosfyc làlowrm sao, nhưckkkng tiểsljju Kim chỉgddulowr Đmjywgddui Đmjywếoeck cảcskpnh đqdvbgddunh phong, cóefyr thểsljj chưckkka chắmrhcc làlowr Tháochhnh Đmjywếoeck cảcskpnh Kim Phi Lâafnrn đqdvbchgsi thủhoby.

Tiểsljju Kim còprfvn muốchgsn nóefyri đqdvbiềtftbu gìlkmm, Tiêvcgxu Phàlowrm đqdvbãvcgx đqdvbgddup khôcjakng tiếoeckn lêvcgxn, khôcjakng thểsljjlowrm gìlkmm kháochhc hơfshbn nóefyri: “Tam ca, cẩtftbn thậbaufn mộlxztt chúrqvtt.”

Tiêvcgxu Phàlowrm cũchgsng khôcjakng quay đqdvbafcpu lạgddui gậbauft gậbauft đqdvbafcpu, hắmrhcn rấdruyt muốchgsn nóefyri, cáochhi nàlowry Kim Phi Lâafnrn, thậbauft đqdvbúrqvtng làlowr khôcjakng đqdvbáochhng giáochhlkmm hắmrhcn cẩtftbn thậbaufn.

“Đmjywem sơfshb đqdvbgddui hỏdruya linh cùadhxng châafnrn linh giao ra, bảcskpn thâafnrn xéidxso đqdvbi, khôcjakng nêvcgxn lãvcgxng phíjzyf thờuqvli gian củhobya ta.” Tiêvcgxu Phàlowrm lăugxyng khôcjakng màlowr đqdvbnnqong, phíjzyfa dưckkktsqii biểsljjn dung nham bốchgsc lêvcgxn khôcjakng thôcjaki, nhiệhobyt khíjzyf bốchgsc hơfshbi lêvcgxn.

Kim Linh tứnnqockkktsqing kinh ngạgdduc nhìlkmmn Tiêvcgxu Phàlowrm, bọgdjen họgdje đqdvbtftbu khôcjakng biếoeckt Tiêvcgxu Phàlowrm ởtftb đqdvbâafnru ra tựosfy tin, đqdvbâafnry chíjzyfnh làlowr so vớtsqii bọgdjen hắmrhcn liêvcgxn thủhobychgsng cưckkkuqvlng đqdvbgddui hơfshbn Tháochhnh Đmjywếoeck cảcskpnh a.

Tiêvcgxu Phàlowrm coi nhưckkk mạgddunh hơfshbn bọgdjen họgdje, thếoeck nhưckkkng mạgddunh bấdruyt quáochh thờuqvli khắmrhcc nàlowry Kim Phi Lâafnrn a.

Tiểsljju Kim cũchgsng làlowr áochhnh mắmrhct sáochhng quắmrhcc, áochhnh mắmrhct bêvcgxn trong cóefyr vẻzwxe mong đqdvbdilni, mấdruyy chụnnqoc năugxym khôcjakng thấdruyy huynh đqdvbhoby, bâafnry giờuqvl lạgddui đqdvbgddut đqdvbếoeckn nhưckkk thếoecklowro đqdvblxzt cao đqdvbâafnry?

“Ha ha, ngưckkkơfshbi mộlxztt cáochhi Nhâafnrn tộlxztc tiểsljju tửkgac, khôcjakng nêvcgxn tớtsqii xen vàlowro việhobyc củhobya ngưckkkuqvli kháochhc, tấdruyt nhiêvcgxn ngưckkkơfshbi muốchgsn chếoeckt, bảcskpn đqdvbếoeck thàlowrnh toàlowrn ngưckkkơfshbi.” Kim Phi Lâafnrn căugxyn bảcskpn khôcjakng mắmrhct nhìlkmmn thẳafnrng Tiêvcgxu Phàlowrm mộlxztt cáochhi.

Nhâafnrn tộlxztc cáochh thểsljj thựosfyc lựosfyc, cùadhxng Tiêvcgxn Linh tộlxztc Hỏdruya tộlxztc so sáochhnh, chêvcgxnh lệhobych nhiềtftbu lắmrhcm, căugxyn bảcskpn khôcjakng còprfvn cùadhxng mộlxztt cáochhi cấdruyp đqdvblxzt.

efyri xong, Kim Phi Lâafnrn háochh mồfjxnm phun ra mộlxztt đqdvbgdduo kim sắmrhcc hỏdruya trụnnqo, bay thẳafnrng Tiêvcgxu Phàlowrm màlowr đqdvbếoeckn.

~~~ nhưckkkng màlowr, Tiêvcgxu Phàlowrm lạgddui làlowr đqdvbnnqong tạgddui chỗyvdf khôcjakng nhúrqvtc nhíjzyfch, Kim Phi Lâafnrn còprfvn tưckkktftbng rằsxylng Tiêvcgxu Phàlowrm sợdiln choáochhng váochhng, liềtftbn chạgdduy trốchgsn đqdvbtftbu quêvcgxn.


“Chạgdduy mau!” Kim Linh tứnnqockkktsqing sắmrhcc mặsljjt biếoeckn hóefyra, bậbaufc nàlowry báochh đqdvbgdduo hỏdruya diễkicsm, nếoecku làlowr đqdvbáochhnh trúrqvtng Tiêvcgxu Phàlowrm, đqdvbochhn chừvcgxng khôcjakng chếoeckt cũchgsng sẽwekv lộlxztt da.

Chỉgddulowr, Tiêvcgxu Phàlowrm vẫpaxin nhưckkkchgs khôcjakng hềtftb bịtttc lay đqdvblxztng, Kim Linh tứnnqockkktsqing đqdvbãvcgx khôcjakng đqdvbàlowrnh lòprfvng nhắmrhcm hai mắmrhct lạgddui.

Bấdruyt quáochh, khi bọgdjen hắmrhcn lầafcpn nữuqvla mởtftb hai mắmrhct ra lúrqvtc, khôcjakng khỏdruyi trợdilnn mắmrhct hốchgsc mồfjxnm, trong mắmrhct đqdvbtftbu làlowr khôcjakng thểsljjckkktftbng tưckkkdilnng nổjaqji.

Chỉgddu thấdruyy Tiêvcgxu Phàlowrm trưckkktsqic ngưckkkuqvli, mộlxztt vòprfvng hỏdruya diễkicsm đqdvblxztng thiêvcgxn đqdvbvcgxn cuồfjxnng xoay tròprfvn, Kim Phi Lâafnrn phúrqvtn ra tấdruyt cảcskp hỏdruya diễkicsm, tấdruyt cảcskp đqdvbtftbu bịtttcochhi kia hỏdruya diễkicsm đqdvblxztng thiêvcgxn hấdruyp thu khôcjakng còprfvn mộlxztt mảcskpnh.

Đmjywvcgxng nóefyri thiêvcgxu chếoeckt Tiêvcgxu Phàlowrm, chíjzyfnh làlowr tớtsqii gầafcpn Tiêvcgxu Phàlowrm cũchgsng khóefyr khăugxyn.

“Đmjywgdduo Hỏdruya Hồfjxnng Lôcjak?” Kim Linh tứnnqockkktsqing híjzyft mộlxztt hơfshbi lạgddunh, nhưckkk nhưckkk nhìlkmmn quáochhi vậbauft nhìlkmmn xem Tiêvcgxu Phàlowrm.

Khóefyr tráochhch hắmrhcn khôcjakng hềtftb bịtttc lay đqdvblxztng, cóefyr đqdvbưckkkdilnc Đmjywgdduo Hỏdruya Hồfjxnng Lôcjak Tiêvcgxu Phàlowrm, xáochhc thựosfyc khôcjakng cầafcpn thiếoeckt e ngạgddui Kim Phi Lâafnrn.

“Sảcskpng khoáochhi, lạgddui đqdvbếoeckn!” Vôcjak Tậbaufn Đmjywlxztng Thiêvcgxn bêvcgxn trong, truyềtftbn đqdvbếoeckn Vôcjak Tậbaufn Chi Hỏdruya cầafcpn ăugxyn đqdvbòprfvn thanh âafnrm.

Nhữuqvlng ngọgdjen lửkgaca nàlowry, đqdvbchgsi vớtsqii nóefyrlowrefyri, thếoeck nhưckkkng làlowr vậbauft đqdvbgddui bổjaqj, đqdvbếoeckn bao nhiêvcgxu, hấdruyp thu bao nhiêvcgxu.

“Tíjzyfnh làlowr ngưckkkơfshbi hảcskpo vậbaufn!” Kim Phi Lâafnrn lạgddunh rêvcgxn mộlxztt tiếoeckng, quay ngưckkkuqvli liềtftbn chuẩtftbn bịtttc đqdvbàlowro tẩtftbu.

Thếoeck nhưckkkng làlowr, Tiêvcgxu Phàlowrm lạgddui làlowrm sao cóefyr thểsljj nhưckkkuqvlng hắmrhcn chạgdduy thoáochht đqdvbâafnry?

Kim Phi Lâafnrn vừvcgxa mớtsqii quay ngưckkkuqvli, Tiêvcgxu Phàlowrm liềtftbn xuấdruyt hiệhobyn ởtftb trưckkktsqic mặsljjt hắmrhcn, chặsljjn đqdvbưckkkuqvlng đqdvbi củhobya hắmrhcn lạgddui.

“Tu La đqdvbgddui thếoeck giớtsqii!”


Tiêvcgxu Phàlowrm khẽwekvefyri mộlxztt tiếoeckng, 1 cáochhi hôcjaki hắmrhcc sắmrhcc tuyềtftbn qua từvcgx trêvcgxn ngưckkkuqvli hắmrhcn bộlxztc pháochht ra, trong nháochhy mắmrhct đqdvbem Kim Phi Lâafnrn thâafnrn thểsljj cho chéidxsm vỡubgzochht, hóefyra thàlowrnh từvcgxng đqdvblowrn từvcgxng đqdvblowrn thậbauft nhỏdruy hỏdruya diễkicsm bay vụnnqot hưckkk khôcjakng.

“Têvcgx ~” Kim Lâafnrn tứnnqockkktsqing híjzyft mộlxztt hơfshbi lạgddunh, chỉgddu cảcskpm thấdruyy trong lòprfvng mãvcgxnh liệhobyt run rẩtftby, da đqdvbafcpu đqdvbtftbu hơfshbi têvcgxvcgx.

~~~ cáochhi kia lấdruyy mộlxztt đqdvbtttcch bốchgsn, đqdvbtftby lui bọgdjen họgdje Kim Linh tứnnqockkktsqing Kim Phi Lâafnrn, lạgddui bịtttc Tiêvcgxu Phàlowrm mộlxztt đqdvbòprfvn giếoeckt đqdvbi?

Nếoecku nhưckkk khôcjakng phảcskpi tậbaufn mắmrhct thấdruyy, đqdvbáochhm ngưckkkuqvli tuyệhobyt đqdvbchgsi sẽwekv khôcjakng tin tưckkktftbng.

Mấdruyy ngưckkkuqvli lúrqvtc nàlowry mớtsqii hồfjxni tưckkktftbng lạgddui vừvcgxa rồfjxni Tiêvcgxu Phàlowrm nóefyri câafnru nóefyri kia, đqdvbsljj Kim Phi Lâafnrn bảcskpn thâafnrn xéidxso đqdvbi, khôcjakng nêvcgxn lãvcgxng phíjzyf hắmrhcn thờuqvli gian.

Hiệhobyn tạgddui xem ra, khôcjakng phảcskpi làlowrvcgxng phíjzyf Tiêvcgxu Phàlowrm thờuqvli gian sao?

“Hắmrhcn rốchgst cuộlxztc làlowr ai?”

“Cho dùadhxlowr Hỏdruya tộlxztc tuyệhobyt thếoeck thiêvcgxn kiêvcgxu Hỏdruya Chíjzyfcjakn, cũchgsng chưckkka chắmrhcc cóefyr thểsljj mộlxztt đqdvbòprfvn miểsljju sáochht Kim Phi Lâafnrn a?”

Kim Linh tứnnqockkktsqing kinh ngạgdduc nhìlkmmn Tiêvcgxu Phàlowrm, nhâafnrn loạgddui đqdvbáochhng sợdiln nhưckkk thếoeck tu sĩxxhv, tuyệhobyt đqdvbchgsi khôcjakng phảcskpi khôcjakng cóefyr tiếoeckng tăugxym gìlkmm hạgddung ngưckkkuqvli.

Bốchgsn ngưckkkuqvli trong lòprfvng âafnrm thầafcpm thềtftb, bấdruyt kểsljj nhưckkk thếoecklowro khôcjakng nêvcgxn đqdvbmrhcc tộlxzti Tiêvcgxu Phàlowrm, nhâafnrn vậbauft bậbaufc nàlowry, cũchgsng khôcjakng phảcskpi bọgdjen họgdjeefyr thểsljj đqdvbmrhcc tộlxzti nổjaqji.

“Tam ca mạgddunh nhưckkk vậbaufy? Chẳafnrng lẽwekv?” Tiểsljju Kim kinh ngạgdduc nhìlkmmn Tiêvcgxu Phàlowrm, ngay sau đqdvbóefyr trong đqdvbafcpu khôcjakng khỏdruyi hồfjxni tưckkktftbng lạgddui mộlxztt cáochhi têvcgxn: “Kiếoeckm Hồfjxnng Trầafcpn chíjzyfnh làlowr tam ca?”

“Nóefyri khôcjakng nêvcgxn lãvcgxng phíjzyf thờuqvli gian, ngưckkkơfshbi khôcjakng tin.” Tiêvcgxu Phàlowrm lạgddui tựosfya nhưckkklowrm mộlxztt chuyệhobyn béidxs nhỏdruy khôcjakng đqdvbáochhng kểsljj mộlxztt dạgddung.

Buôcjakng tay 1 chiêvcgxu, hai đqdvbáochhm lửkgaca bay vụnnqot màlowr tớtsqii, tiệhobyn tay kíjzyfn đqdvbáochho đqdvbưckkka cho Chíjzyfcjakn Phầafcpn Thiêvcgxn Viêvcgxm, trầafcpm giọgdjeng nóefyri: “Luyệhobyn hóefyra bọgdjen chúrqvtng!”

“Làlowr, chủhoby nhâafnrn!” Chíjzyfcjakn Phầafcpn Thiêvcgxn Viêvcgxm kinh hỉgddu hếoeckt sứnnqoc, mộlxztt ngụnnqom nuốchgst vàlowro Kim Phi Lâafnrn châafnrn linh, cùadhxng cáochhi kia sơfshb đqdvbgddui hỏdruya linh.

Muốchgsn triệhobyt đqdvbsljj luyệhobyn hóefyra hai thứnnqo đqdvbfjxnlowry, đqdvbochhn chừvcgxng cũchgsng cầafcpn cầafcpn rấdruyt nhiềtftbu thờuqvli gian.

“Tiểsljju Kim, cùadhxng ta trởtftb vềtftb?” Tiêvcgxu Phàlowrm thởtftbafnru, nhìlkmmn vềtftb phíjzyfa tiểsljju Kim nóefyri.

Nhữuqvlng năugxym nàlowry, tiểsljju Kim cũchgsng đqdvbang bêvcgxn ngoàlowri chịtttcu khôcjakng íjzyft đqdvbau khổjaqj, bâafnry giờuqvl Tiêvcgxu Phàlowrm, đqdvbãvcgxefyr đqdvbhoby thựosfyc lựosfyc phùadhx hộlxzt ngưckkkuqvli bêvcgxn cạgddunh. Tiểsljju Kim nhìlkmmn vềtftb phíjzyfa cáochhi kia Kim Linh tứnnqockkktsqing, cuốchgsi cùadhxng lắmrhcc đqdvbafcpu, áochhnh mắmrhct kiêvcgxn đqdvbtttcnh nóefyri: “Tam ca, ta sẽwekv trởtftb vềtftb, nhưckkkng khôcjakng phảcskpi hiệhobyn tạgddui!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.