Vô Thượng Sát Thần

Chương 3255 : Lãng Phí Thời Gian

    trước sau   
“Biệehjrn phábrkcp gìgoxv?” Tiểlglju Kim ábrkcnh mắsdert sábrkcng lêcljcn, khôspveng chúdrqkt nghĩqwjt ngợlrioi hỏfgici.

Tiêcljcu Phàgxaum trígtsq tuệehjr, hắsdern làgxau lạdhrgi quábrkcgxauemoigxaung, Tiêcljcu Phàgxaum muốpozan ra biệehjrn phábrkcp, tuyệehjrt đlrcapozai so vớqwjti hắsdern muốpozan đlrcaábrkcng tin rấrfert nhiềgzegu.

“~~~ cábrkci nàgxauy.” Tiêcljcu Phàgxaum chậtimam rãktkgi xòyyhke bàgxaun tay ra, lòyyhkng bàgxaun tay lậtimap tứiyezc xuấrfert hiệehjrn 1 đlrcagxaun ngọyhown lửktkga màgxauu tửktkg kim, đlrcaezutu đlrcaodzji vưinrfơlcyfng miệehjrn, chígtsqspven quýzbcg khígtsq.

Hỏfgica diễinrfm khôspveng đlrcayhowc biệehjrt vậtimat, chígtsqnh làgxau Chígtsqspven Phầezutn Thiêcljcn Viêcljcm.

“Ngưinrfơlcyfi làgxau muốpozan cho hắsdern luyệehjrn hóktoaa Kim Phi Lâbpnkn châbpnkn linh, thay thếonrc hắsdern trởhwii thàgxaunh Thábrkcnh Hỏfgica Long Sưinrf tộodzjc thiếonrcu chủogvg?” Tiểlglju Kim hiểlglju thôspveng suốpozat tớqwjti.

Nhữkcjdng năsznmm nàgxauy, hắsdern đlrcaãktkg trảehjri qua quábrkc nhiềgzegu chuyệehjrn, sớqwjtm đlrcaãktkg khôspveng phảehjri lấrfery trưinrfqwjtc kia đlrcaơlcyfn thuầezutn vôspve tri tiểlglju Kim.


“Ngưinrfơlcyfi cóktoa vấrfern đlrcagzeg hay khôspveng?” Tiêcljcu Phàgxaum nhìgoxvn chăsznmm chúdrqk Chígtsqspven Phầezutn Thiêcljcn Viêcljcm nóktoai.

“Khôspveng cóktoa vấrfern đlrcagzeg! Hỏfgica tộodzjc thôspven phệehjr, vốpozan làgxau khôspveng thểlglj tầezutm thưinrfsbfeng hơlcyfn sựhdymgoxvnh.” Chígtsqspven Phầezutn Thiêcljcn Viêcljcm thầezutn sắsderc bìgoxvnh tĩqwjtnh nóktoai.

ktoabpnky giờsbfedrqkng đlrcaãktkg đlrcaodzjt phábrkc đlrcaếonrcn đlrcaếonrc hỏfgica đlrcaevmnnh phong, vừiunaa vặyhown cầezutn càgxaung nhiềgzegu hỏfgica diễinrfm tinh hoa, đlrcalrioi ởhwiicljcn ngưinrfsbfei Tiêcljcu Phàgxaum, còyyhkn khôspveng bằpegang tiếonrcn vềgzeg Hỏfgica tộodzjc.

Chỉevmnktoahwii Hỏfgica tộodzjc, hắsdern mớqwjti đlrcaưinrflrioc càgxaung nhiềgzegu hỏfgica diễinrfm tinh hoa, tưinrfơlcyfng lai mớqwjti cóktoalcyf hộodzji, đlrcaodzjt phábrkc thábrkcnh hỏfgica cấrferp đlrcaodzj.

bpnky giờsbfegxaung làgxauktoalcyf đlrcadhrgi hỏfgica linh đlrcalgljktoa thôspven phệehjr, hắsdern lạdhrgi làgxaum sao cóktoa thểlglj bỏfgic lỡdhrg tốpozat nhưinrf vậtimay cơlcyf hộodzji đlrcaâbpnky?

“Vậtimay cứiyezgxaum nhưinrf thếonrc, sơlcyf đlrcadhrgi hỏfgica linh đlrcapozai ta vôspve dụbpfhng.” Tiểlglju Kim gậtimat đlrcaezutu nóktoai, lúdrqkc nàgxauy mớqwjti ngẩinrfng đlrcaezutu nhìgoxvn vềgzeg phígtsqa xa xa Kim Linh tứiyezinrfqwjtng cùlriong Kim Phi Lâbpnkn.

Kim Linh tứiyezinrfqwjtng thựhdymc lựhdymc khôspveng tệehjr, cóktoa thểlglj Kim Phi Lâbpnkn càgxaung thêcljcm mạdhrgnh mẽsfgvbrkc đlrcadhrgo, cábrkci kia linh hồvlhbn chiếonrcm cứiyez nhụbpfhc thểlglj củogvga hắsdern vềgzeg sau, trựhdymc tiếonrcp đlrcaodzjt phábrkc đlrcaếonrcn Thábrkcnh Đugzuếonrc cảehjrnh.

Ngay từiuna đlrcaezutu Kim Linh tứiyezinrfqwjtng vẫhdymn còyyhkn thưinrflriong phong, nhưinrfng rấrfert nhanh liềgzegn bịcely Kim Phi Lâbpnkn đlrcaècauxcljcn đlrcaábrkcnh, mấrfery ngưinrfsbfei ngọyhown lửktkga trêcljcn ngưinrfsbfei đlrcagzegu trởhwiicljcn ảehjrm đlrcadhrgm ôspve quang.

“Liềgzegn bằpegang cábrkcc ngưinrfơlcyfi, cũdrqkng muốpozan đlrcapozai đlrcacelych vớqwjti ta?” Kim Phi Lâbpnkn tùlrioy tiệehjrn cưinrfsbfei to, mởhwii ra miệehjrng to nhưinrf chậtimau mábrkcu, cắsdern mộodzjt cábrkci trong đlrcaóktoa mộodzjt đlrcaezutu Thábrkcnh Hỏfgica Long Sưinrf trêcljcn ngưinrfsbfei mảehjrng lớqwjtn hỏfgica diễinrfm.

brkci kia Thábrkcnh Hỏfgica Long Sưinrfcljcu r3n khôspveng thôspvei, nhao nhao hưinrfqwjtng phígtsqa sau thốpozai lui, khôspveng dábrkcm tớqwjti gầezutn Kim Phi Lâbpnkn mảehjry may.

“1 đlrcaábrkcm phếonrc vậtimat!” Kim Phi Lâbpnkn lạdhrgnh lùlriong cưinrfsbfei mộodzjt tiếonrcng, mộodzjt đlrcaôspvei đlrcafgic thắsderm con ngưinrfơlcyfi hưinrfqwjtng vềgzeg tiểlglju Kim, lạdhrgnh giọyhowng nóktoai: “Lầezutn trưinrfqwjtc khôspveng gi3t chếonrct ngưinrfơlcyfi, làgxau ngưinrfơlcyfi hảehjro vậtiman, lầezutn nàgxauy, ngưinrfơlcyfi lạdhrgi khôspveng cơlcyf hộodzji.”

Dứiyezt lờsbfei, Kim Phi Lâbpnkn đlrcadhrgp khôspveng màgxaucljcn, hưinrfqwjtng vềgzeg tiểlglju Kim chỗktoa đlrcaang từiunang bưinrfqwjtc đlrcai tớqwjti.

Hắsdern tựhdyma nhưinrf đlrcaãktkg thấrfery tiểlglju Kim quỳgxau xuốpozang cầezutu xin tha thứiyez mộodzjt màgxaun, lấrfery hắsdern Thábrkcnh Đugzuếonrc cảehjrnh tu vi, còyyhkn cóktoa ai làgxau đlrcapozai thủogvg củogvga hắsdern?


Tiểlglju Kim thầezutn sắsderc lạdhrgnh lùlriong, trêcljcn ngưinrfsbfei hàgxaun khígtsqgxaung ngàgxauy càgxaung cưinrfsbfeng thịcelynh lêcljcn, lôspveng trêcljcn ngưinrfsbfei phábrkct càgxaung làgxau giốpozang nhưinrfgxaun băsznmng thầezutn giábrkcp, bao trùlriom toàgxaun thâbpnkn.

So vớqwjti nhữkcjdng cábrkci kia Thábrkcnh Hỏfgica Long Sưinrf, nóktoa hiệehjrn tạdhrgi tạdhrgo hìgoxvnh càgxaung thêcljcm uy vũdrqkbrkc khígtsq.

“Ta tớqwjti a!” Tiêcljcu Phàgxaum khôspveng biếonrct tiểlglju Kim thựhdymc lựhdymc làgxaum sao, nhưinrfng tiểlglju Kim chỉevmngxau Đugzudhrgi Đugzuếonrc cảehjrnh đlrcaevmnnh phong, cóktoa thểlglj chưinrfa chắsderc làgxau Thábrkcnh Đugzuếonrc cảehjrnh Kim Phi Lâbpnkn đlrcapozai thủogvg.

Tiểlglju Kim còyyhkn muốpozan nóktoai đlrcaiềgzegu gìgoxv, Tiêcljcu Phàgxaum đlrcaãktkg đlrcadhrgp khôspveng tiếonrcn lêcljcn, khôspveng thểlgljgxaum gìgoxv khábrkcc hơlcyfn nóktoai: “Tam ca, cẩinrfn thậtiman mộodzjt chúdrqkt.”

Tiêcljcu Phàgxaum cũdrqkng khôspveng quay đlrcaezutu lạdhrgi gậtimat gậtimat đlrcaezutu, hắsdern rấrfert muốpozan nóktoai, cábrkci nàgxauy Kim Phi Lâbpnkn, thậtimat đlrcaúdrqkng làgxau khôspveng đlrcaábrkcng giábrkcgoxv hắsdern cẩinrfn thậtiman.

“Đugzuem sơlcyf đlrcadhrgi hỏfgica linh cùlriong châbpnkn linh giao ra, bảehjrn thâbpnkn xégtsqo đlrcai, khôspveng nêcljcn lãktkgng phígtsq thờsbfei gian củogvga ta.” Tiêcljcu Phàgxaum lăsznmng khôspveng màgxau đlrcaiyezng, phígtsqa dưinrfqwjti biểlgljn dung nham bốpozac lêcljcn khôspveng thôspvei, nhiệehjrt khígtsq bốpozac hơlcyfi lêcljcn.

Kim Linh tứiyezinrfqwjtng kinh ngạdhrgc nhìgoxvn Tiêcljcu Phàgxaum, bọyhown họyhow đlrcagzegu khôspveng biếonrct Tiêcljcu Phàgxaum ởhwii đlrcaâbpnku ra tựhdym tin, đlrcaâbpnky chígtsqnh làgxau so vớqwjti bọyhown hắsdern liêcljcn thủogvgdrqkng cưinrfsbfeng đlrcadhrgi hơlcyfn Thábrkcnh Đugzuếonrc cảehjrnh a.

Tiêcljcu Phàgxaum coi nhưinrf mạdhrgnh hơlcyfn bọyhown họyhow, thếonrc nhưinrfng mạdhrgnh bấrfert quábrkc thờsbfei khắsderc nàgxauy Kim Phi Lâbpnkn a.

Tiểlglju Kim cũdrqkng làgxau ábrkcnh mắsdert sábrkcng quắsderc, ábrkcnh mắsdert bêcljcn trong cóktoa vẻpoza mong đlrcalrioi, mấrfery chụbpfhc năsznmm khôspveng thấrfery huynh đlrcaehjr, bâbpnky giờsbfe lạdhrgi đlrcadhrgt đlrcaếonrcn nhưinrf thếonrcgxauo đlrcaodzj cao đlrcaâbpnky?

“Ha ha, ngưinrfơlcyfi mộodzjt cábrkci Nhâbpnkn tộodzjc tiểlglju tửktkg, khôspveng nêcljcn tớqwjti xen vàgxauo việehjrc củogvga ngưinrfsbfei khábrkcc, tấrfert nhiêcljcn ngưinrfơlcyfi muốpozan chếonrct, bảehjrn đlrcaếonrc thàgxaunh toàgxaun ngưinrfơlcyfi.” Kim Phi Lâbpnkn căsznmn bảehjrn khôspveng mắsdert nhìgoxvn thẳodzjng Tiêcljcu Phàgxaum mộodzjt cábrkci.

Nhâbpnkn tộodzjc cábrkc thểlglj thựhdymc lựhdymc, cùlriong Tiêcljcn Linh tộodzjc Hỏfgica tộodzjc so sábrkcnh, chêcljcnh lệehjrch nhiềgzegu lắsderm, căsznmn bảehjrn khôspveng còyyhkn cùlriong mộodzjt cábrkci cấrferp đlrcaodzj.

ktoai xong, Kim Phi Lâbpnkn hábrkc mồvlhbm phun ra mộodzjt đlrcadhrgo kim sắsderc hỏfgica trụbpfh, bay thẳodzjng Tiêcljcu Phàgxaum màgxau đlrcaếonrcn.

~~~ nhưinrfng màgxau, Tiêcljcu Phàgxaum lạdhrgi làgxau đlrcaiyezng tạdhrgi chỗktoa khôspveng nhúdrqkc nhígtsqch, Kim Phi Lâbpnkn còyyhkn tưinrfhwiing rằpegang Tiêcljcu Phàgxaum sợlrio choábrkcng vábrkcng, liềgzegn chạdhrgy trốpozan đlrcagzegu quêcljcn.


“Chạdhrgy mau!” Kim Linh tứiyezinrfqwjtng sắsderc mặyhowt biếonrcn hóktoaa, bậtimac nàgxauy bábrkc đlrcadhrgo hỏfgica diễinrfm, nếonrcu làgxau đlrcaábrkcnh trúdrqkng Tiêcljcu Phàgxaum, đlrcabrkcn chừiunang khôspveng chếonrct cũdrqkng sẽsfgv lộodzjt da.

Chỉevmngxau, Tiêcljcu Phàgxaum vẫhdymn nhưinrfdrqk khôspveng hềgzeg bịcely lay đlrcaodzjng, Kim Linh tứiyezinrfqwjtng đlrcaãktkg khôspveng đlrcaàgxaunh lòyyhkng nhắsderm hai mắsdert lạdhrgi.

Bấrfert quábrkc, khi bọyhown hắsdern lầezutn nữkcjda mởhwii hai mắsdert ra lúdrqkc, khôspveng khỏfgici trợlrion mắsdert hốpozac mồvlhbm, trong mắsdert đlrcagzegu làgxau khôspveng thểlgljinrfhwiing tưinrflriong nổehjri.

Chỉevmn thấrfery Tiêcljcu Phàgxaum trưinrfqwjtc ngưinrfsbfei, mộodzjt vòyyhkng hỏfgica diễinrfm đlrcaodzjng thiêcljcn đlrcacljcn cuồvlhbng xoay tròyyhkn, Kim Phi Lâbpnkn phúdrqkn ra tấrfert cảehjr hỏfgica diễinrfm, tấrfert cảehjr đlrcagzegu bịcelybrkci kia hỏfgica diễinrfm đlrcaodzjng thiêcljcn hấrferp thu khôspveng còyyhkn mộodzjt mảehjrnh.

Đugzuiunang nóktoai thiêcljcu chếonrct Tiêcljcu Phàgxaum, chígtsqnh làgxau tớqwjti gầezutn Tiêcljcu Phàgxaum cũdrqkng khóktoa khăsznmn.

“Đugzudhrgo Hỏfgica Hồvlhbng Lôspve?” Kim Linh tứiyezinrfqwjtng hígtsqt mộodzjt hơlcyfi lạdhrgnh, nhưinrf nhưinrf nhìgoxvn quábrkci vậtimat nhìgoxvn xem Tiêcljcu Phàgxaum.

Khóktoa trábrkcch hắsdern khôspveng hềgzeg bịcely lay đlrcaodzjng, cóktoa đlrcaưinrflrioc Đugzudhrgo Hỏfgica Hồvlhbng Lôspve Tiêcljcu Phàgxaum, xábrkcc thựhdymc khôspveng cầezutn thiếonrct e ngạdhrgi Kim Phi Lâbpnkn.

“Sảehjrng khoábrkci, lạdhrgi đlrcaếonrcn!” Vôspve Tậtiman Đugzuodzjng Thiêcljcn bêcljcn trong, truyềgzegn đlrcaếonrcn Vôspve Tậtiman Chi Hỏfgica cầezutn ăsznmn đlrcaòyyhkn thanh âbpnkm.

Nhữkcjdng ngọyhown lửktkga nàgxauy, đlrcapozai vớqwjti nóktoagxauktoai, thếonrc nhưinrfng làgxau vậtimat đlrcadhrgi bổehjr, đlrcaếonrcn bao nhiêcljcu, hấrferp thu bao nhiêcljcu.

“Tígtsqnh làgxau ngưinrfơlcyfi hảehjro vậtiman!” Kim Phi Lâbpnkn lạdhrgnh rêcljcn mộodzjt tiếonrcng, quay ngưinrfsbfei liềgzegn chuẩinrfn bịcely đlrcaàgxauo tẩinrfu.

Thếonrc nhưinrfng làgxau, Tiêcljcu Phàgxaum lạdhrgi làgxaum sao cóktoa thểlglj nhưinrfsbfeng hắsdern chạdhrgy thoábrkct đlrcaâbpnky?

Kim Phi Lâbpnkn vừiunaa mớqwjti quay ngưinrfsbfei, Tiêcljcu Phàgxaum liềgzegn xuấrfert hiệehjrn ởhwii trưinrfqwjtc mặyhowt hắsdern, chặyhown đlrcaưinrfsbfeng đlrcai củogvga hắsdern lạdhrgi.

“Tu La đlrcadhrgi thếonrc giớqwjti!”


Tiêcljcu Phàgxaum khẽsfgvktoai mộodzjt tiếonrcng, 1 cábrkci hôspvei hắsderc sắsderc tuyềgzegn qua từiuna trêcljcn ngưinrfsbfei hắsdern bộodzjc phábrkct ra, trong nhábrkcy mắsdert đlrcaem Kim Phi Lâbpnkn thâbpnkn thểlglj cho chégtsqm vỡdhrgbrkct, hóktoaa thàgxaunh từiunang đlrcagxaun từiunang đlrcagxaun thậtimat nhỏfgic hỏfgica diễinrfm bay vụbpfht hưinrf khôspveng.

“Têcljc ~” Kim Lâbpnkn tứiyezinrfqwjtng hígtsqt mộodzjt hơlcyfi lạdhrgnh, chỉevmn cảehjrm thấrfery trong lòyyhkng mãktkgnh liệehjrt run rẩinrfy, da đlrcaezutu đlrcagzegu hơlcyfi têcljccljc.

~~~ cábrkci kia lấrfery mộodzjt đlrcacelych bốpozan, đlrcainrfy lui bọyhown họyhow Kim Linh tứiyezinrfqwjtng Kim Phi Lâbpnkn, lạdhrgi bịcely Tiêcljcu Phàgxaum mộodzjt đlrcaòyyhkn giếonrct đlrcai?

Nếonrcu nhưinrf khôspveng phảehjri tậtiman mắsdert thấrfery, đlrcaábrkcm ngưinrfsbfei tuyệehjrt đlrcapozai sẽsfgv khôspveng tin tưinrfhwiing.

Mấrfery ngưinrfsbfei lúdrqkc nàgxauy mớqwjti hồvlhbi tưinrfhwiing lạdhrgi vừiunaa rồvlhbi Tiêcljcu Phàgxaum nóktoai câbpnku nóktoai kia, đlrcalglj Kim Phi Lâbpnkn bảehjrn thâbpnkn xégtsqo đlrcai, khôspveng nêcljcn lãktkgng phígtsq hắsdern thờsbfei gian.

Hiệehjrn tạdhrgi xem ra, khôspveng phảehjri làgxauktkgng phígtsq Tiêcljcu Phàgxaum thờsbfei gian sao?

“Hắsdern rốpozat cuộodzjc làgxau ai?”

“Cho dùlriogxau Hỏfgica tộodzjc tuyệehjrt thếonrc thiêcljcn kiêcljcu Hỏfgica Chígtsqspven, cũdrqkng chưinrfa chắsderc cóktoa thểlglj mộodzjt đlrcaòyyhkn miểlglju sábrkct Kim Phi Lâbpnkn a?”

Kim Linh tứiyezinrfqwjtng kinh ngạdhrgc nhìgoxvn Tiêcljcu Phàgxaum, nhâbpnkn loạdhrgi đlrcaábrkcng sợlrio nhưinrf thếonrc tu sĩqwjt, tuyệehjrt đlrcapozai khôspveng phảehjri khôspveng cóktoa tiếonrcng tăsznmm gìgoxv hạdhrgng ngưinrfsbfei.

Bốpozan ngưinrfsbfei trong lòyyhkng âbpnkm thầezutm thềgzeg, bấrfert kểlglj nhưinrf thếonrcgxauo khôspveng nêcljcn đlrcasderc tộodzji Tiêcljcu Phàgxaum, nhâbpnkn vậtimat bậtimac nàgxauy, cũdrqkng khôspveng phảehjri bọyhown họyhowktoa thểlglj đlrcasderc tộodzji nổehjri.

“Tam ca mạdhrgnh nhưinrf vậtimay? Chẳodzjng lẽsfgv?” Tiểlglju Kim kinh ngạdhrgc nhìgoxvn Tiêcljcu Phàgxaum, ngay sau đlrcaóktoa trong đlrcaezutu khôspveng khỏfgici hồvlhbi tưinrfhwiing lạdhrgi mộodzjt cábrkci têcljcn: “Kiếonrcm Hồvlhbng Trầezutn chígtsqnh làgxau tam ca?”

“Nóktoai khôspveng nêcljcn lãktkgng phígtsq thờsbfei gian, ngưinrfơlcyfi khôspveng tin.” Tiêcljcu Phàgxaum lạdhrgi tựhdyma nhưinrfgxaum mộodzjt chuyệehjrn bégtsq nhỏfgic khôspveng đlrcaábrkcng kểlglj mộodzjt dạdhrgng.

Buôspveng tay 1 chiêcljcu, hai đlrcaábrkcm lửktkga bay vụbpfht màgxau tớqwjti, tiệehjrn tay kígtsqn đlrcaábrkco đlrcaưinrfa cho Chígtsqspven Phầezutn Thiêcljcn Viêcljcm, trầezutm giọyhowng nóktoai: “Luyệehjrn hóktoaa bọyhown chúdrqkng!”

“Làgxau, chủogvg nhâbpnkn!” Chígtsqspven Phầezutn Thiêcljcn Viêcljcm kinh hỉevmn hếonrct sứiyezc, mộodzjt ngụbpfhm nuốpozat vàgxauo Kim Phi Lâbpnkn châbpnkn linh, cùlriong cábrkci kia sơlcyf đlrcadhrgi hỏfgica linh.

Muốpozan triệehjrt đlrcalglj luyệehjrn hóktoaa hai thứiyez đlrcavlhbgxauy, đlrcabrkcn chừiunang cũdrqkng cầezutn cầezutn rấrfert nhiềgzegu thờsbfei gian.

“Tiểlglju Kim, cùlriong ta trởhwii vềgzeg?” Tiêcljcu Phàgxaum thởhwiibpnku, nhìgoxvn vềgzeg phígtsqa tiểlglju Kim nóktoai.

Nhữkcjdng năsznmm nàgxauy, tiểlglju Kim cũdrqkng đlrcaang bêcljcn ngoàgxaui chịcelyu khôspveng ígtsqt đlrcaau khổehjr, bâbpnky giờsbfe Tiêcljcu Phàgxaum, đlrcaãktkgktoa đlrcaogvg thựhdymc lựhdymc phùlrio hộodzj ngưinrfsbfei bêcljcn cạdhrgnh. Tiểlglju Kim nhìgoxvn vềgzeg phígtsqa cábrkci kia Kim Linh tứiyezinrfqwjtng, cuốpozai cùlriong lắsderc đlrcaezutu, ábrkcnh mắsdert kiêcljcn đlrcacelynh nóktoai: “Tam ca, ta sẽsfgv trởhwii vềgzeg, nhưinrfng khôspveng phảehjri hiệehjrn tạdhrgi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.