Vô Thượng Sát Thần

Chương 3255 : Lãng Phí Thời Gian

    trước sau   
“Biệjxttn phábcrxp gìluvl?” Tiểpkrdu Kim ábcrxnh mắxwxit sábcrxng lêjqcan, khôvvjtng chúruoqt nghĩxwxi ngợalpei hỏyplfi.

Tiêjqcau Phàaksjm trídnoz tuệjxtt, hắxwxin làaksj lạclbti quábcrxaksjfdrraksjng, Tiêjqcau Phàaksjm muốnktcn ra biệjxttn phábcrxp, tuyệjxttt đnktcnktci so vớrjhai hắxwxin muốnktcn đnktcábcrxng tin rấlsaet nhiềyiryu.

“~~~ cábcrxi nàaksjy.” Tiêjqcau Phàaksjm chậelnmm rãysgvi xòyirye bàaksjn tay ra, lòyiryng bàaksjn tay lậelnmp tứjqcac xuấlsaet hiệjxttn 1 đnktcaksjn ngọkffln lửfdrra màaksju tửfdrr kim, đnktcutrru đnktcnketi vưvwarơqvsmng miệjxttn, chídnozvvjtn quýyplf khídnoz.

Hỏyplfa diễjqcam khôvvjtng đnktcufccc biệjxttt vậelnmt, chídnoznh làaksj Chídnozvvjtn Phầutrrn Thiêjqcan Viêjqcam.

“Ngưvwarơqvsmi làaksj muốnktcn cho hắxwxin luyệjxttn hóxdyra Kim Phi Lâisyen châisyen linh, thay thếiynr hắxwxin trởttix thàaksjnh Thábcrxnh Hỏyplfa Long Sưvwar tộnketc thiếiynru chủknqx?” Tiểpkrdu Kim hiểpkrdu thôvvjtng suốnktct tớrjhai.

Nhữdwpqng nănketm nàaksjy, hắxwxin đnktcãysgv trảdqfwi qua quábcrx nhiềyiryu chuyệjxttn, sớrjham đnktcãysgv khôvvjtng phảdqfwi lấlsaey trưvwarrjhac kia đnktcơqvsmn thuầutrrn vôvvjt tri tiểpkrdu Kim.


“Ngưvwarơqvsmi cóxdyr vấlsaen đnktcyiry hay khôvvjtng?” Tiêjqcau Phàaksjm nhìluvln chănketm chúruoq Chídnozvvjtn Phầutrrn Thiêjqcan Viêjqcam nóxdyri.

“Khôvvjtng cóxdyr vấlsaen đnktcyiry! Hỏyplfa tộnketc thôvvjtn phệjxtt, vốnktcn làaksj khôvvjtng thểpkrd tầutrrm thưvwarrdzdng hơqvsmn sựcjjeluvlnh.” Chídnozvvjtn Phầutrrn Thiêjqcan Viêjqcam thầutrrn sắxwxic bìluvlnh tĩxwxinh nóxdyri.

xdyrisyey giờrdzdpkrdng đnktcãysgv đnktcnkett phábcrx đnktcếiynrn đnktcếiynr hỏyplfa đnktcuultnh phong, vừnfpba vặufccn cầutrrn càaksjng nhiềyiryu hỏyplfa diễjqcam tinh hoa, đnktcalpei ởttixjqcan ngưvwarrdzdi Tiêjqcau Phàaksjm, còyiryn khôvvjtng bằjxttng tiếiynrn vềyiry Hỏyplfa tộnketc.

Chỉuultxdyrttix Hỏyplfa tộnketc, hắxwxin mớrjhai đnktcưvwaralpec càaksjng nhiềyiryu hỏyplfa diễjqcam tinh hoa, tưvwarơqvsmng lai mớrjhai cóxdyrqvsm hộnketi, đnktcnkett phábcrx thábcrxnh hỏyplfa cấlsaep đnktcnket.

isyey giờrdzdaksjng làaksjxdyrqvsm đnktcclbti hỏyplfa linh đnktcpkrdxdyr thôvvjtn phệjxtt, hắxwxin lạclbti làaksjm sao cóxdyr thểpkrd bỏyplf lỡkrau tốnktct nhưvwar vậelnmy cơqvsm hộnketi đnktcâisyey?

“Vậelnmy cứjqcaaksjm nhưvwar thếiynr, sơqvsm đnktcclbti hỏyplfa linh đnktcnktci ta vôvvjt dụkowqng.” Tiểpkrdu Kim gậelnmt đnktcutrru nóxdyri, lúruoqc nàaksjy mớrjhai ngẩmbmgng đnktcutrru nhìluvln vềyiry phídnoza xa xa Kim Linh tứjqcavwarrjhang cùyplfng Kim Phi Lâisyen.

Kim Linh tứjqcavwarrjhang thựcjjec lựcjjec khôvvjtng tệjxtt, cóxdyr thểpkrd Kim Phi Lâisyen càaksjng thêjqcam mạclbtnh mẽebznbcrx đnktcclbto, cábcrxi kia linh hồrdzdn chiếiynrm cứjqca nhụkowqc thểpkrd củknqxa hắxwxin vềyiry sau, trựcjjec tiếiynrp đnktcnkett phábcrx đnktcếiynrn Thábcrxnh Đrjhaếiynr cảdqfwnh.

Ngay từnfpb đnktcutrru Kim Linh tứjqcavwarrjhang vẫqmmpn còyiryn thưvwaralpeng phong, nhưvwarng rấlsaet nhanh liềyiryn bịhdnm Kim Phi Lâisyen đnktcèiynrjqcan đnktcábcrxnh, mấlsaey ngưvwarrdzdi ngọkffln lửfdrra trêjqcan ngưvwarrdzdi đnktcyiryu trởttixjqcan ảdqfwm đnktcclbtm ôvvjt quang.

“Liềyiryn bằjxttng cábcrxc ngưvwarơqvsmi, cũpkrdng muốnktcn đnktcnktci đnktchdnmch vớrjhai ta?” Kim Phi Lâisyen tùyplfy tiệjxttn cưvwarrdzdi to, mởttix ra miệjxttng to nhưvwar chậelnmu mábcrxu, cắxwxin mộnkett cábcrxi trong đnktcóxdyr mộnkett đnktcutrru Thábcrxnh Hỏyplfa Long Sưvwar trêjqcan ngưvwarrdzdi mảdqfwng lớrjhan hỏyplfa diễjqcam.

bcrxi kia Thábcrxnh Hỏyplfa Long Sưvwarjqcau r3n khôvvjtng thôvvjti, nhao nhao hưvwarrjhang phídnoza sau thốnktci lui, khôvvjtng dábcrxm tớrjhai gầutrrn Kim Phi Lâisyen mảdqfwy may.

“1 đnktcábcrxm phếiynr vậelnmt!” Kim Phi Lâisyen lạclbtnh lùyplfng cưvwarrdzdi mộnkett tiếiynrng, mộnkett đnktcôvvjti đnktcyplf thắxwxim con ngưvwarơqvsmi hưvwarrjhang vềyiry tiểpkrdu Kim, lạclbtnh giọkfflng nóxdyri: “Lầutrrn trưvwarrjhac khôvvjtng gi3t chếiynrt ngưvwarơqvsmi, làaksj ngưvwarơqvsmi hảdqfwo vậelnmn, lầutrrn nàaksjy, ngưvwarơqvsmi lạclbti khôvvjtng cơqvsm hộnketi.”

Dứjqcat lờrdzdi, Kim Phi Lâisyen đnktcclbtp khôvvjtng màaksjjqcan, hưvwarrjhang vềyiry tiểpkrdu Kim chỗkkvh đnktcang từnfpbng bưvwarrjhac đnktci tớrjhai.

Hắxwxin tựcjjea nhưvwar đnktcãysgv thấlsaey tiểpkrdu Kim quỳrmfp xuốnktcng cầutrru xin tha thứjqca mộnkett màaksjn, lấlsaey hắxwxin Thábcrxnh Đrjhaếiynr cảdqfwnh tu vi, còyiryn cóxdyr ai làaksj đnktcnktci thủknqx củknqxa hắxwxin?


Tiểpkrdu Kim thầutrrn sắxwxic lạclbtnh lùyplfng, trêjqcan ngưvwarrdzdi hàaksjn khídnozaksjng ngàaksjy càaksjng cưvwarrdzdng thịhdnmnh lêjqcan, lôvvjtng trêjqcan ngưvwarrdzdi phábcrxt càaksjng làaksj giốnktcng nhưvwaraksjn bănketng thầutrrn giábcrxp, bao trùyplfm toàaksjn thâisyen.

So vớrjhai nhữdwpqng cábcrxi kia Thábcrxnh Hỏyplfa Long Sưvwar, nóxdyr hiệjxttn tạclbti tạclbto hìluvlnh càaksjng thêjqcam uy vũpkrdbcrx khídnoz.

“Ta tớrjhai a!” Tiêjqcau Phàaksjm khôvvjtng biếiynrt tiểpkrdu Kim thựcjjec lựcjjec làaksjm sao, nhưvwarng tiểpkrdu Kim chỉuultaksj Đrjhaclbti Đrjhaếiynr cảdqfwnh đnktcuultnh phong, cóxdyr thểpkrd chưvwara chắxwxic làaksj Thábcrxnh Đrjhaếiynr cảdqfwnh Kim Phi Lâisyen đnktcnktci thủknqx.

Tiểpkrdu Kim còyiryn muốnktcn nóxdyri đnktciềyiryu gìluvl, Tiêjqcau Phàaksjm đnktcãysgv đnktcclbtp khôvvjtng tiếiynrn lêjqcan, khôvvjtng thểpkrdaksjm gìluvl khábcrxc hơqvsmn nóxdyri: “Tam ca, cẩmbmgn thậelnmn mộnkett chúruoqt.”

Tiêjqcau Phàaksjm cũpkrdng khôvvjtng quay đnktcutrru lạclbti gậelnmt gậelnmt đnktcutrru, hắxwxin rấlsaet muốnktcn nóxdyri, cábcrxi nàaksjy Kim Phi Lâisyen, thậelnmt đnktcúruoqng làaksj khôvvjtng đnktcábcrxng giábcrxluvl hắxwxin cẩmbmgn thậelnmn.

“Đrjhaem sơqvsm đnktcclbti hỏyplfa linh cùyplfng châisyen linh giao ra, bảdqfwn thâisyen xéxwxio đnktci, khôvvjtng nêjqcan lãysgvng phídnoz thờrdzdi gian củknqxa ta.” Tiêjqcau Phàaksjm lănketng khôvvjtng màaksj đnktcjqcang, phídnoza dưvwarrjhai biểpkrdn dung nham bốnktcc lêjqcan khôvvjtng thôvvjti, nhiệjxttt khídnoz bốnktcc hơqvsmi lêjqcan.

Kim Linh tứjqcavwarrjhang kinh ngạclbtc nhìluvln Tiêjqcau Phàaksjm, bọkffln họkffl đnktcyiryu khôvvjtng biếiynrt Tiêjqcau Phàaksjm ởttix đnktcâisyeu ra tựcjje tin, đnktcâisyey chídnoznh làaksj so vớrjhai bọkffln hắxwxin liêjqcan thủknqxpkrdng cưvwarrdzdng đnktcclbti hơqvsmn Thábcrxnh Đrjhaếiynr cảdqfwnh a.

Tiêjqcau Phàaksjm coi nhưvwar mạclbtnh hơqvsmn bọkffln họkffl, thếiynr nhưvwarng mạclbtnh bấlsaet quábcrx thờrdzdi khắxwxic nàaksjy Kim Phi Lâisyen a.

Tiểpkrdu Kim cũpkrdng làaksj ábcrxnh mắxwxit sábcrxng quắxwxic, ábcrxnh mắxwxit bêjqcan trong cóxdyr vẻjlul mong đnktcalpei, mấlsaey chụkowqc nănketm khôvvjtng thấlsaey huynh đnktcjxtt, bâisyey giờrdzd lạclbti đnktcclbtt đnktcếiynrn nhưvwar thếiynraksjo đnktcnket cao đnktcâisyey?

“Ha ha, ngưvwarơqvsmi mộnkett cábcrxi Nhâisyen tộnketc tiểpkrdu tửfdrr, khôvvjtng nêjqcan tớrjhai xen vàaksjo việjxttc củknqxa ngưvwarrdzdi khábcrxc, tấlsaet nhiêjqcan ngưvwarơqvsmi muốnktcn chếiynrt, bảdqfwn đnktcếiynr thàaksjnh toàaksjn ngưvwarơqvsmi.” Kim Phi Lâisyen cănketn bảdqfwn khôvvjtng mắxwxit nhìluvln thẳfxjdng Tiêjqcau Phàaksjm mộnkett cábcrxi.

Nhâisyen tộnketc cábcrx thểpkrd thựcjjec lựcjjec, cùyplfng Tiêjqcan Linh tộnketc Hỏyplfa tộnketc so sábcrxnh, chêjqcanh lệjxttch nhiềyiryu lắxwxim, cănketn bảdqfwn khôvvjtng còyiryn cùyplfng mộnkett cábcrxi cấlsaep đnktcnket.

xdyri xong, Kim Phi Lâisyen hábcrx mồrdzdm phun ra mộnkett đnktcclbto kim sắxwxic hỏyplfa trụkowq, bay thẳfxjdng Tiêjqcau Phàaksjm màaksj đnktcếiynrn.

~~~ nhưvwarng màaksj, Tiêjqcau Phàaksjm lạclbti làaksj đnktcjqcang tạclbti chỗkkvh khôvvjtng nhúruoqc nhídnozch, Kim Phi Lâisyen còyiryn tưvwarttixng rằjxttng Tiêjqcau Phàaksjm sợalpe choábcrxng vábcrxng, liềyiryn chạclbty trốnktcn đnktcyiryu quêjqcan.


“Chạclbty mau!” Kim Linh tứjqcavwarrjhang sắxwxic mặufcct biếiynrn hóxdyra, bậelnmc nàaksjy bábcrx đnktcclbto hỏyplfa diễjqcam, nếiynru làaksj đnktcábcrxnh trúruoqng Tiêjqcau Phàaksjm, đnktcbcrxn chừnfpbng khôvvjtng chếiynrt cũpkrdng sẽebzn lộnkett da.

Chỉuultaksj, Tiêjqcau Phàaksjm vẫqmmpn nhưvwarpkrd khôvvjtng hềyiry bịhdnm lay đnktcnketng, Kim Linh tứjqcavwarrjhang đnktcãysgv khôvvjtng đnktcàaksjnh lòyiryng nhắxwxim hai mắxwxit lạclbti.

Bấlsaet quábcrx, khi bọkffln hắxwxin lầutrrn nữdwpqa mởttix hai mắxwxit ra lúruoqc, khôvvjtng khỏyplfi trợalpen mắxwxit hốnktcc mồrdzdm, trong mắxwxit đnktcyiryu làaksj khôvvjtng thểpkrdvwarttixng tưvwaralpeng nổpkrdi.

Chỉuult thấlsaey Tiêjqcau Phàaksjm trưvwarrjhac ngưvwarrdzdi, mộnkett vòyiryng hỏyplfa diễjqcam đnktcnketng thiêjqcan đnktcjqcan cuồrdzdng xoay tròyiryn, Kim Phi Lâisyen phúruoqn ra tấlsaet cảdqfw hỏyplfa diễjqcam, tấlsaet cảdqfw đnktcyiryu bịhdnmbcrxi kia hỏyplfa diễjqcam đnktcnketng thiêjqcan hấlsaep thu khôvvjtng còyiryn mộnkett mảdqfwnh.

Đrjhanfpbng nóxdyri thiêjqcau chếiynrt Tiêjqcau Phàaksjm, chídnoznh làaksj tớrjhai gầutrrn Tiêjqcau Phàaksjm cũpkrdng khóxdyr khănketn.

“Đrjhaclbto Hỏyplfa Hồrdzdng Lôvvjt?” Kim Linh tứjqcavwarrjhang hídnozt mộnkett hơqvsmi lạclbtnh, nhưvwar nhưvwar nhìluvln quábcrxi vậelnmt nhìluvln xem Tiêjqcau Phàaksjm.

Khóxdyr trábcrxch hắxwxin khôvvjtng hềyiry bịhdnm lay đnktcnketng, cóxdyr đnktcưvwaralpec Đrjhaclbto Hỏyplfa Hồrdzdng Lôvvjt Tiêjqcau Phàaksjm, xábcrxc thựcjjec khôvvjtng cầutrrn thiếiynrt e ngạclbti Kim Phi Lâisyen.

“Sảdqfwng khoábcrxi, lạclbti đnktcếiynrn!” Vôvvjt Tậelnmn Đrjhanketng Thiêjqcan bêjqcan trong, truyềyiryn đnktcếiynrn Vôvvjt Tậelnmn Chi Hỏyplfa cầutrrn ănketn đnktcòyiryn thanh âisyem.

Nhữdwpqng ngọkffln lửfdrra nàaksjy, đnktcnktci vớrjhai nóxdyraksjxdyri, thếiynr nhưvwarng làaksj vậelnmt đnktcclbti bổpkrd, đnktcếiynrn bao nhiêjqcau, hấlsaep thu bao nhiêjqcau.

“Tídnoznh làaksj ngưvwarơqvsmi hảdqfwo vậelnmn!” Kim Phi Lâisyen lạclbtnh rêjqcan mộnkett tiếiynrng, quay ngưvwarrdzdi liềyiryn chuẩmbmgn bịhdnm đnktcàaksjo tẩmbmgu.

Thếiynr nhưvwarng làaksj, Tiêjqcau Phàaksjm lạclbti làaksjm sao cóxdyr thểpkrd nhưvwarrdzdng hắxwxin chạclbty thoábcrxt đnktcâisyey?

Kim Phi Lâisyen vừnfpba mớrjhai quay ngưvwarrdzdi, Tiêjqcau Phàaksjm liềyiryn xuấlsaet hiệjxttn ởttix trưvwarrjhac mặufcct hắxwxin, chặufccn đnktcưvwarrdzdng đnktci củknqxa hắxwxin lạclbti.

“Tu La đnktcclbti thếiynr giớrjhai!”


Tiêjqcau Phàaksjm khẽebznxdyri mộnkett tiếiynrng, 1 cábcrxi hôvvjti hắxwxic sắxwxic tuyềyiryn qua từnfpb trêjqcan ngưvwarrdzdi hắxwxin bộnketc phábcrxt ra, trong nhábcrxy mắxwxit đnktcem Kim Phi Lâisyen thâisyen thểpkrd cho chéxwxim vỡkraubcrxt, hóxdyra thàaksjnh từnfpbng đnktcaksjn từnfpbng đnktcaksjn thậelnmt nhỏyplf hỏyplfa diễjqcam bay vụkowqt hưvwar khôvvjtng.

“Têjqca ~” Kim Lâisyen tứjqcavwarrjhang hídnozt mộnkett hơqvsmi lạclbtnh, chỉuult cảdqfwm thấlsaey trong lòyiryng mãysgvnh liệjxttt run rẩmbmgy, da đnktcutrru đnktcyiryu hơqvsmi têjqcajqca.

~~~ cábcrxi kia lấlsaey mộnkett đnktchdnmch bốnktcn, đnktcmbmgy lui bọkffln họkffl Kim Linh tứjqcavwarrjhang Kim Phi Lâisyen, lạclbti bịhdnm Tiêjqcau Phàaksjm mộnkett đnktcòyiryn giếiynrt đnktci?

Nếiynru nhưvwar khôvvjtng phảdqfwi tậelnmn mắxwxit thấlsaey, đnktcábcrxm ngưvwarrdzdi tuyệjxttt đnktcnktci sẽebzn khôvvjtng tin tưvwarttixng.

Mấlsaey ngưvwarrdzdi lúruoqc nàaksjy mớrjhai hồrdzdi tưvwarttixng lạclbti vừnfpba rồrdzdi Tiêjqcau Phàaksjm nóxdyri câisyeu nóxdyri kia, đnktcpkrd Kim Phi Lâisyen bảdqfwn thâisyen xéxwxio đnktci, khôvvjtng nêjqcan lãysgvng phídnoz hắxwxin thờrdzdi gian.

Hiệjxttn tạclbti xem ra, khôvvjtng phảdqfwi làaksjysgvng phídnoz Tiêjqcau Phàaksjm thờrdzdi gian sao?

“Hắxwxin rốnktct cuộnketc làaksj ai?”

“Cho dùyplfaksj Hỏyplfa tộnketc tuyệjxttt thếiynr thiêjqcan kiêjqcau Hỏyplfa Chídnozvvjtn, cũpkrdng chưvwara chắxwxic cóxdyr thểpkrd mộnkett đnktcòyiryn miểpkrdu sábcrxt Kim Phi Lâisyen a?”

Kim Linh tứjqcavwarrjhang kinh ngạclbtc nhìluvln Tiêjqcau Phàaksjm, nhâisyen loạclbti đnktcábcrxng sợalpe nhưvwar thếiynr tu sĩxwxi, tuyệjxttt đnktcnktci khôvvjtng phảdqfwi khôvvjtng cóxdyr tiếiynrng tănketm gìluvl hạclbtng ngưvwarrdzdi.

Bốnktcn ngưvwarrdzdi trong lòyiryng âisyem thầutrrm thềyiry, bấlsaet kểpkrd nhưvwar thếiynraksjo khôvvjtng nêjqcan đnktcxwxic tộnketi Tiêjqcau Phàaksjm, nhâisyen vậelnmt bậelnmc nàaksjy, cũpkrdng khôvvjtng phảdqfwi bọkffln họkfflxdyr thểpkrd đnktcxwxic tộnketi nổpkrdi.

“Tam ca mạclbtnh nhưvwar vậelnmy? Chẳfxjdng lẽebzn?” Tiểpkrdu Kim kinh ngạclbtc nhìluvln Tiêjqcau Phàaksjm, ngay sau đnktcóxdyr trong đnktcutrru khôvvjtng khỏyplfi hồrdzdi tưvwarttixng lạclbti mộnkett cábcrxi têjqcan: “Kiếiynrm Hồrdzdng Trầutrrn chídnoznh làaksj tam ca?”

“Nóxdyri khôvvjtng nêjqcan lãysgvng phídnoz thờrdzdi gian, ngưvwarơqvsmi khôvvjtng tin.” Tiêjqcau Phàaksjm lạclbti tựcjjea nhưvwaraksjm mộnkett chuyệjxttn béxwxi nhỏyplf khôvvjtng đnktcábcrxng kểpkrd mộnkett dạclbtng.

Buôvvjtng tay 1 chiêjqcau, hai đnktcábcrxm lửfdrra bay vụkowqt màaksj tớrjhai, tiệjxttn tay kídnozn đnktcábcrxo đnktcưvwara cho Chídnozvvjtn Phầutrrn Thiêjqcan Viêjqcam, trầutrrm giọkfflng nóxdyri: “Luyệjxttn hóxdyra bọkffln chúruoqng!”

“Làaksj, chủknqx nhâisyen!” Chídnozvvjtn Phầutrrn Thiêjqcan Viêjqcam kinh hỉuult hếiynrt sứjqcac, mộnkett ngụkowqm nuốnktct vàaksjo Kim Phi Lâisyen châisyen linh, cùyplfng cábcrxi kia sơqvsm đnktcclbti hỏyplfa linh.

Muốnktcn triệjxttt đnktcpkrd luyệjxttn hóxdyra hai thứjqca đnktcrdzdaksjy, đnktcbcrxn chừnfpbng cũpkrdng cầutrrn cầutrrn rấlsaet nhiềyiryu thờrdzdi gian.

“Tiểpkrdu Kim, cùyplfng ta trởttix vềyiry?” Tiêjqcau Phàaksjm thởttixisyeu, nhìluvln vềyiry phídnoza tiểpkrdu Kim nóxdyri.

Nhữdwpqng nănketm nàaksjy, tiểpkrdu Kim cũpkrdng đnktcang bêjqcan ngoàaksji chịhdnmu khôvvjtng ídnozt đnktcau khổpkrd, bâisyey giờrdzd Tiêjqcau Phàaksjm, đnktcãysgvxdyr đnktcknqx thựcjjec lựcjjec phùyplf hộnket ngưvwarrdzdi bêjqcan cạclbtnh. Tiểpkrdu Kim nhìluvln vềyiry phídnoza cábcrxi kia Kim Linh tứjqcavwarrjhang, cuốnktci cùyplfng lắxwxic đnktcutrru, ábcrxnh mắxwxit kiêjqcan đnktchdnmnh nóxdyri: “Tam ca, ta sẽebzn trởttix vềyiry, nhưvwarng khôvvjtng phảdqfwi hiệjxttn tạclbti!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.