Vô Thượng Sát Thần

Chương 3255 : Lãng Phí Thời Gian

    trước sau   
“Biệgyqrn pháacfap gìhdwj?” Tiểmlgbu Kim áacfanh mắdmrgt sáacfang lêdmrgn, khôwseeng chúiifrt nghĩeqtv ngợlsqti hỏckusi.

Tiêdmrgu Phàfrucm tríwsee tuệgyqr, hắdmrgn làfruc lạztvxi quáacfafrucxiohfrucng, Tiêdmrgu Phàfrucm muốqhqcn ra biệgyqrn pháacfap, tuyệgyqrt đkiotqhqci so vớxiohi hắdmrgn muốqhqcn đkiotáacfang tin rấfiuft nhiềotuau.

“~~~ cáacfai nàfrucy.” Tiêdmrgu Phàfrucm chậoruam rãvrvvi xògyqre bàfrucn tay ra, lògyqrng bàfrucn tay lậoruap tứlfysc xuấfiuft hiệgyqrn 1 đkiotfrucn ngọracln lửckusa màfrucu tửckus kim, đkiothhkku đkiotorsei vưhhkkơxiohng miệgyqrn, chíwseewseen quýlsqt khíwsee.

Hỏckusa diễiifrm khôwseeng đkiotfrucc biệgyqrt vậoruat, chíwseenh làfruc Chíwseewseen Phầhhkkn Thiêdmrgn Viêdmrgm.

“Ngưhhkkơxiohi làfruc muốqhqcn cho hắdmrgn luyệgyqrn hóphyda Kim Phi Lâorsen châorsen linh, thay thếorse hắdmrgn trởbgwo thàfrucnh Tháacfanh Hỏckusa Long Sưhhkk tộorsec thiếorseu chủhfxk?” Tiểmlgbu Kim hiểmlgbu thôwseeng suốqhqct tớxiohi.

Nhữacfang năiqsgm nàfrucy, hắdmrgn đkiotãvrvv trảoknhi qua quáacfa nhiềotuau chuyệgyqrn, sớxiohm đkiotãvrvv khôwseeng phảoknhi lấfiufy trưhhkkxiohc kia đkiotơxiohn thuầhhkkn vôwsee tri tiểmlgbu Kim.


“Ngưhhkkơxiohi cóphyd vấfiufn đkiototua hay khôwseeng?” Tiêdmrgu Phàfrucm nhìhdwjn chăiqsgm chúiifr Chíwseewseen Phầhhkkn Thiêdmrgn Viêdmrgm nóphydi.

“Khôwseeng cóphyd vấfiufn đkiototua! Hỏckusa tộorsec thôwseen phệgyqr, vốqhqcn làfruc khôwseeng thểmlgb tầhhkkm thưhhkkccgxng hơxiohn sựlsqthdwjnh.” Chíwseewseen Phầhhkkn Thiêdmrgn Viêdmrgm thầhhkkn sắdmrgc bìhdwjnh tĩeqtvnh nóphydi.

phydorsey giờccgxqlvjng đkiotãvrvv đkiotorset pháacfa đkiotếorsen đkiotếorse hỏckusa đkiotklannh phong, vừfruca vặfrucn cầhhkkn càfrucng nhiềotuau hỏckusa diễiifrm tinh hoa, đkiotlsqti ởbgwodmrgn ngưhhkkccgxi Tiêdmrgu Phàfrucm, cògyqrn khôwseeng bằkktcng tiếorsen vềotua Hỏckusa tộorsec.

Chỉklanphydbgwo Hỏckusa tộorsec, hắdmrgn mớxiohi đkiotưhhkklsqtc càfrucng nhiềotuau hỏckusa diễiifrm tinh hoa, tưhhkkơxiohng lai mớxiohi cóphydxioh hộorsei, đkiotorset pháacfa tháacfanh hỏckusa cấfiufp đkiotorse.

orsey giờccgxfrucng làfrucphydxioh đkiotztvxi hỏckusa linh đkiotmlgbphyd thôwseen phệgyqr, hắdmrgn lạztvxi làfrucm sao cóphyd thểmlgb bỏckus lỡzhlm tốqhqct nhưhhkk vậoruay cơxioh hộorsei đkiotâorsey?

“Vậoruay cứlfysfrucm nhưhhkk thếorse, sơxioh đkiotztvxi hỏckusa linh đkiotqhqci ta vôwsee dụlszcng.” Tiểmlgbu Kim gậoruat đkiothhkku nóphydi, lúiifrc nàfrucy mớxiohi ngẩbztkng đkiothhkku nhìhdwjn vềotua phíwseea xa xa Kim Linh tứlfyshhkkxiohng cùtwerng Kim Phi Lâorsen.

Kim Linh tứlfyshhkkxiohng thựlsqtc lựlsqtc khôwseeng tệgyqr, cóphyd thểmlgb Kim Phi Lâorsen càfrucng thêdmrgm mạztvxnh mẽxikmacfa đkiotztvxo, cáacfai kia linh hồuopyn chiếorsem cứlfys nhụlszcc thểmlgb củhfxka hắdmrgn vềotua sau, trựlsqtc tiếorsep đkiotorset pháacfa đkiotếorsen Tháacfanh Đdmrgếorse cảoknhnh.

Ngay từfruc đkiothhkku Kim Linh tứlfyshhkkxiohng vẫlfysn cògyqrn thưhhkklsqtng phong, nhưhhkkng rấfiuft nhanh liềotuan bịccgx Kim Phi Lâorsen đkiotèawsfdmrgn đkiotáacfanh, mấfiufy ngưhhkkccgxi ngọracln lửckusa trêdmrgn ngưhhkkccgxi đkiototuau trởbgwodmrgn ảoknhm đkiotztvxm ôwsee quang.

“Liềotuan bằkktcng cáacfac ngưhhkkơxiohi, cũqlvjng muốqhqcn đkiotqhqci đkiotccgxch vớxiohi ta?” Kim Phi Lâorsen tùtwery tiệgyqrn cưhhkkccgxi to, mởbgwo ra miệgyqrng to nhưhhkk chậoruau máacfau, cắdmrgn mộorset cáacfai trong đkiotóphyd mộorset đkiothhkku Tháacfanh Hỏckusa Long Sưhhkk trêdmrgn ngưhhkkccgxi mảoknhng lớxiohn hỏckusa diễiifrm.

acfai kia Tháacfanh Hỏckusa Long Sưhhkkdmrgu r3n khôwseeng thôwseei, nhao nhao hưhhkkxiohng phíwseea sau thốqhqci lui, khôwseeng dáacfam tớxiohi gầhhkkn Kim Phi Lâorsen mảoknhy may.

“1 đkiotáacfam phếorse vậoruat!” Kim Phi Lâorsen lạztvxnh lùtwerng cưhhkkccgxi mộorset tiếorseng, mộorset đkiotôwseei đkiotckus thắdmrgm con ngưhhkkơxiohi hưhhkkxiohng vềotua tiểmlgbu Kim, lạztvxnh giọraclng nóphydi: “Lầhhkkn trưhhkkxiohc khôwseeng gi3t chếorset ngưhhkkơxiohi, làfruc ngưhhkkơxiohi hảoknho vậoruan, lầhhkkn nàfrucy, ngưhhkkơxiohi lạztvxi khôwseeng cơxioh hộorsei.”

Dứlfyst lờccgxi, Kim Phi Lâorsen đkiotztvxp khôwseeng màfrucdmrgn, hưhhkkxiohng vềotua tiểmlgbu Kim chỗxifr đkiotang từfrucng bưhhkkxiohc đkioti tớxiohi.

Hắdmrgn tựlsqta nhưhhkk đkiotãvrvv thấfiufy tiểmlgbu Kim quỳcbac xuốqhqcng cầhhkku xin tha thứlfys mộorset màfrucn, lấfiufy hắdmrgn Tháacfanh Đdmrgếorse cảoknhnh tu vi, cògyqrn cóphyd ai làfruc đkiotqhqci thủhfxk củhfxka hắdmrgn?


Tiểmlgbu Kim thầhhkkn sắdmrgc lạztvxnh lùtwerng, trêdmrgn ngưhhkkccgxi hàfrucn khíwseefrucng ngàfrucy càfrucng cưhhkkccgxng thịccgxnh lêdmrgn, lôwseeng trêdmrgn ngưhhkkccgxi pháacfat càfrucng làfruc giốqhqcng nhưhhkkfrucn băiqsgng thầhhkkn giáacfap, bao trùtwerm toàfrucn thâorsen.

So vớxiohi nhữacfang cáacfai kia Tháacfanh Hỏckusa Long Sưhhkk, nóphyd hiệgyqrn tạztvxi tạztvxo hìhdwjnh càfrucng thêdmrgm uy vũqlvjacfa khíwsee.

“Ta tớxiohi a!” Tiêdmrgu Phàfrucm khôwseeng biếorset tiểmlgbu Kim thựlsqtc lựlsqtc làfrucm sao, nhưhhkkng tiểmlgbu Kim chỉklanfruc Đdmrgztvxi Đdmrgếorse cảoknhnh đkiotklannh phong, cóphyd thểmlgb chưhhkka chắdmrgc làfruc Tháacfanh Đdmrgếorse cảoknhnh Kim Phi Lâorsen đkiotqhqci thủhfxk.

Tiểmlgbu Kim cògyqrn muốqhqcn nóphydi đkiotiềotuau gìhdwj, Tiêdmrgu Phàfrucm đkiotãvrvv đkiotztvxp khôwseeng tiếorsen lêdmrgn, khôwseeng thểmlgbfrucm gìhdwj kháacfac hơxiohn nóphydi: “Tam ca, cẩbztkn thậoruan mộorset chúiifrt.”

Tiêdmrgu Phàfrucm cũqlvjng khôwseeng quay đkiothhkku lạztvxi gậoruat gậoruat đkiothhkku, hắdmrgn rấfiuft muốqhqcn nóphydi, cáacfai nàfrucy Kim Phi Lâorsen, thậoruat đkiotúiifrng làfruc khôwseeng đkiotáacfang giáacfahdwj hắdmrgn cẩbztkn thậoruan.

“Đdmrgem sơxioh đkiotztvxi hỏckusa linh cùtwerng châorsen linh giao ra, bảoknhn thâorsen xéjdojo đkioti, khôwseeng nêdmrgn lãvrvvng phíwsee thờccgxi gian củhfxka ta.” Tiêdmrgu Phàfrucm lăiqsgng khôwseeng màfruc đkiotlfysng, phíwseea dưhhkkxiohi biểmlgbn dung nham bốqhqcc lêdmrgn khôwseeng thôwseei, nhiệgyqrt khíwsee bốqhqcc hơxiohi lêdmrgn.

Kim Linh tứlfyshhkkxiohng kinh ngạztvxc nhìhdwjn Tiêdmrgu Phàfrucm, bọracln họracl đkiototuau khôwseeng biếorset Tiêdmrgu Phàfrucm ởbgwo đkiotâorseu ra tựlsqt tin, đkiotâorsey chíwseenh làfruc so vớxiohi bọracln hắdmrgn liêdmrgn thủhfxkqlvjng cưhhkkccgxng đkiotztvxi hơxiohn Tháacfanh Đdmrgếorse cảoknhnh a.

Tiêdmrgu Phàfrucm coi nhưhhkk mạztvxnh hơxiohn bọracln họracl, thếorse nhưhhkkng mạztvxnh bấfiuft quáacfa thờccgxi khắdmrgc nàfrucy Kim Phi Lâorsen a.

Tiểmlgbu Kim cũqlvjng làfruc áacfanh mắdmrgt sáacfang quắdmrgc, áacfanh mắdmrgt bêdmrgn trong cóphyd vẻipks mong đkiotlsqti, mấfiufy chụlszcc năiqsgm khôwseeng thấfiufy huynh đkiotgyqr, bâorsey giờccgx lạztvxi đkiotztvxt đkiotếorsen nhưhhkk thếorsefruco đkiotorse cao đkiotâorsey?

“Ha ha, ngưhhkkơxiohi mộorset cáacfai Nhâorsen tộorsec tiểmlgbu tửckus, khôwseeng nêdmrgn tớxiohi xen vàfruco việgyqrc củhfxka ngưhhkkccgxi kháacfac, tấfiuft nhiêdmrgn ngưhhkkơxiohi muốqhqcn chếorset, bảoknhn đkiotếorse thàfrucnh toàfrucn ngưhhkkơxiohi.” Kim Phi Lâorsen căiqsgn bảoknhn khôwseeng mắdmrgt nhìhdwjn thẳglrbng Tiêdmrgu Phàfrucm mộorset cáacfai.

Nhâorsen tộorsec cáacfa thểmlgb thựlsqtc lựlsqtc, cùtwerng Tiêdmrgn Linh tộorsec Hỏckusa tộorsec so sáacfanh, chêdmrgnh lệgyqrch nhiềotuau lắdmrgm, căiqsgn bảoknhn khôwseeng cògyqrn cùtwerng mộorset cáacfai cấfiufp đkiotorse.

phydi xong, Kim Phi Lâorsen háacfa mồuopym phun ra mộorset đkiotztvxo kim sắdmrgc hỏckusa trụlszc, bay thẳglrbng Tiêdmrgu Phàfrucm màfruc đkiotếorsen.

~~~ nhưhhkkng màfruc, Tiêdmrgu Phàfrucm lạztvxi làfruc đkiotlfysng tạztvxi chỗxifr khôwseeng nhúiifrc nhíwseech, Kim Phi Lâorsen cògyqrn tưhhkkbgwong rằkktcng Tiêdmrgu Phàfrucm sợlsqt choáacfang váacfang, liềotuan chạztvxy trốqhqcn đkiototuau quêdmrgn.


“Chạztvxy mau!” Kim Linh tứlfyshhkkxiohng sắdmrgc mặfruct biếorsen hóphyda, bậoruac nàfrucy báacfa đkiotztvxo hỏckusa diễiifrm, nếorseu làfruc đkiotáacfanh trúiifrng Tiêdmrgu Phàfrucm, đkiotacfan chừfrucng khôwseeng chếorset cũqlvjng sẽxikm lộorset da.

Chỉklanfruc, Tiêdmrgu Phàfrucm vẫlfysn nhưhhkkqlvj khôwseeng hềotua bịccgx lay đkiotorseng, Kim Linh tứlfyshhkkxiohng đkiotãvrvv khôwseeng đkiotàfrucnh lògyqrng nhắdmrgm hai mắdmrgt lạztvxi.

Bấfiuft quáacfa, khi bọracln hắdmrgn lầhhkkn nữacfaa mởbgwo hai mắdmrgt ra lúiifrc, khôwseeng khỏckusi trợlsqtn mắdmrgt hốqhqcc mồuopym, trong mắdmrgt đkiototuau làfruc khôwseeng thểmlgbhhkkbgwong tưhhkklsqtng nổvrvvi.

Chỉklan thấfiufy Tiêdmrgu Phàfrucm trưhhkkxiohc ngưhhkkccgxi, mộorset vògyqrng hỏckusa diễiifrm đkiotorseng thiêdmrgn đkiotdmrgn cuồuopyng xoay trògyqrn, Kim Phi Lâorsen phúiifrn ra tấfiuft cảoknh hỏckusa diễiifrm, tấfiuft cảoknh đkiototuau bịccgxacfai kia hỏckusa diễiifrm đkiotorseng thiêdmrgn hấfiufp thu khôwseeng cògyqrn mộorset mảoknhnh.

Đdmrgfrucng nóphydi thiêdmrgu chếorset Tiêdmrgu Phàfrucm, chíwseenh làfruc tớxiohi gầhhkkn Tiêdmrgu Phàfrucm cũqlvjng khóphyd khăiqsgn.

“Đdmrgztvxo Hỏckusa Hồuopyng Lôwsee?” Kim Linh tứlfyshhkkxiohng híwseet mộorset hơxiohi lạztvxnh, nhưhhkk nhưhhkk nhìhdwjn quáacfai vậoruat nhìhdwjn xem Tiêdmrgu Phàfrucm.

Khóphyd tráacfach hắdmrgn khôwseeng hềotua bịccgx lay đkiotorseng, cóphyd đkiotưhhkklsqtc Đdmrgztvxo Hỏckusa Hồuopyng Lôwsee Tiêdmrgu Phàfrucm, xáacfac thựlsqtc khôwseeng cầhhkkn thiếorset e ngạztvxi Kim Phi Lâorsen.

“Sảoknhng khoáacfai, lạztvxi đkiotếorsen!” Vôwsee Tậoruan Đdmrgorseng Thiêdmrgn bêdmrgn trong, truyềotuan đkiotếorsen Vôwsee Tậoruan Chi Hỏckusa cầhhkkn ăiqsgn đkiotògyqrn thanh âorsem.

Nhữacfang ngọracln lửckusa nàfrucy, đkiotqhqci vớxiohi nóphydfrucphydi, thếorse nhưhhkkng làfruc vậoruat đkiotztvxi bổvrvv, đkiotếorsen bao nhiêdmrgu, hấfiufp thu bao nhiêdmrgu.

“Tíwseenh làfruc ngưhhkkơxiohi hảoknho vậoruan!” Kim Phi Lâorsen lạztvxnh rêdmrgn mộorset tiếorseng, quay ngưhhkkccgxi liềotuan chuẩbztkn bịccgx đkiotàfruco tẩbztku.

Thếorse nhưhhkkng làfruc, Tiêdmrgu Phàfrucm lạztvxi làfrucm sao cóphyd thểmlgb nhưhhkkccgxng hắdmrgn chạztvxy thoáacfat đkiotâorsey?

Kim Phi Lâorsen vừfruca mớxiohi quay ngưhhkkccgxi, Tiêdmrgu Phàfrucm liềotuan xuấfiuft hiệgyqrn ởbgwo trưhhkkxiohc mặfruct hắdmrgn, chặfrucn đkiotưhhkkccgxng đkioti củhfxka hắdmrgn lạztvxi.

“Tu La đkiotztvxi thếorse giớxiohi!”


Tiêdmrgu Phàfrucm khẽxikmphydi mộorset tiếorseng, 1 cáacfai hôwseei hắdmrgc sắdmrgc tuyềotuan qua từfruc trêdmrgn ngưhhkkccgxi hắdmrgn bộorsec pháacfat ra, trong nháacfay mắdmrgt đkiotem Kim Phi Lâorsen thâorsen thểmlgb cho chéjdojm vỡzhlmacfat, hóphyda thàfrucnh từfrucng đkiotfrucn từfrucng đkiotfrucn thậoruat nhỏckus hỏckusa diễiifrm bay vụlszct hưhhkk khôwseeng.

“Têdmrg ~” Kim Lâorsen tứlfyshhkkxiohng híwseet mộorset hơxiohi lạztvxnh, chỉklan cảoknhm thấfiufy trong lògyqrng mãvrvvnh liệgyqrt run rẩbztky, da đkiothhkku đkiototuau hơxiohi têdmrgdmrg.

~~~ cáacfai kia lấfiufy mộorset đkiotccgxch bốqhqcn, đkiotbztky lui bọracln họracl Kim Linh tứlfyshhkkxiohng Kim Phi Lâorsen, lạztvxi bịccgx Tiêdmrgu Phàfrucm mộorset đkiotògyqrn giếorset đkioti?

Nếorseu nhưhhkk khôwseeng phảoknhi tậoruan mắdmrgt thấfiufy, đkiotáacfam ngưhhkkccgxi tuyệgyqrt đkiotqhqci sẽxikm khôwseeng tin tưhhkkbgwong.

Mấfiufy ngưhhkkccgxi lúiifrc nàfrucy mớxiohi hồuopyi tưhhkkbgwong lạztvxi vừfruca rồuopyi Tiêdmrgu Phàfrucm nóphydi câorseu nóphydi kia, đkiotmlgb Kim Phi Lâorsen bảoknhn thâorsen xéjdojo đkioti, khôwseeng nêdmrgn lãvrvvng phíwsee hắdmrgn thờccgxi gian.

Hiệgyqrn tạztvxi xem ra, khôwseeng phảoknhi làfrucvrvvng phíwsee Tiêdmrgu Phàfrucm thờccgxi gian sao?

“Hắdmrgn rốqhqct cuộorsec làfruc ai?”

“Cho dùtwerfruc Hỏckusa tộorsec tuyệgyqrt thếorse thiêdmrgn kiêdmrgu Hỏckusa Chíwseewseen, cũqlvjng chưhhkka chắdmrgc cóphyd thểmlgb mộorset đkiotògyqrn miểmlgbu sáacfat Kim Phi Lâorsen a?”

Kim Linh tứlfyshhkkxiohng kinh ngạztvxc nhìhdwjn Tiêdmrgu Phàfrucm, nhâorsen loạztvxi đkiotáacfang sợlsqt nhưhhkk thếorse tu sĩeqtv, tuyệgyqrt đkiotqhqci khôwseeng phảoknhi khôwseeng cóphyd tiếorseng tăiqsgm gìhdwj hạztvxng ngưhhkkccgxi.

Bốqhqcn ngưhhkkccgxi trong lògyqrng âorsem thầhhkkm thềotua, bấfiuft kểmlgb nhưhhkk thếorsefruco khôwseeng nêdmrgn đkiotdmrgc tộorsei Tiêdmrgu Phàfrucm, nhâorsen vậoruat bậoruac nàfrucy, cũqlvjng khôwseeng phảoknhi bọracln họraclphyd thểmlgb đkiotdmrgc tộorsei nổvrvvi.

“Tam ca mạztvxnh nhưhhkk vậoruay? Chẳglrbng lẽxikm?” Tiểmlgbu Kim kinh ngạztvxc nhìhdwjn Tiêdmrgu Phàfrucm, ngay sau đkiotóphyd trong đkiothhkku khôwseeng khỏckusi hồuopyi tưhhkkbgwong lạztvxi mộorset cáacfai têdmrgn: “Kiếorsem Hồuopyng Trầhhkkn chíwseenh làfruc tam ca?”

“Nóphydi khôwseeng nêdmrgn lãvrvvng phíwsee thờccgxi gian, ngưhhkkơxiohi khôwseeng tin.” Tiêdmrgu Phàfrucm lạztvxi tựlsqta nhưhhkkfrucm mộorset chuyệgyqrn béjdoj nhỏckus khôwseeng đkiotáacfang kểmlgb mộorset dạztvxng.

Buôwseeng tay 1 chiêdmrgu, hai đkiotáacfam lửckusa bay vụlszct màfruc tớxiohi, tiệgyqrn tay kíwseen đkiotáacfao đkiotưhhkka cho Chíwseewseen Phầhhkkn Thiêdmrgn Viêdmrgm, trầhhkkm giọraclng nóphydi: “Luyệgyqrn hóphyda bọracln chúiifrng!”

“Làfruc, chủhfxk nhâorsen!” Chíwseewseen Phầhhkkn Thiêdmrgn Viêdmrgm kinh hỉklan hếorset sứlfysc, mộorset ngụlszcm nuốqhqct vàfruco Kim Phi Lâorsen châorsen linh, cùtwerng cáacfai kia sơxioh đkiotztvxi hỏckusa linh.

Muốqhqcn triệgyqrt đkiotmlgb luyệgyqrn hóphyda hai thứlfys đkiotuopyfrucy, đkiotacfan chừfrucng cũqlvjng cầhhkkn cầhhkkn rấfiuft nhiềotuau thờccgxi gian.

“Tiểmlgbu Kim, cùtwerng ta trởbgwo vềotua?” Tiêdmrgu Phàfrucm thởbgwoorseu, nhìhdwjn vềotua phíwseea tiểmlgbu Kim nóphydi.

Nhữacfang năiqsgm nàfrucy, tiểmlgbu Kim cũqlvjng đkiotang bêdmrgn ngoàfruci chịccgxu khôwseeng íwseet đkiotau khổvrvv, bâorsey giờccgx Tiêdmrgu Phàfrucm, đkiotãvrvvphyd đkiothfxk thựlsqtc lựlsqtc phùtwer hộorse ngưhhkkccgxi bêdmrgn cạztvxnh. Tiểmlgbu Kim nhìhdwjn vềotua phíwseea cáacfai kia Kim Linh tứlfyshhkkxiohng, cuốqhqci cùtwerng lắdmrgc đkiothhkku, áacfanh mắdmrgt kiêdmrgn đkiotccgxnh nóphydi: “Tam ca, ta sẽxikm trởbgwo vềotua, nhưhhkkng khôwseeng phảoknhi hiệgyqrn tạztvxi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.