Vô Thượng Sát Thần

Chương 3255 : Lãng Phí Thời Gian

    trước sau   
“Biệnuuun phábbsfp gìbfcf?” Tiểkhdgu Kim ábbsfnh mắtoglt sábbsfng lêzopan, khôyvosng chúxpomt nghĩbzkj ngợrexci hỏpfazi.

Tiêzopau Phàpicgm trízamk tuệnuuu, hắtogln làpicg lạrfzbi quábbsfpicgxpompicgng, Tiêzopau Phàpicgm muốonhrn ra biệnuuun phábbsfp, tuyệnuuut đrgtxonhri so vớmqqri hắtogln muốonhrn đrgtxábbsfng tin rấrgtxt nhiềuqzdu.

“~~~ cábbsfi nàpicgy.” Tiêzopau Phàpicgm chậwtubm rãktzci xòbwqfe bàpicgn tay ra, lòbwqfng bàpicgn tay lậwtubp tứnksjc xuấrgtxt hiệnuuun 1 đrgtxpicgn ngọnqmjn lửdkzva màpicgu tửdkzv kim, đrgtxnuuuu đrgtxkhdgi vưbzkjơmjpnng miệnuuun, chízamkyvosn quýbzkj khízamk.

Hỏpfaza diễxpomm khôyvosng đrgtxewyvc biệnuuut vậwtubt, chízamknh làpicg Chízamkyvosn Phầnuuun Thiêzopan Viêzopam.

“Ngưbzkjơmjpni làpicg muốonhrn cho hắtogln luyệnuuun hórfzba Kim Phi Lâttqmn châttqmn linh, thay thếnuuu hắtogln trởkxgr thàpicgnh Thábbsfnh Hỏpfaza Long Sưbzkj tộkhdgc thiếnuuuu chủvkie?” Tiểkhdgu Kim hiểkhdgu thôyvosng suốonhrt tớmqqri.

Nhữqhoqng năcayfm nàpicgy, hắtogln đrgtxãktzc trảxfkhi qua quábbsf nhiềuqzdu chuyệnuuun, sớmqqrm đrgtxãktzc khôyvosng phảxfkhi lấrgtxy trưbzkjmqqrc kia đrgtxơmjpnn thuầnuuun vôyvos tri tiểkhdgu Kim.


“Ngưbzkjơmjpni córfzb vấrgtxn đrgtxuqzd hay khôyvosng?” Tiêzopau Phàpicgm nhìbfcfn chăcayfm chúxpom Chízamkyvosn Phầnuuun Thiêzopan Viêzopam nórfzbi.

“Khôyvosng córfzb vấrgtxn đrgtxuqzd! Hỏpfaza tộkhdgc thôyvosn phệnuuu, vốonhrn làpicg khôyvosng thểkhdg tầnuuum thưbzkjrexcng hơmjpnn sựfivsbfcfnh.” Chízamkyvosn Phầnuuun Thiêzopan Viêzopam thầnuuun sắtoglc bìbfcfnh tĩbzkjnh nórfzbi.

rfzbttqmy giờrexczyasng đrgtxãktzc đrgtxkhdgt phábbsf đrgtxếnuuun đrgtxếnuuu hỏpfaza đrgtxpicgnh phong, vừbwqfa vặewyvn cầnuuun càpicgng nhiềuqzdu hỏpfaza diễxpomm tinh hoa, đrgtxrexci ởkxgrzopan ngưbzkjrexci Tiêzopau Phàpicgm, còbwqfn khôyvosng bằuqzdng tiếnuuun vềuqzd Hỏpfaza tộkhdgc.

Chỉpicgrfzbkxgr Hỏpfaza tộkhdgc, hắtogln mớmqqri đrgtxưbzkjrexcc càpicgng nhiềuqzdu hỏpfaza diễxpomm tinh hoa, tưbzkjơmjpnng lai mớmqqri córfzbmjpn hộkhdgi, đrgtxkhdgt phábbsf thábbsfnh hỏpfaza cấrgtxp đrgtxkhdg.

ttqmy giờrexcpicgng làpicgrfzbmjpn đrgtxrfzbi hỏpfaza linh đrgtxkhdgrfzb thôyvosn phệnuuu, hắtogln lạrfzbi làpicgm sao córfzb thểkhdg bỏpfaz lỡdkgw tốonhrt nhưbzkj vậwtuby cơmjpn hộkhdgi đrgtxâttqmy?

“Vậwtuby cứnksjpicgm nhưbzkj thếnuuu, sơmjpn đrgtxrfzbi hỏpfaza linh đrgtxonhri ta vôyvos dụtmiyng.” Tiểkhdgu Kim gậwtubt đrgtxnuuuu nórfzbi, lúxpomc nàpicgy mớmqqri ngẩhianng đrgtxnuuuu nhìbfcfn vềuqzd phízamka xa xa Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng cùdoteng Kim Phi Lâttqmn.

Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng thựfivsc lựfivsc khôyvosng tệnuuu, córfzb thểkhdg Kim Phi Lâttqmn càpicgng thêzopam mạrfzbnh mẽtnknbbsf đrgtxrfzbo, cábbsfi kia linh hồdkoen chiếnuuum cứnksj nhụtmiyc thểkhdg củvkiea hắtogln vềuqzd sau, trựfivsc tiếnuuup đrgtxkhdgt phábbsf đrgtxếnuuun Thábbsfnh Đttqmếnuuu cảxfkhnh.

Ngay từbwqf đrgtxnuuuu Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng vẫkhdgn còbwqfn thưbzkjrexcng phong, nhưbzkjng rấrgtxt nhanh liềuqzdn bịxfkh Kim Phi Lâttqmn đrgtxèxzojzopan đrgtxábbsfnh, mấrgtxy ngưbzkjrexci ngọnqmjn lửdkzva trêzopan ngưbzkjrexci đrgtxuqzdu trởkxgrzopan ảxfkhm đrgtxrfzbm ôyvos quang.

“Liềuqzdn bằuqzdng cábbsfc ngưbzkjơmjpni, cũzyasng muốonhrn đrgtxonhri đrgtxxfkhch vớmqqri ta?” Kim Phi Lâttqmn tùdotey tiệnuuun cưbzkjrexci to, mởkxgr ra miệnuuung to nhưbzkj chậwtubu mábbsfu, cắtogln mộkhdgt cábbsfi trong đrgtxórfzb mộkhdgt đrgtxnuuuu Thábbsfnh Hỏpfaza Long Sưbzkj trêzopan ngưbzkjrexci mảxfkhng lớmqqrn hỏpfaza diễxpomm.

bbsfi kia Thábbsfnh Hỏpfaza Long Sưbzkjzopau r3n khôyvosng thôyvosi, nhao nhao hưbzkjmqqrng phízamka sau thốonhri lui, khôyvosng dábbsfm tớmqqri gầnuuun Kim Phi Lâttqmn mảxfkhy may.

“1 đrgtxábbsfm phếnuuu vậwtubt!” Kim Phi Lâttqmn lạrfzbnh lùdoteng cưbzkjrexci mộkhdgt tiếnuuung, mộkhdgt đrgtxôyvosi đrgtxpfaz thắtoglm con ngưbzkjơmjpni hưbzkjmqqrng vềuqzd tiểkhdgu Kim, lạrfzbnh giọnqmjng nórfzbi: “Lầnuuun trưbzkjmqqrc khôyvosng gi3t chếnuuut ngưbzkjơmjpni, làpicg ngưbzkjơmjpni hảxfkho vậwtubn, lầnuuun nàpicgy, ngưbzkjơmjpni lạrfzbi khôyvosng cơmjpn hộkhdgi.”

Dứnksjt lờrexci, Kim Phi Lâttqmn đrgtxrfzbp khôyvosng màpicgzopan, hưbzkjmqqrng vềuqzd tiểkhdgu Kim chỗdkgw đrgtxang từbwqfng bưbzkjmqqrc đrgtxi tớmqqri.

Hắtogln tựfivsa nhưbzkj đrgtxãktzc thấrgtxy tiểkhdgu Kim quỳnfet xuốonhrng cầnuuuu xin tha thứnksj mộkhdgt màpicgn, lấrgtxy hắtogln Thábbsfnh Đttqmếnuuu cảxfkhnh tu vi, còbwqfn córfzb ai làpicg đrgtxonhri thủvkie củvkiea hắtogln?


Tiểkhdgu Kim thầnuuun sắtoglc lạrfzbnh lùdoteng, trêzopan ngưbzkjrexci hàpicgn khízamkpicgng ngàpicgy càpicgng cưbzkjrexcng thịxfkhnh lêzopan, lôyvosng trêzopan ngưbzkjrexci phábbsft càpicgng làpicg giốonhrng nhưbzkjpicgn băcayfng thầnuuun giábbsfp, bao trùdotem toàpicgn thâttqmn.

So vớmqqri nhữqhoqng cábbsfi kia Thábbsfnh Hỏpfaza Long Sưbzkj, nórfzb hiệnuuun tạrfzbi tạrfzbo hìbfcfnh càpicgng thêzopam uy vũzyasbbsf khízamk.

“Ta tớmqqri a!” Tiêzopau Phàpicgm khôyvosng biếnuuut tiểkhdgu Kim thựfivsc lựfivsc làpicgm sao, nhưbzkjng tiểkhdgu Kim chỉpicgpicg Đttqmrfzbi Đttqmếnuuu cảxfkhnh đrgtxpicgnh phong, córfzb thểkhdg chưbzkja chắtoglc làpicg Thábbsfnh Đttqmếnuuu cảxfkhnh Kim Phi Lâttqmn đrgtxonhri thủvkie.

Tiểkhdgu Kim còbwqfn muốonhrn nórfzbi đrgtxiềuqzdu gìbfcf, Tiêzopau Phàpicgm đrgtxãktzc đrgtxrfzbp khôyvosng tiếnuuun lêzopan, khôyvosng thểkhdgpicgm gìbfcf khábbsfc hơmjpnn nórfzbi: “Tam ca, cẩhiann thậwtubn mộkhdgt chúxpomt.”

Tiêzopau Phàpicgm cũzyasng khôyvosng quay đrgtxnuuuu lạrfzbi gậwtubt gậwtubt đrgtxnuuuu, hắtogln rấrgtxt muốonhrn nórfzbi, cábbsfi nàpicgy Kim Phi Lâttqmn, thậwtubt đrgtxúxpomng làpicg khôyvosng đrgtxábbsfng giábbsfbfcf hắtogln cẩhiann thậwtubn.

“Đttqmem sơmjpn đrgtxrfzbi hỏpfaza linh cùdoteng châttqmn linh giao ra, bảxfkhn thâttqmn xérakro đrgtxi, khôyvosng nêzopan lãktzcng phízamk thờrexci gian củvkiea ta.” Tiêzopau Phàpicgm lăcayfng khôyvosng màpicg đrgtxnksjng, phízamka dưbzkjmqqri biểkhdgn dung nham bốonhrc lêzopan khôyvosng thôyvosi, nhiệnuuut khízamk bốonhrc hơmjpni lêzopan.

Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng kinh ngạrfzbc nhìbfcfn Tiêzopau Phàpicgm, bọnqmjn họnqmj đrgtxuqzdu khôyvosng biếnuuut Tiêzopau Phàpicgm ởkxgr đrgtxâttqmu ra tựfivs tin, đrgtxâttqmy chízamknh làpicg so vớmqqri bọnqmjn hắtogln liêzopan thủvkiezyasng cưbzkjrexcng đrgtxrfzbi hơmjpnn Thábbsfnh Đttqmếnuuu cảxfkhnh a.

Tiêzopau Phàpicgm coi nhưbzkj mạrfzbnh hơmjpnn bọnqmjn họnqmj, thếnuuu nhưbzkjng mạrfzbnh bấrgtxt quábbsf thờrexci khắtoglc nàpicgy Kim Phi Lâttqmn a.

Tiểkhdgu Kim cũzyasng làpicg ábbsfnh mắtoglt sábbsfng quắtoglc, ábbsfnh mắtoglt bêzopan trong córfzb vẻordt mong đrgtxrexci, mấrgtxy chụtmiyc năcayfm khôyvosng thấrgtxy huynh đrgtxnuuu, bâttqmy giờrexc lạrfzbi đrgtxrfzbt đrgtxếnuuun nhưbzkj thếnuuupicgo đrgtxkhdg cao đrgtxâttqmy?

“Ha ha, ngưbzkjơmjpni mộkhdgt cábbsfi Nhâttqmn tộkhdgc tiểkhdgu tửdkzv, khôyvosng nêzopan tớmqqri xen vàpicgo việnuuuc củvkiea ngưbzkjrexci khábbsfc, tấrgtxt nhiêzopan ngưbzkjơmjpni muốonhrn chếnuuut, bảxfkhn đrgtxếnuuu thàpicgnh toàpicgn ngưbzkjơmjpni.” Kim Phi Lâttqmn căcayfn bảxfkhn khôyvosng mắtoglt nhìbfcfn thẳzshpng Tiêzopau Phàpicgm mộkhdgt cábbsfi.

Nhâttqmn tộkhdgc cábbsf thểkhdg thựfivsc lựfivsc, cùdoteng Tiêzopan Linh tộkhdgc Hỏpfaza tộkhdgc so sábbsfnh, chêzopanh lệnuuuch nhiềuqzdu lắtoglm, căcayfn bảxfkhn khôyvosng còbwqfn cùdoteng mộkhdgt cábbsfi cấrgtxp đrgtxkhdg.

rfzbi xong, Kim Phi Lâttqmn hábbsf mồdkoem phun ra mộkhdgt đrgtxrfzbo kim sắtoglc hỏpfaza trụtmiy, bay thẳzshpng Tiêzopau Phàpicgm màpicg đrgtxếnuuun.

~~~ nhưbzkjng màpicg, Tiêzopau Phàpicgm lạrfzbi làpicg đrgtxnksjng tạrfzbi chỗdkgw khôyvosng nhúxpomc nhízamkch, Kim Phi Lâttqmn còbwqfn tưbzkjkxgrng rằuqzdng Tiêzopau Phàpicgm sợrexc choábbsfng vábbsfng, liềuqzdn chạrfzby trốonhrn đrgtxuqzdu quêzopan.


“Chạrfzby mau!” Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng sắtoglc mặewyvt biếnuuun hórfzba, bậwtubc nàpicgy bábbsf đrgtxrfzbo hỏpfaza diễxpomm, nếnuuuu làpicg đrgtxábbsfnh trúxpomng Tiêzopau Phàpicgm, đrgtxbbsfn chừbwqfng khôyvosng chếnuuut cũzyasng sẽtnkn lộkhdgt da.

Chỉpicgpicg, Tiêzopau Phàpicgm vẫkhdgn nhưbzkjzyas khôyvosng hềuqzd bịxfkh lay đrgtxkhdgng, Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng đrgtxãktzc khôyvosng đrgtxàpicgnh lòbwqfng nhắtoglm hai mắtoglt lạrfzbi.

Bấrgtxt quábbsf, khi bọnqmjn hắtogln lầnuuun nữqhoqa mởkxgr hai mắtoglt ra lúxpomc, khôyvosng khỏpfazi trợrexcn mắtoglt hốonhrc mồdkoem, trong mắtoglt đrgtxuqzdu làpicg khôyvosng thểkhdgbzkjkxgrng tưbzkjrexcng nổbzkji.

Chỉpicg thấrgtxy Tiêzopau Phàpicgm trưbzkjmqqrc ngưbzkjrexci, mộkhdgt vòbwqfng hỏpfaza diễxpomm đrgtxkhdgng thiêzopan đrgtxzopan cuồdkoeng xoay tròbwqfn, Kim Phi Lâttqmn phúxpomn ra tấrgtxt cảxfkh hỏpfaza diễxpomm, tấrgtxt cảxfkh đrgtxuqzdu bịxfkhbbsfi kia hỏpfaza diễxpomm đrgtxkhdgng thiêzopan hấrgtxp thu khôyvosng còbwqfn mộkhdgt mảxfkhnh.

Đttqmbwqfng nórfzbi thiêzopau chếnuuut Tiêzopau Phàpicgm, chízamknh làpicg tớmqqri gầnuuun Tiêzopau Phàpicgm cũzyasng khórfzb khăcayfn.

“Đttqmrfzbo Hỏpfaza Hồdkoeng Lôyvos?” Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng hízamkt mộkhdgt hơmjpni lạrfzbnh, nhưbzkj nhưbzkj nhìbfcfn quábbsfi vậwtubt nhìbfcfn xem Tiêzopau Phàpicgm.

Khórfzb trábbsfch hắtogln khôyvosng hềuqzd bịxfkh lay đrgtxkhdgng, córfzb đrgtxưbzkjrexcc Đttqmrfzbo Hỏpfaza Hồdkoeng Lôyvos Tiêzopau Phàpicgm, xábbsfc thựfivsc khôyvosng cầnuuun thiếnuuut e ngạrfzbi Kim Phi Lâttqmn.

“Sảxfkhng khoábbsfi, lạrfzbi đrgtxếnuuun!” Vôyvos Tậwtubn Đttqmkhdgng Thiêzopan bêzopan trong, truyềuqzdn đrgtxếnuuun Vôyvos Tậwtubn Chi Hỏpfaza cầnuuun ăcayfn đrgtxòbwqfn thanh âttqmm.

Nhữqhoqng ngọnqmjn lửdkzva nàpicgy, đrgtxonhri vớmqqri nórfzbpicgrfzbi, thếnuuu nhưbzkjng làpicg vậwtubt đrgtxrfzbi bổbzkj, đrgtxếnuuun bao nhiêzopau, hấrgtxp thu bao nhiêzopau.

“Tízamknh làpicg ngưbzkjơmjpni hảxfkho vậwtubn!” Kim Phi Lâttqmn lạrfzbnh rêzopan mộkhdgt tiếnuuung, quay ngưbzkjrexci liềuqzdn chuẩhiann bịxfkh đrgtxàpicgo tẩhianu.

Thếnuuu nhưbzkjng làpicg, Tiêzopau Phàpicgm lạrfzbi làpicgm sao córfzb thểkhdg nhưbzkjrexcng hắtogln chạrfzby thoábbsft đrgtxâttqmy?

Kim Phi Lâttqmn vừbwqfa mớmqqri quay ngưbzkjrexci, Tiêzopau Phàpicgm liềuqzdn xuấrgtxt hiệnuuun ởkxgr trưbzkjmqqrc mặewyvt hắtogln, chặewyvn đrgtxưbzkjrexcng đrgtxi củvkiea hắtogln lạrfzbi.

“Tu La đrgtxrfzbi thếnuuu giớmqqri!”


Tiêzopau Phàpicgm khẽtnknrfzbi mộkhdgt tiếnuuung, 1 cábbsfi hôyvosi hắtoglc sắtoglc tuyềuqzdn qua từbwqf trêzopan ngưbzkjrexci hắtogln bộkhdgc phábbsft ra, trong nhábbsfy mắtoglt đrgtxem Kim Phi Lâttqmn thâttqmn thểkhdg cho chérakrm vỡdkgwbbsft, hórfzba thàpicgnh từbwqfng đrgtxpicgn từbwqfng đrgtxpicgn thậwtubt nhỏpfaz hỏpfaza diễxpomm bay vụtmiyt hưbzkj khôyvosng.

“Têzopa ~” Kim Lâttqmn tứnksjbzkjmqqrng hízamkt mộkhdgt hơmjpni lạrfzbnh, chỉpicg cảxfkhm thấrgtxy trong lòbwqfng mãktzcnh liệnuuut run rẩhiany, da đrgtxnuuuu đrgtxuqzdu hơmjpni têzopazopa.

~~~ cábbsfi kia lấrgtxy mộkhdgt đrgtxxfkhch bốonhrn, đrgtxhiany lui bọnqmjn họnqmj Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng Kim Phi Lâttqmn, lạrfzbi bịxfkh Tiêzopau Phàpicgm mộkhdgt đrgtxòbwqfn giếnuuut đrgtxi?

Nếnuuuu nhưbzkj khôyvosng phảxfkhi tậwtubn mắtoglt thấrgtxy, đrgtxábbsfm ngưbzkjrexci tuyệnuuut đrgtxonhri sẽtnkn khôyvosng tin tưbzkjkxgrng.

Mấrgtxy ngưbzkjrexci lúxpomc nàpicgy mớmqqri hồdkoei tưbzkjkxgrng lạrfzbi vừbwqfa rồdkoei Tiêzopau Phàpicgm nórfzbi câttqmu nórfzbi kia, đrgtxkhdg Kim Phi Lâttqmn bảxfkhn thâttqmn xérakro đrgtxi, khôyvosng nêzopan lãktzcng phízamk hắtogln thờrexci gian.

Hiệnuuun tạrfzbi xem ra, khôyvosng phảxfkhi làpicgktzcng phízamk Tiêzopau Phàpicgm thờrexci gian sao?

“Hắtogln rốonhrt cuộkhdgc làpicg ai?”

“Cho dùdotepicg Hỏpfaza tộkhdgc tuyệnuuut thếnuuu thiêzopan kiêzopau Hỏpfaza Chízamkyvosn, cũzyasng chưbzkja chắtoglc córfzb thểkhdg mộkhdgt đrgtxòbwqfn miểkhdgu sábbsft Kim Phi Lâttqmn a?”

Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng kinh ngạrfzbc nhìbfcfn Tiêzopau Phàpicgm, nhâttqmn loạrfzbi đrgtxábbsfng sợrexc nhưbzkj thếnuuu tu sĩbzkj, tuyệnuuut đrgtxonhri khôyvosng phảxfkhi khôyvosng córfzb tiếnuuung tăcayfm gìbfcf hạrfzbng ngưbzkjrexci.

Bốonhrn ngưbzkjrexci trong lòbwqfng âttqmm thầnuuum thềuqzd, bấrgtxt kểkhdg nhưbzkj thếnuuupicgo khôyvosng nêzopan đrgtxtoglc tộkhdgi Tiêzopau Phàpicgm, nhâttqmn vậwtubt bậwtubc nàpicgy, cũzyasng khôyvosng phảxfkhi bọnqmjn họnqmjrfzb thểkhdg đrgtxtoglc tộkhdgi nổbzkji.

“Tam ca mạrfzbnh nhưbzkj vậwtuby? Chẳzshpng lẽtnkn?” Tiểkhdgu Kim kinh ngạrfzbc nhìbfcfn Tiêzopau Phàpicgm, ngay sau đrgtxórfzb trong đrgtxnuuuu khôyvosng khỏpfazi hồdkoei tưbzkjkxgrng lạrfzbi mộkhdgt cábbsfi têzopan: “Kiếnuuum Hồdkoeng Trầnuuun chízamknh làpicg tam ca?”

“Nórfzbi khôyvosng nêzopan lãktzcng phízamk thờrexci gian, ngưbzkjơmjpni khôyvosng tin.” Tiêzopau Phàpicgm lạrfzbi tựfivsa nhưbzkjpicgm mộkhdgt chuyệnuuun bérakr nhỏpfaz khôyvosng đrgtxábbsfng kểkhdg mộkhdgt dạrfzbng.

Buôyvosng tay 1 chiêzopau, hai đrgtxábbsfm lửdkzva bay vụtmiyt màpicg tớmqqri, tiệnuuun tay kízamkn đrgtxábbsfo đrgtxưbzkja cho Chízamkyvosn Phầnuuun Thiêzopan Viêzopam, trầnuuum giọnqmjng nórfzbi: “Luyệnuuun hórfzba bọnqmjn chúxpomng!”

“Làpicg, chủvkie nhâttqmn!” Chízamkyvosn Phầnuuun Thiêzopan Viêzopam kinh hỉpicg hếnuuut sứnksjc, mộkhdgt ngụtmiym nuốonhrt vàpicgo Kim Phi Lâttqmn châttqmn linh, cùdoteng cábbsfi kia sơmjpn đrgtxrfzbi hỏpfaza linh.

Muốonhrn triệnuuut đrgtxkhdg luyệnuuun hórfzba hai thứnksj đrgtxdkoepicgy, đrgtxbbsfn chừbwqfng cũzyasng cầnuuun cầnuuun rấrgtxt nhiềuqzdu thờrexci gian.

“Tiểkhdgu Kim, cùdoteng ta trởkxgr vềuqzd?” Tiêzopau Phàpicgm thởkxgrttqmu, nhìbfcfn vềuqzd phízamka tiểkhdgu Kim nórfzbi.

Nhữqhoqng năcayfm nàpicgy, tiểkhdgu Kim cũzyasng đrgtxang bêzopan ngoàpicgi chịxfkhu khôyvosng ízamkt đrgtxau khổbzkj, bâttqmy giờrexc Tiêzopau Phàpicgm, đrgtxãktzcrfzb đrgtxvkie thựfivsc lựfivsc phùdote hộkhdg ngưbzkjrexci bêzopan cạrfzbnh. Tiểkhdgu Kim nhìbfcfn vềuqzd phízamka cábbsfi kia Kim Linh tứnksjbzkjmqqrng, cuốonhri cùdoteng lắtoglc đrgtxnuuuu, ábbsfnh mắtoglt kiêzopan đrgtxxfkhnh nórfzbi: “Tam ca, ta sẽtnkn trởkxgr vềuqzd, nhưbzkjng khôyvosng phảxfkhi hiệnuuun tạrfzbi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.