Vô Thượng Sát Thần

Chương 3255 : Lãng Phí Thời Gian

    trước sau   
“Biệdrkxn phájsrfp gìgvci?” Tiểuxtqu Kim ájsrfnh mắdwcft sájsrfng lêzucbn, khôlihdng chúkvaft nghĩatig ngợudgei hỏbvroi.

Tiêzucbu Phàgdsfm trídlqk tuệdrkx, hắdwcfn làgdsf lạpouii quájsrfgdsfxbiygdsfng, Tiêzucbu Phàgdsfm muốxdjen ra biệdrkxn phájsrfp, tuyệdrkxt đchmnxdjei so vớnihli hắdwcfn muốxdjen đchmnájsrfng tin rấrfkgt nhiềlhhpu.

“~~~ cájsrfi nàgdsfy.” Tiêzucbu Phàgdsfm chậhcpnm rãbxqji xòpssge bàgdsfn tay ra, lòpssgng bàgdsfn tay lậhcpnp tứevahc xuấrfkgt hiệdrkxn 1 đchmngdsfn ngọxhchn lửzunza màgdsfu tửzunz kim, đchmndlqku đchmnrlfmi vưlhhpơhmzfng miệdrkxn, chídlqklihdn quýswvu khídlqk.

Hỏbvroa diễviaum khôlihdng đchmnnlwmc biệdrkxt vậhcpnt, chídlqknh làgdsf Chídlqklihdn Phầdlqkn Thiêzucbn Viêzucbm.

“Ngưlhhpơhmzfi làgdsf muốxdjen cho hắdwcfn luyệdrkxn hónihla Kim Phi Lâtwyrn châtwyrn linh, thay thếxbiy hắdwcfn trởwrbl thàgdsfnh Thájsrfnh Hỏbvroa Long Sưlhhp tộrlfmc thiếxbiyu chủautp?” Tiểuxtqu Kim hiểuxtqu thôlihdng suốxdjet tớnihli.

Nhữesgang năpiyim nàgdsfy, hắdwcfn đchmnãbxqj trảkknpi qua quájsrf nhiềlhhpu chuyệdrkxn, sớnihlm đchmnãbxqj khôlihdng phảkknpi lấrfkgy trưlhhpnihlc kia đchmnơhmzfn thuầdlqkn vôlihd tri tiểuxtqu Kim.


“Ngưlhhpơhmzfi cónihl vấrfkgn đchmnlhhp hay khôlihdng?” Tiêzucbu Phàgdsfm nhìgvcin chăpiyim chúkvaf Chídlqklihdn Phầdlqkn Thiêzucbn Viêzucbm nónihli.

“Khôlihdng cónihl vấrfkgn đchmnlhhp! Hỏbvroa tộrlfmc thôlihdn phệdrkx, vốxdjen làgdsf khôlihdng thểuxtq tầdlqkm thưlhhpxulmng hơhmzfn sựyjbfgvcinh.” Chídlqklihdn Phầdlqkn Thiêzucbn Viêzucbm thầdlqkn sắdwcfc bìgvcinh tĩatignh nónihli.

nihltwyry giờxulmhcpnng đchmnãbxqj đchmnrlfmt phájsrf đchmnếxbiyn đchmnếxbiy hỏbvroa đchmndtzhnh phong, vừtwpra vặnlwmn cầdlqkn càgdsfng nhiềlhhpu hỏbvroa diễviaum tinh hoa, đchmnudgei ởwrblzucbn ngưlhhpxulmi Tiêzucbu Phàgdsfm, còpssgn khôlihdng bằrcbdng tiếxbiyn vềlhhp Hỏbvroa tộrlfmc.

Chỉdtzhnihlwrbl Hỏbvroa tộrlfmc, hắdwcfn mớnihli đchmnưlhhpudgec càgdsfng nhiềlhhpu hỏbvroa diễviaum tinh hoa, tưlhhpơhmzfng lai mớnihli cónihlhmzf hộrlfmi, đchmnrlfmt phájsrf thájsrfnh hỏbvroa cấrfkgp đchmnrlfm.

twyry giờxulmgdsfng làgdsfnihlhmzf đchmnpouii hỏbvroa linh đchmnuxtqnihl thôlihdn phệdrkx, hắdwcfn lạpouii làgdsfm sao cónihl thểuxtq bỏbvro lỡsrll tốxdjet nhưlhhp vậhcpny cơhmzf hộrlfmi đchmnâtwyry?

“Vậhcpny cứevahgdsfm nhưlhhp thếxbiy, sơhmzf đchmnpouii hỏbvroa linh đchmnxdjei ta vôlihd dụfkymng.” Tiểuxtqu Kim gậhcpnt đchmndlqku nónihli, lúkvafc nàgdsfy mớnihli ngẩpouing đchmndlqku nhìgvcin vềlhhp phídlqka xa xa Kim Linh tứevahlhhpnihlng cùbxqjng Kim Phi Lâtwyrn.

Kim Linh tứevahlhhpnihlng thựyjbfc lựyjbfc khôlihdng tệdrkx, cónihl thểuxtq Kim Phi Lâtwyrn càgdsfng thêzucbm mạpouinh mẽyjbfjsrf đchmnpouio, cájsrfi kia linh hồevahn chiếxbiym cứevah nhụfkymc thểuxtq củautpa hắdwcfn vềlhhp sau, trựyjbfc tiếxbiyp đchmnrlfmt phájsrf đchmnếxbiyn Thájsrfnh Đyiglếxbiy cảkknpnh.

Ngay từtwpr đchmndlqku Kim Linh tứevahlhhpnihlng vẫlhhpn còpssgn thưlhhpudgeng phong, nhưlhhpng rấrfkgt nhanh liềlhhpn bịsoja Kim Phi Lâtwyrn đchmnèxbiyzucbn đchmnájsrfnh, mấrfkgy ngưlhhpxulmi ngọxhchn lửzunza trêzucbn ngưlhhpxulmi đchmnlhhpu trởwrblzucbn ảkknpm đchmnpouim ôlihd quang.

“Liềlhhpn bằrcbdng cájsrfc ngưlhhpơhmzfi, cũhcpnng muốxdjen đchmnxdjei đchmnsojach vớnihli ta?” Kim Phi Lâtwyrn tùbxqjy tiệdrkxn cưlhhpxulmi to, mởwrbl ra miệdrkxng to nhưlhhp chậhcpnu májsrfu, cắdwcfn mộrlfmt cájsrfi trong đchmnónihl mộrlfmt đchmndlqku Thájsrfnh Hỏbvroa Long Sưlhhp trêzucbn ngưlhhpxulmi mảkknpng lớnihln hỏbvroa diễviaum.

jsrfi kia Thájsrfnh Hỏbvroa Long Sưlhhpzucbu r3n khôlihdng thôlihdi, nhao nhao hưlhhpnihlng phídlqka sau thốxdjei lui, khôlihdng dájsrfm tớnihli gầdlqkn Kim Phi Lâtwyrn mảkknpy may.

“1 đchmnájsrfm phếxbiy vậhcpnt!” Kim Phi Lâtwyrn lạpouinh lùbxqjng cưlhhpxulmi mộrlfmt tiếxbiyng, mộrlfmt đchmnôlihdi đchmnbvro thắdwcfm con ngưlhhpơhmzfi hưlhhpnihlng vềlhhp tiểuxtqu Kim, lạpouinh giọxhchng nónihli: “Lầdlqkn trưlhhpnihlc khôlihdng gi3t chếxbiyt ngưlhhpơhmzfi, làgdsf ngưlhhpơhmzfi hảkknpo vậhcpnn, lầdlqkn nàgdsfy, ngưlhhpơhmzfi lạpouii khôlihdng cơhmzf hộrlfmi.”

Dứevaht lờxulmi, Kim Phi Lâtwyrn đchmnpouip khôlihdng màgdsfzucbn, hưlhhpnihlng vềlhhp tiểuxtqu Kim chỗxmiu đchmnang từtwprng bưlhhpnihlc đchmni tớnihli.

Hắdwcfn tựyjbfa nhưlhhp đchmnãbxqj thấrfkgy tiểuxtqu Kim quỳbxqj xuốxdjeng cầdlqku xin tha thứevah mộrlfmt màgdsfn, lấrfkgy hắdwcfn Thájsrfnh Đyiglếxbiy cảkknpnh tu vi, còpssgn cónihl ai làgdsf đchmnxdjei thủautp củautpa hắdwcfn?


Tiểuxtqu Kim thầdlqkn sắdwcfc lạpouinh lùbxqjng, trêzucbn ngưlhhpxulmi hàgdsfn khídlqkgdsfng ngàgdsfy càgdsfng cưlhhpxulmng thịsojanh lêzucbn, lôlihdng trêzucbn ngưlhhpxulmi phájsrft càgdsfng làgdsf giốxdjeng nhưlhhpgdsfn băpiying thầdlqkn giájsrfp, bao trùbxqjm toàgdsfn thâtwyrn.

So vớnihli nhữesgang cájsrfi kia Thájsrfnh Hỏbvroa Long Sưlhhp, nónihl hiệdrkxn tạpouii tạpouio hìgvcinh càgdsfng thêzucbm uy vũhcpnjsrf khídlqk.

“Ta tớnihli a!” Tiêzucbu Phàgdsfm khôlihdng biếxbiyt tiểuxtqu Kim thựyjbfc lựyjbfc làgdsfm sao, nhưlhhpng tiểuxtqu Kim chỉdtzhgdsf Đyiglpouii Đyiglếxbiy cảkknpnh đchmndtzhnh phong, cónihl thểuxtq chưlhhpa chắdwcfc làgdsf Thájsrfnh Đyiglếxbiy cảkknpnh Kim Phi Lâtwyrn đchmnxdjei thủautp.

Tiểuxtqu Kim còpssgn muốxdjen nónihli đchmniềlhhpu gìgvci, Tiêzucbu Phàgdsfm đchmnãbxqj đchmnpouip khôlihdng tiếxbiyn lêzucbn, khôlihdng thểuxtqgdsfm gìgvci khájsrfc hơhmzfn nónihli: “Tam ca, cẩpouin thậhcpnn mộrlfmt chúkvaft.”

Tiêzucbu Phàgdsfm cũhcpnng khôlihdng quay đchmndlqku lạpouii gậhcpnt gậhcpnt đchmndlqku, hắdwcfn rấrfkgt muốxdjen nónihli, cájsrfi nàgdsfy Kim Phi Lâtwyrn, thậhcpnt đchmnúkvafng làgdsf khôlihdng đchmnájsrfng giájsrfgvci hắdwcfn cẩpouin thậhcpnn.

“Đyiglem sơhmzf đchmnpouii hỏbvroa linh cùbxqjng châtwyrn linh giao ra, bảkknpn thâtwyrn xéxulmo đchmni, khôlihdng nêzucbn lãbxqjng phídlqk thờxulmi gian củautpa ta.” Tiêzucbu Phàgdsfm lăpiying khôlihdng màgdsf đchmnevahng, phídlqka dưlhhpnihli biểuxtqn dung nham bốxdjec lêzucbn khôlihdng thôlihdi, nhiệdrkxt khídlqk bốxdjec hơhmzfi lêzucbn.

Kim Linh tứevahlhhpnihlng kinh ngạpouic nhìgvcin Tiêzucbu Phàgdsfm, bọxhchn họxhch đchmnlhhpu khôlihdng biếxbiyt Tiêzucbu Phàgdsfm ởwrbl đchmnâtwyru ra tựyjbf tin, đchmnâtwyry chídlqknh làgdsf so vớnihli bọxhchn hắdwcfn liêzucbn thủautphcpnng cưlhhpxulmng đchmnpouii hơhmzfn Thájsrfnh Đyiglếxbiy cảkknpnh a.

Tiêzucbu Phàgdsfm coi nhưlhhp mạpouinh hơhmzfn bọxhchn họxhch, thếxbiy nhưlhhpng mạpouinh bấrfkgt quájsrf thờxulmi khắdwcfc nàgdsfy Kim Phi Lâtwyrn a.

Tiểuxtqu Kim cũhcpnng làgdsf ájsrfnh mắdwcft sájsrfng quắdwcfc, ájsrfnh mắdwcft bêzucbn trong cónihl vẻhmzf mong đchmnudgei, mấrfkgy chụfkymc năpiyim khôlihdng thấrfkgy huynh đchmndrkx, bâtwyry giờxulm lạpouii đchmnpouit đchmnếxbiyn nhưlhhp thếxbiygdsfo đchmnrlfm cao đchmnâtwyry?

“Ha ha, ngưlhhpơhmzfi mộrlfmt cájsrfi Nhâtwyrn tộrlfmc tiểuxtqu tửzunz, khôlihdng nêzucbn tớnihli xen vàgdsfo việdrkxc củautpa ngưlhhpxulmi khájsrfc, tấrfkgt nhiêzucbn ngưlhhpơhmzfi muốxdjen chếxbiyt, bảkknpn đchmnếxbiy thàgdsfnh toàgdsfn ngưlhhpơhmzfi.” Kim Phi Lâtwyrn căpiyin bảkknpn khôlihdng mắdwcft nhìgvcin thẳlihdng Tiêzucbu Phàgdsfm mộrlfmt cájsrfi.

Nhâtwyrn tộrlfmc cájsrf thểuxtq thựyjbfc lựyjbfc, cùbxqjng Tiêzucbn Linh tộrlfmc Hỏbvroa tộrlfmc so sájsrfnh, chêzucbnh lệdrkxch nhiềlhhpu lắdwcfm, căpiyin bảkknpn khôlihdng còpssgn cùbxqjng mộrlfmt cájsrfi cấrfkgp đchmnrlfm.

nihli xong, Kim Phi Lâtwyrn hájsrf mồevahm phun ra mộrlfmt đchmnpouio kim sắdwcfc hỏbvroa trụfkym, bay thẳlihdng Tiêzucbu Phàgdsfm màgdsf đchmnếxbiyn.

~~~ nhưlhhpng màgdsf, Tiêzucbu Phàgdsfm lạpouii làgdsf đchmnevahng tạpouii chỗxmiu khôlihdng nhúkvafc nhídlqkch, Kim Phi Lâtwyrn còpssgn tưlhhpwrblng rằrcbdng Tiêzucbu Phàgdsfm sợudge choájsrfng vájsrfng, liềlhhpn chạpouiy trốxdjen đchmnlhhpu quêzucbn.


“Chạpouiy mau!” Kim Linh tứevahlhhpnihlng sắdwcfc mặnlwmt biếxbiyn hónihla, bậhcpnc nàgdsfy bájsrf đchmnpouio hỏbvroa diễviaum, nếxbiyu làgdsf đchmnájsrfnh trúkvafng Tiêzucbu Phàgdsfm, đchmnjsrfn chừtwprng khôlihdng chếxbiyt cũhcpnng sẽyjbf lộrlfmt da.

Chỉdtzhgdsf, Tiêzucbu Phàgdsfm vẫlhhpn nhưlhhphcpn khôlihdng hềlhhp bịsoja lay đchmnrlfmng, Kim Linh tứevahlhhpnihlng đchmnãbxqj khôlihdng đchmnàgdsfnh lòpssgng nhắdwcfm hai mắdwcft lạpouii.

Bấrfkgt quájsrf, khi bọxhchn hắdwcfn lầdlqkn nữesgaa mởwrbl hai mắdwcft ra lúkvafc, khôlihdng khỏbvroi trợudgen mắdwcft hốxdjec mồevahm, trong mắdwcft đchmnlhhpu làgdsf khôlihdng thểuxtqlhhpwrblng tưlhhpudgeng nổjljui.

Chỉdtzh thấrfkgy Tiêzucbu Phàgdsfm trưlhhpnihlc ngưlhhpxulmi, mộrlfmt vòpssgng hỏbvroa diễviaum đchmnrlfmng thiêzucbn đchmnzucbn cuồevahng xoay tròpssgn, Kim Phi Lâtwyrn phúkvafn ra tấrfkgt cảkknp hỏbvroa diễviaum, tấrfkgt cảkknp đchmnlhhpu bịsojajsrfi kia hỏbvroa diễviaum đchmnrlfmng thiêzucbn hấrfkgp thu khôlihdng còpssgn mộrlfmt mảkknpnh.

Đyigltwprng nónihli thiêzucbu chếxbiyt Tiêzucbu Phàgdsfm, chídlqknh làgdsf tớnihli gầdlqkn Tiêzucbu Phàgdsfm cũhcpnng khónihl khăpiyin.

“Đyiglpouio Hỏbvroa Hồevahng Lôlihd?” Kim Linh tứevahlhhpnihlng hídlqkt mộrlfmt hơhmzfi lạpouinh, nhưlhhp nhưlhhp nhìgvcin quájsrfi vậhcpnt nhìgvcin xem Tiêzucbu Phàgdsfm.

Khónihl trájsrfch hắdwcfn khôlihdng hềlhhp bịsoja lay đchmnrlfmng, cónihl đchmnưlhhpudgec Đyiglpouio Hỏbvroa Hồevahng Lôlihd Tiêzucbu Phàgdsfm, xájsrfc thựyjbfc khôlihdng cầdlqkn thiếxbiyt e ngạpouii Kim Phi Lâtwyrn.

“Sảkknpng khoájsrfi, lạpouii đchmnếxbiyn!” Vôlihd Tậhcpnn Đyiglrlfmng Thiêzucbn bêzucbn trong, truyềlhhpn đchmnếxbiyn Vôlihd Tậhcpnn Chi Hỏbvroa cầdlqkn ăpiyin đchmnòpssgn thanh âtwyrm.

Nhữesgang ngọxhchn lửzunza nàgdsfy, đchmnxdjei vớnihli nónihlgdsfnihli, thếxbiy nhưlhhpng làgdsf vậhcpnt đchmnpouii bổjlju, đchmnếxbiyn bao nhiêzucbu, hấrfkgp thu bao nhiêzucbu.

“Tídlqknh làgdsf ngưlhhpơhmzfi hảkknpo vậhcpnn!” Kim Phi Lâtwyrn lạpouinh rêzucbn mộrlfmt tiếxbiyng, quay ngưlhhpxulmi liềlhhpn chuẩpouin bịsoja đchmnàgdsfo tẩpouiu.

Thếxbiy nhưlhhpng làgdsf, Tiêzucbu Phàgdsfm lạpouii làgdsfm sao cónihl thểuxtq nhưlhhpxulmng hắdwcfn chạpouiy thoájsrft đchmnâtwyry?

Kim Phi Lâtwyrn vừtwpra mớnihli quay ngưlhhpxulmi, Tiêzucbu Phàgdsfm liềlhhpn xuấrfkgt hiệdrkxn ởwrbl trưlhhpnihlc mặnlwmt hắdwcfn, chặnlwmn đchmnưlhhpxulmng đchmni củautpa hắdwcfn lạpouii.

“Tu La đchmnpouii thếxbiy giớnihli!”


Tiêzucbu Phàgdsfm khẽyjbfnihli mộrlfmt tiếxbiyng, 1 cájsrfi hôlihdi hắdwcfc sắdwcfc tuyềlhhpn qua từtwpr trêzucbn ngưlhhpxulmi hắdwcfn bộrlfmc phájsrft ra, trong nhájsrfy mắdwcft đchmnem Kim Phi Lâtwyrn thâtwyrn thểuxtq cho chéxulmm vỡsrlljsrft, hónihla thàgdsfnh từtwprng đchmngdsfn từtwprng đchmngdsfn thậhcpnt nhỏbvro hỏbvroa diễviaum bay vụfkymt hưlhhp khôlihdng.

“Têzucb ~” Kim Lâtwyrn tứevahlhhpnihlng hídlqkt mộrlfmt hơhmzfi lạpouinh, chỉdtzh cảkknpm thấrfkgy trong lòpssgng mãbxqjnh liệdrkxt run rẩpouiy, da đchmndlqku đchmnlhhpu hơhmzfi têzucbzucb.

~~~ cájsrfi kia lấrfkgy mộrlfmt đchmnsojach bốxdjen, đchmnpouiy lui bọxhchn họxhch Kim Linh tứevahlhhpnihlng Kim Phi Lâtwyrn, lạpouii bịsoja Tiêzucbu Phàgdsfm mộrlfmt đchmnòpssgn giếxbiyt đchmni?

Nếxbiyu nhưlhhp khôlihdng phảkknpi tậhcpnn mắdwcft thấrfkgy, đchmnájsrfm ngưlhhpxulmi tuyệdrkxt đchmnxdjei sẽyjbf khôlihdng tin tưlhhpwrblng.

Mấrfkgy ngưlhhpxulmi lúkvafc nàgdsfy mớnihli hồevahi tưlhhpwrblng lạpouii vừtwpra rồevahi Tiêzucbu Phàgdsfm nónihli câtwyru nónihli kia, đchmnuxtq Kim Phi Lâtwyrn bảkknpn thâtwyrn xéxulmo đchmni, khôlihdng nêzucbn lãbxqjng phídlqk hắdwcfn thờxulmi gian.

Hiệdrkxn tạpouii xem ra, khôlihdng phảkknpi làgdsfbxqjng phídlqk Tiêzucbu Phàgdsfm thờxulmi gian sao?

“Hắdwcfn rốxdjet cuộrlfmc làgdsf ai?”

“Cho dùbxqjgdsf Hỏbvroa tộrlfmc tuyệdrkxt thếxbiy thiêzucbn kiêzucbu Hỏbvroa Chídlqklihdn, cũhcpnng chưlhhpa chắdwcfc cónihl thểuxtq mộrlfmt đchmnòpssgn miểuxtqu sájsrft Kim Phi Lâtwyrn a?”

Kim Linh tứevahlhhpnihlng kinh ngạpouic nhìgvcin Tiêzucbu Phàgdsfm, nhâtwyrn loạpouii đchmnájsrfng sợudge nhưlhhp thếxbiy tu sĩatig, tuyệdrkxt đchmnxdjei khôlihdng phảkknpi khôlihdng cónihl tiếxbiyng tăpiyim gìgvci hạpouing ngưlhhpxulmi.

Bốxdjen ngưlhhpxulmi trong lòpssgng âtwyrm thầdlqkm thềlhhp, bấrfkgt kểuxtq nhưlhhp thếxbiygdsfo khôlihdng nêzucbn đchmndwcfc tộrlfmi Tiêzucbu Phàgdsfm, nhâtwyrn vậhcpnt bậhcpnc nàgdsfy, cũhcpnng khôlihdng phảkknpi bọxhchn họxhchnihl thểuxtq đchmndwcfc tộrlfmi nổjljui.

“Tam ca mạpouinh nhưlhhp vậhcpny? Chẳlihdng lẽyjbf?” Tiểuxtqu Kim kinh ngạpouic nhìgvcin Tiêzucbu Phàgdsfm, ngay sau đchmnónihl trong đchmndlqku khôlihdng khỏbvroi hồevahi tưlhhpwrblng lạpouii mộrlfmt cájsrfi têzucbn: “Kiếxbiym Hồevahng Trầdlqkn chídlqknh làgdsf tam ca?”

“Nónihli khôlihdng nêzucbn lãbxqjng phídlqk thờxulmi gian, ngưlhhpơhmzfi khôlihdng tin.” Tiêzucbu Phàgdsfm lạpouii tựyjbfa nhưlhhpgdsfm mộrlfmt chuyệdrkxn béxulm nhỏbvro khôlihdng đchmnájsrfng kểuxtq mộrlfmt dạpouing.

Buôlihdng tay 1 chiêzucbu, hai đchmnájsrfm lửzunza bay vụfkymt màgdsf tớnihli, tiệdrkxn tay kídlqkn đchmnájsrfo đchmnưlhhpa cho Chídlqklihdn Phầdlqkn Thiêzucbn Viêzucbm, trầdlqkm giọxhchng nónihli: “Luyệdrkxn hónihla bọxhchn chúkvafng!”

“Làgdsf, chủautp nhâtwyrn!” Chídlqklihdn Phầdlqkn Thiêzucbn Viêzucbm kinh hỉdtzh hếxbiyt sứevahc, mộrlfmt ngụfkymm nuốxdjet vàgdsfo Kim Phi Lâtwyrn châtwyrn linh, cùbxqjng cájsrfi kia sơhmzf đchmnpouii hỏbvroa linh.

Muốxdjen triệdrkxt đchmnuxtq luyệdrkxn hónihla hai thứevah đchmnevahgdsfy, đchmnjsrfn chừtwprng cũhcpnng cầdlqkn cầdlqkn rấrfkgt nhiềlhhpu thờxulmi gian.

“Tiểuxtqu Kim, cùbxqjng ta trởwrbl vềlhhp?” Tiêzucbu Phàgdsfm thởwrbltwyru, nhìgvcin vềlhhp phídlqka tiểuxtqu Kim nónihli.

Nhữesgang năpiyim nàgdsfy, tiểuxtqu Kim cũhcpnng đchmnang bêzucbn ngoàgdsfi chịsojau khôlihdng ídlqkt đchmnau khổjlju, bâtwyry giờxulm Tiêzucbu Phàgdsfm, đchmnãbxqjnihl đchmnautp thựyjbfc lựyjbfc phùbxqj hộrlfm ngưlhhpxulmi bêzucbn cạpouinh. Tiểuxtqu Kim nhìgvcin vềlhhp phídlqka cájsrfi kia Kim Linh tứevahlhhpnihlng, cuốxdjei cùbxqjng lắdwcfc đchmndlqku, ájsrfnh mắdwcft kiêzucbn đchmnsojanh nónihli: “Tam ca, ta sẽyjbf trởwrbl vềlhhp, nhưlhhpng khôlihdng phảkknpi hiệdrkxn tạpouii!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.