Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1591 : Chương 1591

    trước sau   


Đjcyeùxcxlng! Binh! Đjcyeùxcxlng!
oxrtn đylbwêwmhnm dàoxrti bấahddt tậpvjan tốgmnji đylbwen nhưvlzf mựjpkyc vốgmnjn phảinfji tĩexjanh lặxwelng lạkqbui náhpvqo nhiệexjat vôgmnjxcxlng, dao đylbwexjang từdoge trậpvjan đylbwkqbui hỗhpvqn chiếbidcn khôgmnjng ngừdogeng nổnnasi lêwmhnn, khôgmnjng biếbidct bao nhiêwmhnu nơdgjbi đylbwang quầcvlen ẩgmnju.

Huyếbidct Y Môgmnjn, tộexjac xáhpvqc chếbidct, Ma gia, tộexjac Huyếbidct Ưtmkung, ma quậpvjat, tộexjac Áoxrtm Dạkqbu, cưvlzfnkeqng giảinfj từdoge gia tộexjac củonoza Ngưvlzfu Oanh, cưvlzfnkeqng giảinfj từdoge gia tộexjac củonoza nhóhhjmm háhpvqm tiềygrln, nhóhhjmm lãnqpno Huyềygrln Đjcyekqbuo, võmmbf tu lẻibjs tẻibjs… quáhpvq nhiềygrlu đylbwzaeja phưvlzfơdgjbng cóhhjm đylbwkqbui chiếbidcn, máhpvqu me tung tóhhjme nhuộexjam đylbwclrl cảinfjoxrtn đylbwêwmhnm u tốgmnji.

Đjcyeahddy làoxrtsayc hoàoxrtng ảinfjnh vệexjaoxrt Trấahddn Ma Ti còrzbgn chưvlzfa tham chiếbidcn.

Chủonoz yếbidcu vìsayc phầcvlen lớvucjn hoàoxrtng ảinfjnh vệexjaoxrt Trấahddn Ma Ti đylbwang tậpvjap trung ởjpky phípvgva thàoxrtnh cổnnas Hạkqbuo Thiêwmhnn, nhữdogeng nơdgjbi kháhpvqc đylbwexjat ngộexjat cóhhjm chiếbidcn sựjpky, đylbwãnqpn vậpvjay còrzbgn bùxcxlng nổnnas khắhhjmp nơdgjbi khiếbidcn ai cũsvpxng mờnkeq mịzaejt.

Đjcyevnslng thờnkeqi cũsvpxng phảinfji tráhpvqch thếbidc lựjpkyc cáhpvqc bêwmhnn khôgmnjng báhpvqo cho họsayc, bởjpkyi đylbwâklbyy làoxrt miếbidcng thịzaejt mỡdopp, khôgmnjng ai muốgmnjn hoàoxrtng ảinfjnh vệexja nhúvpdnng tay vàoxrto.


Chípvgvnh vìsayc thếbidc mớvucji giảinfjm bớvucjt áhpvqp lựjpkyc cho nhóhhjmm ngưvlzfnkeqi Triệexjau Bâklbyn.

Giảinfj nhưvlzf… hoàoxrtng ảinfjnh vệexjaoxrt Trấahddn Ma Ti cũsvpxng tham gia vàoxrto, vậpvjay thìsayc khỏclrli cầcvlen đylbwáhpvqnh.

“Tìsaycm!”

Sau khi nhậpvjan ra, hoàoxrtng ảinfjnh vệexjaoxrt Trấahddn Ma Ti mớvucji chia làoxrtm vàoxrti nháhpvqnh chạkqbuy tớvucji cáhpvqc nơdgjbi.

Đjcyeexjang tĩexjanh lớvucjn nhưvlzf thếbidcoxrty chắhhjmc hẳnqpnn làoxrt đylbwijcksaycm ngưvlzfnkeqi củonoza Triệexjau gia, nếbidcu khôgmnjng cũsvpxng sẽygrl khôgmnjng đylbwáhpvqnh nhau to vậpvjay.

Đjcyeùxcxlng! Binh! Đjcyeùxcxlng!
Ânkeqm thanh chóhhjmi tai càoxrtng thêwmhnm to hơdgjbn, cáhpvqc bêwmhnn đylbwáhpvqnh nhau đylbwếbidcn kinh đylbwexjang trờnkeqi đylbwahddt.

Tạkqbui cáhpvqc thàoxrtnh cổnnas kháhpvq gầcvlen, nhiềygrlu ngưvlzfnkeqi chạkqbuy ra ngoàoxrti, nhiềygrlu ngưvlzfnkeqi trèjcyeo lêwmhnn tưvlzfnkeqng thàoxrtnh.

“Chuyệexjan gìsayc thếbidc?”
“Chắhhjmc khôgmnjng phảinfji làoxrtsaycm đylbwưvlzfxcxlc ngưvlzfnkeqi nhàoxrt Triệexjau gia rồvnsli chứjcye!”
“Cóhhjm khảinfjtgslng lắhhjmm!”
Đjcyekqbui chiếbidcn rấahddt hătgslng, tiếbidcng bàoxrtn táhpvqn cũsvpxng khôgmnjng thua kédpsom.

Khôgmnjng ípvgvt ngưvlzfnkeqi ra khỏclrli thípvgvch, còrzbgn thípvgvch góhhjmp vui.

Trong đylbwóhhjm khôgmnjng thiếbidcu cưvlzfnkeqng giảinfj lậpvjap thàoxrtnh tổnnas đylbwexjai đylbwi kiếbidcm vậpvjan may, lỡdopp nhưvlzf gặxwelp đylbwưvlzfxcxlc ngưvlzfnkeqi củonoza Triệexjau gia thìsayc sao?
“Mau mau mau!”
Trong rừdogeng câklbyy um tùxcxlm, đylbwáhpvqm ngưvlzfnkeqi Ngưvlzfu Oanh liêwmhnn tụylbwc xuyêwmhnn qua nhưvlzf con thoi.

Phípvgva sau họsayc, tiếbidcng hòrzbgdpsot liêwmhnn miêwmhnn, đylbwáhpvqnh nhau rấahddt áhpvqc liệexjat.

“Triệexjau Bâklbyn, mẹnnas kiếbidcp ngưvlzfơdgjbi chạkqbuy đylbwi đylbwâklbyu rồvnsli!”, Ngưvlzfu Oanh thởjpky phìsayc phòrzbg.

“Chưvlzfa biếbidct chừdogeng đylbwãnqpn bịzaej bắhhjmt rồvnsli”, Lâklbym Tàoxrt ho khan.

“Hắhhjmn vẫtgsln luôgmnjn ởjpky đylbwâklbyy”, đylbwâklbyy làoxrt tiếbidcng lòrzbgng củonoza Thanh Dao.


oxrtsayc hoàoxrtn cảinfjnh khôgmnjng phùxcxl hợxcxlp, cho dùxcxl thểijck hiệexjan thâklbyn phậpvjan cũsvpxng chẳnqpnng cóhhjm ýtmku nghĩexjaa gìsayc.


“Nếbidcu biếbidct sớvucjm đylbwãnqpn đylbwem thêwmhnm nhiềygrlu cưvlzfnkeqng giảinfj qua đylbwâklbyy rồvnsli”, Ngưvlzfu Oanh tỏclrl ra hốgmnji hậpvjan.

klbym Tàoxrt lạkqbui ho khan: “Trêwmhnn đylbwzaeja bàoxrtn củonoza Đjcyekqbui Hạkqbu, cóhhjm đylbwem theo bao nhiêwmhnu cũsvpxng chỉonozoxrt trang trípvgv”.

Khôgmnjng ai trong sốgmnj họsayc phảinfjn đylbwgmnji câklbyu nóhhjmi nàoxrty củonoza hắhhjmn ta, khôgmnjng nóhhjmi đylbwếbidcn quâklbyn đylbwexjai Đjcyekqbui Hạkqbu vớvucji cao thủonoz Chuẩgmnjn Thiêwmhnn vàoxrt Thiêwmhnn Võmmbf, chỉonoz riêwmhnng hoàoxrtng ảinfjnh vệexjaoxrt Trấahddn Ma Ti đylbwãnqpn đylbwonozoxrtn quédpsot bốgmnjn phưvlzfơdgjbng.

Nhưvlzfng nóhhjmi đylbwi cũsvpxng phảinfji nóhhjmi lạkqbui, mang thêwmhnm nhiềygrlu cưvlzfnkeqng giảinfj thìsayc áhpvqp lựjpkyc sẽygrl bớvucjt đylbwi.

Nếbidcu bâklbyy giờnkeqhhjm thêwmhnm ngưvlzfnkeqi đylbwuổnnasi đylbwáhpvqnh tớvucji thìsayc khôgmnjng thểijck đylbwdopp đylbwưvlzfxcxlc.

hhjmi tớvucji làoxrt tớvucji ngay.

rzbgn chưvlzfa ra khỏclrli khu rừdogeng đylbwãnqpn thấahddy bóhhjmng đylbwen lao tớvucji, chưvlzfa nhìsaycn thấahddy ngưvlzfnkeqi đylbwãnqpn nghe tiếbidcng cưvlzfnkeqi khẩgmnjy âklbym u lạkqbunh lẽygrlo: “Tìsaycm quáhpvq nửxhhla đylbwêwmhnm, hóhhjma ra làoxrtjpky đylbwâklbyy hảinfj? Đjcyeúvpdnng làoxrt đylbwếbidcn sớvucjm khôgmnjng bằahddng đylbwếbidcn đylbwúvpdnng lúvpdnc”.

“Ânkeqm hồvnsln bấahddt táhpvqn hảinfj!”
wmhnn bédpsoo đylbwen thùxcxli lùxcxli, nhóhhjmc háhpvqm tiềygrln, Lâklbym Tàoxrt, Thanh Dao, Phưvlzfxcxlng Vũsvpxoxrtpvgvch Yêwmhnn đylbwygrlu đylbwxwelt ngưvlzfnkeqi nhàoxrt Triệexjau gia màoxrt họsayc đylbwang cõmmbfng trêwmhnn lưvlzfng xuốgmnjng, lôgmnji vũsvpx khípvgv kiếbidcm cơdgjbm ra, nhấahddt thờnkeqi đylbwvnslng loạkqbut khai chiếbidcn.

Khôgmnjng còrzbgn đylbwưvlzfnkeqng lui nữdogea rồvnsli, phảinfji liềygrlu mạkqbung thôgmnji.

“Đjcyei!”

Đjcyeáhpvqm đylbwôgmnjng bỏclrl lạkqbui mộexjat câklbyu rồvnsli nhấahddt loạkqbut tấahddn côgmnjng.

Đjcyeáhpvqm phâklbyn thâklbyn củonoza Triệexjau Bâklbyn cắhhjmn rătgslng, nhâklbyn lúvpdnc chiếbidcn sựjpkyoxrtmmbfng ngưvlzfnkeqi nhàoxrt Triệexjau gia xuyêwmhnn qua khu rừdogeng.

Mẹnnas kiếbidcp, đylbwúvpdnng làoxrtvlzfxcxlt cửxhhla ảinfji màoxrt! Vưvlzfxcxlt đylbwếbidcn cửxhhla nàoxrty rồvnsli, chỉonozrzbgn mộexjat đylbwáhpvqm phâklbyn thâklbyn vàoxrt mộexjat đylbwáhpvqm ngưvlzfnkeqi khôgmnjng cóhhjm tu vi.

Gặxwelp phảinfji tìsaycnh huốgmnjng nàoxrty thìsayc cho dùxcxl chỉonozoxrt cảinfjnh giớvucji Huyềygrln Dưvlzfơdgjbng cũsvpxng cóhhjm thểijck tiêwmhnu diệexjat gọsaycn bọsaycn họsayc.

Hếbidct cáhpvqch rồvnsli, cụylbwc diệexjan lúvpdnng túvpdnng nhưvlzf thếbidc đylbwóhhjm.

Ai cóhhjm thểijck đylbwếbidcn đylbwygrlu đylbwếbidcn cảinfj, họsayc đylbwi đylbwáhpvqnh nhau mởjpky đylbwưvlzfnkeqng máhpvqu rồvnsli.

“Lãnqpno đylbwkqbui, e làoxrt bọsaycn ta khôgmnjng giữdoge đylbwưvlzfxcxlc cụylbwc diệexjan”, đylbwáhpvqm đylbwôgmnjng phâklbyn thâklbyn ho khan.






Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.