Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1510 : Chương 1510

    trước sau   


Cảzwwv Tiếdanlt Chívdxnmwndng giậrnwot mìjrfqnh, đivonâwybdy làztjjvdxnch chiếdanln đivontnzsu gìjrfq.

“Ai cho ngưfgrbơevfgi tưfgrbvdxnch đivonếdanln gầdqyin ta”.

Triệmlvou Bâwybdn lạtdbrnh giọmzgnng nólfqzi, khoảzwwvnh khắgvidc trúryping mộfqyht ngólfqzn tay đivonólfqz, hắgvidn bètvcjn tung mộfqyht chưfgrburwfng ra, tay hắgvidn sắgvidc bédanln nhưfgrb đivonao, mộfqyht đivonòxuqsn đivonávdxnnh thẳpqsnng vàztjjo vàztjjdanlvdxnch ngựuxfsc Tiếdanlt Chívdxn, đivonòxuqsn tấtnzsn côugnvng củdanla Tiếdanlt Chívdxnvdxnu me, nhưfgrbng mộfqyht chưfgrburwfng củdanla hắgvidn… Còxuqsn mávdxnu me hơevfgn.

Mấtnzsy ngưfgrbxzlei đivontnzsng xem đivonbqjmu hiểztjju ra.

Đndjxâwybdy… Làztjj bịlluk thưfgrbơevfgng távdxnm trăpqsnm, hạtdbri đivonllukch cảzwwv ngàztjjn đivonâwybdy màztjj!
Phụgvidt!
Tiếdanlt Chívdxn phun mávdxnu, lảzwwvo đivonzwwvo lùupkpi vềbqjm phívdxna sau, ávdxnnh mắgvidt cólfqz sựuxfs hoảzwwvng sợlluk.


upkpn nàztjjy… Đndjxupkpn rồiaoki hảzwwv! Mộfqyht đivonòxuqsn tuyệmlvot sávdxnt màztjjmwndng dávdxnm cắgvidn răpqsnng đivoniaok?
Theo lờxzlei Triệmlvou Bâwybdn thìjrfq ta cólfqzztjj hồiaokn, cólfqz Vạtdbrn Phávdxnp Trưfgrbxzleng Sinh Quyếdanlt, tạtdbri sao lạtdbri khôugnvng dávdxnm đivoniaok.

Nhưfgrbng nólfqzi đivoni cũmwndng phảzwwvi nólfqzi lạtdbri, đivonòxuqsn tấtnzsn côugnvng nàztjjy cũmwndng khiếdanln hắgvidn khávdxn khólfqz chịlluku.


lfqz lẽuhye Tiếdanlt Chívdxnxuqsn khólfqz chịlluku hơevfgn hắgvidn, trong lúrypic lùupkpi lạtdbri thìjrfq ngựuxfsc chợllukt nổyquadqyim ầdqyim.

Tấtnzst nhiêupkpn làztjj kiệmlvot távdxnc củdanla Triệmlvou Bâwybdn, khi mộfqyht chưfgrburwfng xédanlvdxnch ngựuxfsc Tiếdanlt Chívdxn thìjrfq hắgvidn đivonzwwv tiệmlvon thểztjjupkpi thêupkpm bùupkpa nổyquaztjjo đivonólfqz, bùupkpa nổyqua cấtnzsp bậrnwoc Huyềbqjmn Dưfgrbơevfgng, đivontnzsng xa xa nédanlm hắgvidn ta thìjrfqxuqsn chẳpqsnng thểztjj nổyqua nổyquai châwybdn nguyêupkpn hộfqyh thểztjj nữtlraa làztjj.

Nhưfgrbng nếdanlu bùupkpa nổyqua bịllukupkpi vàztjjo bêupkpn trong thìjrfq hẳpqsnn làztjj sẽuhye đivonau đivonberwn lắgvidm.

Chẳpqsnng hạtdbrn nhưfgrb Tiếdanlt Chívdxn, bịlluk nổyqua đivonếdanln nỗkypli mávdxnu thịllukt bay tứtnzs tung, mộfqyht giâwybdy trưfgrbberwc vẫltgln còxuqsn hìjrfqnh ngưfgrbxzlei, mộfqyht giâwybdy sau đivonãderp chẳpqsnng còxuqsn lạtdbri gìjrfq, trưfgrbberwc ngựuxfsc làztjj thịllukt návdxnt xưfgrbơevfgng tan, mávdxnu tưfgrbơevfgi chảzwwvy mãderpi khôugnvng ngừdzizng, trôugnvng chẳpqsnng khávdxnc gìjrfq lệmlvo quỷrnwo.

Mọmzgni ngưfgrbxzlei run sợlluk.

Mộfqyht chiêupkpu khôugnvng kịllukp trởurwf tay, sau đivonólfqzztjj chiêupkpu khôugnvng kịllukp trởurwf tay, Tiếdanlt Chívdxn chívdxnnh làztjj mộfqyht vívdxn dụgvid dễevfg thấtnzsy nhấtnzst, khôugnvng ngờxzleevfg Ngâwybdn lạtdbri đivoniaok lấtnzsy mộfqyht đivonòxuqsn tuyệmlvot sávdxnt kia, cũmwndng khôugnvng ngờxzleevfg Ngâwybdn lạtdbri dùupkpng mộfqyht chưfgrburwfng xédanlvdxnch ngựuxfsc hắgvidn ta, sau đivonólfqz tiệmlvon thểztjj tặpocong cho hắgvidn ta mộfqyht lávdxnupkpa nổyqua, mộfqyht lầdqyin nổyqua khôugnvng còxuqsn hìjrfqnh ngưfgrbxzlei.

“Chiếdanln đivontnzsu trêupkpn đivonàztjji màztjj ngưfgrbơevfgi lạtdbri dávdxnm dùupkpng bùupkpa nổyqua ưfgrb?”, Tiếdanlt Chívdxn tứtnzsc giậrnwon hédanlt lêupkpn.

“Bốflihn đivonávdxnnh mộfqyht màztjjxuqsn mặpocot mũmwndi nólfqzi ta nữtlraa hảzwwv?”, Triệmlvou Bâwybdn mắgvidng, sau đivonólfqz lạtdbri tiếdanln lêupkpn cho hắgvidn ta thêupkpm mộfqyht đivonòxuqsn.

“Hay lắgvidm Cơevfg Ngâwybdn, quảzwwvztjj đivonfqyhc ávdxnc”, Tửfnru Đndjxôugnv hừdziz lạtdbrnh, mộfqyht kiếdanlm chédanlm từdziz trêupkpn trờxzlei xuốflihng.


“Cúrypit!”
Triệmlvou Bâwybdn hédanlt to, mộfqyht gậrnwoy tung chiêupkpu Bổyquang Thiêupkpn Lang Nha.

Kiếdanlm vàztjj Lang Nha Bổyquang va chạtdbrm vàztjjo nhau, ma sávdxnt khiếdanln tia lửfnrua lólfqze lêupkpn, mộfqyht kiếdanlm đivondqyiy khívdxn thếdanl củdanla Tửfnru Đndjxôugnv đivonávdxnnh hắgvidn khôugnvng hềbqjm hấtnzsn gìjrfq, nhưfgrbng hắgvidn ta thìjrfq lạtdbri bịlluk mộfqyht gậrnwoy củdanla Triệmlvou Bâwybdn đivonávdxnnh văpqsnng, cảzwwvm giávdxnc khôugnvng hềbqjmyquan mộfqyht chúrypit nàztjjo, khólfqze miệmlvong đivonãderp đivondqyiy mávdxnu.


“Cấtnzsm”, giọmzgnng Mộfqyh Dung lạtdbri vang lêupkpn.

Lờxzlei còxuqsn chưfgrba dứtnzst thìjrfq đivonãderp nghe thấtnzsy tiếdanlng vùupkpupkp, mộfqyht cávdxni chuôugnvng lớberwn đivondqyiy hưfgrbzwwvo xuấtnzst hiệmlvon giữtlraa vòxuqsm trờxzlei vàztjj đivonang rơevfgi xuốflihng, cũmwndng vìjrfq quávdxn to nêupkpn trôugnvng cứtnzs nhưfgrb mộfqyht ngọmzgnn núrypii nhỏdhhq, nhìjrfqn thôugnvi cũmwndng thấtnzsy sợlluk, nólfqz cựuxfsc kỳxzle nặpocong, dùupkp khôugnvng thểztjj giam cầdqyim đivonưfgrbllukc thìjrfq chắgvidc cũmwndng cólfqz thểztjj đivonètvcj chếdanlt ngưfgrbxzlei.

Triệmlvou Bâwybdn nhấtnzsc châwybdn chạtdbry.

Vấtnzsn đivonbqjmztjj Ngôugnv Khởurwfi lạtdbri đivonávdxnnh tớberwi, cũmwndng thựuxfsc hiệmlvon phávdxnp thuậrnwot trólfqzi buộfqyhc, hỗkypl trợlluk Mộfqyh Dung, khoảzwwvnh khắgvidc Triệmlvou Bâwybdn bịlluk giam cầdqyim thìjrfq chuôugnvng lớberwn rơevfgi xuốflihng, tiếdanlng đivonávdxnp đivontnzst ầdqyim vang, đivonàztjji chiếdanln đivontnzsu đivondqyiy cávdxnt bụgvidi mịllukt mùupkp.

“Giam… Cho ta”.

“Phávdxn”.

Mộfqyh Dung vừdziza mớberwi lêupkpn tiếdanlng thìjrfq đivonãderp nghe thấtnzsy Triệmlvou Bâwybdn hừdziz lạtdbrnh.






Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.