Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1510 : Chương 1510

    trước sau   


Cảmnlx Tiếormdt Chínqvnemizng giậvqgft mìkwirnh, đcarnâkqhdy làfbtoxaygch chiếormdn đcarnimugu gìkwir.

“Ai cho ngưyshtơfbtoi tưyshtxaygch đcarnếormdn gầemizn ta”.

Triệhbevu Bâkqhdn lạzhsinh giọsvkdng nókgdli, khoảmnlxnh khắqquyc trúhkjfng mộovpft ngókgdln tay đcarnókgdl, hắqquyn bègxvhn tung mộovpft chưyshtfxwlng ra, tay hắqquyn sắqquyc béxgtpn nhưysht đcarnao, mộovpft đcarnòcucon đcarnáxaygnh thẳjapkng vàfbtoo vàfbtoxgtpxaygch ngựibhlc Tiếormdt Chínqvn, đcarnòcucon tấimugn cômjuhng củhkjfa Tiếormdt Chínqvnxaygu me, nhưyshtng mộovpft chưyshtfxwlng củhkjfa hắqquyn… Còcucon máxaygu me hơfbton.

Mấimugy ngưyshtpndri đcarnjzxxng xem đcarnsxeyu hiểikmuu ra.

Đfmdxâkqhdy… Làfbto bịikmu thưyshtơfbtong táxaygm trăygzmm, hạzhsii đcarnikmuch cảmnlx ngàfbton đcarnâkqhdy màfbto!
Phụgxvht!
Tiếormdt Chínqvn phun máxaygu, lảmnlxo đcarnmnlxo lùxpzji vềsxey phínqvna sau, áxaygnh mắqquyt cókgdl sựibhl hoảmnlxng sợauiu.


egjcn nàfbtoy… Đfmdxegjcn rồiseai hảmnlx! Mộovpft đcarnòcucon tuyệhbevt sáxaygt màfbtoemizng dáxaygm cắqquyn răygzmng đcarnhmht?
Theo lờpndri Triệhbevu Bâkqhdn thìkwir ta cókgdlolfk hồisean, cókgdl Vạzhsin Pháxaygp Trưyshtpndrng Sinh Quyếormdt, tạzhsii sao lạzhsii khômjuhng dáxaygm đcarnhmht.

Nhưyshtng nókgdli đcarni cũemizng phảmnlxi nókgdli lạzhsii, đcarnòcucon tấimugn cômjuhng nàfbtoy cũemizng khiếormdn hắqquyn kháxayg khókgdl chịikmuu.


kgdl lẽsxey Tiếormdt Chínqvncucon khókgdl chịikmuu hơfbton hắqquyn, trong lúhkjfc lùxpzji lạzhsii thìkwir ngựibhlc chợauiut nổpndremizm ầemizm.

Tấimugt nhiêegjcn làfbto kiệhbevt táxaygc củhkjfa Triệhbevu Bâkqhdn, khi mộovpft chưyshtfxwlng xéxgtpxaygch ngựibhlc Tiếormdt Chínqvn thìkwir hắqquyn đcarnmnlx tiệhbevn thểikmuxpzji thêegjcm bùxpzja nổpndrfbtoo đcarnókgdl, bùxpzja nổpndr cấimugp bậvqgfc Huyềsxeyn Dưyshtơfbtong, đcarnjzxxng xa xa néxgtpm hắqquyn ta thìkwircucon chẳjapkng thểikmu nổpndr nổpndri châkqhdn nguyêegjcn hộovpf thểikmu nữjveha làfbto.

Nhưyshtng nếormdu bùxpzja nổpndr bịikmuxpzji vàfbtoo bêegjcn trong thìkwir hẳjapkn làfbto sẽsxey đcarnau đcarnygzmn lắqquym.

Chẳjapkng hạzhsin nhưysht Tiếormdt Chínqvn, bịikmu nổpndr đcarnếormdn nỗpsfzi máxaygu thịikmut bay tứjzxx tung, mộovpft giâkqhdy trưyshtygzmc vẫibhln còcucon hìkwirnh ngưyshtpndri, mộovpft giâkqhdy sau đcarnãdzfl chẳjapkng còcucon lạzhsii gìkwir, trưyshtygzmc ngựibhlc làfbto thịikmut náxaygt xưyshtơfbtong tan, máxaygu tưyshtơfbtoi chảmnlxy mãdzfli khômjuhng ngừovpfng, trômjuhng chẳjapkng kháxaygc gìkwir lệhbev quỷgjgy.

Mọsvkdi ngưyshtpndri run sợauiu.

Mộovpft chiêegjcu khômjuhng kịikmup trởfxwl tay, sau đcarnókgdlfbto chiêegjcu khômjuhng kịikmup trởfxwl tay, Tiếormdt Chínqvn chínqvnnh làfbto mộovpft vínqvn dụgxvh dễfzhv thấimugy nhấimugt, khômjuhng ngờpndrfbto Ngâkqhdn lạzhsii đcarnhmht lấimugy mộovpft đcarnòcucon tuyệhbevt sáxaygt kia, cũemizng khômjuhng ngờpndrfbto Ngâkqhdn lạzhsii dùxpzjng mộovpft chưyshtfxwlng xéxgtpxaygch ngựibhlc hắqquyn ta, sau đcarnókgdl tiệhbevn thểikmu tặjblvng cho hắqquyn ta mộovpft láxaygxpzja nổpndr, mộovpft lầemizn nổpndr khômjuhng còcucon hìkwirnh ngưyshtpndri.

“Chiếormdn đcarnimugu trêegjcn đcarnàfbtoi màfbto ngưyshtơfbtoi lạzhsii dáxaygm dùxpzjng bùxpzja nổpndr ưysht?”, Tiếormdt Chínqvn tứjzxxc giậvqgfn héxgtpt lêegjcn.

“Bốsqtdn đcarnáxaygnh mộovpft màfbtocucon mặjblvt mũemizi nókgdli ta nữjveha hảmnlx?”, Triệhbevu Bâkqhdn mắqquyng, sau đcarnókgdl lạzhsii tiếormdn lêegjcn cho hắqquyn ta thêegjcm mộovpft đcarnòcucon.

“Hay lắqquym Cơfbto Ngâkqhdn, quảmnlxfbto đcarnovpfc áxaygc”, Tửmnlx Đfmdxômjuh hừovpf lạzhsinh, mộovpft kiếormdm chéxgtpm từovpf trêegjcn trờpndri xuốsqtdng.


“Cúhkjft!”
Triệhbevu Bâkqhdn héxgtpt to, mộovpft gậvqgfy tung chiêegjcu Bổpndrng Thiêegjcn Lang Nha.

Kiếormdm vàfbto Lang Nha Bổpndrng va chạzhsim vàfbtoo nhau, ma sáxaygt khiếormdn tia lửmnlxa lókgdle lêegjcn, mộovpft kiếormdm đcarnemizy khínqvn thếormd củhkjfa Tửmnlx Đfmdxômjuh đcarnáxaygnh hắqquyn khômjuhng hềsxey hấimugn gìkwir, nhưyshtng hắqquyn ta thìkwir lạzhsii bịikmu mộovpft gậvqgfy củhkjfa Triệhbevu Bâkqhdn đcarnáxaygnh văygzmng, cảmnlxm giáxaygc khômjuhng hềsxeypndrn mộovpft chúhkjft nàfbtoo, khókgdle miệhbevng đcarnãdzfl đcarnemizy máxaygu.


“Cấimugm”, giọsvkdng Mộovpf Dung lạzhsii vang lêegjcn.

Lờpndri còcucon chưyshta dứjzxxt thìkwir đcarnãdzfl nghe thấimugy tiếormdng vùxpzjxpzj, mộovpft cáxaygi chuômjuhng lớygzmn đcarnemizy hưyshtmnlxo xuấimugt hiệhbevn giữjveha vòcucom trờpndri vàfbto đcarnang rơfbtoi xuốsqtdng, cũemizng vìkwir quáxayg to nêegjcn trômjuhng cứjzxx nhưysht mộovpft ngọsvkdn núhkjfi nhỏhkjf, nhìkwirn thômjuhi cũemizng thấimugy sợauiu, nókgdl cựibhlc kỳjzxx nặjblvng, dùxpzj khômjuhng thểikmu giam cầemizm đcarnưyshtauiuc thìkwir chắqquyc cũemizng cókgdl thểikmu đcarnègxvh chếormdt ngưyshtpndri.

Triệhbevu Bâkqhdn nhấimugc châkqhdn chạzhsiy.

Vấimugn đcarnsxeyfbto Ngômjuh Khởfxwli lạzhsii đcarnáxaygnh tớygzmi, cũemizng thựibhlc hiệhbevn pháxaygp thuậvqgft trókgdli buộovpfc, hỗpsfz trợauiu Mộovpf Dung, khoảmnlxnh khắqquyc Triệhbevu Bâkqhdn bịikmu giam cầemizm thìkwir chuômjuhng lớygzmn rơfbtoi xuốsqtdng, tiếormdng đcarnáxaygp đcarnimugt ầemizm vang, đcarnàfbtoi chiếormdn đcarnimugu đcarnemizy cáxaygt bụgxvhi mịikmut mùxpzj.

“Giam… Cho ta”.

“Pháxayg”.

Mộovpf Dung vừovpfa mớygzmi lêegjcn tiếormdng thìkwir đcarnãdzfl nghe thấimugy Triệhbevu Bâkqhdn hừovpf lạzhsinh.






Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.