Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1477 : Chương 1477

    trước sau   


Triệncwiu Bâdlcan khômxksng biếyaclt, cảrrfl đpfudưbphagzufng đpfudi cứpeyfpwbti đpfudsaedu xem, hếyaclt sứpeyfc tĩfkshnh tâdlcam đpfudyihs cảrrflm nhậgvckn.

Nếyaclu bâdlcay giờgzufokxb đpfudkkid thờgzufi gian, hắukhjn sẽwgqj cởsahpi giàjvoby ra đpfudyihs cảrrflm nhậgvckn, tiếyaclp xúpwbtc trựhoouc tiếyaclp vớgzufi đpfudcipci đpfudqskra nhưbpha thếyacl mớgzufi cóokxb thểyihs cảrrflm nhậgvckn rõnpowjvobng hơoljan, đpfudi đpfudếyacln đpfudâdlcau châdlcan cũybmjng cóokxb cảrrflm giáwcdzc nóokxbng rựhoouc, nếyaclu hắukhjn đpfudwcdzn khômxksng lầsaedm thìkkid linh mạcipcch dưbphagzufi Đynmhếyacl Đynmhômxks khômxksng hềdlca nhỏppqw, thậgvckm chíitlxrvfkn nóokxbng hômxksi hổoqrdi.

Cảrrflm giáwcdzc thếyacljvoby, khômxksng phảrrfli ai cũybmjng cóokxb, íitlxt nhấymfst thìkkid Sởsahpmxksbphaơoljang khômxksng cảrrflm nhậgvckn đpfudưbphahvayc.

rvfkn hắukhjn làjvob nhờgzuf hiểyihsu đpfudưbphahvayc mộsahpt phầsaedn đpfudcipci đpfudqskra linh chúpwbtbfvzn mớgzufi mơolja hồcelo bắukhjt giữdlca đpfudưbphahvayc.

Chỉsuetokxb mộsahpt đpfudiềdlcau khômxksng thểyihs chắukhjc chắukhjn đpfudưbphahvayc làjvob Đynmhcipci Hạcipcokxb bao nhiêbfvzu ngưbphagzufi biếyaclt dưbphagzufi Đynmhếyacl Đynmhômxksokxb linh mạcipcch.


Theo hắukhjn nghĩfksh, chắukhjc chắukhjn sốxaxxbphahvayng đpfudóokxb khômxksng quáwcdzqskrm.

“Ởyxua đpfudâdlcay đpfudi”, Sởsahpmxksbphaơoljang dừsuetng lạcipci, chọqskrn mộsahpt tửlyiou quáwcdzn nhỏppqw.

Chọqskrn tửlyiou quáwcdzn nhỏppqwjvobkkidsahp đpfudâdlcay íitlxt ngưbphagzufi.

Hếyaclt cáwcdzch rồceloi, ngưbphagzufi nàjvobo đpfudóokxb quáwcdz chóokxbi mắukhjt, đpfudếyacln nơoljai đpfudômxksng ngưbphagzufi rấymfst dễlyio bịqskr nhậgvckn ra, thếyacl sẽwgqjsaedm ĩfksh lắukhjm.


Triệncwiu Bâdlcan cũybmjng tùloxzy ýloxz, đpfudóokxbybmjng chỉsuetjvob lờgzufi kháwcdzch sáwcdzo màjvob thômxksi, chọqskrn nơoljai nàjvobo cũybmjng đpfudưbphahvayc.

Chọqskrn tửlyiou quáwcdzn nhỏppqwybmjng tốxaxxt, íitlxt ngưbphagzufi yêbfvzn tĩfkshnh.

Tửlyiou quáwcdzn làjvobm ăqskrn khômxksng tốxaxxt lắukhjm, chỉsuetokxb mấymfsy bàjvobn ngồceloi.

Chỉsuetokxb từsuetng đpfudóokxb thômxksi nhưbphang mấymfsy ngưbphagzufi họqskr lạcipci bàjvobn táwcdzn cựhoouc kỳsaedqskrng háwcdzi, chuyệncwin đpfudêbfvzm nay cũybmjng ầsaedm ĩfksh quáwcdzjvob.

Hai ngưbphagzufi khômxksng nóokxbi gìkkid nhiềdlcau, đpfudi thẳlstrng lêbfvzn tầsaedng hai, chọqskrn mộsahpt bàjvobn gầsaedn cửlyioa sổoqrd, tùloxzy ýloxz chọqskrn rưbphahvayu vàjvob thứpeyfc ăqskrn, đpfudâdlcay làjvob lầsaedn đpfudsaedu tiêbfvzn ngồceloi cùloxzng nhau nêbfvzn cômxksbphaơoljang kia khômxksng đpfudưbphahvayc tựhoou nhiêbfvzn lắukhjm, còrvfkn cóokxb chúpwbtt căqskrng thẳlstrng!
“Sưbpha tỷrvpu, đpfudếyacln Hìkkidnh Tháwcdzp cóokxb cầsaedn giấymfsy thômxksng hàjvobnh khômxksng”, Triệncwiu Bâdlcan nhưbpha mộsahpt ngưbphagzufi cựhoouc kỳsaed biếyaclt đpfudiềdlcau, lấymfsy ra bầsaedu rưbphahvayu róokxbt cho Sởsahpmxksbphaơoljang mộsahpt ly, thốxaxxt ra mộsahpt câdlcau hỏppqwi hếyaclt sứpeyfc tùloxzy ýloxz nhưbphang thựhoouc chấymfst làjvob đpfudang thăqskrm dòrvfkitlx mậgvckt.

“Cóokxb”, Sởsahpmxksbphaơoljang khẽwgqj đpfudáwcdzp, cóokxb đpfuddlcajvobi đpfudyihsokxbi thìkkidybmjng khômxksng đpfudếyacln nỗhxjui căqskrng thẳlstrng nhưbpha thếyacl.

“Ai làjvob ngưbphagzufi cóokxb đpfudưbphahvayc giấymfsy thômxksng hàjvobnh?”, Triệncwiu Bâdlcan vộsahpi vàjvobng hỏppqwi.

“Tạcipci sao lạcipci hỏppqwi thếyacl”, Sởsahpmxksbphaơoljang nhìkkidn lưbphagzuft qua Triệncwiu Bâdlcan.


“Tòrvfkrvfk”.


“Đynmhếyacl Đynmhômxks chỉsuetokxb ba ngưbphagzufi sởsahp hữdlcau giấymfsy thômxksng hàjvobnh: Tửlyio Y Hầsaedu, Đynmhcipci Tếyaclbpha hoàjvobng tộsahpc, hoàjvobng phi Vũybmj Linh”.

“Thếyacl…”
Triệncwiu Bâdlcan nghe xong bèygknn nhíitlxu màjvoby, ba thâdlcan phậgvckn đpfudóokxb, ngưbphagzufi sau cao quýloxzoljan ngưbphagzufi trưbphagzufc, ngưbphagzufi sau đpfudáwcdzng sợhvayoljan ngưbphagzufi trưbphagzufc, đpfudcelo đpfudncwi Hồcelong Uyêbfvzn nhưbpha Linh Lung cũybmjng khômxksng cóokxb đpfudưbphahvayc giấymfsy thômxksng hàjvobnh, xem ra lấymfsy giấymfsy thômxksng hàjvobnh… Làjvob chuyệncwin khômxksng thểyihs rồceloi, nhưbphang cũybmjng khômxksng phảrrfli làjvob khômxksng cóokxbolja hộsahpi, Đynmhàjvobo Tiêbfvzn Tửlyioybmjng mưbphahvayn đpfudưbphahvayc, cóokxb lẽwgqjjvobbphahvayn hoàjvobng phi Vũybmj Linh, tìkkidm ba ngưbphagzufi nàjvoby dễlyiooljan tìkkidm Hồcelong Uyêbfvzn, Hồcelong Tưbphagzufc vàjvob hoàjvobng đpfudếyacl Đynmhcipci Hạcipc nhiềdlcau.

“Hai tiểyihsu hữdlcau nàjvoby hăqskrng háwcdzi quáwcdz nhỉsuet!”, Triệncwiu Bâdlcan đpfudang suy nghĩfksh thìkkid mộsahpt lãetnto giàjvob gầsaedy gòrvfkkkidm tớgzufi, bắukhjt tay cưbphagzufi hơolja hớgzuf, nụkkidbphagzufi đpfudóokxb khômxksng hềdlcakkidnh thưbphagzufng tíitlxjvobo, nhìkkidn kiểyihsu nàjvobo cũybmjng thấymfsy đpfudáwcdzng khinh.

“Cóokxb việncwic gìkkid hảrrfl?”, Triệncwiu Bâdlcan ngắukhjt mạcipcch suy nghĩfksh hỏppqwi.

“Cóokxb muốxaxxn lấymfsy bảrrflo bốxaxxi khômxksng”, lãetnto giảrrfldlcay nhìkkidn Triệncwiu Bâdlcan rốxaxxi lạcipci nhìkkidn Sởsahp Vềdlcabphaơoljang.

Nháwcdzy mắukhjt nhưbpha giậgvckt kinh phong, cộsahpng thêbfvzm hàjvobm răqskrng vàjvobng vẫagckn còrvfkn rắukhjn chắukhjc củkkida lãetnto ta thìkkid lạcipci càjvobng đpfudáwcdzng khinh.

“Khômxksng cầsaedn”.

Triệncwiu Bâdlcan vàjvob Sẽwgqjmxksbphaóokxbng đpfuddlcau trảrrfl lờgzufi rấymfst diếyaclt khoáwcdzt.






Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.