Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1472 : Chương 1472

    trước sau   


Quánancn quâkxifn củjsdla cuộshgcc tỷcnhk thíojmzkxifn tôanwrng, kỳkcxkjlkbi córkph mộshgct khôanwrng hai màjlkb, dùohpm cho ngoạyxvui hìsjysnh khôanwrng córkphsjys bắyewlt mắyewlt nhưffzpng cũvfleng khôanwrng đikhiếmwyhn nỗmyari thiếmwyhu phụcxki nữdlpq chứopwc! Khôanwrng ngờjzus lạyxvui chạyxvuy đikhiếmwyhn lầepdxu xanh uốepdxng rưffzpozzgu, còhbcin bịmkuf ngưffzpjzusi ta bắyewlt dâkxifm, nếmwyhu nhưffzp truyềozban ra ngoàjlkbi thìsjys e làjlkb danh tiếmwyhng sẽmfxr khôanwrng tốepdxt, àjlkb, danh tiếmwyhng đikhiãduwd khôanwrng tốepdxt sẵshgcn rồzfsni.

Triệnfiuu Bâkxifn rấlnxyt đikhiiềozbam nhiêquvmn.

Nhữdlpqng khánancch làjlkbng chơfqxli khánancc đikhiozbau che che đikhiqglsy đikhiqglsy, sợozzg ngưffzpjzusi khánancc nhậqglsn ra mìsjysnh.

Chỉhpnvrkph hắyewln khôanwrng biếmwyht dịmkufjlkbsjys, dưffzpjzusng nhưffzp đikhiãduwd sớkfhgm mấlnxyt dâkxify thầepdxn kinh xấlnxyu hổhbci rồzfsni.

Vẫqrtnn làjlkbkxifu nórkphi đikhiórkph: Chỉhpnv cầepdxn bảfrdbn thâkxifn khôanwrng xấlnxyu hổhbci thôanwri, ai bẽmfxr mặabskt kệnfiu ai.


“Mặabskt dàjlkby cũvfleng làjlkb mộshgct loạyxvui tu hàjlkbnh!”, nórkphi theo cánancch củjsdla Nguyệnfiut Thầepdxn thìsjys chắyewlc khôanwrng vấlnxyn đikhiozba.

Giốepdxng nhưffzp hắyewln đikhiâkxify, nếmwyhu nhưffzp khôanwrng phảfrdbi córkph da mặabskt cựfrdbc kỳkcxkjlkby thìsjys e làjlkb khôanwrng thểnoiujlkbo đikhihpnv đikhiưffzpozzgc cụcxkic diệnfiun nàjlkby.

sjys vậqglsy mớkfhgi nórkphi, đikhizfsn đikhinfiu củjsdla thầepdxn khôanwrng giốepdxng nhưffzp ngưffzpjzusi khánancc, đikhii đikhiếmwyhn đikhiâkxifu cũvfleng mang đikhiếmwyhn nhữdlpqng đikhiiềozbau kỳkcxk lạyxvujlkb đikhiabskc sắyewlc, thếmwyh gian córkph rấlnxyt nhiềozbau chuyệnfiun lạyxvu, nếmwyhu nhưffzp khôanwrng gặabskp hếmwyht thìsjys thậqglst córkph lỗmyari vớkfhgi sưffzp phụcxkiugio Nhi quánanc.

“Kíojmzch thíojmzch khôanwrng?”, Huyễwgfgn Mộshgcng cũvfleng đikhiãduwd đikhiếmwyhn, liếmwyhc nhìsjysn Triệnfiuu Bâkxifn mộshgct cánanci.


“Kíojmzch thíojmzch!”, Triệnfiuu Bâkxifn híojmzt mộshgct hơfqxli thậqglst dàjlkbi, lầepdxn đikhiepdxu tiêquvmn bịmkuf dắyewlt đikhii thịmkuf chúugiong.

Đnoiuepdxi vớkfhgi hắyewln màjlkbrkphi thìsjysrkph mấlnxyt mặabskt hay khôanwrng cũvfleng khôanwrng sao, chỉhpnvjlkb đikhiãduwd đikhiánancnh mấlnxyt cơfqxl hộshgci tốepdxt, nórkphi khôanwrng chừtbfdng bâkxify giờjzus nhìsjysn lạyxvui Hìsjysnh Thánancp thìsjysrkph thểnoiu nhìsjysn thấlnxyy đikhiưffzpozzgc bórkphng mẹhpnv, vậqglsy màjlkb lạyxvui bịmkuf phánanc đikhiánancm.

“Khôanwrng ngờjzus quánancn quâkxifn tỷcnhk thíojmzkxifn tôanwrng màjlkb lạyxvui chạyxvuy đikhii…, thúugio vịmkuf thậqglst!”
“Lầepdxn nàjlkby thìsjysfqxl Ngâkxifn nổhbcii tiếmwyhng rồzfsni, đikhihpnvnh Tửocoo Trúugioc cũvfleng nổhbcii tiếmwyhng rồzfsni, Thiêquvmn Tôanwrng càjlkbng nổhbcii tiếmwyhng hơfqxln.

“Ta xấlnxyu hổhbci giùohpmm cho sưffzp phụcxki củjsdla hắyewln đikhiâkxify!”
Ngưffzpjzusi trêquvmn phốepdxjlkbn tánancn xôanwrn xao.

sjys Triệnfiuu Bâkxifn màjlkb ngưffzpjzusi đikhijzusi chẳhpnvng thèhhpwm quan tâkxifm đikhiếmwyhn nhữdlpqng khánancch làjlkbng chơfqxli khánancc.

Đnoiulnxyy làjlkb kếmwyht quảfrdbjlkb Ngôanwr Khởrpggi mong đikhiozzgi.

Phảfrdbi đikhiqglsy Cơfqxl Ngâkxifn ra trưffzpkfhgc ngọxuldn sórkphng, đikhinoiu hắyewln bịmkuf ngưffzpjzusi đikhijzusi phỉhpnv nhổhbci.

Vậqglsy thìsjys nỗmyari hậqglsn củjsdla hắyewln ta mớkfhgi đikhiưffzpozzgc giảfrdbi tỏsjysa.


Đnoiuozzgi đikhilnxyy, phíojmza sau vẫqrtnn còhbcin kịmkufch hay nữdlpqa cơfqxl,
Hắyewln ta sẽmfxr đikhiozzgi nhàjlkb họxuld Sởrpgg đikhiếmwyhn nhậqglsn ngưffzpjzusi, thậqglst muốepdxn xem thửocoo ngưffzpjzusi nhàjlkb họxuld Sởrpgg sẽmfxrrkph biểnoiuu cảfrdbm thếmwyhjlkbo, nhìsjysn đikhii, con rểnoiu nhàjlkbnancc ngưffzpjzusi chọxuldn khôanwrng ngờjzus lạyxvui lạyxvui loạyxvui hánanco sắyewlc, muốepdxn hỏsjysi thửocoo ngưffzpơfqxli córkph bấlnxyt ngờjzus khôanwrng?
“Tránancnh ra, tránancnh ra nàjlkbo!”
Tiếmwyhng hékfhgt củjsdla hoàjlkbng ảfrdbnh vệnfiu vang khắyewlp phốepdx.


hbcin cánancc khánancch làjlkbng chơfqxli thìsjys đikhiozbau xếmwyhp ngay ngắyewln thàjlkbnh đikhishgci hìsjysnh, đikhii thịmkuf chúugiong trêquvmn phốepdx.

Cảfrdbnh tưffzpozzgng đikhiórkph rấlnxyt nổhbcii bậqglst.

Mộshgct mặabskt khánancc, têquvmn líojmznh đikhiưffzpozzgc Ngôanwr Khởrpggi phánanci đikhii đikhiãduwd đikhiếmwyhn vưffzpjzusn hoa Sởrpgg gia.

Tiệnfiuc đikhiãduwd tan nhưffzpng ngưffzpjzusi nhàjlkb họxuld Sởrpgg vẫqrtnn chưffzpa ngủjsdl, đikhiang nórkphi chuyệnfiun cưffzpjzusi đikhiùohpma vui vẻlbca vớkfhgi nhau.

“Hoàjlkbng ảfrdbnh vệnfiu đikhiếmwyhn đikhiâkxify córkph việnfiuc gìsjys khôanwrng?”, Sởrpgg Huyềozban Hàjlkb nhìsjysn têquvmn líojmznh đikhiórkphjlkb hỏsjysi.

“Cơfqxl Ngâkxifn đikhiãduwd bịmkuf bắyewlt, chỉhpnv đikhiíojmzch danh Sởrpgg tiểnoiuu thưffzp đikhiếmwyhn nhậqglsn ngưffzpjzusi!”, têquvmn líojmznh ho gưffzpozzgng.

“Bịmkuf bắyewlt hảfrdb?”
“Vâkxifng.”
“Vìsjys sao lạyxvui bịmkuf bắyewlt?”
“Chơfqxli gánanci!”




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.