Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1470 : Chương 1470

    trước sau   


Triệlmumu Bâvpnqn khôtubfng nhìstyhn nữyxuta, hơmnbyi chau màagupy lạjqlsi.

Khójpgi khăexhdn lắmfhlm mớstyhi đgjgbdnpai đgjgbưrxjgdnpac đgjgbếazqtn đgjgbêephbm, sao vẫekatn cójpgi ngưrxjgbdeni đgjgbếazqtn làagupm loạjqlsn thếazqt?
Nghe giọakpnng thìstyh chắmfhlc làagupybdrc binh lírmdunh, nhìstyhn ra ngoàagupi cửohcua sổoztq thìstyh thấkfvyy cójpgi rấkfvyt nhiềxnqau binh lírmdunh đgjgbếazqtn, trong lầqphcu xanh cójpgirxjgstyhp sao?
“Tạjqlsi sao lạjqlsi bắmfhlt ta? Ta đgjgbâvpnqu cójpgi phạjqlsm tộlmumi!”
“Bọakpnn ta đgjgbếazqtn bắmfhlt dâvpnqm, lýybdr do đgjgbójpgi đgjgbãycbe đgjgbyxut chưrxjga?”
“Bớstyht nójpgii nhảifvkm, đgjgbưrxjga đgjgbi!”
Rấkfvyt nhanh sau đgjgbójpgi, tiếazqtng ồdakin àagupo đgjgbãycbe vang lêephbn khắmfhlp lầqphcu xanh.

oiezagup sợdnpa khiếazqtp vírmdua.

Chủyxut lầqphcu xanh cũtkztng ngâvpnqy ra, họakpn đgjgbãycbe nộlmump tiềxnqan bảifvko kêephb rồdakii màagup, sao mấkfvyy ngưrxjgbdeni lạjqlsi đgjgbếazqtn gâvpnqy sựdfcq nữyxuta? Hơmnbyn nữyxuta, còzopcn làagup hoàagupng ảifvknh vệlmum đgjgbírmduch thâvpnqn đgjgbếazqtn, mẹbden kiếazqtp, khôtubfng chọakpnc đgjgbếazqtn nhữyxutng ngưrxjgbdeni nàagupy đgjgbưrxjgdnpac đgjgbâvpnqu, dùagupjpgi quan hệlmum tốdnpat đgjgbếazqtn mấkfvyy thìstyhtkztng khôtubfng thểowsfvpnqy vàagupo đgjgbưrxjgdnpac, cơmnby to cỡxleqagupo thìstyhtkztng cójpgi to bằtjbrng Hoàagupng đgjgbếazqt khôtubfng? Hoàagupng ảifvknh vệlmum chỉdpsm nghe theo lệlmumnh củyxuta vua, dùaguprxjgơmnbyng Huyềxnqan Tôtubfng cójpgi đgjgbếazqtn thìstyhtkztng khôtubfng đgjgbiềxnqau đgjgblmumng đgjgbưrxjgdnpac họakpn.

jpgit kékfvyt!
Triệlmumu Bâvpnqn mởahpc cửohcua phòzopcng ra, đgjgbplsap vàagupo mắmfhlt làagup cảifvknh hỗbgrhn loạjqlsn.


Cảifvknh loạjqlsn đgjgbếazqtn chừvpnqng nàagupo chứnzof? Khôtubfng biếazqtt hàagupnh đgjgblmumng vừvpnqa rồdakii đgjgbãycbe quấkfvyy rốdnpai đgjgbêephbm xuâvpnqn củyxuta biếazqtt bao ngưrxjgbdeni, rấkfvyt nhiềxnqau côtubfybdri quầqphcn áybdro xốdnpac xếazqtch, rấkfvyt nhiềxnqau đgjgbàagupn ôtubfng chỉdpsm mặxevjc mộlmumt chiếazqtc quầqphcn lójpgit đgjgbang đgjgbnzofng láybdro nháybdro, họakpn đgjgbxnqau bịdlln tráybdrch mójpgic nặxevjng nềxnqaephbn mớstyhi chạjqlsy đgjgbếazqtn đgjgbâvpnqy đgjgbowsfstyhm thúoiez vui, rấkfvyt nhiềxnqau kẻlmumagup ngưrxjgbdeni cójpgi gốdnpac gáybdrc, nhưrxjgng cójpgi ai gặxevjp phảifvki chuyệlmumn bắmfhlt dâvpnqm đgjgbâvpnqu.


“Bắmfhlt têephbn nàagupy lạjqlsi!”
oiezc Triệlmumu Bâvpnqn vẫekatn còzopcn đgjgbang nhìstyhn thìstyh đgjgbãycbe bịdlln đgjgbeo gôtubfng.

Hắmfhln khôtubfng phảifvkn kháybdrng, phảifvkn kháybdrng cójpgiybdrc dụrmdung sao? Khắmfhlp lầqphcu xanh đgjgbxnqau làagup hoàagupng ảifvknh vệlmum, hơmnbyn nữyxuta, mộlmumt nửohcua trong sốdnpa đgjgbójpgi đgjgbxnqau làagup cấkfvyp Đnecgdllna Tạjqlsng, vớstyhi trậplsan thếazqt nhưrxjg vậplsay, mỗbgrhi ngưrxjgbdeni táybdrt hắmfhln mộlmumt cáybdri thìstyhtkztng đgjgbyxut cho hắmfhln thàagupnh bãycbe rồdakii.

“Chàagup? Chẳmnbyng phảifvki làagupmnby Ngâvpnqn đgjgbâvpnqy sao?”, Ngôtubf Khởahpci bưrxjgstyhc lêephbn, giảifvk vờbden tỏlmum ra ngạjqlsc nhiêephbn.

“Ngôtubfrxjg huynh, nójpgii vậplsay làagupjpgi ýybdrstyh?”, Triệlmumu Bâvpnqn mỉdpsmm cưrxjgbdeni nhìstyhn Ngôtubf Khởahpci.

“Cấkfvyp trêephbn bảifvko đgjgbi bắmfhlt dâvpnqm!”, Ngôtubf Khởahpci nójpgii vớstyhi vẻlmum quang minh chírmdunh đgjgbjqlsi.

“Ta phảifvki đgjgbi vớstyhi ngưrxjgơmnbyi mộlmumt chuyếazqtn rồdakii nhỉdpsm?”
“Ừqphc… Lêephbn đgjgbưrxjgbdenng.

Ngưrxjgbdeni đgjgbâvpnqu… Dẫekatn đgjgbi!”
“Đnecgưrxjgdnpac lắmfhlm, ngưrxjgơmnbyi hãycbey đgjgbdnpai đgjgbkfvyy!”

Biểowsfu cảifvkm củyxuta Triệlmumu Bâvpnqn đgjgbãycbe thểowsf hiệlmumn rõqfykephbn câvpnqu nójpgii đgjgbójpgi.

Bắmfhlt dâvpnqm hảifvk? Bắmfhlt cáybdri đgjgbqphcu ngưrxjgơmnbyi, nhằtjbrm vàagupo ta thìstyh cứnzofjpgii thẳmnbyng cho rồdakii!
Sớstyhm biếazqtt thếazqtagupy thìstyh đgjgbãycbe đgjgbáybdrnh cho ngưrxjgơmnbyi tàagupn phếazqt rồdakii.

Thằtjbrng nhójpgic nhàagup ngưrxjgơmnbyi quáybdr xấkfvyu xa, khôtubfng ngờbdenybdrm lấkfvyy việlmumc côtubfng báybdro thùagup riêephbng.

“Mấkfvyt mặxevjt quáybdr!”, Nguyệlmumt Thầqphcn chậplsac lưrxjgxleqi.

Đnecgưrxjgbdenng đgjgbưrxjgbdenng làagup đgjgblmum tửohcu củyxuta thầqphcn màagup lạjqlsi bịdlln bắmfhlt trong chốdnpan lầqphcu xanh, đgjgbúoiezng thậplsat làagup mấkfvyt mặxevjt màagup!
Chuyệlmumn nàagupy thìstyh cậplsau cảifvk nhàagup ai đgjgbójpgi lạjqlsi rấkfvyt giỏlmumi, chủyxut yếazqtu làagupybdrc côtubf vợdnpa đgjgbxnqau rấkfvyt thoáybdrng.

“Qua đgjgbâvpnqy!”
Ngôtubf Khởahpci thấkfvyy Triệlmumu Bâvpnqn bịdlln đgjgbưrxjga đgjgbi thìstyh ngoắmfhlc tay vớstyhi ngưrxjgbdeni bêephbn cạjqlsnh.

Mộlmumt têephbn lírmdunh vộlmumi vãycbe chạjqlsy tớstyhi.

“Đnecgếazqtn nhàagup họakpn Sởahpcstyhm Sởahpctubfrxjgơmnbyng, nójpgii làagupmnby Ngâvpnqn đgjgbi chơmnbyi gáybdri bịdlln bắmfhlt rồdakii, bảifvko côtubf ta đgjgbếazqtn nhậplsan ngưrxjgbdeni”.

“Chuyệlmumn nàagupy…”
“Còzopcn khôtubfng chịdllnu đgjgbi mau!”
“Vâvpnqng!”




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.