Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1465 : Chương 1465

    trước sau   


Khi tiếluxcp đnfyjuzdtt, Triệvxeku Bâindpn cũugodng đnfyjrzmfn cuồxxxjng phun ra mộvbpwt búluavng máexyvu tưmfoeơzchui.
Tấuzdtt nhiêrzmfn, hắafupn cốuhddlmxknh érdmhp mìlmxknh phun ra đnfyjafupnaxtm tròpygv cho Ngôlrvb Khởnfyji thấuzdty, ngụpqks ýxdknnzivnaxtng: Nhìlmxkn đnfyji, ngưmfoeơzchui cũugodng đnfyjáexyvnh ta trọqczdng thưmfoeơzchung rồxxxji, nhưmfoe thếluxcdzvj phảuzdti ngưmfoeơzchui thấuzdty dễloal chịwrkuu hơzchun khôlrvbng? Ngànaxty sau nếluxcu códzvj gặurerp nhau thìlmxk đnfyjanezng gâindpy rắafupc rốuhddi cho ta, cháexyvu trai củuhdda nguyêrzmfn soáexyvi Hổuhdd Uy cơzchunaxt, tạhrxim thờafupi ta khôlrvbng chọqczdc vànaxto đnfyjưmfoekjsnc.
Khỏismli phảuzdti nódzvji, đnfyjúluavng lànaxt Ngôlrvb Khởnfyji thấuzdty dễloal chịwrkuu hơzchun mộvbpwt chúluavt xívzlgu.
Nếluxcu khôlrvbng, hôlrvbm nay khódzvjnaxt xuốuhddng khỏismli võnziv đnfyjànaxti đnfyjưmfoekjsnc.
Trêrzmfn thựrzmfc tếluxc, cáexyvc nữkypu soáexyvi đnfyjheapu thấuzdty rõnzivnaxtnh rànaxtnh, từanez đnfyjifiiu đnfyjếluxcn cuốuhddi, Cơzchu Ngâindpn vẫowrin luôlrvbn nhưmfoeafupng têrzmfn Ngôlrvb Khởnfyji nànaxty mànaxt? Chứowri nếluxcu đnfyjáexyvnh thậvnlwt thìlmxk ngànaxty nànaxty năvnlwm sau chắafupc chắafupn lànaxt ngànaxty giỗexyv củuhdda Ngôlrvb Khởnfyji rồxxxji.
“Ngưmfoeơzchui cứowri đnfyjkjsni đnfyjódzvj cho ta!”, Ngôlrvb Khởnfyji nghiếluxcn răvnlwng nghiếluxcn lợkjsni trong lòpygvng.
Chưmfoea xong, chuyệvxekn nànaxty chưmfoea thểafup xong đnfyjưmfoekjsnc.
zchu Ngâindpn đnfyjúluavng khôlrvbng! Ôxrnxng đnfyjâindpy mànaxt khôlrvbng “xửafup đnfyjupfjp” đnfyjưmfoekjsnc ngưmfoeơzchui thìlmxk khôlrvbng mang họqczd Ngôlrvb nữkypua.
“Náexyvo nhiệvxekt quáexyv nhỉsbnt!”
Trong lúluavc nànaxty, lạhrxii códzvj mộvbpwt tiếluxcng cưmfoeafupi thong dong vang lêrzmfn.
dzvj thêrzmfm ngưmfoeafupi đnfyjếluxcn, cũugodng mặurerc áexyvo tívzlgm phiêrzmfu diêrzmfu, thâindpn mìlmxknh nhưmfoe ma quỷjnim, chỉsbnt thoáexyvng chốuhddc đnfyjãmfoerzmfn cầifiiu vòpygvm.
Triệvxeku Bâindpn thấuzdty vậvnlwy, cơzchu thểafup đnfyjvbpwt ngộvbpwt run lêrzmfn.

Tửafup Y Hầifiiu, đnfyjódzvjnaxt Tửafup Y Hầifiiu, dùkjsndzvja thànaxtnh tro hắafupn cũugodng nhậvnlwn ra.
“Tham kiếluxcn Tửafup Y Hầifiiu!”
Đrrcuáexyvm đnfyjôlrvbng thanh niêrzmfn tànaxti tuấuzdtn vộvbpwi vànaxtng hànaxtnh lễloal, ai nấuzdty vôlrvbkjsnng cung kívzlgnh.
Chớjgugdzvji gìlmxk bọqczdn họqczd, tớjgugi cảuzdt trưmfoenfyjng lãmfoeo củuhdda Sởnfyj gia, bao gồxxxjm cảuzdt Sởnfyj Huyềheapn Hànaxtugodng phảuzdti hànaxtnh lễloal.
Tuy tuổuhddi táexyvc củuhdda Tửafup Y Hầifiiu cũugodng ngang tầifiim Sởnfyj Huyềheapn Hànaxt thôlrvbi, nhưmfoeng bốuhddi phậvnlwn củuhdda lãmfoeo rấuzdtt cao! Sưmfoe đnfyjvxek củuhdda Hồxxxjng Tưmfoejgugc, cho dùkjsn Linh Lung códzvj mặurert tạhrxii đnfyjâindpy cũugodng phảuzdti gọqczdi lãmfoeo lànaxtmfoe thúluavc; kểafup cảuzdtmfoeơzchung Huyềheapn Tôlrvbng gặurerp mặurert cũugodng cầifiin chànaxto mộvbpwt tiếluxcng sưmfoe tổuhdd.

mfoeo tổuhdd Sởnfyj Thưmfoeơzchung Khung củuhdda Sởnfyj gia còpygvn thấuzdtp hơzchun lãmfoeo mộvbpwt bậvnlwc kia kìlmxka?
“Khôlrvbng cầifiin đnfyja lễloal”.
Tửafup Y Hầifiiu mỉsbntm cưmfoeafupi, đnfyjưmfoea mắafupt nhìlmxkn mộvbpwt vòpygvng, áexyvnh mắafupt lưmfoejgugt tớjgugi Triệvxeku Bâindpn.
Danh tiếluxcng củuhdda Cơzchu Ngâindpn đnfyjãmfoe lan khắafupp đnfyjếluxc đnfyjôlrvb, thâindpn lànaxt thốuhddng soáexyvi củuhdda hoànaxtng ảuzdtnh vệvxek, lãmfoeo đnfyjâindpu thểafup khôlrvbng biếluxct.
“Ngưmfoeơzchui… chívzlgnh lànaxtzchu Ngâindpn?”
Tửafup Y Hầifiiu đnfyjiềheapm nhiêrzmfn hỏismli, hànaxtng lôlrvbng mànaxty thoáexyvng nheo lạhrxii.
Khôlrvbng hiểafupu tạhrxii sao, lầifiin đnfyjifiiu tiêrzmfn gặurerp Triệvxeku Bâindpn, lãmfoeo đnfyjãmfoedzvj cảuzdtm giáexyvc nhưmfoe từanezng thấuzdty ởnfyj đnfyjâindpu đnfyjódzvj.

“Tham kiếluxcn tiềheapn bốuhddi”.
Triệvxeku Bâindpn vộvbpwi vànaxtng tiếluxcn lêrzmfn phívzlga trưmfoejgugc, hànaxtnh lễloal vớjgugi lãmfoeo.
Đrrcuuhddi vớjgugi hắafupn, mộvbpwt lễloalnaxty chívzlgnh lànaxt sựrzmf sỉsbnt nhụpqksc khôlrvbng gìlmxkexyvnh nổuhddi.
nzivnaxtng lànaxt kẻugod thùkjsn, nhưmfoeng vẫowrin phảuzdti cúluavi đnfyjifiiu trưmfoejgugc mặurert lãmfoeo.
Thếluxc nhưmfoeng, đnfyjafup trảuzdt thùkjsn, hắafupn phảuzdti khom lưmfoeng nhúluavn gốuhddi, phảuzdti miễloaln cưmfoenudzng tưmfoeơzchui cưmfoeafupi.
Nhịwrkun đnfyji, hắafupn códzvj thểafup nhẫowrin nhịwrkun đnfyjưmfoekjsnc.
Quâindpn tửafupexyvo thùkjsnmfoeafupi năvnlwm chưmfoea muộvbpwn.
Thếluxcnaxto cũugodng códzvj mộvbpwt ngànaxty, đnfyjívzlgch thâindpn hắafupn sẽxuxb giếluxct kẻugod thùkjsn củuhdda cha.

“Hai ta, đnfyjãmfoe từanezng gặurerp nhau ởnfyj đnfyjâindpu chưmfoea?”.

Từanez Y Hầifiiu nhìlmxkn khôlrvbng chớjgugp mắafupt.

“Hôlrvbi bẩjnimm tiêrzmfn bốuhddi, lànaxt lầifiin đnfyjifiiu gặurerp!”, Triệvxeku Bâindpn mỉsbntm cưmfoeafupi.

“Thếluxc ưmfoe?”, Từanez Y Hầifiiu khêrzmf nheo mắafupt, đnfyjwrkunh nhìlmxkn trộvbpwm bívzlg mậvnlwt củuhdda Triệvxeku Bâindpn.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.