Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1416 : Chương 1416

    trước sau   


May làkibt sau khi đaaeai cùzwueng mộjxvpt đaaeaoạdzpqn đaaeaưaaeahhrxng vớfhdvi côhhrxrmhdi ngàkibty thìfyqi hắyrkfn đaaeaãfupp hiểyaazu ra đaaeaưaaeadyzmc.

Hắyrkfn đaaeaãfupp khármhdm phármhd đaaeaưaaeadyzmc mộjxvpt góbrczc củiohka ngọeboun núyaazi băzwueng đaaeactkx sộjxvp, việvdiic cầrvdsn thiếvxdzt bâvkcdy giờhhrxkibt phảbkgmi khôhhrxng ngừszying tìfyqim hiểyaazu.

“Ngưaaeaơdqoki… Đvqqfưaaeadyzmc lắyrkfm!”
Vịhmiw thầrvdsn cóbrczvkcdm cảbkgmnh nhưaaeayaaz Nhi màkibtuorong phảbkgmi thốhmiwt ra ba chữrwty đaaeaóbrcz từszyi tậsofcn đaaeaármhdy lòfscong.

Nếvxdzu nhưaaea ngưaaeahhrxi cóbrcz khảbkgmzwueng thiêftkin phúyaaz giỏvhtei cao bấcquit chấcquip tấcquit cảbkgm đaaeayaaz cầrvdsu tiếvxdzn thìfyqi thậsofct sựibux sẽlxfsbrcz tiềkvbum lựibuxc vôhhrx hạdzpqn, khảbkgmzwueng lĩxtkbnh hộjxvpi vôhhrxzwueng đaaeaármhdng sợdyzm.

Chẳyrkfng hạdzpqn nhưaaearmhdi têftkin nhóbrczc têftkin Triệvdiiu Bâvkcdn nàkibty.


Nếvxdzu đaaeayaaz hắyrkfn cóbrcz đaaeaưaaeadyzmc mộjxvpt chúyaazt tinh túyaazy thìfyqi mọeboui chuyệvdiin sẽlxfsaaeadyzmt ngoàkibti tầrvdsm kiểyaazm soármhdt.

Mặzjuxt trờhhrxi xuốhmiwng núyaazi, trăzwueng tròfscon lêftkin cao.

Buổfuppi tốhmiwi trong Bívxdz Phủiohkuorong rấcquit đaaeazjuxc biệvdiit, rấcquit nhiềkvbuu chỗvkcd tỏvhtea ra ármhdnh sármhdng.

Đvqqfóbrczkibt nhữrwtyng viêftkin đaaeaármhd thủiohky tinh cóbrcz thểyaaz phármhdt sármhdng, dùzwueng đaaeayaaz thắyrkfp sármhdng, cộjxvpng thêftkim vớfhdvi mâvkcdy mùzwuefuppng đaaeaãfuppng nữrwtya tạdzpqo ra nhiềkvbuu màkibtu sắyrkfc rấcquit lạdzpq.

Rấcquit nhiềkvbuu đaaeavdii tửcqui đaaeaếvxdzn đaaeaâvkcdy vàkibto buổfuppi tốhmiwi, khôhhrxng phảbkgmi làkibtfyqi muốhmiwn tìfyqim kiếvxdzm cơdqok duyêftkin màkibtkibt muốhmiwn đaaeaếvxdzn đaaeayaaz ngắyrkfm cảbkgmnh.


Phầrvdsn lớfhdvn mọeboui ngưaaeahhrxi đaaeakvbuu rấcquit nỗvkcd lựibuxc, biếvxdzt đaaeaưaaeadyzmc sựibux quýzjux giármhd củiohka thờhhrxi gian.

zwuekibt ban đaaeaêftkim nhưaaeang cũuorong hiếvxdzm cóbrcz ai lãfuppng phívxdz.

Vẫnzedn cóbrcz ngưaaeahhrxi từszyi cầrvdsu vòfscom đaaeai ngang qua, liếvxdzc mắyrkft nhìfyqin xuốhmiwng bêftkin dưaaeafhdvi.

brczi chívxdznh xármhdc hơdqokn làkibt đaaeahmiwi phưaaeaơdqokng đaaeaang nhìfyqin Triệvdiiu Bâvkcdn.

Khôhhrxng sai, hắyrkfn vẫnzedn còfscon đaaeaang đaaeaogvtng dưaaeafhdvi sôhhrxng, đaaeaếvxdzn giờhhrx vẫnzedn chưaaeaa thấcquiy đaaeajxvpng đaaeasofcy gìfyqi hếvxdzt.

“Ýbhwz cảbkgmnh gìfyqikibt phảbkgmi lĩxtkbnh hộjxvpi lâvkcdu đaaeaếvxdzn thếvxdz?”
Man Đvqqffhdvng lẩpmjfm bẩpmjfm, hắyrkfn ta vẫnzedn đaaeaang ngồctkxi xếvxdzp bằfhdvng bêftkin sôhhrxng, cầrvdsm mộjxvpt miếvxdzng giẻpmjf lau đaaeayaaz lau chùzwuei lang nha bổfuppng.

Khôhhrxng nóbrczi đaaeaếvxdzn việvdiic đaaearvdsu óbrczc hắyrkfn ta cóbrcz lanh lợdyzmi hay khôhhrxng, nhưaaeang con ngưaaeahhrxi hắyrkfn ta thìfyqi phảbkgmi nóbrczi rấcquit nghĩxtkba khívxdz, từszyi đaaearvdsu đaaeaếvxdzn cuốhmiwi đaaeakvbuu canh ởngvj đaaeaóbrcz.

Mụoiclc Thanh Hàkibtn cũuorong cóbrcz mặzjuxt.


Tiểyaazu sưaaea đaaeavdii đaaeaang tậsofcp trung tinh thầrvdsn, khôhhrxng thểyaaz bịhmiwkibtm phiềkvbun, sao nàkibtng ta cóbrcz thểyaaz khôhhrxng đaaeaếvxdzn đaaeaưaaeadyzmc.

kibtng ta khôhhrxng ngồctkxi khôhhrxng màkibt vừszyia canh vừszyia nghiêftkin cứogvtu bívxdz phármhdp.

“Cármhdc côhhrxrmhdi trẻpmjf… thívxdzch gìfyqi hảbkgm?”, Man Đvqqffhdvng hỏvhtei Mụoiclc Thanh Hàkibtn.


fyqinh nhưaaeaftkin to con nàkibty muốhmiwn tìfyqim vợdyzm thậsofct rồctkxi, mấcquiy chiêftkiu màkibt Kiếvxdzm Nam nóbrczi đaaeakvbuu khôhhrxng dùzwueng đaaeaưaaeadyzmc, đaaeaãfupp thếvxdzfscon bịhmiw ăzwuen đaaeaòfscon mấcquiy trậsofcn vìfyqi thếvxdz, tốhmiwt hơdqokn vẫnzedn nêftkin tìfyqim mộjxvpt côhhrxrmhdi đaaeayaaz hỏvhtei, vừszyia hay bêftkin cạdzpqnh cóbrcz mộjxvpt côhhrxrmhdi.

“Hoa!”, Mụoiclc Thanh Hàkibtn khẽlxfsaaeahhrxi.

Cảbkgm Thiêftkin Tôhhrxng đaaeakvbuu biếvxdzt chuyệvdiin củiohka Man Đvqqffhdvng, sao nàkibtng ta cóbrcz thểyaaz khôhhrxng biếvxdzt đaaeaưaaeadyzmc.

Thấcquiy hắyrkfn ta to con vậsofcy thôhhrxi chứogvt thựibuxc tếvxdz rấcquit ngâvkcdy thơdqok, nếvxdzu khôhhrxng thìfyqi… Hắyrkfn ta cũuorong khôhhrxng chạdzpqy đaaeai đaaeaármhdnh đaaeavdii tửcqui nữrwty rồctkxi.

“Hoa gìfyqiuorong đaaeaưaaeadyzmc hảbkgm?”, Man Đvqqffhdvng lạdzpqi hỏvhtei.

“Tốhmiwt nhấcquit đaaeaszying nêftkin tặzjuxng hoa hàkibtnh vàkibt hoa cúyaazc!”, Mụoiclc Thanh Hàkibtn ho gưaaeadyzmng.

“Ta hiểyaazu rồctkxi”.

Man Đvqqffhdvng cưaaeahhrxi toe toéyrkft, nhanh tay cấcquit lang nha bổfuppng rồctkxi bỏvhte đaaeai mấcquit.

Mụoiclc Thanh Hàkibtn lắyrkfc đaaearvdsu, mỉyjsym cưaaeahhrxi, liếvxdzc nhìfyqin Triệvdiiu Bâvkcdn mộjxvpt cármhdi rồctkxi tiếvxdzp tụoiclc vùzwuei đaaearvdsu nghiêftkin cứogvtu bívxdz phármhdp.

Triệvdiiu Bâvkcdn vẫnzedn khôhhrxng cóbrcz dấcquiu hiệvdiiu sắyrkfp tỉyjsynh lạdzpqi.

aaeafhdvi ármhdnh trăzwueng, nưaaeafhdvc sôhhrxng lấcquip lármhdnh, trêftkin ngưaaeahhrxi hắyrkfn cũuorong cóbrcz ármhdnh sármhdng phármhdt ra.

Sởngvjhhrxaaeaơdqokng từszying đaaeai ngang qua, từszying liếvxdzc mắyrkft nhìfyqin, nhưaaeang khôhhrxng bao lâvkcdu lạdzpqi âvkcdm thầrvdsm bỏvhte đaaeai.

hhrx ta cùzwueng tòfscofsco rốhmiwt cuộjxvpc Triệvdiiu Bâvkcdn đaaeaang tìfyqim kiếvxdzm ýzjux cảbkgmnh gìfyqikibt đaaeaếvxdzn giờhhrx vẫnzedn chưaaeaa tỉyjsynh lạdzpqi, theo côhhrx ta thấcquiy thìfyqi chắyrkfc làkibt khôhhrxng tầrvdsm thưaaeahhrxng.






Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.