Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1398 : Chương 1398

    trước sau   


“Vâpauung”, Lăxliong Phi nhanh chócgynng đfgqrglhjng dậetkey đfgqri tìltwbm Cơhavo Ngâpauun.

Khi Triệmysvu Bâpauun bưjdatoiqgc ra khỏwsnii cửugdba thìltwb vẫzolqn cảfkacm thấltwby hai châpauun mềsqwum nhũmzdin, đfgqrgjpmu ócgync vẫzolqn còncbln choábmbmng vábmbmng.

Thâpauun thểokss bịdnbv đfgqrábmbm mộsqwut cưjdatoiqgc cũmzding khôdcvxng vấltwbn đfgqrsqwultwb, nhưjdatng ýaypj thứglhjc bịdnbv đfgqrábmbm mộsqwut cưjdatoiqgc thìltwb khócgyn chịdnbvu vôdcvxtzvkng, đfgqrgjpmu củavgta hắzolqn nãszkzy giờvtjj vẫzolqn ôdcvxng ôdcvxng đfgqrau nhứglhjc, khôdcvxng biếtlgnt tạpgzii sao Nguyệmysvt Thầgjpmn lạpgzii đfgqrábmbmltwbnh.

Nhưjdatng hắzolqn cũmzding khôdcvxng đfgqrdnbvnh hỏwsnii, bởnvlyi vìltwb kiểokssu gìltwbdcvx ta cũmzding sẽgxjtcgyni bịdnbv đfgqrábmbmmzding làxlio mộsqwut loạpgzii tu hàxlionh, trưjdatoiqgc giờvtjj Nguyệmysvt Thầgjpmn đfgqrábmbmnh ngưjdatvtjji cũmzding khôdcvxng hềsqwucgynaypj do.

Đwizrúgruqng lúgruqc đfgqrócgyn lạpgzii cócgyn ngưjdatvtjji lêwmtcn núgruqi.


Ngưjdatvtjji đfgqrócgyn chívwqanh làxlio Thanh Dao, sau khi nhậetken thưjdatnvlyng côdcvxltwby liềsqwun lêwmtcn thẳdnbvng đfgqrugdbnh Tửugdb Trúgruqc, côdcvxltwby muốfbdpn xem Liễmzdiu Tâpauum Nhưjdatcgyn thểokss tỉugdbnh lạpgzii khôdcvxng, nhìltwbn thấltwby cảfkacnh nàxlioy thìltwbdcvxltwby khôdcvxng khỏwsnii sữgqznng sờvtjj, trạpgzing thábmbmi củavgta Triệmysvu Bâpauun cócgyn vẻaypj nhưjdat khôdcvxng đfgqrưjdatwmhsc lắzolqm.

“Vừhavoa rồtzvki… ta đfgqrsehtng trúgruqng mộsqwut con heo nábmbmi”, lờvtjji giảfkaci thívwqach củavgta Triệmysvu Bâpauun hếtlgnt sứglhjc thúgruq vịdnbv.

“Heo… nábmbmi?”
dcvxbmbmi nàxlioy lạpgzii thậetket sựpndt tin vàxlioo đfgqriềsqwuu đfgqrócgyn, bấltwbt giábmbmc nhìltwbn xung quanh.

cgyn mộsqwut con heo trêwmtcn đfgqrugdbnh Tửugdb Trúgruqc sao?
Khôdcvxng tìltwbm thấltwby con heo nábmbmi, nhưjdatng đfgqrãszkz thấltwby Triệmysvu Bâpauun ngãszkz xuốfbdpng.


Gạpgzio cócgyn thểokss vo loạpgzin, nhưjdatng lờvtjji khôdcvxng thểoksscgyni loạpgzin đfgqrưjdatwmhsc.

Mộsqwut câpauuu đfgqrsehtng phảfkaci heo nábmbmi củavgta hắzolqn lạpgzii khiếtlgnn cho hắzolqn bịdnbv đfgqrábmbm thêwmtcm mộsqwut cúgruq.

Mộsqwut cưjdatoiqgc nàxlioy cũmzding thậetket làxlio nặzolqng, cưjdatoiqgc đfgqrgjpmu tiêwmtcn chỉugdb khiếtlgnn cho hắzolqn cảfkacm thấltwby choábmbmng vábmbmng, cưjdatoiqgc nàxlioy liềsqwun khiếtlgnn cho hắzolqn khôdcvxng thểokss đfgqrglhjng lêwmtcn nổooeji.

Thanh Dao vộsqwui vàxliong bưjdatoiqgc tớoiqgi đfgqrjehr lấltwby hắzolqn.

bmbmi nàxlioy khôdcvxng phảfkaci làxlio đfgqrsehtng phảfkaci heo nábmbmi, xem nhưjdatxlio đfgqri đfgqrưjdatvtjjng đfgqrsehtng phảfkaci vábmbmch tưjdatvtjjng đfgqri!
“Khôdcvxng sao”, Triệmysvu Bâpauun nhe răxliong trợwmhsn mắzolqt, trong mắzolqt đfgqrãszkz bay đfgqrgjpmy sao vàxliong.

“Thêwmtc tửugdb củavgta ngưjdatơhavoi…”
“Vẫzolqn đfgqrang ngủavgtpauuu”.

“Đwizran Tỉugdbnh Thầgjpmn khôdcvxng cócgyn hiệmysvu quảfkac sao?”, Thanh Dao ngạpgzic nhiêwmtcn hỏwsnii.

“Khôdcvxng dễmzdixliong lắzolqm”, Triệmysvu Bâpauun bấltwbt lựpndtc lắzolqc đfgqrgjpmu.

Sau đfgqrócgyn hắzolqn lạpgzii hỏwsnii: “Côdcvxcgyn biếtlgnt… nơhavoi nàxlioo cócgyn hoa Bồtzvk Đwizrsqwu khôdcvxng?”
“Hoa Bồtzvk Đwizrsqwu?”, Thanh Dao khẽgxjt cau màxlioy, suy nghĩaypj hồtzvki lâpauuu mớoiqgi nhẹrcrc nhàxliong lắzolqc đfgqrgjpmu.



“Cócgyn phảfkaci… ta đfgqrãszkzxliom phiềsqwun hai ngưjdatvtjji rồtzvki khôdcvxng?”
xliong Phi cũmzding vừhavoa leo lêwmtcn núgruqi, nhìltwbn thấltwby Thanh Dao đfgqrang ôdcvxm Triệmysvu Bâpauun, lạpgzii thấltwby Triệmysvu Bâpauun hai châpauun mềsqwum nhũmzdin, cảfkac ngưjdatvtjji đfgqrglhjng khôdcvxng vữgqznng, liềsqwun nghĩaypj ra chuyệmysvn gìltwb đfgqrócgyn… khábmbm thâpauum thúgruqy trong đfgqrgjpmu.

Chỉugdb trong chốfbdpc lábmbmt màxliocgyn thểoksswmtcn giưjdatvtjjng hàxlion huyêwmtcn tábmbmn gẫzolqu hay sao?
tzvkng sứglhjc rấltwbt mạpgzinh sao? Ảwizrnh hưjdatnvlyng đfgqrếtlgnn cảfkac thắzolqt lưjdatng?
“Ngưjdatơhavoi… biếtlgnt chỗgqznxlioo cócgyn hoa Bồtzvk Đwizrsqwu khôdcvxng?”, Triệmysvu Bâpauun lạpgzii hỏwsnii.

xliong Phi nghe hỏwsnii vậetkey thìltwb phảfkacn ứglhjng cũmzding khôdcvxng khábmbmc gìltwb Thanh Dao.

“Đwizri thôdcvxi, đfgqri uốfbdpng rưjdatwmhsu”.

“Đwizrếtlgnn giúgruqp ta mộsqwut chúgruqt”.

“Nhócgync con nhàxlio ngưjdatơhavoi… thậetken khôdcvxng khỏwsnie chúgruqt nàxlioo!”
“Gìltwb?”
jdatvtjjng nhưjdat khôdcvxng cócgyn ai nghe hiểokssu đfgqrưjdatwmhsc nhữgqznng lờvtjji đfgqrơhavon giảfkacn nàxlioy ngay lầgjpmn đfgqrgjpmu tiêwmtcn, chủavgt yếtlgnu làxlio do đfgqrgjpmu ócgync Triệmysvu Bâpauun lúgruqc nàxlioy đfgqrãszkz ôdcvxng ôdcvxng lêwmtcn, nãszkzo cũmzding khôdcvxng còncbln hoạpgzit đfgqrsqwung linh hoạpgzit nữgqzna, bằbohhng khôdcvxng Lăxliong Phi nhấltwbt đfgqrdnbvnh sẽgxjt bịdnbv đfgqrábmbmnh.

“Xem kìltwba, nhâpauun vậetket chívwqanh đfgqrếtlgnn rồtzvki”.

Chẳdnbvng bao lâpauuu sau thìltwb nhữgqznng lờvtjji nàxlioy đfgqrãszkz vang lêwmtcn trong bữgqzna tiệmysvc rưjdatwmhsu.

Triệmysvu Bâpauun, ngưjdatvtjji đfgqrếtlgnn trễmzdi, đfgqrãszkz trởnvly thàxlionh tâpauum đfgqriểokssm chúgruq ýaypj.

Đwizrâpauuy làxlio… hắzolqn bịdnbv lọvzvit hốfbdp sao?




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.