Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy

Chương 204 : Thiếu

    trước sau   
*Chưdhgtơpcmrng nàifyfy cóoucq nộoucqi dung ảeldbnh, nếepizu bạiyrzn khôwiomng thấqpcuy nộoucqi dung chưdhgtơpcmrng, vui lòqlpeng bậqlpet chếepiz đgesboucq hiệwpskn hìeldbnh ảeldbnh củxllca trìeldbnh duyệwpskt đgesbucyf đgesblvbhc.

Editor: demcodon

Ngưdhgtwxsvi trong thôwiomn thưdhgtwxsvng dùwxsvng ngũvhpx cốwkzoc, dầepizu, gạiyrzo, bộoucqt mìeldb hằnsecng ngàifyfy đgesbucyfifyfm quàifyf. Sởsnrt Từdjmd nếepizu dựltuqa vàifyfo nhữzkvung dưdhgtgdwmc liệwpsku nàifyfy giúmfugp ngưdhgtwxsvi kháshowc, khôwiomng chỉqlpeoucq dang tiếepizng xấqpcuu cóoucq thểucyf biếepizn thàifyfnh tốwkzot. Hơpcmrn nữzkvua tưdhgtơpcmrng lai còqlpen cóoucq khảeldbxllcng đgesbưdhgtgdwmc mọlvbhi ngưdhgtwxsvi tôwiomn trọlvbhng. Dùwxsv sao thầepizy thuốwkzoc vàifyf thầepizy giáshowo cũvhpxng giốwkzong nhau, mộoucqt ngưdhgtwxsvi cóoucq thểucyf cứqlpeu mạiyrzng còqlpen mộoucqt ngưdhgtwxsvi cóoucq thểucyf thay đgesbhdeui cuộoucqc sốwkzong củxllca ngưdhgtwxsvi kháshowc.

Sau khi ởsnrt chỗfvot Sởsnrt Từdjmdvhpxng đgesbãeldb đgesbxllc, Trưdhgtơpcmrng Quếepizifyfn nhiệwpskt tìeldbnh đgesbi sang nhàifyfifyfng xóoucqm thuậqlpet lạiyrzi nguyêtvuqn văxllcn lờwxsvi nóoucqi củxllca Sởsnrt Từdjmd lạiyrzi mộoucqt lầepizn.

Sởsnrt Từdjmd biếepizt việwpskc kêtvuq đgesbơpcmrn nàifyfy nêtvuqn cẩobzon thậqlpen, từdjmd ngưdhgtwxsvi kháshowc thuậqlpet lạiyrzi dễaoivifyfng xuấqpcut hiệwpskn vấqpcun đgesbiyrz. Nhưdhgtng nghĩzkvudhgtgdwmc liệwpsku khôwiomng phứqlpec tạiyrzp, cho nêtvuqn lúmfugc nàifyfy mớyviai khôwiomng đgesbucyf ýtyuw. Chỉqlpeifyf đgesbucyf cho Trưdhgtơpcmrng Quếepizifyfn đgesblvbhc thêtvuqm mấqpcuy lầepizn.

- -- ---


Đhatgêtvuqm đgesbóoucq, Sởsnrt Từdjmdifyfo ởsnrt nhàifyf mớyviai.

Trong nhàifyf mớyviai vẫxldnn trốwkzong rỗfvotng, ban đgesbêtvuqm khóoucq tráshownh khỏiyrzi hơpcmri ảeldbm đgesbeldbm. Nhưdhgtng Sởsnrt Từdjmd đgesbãeldb dọlvbhn tấqpcut cảeldb đgesbslew đgesbiyrzc qua, miễaoivn cưdhgtdowkng cóoucq thểucyf sinh hoạiyrzt.

Ban đgesbêtvuqm tốwkzoi đgesben duỗfvoti tay khôwiomng thấqpcuy năxllcm ngóoucqn tay. Sởsnrt Từdjmd ngủxllc trễaoiv, đgesbgdwmi cho ngọlvbhn đgesbèqpfbn dầepizu tắitbit mớyviai nhắitbim mắitbit lạiyrzi.

Nhưdhgtng màifyfpcmrn nửvpdya tiếepizng sau trong nhàifyf đgesboucqt nhiêtvuqn cóoucq thêtvuqm mộoucqt sốwkzo âifyfm thanh sộoucqt soạiyrzt, âifyfm thanh khôwiomng lớyvian. Nếepizu nhưdhgtqlpen ởsnrt từdjmd đgesbưdhgtwxsvng Sởsnrt Từdjmdvhpxng sẽsbfu khôwiomng đgesbucyf ýtyuw. Dùwxsv sao cóoucq rấqpcut nhiềiyrzu chuộoucqt, nhưdhgtng nơpcmri nàifyfy chígrlsnh làifyf nhàifyf mớyviai!

Nhấqpcut thờwxsvi dựltuqng lỗfvot tai lêtvuqn nghe đgesboucqng tĩzkvunh.

Âpcmrm thanh rấqpcut nhỏiyrz ngàifyfy càifyfng gầepizn, chậqlpem rãeldbi vàifyfo phòqlpeng, mơpcmr hồslew nghe đgesbưdhgtgdwmc tiếepizng rưdhgtơpcmrng bịiyey mởsnrt ra. Tiếepizp theo, trong bóoucqng đgesbêtvuqm bóoucqng dáshowng lạiyrzi đgesbang lẩobzom nhẩobzom cáshowi gìeldb.

"Tạiyrzi sao khôwiomng cóoucq? Khôwiomng phảeldbi tiêtvuqu hếepizt chứqlpe?" Bóoucqng dáshowng thấqpcup giọlvbhng nóoucqi.

Nếepizu Sởsnrt Từdjmd đgesbãeldb ngủxllc rồslewi khẳaoivng đgesbiyeynh khôwiomng nghe đgesbưdhgtgdwmc đgesboucqng tĩzkvunh nhưdhgt vậqlpey. Màifyf khi nàifyfng mởsnrt to mắitbit thìeldboucq vẻludjtvuqn trộoucqm nàifyfy hơpcmri ngu ngốwkzoc.

vhpxng may cuộoucqc sốwkzong đgesbwxsvi trưdhgtyviac cảeldbnh giáshowc, bằnsecng khôwiomng bâifyfy giờwxsvifyfng cũvhpxng khôwiomng thấqpcuy đgesbưdhgtgdwmc cảeldbnh nhưdhgt vậqlpey!

"Khôwiomng cóoucq khảeldbxllcng tiêtvuqu hếepizt! Ban ngàifyfy nóoucqqlpen mờwxsvi ngưdhgtwxsvi kháshowc ăxllcn nhiềiyrzu thịiyeyt nhưdhgt vậqlpey. Nếepizu khôwiomng cóoucq tiềiyrzn làifyfm sao nỡdowk mua?" Mộoucqt phụsmcj nữzkvu thấqpcup giọlvbhng cũvhpxng truyềiyrzn tớyviai.

Nhấqpcut thờwxsvi, Sởsnrt Từdjmd đgesbãeldb biếepizt ngưdhgtwxsvi trong bóoucqng đgesbêtvuqm nàifyfy rốwkzot cuộoucqc làifyf ai. Khôwiomng thểucyf khôwiomng nóoucqi cậqlpeu mợgdwmifyfy cũvhpxng thậqlpet đgesbxllc ngu, chiếepizm lợgdwmi khôwiomng đgesbưdhgtgdwmc lạiyrzi bắitbit đgesbepizu làifyfm ăxllcn trộoucqm!

"Lạiyrzi tìeldbm xem tìeldbm, khôwiomng chừdjmdng giấqpcuu trêtvuqn ngưdhgtwxsvi..."

Ngưdhgtwxsvi nóoucqi xong bắitbit đgesbepizu tớyviai gầepizn, mộoucqt đgesbôwiomi tay sờwxsv sờwxsvtvuqn chăxllcn củxllca nàifyfng tìeldbm kiếepizm phưdhgtơpcmrng hưdhgtyviang. Khi bàifyfn tay chạiyrzm đgesbếepizn tóoucqc nàifyfng thìeldb Sởsnrt Từdjmd lậqlpep tứqlpec duỗfvoti tay túmfugm cổhdeu tay đgesbwkzoi phưdhgtơpcmrng, giọlvbhng âifyfm trầepizm nóoucqi: "Láshow gan củxllca mấqpcuy ngưdhgtwxsvi rấqpcut lớyvian nhỉqlpe?"

"A! Quỷsnrt!!" Chủxllc nhâifyfn đgesbôwiomi tay kia trong nháshowy mắitbit sợgdwmeldbi, giọlvbhng sắitbic nhọlvbhn từdjmd cuốwkzong họlvbhng pháshowt ra.

Sởsnrt Từdjmd nắitbim chặepizt lấqpcuy cổhdeu tay bàifyf khôwiomng buôwiomng tay: "Ban đgesbêtvuqm xôwiomng vàifyfo nhàifyfifyfn, cậqlpeu mợgdwmvhpxng khôwiomng sợgdwm



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.