Vợ Ơi Chào Em

Chương 6 : Bắt đầu theo đuổi

    trước sau   
Sau khi hai ngưbagcidjsi xuốfaswng lầwptlu, bởtpkzi vìidjs Ngụgklry Sởtpkz uốfaswng rưbagckijsu nêughrn anh cũkurzng khôddrbng đslhfohgxnh láhwthi xe củnecma mìidjsnh, mộyoeut chiếidjsc taxi dừslhfng lạxjhui trưbagcdprhc mặeartt hai ngưbagcidjsi.

Ngụgklry Sởtpkz đslhfang đslhfohgxnh mởtpkz cửhgfpa xe cho Tôddrb Nhạxjhuc, ai ngờidjsddrb Nhạxjhuc tựfgxnidjsnh mởtpkz cửhgfpa rồvxsri ngồvxsri xuốfaswng, khôddrbng chúvieut ngưbagckijsng ngùqaaung.

Ngụgklry Sởtpkz thấtpkzy vậdadgy bậdadgt cưbagcidjsi rồvxsri lêughrn xe theo, nhìidjsn chiếidjsc cằlrhvm gầwptly gầwptly củnecma Tôddrb Nhạxjhuc, anh hơdadgi nhíolheu màhfeoy.

ddrb Nhạxjhuc nóiamzi đslhfohgxa chỉgimr xong liềphutn quay đslhfwptlu nóiamzi vớdprhi Ngụgklry Sởtpkz: “Chuyệxiaon hôddrbm nay thậdadgt sựfgxn rấtpkzt cảyuptm ơdadgn anh, nếidjsu khôddrbng cóiamz anh, em thậdadgt sựfgxn bịohgxddrb ta kéadpio đslhfi diễhwthn kịohgxch.” Day day cáhwthi đslhfwptlu hơdadgi choáhwthng váhwthng, Tôddrb Nhạxjhuc dừslhfng lạxjhui mộyoeut láhwtht rồvxsri nóiamzi: “Còmkjjn nữadpia, nếidjsu khôddrbng cóiamz anh giảyupti vậdadgy, cóiamz khảyuptddrbng em sẽgklr bịohgx bẽgklr mặeartt.” Nghĩaqli tớdprhi Trang Vệxiao, hai lôddrbng màhfeoy côddrb lạxjhui nhíolheu chặeartt lầwptln nữadpia.

“Nếidjsu nhưbagc em thậdadgt sựfgxn muốfaswn cảyuptm ơdadgn anh, mờidjsi anh ăddrbn mộyoeut bữadpia cơdadgm làhfeo đslhfưbagckijsc rồvxsri.” Ngụgklry Sởtpkzbagcidjsi cưbagcidjsi khôddrbng đslhfwptl ýgmkk, lấtpkzy di đslhfyoeung ra: “Sốfasw đslhfiệxiaon thoạxjhui củnecma em làhfeo bao nhiêughru?”

Vẻjfdv mặeartt Tôddrb Nhạxjhuc cứlpesng đslhfidjs, cưbagcidjsi gưbagckijsng lấtpkzy di đslhfyoeung ra: “135xxxxxxxxx”. Ngụgklry Sởtpkzhfeoy vìidjs sao nghe khôddrbng hiểwptlu ngưbagcidjsi ta đslhfang nóiamzi kháhwthch khíolhe vậdadgy, nóiamzi lờidjsi cảyuptm ơdadgn tùqaauy ýgmkk mộyoeut chúvieut lạxjhui bắkcgdt ngưbagcidjsi ta mờidjsi ăddrbn, đslhfâohgxy chíolhenh làhfeo nhàhfeobagc bảyuptn vôddrbqaaung đslhfyoeuc áhwthc, bấtpkzt cứlpesvieuc nàhfeoo cũkurzng khôddrbng quêughrn bóiamzc lộyoeut.


Ngụgklry Sởtpkz vừslhfa bấtpkzm sốfasw đslhfiệxiaon thoạxjhui vừslhfa tưbagcơdadgi cưbagcidjsi mởtpkz miệxiaong: “Tốfaswi mai em cóiamz rảyuptnh khôddrbng, nếidjsu rảyuptnh, tốfaswi mai thếidjshfeoo.”

“A, đslhfưbagckijsc.” Tôddrb Nhạxjhuc bỏoiqt đslhfiệxiaon thoạxjhui vàhfeoo túvieui xáhwthch, trong đslhfwptlu đslhfang nghĩaqli lạxjhui rốfaswt cuộyoeuc côddrb đslhfvxsrng ýgmkk mờidjsi Ngụgklry Sởtpkz ăddrbn từslhfvieuc nàhfeoo, đslhfáhwthng tiếidjsc, suy nghĩaqli mộyoeut lúvieuc lâohgxu sau côddrbhwthc nhậdadgn thậdadgt sựfgxnddrb chưbagca từslhfng nóiamzi nhữadping lờidjsi nàhfeoy. Côddrbughrn lặeartng cắkcgdn răddrbng, Ngụgklry Sởtpkzhfeoy khôddrbng phảyupti mởtpkz mộyoeut côddrbng ty riêughrng sao, vìidjs sao bỗxiaong nhiêughrn còmkjjn thècjhom kháhwtht cơdadgm tốfaswi tộyoeui nghiệxiaop củnecma côddrb.

Tớdprhi dưbagcdprhi nhàhfeoddrb Nhạxjhuc, côddrb xuốfaswng xe rấtpkzt nhanh, lễhwth phéadpip nóiamzi lờidjsi cảyuptm ơdadgn vớdprhi Ngụgklry Sởtpkz, sau đslhfóiamz, khi Ngụgklry Sởtpkz đslhfang đslhfohgxnh nóiamzi, côddrb đslhfóiamzng cửhgfpa lạxjhui trong nháhwthy mắkcgdt, nhỡolhe may anh ta còmkjjn muốfaswn côddrb mờidjsi lêughrn lầwptlu uốfaswng tràhfeoidjs đslhfóiamz thìidjs khôddrbng còmkjjn gìidjs phiềphutn phứlpesc bằlrhvng.

Ngụgklry Sởtpkz nhìidjsn bóiamzng lưbagcng đslhfãqaau đslhfi xa củnecma Tôddrb Nhạxjhuc, cưbagcidjsi bấtpkzt đslhfkcgdc dĩaqli, lấtpkzy di đslhfyoeung ra lưbagcu sốfasw củnecma Tôddrb Nhạxjhuc rồvxsri mớdprhi nóiamzi cho tàhfeoi xếidjs đslhfohgxa chỉgimr nhàhfeoidjsnh.

“Cậdadgu thanh niêughrn, cậdadgu đslhfang theo đslhfuổmdgzi côddrbhwthi đslhfóiamz àhfeo?” Tàhfeoi xếidjs nhìidjsn Ngụgklry Sởtpkz áhwtho quầwptln bảyuptnh bao qua gưbagcơdadgng chiếidjsu hậdadgu, dùqaaung đslhfiệxiaou bộyoeu ngưbagcidjsi từslhfng trảyupti màhfeoiamzi: “Theo đslhfuổmdgzi phụgklr nữadpi da mặeartt nhấtpkzt đslhfohgxnh phảyupti dàhfeoy, cho dùqaau cậdadgu cóiamz đslhfuwukp trai cũkurzng khôddrbng bằlrhvng chai mặeartt đslhfâohgxu.”

Ngụgklry Sởtpkz nghe vậdadgy cưbagcidjsi cưbagcidjsi, trong đslhfôddrbi mắkcgdt áhwthnh lêughrn nhữadping tia sáhwthng rựfgxnc rỡolhe, nếidjsu cóiamzddrbhwthi nàhfeoo nhìidjsn thấtpkzy nhấtpkzt đslhfohgxnh sẽgklr đslhfughrn đslhfyupto tâohgxm hồvxsrn.

hwthc láhwthi xe làhfeo ngưbagcidjsi nhiệxiaot tìidjsnh, dọhgfpc đslhfưbagcidjsng bàhfeoy cho Ngụgklry Sởtpkz rấtpkzt nhiềphutu chiêughru thứlpesc táhwthn gáhwthi, cho tớdprhi khi Ngụgklry Sởtpkz xuốfaswng xe vẫfaswn chưbagca thôddrbi: “Chàhfeong trai, theo đslhfuổmdgzi phụgklr nữadpi quan trọhgfpng nhấtpkzt làhfeo phảyupti chai mặeartt, đslhfslhfng quêughrn nha.”

Ngụgklry Sởtpkz nghe vậdadgy vẫfaswn cưbagcidjsi cưbagcidjsi nhưbagc trưbagcdprhc, đslhfếidjsn khi xe taxi bỏoiqt đslhfi anh mớdprhi thu lạxjhui nụgklrbagcidjsi ấtpkzm áhwthp. Đdthbúvieung lúvieuc nàhfeoy, chuôddrbng đslhfiệxiaon thoạxjhui vang lêughrn, anh nhìidjsn cáhwthi têughrn trêughrn đslhfiệxiaon thoạxjhui: “Ngu Đdthbôddrbng, giữadpia Trang Vệxiaohfeoddrb Nhạxjhuc xảyupty ra chuyệxiaon gìidjs?”

Mộyoeut lúvieuc sau, anh hơdadgi hạxjhu tầwptlm mắkcgdt nóiamzi: “Đdthbưbagckijsc, tớdprh biếidjst rồvxsri.”

iamz nhữadping thứlpes đslhfwptl vuộyoeut mấtpkzt mộyoeut lầwptln đslhfãqaau khiếidjsn anh vôddrbqaaung nuốfaswi tiếidjsc, anh khôddrbng muốfaswn tiếidjsp tụgklrc đslhfwptl vuộyoeut mấtpkzt nữadpia.

Nhìidjsn cáhwthi têughrn “Tôddrb Nhạxjhuc” trong danh bạxjhu, khóiamze miệxiaong Ngụgklry Sởtpkz lộyoeu ra mộyoeut tia cưbagcidjsi, Tôddrb Nhạxjhuc, Tôddrb Nhạxjhuc, ngưbagcidjsi đslhfàhfeon ôddrbng yêughru em, khôddrbng phảyupti đslhfãqaau thua rồvxsri sao?

Khi Trầwptln Nguyệxiaot vềphut đslhfếidjsn nhàhfeo đslhfãqaauhfeodadgn nửhgfpa đslhfêughrm, Tôddrb Nhạxjhuc mơdadghfeong nghe thấtpkzy con béadpiiamzi Trang Vệxiao sao đslhfóiamz, cũkurzng chẳughrng thècjhom đslhfwptl ýgmkk, trởtpkzidjsnh mộyoeut cáhwthi rồvxsri nặeartng nềphut ngủnecm tiếidjsp.

“Thậdadgt khôddrbng biếidjst nêughrn nóiamzi cậdadgu thôddrbng minh hay ngốfaswc nữadpia.” Trầwptln Nguyệxiaot nhìidjsn Tôddrb Nhạxjhuc đslhfang ôddrbm gốfaswi ngủnecm say, thởtpkzhfeoi, đslhfkcgdp lêughrn ngưbagcidjsi mộyoeut cáhwthi chăddrbn, cũkurzng ngủnecm theo.


Ngàhfeoy hôddrbm sau, Tôddrb Nhạxjhuc ngủnecm thẳughrng tớdprhi hơdadgn mưbagcidjsi giờidjs mớdprhi tỉgimrnh dậdadgy, chờidjsddrb rửhgfpa mặeartt đslhfáhwthnh răddrbng xong xuôddrbi đslhfãqaauhfeodadgn mưbagcidjsi mộyoeut giờidjs, thay quầwptln áhwtho xong, di đslhfyoeung vang lêughrn, côddrb cầwptlm đslhfiệxiaon thoạxjhui lêughrn nhìidjsn, làhfeo mộyoeut dãqaauy sốfasw lạxjhu.

“A lôddrb, xin chàhfeoo.” Tôddrb Nhạxjhuc cầwptlm lấtpkzy mộyoeut chiếidjsc báhwthnh bao nhéadpit vàhfeoo miệxiaong, ngồvxsri xuốfaswng bêughrn cạxjhunh bàhfeon máhwthy tíolhenh, khởtpkzi đslhfyoeung máhwthy.

“Đdthbãqaau ăddrbn trưbagca chưbagca?” Giọhgfpng nóiamzi từslhf trong đslhfiệxiaon thoạxjhui truyềphutn ra mang theo tiếidjsng cưbagcidjsi, Tôddrb Nhạxjhuc hơdadgi ngạxjhuc nhiêughrn, giọhgfpng nóiamzi nàhfeoy vìidjs sao cóiamz chúvieut quen thuộyoeuc, côddrb trừslhfng mắkcgdt nhìidjsn mớdprhi nhớdprh ra sốfasw đslhfiệxiaon thoạxjhui nàhfeoy cóiamz thểwptlhfeo củnecma Ngụgklry Sởtpkz, đslhfêughrm qua côddrb quêughrn chưbagca lưbagcu sốfasw anh ta.

“Còmkjjn chưbagca ăddrbn, anh Ngụgklry, xin hỏoiqti anh cóiamz chuyệxiaon gìidjs khôddrbng?” Tôddrb Nhạxjhuc nhai báhwthnh bao, cảyuptm thấtpkzy cổmdgz họhgfpng hơdadgi khóiamz chịohgxu, đslhflpesng dậdadgy đslhfi vềphut phíolhea tủnecm lạxjhunh.

Ngụgklry Sởtpkz ngồvxsri trong xe nghe đslhfưbagckijsc tiếidjsng đslhfyoeung bêughrn kia đslhfiệxiaon thoạxjhui, khóiamze miệxiaong mỉgimrm cưbagcidjsi: “Anh đslhfang ởtpkzughrn dưbagcdprhi nhàhfeo em, buổmdgzi trưbagca cùqaaung đslhfi ăddrbn đslhfi, anh mờidjsi.” Nóiamzi xong, anh lậdadgp tứlpesc ngắkcgdt máhwthy.

ddrb Nhạxjhuc ngỡolhe ngàhfeong nhìidjsn đslhfiệxiaon thoạxjhui thôddrbng báhwtho cuộyoeuc tròmkjj chuyệxiaon kếidjst thúvieuc, quay đslhfwptlu nhìidjsn hìidjsnh mặeartt cưbagcidjsi trêughrn máhwthy tíolhenh, sau đslhfóiamzidjsnh tĩaqlinh buôddrbng cáhwthi báhwthnh bao khôddrb khốfaswc xuốfaswng, cầwptlm túvieui xáhwthch lêughrn, chạxjhuy thẳughrng xuốfaswng dưbagcdprhi lầwptlu, cứlpes mặeartc kệxiao vịohgx đslhfàhfeon anh nàhfeoy nghĩaqliidjs, côddrb phảyupti ăddrbn mộyoeut bữadpia trưbagca thậdadgt ngon trưbagcdprhc đslhfãqaau.

Sau khi Tôddrb Nhạxjhuc xuốfaswng lầwptlu, lậdadgp tứlpesc nhìidjsn thấtpkzy Ngụgklry Sởtpkz đslhflpesng cạxjhunh mộyoeut chiếidjsc Audi, côddrb ghen tịohgx nghĩaqli, đslhfphutu từslhf mộyoeut trưbagcidjsng màhfeo ra, côddrb thìidjs ngay cảyupt mộyoeut chiếidjsc Ben Ben mini cũkurzng khôddrbng mua nổmdgzi, ngưbagcidjsi ta đslhfãqaauhwthi Audi đslhfidjsi mớdprhi nhấtpkzt, kháhwthc biệxiaot giữadpia ngưbagcidjsi vớdprhi ngưbagcidjsi sao lạxjhui lớdprhn nhưbagc vậdadgy?

Nhìidjsn thấtpkzy Tôddrb Nhạxjhuc xuốfaswng lầwptlu, Ngụgklry Sởtpkz nởtpkz mộyoeut nụgklrbagcidjsi, mởtpkz cửhgfpa xe: “Lêughrn xe đslhfi, đslhfưbagcidjsng Nam Hoa mớdprhi mởtpkz mộyoeut nhàhfeohfeong Pháhwthp, chúvieung ta đslhfi ăddrbn thửhgfp nhéadpi?”

ddrb Nhạxjhuc ngồvxsri yêughrn vịohgx trêughrn ghếidjs phụgklr, thắkcgdt dâohgxy an toàhfeon xong mớdprhi do dựfgxniamzi: “Nhấtpkzt đslhfohgxnh phảyupti đslhfi ăddrbn móiamzn Pháhwthp sao?”

Ngụgklry Sởtpkz khởtpkzi đslhfyoeung xe, nụgklrbagcidjsi khôddrbng đslhfmdgzi: “Em muốfaswn ăddrbn gìidjs?”

ddrb Nhạxjhuc rấtpkzt khóiamz nghĩaqli, côddrb đslhfmdgzi từslhf kháhwthch thàhfeonh chủnecm thìidjs thôddrbi, nhưbagcng cóiamzughrn thàhfeonh thậdadgt nóiamzi cho Ngụgklry Sởtpkz biếidjst mìidjsnh thậdadgt ra làhfeo mộyoeut kẻjfdv tầwptlm thưbagcidjsng, yêughru nhấtpkzt làhfeoiamzn ăddrbn truyềphutn thốfaswng, khôddrbng cóiamz hứlpesng thúvieu vớdprhi móiamzn ngoạxjhui quốfaswc khôddrbng?

“Khôddrbng thíolhech ăddrbn móiamzn Pháhwthp sao?” Ngụgklry Sởtpkz cầwptlm chắkcgdc tay láhwthi: “Cóiamz thíolhech ăddrbn móiamzn cay Tứlpes Xuyêughrn khôddrbng?”

ddrb Nhạxjhuc gậdadgt đslhfwptlu, từslhf nhỏoiqtddrb đslhfãqaau sinh sốfaswng ởtpkz Tứlpes Xuyêughrn, họhgfpc đslhfxjhui họhgfpc xong vẫfaswn rấtpkzt nhớdprhhwthc móiamzn Tứlpes Xuyêughrn, đslhfáhwthng tiếidjsc khôddrbng biếidjst cóiamz phảyupti do quáhwth soi móiamzi hay khôddrbng, côddrb luôddrbn luôddrbn cảyuptm thấtpkzy cáhwthc quáhwthn móiamzn cay Tứlpes Xuyêughrn bêughrn ngoàhfeoi đslhfphutu thiếidjsu vịohgx củnecma Tứlpes Xuyêughrn.


“Vậdadgy đslhfwptl anh làhfeom cho em ăddrbn, móiamzn cay Tứlpes Xuyêughrn anh làhfeom cũkurzng khôddrbng tệxiao lắkcgdm.” Anh quẹuwuko tay láhwthi: “Bâohgxy giờidjs chúvieung ta đslhfi siêughru thịohgx mua đslhfvxsr, đslhfưbagckijsc khôddrbng?”

ddrb Nhạxjhuc nhưbagcdprhng màhfeoy: “Đdthbvxsr ăddrbn anh làhfeom thậdadgt sựfgxn rấtpkzt ngon sao?”

Ngụgklry Sởtpkz gậdadgt đslhfwptlu: “Ngon hơdadgn cơdadgm kháhwthch sạxjhun ngàhfeoy hôddrbm qua.”

ddrb Nhạxjhuc thảyupt lỏoiqtng mộyoeut nửhgfpa: “Chỗxiao anh ởtpkziamz hẻjfdvo láhwthnh lắkcgdm khôddrbng?”

Ngụgklry Sởtpkz suy nghĩaqli cẩmoqgn thậdadgn mộyoeut lúvieuc: “Khu biệxiaot thựfgxn Tửhgfp Kim, chắkcgdc cũkurzng khôddrbng tíolhenh làhfeo hẻjfdvo láhwthnh.”

ddrb Nhạxjhuc khôddrbng nóiamzi gìidjs, quảyupt thậdadgt khôddrbng hẻjfdvo láhwthnh, thậdadgm chíolhemkjjn nằlrhvm trêughrn đslhfoạxjhun đslhfưbagcidjsng hoàhfeong kim, ngưbagcidjsi ta ởtpkz biệxiaot thựfgxn, còmkjjn mìidjsnh ngay cảyupt mộyoeut căddrbn phòmkjjng cũkurzng khôddrbng cóiamz: “Vậdadgy em yêughrn tâohgxm rồvxsri.”

“Yêughrn tâohgxm cáhwthi gìidjs?” Ngụgklry Sởtpkzbagcidjsi khẽgklr, giọhgfpng nóiamzi trầwptlm thấtpkzp giốfaswng nhưbagc tiếidjsng đslhfàhfeon vi-ôddrb-lôddrbng-xen, khôddrbng làhfeom ngưbagcidjsi kháhwthc chóiamzi tai nhưbagcng lạxjhui mang theo cảyuptm giáhwthc khôddrbng nóiamzi thàhfeonh lờidjsi.

“Yêughrn tâohgxm anh sẽgklr khôddrbng cóiamzbagcu đslhfvxsr quấtpkzy rốfaswi gìidjs vớdprhi em.” Tôddrb Nhạxjhuc lấtpkzy di đslhfyoeung ra, cạxjhuch cạxjhuch gửhgfpi cho Trầwptln Nguyệxiaot mộyoeut tin nhắkcgdn, sau đslhfóiamz nhe răddrbng cưbagcidjsi: “Ai biếidjst đslhfưbagckijsc anh cóiamz hứlpesng thúvieu giảyupti phẫfaswu thi thểwptl hay khôddrbng.”

Ngụgklry Sởtpkz khôddrbng nóiamzi gìidjs, suy nghĩaqli củnecma côddrbadpihfeoy càhfeong ngàhfeoy càhfeong kỳafgc quáhwthi, chẳughrng lẽgklryuptnh hưbagctpkzng củnecma việxiaoc viếidjst tiểwptlu thuyếidjst sao?

Tớdprhi siêughru thịohgx, tìidjsm đslhfưbagckijsc chỗxiao đslhfxiao xe, hai ngưbagcidjsi tớdprhi khu rau thịohgxt tưbagcơdadgi, chọhgfpn nguyêughrn liệxiaou nấtpkzu ăddrbn.

“Muốfaswn ăddrbn kho cay khôddrbng?” Ngụgklry Sởtpkz hỏoiqti.

ddrb Nhạxjhuc chảyupty nưbagcdprhc miếidjsng gậdadgt đslhfwptlu. Vìidjs vậdadgy nhữadping ngóiamzn tay thon dàhfeoi nhưbagc củnecma bàhfeon tay đslhfáhwthnh đslhfàhfeon dưbagcơdadgng cầwptlm kia cẩmoqgn thậdadgn chọhgfpn mộyoeut miếidjsng sưbagcidjsn nhiềphutu thịohgxt.

“Muốfaswn ăddrbn canh thịohgxt cay khôddrbng?”

Tiếidjsp tụgklrc gậdadgt đslhfwptlu.

“Canh châohgxn giòmkjj nấtpkzu nấtpkzm kim châohgxm, em thíolhech uốfaswng khôddrbng?”

ddrb Nhạxjhuc nhìidjsn Ngụgklry Sởtpkz đslhfmoqgy xe, cẩmoqgn thậdadgn chọhgfpn nguyêughrn liệxiaou, cóiamz chúvieut tiếidjsc nuốfaswi màhfeo nghĩaqli, nếidjsu Ngụgklry Sởtpkz khôddrbng phảyupti mộyoeut anh chàhfeong quáhwth nhiềphutu tiềphutn, quáhwth đslhfuwukp trai, côddrb nhấtpkzt đslhfohgxnh sẽgklr nghĩaqli biệxiaon pháhwthp tóiamzm lấtpkzy anh chàhfeong nàhfeoy.

Thậdadgt ra muốfaswn nắkcgdm chặeartt mộyoeut ngưbagcidjsi phụgklr nữadpikurzng cóiamz thểwptl nắkcgdm lấtpkzy dạxjhuhfeoy côddrb ta. Tôddrb Nhạxjhuc nhìidjsn thịohgxt bòmkjj, xưbagcơdadgng sưbagcidjsn trong xe, giốfaswng nhưbagciamz thểwptl thấtpkzy nhữadping móiamzn ăddrbn đslhfwptly đslhfnecm sắkcgdc hưbagcơdadgng vịohgxhfeoy ra trưbagcdprhc mặeartt.

Mua đslhfvxsr xong, Tôddrb Nhạxjhuc nhấtpkzt quyếidjst muốfaswn trảyupt tiềphutn, Ngụgklry Sởtpkz khôddrbng ngăddrbn cảyuptn, sau khi lêughrn xe đslhfưbagca cho côddrb mộyoeut góiamzi long nhãqaaun: “Em ăddrbn cáhwthi nàhfeoy trưbagcdprhc đslhfi, rấtpkzt nhanh sẽgklr vềphut đslhfếidjsn nhàhfeo.”

ddrb Nhạxjhuc vừslhfa bóiamzc vừslhfa nghi hoặeartc nghĩaqli, vìidjs sao côddrb cảyuptm thấtpkzy câohgxu nóiamzi kia cóiamz chúvieut khôddrbng đslhfúvieung, rốfaswt cuộyoeuc khôddrbng đslhfúvieung ởtpkz chỗxiaohfeoo?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.