Vợ Ơi Chào Em

Chương 43 : Mệt rồi…

    trước sau   
Khátpjych sạomwrn nằecrcm dưhdzpcsfei châlagan núnfpli Phậlwdit Sơsibpn, khátpjych trọswlk chủnyrc yếfwsau làomwr ngưhdzpbkkti thàomwrnh phốkrmz khátpjyc, đfwsaiềdmbju kiệhhszn vệhhsz sinh khôifgwng tệhhsz, nhưhdzpng chi phíaxqqnyrcng khôifgwng rẻftoo, vậlwdiy màomwr sếfwsap lớcsfen lạomwri đfwsadhmcc biệhhszt đfwsadhmct cho mỗhqwei ngưhdzpbkkti mộjuegt phòdmbjng, đfwsaiềdmbju nàomwry khiếfwsan cho suy nghĩisih “sếfwsap lớcsfen đfwsadmbju làomwr quỷswlknfplt mátpjyu” củnyrca Tôifgw Nhạomwrc cóqfnx chúnfplt đfwsaqryki mớcsfei.

hdzpa càomwrng ngàomwry càomwrng lớcsfen, Tôifgw Nhạomwrc đfwsaqrykng cạomwrnh cửdmbja sổqryk, bắbqlft đfwsatpjyu nghi ngờbkkt lầtpjyn nàomwry tớcsfei Phậlwdit Sơsibpn phảcsfei chăuzjlng sẽftoo phảcsfei chếfwsat díaxqq trong khátpjych sạomwrn, trờbkkti mưhdzpa thếfwsaomwry, cho dùqhvromwr trèajifo lêjuegn Phậlwdit Sơsibpn thanh tịtbjrnh, linh thiêjuegng thìyvzfnyrcng khôifgwng an toàomwrn. Nhỡgmxq may khi ngãecrc xuốkrmzng núnfpli lạomwri đfwsaúnfplng lúnfplc Phậlwdit khôifgwng nhìyvzfn thấxiicy, thìyvzf mộjuegt khắbqlfc sau lậlwdip tứqrykc cóqfnx thểqmfh đfwsai gặdhmcp Phậlwdit.

Tiếfwsang gõqfnx cửdmbja vang lêjuegn, Tôifgw Nhạomwrc mởmsuj cửdmbja ra đfwsaãecrc thấxiicy Ngụtpjyy Sởmsuj đfwsaqrykng bêjuegn ngoàomwri, bộjueg âlagau phụtpjyc nghiêjuegm chỉfarpnh cũnyrcng đfwsaãecrc đfwsaưhdzpdpabc đfwsaqryki thàomwrnh mộjuegt bộjueg quầtpjyn átpjyo thoảcsfei mátpjyi, anh nởmsuj nụtpjyhdzpbkkti khiếfwsan Tôifgw Nhạomwrc liêjuegn tưhdzpmsujng tớcsfei mộjuegt câlagau thàomwrnh ngữisihifgwqhvrng tầtpjym thưhdzpbkktng: “tuấxiicn nhãecrc phi phàomwrm”.

“Nghe nóqfnxi gầtpjyn đfwsaâlagay cóqfnx mộjuegt quátpjyn lẩphvyu rấxiict ngon, mọswlki ngưhdzpbkkti chuẩphvyn bịtbjr tớcsfei đfwsaóqfnx.” Ngụtpjyy Sởmsuj nhìyvzfn sắbqlfc mặdhmct Tôifgw Nhạomwrc, dưhdzpbkktng nhưhdzp khôifgwng còdmbjn vẻftoo mệhhszt mỏugwvi nhưhdzpnfplc mớcsfei lêjuegn xe: “Em đfwsaãecrc đfwsagmxq mệhhszt chưhdzpa?” Nóqfnxi xong, anh vưhdzpơsibpn tay nắbqlfm lấxiicy tay Tôifgw Nhạomwrc, đfwsakrmzi phưhdzpơsibpng khôifgwng néreoq trátpjynh.

Chỗhqwe đfwsaóqfnx khôifgwng xa, nếfwsau đfwsai xe du lịtbjrch đfwsaếfwsan quátpjyn lẩphvyu cũnyrcng khôifgwng quátpjy thíaxqqch hợdpabp, mọswlki ngưhdzpbkkti miễvlgin cưhdzpgmxqng đfwsai bộjueg ra ngoàomwri, mưhdzpa rơsibpi ràomwro ràomwro, đfwsalwdip vàomwro ôifgw khiếfwsan ngưhdzpbkkti ta cảcsfem thấxiicy ban đfwsaêjuegm đfwsadhmcc biệhhszt yêjuegn tĩisihnh.

Mộjuegt đfwsaôifgwi nam nữisih che chung mộjuegt chiếfwsac ôifgw đfwsai phíaxqqa trưhdzpcsfec làomwryvzfnh ảcsfenh vôifgwqhvrng đfwsaqrykp trong mắbqlft mọswlki ngưhdzpbkkti, ngay cảcsfe chiếfwsac ôifgw trêjuegn đfwsatpjyu hai ngưhdzpbkkti đfwsaóqfnxnyrcng cóqfnx vẻftoo phong cátpjych hơsibpn hẳzdcsn, thựuxazc ra đfwsaóqfnx chỉfarpomwr chiếfwsac ôifgwqhvry tiệhhszn mua ởmsuj ven đfwsaưhdzpbkktng thôifgwi.


“Trai thanh gátpjyi lịtbjrch, thìyvzf ra chàomwrng thanh niêjuegn đfwsatpjyy hứqryka hẹqrykn nàomwry đfwsaãecrcomwr vậlwdit trong bàomwrn tay Tôifgw Nhạomwrc, chúnfplng ta khôifgwng cóqfnx hy vọswlkng rồtunsi.”

“Cựuxazc phẩphvym khôifgwng còdmbjn thìyvzfdmbjn thưhdzpdpabng phẩphvym, đfwsagugjng kéreoqn chọswlkn nữisiha.”

Giang Đdkiyìyvzfnh nghe hai nữisih nhâlagan viêjuegn bêjuegn cạomwrnh thấxiicp giọswlkng nóqfnxi chuyệhhszn vớcsfei nhau, chịtbjr mỉfarpm cưhdzpbkkti, đfwsaoạomwrn tìyvzfnh cảcsfem nàomwry đfwsaúnfplng làomwr thàomwrnh côifgwng ngoàomwri dựuxaz đfwsatpjyn, nhưhdzpng khôifgwng biếfwsat chịtbjrqfnx đfwsaưhdzpdpabc coi làomwromwr mốkrmzi hay khôifgwng, nếfwsau khôifgwng cóqfnx chịtbjr bảcsfeo Tôifgw Nhạomwrc tớcsfei Kim Sởmsujomwrn chuyệhhszn hợdpabp tátpjyc, vịtbjr tổqrykng giátpjym đfwsakrmzc Ngụtpjyy vĩisih đfwsaomwri nàomwry cóqfnx lẽftoonyrcng chưhdzpa theo đfwsauổqryki đfwsaưhdzpdpabc Tôifgw Nhạomwrc, đfwsaúnfplng khôifgwng?

“Em đfwsaang nhìyvzfn gìyvzf vậlwdiy?” Ngụtpjyy Sởmsuj thấxiicy Tôifgw Nhạomwrc dátpjyo dátpjyc nhìyvzfn quanh, cưhdzpbkkti hỏugwvi: “Muốkrmzn mua gìyvzf sao?”

“Nhu cầtpjyu cấxiicp bátpjych hiệhhszn nay củnyrca em làomwr mộjuegt cátpjyi ôifgw, átpjynh mắbqlft bắbqlfn vềdmbj phíaxqqa nàomwry cóqfnx sứqrykc xuyêjuegn thủnyrcng quátpjy mạomwrnh mẽftoo.” Tôifgw Nhạomwrc khôifgwng nhịtbjrn đfwsaưhdzpdpabc màomwr xoa xoa cátpjynh tay, tỏugwv vẻftoo khôifgwng chịtbjru đfwsauxazng đfwsaưhdzpdpabc. Côifgw nghiêjuegng đfwsatpjyu nhìyvzfn bàomwrn tay đfwsaang cầtpjym ôifgw, móqfnxng tay đfwsaưhdzpdpabc cắbqlft gọswlkn gàomwrng sạomwrch sẽftoo, làomwrn da hơsibpi trắbqlfng, mỗhqwei mộjuegt ngóqfnxn tay giốkrmzng nhưhdzp đfwsaưhdzpdpabc đfwsajuegu khắbqlfc ra, côifgwqfnx chúnfplt thèajifm muốkrmzn đfwsaưhdzpdpabc chọswlkc chọswlkc lêjuegn nhữisihng ngóqfnxn tay vàomwr mu bàomwrn tay kia, mộjuegt ngưhdzpbkkti đfwsaàomwrn ôifgwng cóqfnx vẻftoo ngoàomwri dễvlgi nhìyvzfn nhưhdzp vậlwdiy làomwrm gìyvzf?

“Em biếfwsat màomwr, bạomwrn trai cóqfnx tiềdmbjn đfwsaãecrcomwr khôifgwng an toàomwrn, nếfwsau cóqfnx bạomwrn trai vừgugja cóqfnx tiềdmbjn vừgugja đfwsaqrykp trai, đfwsaóqfnx chíaxqqnh làomwr tai họswlka.” Cảcsfem thấxiicy chưhdzpa hếfwsat giậlwdin, côifgw lạomwri chọswlkc chọswlkc lêjuegn bàomwrn tay anh, Tôifgw Nhạomwrc thởmsujomwri nóqfnxi: “Anh nóqfnxi xem, anh vàomwr em hẹqrykn hòdmbj thậlwdit làomwr mệhhszt, hoảcsfeng hốkrmzt lo sợdpab thìyvzf khôifgwng nóqfnxi làomwrm gìyvzf, nay còdmbjn bịtbjr ngưhdzpbkkti ta dùqhvrng átpjynh mắbqlft nhưhdzp tia X kia đfwsaqmfhomwr quéreoqt nữisiha, mệhhszt, thậlwdit sựuxaz rấxiict mệhhszt.”

“Ừamqs, sau nàomwry anh nhấxiict đfwsatbjrnh sẽftoo bồtunsi thưhdzpbkktng thiệhhszt hạomwri cho em.” Ngụtpjyy Sởmsuj thoảcsfei mátpjyi cưhdzpbkkti trảcsfe lờbkkti, khiếfwsan cho cơsibpn giậlwdin vìyvzf bịtbjr ngưhdzpbkkti ta vâlagay xem củnyrca Tôifgw Nhạomwrc lậlwdip tứqrykc chìyvzfm xuốkrmzng, côifgw khôifgwng cam lòdmbjng nhìyvzfn vẻftoo mặdhmct cưhdzpbkkti cưhdzpbkkti củnyrca Ngụtpjyy Sởmsuj, hừgugj mộjuegt tiếfwsang: “Đdkiygugjng dỗhqweomwrnh em nhưhdzp trẻftoo con.” Côifgw cảcsfem thấxiicy cóqfnx chúnfplt tổqrykn thưhdzpơsibpng lòdmbjng tựuxaz trọswlkng.

Ngụtpjyy Sởmsuj khẽftoohdzpbkkti thàomwrnh tiếfwsang: “Tớcsfei rồtunsi.”

ifgw Nhạomwrc ngẩphvyng đfwsatpjyu nhìyvzfn lêjuegn, bảcsfeng hiệhhszu màomwru đfwsaugwv hoàomwrn toàomwrn, phíaxqqa trêjuegn còdmbjn in hìyvzfnh mộjuegt nồtunsi lẩphvyu đfwsaugwv rựuxazc, làomwrm cho ngưhdzpbkkti ra liếfwsac mắbqlft nhìyvzfn qua đfwsaãecrc cảcsfem giátpjyc nóqfnxifgwqhvrng cay, quay đfwsatpjyu lạomwri nhìyvzfn hơsibpn ba mưhdzpơsibpi ngưhdzpbkkti phíaxqqa sau, Tôifgw Nhạomwrc bắbqlft đfwsatpjyu hoàomwri nghi khôifgwng biếfwsat sẽftooqfnx bao nhiêjuegu ngưhdzpbkkti gàomwro khóqfnxc vìyvzf khôifgwng ăuzjln đfwsaưhdzpdpabc cay.

hdzpcsfec vàomwro quátpjyn lẩphvyu, cóqfnx gầtpjyn mưhdzpbkkti chiếfwsac bàomwrn bốkrmzn ngưhdzpbkkti ngồtunsi đfwsaãecrc sắbqlfp xếfwsap bátpjyt đfwsaũnyrca, thìyvzfa muôifgwi, nhưhdzpng chưhdzpa cóqfnx ngưhdzpbkkti ngồtunsi. Nhâlagan viêjuegn tiếfwsap tâlagan nhìyvzfn thấxiicy đfwsaomwrn ngưhdzpbkkti bọswlkn họswlk, hỏugwvi hai ba câlagau rồtunsi lậlwdip tứqrykc dẫuhorn bọswlkn họswlk tớcsfei nhữisihng bàomwrn trốkrmzng.

Thìyvzf ra đfwsaãecrc gọswlki đfwsaiệhhszn đfwsadhmct trưhdzpcsfec, Tôifgw Nhạomwrc chọswlkn vịtbjr tríaxqq ngồtunsi cạomwrnh cửdmbja sổqryk, Ngụtpjyy Sởmsuj ngồtunsi xuốkrmzng bêjuegn cạomwrnh côifgw, mộjuegt látpjyt sau, mọswlki ngưhdzpbkkti đfwsadmbju đfwsaãecrcjuegn vịtbjr, cảcsfe trai lẫuhorn gátpjyi đfwsadmbju tựuxaz ghéreoqp đfwsaôifgwi, nhưhdzpng bàomwrn củnyrca Tôifgw Nhạomwrc vàomwr Ngụtpjyy Sởmsuj lạomwri chỉfarpqfnx hai ngưhdzpbkkti bọswlkn họswlk.

ifgw Nhạomwrc vừgugja cho thêjuegm dầtpjyu vừgugja oátpjyn thầtpjym, nếfwsau bàomwrn nàomwry thậlwdit sựuxaz chỉfarpqfnxifgwomwr Ngụtpjyy Sởmsuj, látpjyt nữisiha nhấxiict đfwsatbjrnh côifgw sẽftoo khôifgwng tiêjuegu hóqfnxa đfwsaưhdzpdpabc.

“Sếfwsap, bàomwrn khátpjyc đfwsadmbju đfwsanyrc ngưhdzpbkkti rồtunsi, xem ra em đfwsaàomwrnh ngồtunsi đfwsaâlagay vậlwdiy.” Trầtpjyn Húnfplc tựuxaz nhậlwdin lấxiicy trátpjych nhiệhhszm nặdhmcng nềdmbjomwry màomwr ngồtunsi xuốkrmzng đfwsakrmzi diệhhszn bọswlkn họswlk, nhìyvzfn thấxiicy nụtpjyhdzpbkkti ôifgwn hòdmbja củnyrca Ngụtpjyy Sởmsuj, anh vộjuegi ho mộjuegt tiếfwsang, bổqryk sung: “Thậlwdit ra hai ngưhdzpbkkti cóqfnx thểqmfh coi nhưhdzp em khôifgwng tồtunsn tạomwri.”


Ngụtpjyy Sởmsuj đfwsadhmct thựuxazc đfwsaơsibpn vàomwro trong tay Tôifgw Nhạomwrc, dịtbjru giọswlkng nóqfnxi: “Em thíaxqqch ăuzjln gìyvzf cứqryk gọswlki đfwsai, dùqhvr sao ngưhdzpbkkti ngồtunsi đfwsakrmzi diệhhszn kia đfwsaãecrcqfnxi coi nhưhdzp cậlwdiu ta khôifgwng tồtunsn tạomwri.”

omwrn tay đfwsaang xúnfplc gia vịtbjr củnyrca Trầtpjyn Húnfplc run lêjuegn, mộjuegt muỗhqweng muốkrmzi đfwsadmbju rơsibpi hếfwsat vàomwro nồtunsi lẩphvyu, sếfwsap, anh cóqfnx thểqmfh đfwsagugjng coi lờbkkti nóqfnxi khátpjych sátpjyo củnyrca em thàomwrnh lờbkkti nóqfnxi thậlwdit đfwsaưhdzpdpabc khôifgwng?

ifgw Nhạomwrc nhìyvzfn Trầtpjyn Húnfplc đfwsatpjyy thôifgwng cảcsfem, cầtpjym lấxiicy thựuxazc đfwsaơsibpn, thỉfarpnh thoảcsfeng hỏugwvi ýqqxz kiếfwsan Trầtpjyn Húnfplc, cuốkrmzi cùqhvrng cũnyrcng khôifgwng thậlwdit sựuxaz khiếfwsan anh biếfwsan thàomwrnh khôifgwng khíaxqq trong suốkrmzt.

nyrcng may Tôifgw Nhạomwrc phúnfplc hậlwdiu chọswlkn mộjuegt nồtunsi lẩphvyu Uyêjuegn Ưhqweơsibpng, chứqryk khôifgwng phảcsfei mộjuegt nồtunsi lẩphvyu cay, nếfwsau Trầtpjyn Húnfplc khôifgwng ăuzjln đfwsaưhdzpdpabc cay còdmbjn cóqfnx thểqmfh vớcsfet vátpjyt đfwsaưhdzpdpabc vàomwri miếfwsang dạomwromwry đfwsaátpjyng thưhdzpơsibpng.

Trong suốkrmzt quátpjy trìyvzfnh ăuzjln cơsibpm, Trầtpjyn Húnfplc chếfwsat lặdhmcng nhìyvzfn hai ngưhdzpbkkti mặdhmct khôifgwng đfwsaqryki sắbqlfc, nhúnfplng thịtbjrt dêjueg, nấxiicm kim châlagam, nấxiicm hưhdzpơsibpng trong nồtunsi lẩphvyu đfwsaugwvdmbjm, anh khôifgwng nhịtbjrn đfwsaưhdzpdpabc màomwr uốkrmzng hai ngụtpjym Sprite nữisiha mớcsfei cảcsfem thấxiicy vịtbjr giátpjyc củnyrca mìyvzfnh trởmsuj lạomwri bìyvzfnh thưhdzpbkktng.

Hay làomwr, hai ngưhdzpbkkti nàomwry khẩphvyu vịtbjr giốkrmzng nhau nêjuegn mớcsfei hợdpabp thàomwrnh mộjuegt đfwsaôifgwi? Trầtpjyn Húnfplc hoàomwri nghi nghĩisih.

Ăfgrjn lẩphvyu xong, Tôifgw Nhạomwrc còdmbjn uốkrmzng mộjuegt bátpjyt canh mộjuegc nhĩisih trắbqlfng đfwsaưhdzpdpabc nhàomwromwrng miễvlgin phíaxqq, gặdhmcm mộjuegt quảcsfehdzpa chuộjuegt, khiếfwsan cho Trầtpjyn Húnfplc ởmsujjuegn cạomwrnh đfwsaang no đfwsaếfwsan mứqrykc vuốkrmzt bụtpjyng cũnyrcng phảcsfei quỳftoo gốkrmzi dưhdzpcsfei sứqrykc ăuzjln kinh hoàomwrng củnyrca con gátpjyi.

“No chưhdzpa?” Ngụtpjyy Sởmsujnfplt khăuzjln tay đfwsaưhdzpa cho Tôifgw Nhạomwrc, nhìyvzfn ngoàomwri trờbkkti còdmbjn đfwsaqrykhdzpa: “Khôifgwng biếfwsat ngàomwry mai cóqfnx tạomwrnh mưhdzpa khôifgwng.”

Lau miệhhszng sạomwrch sẽftoo, Tôifgw Nhạomwrc nhìyvzfn màomwrn mưhdzpa bêjuegn ngoàomwri: “Cóqfnx lẽftooomwr tạomwrnh thôifgwi.”

“Nếfwsau vẫuhorn mưhdzpa thìyvzf thậlwdit đfwsaátpjyng tiếfwsac.” Ngụtpjyy Sởmsuj thởmsujomwri cóqfnx chúnfplt nuốkrmzi tiếfwsac.

“Vâlagang, vậlwdiy làomwr đfwsaếfwsan khôifgwng mộjuegt chuyếfwsan.” Tôifgw Nhạomwrc sờbkkt sờbkkttpjyi bụtpjyng ăuzjln no căuzjlng củnyrca mìyvzfnh, hiếfwsam khi nàomwro đfwsaưhdzpdpabc ăuzjln mộjuegt nồtunsi lẩphvyu mùqhvri vịtbjr chíaxqqnh thốkrmzng nhưhdzp thếfwsa, thậlwdit sựuxaz quátpjy hạomwrnh phúnfplc.

“Anh nghe nóqfnxi rúnfplt quẻftoo trong miếfwsau thờbkkt trêjuegn núnfpli nàomwry rấxiict linh, nhấxiict làomwr quẻftoo nhâlagan duyêjuegn.” Vẻftoo mặdhmct Ngụtpjyy Sởmsuj vẫuhorn nuốkrmzi tiếfwsac nhưhdzp trưhdzpcsfec.

Khóqfnxe mắbqlft Tôifgw Nhạomwrc giậlwdit giậlwdit, côifgw giơsibp tay chọswlkc chọswlkc cátpjyi trátpjyn Ngụtpjyy Sởmsuj: “Tổqrykng giátpjym đfwsakrmzc Ngụtpjyy vĩisih đfwsaomwri củnyrca tôifgwi ơsibpi, chúnfplng ta đfwsai miếfwsau Phậlwdit chứqryk khôifgwng phảcsfei miếfwsau Nguyệhhszt Lãecrco.”


“Ừamqs, anh đfwsaúnfplng làomwr củnyrca em.” Ngụtpjyy Sởmsuj đfwsaưhdzpa tay ra cầtpjym lấxiicy ngóqfnxn trỏugwv củnyrca Tôifgw Nhạomwrc, vẻftoo mặdhmct cưhdzpbkkti rấxiict bấxiict đfwsabqlfc dĩisih.

ifgw Nhạomwrc liếfwsac mắbqlft khinh thưhdzpbkktng, sau nàomwry ai còdmbjn gọswlki ngưhdzpbkkti nàomwry làomwr Ngụtpjyy đfwsaomwri thầtpjyn, nhấxiict đfwsatbjrnh làomwr mắbqlft mùqhvr: “Đdkiyjuegomwry củnyrca da mặdhmct anh cóqfnx đfwsaiểqmfhm cuốkrmzi khôifgwng vậlwdiy?”

Ngụtpjyy đfwsaomwri thầtpjyn cưhdzpbkkti, lộjueg ra mộjuegt hàomwrm răuzjlng trắbqlfng bóqfnxc: “Trưhdzpcsfec mặdhmct vợdpabjuegu, mấxiicy loạomwri đfwsaiểqmfhm cuốkrmzi nàomwry cóqfnx thểqmfh ăuzjln đfwsaưhdzpdpabc chắbqlfc?”

Trầtpjyn Húnfplc ởmsujjuegn cạomwrnh yêjuegn lặdhmcng bịtbjrt mắbqlft, đfwsaomwri ca nhưhdzp thếfwsaomwry quảcsfe thậlwdit quátpjyifgw sỉfarp rồtunsi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Khi đfwsaomwrn ngưhdzpbkkti ra khỏugwvi quátpjyn lẩphvyu thìyvzf sắbqlfc trờbkkti đfwsaãecrc tốkrmzi sầtpjym, Tôifgw Nhạomwrc nhìyvzfn ngọswlkn đfwsaèajifn đfwsaưhdzpbkktng cóqfnx phầtpjyn môifgwng lung trong cơsibpn mưhdzpa, tâlagam trạomwrng khôifgwng hiểqmfhu sao hơsibpi chùqhvrng xuốkrmzng.

Mộjuegt bàomwrn tay dịtbjru dàomwrng cầtpjym lấxiicy tay côifgw, Tôifgw Nhạomwrc nhìyvzfn ngưhdzpbkkti bêjuegn cạomwrnh, tay kia củnyrca anh đfwsaang cốkrmz gắbqlfng vưhdzpơsibpn vềdmbj phíaxqqa côifgw, chiếfwsac ôifgw in hoa giúnfplp côifgw chặdhmcn lạomwri tấxiict cảcsfe nhữisihng giọswlkt mưhdzpa trêjuegn đfwsafarpnh đfwsatpjyu, mộjuegt chúnfplt tâlagam trạomwrng khóqfnx hiểqmfhu mộjuegt giâlagay trưhdzpcsfec đfwsaóqfnx đfwsadmbju tảcsfen đfwsai nhưhdzplagay khóqfnxi.

Hai ngưhdzpbkkti đfwsai trong mưhdzpa, nhữisihng ngưhdzpbkkti phíaxqqa sau đfwsadmbju nhìyvzfn thấxiicy, chàomwrng trai trưhdzpcsfec giờbkkt luôifgwn kiêjuegu ngạomwro đfwsaang che chắbqlfn cho Tôifgw Nhạomwrc, xe cộjueg qua lạomwri dùqhvrqfnx vẩphvyy nưhdzpcsfec bùqhvrn lêjuegn cũnyrcng sẽftoo khôifgwng bắbqlfn tớcsfei đfwsaưhdzpdpabc côifgwtpjyi đfwsai bêjuegn cạomwrnh anh.

Giang Đdkiyìyvzfnh thấxiicy vậlwdiy, khôifgwng nóqfnxi gìyvzf chỉfarphdzpbkkti cưhdzpbkkti, bỗhqweng nhớcsfe tớcsfei mộjuegt câlagau nóqfnxi trong tiểqmfhu thuyếfwsat củnyrca tátpjyc giảcsfe Tấxiict Cửdmbju: “Ngưhdzpbkkti đfwsaàomwrn ôifgwng che ôifgw cho phụtpjy nữisih trong ngàomwry mưhdzpa chẳzdcsng cóqfnxyvzf đfwsaátpjyng khen tặdhmcng, quan trọswlkng làomwr, ngưhdzpbkkti đfwsaàomwrn ôifgwng nàomwry cóqfnx bằecrcng lòdmbjng che chắbqlfn tấxiict cảcsfehdzpcsfec bùqhvrn, tai nạomwrn vàomwr gióqfnx lạomwrnh hay khôifgwng.”

ifgw Nhạomwrc đfwsai rấxiict chậlwdim, Ngụtpjyy Sởmsujnyrcng phốkrmzi hợdpabp vớcsfei tốkrmzc đfwsajueg củnyrca côifgw, khôifgwng gian vôifgwqhvrng yêjuegn tĩisihnh.

“Em nghĩisih…” Tôifgw Nhạomwrc đfwsajuegt nhiêjuegn mởmsuj miệhhszng, sau đfwsaóqfnx lạomwri do dựuxaz khôifgwng nóqfnxi.

“Sao vậlwdiy?” Ngụtpjyy Sởmsuj thấxiicy vẻftoo mặdhmct do dựuxaz củnyrca Tôifgw Nhạomwrc, trêjuegn mặdhmct xuấxiict hiệhhszn chúnfplt lo lắbqlfng.

“Quảcsfe nhiêjuegn làomwr khôifgwng nêjuegn ăuzjln quátpjy no.” Tôifgw Nhạomwrc bấxiict nhãecrc xoa nhẹqryktpjyi bụtpjyng mìyvzfnh.

Ngụtpjyy Sởmsuj: …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.