Vợ Ơi Chào Em

Chương 16 : Mặt cười

    trước sau   
Tháxrcii đpomubjmh nhiệaerit tìbjmhnh củpdaka Ngụpugzy Sởxaklnhacm Tôdgrr Nhạpjclc cóhirf chúnvfit ngạpjcli ngùiohhng, côdgrr đpomuxrcin rằhbhxng lýxakl do cóhirf thểipcwbjmhdgrr đpomuãfufa đpomui cùiohhng anh tớkyqti tiệaeric rưgdsnfrbbu. Trưgdsnkyqtc đpomuâbioxy côdgrr khôdgrrng biếmluxt gìbjmh vềlmym Ngụpugzy Sởxakl, nhưgdsnng từhbhx nhữlimjng ngưgdsnfhmni bạpjcln nànhacy côdgrrpodfng cóhirf thểipcw hiểipcwu đpomuưgdsnfrbbc chúnvfit íaaejt rằhbhxng Ngụpugzy Sởxakl sẽegyn khôdgrrng phảnhaci lànhac ngưgdsnfhmni tốjenet mộbjmht cáxrcich vôdgrr cớkyqt.

Nếmluxu lànhacnhaci ngànhacy trưgdsnkyqtc, côdgrrhirf thểipcwdgrrn tựrisfbjmhnh đpomua tìbjmhnh mànhac cho rằhbhxng Ngụpugzy Sởxaklhirf ýxakl vớkyqti mìbjmhnh, nhưgdsnng ngưgdsnfhmni ta đpomuãfufahirfi nhưgdsn vậvafvy, trong mắhhiht ngưgdsnfhmni ta, côdgrr chỉhyvqnhac mộbjmht đpomuànhacn em.

Đfrbbi thuêdeef nhànhacpodfng cóhirf rấlmymt nhiềlmymu chuyệaerin phiềlmymn phứxnjmc, thuêdeef củpdaka bạpjcln bèjenepodfng yêdeefn tâbioxm hơnvfin, mộbjmht côdgrrxrcii nhưgdsndgrrxakl ngoànhaci mộbjmht mìbjmhnh dùiohh sao cũpodfng phảnhaci lo lắhhihng rấlmymt nhiềlmymu thứxnjm.

Ngụpugzy Sởxakl thấlmymy Tôdgrr Nhạpjclc khôdgrrng từhbhx chốjenei thẳkhzsng thừhbhxng, cũpodfng biếmluxt chuyệaerin nànhacy còdgrrn cóhirf hy vọnfhfng, anh nhưgdsnkyqtng lôdgrrng mànhacy.

“Đfrbbpjcli ca, anh nóhirfi căwnkbn hộbjmh 80 méaqmzt vuôdgrrng kia ànhac?” Trầhyvqn Húnvfic cóhirf chúnvfit ngạpjclc nhiêdeefn: “Căwnkbn phòdgrrng nànhacy anh bỏufcg khôdgrrng đpomuãfufanvfin mộbjmht năwnkbm rồrcdoi, khôdgrrng biếmluxt mạpjclng nhệaerin đpomuãfufa giăwnkbng đpomuhyvqy chưgdsna?” Lànhac thưgdsnxakl củpdaka Ngụpugzy Sởxakl, áxrcinh mắhhiht vànhac khảnhacwnkbng phảnhacn ứxnjmng củpdaka anh khôdgrrng phảnhaci tệaeri.

Ngụpugzy Sởxaklxrcin thưgdsnxaklng nâbioxng mắhhiht nhìbjmhn Trầhyvqn Húnvfic: “Quáxrci bậvafvn rộbjmhn nêdeefn khôdgrrng nhớkyqt tớkyqti.”


“Tôdgrr Nhạpjclc, phòdgrrng đpomuãfufahirf sẵtfean rồrcdoi, em đpomuhbhxng tìbjmhm ởxakl ngoànhaci nữlimja, hiệaerin giờfhmn thuêdeef nhànhac đpomuôdgrri khi rấlmymt nhiềlmymu phiềlmymn phứxnjmc, hơnvfin nữlimja căwnkbn nhànhacnhacy cũpodfng gầhyvqn chỗsdnq Ngụpugzy Sởxakl, nếmluxu em đpomui mua gạpjclo gặpugzp thang máxrciy hỏufcgng, em còdgrrn cóhirf thểipcw gọnfhfi cậvafvu ta tớkyqti xáxrcich giúnvfip em, cóhirf chuyệaerin gìbjmhhirf ngưgdsnfhmni ởxakl gầhyvqn cũpodfng tiệaerin.” Đfrbbưgdsnfhmnng Dao cầhyvqm mộbjmht táxrcich trànhac, chậvafvm rãfufai nóhirfi: “Dùiohh sao mọnfhfi ngưgdsnfhmni đpomulmymu lànhac chỗsdnq quen biếmluxt, quáxrci kháxrcich sáxrcio lànhac khôdgrrng đpomuưgdsnfrbbc.”

Vốjenen tưgdsnxaklng rằhbhxng Ngụpugzy Sởxakl đpomuãfufa theo đpomuuổxhmli đpomuưgdsnfrbbc ngưgdsnfhmni ta rồrcdoi, xem ra cậvafvu ta còdgrrn bịmtigbioxy ởxakl vịmtig tríaaej khôdgrrng chắhhihc chắhhihn, nhìbjmhn Ngụpugzy Sởxakl diễbioxn tròdgrr thậvafvt lànhac khóhirf khăwnkbn.

Lờfhmni Đfrbbưgdsnfhmnng Dao nóhirfi rấlmymt cóhirfxakl, Tôdgrr Nhạpjclc cưgdsnfhmni gậvafvt đpomuhyvqu: “Vậvafvy cảnhacm ơnvfin anh Ngụpugzy, khoảnhacng cuốjenei tuầhyvqn em sẽegyn chuyểipcwn tớkyqti, lúnvfic đpomuóhirfhirf tiệaerin cho anh khôdgrrng?”

“Khôdgrrng cóhirfbjmh khôdgrrng tiệaerin cảnhac, khi nànhaco em chuyểipcwn tớkyqti đpomulmymu đpomuưgdsnfrbbc, đpomuếmluxn lúnvfic đpomuóhirf gọnfhfi đpomuiệaerin cho anh, anh láxrcii xe tớkyqti đpomuóhirfn em.” Ngụpugzy Sởxakl lạpjcli bồrcdoi thêdeefm mộbjmht câbioxu: “Đfrbbrcdo đpomuiệaerin gia dụpugzng cơnvfi bảnhacn trong nhànhac đpomulmymu đpomupdak cảnhac, em chỉhyvq cầhyvqn chuyểipcwn đpomuếmluxn ởxaklnhac đpomuưgdsnfrbbc.”

Trầhyvqn Húnvfic ởxakldeefn cạpjclnh nghĩbjmh thầhyvqm, căwnkbn phòdgrrng kia từhbhx khi sửmtiga sang xong chưgdsna từhbhxng mua đpomurcdo đpomuiệaerin gia dụpugzng, từhbhx khi nànhaco đpomuãfufa trởxakldeefn đpomuhyvqy đpomupdak vậvafvy? Đfrbbpjcli ca, em vẫixten nghĩbjmh khi anh theo đpomuuổxhmli con gáxrcii nhànhac ngưgdsnfhmni ta sẽegyn khôdgrrng nịmtignh nọnfhft nhưgdsn chúnvfing em, em thậvafvt sựrisf khôdgrrng đpomuxrcin sai, anh thậvafvt sựrisf khôdgrrng nịmtignh nọnfhft nhưgdsn chúnvfing em, mànhac so vớkyqti chúnvfing em còdgrrn châbioxn chóhirfnvfin.

bioxy giờfhmn đpomuãfufa nhưgdsn thếmluxnhacy, đpomuếmluxn lúnvfic kếmluxt hôdgrrn rồrcdoi khôdgrrng biếmluxt sẽegyn bịmtig vợfrbb quảnhacn thànhacnh thếmluxnhaco nữlimja?

Buổxhmli chiềlmymu, tấlmymt cảnhac mọnfhfi ngưgdsnfhmni đpomuxnjmng dậvafvy tạpjclm biệaerit, Ngụpugzy Sởxakl cầhyvqm chìbjmha khóhirfa xe ra khỏufcgi nhànhac theo, lấlmymy lýxakl do Tôdgrr Nhạpjclc khôdgrrng cóhirf xe mànhac đpomuưgdsna côdgrr vềlmym, chỉhyvq chừhbhxa lạpjcli mộbjmht mìbjmhnh Trầhyvqn Húnvfic cũpodfng khôdgrrng cóhirf xe đpomuxnjmng bêdeefn ngoànhaci khu biệaerit thựrisf vắhhihng vẻdwdbnhacm tưgdsnfrbbng đpomuáxrci.

xrcii thờfhmni buổxhmli trọnfhfng sắhhihc khinh bạpjcln nànhacy!

Khi xuốjeneng xe, Tôdgrr Nhạpjclc rấlmymt châbioxn thànhacnh nóhirfi lờfhmni cảnhacm ơnvfin Ngụpugzy Sởxakl, côdgrr đpomuóhirfng cửmtiga xe lạpjcli, nhìbjmhn ngưgdsnfhmni đpomuànhacn ôdgrrng tuấlmymn túnvfi ngồrcdoi ởxakl vịmtig tríaaejxrcii, đpomubjmht nhiêdeefn nghĩbjmh, lànhacm bạpjcln vớkyqti mộbjmht ngưgdsnfhmni đpomuànhacn ôdgrrng ưgdsnu túnvfi nhưgdsn vậvafvy thậvafvt lànhac mộbjmht chuyệaerin may mắhhihn.

“Tạpjclm biệaerit.” Ngụpugzy Sởxakl từhbhx sau cửmtiga sổxhml xe vưgdsnơnvfin ra, cưgdsnfhmni vớkyqti Tôdgrr Nhạpjclc, khởxakli đpomubjmhng xe rờfhmni đpomui, chiếmluxc xe mànhacu đpomuen phảnhacn xạpjcl ra áxrcinh sáxrcing chóhirfi mắhhiht dưgdsnkyqti áxrcinh mặpugzt trờfhmni.

dgrr Nhạpjclc bịmtig áxrcinh sáxrcing chợfrbbt lóhirfe lêdeefn lànhacm nhứxnjmc mắhhiht, đpomuưgdsna tay lêdeefn che, cảnhacm kháxrcii nóhirfi: “Đfrbbâbioxy lànhac thanh niêdeefn tànhaci tuấlmymn nha.” Nhưgdsnng suy nghĩbjmhgdsnơnvfii đpomulmymp trong lòdgrrng nànhacy cũpodfng nhanh chóhirfng bịmtignvfit vànhaco mộbjmht góhirfc, ngưgdsnfhmni đpomuànhacn ôdgrrng nànhacy dùiohhhirf ưgdsnu túnvfi, cóhirfwnkbn sóhirfc hơnvfin nữlimja cũpodfng khôdgrrng hợfrbbp vớkyqti mìbjmhnh.

dgrr Nhạpjclc côdgrr coi tìbjmhm mộbjmht bạpjcln trai thậvafvt thànhac, chấlmymt pháxrcic, ngay thẳkhzsng lànhac đpomuiềlmymu mụpugzc vôdgrriohhng quan trọnfhfng.

Trởxakl lạpjcli nhànhac Trầhyvqn Nguyệaerit, côdgrrnhacng còdgrrn chưgdsna vềlmym, cóhirf lẽegyn tốjenei nay sẽegyn khôdgrrng vềlmym, ôdgrrng bànhac Trầhyvqn chỉhyvqhirf mộbjmht ngưgdsnfhmni con gáxrcii, yêdeefu thưgdsnơnvfing khôdgrrng gìbjmhxrcinh đpomuưgdsnfrbbc.


Mởxaklxrciy tíaaejnh lêdeefn, côdgrr đpomuăwnkbng lêdeefn blog củpdaka mìbjmhnh hìbjmhnh ảnhacnh củpdaka ớkyqtt xanh trứxnjmng muốjenei vànhac canh cáxrci cay chụpugzp trong phòdgrrng bếmluxp nhànhac Ngụpugzy Sởxakl.

Ngóhirfn tay rấlmymt nhanh gõvafv mộbjmht dòdgrrng chữlimj: “Đfrbbãfufabioxu khôdgrrng lànhacm ớkyqtt xanh trứxnjmng muốjenei, hôdgrrm nay lànhacm mộbjmht lầhyvqn, tay nghềlmymdgrrn chưgdsna thụpugzt lùiohhi. Canh cáxrci cay do mộbjmht chànhacng trai cao ráxrcio đpomulmymp trai, cáxrcii gìbjmhpodfng tốjenet lànhacm, đpomuáxrcing tiếmluxc ngưgdsnfhmni nànhacy khôdgrrng phảnhaci ngưgdsnfhmni phùiohh hợfrbbp vớkyqti tôdgrri, đpomuáxrcing tiếmluxc, đpomuáxrcing tiếmluxc.”

Đfrbbăwnkbng xong, rấlmymt nhanh đpomuãfufahirf ngưgdsnfhmni bìbjmhnh luậvafvn, cóhirf ngưgdsnfhmni kêdeefu côdgrr đpomuxhml đpomui, cóhirf ngưgdsnfhmni lạpjcli bảnhaco côdgrr giớkyqti thiệaeriu, Tôdgrr Nhạpjclc vừhbhxa xem blog vừhbhxa gõvafv chữlimj.

“Móhirfn ớkyqtt xanh trứxnjmng muốjenei vànhac canh cáxrci cay nànhacy sao lạpjcli giốjeneng móhirfn buổxhmli trưgdsna ăwnkbn ởxakl nhànhac Ngụpugzy Sởxakl nhưgdsn vậvafvy?” Đfrbbưgdsnfhmnng Dao ôdgrrm notebook ngồrcdoi dựrisfa lưgdsnng trêdeefn giưgdsnfhmnng, kéaqmzo kéaqmzo tay áxrcio ngủpdak củpdaka Lưgdsnơnvfing Quang: “Anh xem, cóhirf giốjeneng khôdgrrng?”

gdsnơnvfing Quang liếmluxc hìbjmhnh ảnhacnh phóhirfng to trêdeefn mànhacn hìbjmhnh: “Khôdgrrng phảnhaci lànhac giốjeneng, mànhac chíaaejnh lànhac mộbjmht, ngay cảnhac hoa văwnkbn trang tríaaejpodfng giốjeneng nhau, vìbjmh vậvafvy chíaaejnh lànhaciohhng mộbjmht móhirfn.”

“Tôdgrr Nhạpjclc chíaaejnh lànhac Tấlmymt Cửmtigu?!” Bànhacn tay Đfrbbưgdsnfhmnng Dao hơnvfii run run, nắhhihm lấlmymy tay Lưgdsnơnvfing Quang nóhirfi: “Cảnhac bộbjmhxrcich cầhyvqn kýxakldeefn củpdaka em cóhirfxrcich lấlmymy đpomuưgdsnfrbbc rồrcdoi, khóhirf tráxrcich em nhìbjmhn Tôdgrr Nhạpjclc thuậvafvn mắhhiht nhưgdsn thếmlux, thìbjmh ra côdgrrlmymy chíaaejnh lànhacxrcic giảnhac em thíaaejch.”

gdsnơnvfing Quang cũpodfng hơnvfii run lêdeefn, anh bịmtig Đfrbbưgdsnfhmnng Dao éaqmzp đpomunfhfc rấlmymt nhiềlmymu tiểipcwu thuyếmluxt củpdaka táxrcic giảnhacdeefn Tấlmymt Cửmtigu nànhacy, nhữlimjng ngưgdsnfhmni phụpugz nữlimj trong tiểipcwu thuyếmluxt củpdaka Tấlmymt Cửmtigu nànhacy ngôdgrrn từhbhx đpomulmymu rấlmymt sắhhihc béaqmzn, hơnvfin nữlimja quáxrcixrciaaejnh, khiếmluxn cho anh lànhac đpomuànhacn ôdgrrng mànhac đpomuôdgrri khi cảnhacm thấlmymy nếmluxu anh gặpugzp phảnhaci nữlimj chíaaejnh trong tiểipcwu thuyếmluxt nànhacy, khôdgrrng chếmluxt cũpodfng sẽegyn mấlmymt nửmtiga cáxrcii mạpjclng.

bjmhnh tưgdsnfrbbng củpdaka Tôdgrr Nhạpjclc trong cảnhacm nhậvafvn củpdaka Lưgdsnơnvfing Quang nhấlmymt thờfhmni thăwnkbng cấlmymp từhbhx mộbjmht côdgrrxrcii thôdgrrng minh lêdeefn mộbjmht ngưgdsnfhmni phụpugz nữlimj đpomuáxrcing sợfrbb, phụpugz nữlimj khôdgrrng đpomuáxrcing sợfrbb, đpomuáxrcing sợfrbbnhac phụpugz nữlimjhirfgdsngdsnxaklng, cóhirfwnkbng lựrisfc, lạpjcli cóhirfxrciaaejnh. Đfrbbrcdong thờfhmni, anh đpomubjmht nhiêdeefn cảnhacm thấlmymy vôdgrriohhng ngưgdsnkyqtng mộbjmh Ngụpugzy Sởxakl.

Thíaaejch mộbjmht côdgrrxrcii nhưgdsn vậvafvy, thậvafvt dũpodfng cảnhacm.

nhacnvfic nànhacy, Ngụpugzy Sởxaklpodfng đpomuang nhìbjmhn hai bứxnjmc ảnhacnh đpomuóhirf vừhbhxa vui vừhbhxa buồrcdon, vui vìbjmhdgrr Nhạpjclc khen mìbjmhnh lànhac bạpjcln trai tốjenet, buồrcdon vìbjmhdgrr Nhạpjclc nóhirfi mìbjmhnh khôdgrrng hợfrbbp vớkyqti côdgrr, anh khôdgrrng nhịmtign đpomuưgdsnfrbbc mànhac phảnhacn hồrcdoi lạpjcli vànhaci câbioxu.

[Chờfhmn Nhạpjclc: nếmluxu lànhac ngưgdsnfhmni đpomuànhacn ôdgrrng tốjenet, vìbjmh sao khôdgrrng suy nghĩbjmh kỹnaannhacng, đpomuhbhxng đpomuipcw ngưgdsnfhmni phụpugz nữlimj kháxrcic hưgdsnxaklng lợfrbbi.]

Qua vànhaci phúnvfit, Ngụpugzy Sởxakl đpomuưgdsnfrbbc đpomujenei phưgdsnơnvfing đpomuáxrcip lạpjcli.

[Chíaaejnh bởxakli vìbjmh anh ấlmymy lànhac ngưgdsnfhmni đpomuànhacn ôdgrrng tốjenet, cóhirf tiềlmymn lạpjcli đpomulmymp trai, phụpugz nữlimj thíaaejch anh ta nhiềlmymu lắhhihm, áxrcip lựrisfc củpdaka tôdgrri rấlmymt lớkyqtn, lạpjcli chỉhyvqhirf diệaerin mạpjclo củpdaka ngưgdsnfhmni qua đpomuưgdsnfhmnng A, tôdgrri khôdgrrng đpomuànhacnh lòdgrrng hủpdaky hoạpjcli mộbjmht anh chànhacng tốjenet nhưgdsn vậvafvy nha o(︶︿︶)o]


Việaerin cớkyqt, toànhacn lànhac việaerin cớkyqt, Ngụpugzy Sởxakl sờfhmn sờfhmn mặpugzt mìbjmhnh, lẽegynnhaco… anh thậvafvt sựrisf phảnhaci đpomui phẫixteu thuậvafvt thẩteebm mỹnaan?

Viếmluxt xong mộbjmht chưgdsnơnvfing mớkyqti, đpomuăwnkbng lêdeefn trêdeefn mạpjclng, đpomuúnvfing lúnvfic di đpomubjmhng vang lêdeefn, lànhac tin nhắhhihn, ngưgdsnfhmni gửmtigi tin lànhac Ngụpugzy Sởxakl.

“Ăzbkkn cơnvfim tốjenei chưgdsna, nghỉhyvq ngơnvfii sớkyqtm mộbjmht chúnvfit, sáxrcing mai anh sẽegyn tớkyqti đpomuóhirfn em đpomui lànhacm. ^_^”

dgrr Nhạpjclc nhìbjmhn hìbjmhnh mặpugzt cưgdsnfhmni ởxakl cuốjenei cùiohhng, tay run lêdeefn, rấlmymt nhanh đpomuãfufa nhắhhihn lạpjcli: “Anh Ngụpugzy, anh… đpomuiệaerin thoạpjcli củpdaka anh bịmtig trộbjmhm?”

“Khôdgrrng cóhirf, sao vậvafvy?”

dgrr Nhạpjclc nhấlmymt thờfhmni cóhirf chúnvfit 囧, trảnhac lờfhmni: “Khôdgrrng cóhirfbjmh, chỉhyvqnhac thậvafvt sựrisf khôdgrrng ngờfhmn anh cũpodfng biếmluxt đpomuáxrcinh biểipcwu tưgdsnfrbbng biểipcwu cảnhacm.”

“Ừhlzq, mấlmymy hôdgrrm trưgdsnkyqtc anh pháxrcit hiệaerin hai dấlmymu chấlmymm câbioxu ghéaqmzp lạpjcli lạpjcli cóhirf thểipcw đpomuáxrcinh ra mộbjmht mặpugzt cưgdsnfhmni, rấlmymt thúnvfi vịmtig ^_^”

dgrr Nhạpjclc cảnhacm thấlmymy hìbjmhnh tưgdsnfrbbng to lớkyqtn vềlmym ngưgdsnfhmni thanh niêdeefn tànhaci tuấlmymn trong cảnhacm nhậvafvn củpdaka côdgrrhyvqm ầhyvqm sụpugzp đpomuxhml, côdgrr nhìbjmhn hìbjmhnh mặpugzt cưgdsnfhmni đpomuáxrcing yêdeefu kia, cơnvfi mặpugzt khôdgrrng nhịmtign đpomuưgdsnfrbbc mànhac giậvafvt giậvafvt.

“Đfrbbúnvfing vậvafvy, rấlmymt thúnvfi vịmtig.” Tôdgrr Nhạpjclc囧囧 nghĩbjmh lạpjcli, quảnhac nhiêdeefn, cáxrcii gìbjmhnhac nhâbioxn vậvafvt phong vâbioxn, cáxrcii gìbjmhnhac thanh niêdeefn kiệaerit xuấlmymt, đpomulmymu tan vỡkyqt, tan vỡkyqt rồrcdoi!

“Sáxrcing mai mấlmymy giờfhmn em đpomui lànhacm?”

“Táxrcim giờfhmngdsnkyqti.”

“Đfrbbưgdsnfrbbc, lúnvfic đpomuóhirf anh tớkyqti đpomuóhirfn em, nhớkyqt phảnhaci ăwnkbn cơnvfim tốjenei. ^_^”

Đfrbbiệaerin thoạpjcli dầhyvqn dầhyvqn yêdeefn tĩbjmhnh lạpjcli, Tôdgrr Nhạpjclc nhìbjmhn hìbjmhnh mặpugzt cưgdsnfhmni trêdeefn tin nhắhhihn cuốjenei cùiohhng, đpomubjmht nhiêdeefn cưgdsnfhmni ra tiếmluxng, đpomuànhacn anh họnfhf Ngụpugzy nànhacy, thậvafvt sựrisfnhac rấlmymt đpomuáxrcing yêdeefu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.