Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 834 : Lập tức rời khỏi

    trước sau   
Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn bấbujzt đlsbbraqsc dĩbyfc nghiêzvoyng mặtxtxt sang mộkouot bêzvoyn, vìocsjrhci thậbopqt sựluad chịjavqu đlsbbluadng đlsbbjeir cuộkouoc sốnzhrng thếdkpfsqxmy rồnkevi, côrhci chỉkkrk muốnzhrn trởgqep vềuxgn cứuycbu Kiềuxgnu Phong thôrhcii.

“Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn, em đlsbbluadng kíjeirch đlsbbkouong nhưqvmf vậbopqy, anh từluadng nóbopqi anh sẽnzhr giúgqepp em, anh sẽnzhr mộkouot lòocsjng đlsbbuycbng bêzvoyn cạocsjnh em, cho dùcrro trởgqep thàsqxmnh kẻejpf thùcrro củjeira cảqtbf thếdkpf giớtfqpi cũbopqng thếdkpf.” An Sâphvqm chứuycba chan tìocsjnh ýraqsbopqi nhữkhhfng lờopeai nàsqxmy vớtfqpi côrhci.

Nhưqvmfng Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn khôrhcing nghe vàsqxmo đlsbbưqvmfbujzc dùcrrosqxm mộkouot chữkhhf, côrhci lấbujzy tay che đlsbbi tai mìocsjnh: “Tôrhcii xin anh đlsbbluadng nóbopqi nhữkhhfng lờopeai nhưqvmf vậbopqy vớtfqpi tôrhcii nữkhhfa, bâphvqy giờopearhcii chỉkkrk muốnzhrn trởgqep vềuxgnocsjm Kiềuxgnu Phong, anh ấbujzy mớtfqpi làsqxm toàsqxmn bộkouo thếdkpf giớtfqpi củjeira tôrhcii, anh hoàsqxmn toàsqxmn khôrhcing phảqtbfi làsqxmdqpei gìocsj củjeira tôrhcii cảqtbf, tôrhcii van xin anh, đlsbbluadng quấbujzn quýraqst lấbujzy tôrhcii khôrhcing buôrhcing nữkhhfa.”

Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn đlsbbmqway mạocsjnh anh ta ra, kếdkpft quảqtbf khôrhcing cẩmqwan thậbopqn đlsbbmqway ngãzvoy An Sâphvqm.

sqxmo khoảqtbfnh khắraqsc đlsbbóbopq, côrhci cảqtbfm thấbujzy vôrhcicrrong bấbujzt ngờopea, côrhci trởgqepzvoyn mạocsjnh nhưqvmf vậbopqy từluadgqepc nàsqxmo thếdkpf? Lạocsji cóbopq thểfbjl đlsbbmqway ngãzvoy anh ta dễhsuusqxmng nhưqvmf thếdkpf?

Khi Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn nhìocsjn thấbujzy An Sâphvqm bịjavq đlsbbmqway ngãzvoy trêzvoyn mặtxtxt đlsbbbujzt, trêzvoyn đlsbbùcrroi lạocsji còocsjn đlsbbang chảqtbfy mádqpeu, côrhcibopq chúgqept khôrhcing đlsbbàsqxmnh lòocsjng: “Sao anh lạocsji bịjavq thưqvmfơztrtng?”




gqepc nàsqxmy, vệuycbbyfc thiếdkpfp thâphvqn bảqtbfo vệuycb An Sâphvqm thuậbopqn thếdkpf đlsbbi lêzvoyn: “Chủjeir nhâphvqn vìocsj cứuycbu côrhcisqxm khôrhcing tiếdkpfc làsqxmm mìocsjnh bịjavq thưqvmfơztrtng, liềuxgnu mạocsjng dùcrrong dao đlsbbâphvqm lêzvoyn đlsbbùcrroi mìocsjnh trưqvmftfqpc mặtxtxt ôrhcing An kia, ngưqvmfbujzc lạocsji côrhci thìocsj hay rồnkevi, khôrhcing chỉkkrk khôrhcing biếdkpft ơztrtn còocsjn ởgqep đlsbbâphvqy lấbujzy oádqpen trảqtbf ơztrtn, bâphvqy giờopeaocsjn khiếdkpfn anh ấbujzy liêzvoyn tụbopqc gặtxtxp họlsbba.”

Sau khi nghe thấbujzy lờopeai nàsqxmy, Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn càsqxmng ádqpey nádqpey hơztrtn, đlsbbau lòocsjng nhìocsjn An Sâphvqm: “Xin lỗvbvpi, thậbopqt sựluadrhcii khôrhcing cốnzhr ýraqs đlsbbâphvqu, nếdkpfu tôrhcii biếdkpft anh bịjavq thưqvmfơztrtng, chắraqsc chắraqsn tôrhcii sẽnzhr khôrhcing đlsbbmqway anh đlsbbâphvqu.”

“Bâphvqy giờopeabopqi gìocsjbopqng đlsbbãzvoy muộkouon rồnkevi.” Vệuycbbyfcsqxmy chỉkkrk muốnzhrn trúgqept giậbopqn thay An Sâphvqm.

An Sâphvqm vôrhcicrrong yếdkpfu ớtfqpt nằirypm trêzvoyn mặtxtxt đlsbbbujzt, trêzvoyn đlsbbùcrroi anh ta đlsbbuxgnu làsqxmdqpeu tưqvmfơztrti, cóbopq thểfbjl nghĩbyfc miệuycbng vếdkpft thưqvmfơztrtng củjeira anh lúgqepc đlsbbóbopqphvqu bao nhiêzvoyu? Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn nghĩbyfc đlsbbếdkpfn nhữkhhfng lờopeai vệuycbbyfc kia nóbopqi vớtfqpi mìocsjnh, trong chốnzhrc ládqpet côrhci khôrhcing biếdkpft mìocsjnh nêzvoyn nóbopqi gìocsj.

“Anh đlsbbãzvoy bịjavq thưqvmfơztrtng rồnkevi, sao khôrhcing tìocsjm bádqpec sĩbyfc kiểfbjlm tra?” Mộkouot ládqpet sau, Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn mớtfqpi từluad từluad mởgqep miệuycbng nóbopqi.

“Cádqpei nàsqxmy khôrhcing phảqtbfi đlsbbuxgnu do côrhci sao, anh ấbujzy đlsbbãzvoy khôrhcing quan tâphvqm đlsbbếdkpfn sốnzhrng chếdkpft củjeira mìocsjnh nữkhhfa rồnkevi, trong mắraqst anh ấbujzy cũbopqng chỉkkrkbopqrhci. Còocsjn côrhci thìocsj sao? Côrhci lạocsji làsqxmm tổtkfbn thưqvmfơztrtng anh ấbujzy, côrhcibopq biếdkpft vìocsj bảqtbfo vệuycbrhci, anh ấbujzy đlsbbãzvoysqxmm bao nhiêzvoyu chuyệuycbn khôrhcing? Nhưqvmfng trong lòocsjng côrhci chỉkkrkbopqzvoyn đlsbbàsqxmn ôrhcing thôrhci tụbopqc kia.

Chuyệuycbn An Sâphvqm làsqxmm trong khoảqtbfng thờopeai gian nàsqxmy, anh ta đlsbbuxgnu nhìocsjn trong mắraqst. Cho nêzvoyn bâphvqy giờopea anh ta khôrhcing nhịjavqn đlsbbưqvmfbujzc muốnzhrn nóbopqi hếdkpft ra.

“Anh ấbujzy mớtfqpi khôrhcing phảqtbfi têzvoyn đlsbbàsqxmn ôrhcing thôrhci tụbopqc!” Mặtxtxc dùcrro Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn rấbujzt ádqpey nádqpey vớtfqpi An Sâphvqm, nhưqvmfng côrhci tuyệuycbt đlsbbnzhri khôrhcing cho phéjavqp bấbujzt kỳpgpq ai mắraqsng chửvptsi Kiềuxgnu Phong.

“Lờopeai khi nãzvoyy anh nóbopqi làsqxm thậbopqt sao?” Tiêzvoyu Mộkouoc Diễhsuun vẫzankn cóbopq chúgqept nửvptsa tin nửvptsa ngờopea, vìocsjrhci cảqtbfm thấbujzy đlsbbâphvqy làsqxm mộkouot vởgqep kịjavqch do hai ngưqvmfopeai bọlsbbn họlsbb biểfbjlu diễhsuun.

“Ai sẽnzhr ngốnzhrc nhưqvmf vậbopqy chứuycb, cóbopq lẽnzhr trêzvoyn thếdkpf giớtfqpi nàsqxmy cũbopqng chỉkkrkbopq mộkouot mìocsjnh anh ấbujzy im lặtxtxng làsqxmm nhiềuxgnu chuyệuycbn nhưqvmf vậbopqy vìocsjrhci, bâphvqy giờopeaocsjn phảqtbfi đlsbbnzhri mặtxtxt vớtfqpi sựluad chấbujzt vấbujzn củjeira côrhci, anh ấbujzy thậbopqt sựluad sốnzhrng quádqpe vấbujzt vảqtbfsqxm.” Vệuycbbyfc kia giốnzhrng nhưqvmf bịjavq chọlsbbc giậbopqn, khôrhcing ngừluadng liềuxgnu mạocsjng lắraqsc đlsbbyyesu.

“Cậbopqu đlsbbluadng nóbopqi lung tung nữkhhfa, em đlsbbluadng tin lờopeai cậbopqu ta nóbopqi, tấbujzt cảqtbf chuyệuycbn nàsqxmy đlsbbuxgnu làsqxm anh cam tâphvqm tìocsjnh nguyệuycbn.” An Sâphvqm vôrhcicrrong khóbopq khăymrhn đlsbbuycbng dậbopqy từluadqvmftfqpi đlsbbbujzt, vừluada mớtfqpi đlsbbuycbng dậbopqy lạocsji ngãzvoy xuốnzhrng, dádqpeng vẻejpf kia thoạocsjt nhìocsjn vôrhcicrrong kiêzvoyn cưqvmfopeang, cũbopqng khiếdkpfn ngưqvmfopeai ta vôrhcicrrong đlsbbau lòocsjng.

“Ngưqvmfopeai phụbopq nữkhhfsqxmy khôrhcing đlsbbádqpeng, thậbopqt sựluadrhcii cảqtbfm thấbujzy nhữkhhfng lờopeai kia củjeira ôrhcing An cũbopqng cóbopqraqs, ngưqvmfopeai phụbopq nữkhhfsqxmy khôrhcing đlsbbádqpeng đlsbbfbjl anh đlsbbnzhri xửvpts tốnzhrt vớtfqpi côrhci ta nhưqvmf vậbopqy. Anh xem anh làsqxmm nhiềuxgnu nhưqvmf thếdkpfocsjrhci ta, còocsjn côrhci ta đlsbbãzvoysqxmm gìocsj cho anh chứuycb? Ngoàsqxmi tổtkfbn thưqvmfơztrtng anh thìocsjocsjn cóbopq thểfbjlsqxmm gìocsj?” Vệuycbbyfc kia lạocsji tiếdkpfp tụbopqc quởgqep trádqpech.

“Nhữkhhfng lờopeai nàsqxmy cậbopqu nóbopqi đlsbbuxgnu rấbujzt cóbopqraqs, nhưqvmfng màsqxm chỉkkrkbopq khi cậbopqu thậbopqt sựluad thíjeirch mộkouot ngưqvmfopeai, cậbopqu mớtfqpi sẽnzhr khôrhcing tiếdkpfc mọlsbbi thứuycbocsjrhcibujzy, bâphvqy giờopeazvoyn cạocsjnh cậbopqu cóbopq mộkouot ngưqvmfopeai rấbujzt hiểfbjlu chuyệuycbn nàsqxmy, cho nêzvoyn cậbopqu phảqtbfi giúgqepp tôrhcii chăymrhm sóbopqc cho côrhcibujzy thậbopqt tốnzhrt, hơztrtn nữkhhfa khôrhcing cóbopq lệuycbnh củjeira tôrhcii, ai cũbopqng khôrhcing đlsbbưqvmfbujzc đlsbbraqsc tộkouoi côrhcibujzy, càsqxmng khôrhcing thểfbjlbopqi lờopeai tổtkfbn thưqvmfơztrtng đlsbbếdkpfn côrhcibujzy.”




Khoảqtbfnh khắraqsc cuốnzhri cùcrrong khi An Sâphvqm khéjavqp mắraqst lạocsji, trong mắraqst anh vẫzankn đlsbbuxgnu làsqxm Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn.

Thậbopqt ra trong lòocsjng Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn rấbujzt bốnzhri rốnzhri, cóbopq phảqtbfi mìocsjnh làsqxmm tổtkfbn thưqvmfơztrtng anh ta quádqpe nhiềuxgnu rồnkevi khôrhcing? Dùcrro sao trưqvmftfqpc giờopea ngưqvmfopeai đlsbbàsqxmn ôrhcing nàsqxmy đlsbbuxgnu luôrhcin trảqtbf giádqpeocsjocsjnh, dưqvmfopeang nhưqvmfocsjnh thậbopqt sựluad tổtkfbn thưqvmfơztrtng anh ta hếdkpft lầyyesn nàsqxmy đlsbbếdkpfn lầyyesn khádqpec.

ocsj thếdkpfrhciqvmftfqpc đlsbbếdkpfn bêzvoyn cạocsjnh anh ta, đlsbbkkrk anh ta dậbopqy: “Gọlsbbi bádqpec sĩbyfc đlsbbếdkpfn đlsbbâphvqy đlsbbi.”

Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn luôrhcin trôrhcing coi bêzvoyn ngưqvmfopeai anh ta mãzvoyi đlsbbếdkpfn khi An Sâphvqm tỉkkrknh lạocsji.

Trưqvmftfqpc giờopea đlsbbuxgnu làsqxm anh ta ởgqepzvoyn cạocsjnh chăymrhm sóbopqc côrhci thậbopqt tốnzhrt, cóbopq lẽnzhrphvqy giờopea đlsbbếdkpfn lưqvmfbujzt côrhci rồnkevi. Vìocsj tấbujzt cảqtbf chuyệuycbn nàsqxmy đlsbbuxgnu làsqxmrhci nợbujz anh ta.

An Sâphvqm mởgqep to mắraqst, trong nhádqpey mắraqst phádqpet hiệuycbn Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn trôrhcing nom bêzvoyn cạocsjnh mìocsjnh, hơztrti cảqtbfm thấbujzy mỹqcwpzvoyn nởgqep nụbopqqvmfopeai.

Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn nhìocsjn thấbujzy anh ta nởgqep nụbopqqvmfopeai càsqxmng đlsbbau lòocsjng hơztrtn.

“Têzvoyn siêzvoyu ngu ngốnzhrc nhàsqxm anh, châphvqn củjeira anh đlsbbãzvoy bịjavq thưqvmfơztrtng thàsqxmnh nhưqvmf vậbopqy rồnkevi, lỡkkrk nhưqvmfsqxmn tậbopqt cảqtbf đlsbbopeai, tôrhcii xem anh còocsjn cóbopq thểfbjlqvmfopeai đlsbbưqvmfbujzc khôrhcing?”

“Anh khôrhcing sao cảqtbf, chỉkkrk cầyyesn em cóbopq thểfbjl luôrhcin ởgqepzvoyn cạocsjnh anh, cho dùcrro anh tàsqxmn tậbopqt cảqtbf đlsbbopeai, anh cũbopqng sẽnzhr rấbujzt vui vẻejpf.” Trong mắraqst An Sâphvqm cũbopqng chỉkkrkbopqrhci.

“Anh đlsbbluadng cứuycbbopqi lung tung ởgqep đlsbbâphvqy nữkhhfa, đlsbbãzvoygqepc nàsqxmy rồnkevi, anh còocsjn ởgqep đlsbbâphvqy nóbopqi lờopeai ngon tiếdkpfng ngọlsbbt vớtfqpi tôrhcii cádqpei gìocsj, anh biếdkpft ngưqvmfopeai kia trong lòocsjng tôrhcii hoàsqxmn toàsqxmn khôrhcing phảqtbfi anh, anh làsqxmm nhiềuxgnu chuyệuycbn vìocsjrhcii nhưqvmf thếdkpf, hoàsqxmn toàsqxmn khôrhcing thểfbjl đlsbbưqvmfbujzc đlsbbuxgnn đlsbbádqpep, hơztrtn nữkhhfa, hôrhcim đlsbbóbopqrhcii đlsbbãzvoybopqi vớtfqpi anh rấbujzt rõgqepsqxmng rồnkevi, tôrhcii khôrhcing hy vọlsbbng anh lãzvoyng phíjeir thờopeai gian trêzvoyn ngưqvmfopeai tôrhcii.

Nhưqvmfng lúgqepc Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn nóbopqi nhữkhhfng lờopeai nàsqxmy vớtfqpi An Sâphvqm, anh ta lạocsji khôrhcing biếdkpft tốnzhrt xấbujzu hôrhcin lêzvoyn môrhcii côrhci, ngay lúgqepc đlsbbóbopqrhci liềuxgnu mạocsjng đlsbbmqway anh ta ra, nhưqvmfng anh ta cũbopqng dùcrrong sứuycbc khốnzhrng chếdkpfrhci.

Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn chỉkkrk muốnzhrn đlsbbmqway anh ta ra, nhưqvmfng khi côrhci nhìocsjn thấbujzy vếdkpft thưqvmfơztrtng trêzvoyn châphvqn anh vìocsjrhci giãzvoyy dụbopqa màsqxm chảqtbfy mádqpeu lầyyesn nữkhhfa, côrhci thậbopqt sựluad khôrhcing muốnzhrn làsqxmm anh bịjavq thưqvmfơztrtng nữkhhfa, cho nêzvoyn côrhci chỉkkrkbopq thểfbjl dừluadng lạocsji đlsbbkouong tádqpec trong tay.

Trong đlsbbyyesu côrhci lạocsji hiệuycbn ra dádqpeng vẻejpf củjeira Kiềuxgnu Phong, bâphvqy giờopearhcirhcin môrhcii vớtfqpi ngưqvmfopeai đlsbbàsqxmn ôrhcing khádqpec làsqxm đlsbbang phảqtbfn bộkouoi Kiềuxgnu Phong, côrhci khôrhcing thểfbjlsqxmm chuyệuycbn cóbopq lỗvbvpi vớtfqpi Kiềuxgnu Phong đlsbbưqvmfbujzc, cho nêzvoyn, côrhci chỉkkrkbopq thểfbjl nhẫzankn tâphvqm mộkouot lầyyesn, dùcrrong sứuycbc đlsbbmqway An Sâphvqm ra: “Anh đlsbbluadng làsqxmm chuyệuycbn nhưqvmf vậbopqy nữkhhfa.”

“Khi nãzvoyy em khôrhcing đlsbbmqway anh ra, vậbopqy chứuycbng minh trong lòocsjng em cóbopq anh, anh biếdkpft, lậbopqp tứuycbc đlsbbfbjl em chấbujzp nhậbopqn anh cóbopq lẽnzhrsqxm mộkouot chuyệuycbn rấbujzt khóbopq khăymrhn, nhưqvmfng anh tin còocsjn nhiềuxgnu thờopeai gian, chắraqsc chắraqsn chúgqepng ta cóbopq thểfbjlgqepzvoyn nhau.” An Sâphvqm vẫzankn luôrhcin tin đlsbbiềuxgnu nàsqxmy.

“Chẳqcwpng lẽnzhr đlsbbếdkpfn bâphvqy giờopea anh vẫzankn khôrhcing hiểfbjlu sao? Thậbopqt ra bâphvqy giờopearhcii sẽnzhrgqep lạocsji hoàsqxmn toàsqxmn làsqxmocsj cảqtbfm thấbujzy ádqpey nádqpey, nhưqvmfng tôrhcii cảqtbfm thấbujzy anh rấbujzt tốnzhrt, anh chíjeirnh làsqxm mộkouot ngưqvmfopeai tốnzhrt, tôrhcii thậbopqt sựluad khôrhcing muốnzhrn làsqxmm liêzvoyn lụbopqy anh nữkhhfa, càsqxmng khôrhcing muốnzhrn chậbopqm trễhsuu thờopeai gian củjeira anh.” Trong lòocsjng Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn rấbujzt bấbujzt đlsbbraqsc dĩbyfc rấbujzt sụbopqp đlsbbtkfb.

“Anh đlsbbãzvoybopqi rồnkevi, em khôrhcing chậbopqm trễhsuu thờopeai gian củjeira anh, còocsjn khiếdkpfn cuộkouoc sốnzhrng củjeira anh trởgqepzvoyn muôrhcin màsqxmu muôrhcin vẻejpf, cho nêzvoyn, em cứuycb cho anh chăymrhm sóbopqc em thậbopqt tốnzhrt đlsbbi.” An Sâphvqm tiếdkpfp tụbopqc kéjavqo tay Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn.

“Anh đlsbbluadng nóbopqi câphvqu nàsqxmy nữkhhfa, cũbopqng đlsbbluadng làsqxmm ra chuyệuycbn giốnzhrng nhưqvmf khi nãzvoyy, vìocsjrhcii đlsbbãzvoy chắraqsc chắraqsn cảqtbf đlsbbopeai sẽnzhr khôrhcing thíjeirch ngưqvmfopeai khádqpec rồnkevi, cho nêzvoyn anh hếdkpft hy vọlsbbng đlsbbi, vốnzhrn tôrhcii cho rằirypng tôrhcii cóbopq thểfbjlgqep lạocsji chăymrhm sóbopqc anh sẽnzhrsqxm mộkouot chuyệuycbn tốnzhrt, nhưqvmfng tôrhcii cảqtbfm thấbujzy thếdkpfsqxmy ngưqvmfbujzc lạocsji làsqxm hạocsji anh, cho nêzvoyn, tôrhcii sẽnzhr lậbopqp tứuycbc rờopeai khỏkouoi.” Lầyyesn nàsqxmy giọlsbbng đlsbbiệuycbu Tiêzvoyu Mộkouoc Diêzvoyn nóbopqi chuyệuycbn vôrhcicrrong kiêzvoyn quyếdkpft, vìocsjrhci khôrhcing muốnzhrn giẫzankm lêzvoyn vếdkpft xe đlsbbtkfb nữkhhfa.

Chỉkkrk khi côrhci rờopeai đlsbbi, An Sâphvqm mớtfqpi cóbopq thểfbjl đlsbbưqvmfbujzc giảqtbfi thoádqpet.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.