Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 832 : Một lưới bắt hết

    trước sau   
Mấzpfyy bánperc sĩclzp chen chúwciyc trong phòishnng, Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn đeeiipzzung ngoàkaxui cửojeoa sốiwvxt ruộiagkt đeeiiếvupcn đeeiii qua đeeiii lạcljdi.

Khôhaypng đeeiiưnperkprtc! Côhayp khôhaypng giữfeap đeeiiưnperkprtc bìditinh tĩclzpnh nữfeapa. Côhayp muốiwvxn đeeiii vàkaxuo xem thửojeoditinh hỉhuwenh trong phòishnng ngay lậcbknp tứpzzuc.

Khi Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn muốiwvxn xôhaypng vàkaxuo bêiepgn trong, An Sởwciyohfmng cũnhakng đeeiiiagkt nhiêiepgn đeeiii ra cảditin đeeiiưnperrmddng côhayp.

fjhcy giờrmdd cảditi ngưnperrmddi Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn giốiwvxng nhưnper hoàkaxun toàkaxun mấzpfyt đeeiii khốiwvxng chếvupc vậcbkny: “Tôhaypi muốiwvxn đeeiii vàkaxuo, ai trong cánperc ngưnperrmddi cũnhakng đeeiiojjqng hòishnng ngăishnn tôhaypi lạcljdi!”

wciyc nàkaxuy An Sởwciyohfmng khôhaypng kiềkaxum chếvupc đeeiiưnperkprtc cảditim xúwciyc củbskpa mìditinh nữfeapa, đeeiien mặghptt lạcljdi: “Ngưnperrmddi phụbomw nữfeapkaxuhayp đeeiiojjqng cófmhy đeeiiưnperkprtc voi đeeiiòishni tiêiepgn, côhayp phảditii biếvupct nếvupcu tôhaypi muốiwvxn mạcljdng củbskpa côhayp, côhayp sẽsmxb khôhaypng thểrmdd sốiwvxng đeeiiếvupcn bâfjhcy giờrmdd đeeiiâfjhcu.”

Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn cũnhakng vôhaypohfmng bưnpercypfng bỉhuwenh xụbomw mặghptt.




“Nếvupcu ôhaypng giếvupct thìditi cứpzzu giếvupct tôhaypi làkaxu đeeiiưnperkprtc.” Dùohfm sao nếvupcu khôhaypng cứpzzuu đeeiiưnperkprtc Kiềkaxuu Phong, côhaypnhakng khôhaypng muốiwvxn sốiwvxng nữfeapa.

“Côhayp…” An Sởwciyohfmng thởwciy gấzpfyp, khoa tay múwciya châfjhcn vớcypfi Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn: “Côhayp đeeiiojjqng tưnperwciyng rằshohng tôhaypi khôhaypng dánperm ra tay vớcypfi côhayp!”

Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn vẫrmddn mang thánperi đeeiiiagk khôhaypng sao cảditi: “Vậcbkny ôhaypng cứpzzu ra tay đeeiii làkaxu đeeiiưnperkprtc.”

An Sởwciyohfmng vốiwvxn muốiwvxn cho ngưnperrmddi phụbomw nữfeap khôhaypng biếvupct tốiwvxt xấzpfyu ởwciy trưnpercypfc mặghptt mộiagkt cánperi tánpert mạcljdnh, nhưnperng đeeiiiagkt nhiêiepgn nghĩclzp tớcypfi mộiagkt vàkaxui chuyệnxiin, sau đeeiiófmhy vẫrmddn nhịbyfgn lạcljdi, sắttdtc mặghptt vôhaypohfmng khófmhy coi.

“Đftfvojjqng đeeiirmddhaypi nhìditin thấzpfyy ngưnperrmddi phụbomw nữfeapkaxuy nữfeapa, khôhaypng cófmhy sựnogi cho phécypfp củbskpa tôhaypi, tuyệnxiit đeeiiiwvxi khôhaypng cho phécypfp hai ngưnperrmddi bọlryrn họlryr gặghptp mặghptt.” An Sởwciyohfmng hung hăishnng bỏhkoe lạcljdi nhữfeapng lờrmddi nàkaxuy, sau đeeiiófmhy xoay ngưnperrmddi rờrmddi khỏhkoei.

Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn thìditi thầhuwem phảditin khánperng ởwciy trong lòishnng: Dựnogia vàkaxuo cánperi gìditi khôhaypng cho hai ngưnperrmddi bọlryrn họlryr gặghptp mặghptt?

Sau đeeiiófmhy, Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn đeeiiãhucw bịbyfg hai vệnxiiclzp khiêiepgng lêiepgn, nécypfm vàkaxuo trong mộiagkt căishnn phòishnng khánperc, cảditi ngưnperrmddi côhayp bịbyfg vứpzzut bỏhkoe trêiepgn mặghptt đeeiizpfyt nhưnper mộiagkt con búwciyp bêiepg vảditii, giốiwvxng nhưnperkaxucypfm ránperc đeeiii vậcbkny.

“Thảditihaypi ra ngoàkaxui nhanh lêiepgn, cuốiwvxi cùohfmng cánperc ngưnperrmddi muốiwvxn làkaxum gìditi? Tôhaypi muốiwvxn ra ngoàkaxui.” Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn liềkaxuu mạcljdng đeeiicbknp cửojeoa, kêiepgu đeeiiếvupcn đeeiiau khổbomw tộiagkt cùohfmng, nhưnperng cuốiwvxi cùohfmng vẫrmddn khôhaypng cófmhy chúwciyt hồyxlti âfjhcm.

hayp muốiwvxn nhìditin Kiềkaxuu Phong…

Khôhaypng biếvupct tìditinh hìditinh củbskpa Kiềkaxuu Phong bêiepgn kia thếvupckaxuo rồyxlti. Côhayp thậcbknt sựnogi khôhaypng chịbyfgu nổbomwi loạcljdi cảditim giánperc nàkaxuy, côhayp muốiwvxn đeeiii ra ngoàkaxui tìditim Kiềkaxuu Phong.

Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn nưnpercypfc mắttdtt đeeiihuwey mặghptt lạcljdi chỉhuwefmhy thểrmdd bấzpfyt lựnogic dùohfmng tay đeeiicbknp cửojeoa, trong miệnxiing thìditi luôhaypn lẩnzcpm bẩnzcpm tựnogifmhyi: “Van xin cánperc ngưnperrmddi…”

Cuốiwvxi cùohfmng, Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn vẫrmddn rơrxifi vàkaxuo hôhaypn mêiepg.

An Sâfjhcm xôhaypng vàkaxuo từojjq cửojeoa sổbomw đeeiiang lécypfn lúwciyt đeeiii vềkaxu phíghpta trưnpercypfc, kếvupct quảditi lạcljdi cófmhy mộiagkt ngưnperrmddi vỗcypf vỗcypf vai củbskpa anh ta.




Anh ta quay đeeiihuweu nhìditin lạcljdi, chợkprtt nhìditin thấzpfyy An Tiêiepgu.

An Sâfjhcm lậcbknp tứpzzuc cảditinh giánperc làkaxum ra mộiagkt đeeiiiagkng tánperc tựnogi vệnxii, thoánperng cánperi đeeiiãhucwohfmng tay bófmhyp cổbomw An Tiêiepgu, bâfjhcy giờrmdd anh ta đeeiiãhucw trởwciy mặghptt thàkaxunh thùohfm vớcypfi An Sởwciyohfmng rồyxlti. Cho nêiepgn anh ta cũnhakng khôhaypng thểrmdd khôhaypng đeeiikaxu phòishnng An Tiêiepgu.

“Anh, sao anh lạcljdi đeeiiiwvxi xửojeo vớcypfi tôhaypi nhưnper thếvupc? Bâfjhcy giờrmddhaypi làkaxu đeeiiang đeeiiếvupcn mậcbknt bánpero tin tứpzzuc cho anh đeeiizpfyy.” An Tiêiepgu cũnhakng khôhaypng cảditim thấzpfyy bấzpfyt ngờrmdd, chỉhuwekaxufmhyrxifi bấzpfyt đeeiittdtc dĩclzp cấzpfyt lờrmddi.

Vừojjqa nghe thấzpfyy lờrmddi nàkaxuy, An Sâfjhcm lậcbknp tứpzzuc dựnoging thẳgbdrng lỗcypf tai lêiepgn: “Cậcbknu cófmhy biếvupct côhaypzpfyy ởwciy đeeiiâfjhcu khôhaypng?”

An Tiêiepgu biếvupct, mộiagkt khi làkaxu chuyệnxiin cófmhy liêiepgn quan đeeiiếvupcn Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn kia, anh trai tốiwvxt nàkaxuy củbskpa anh đeeiikaxuu sẽsmxb giốiwvxng nhưnper trởwciyiepgn khôhaypng cófmhydqkl tríghpt. Anh thậcbknt sựnogi khôhaypng thểrmdd khôhaypng cảditim thánpern mộiagkt câfjhcu trong lòishnng, thậcbknt sựnogikaxu hồyxltng nhan họlryra thủbskpy màkaxu.

“Tôhaypi đeeiiãhucwfmhyi rồyxlti, tôhaypi làkaxu đeeiiếvupcn mậcbknt bánpero tin tứpzzuc cho anh, chẳgbdrng lẽsmxb anh trai khôhaypng tin tưnperwciyng tôhaypi nhưnper thếvupc sao? Hơrxifn nữfeapa anh vìditi ngưnperrmddi phụbomw nữfeap kia màkaxu phảditin bộiagki bốiwvx, anh cảditim thấzpfyy thậcbknt sựnogi đeeiiánperng giánper sao?” An Tiêiepgu ởwciyiepgn nàkaxuy tỉhuwe mỉhuwe quan sánpert anh ta.

“Chuyệnxiin nàkaxuy cậcbknu khôhaypng cầhuwen quan tâfjhcm nhiềkaxuu nhưnper vậcbkny, cậcbknu chỉhuwe cầhuwen nófmhyi vớcypfi tôhaypi côhaypzpfyy ởwciy đeeiiâfjhcu làkaxu đeeiiưnperkprtc.” An Sâfjhcm đeeiien mặghptt, dánperng vẻodja cấzpfym ngưnperrmddi khánperc đeeiiếvupcn gầhuwen, giọlryrng đeeiiiệnxiiu nófmhyi chuyệnxiin cũnhakng vôhaypohfmng lạcljdnh lùohfmng.

An Tiêiepgu ởwciyiepgn nàkaxuy giơrxif tay lêiepgn.

“Anh trai àkaxu, khôhaypng thểrmdd khôhaypng nófmhyi, tấzpfyt cảditi mọlryri chuyệnxiin anh làkaxum bâfjhcy giờrmdd thậcbknt sựnogi khiếvupcn tôhaypi mởwciy rộiagkng tầhuwem mắttdtt, ngàkaxuy đeeiiófmhy nếvupcu khôhaypng phảditii tôhaypi đeeiiúwciyng lúwciyc trởwciy vềkaxu, cófmhy lẽsmxb bốiwvx đeeiiãhucw bịbyfg anh làkaxum tứpzzuc chếvupct rồyxlti, nhưnperng cũnhakng may bêiepgn cạcljdnh ôhaypng ấzpfyy còishnn cófmhyhaypi.” An Tiêiepgu nófmhyi xong nhữfeapng lờrmddi nàkaxuy thìditi khoanh tay lêiepgn ngựnogic.

An Sâfjhcm cũnhakng híghptp mắttdtt nhìditin anh ta: “Bâfjhcy giờrmdd trong thếvupc giớcypfi củbskpa tôhaypi chỉhuwefmhy mộiagkt mìditinh Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn, nhữfeapng chuyệnxiin khánperc khôhaypng liêiepgn quan đeeiiếvupcn tôhaypi.”

An Tiêiepgu cũnhakng bấzpfyt đeeiittdtc dĩclzp thởwciykaxui mộiagkt hơrxifi.

“Anh trai àkaxu, anh cófmhy biếvupct ngưnperrmddi phụbomw nữfeap kia khiếvupcn anh khăishnng khăishnng mộiagkt lòishnng kia hếvupct thuốiwvxc chữfeapa rồyxlti khôhaypng, côhayp ta yêiepgu mộiagkt ngưnperrmddi khánperc, anh thếvupckaxuy làkaxu sẽsmxb trảditi giánper bằshohng cảditi đeeiirmddi ngưnperrmddi đeeiiófmhy. Màkaxufjhcy giờrmddhaypi chỉhuwewciy đeeiiâfjhcy tốiwvxt bụbomwng nhắttdtc nhởwciy anh thôhaypi.” An Tiêiepgu nófmhyi xong lạcljdi lộiagk ra dánperng vẻodjaclzp đeeiicljdi.

Đftfvưnperơrxifng nhiêiepgn An Sâfjhcm khôhaypng nghe vàkaxuo nhữfeapng lờrmddi nàkaxuy.




“Tôhaypi khuyêiepgn cậcbknu tốiwvxt nhấzpfyt đeeiiojjqng nófmhyi nhiềkaxuu nhưnper vậcbkny vớcypfi tôhaypi nữfeapa, mau cho tôhaypi biếvupct cuốiwvxi cùohfmng bâfjhcy giờrmddhaypzpfyy ởwciy đeeiiâfjhcu, nếvupcu khôhaypng chắttdtc chắttdtn tôhaypi sẽsmxb khôhaypng bỏhkoe qua cho cậcbknu!” Giọlryrng đeeiiiệnxiiu nófmhyi chuyệnxiin củbskpa An Sâfjhcm hùohfmng hổbomw dọlryra ngưnperrmddi, gầhuwen nhưnper khôhaypng cófmhy chúwciyt cơrxif hộiagki thưnperơrxifng lưnperkprtng.

An Tiêiepgu lộiagk ra vẻodja mặghptt khôhaypng sao cảditi: “Thậcbknt ra côhayp ta ởwciy trong căishnn phòishnng cuốiwvxi bêiepgn phảditii ởwciy lầhuweu ba, anh tựnogi giảditii quyếvupct cho tốiwvxt đeeiii, sớcypfm muộiagkn gìditinhakng vìditi ngưnperrmddi phụbomw nữfeapkaxuy màkaxu hạcljdi chếvupct mìditinh.”

Sau khi An Sâfjhcm nghe thấzpfyy lờrmddi nàkaxuy cũnhakng khôhaypng quan tâfjhcm nhiềkaxuu nhưnper vậcbkny, trựnogic tiếvupcp đeeiii vềkaxu phíghpta An Tiêiepgu nófmhyi.

An Tiêiepgu khoanh tay, mang theo hứpzzung thúwciy nhìditin bófmhyng lưnperng An Sâfjhcm rờrmddi khỏhkoei.

Trong căishnn phòishnng ởwciy mộiagkt bêiepgn khánperc, cảditi ngưnperrmddi Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn khôhaypng cófmhy sứpzzuc lựnogic nằshohm trêiepgn mặghptt đeeiizpfyt, trong miệnxiing lạcljdi khôhaypng ngừojjqng lẩnzcpm bẩnzcpm: “Kiềkaxuu Phong…”

Nhưnperng đeeiiôhaypi mắttdtt đeeiiãhucw suy yếvupcu sắttdtp khôhaypng mởwciy ra đeeiiưnperkprtc từojjqfjhcu.

nhakng ngay đeeiiúwciyng lúwciyc nàkaxuy, cửojeoa đeeiiiagkt nhiêiepgn bịbyfg thôhayp bạcljdo đeeiiánperishnng ra, ngưnperrmddi đeeiiàkaxun ôhaypng đeeiii vàkaxuo nhìditin thấzpfyy Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn thoi thófmhyp nằshohm trêiepgn mặghptt đeeiizpfyt thìditi đeeiiau lòishnng khôhaypng thôhaypi, bấzpfyt chấzpfyp tấzpfyt cảditi trựnogic tiếvupcp ôhaypm lấzpfyy côhayp, đeeiirmddhayp tựnogia vàkaxuo trong lòishnng mìditinh.

“Xin lỗcypfi, anh đeeiiếvupcn muộiagkn, khiếvupcn em chịbyfgu khổbomw rồyxlti. Nhưnperng màkaxu em yêiepgn tâfjhcm, bâfjhcy giờrmdd anh sẽsmxb dẫrmddn em đeeiii ngay.” An Sâfjhcm đeeiiau lòishnng nhìditin Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn, ôhaypm lấzpfyy côhayp giốiwvxng nhưnper đeeiiang ôhaypm bảditio bốiwvxi.

Cuốiwvxi cùohfmng An Sâfjhcm vẫrmddn dễrxifkaxung mang Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn đeeiii dưnpercypfi sựnogi bảditio vệnxii củbskpa vệnxiiclzp, sau khi đeeiiưnpera côhayp trởwciy vềkaxu trong biệnxiit thựnogi củbskpa mìditinh thìditi thậcbknt cẩnzcpn thậcbknn đeeiighptt côhayp xuốiwvxng, sau đeeiiófmhy nhẹlrst nhàkaxung lấzpfyy tay sờrmdd tránpern côhayp, thậcbknt sựnogi rấzpfyt nófmhyng, trong miệnxiing côhayp vẫrmddn đeeiiang khôhaypng ngừojjqng nófmhyi linh tinh, chỉhuwekaxu, anh ta đeeiiãhucw khôhaypng nghe thấzpfyy côhayp đeeiiang nófmhyi gìditi rồyxlti.

“Anh đeeiiếvupcn khánperm bệnxiinh giúwciyp côhaypzpfyy nhanh mộiagkt chúwciyt.” Vẻodja mặghptt An Sâfjhcm u ánperm nhìditin Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn nằshohm trêiepgn giưnperrmddng, thậcbknm chíghpt anh đeeiiãhucw cảditim thấzpfyy cảditi thếvupc giớcypfi củbskpa mìditinh đeeiikaxuu sắttdtp sụbomwp đeeiibomw rồyxlti.

Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn, em nhấzpfyt đeeiibyfgnh khôhaypng thểrmddfmhy chuyệnxiin gìditi!

An Sâfjhcm lòishnng nhưnper lửojeoa đeeiiiwvxt nhìditin bánperc sĩclzp khánperm bệnxiinh giúwciyp Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn.

nhakng ngay vàkaxuo lúwciyc nàkaxuy, vệnxiiclzphaypohfmng sợkprthucwi xôhaypng vàkaxuo.

“Tổbomwng Giánperm đeeiiiwvxc An, khôhaypng hay rồyxlti, ôhaypng Tổbomwng mang theo ngưnperrmddi đeeiiếvupcn bêiepgn nàkaxuy rồyxlti…” Vệnxiiclzpishnn chưnpera nófmhyi xong, An Sởwciyohfmng đeeiiãhucw nghêiepgnh ngang đeeiii vàkaxuo từojjq ngoàkaxui cửojeoa, đeeiii đeeiiếvupcn trưnpercypfc mặghptt An Sâfjhcm.

“Bắttdtt hếvupct toàkaxun bộiagk bọlryrn họlryr lạcljdi cho tôhaypi.” An Sởwciyohfmng ra lệnxiinh mộiagkt tiếvupcng, cảditi đeeiiánperm ngưnperrmddi ánpero đeeiien xôhaypng vàkaxuo lậcbknp tứpzzuc bắttdtt đeeiihuweu hàkaxunh đeeiiiagkng.

Tiêiepgu Mộiagkc Diêiepgn vàkaxunperc sĩclzp đeeiiang khánperm bệnxiinh cho côhayp, cùohfmng vớcypfi vệnxiiclzp đeeiipzzung ởwciy mộiagkt bêiepgn vàkaxu An Sâfjhcm đeeiikaxuu bịbyfgxnsxm hai bêiepgn.

fjhcy giờrmdd cuốiwvxi cùohfmng An Sâfjhcm cũnhakng phảditin ứpzzung lạcljdi, khófmhy tránperch mọlryri chuyệnxiin sẽsmxb thuậcbknn lợkprti nhưnper thếvupc, thìditi ra An Sởwciyohfmng làkaxu muốiwvxn mộiagkt lưnpercypfi bắttdtt hếvupct bọlryrn họlryr.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.