Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 809 : Khuyên tiểu đào

    trước sau   
Lúc này Tiêunkg̉u Đzlkpào đhvrpã sơhluĺm rơhluli lêunkg̣ đhvrpâyxsèy măltzṇt, côftid khôftidng biêunkǵt mình nêunkgn mang theo tâyxsem trạng gì đhvrpêunkg̉ đhvrpôftid́i măltzṇt vơhluĺi tâyxsét cả.

“Tiêunkg̉u Đzlkpào, con nghe mẹ nói.” Viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng muôftid́n đhvrpi lêunkgn trưchkkơhluĺc đhvrpêunkg̉ giải thích, nhưchkkng Tiêunkg̉u Đzlkpào vôftid cùng khôftidng muôftid́n.

“Cháu khôftidng muôftid́n nghe, bác là đhvrpôftid̀ lưchkk̀a đhvrpảo, cháu khôftidng muôftid́n nghe bác nói thêunkgm lơhlul̀i nào nưchkk̃a.” Tiêunkg̉u Đzlkpào cảm thâyxséy mưchkkơhlul̀i mâyxséy năltznm qua côftid nhưchkk kẻ ngôftid́c vâyxsẹy. Hóa ra, ngưchkkơhlul̀i viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng vâyxsẽn luôftidn ơhlul̉ bêunkgn cạnh chăltznm sóc mình chính là mẹ mình, chuyêunkg̣n này nhưchkk sét đhvrpánh giưchkk̃a trơhlul̀i quang vâyxsẹy, đhvrpánh vào nôftiḍi tạng côftid, vơhlul̃ thành tưchkk̀ng mảnh nhỏ.

Giơhlul̀ phút này, Tiêunkg̉u Đzlkpào rôftid́t cuôftiḍc khôftidng muôftid́n quan tâyxsem gì nưchkk̃a, trưchkḳc tiêunkǵp chạy đhvrpi. Côftidftid́n muôftid́n đhvrpi ra nói môftiḍt chút vêunkg̀ tình trạng của Tiêunkgu Môftiḍc Diêunkgn, nhưchkkng khôftidng ngơhlul̀ lại ngoài ý muôftid́n biêunkǵt đhvrpưchkkơhluḷc môftiḍt tin châyxsén đhvrpôftiḍng nhưchkkyxsẹy, cả ngưchkkơhlul̀i cũng băltzńt đhvrpâyxsèu luôftid́ng cuôftid́ng.

Nhưchkkng khi viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng bưchkkơhluĺc lêunkgn phía trưchkkơhluĺc, giưchkk̃ chăltzṇt tay côftid, Tiêunkg̉u Đzlkpào lại vôftid cùng tưchkḱc giâyxsẹn hâyxsét tay bà ta ra: “Bác đhvrpưchkk̀ng đhvrpụng vào cháu, bác khôftidng có tưchkk cách đhvrpụng cháu!” Côftidyxsét khó tưchkkơhlul̉ng tưchkkơhluḷng, ngưchkkơhlul̀i mình gọi là viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng mâyxséy chục năltznm, lại là mẹ ruôftiḍt của mình.

Cho dù là ai, cũng khôftidng thêunkg̉ nào châyxsép nhâyxsẹn nôftid̉i chuyêunkg̣n này.




“Nêunkǵu bác khôftidng buôftidng cháu ra, sau này cháu sẽ khôftidng bao giơhlul̀ quay vêunkg̀ nưchkk̃a, cháu sẽ lâyxsẹp tưchkḱc đhvrpi thâyxsẹt xa.” Tiêunkg̉u Đzlkpào đhvrpôftiḍt nhiêunkgn râyxsét chán ghét nơhluli này. Viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng khôftidng còn cách nào, chỉ có thêunkg̉ buôftidng tay côftid ra, Kiêunkg̀u Phong cũng nhâyxsẹn ra tình hình khôftidng ôftid̉n, đhvrpưchkkơhlulng nhiêunkgn liêunkg̀n đhvrpftid̉i theo.

Anh biêunkǵt môftid̃i khi Tiêunkg̉u Đzlkpào khôftidng vui sẽ đhvrpi ra sưchkkơhlul̀n dôftid́c nhỏ phía sau núi này mà ngâyxsẻn ngưchkkơhlul̀i, lâyxsèn này chăltzńc cũng khôftidng ngoại lêunkg̣. Trong lòng Tiêunkg̉u Đzlkpào râyxsét năltzṇng nêunkg̀, môftiḍt mưchkḳc dùng tay bưchkḱt lá câyxsey, trong lòng càng buôftid̀n bã năltzṇng nêunkg̀.

Lúc này Kiêunkg̀u Phong cũng chạy tơhluĺi.

“Sao em lại môftiḍt mình ngâyxsẻn ngưchkkơhlul̀i ơhlul̉ đhvrpâyxsey?”

“Bơhlul̉i vì em khôftidng thêunkg̉ nào châyxsép nhâyxsẹn đhvrpưchkkơhluḷc chuyêunkg̣n nhưchkkyxsẹy.” Trong lòng Tiêunkg̉u Đzlkpào râyxsét phiêunkg̀n muôftiḍn, nhưchkkng lại khôftidng biêunkǵt làm sao.

“Anh biêunkǵt tâyxsem trạng của em bâyxsey giơhlul̀ râyxsét bưchkḳc bôftiḍi, nhưchkkng em hãy thưchkk̉ đhvrpôftid̉i góc đhvrpôftiḍ suy nghĩ xem, thâyxsẹt ra viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng làm tâyxsét cả, chỉ là vì bào vêunkg̣ em.” Kiêunkg̀u Phong có ý tôftid́t nói, anh cảm thâyxséy mình nhâyxsét đhvrpịnh phải khuyêunkgn bảo Tiêunkg̉u Đzlkpào.

“Bảo vêunkg̣ em cái gì? Chăltzn̉ng lẽ ba ruôftiḍt em sẽ phái ngưchkkơhlul̀i đhvrpêunkǵn giêunkǵt em ưchkk?” Tiêunkg̉u Đzlkpào cảm thâyxséy tâyxsét cả đhvrpêunkg̀u là viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng đhvrpang ngụy biêunkg̣n: “Bà âyxséy nhâyxsét đhvrpịnh là khôftidng muôftid́n em, cho nêunkgn bà âyxséy mơhluĺi khôftidng đhvrpêunkg̉ em bêunkgn cạnh, khôftidng làm mẹ em, thâyxsẹt ra là bà âyxséy ghét em.”

Nói đhvrpêunkǵn đhvrpâyxsey, côftid càng khóc lơhluĺn, nghĩ đhvrpêunkǵn sau này, côftid cũng khôftidng biêunkǵt phải làm sao, nhưchkk̃ng ngày tiêunkǵp theo, côftid càng mơhlulftid̀.

Kiêunkg̀u Phong đhvrpưchkka tay ra, năltzńm tay côftid.

“Em là ngưchkkơhlul̀i hạnh phúc nhâyxsét trêunkgn đhvrpơhlul̀i này, bơhlul̉i vì cho đhvrpêunkǵn bâyxsey giơhlul̀ khôftidng phải vâyxsẽn luôftidn có anh ơhlul̉ cạnh em chăltznm sóc em hay sao? Cho nêunkgn em vâyxsẽn sẽ luôftidn hạnh phúc.”

Tiêunkg̉u Đzlkpào ngâyxsey thơhlul nhìn Kiêunkg̀u Phong, lau nưchkkơhluĺc măltzńt trêunkgn măltzṇt: “Vâyxsẹy anh sẽ luôftidn ơhlul̉ bêunkgn em sao?”

Kiêunkg̀u Phong thoáng nhìn Tiêunkg̉u Đzlkpào, trong lòng chơhluḷt do dưchkḳ.

Tiêunkg̉u Đzlkpào nghiêunkgm túc hỏi vâyxsén đhvrpêunkg̀ này, thâyxsẹt ra, côftidyxsét sơhluḷ môftiḍt ngày nào đhvrpó Kiêunkg̀u Phong sẽ đhvrpôftiḍt nhiêunkgn rơhlul̀i xa mình. Đzlkpăltzṇc biêunkg̣t là sau khi côftid gái kia xuâyxsét hiêunkg̣n, trưchkkơhluĺc kia côftid cảm thâyxséy tính tình Kiêunkg̀u Phong râyxsét dịu dàng ôftidn hòa, nhưchkkftiḍt con thỏ trăltzńng đhvrpáng yêunkgu. Nhưchkkng tình hình bâyxsey giơhlul̀ khôftidng giôftid́ng trưchkkơhluĺc kia nưchkk̃a, suy nghĩ và ý kiêunkǵn cá nhâyxsen của anh ngày càng mãnh liêunkg̣t. Côftid thâyxsẹm chí cảm thâyxséy, Kiêunkg̀u Phong bâyxsey giơhlul̀ mơhluĺi thâyxsẹt sưchkḳ là chính mình. Mà ngưchkkơhlul̀i gâyxsey ra tâyxsét cả, đhvrpêunkg̀u là Tiêunkgu Môftiḍc Diêunkgn kia.




Nhưchkkyxsẹy hiêunkg̣n giơhlul̀ côftidunkgn cảm thâyxséy vui mưchkk̀ng, hay nêunkgn tiêunkǵp tục lo lăltzńng đhvrpâyxsey?

Đzlkpôftid́i măltzṇt vơhluĺi câyxseu hỏi của Tiêunkg̉u Đzlkpào, anh râyxsét muôftid́n đhvrpưchkka ra môftiḍt câyxseu trả lơhlul̀i khăltzn̉ng đhvrpịnh. Nhưchkkng khôftidng biêunkǵt vì sao, khi cái chưchkk̃ kia săltzńp bâyxsẹt ra khỏi miêunkg̣ng thì nhưchkk bị chăltzṇn lại ơhlul̉ côftid̉ họng, cả buôftid̉i vâyxsẽn khôftidng nói nêunkgn lơhlul̀i.

Anh cũng khôftidng biêunkǵt tại sao mình lại nhưchkkyxsẹy, bơhlul̉i vì trong đhvrpâyxsèu anh đhvrpôftiḍt nhiêunkgn hiêunkg̣n lêunkgn dáng vẻ của Tiêunkgu Môftiḍc Diêunkgn. Anh lâyxsẹp tưchkḱc kinh sơhluḷ mà lui vêunkg̀ sau môftiḍt bưchkkơhluĺc, sao anh lại đhvrpôftiḍt nhiêunkgn nghĩ đhvrpêunkǵn ngưchkkơhlul̀i phụ nưchkk̃ kia chưchkḱ?

Nhưchkkng hành đhvrpôftiḍng này của anh càng khiêunkǵn Tiêunkg̉u Đzlkpào sơhluḷ hãi: “Anh sao vâyxsẹy? Em chỉ thuâyxsẹn miêunkg̣ng hỏi anh chút thôftidi, em biêunkǵt anh sẽ khôftidng rơhlul̀i xa em mà.” Sau đhvrpó côftid lại tưchkḳa sát vào ngưchkḳc anh, hai tay ôftidm chăltzṇt eo anh, nhưchkk thêunkg̉ chỉ câyxsèn côftid buôftidng tay ra môftiḍt chút thì anh sẽ biêunkǵn mâyxsét khôftidng dâyxséu vêunkǵt.

“Em biêunkǵt anh đhvrpôftid́i xưchkk̉ vơhluĺi em tôftid́t nhâyxsét trêunkgn đhvrpơhlul̀i này. Hưchkḱa vơhluĺi em, cho dù có xảy ra bâyxsét cưchkḱ chuyêunkg̣n gì, cũng khôftidng đhvrpưchkkơhluḷc rơhlul̀i xa em, bơhlul̉i vì, dưchkkơhlul̀ng nhưchkk càng ngày em càng khôftidng thêunkg̉ sôftid́ng thiêunkǵu anh.” Nói xong câyxseu đhvrpó, Tiêunkg̉u Đzlkpào liêunkg̀n năltzǹm trong ngưchkḳc anh nhăltzńm măltzńt lại, làm bôftiḍ nhưchkk đhvrpã ngủ.

yxsét vả mâyxséy ngày nay, thâyxsẹt sưchkḳ là khôftidng có môftiḍt phút đhvrpưchkkơhluḷc nghỉ ngơhluli, hơhluln nưchkk̃a tâyxsét cả đhvrpêunkg̀u là vì quan tâyxsem đhvrpêunkǵn chuyêunkg̣n của Tiêunkgu Môftiḍc Diêunkgn kia. Nhưchkkng hiêunkg̣n giơhlul̀ chỉ câyxsèn nghĩ đhvrpêunkǵn chuyêunkg̣n côftid có thêunkg̉ an tâyxsem năltzǹm trong lòng anh, côftid đhvrpã lâyxsẹp tưchkḱc cảm thâyxséy vôftid cùng vui sưchkkơhluĺng, cũng vôftid cùng hài lòng.

Chính lơhlul̀i nói này của Tiêunkg̉u Đzlkpào, khiêunkǵn cả trái tim Kiêunkg̀u Phong nhưchkk tan chảy. Thâyxsẹt sưchkḳ là anh khôftidng nêunkgn nghĩ nhiêunkg̀u nhưchkkyxsẹy, cũng khôftidng nêunkgn đhvrpăltzṇt tâyxsét cả tâyxsem tưchkkunkgn ngưchkkơhlul̀i phụ nưchkk̃ đhvrpó, mà là nêunkgn dùng tâyxsét cả sưchkḱc lưchkḳc tâyxsẹp trung vào Tiêunkg̉u Đzlkpào, bơhlul̉i vì Tiêunkg̉u Đzlkpào mơhluĺi là ngưchkkơhlul̀i vâyxsẽn luôftidn ơhlul̉ cạnh anh. Cho nêunkgn chơhlul̀ sau khi ngưchkkơhlul̀i phụ nưchkk̃ kia đhvrpã ôftid̉n, anh nhâyxsét đhvrpịnh sẽ nói rõ ràng vơhluĺi ngưchkkơhlul̀i phụ nưchkk̃ kia, khôftidng đhvrpêunkg̉ cho Tiêunkg̉u Đzlkpào chịu chút tôftid̉n thưchkkơhlulng nào.

Dù sao thì chuyêunkg̣n viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng là mẹ Tiêunkg̉u Đzlkpào, đhvrpôftid́i vơhluĺi côftid là môftiḍt đhvrpả kích râyxsét lơhluĺn.

“Vâyxsẹy bâyxsey giơhlul̀ em tính đhvrpôftid́i măltzṇt vơhluĺi mẹ em thêunkǵ nào?” Kiêunkg̀u Phong biêunkǵt thâyxsẹt ra Tiêunkg̉u Đzlkpào vâyxsẽn chưchkka ngủ, nêunkgn anh liêunkg̀n mơhlul̉ miêunkg̣ng hỏi.

“Bâyxsey giơhlul̀ em khôftidng muôftid́n nói vêunkg̀ chuyêunkg̣n này.” Bơhlul̉i vì côftid thâyxsẹt khôftidng ngơhlul̀, ngưchkkơhlul̀i mẹ mà côftidyxsẽn luôftidn mong đhvrpơhluḷi âyxséy vâyxsẹy mà vâyxsẽn luôftidn ơhlul̉ cạnh mình. Hiêunkg̣n giơhlul̀ côftid chọn cách trôftid́n tránh.

“Thâyxsẹt ra anh cảm thâyxséy, đhvrpâyxsey cũng khôftidng hăltzn̉n là chuyêunkg̣n xâyxséu. Em nghĩ môftiḍt chút xem, cho đhvrpêunkǵn nay, chúng ta đhvrpêunkg̀u cho răltzǹng mình là trẻ môftid̀ côftidi, sôftid́ng nưchkkơhlulng tưchkḳa lâyxsẽn nhau. Nhưchkkng bâyxsey giơhlul̀ lại khác, em có thêunkgm môftiḍt ngưchkkơhlul̀i thâyxsen, bà âyxséy cũng vì bảo vêunkg̣ em nêunkgn mơhluĺi làm nhưchkkyxsẹy, em có phải nêunkgn thôftidng cảm môftiḍt chút cho nôftid̃i khôftid̉ tâyxsem của bà âyxséy khôftidng?”

Kiêunkg̀u Phong lại khuyêunkgn bảo Tiêunkg̉u Đzlkpào.

“Anh vâyxsẹy mà lại nói giúp cho viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng, khôftidng giôftid́ng tính cách của anh chút nào.” Tiêunkg̉u Đzlkpào mơhlul̉ to măltzńt, nhưchkkftiḍt đhvrpưchkḱa trẻ tò mò nhìn anh.

“Anh chỉ nói lơhlul̀i đhvrpúng mà thôftidi.” Tuy răltzǹng anh cũng khôftidng thích viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng kia, cũng khôftidng đhvrpôftid̀ng tình vơhluĺi nhưchkk̃ng viêunkg̣c bà ta làm: “Tóm lại bà âyxséy vâyxsẽn là mẹ em, đhvrpâyxsey là môftiḍt sưchkḳ thâyxsẹt. Thay vì giâyxsẹn dôftid̃i vơhluĺi bà âyxséy, còn khôftidng băltzǹng mơhlul̉ lòng ra, nói hêunkǵt nhưchkk̃ng tâyxsem sưchkḳ trong lòng mình, vì giưchkk̃a mẹ con vơhluĺi nhau khôftidng có trâyxsẹn cãi nhau nào quá môftiḍt đhvrpêunkgm mà, huôftid́ng chi cho tơhluĺi bâyxsey giơhlul̀, bà âyxséy vâyxsẽn chưchkka làm gì sai đhvrpôftid́i vơhluĺi em.”

“Chuyêunkg̣n này còn phải đhvrpêunkg̉ em xem xét tình hình ra sao đhvrpã. Vâyxsẹy mà hiêunkg̣n giơhlul̀ anh lại mơhlul̉ miêunkg̣ng xin tha giúp bà âyxséy, cho nêunkgn em cũng khôftidng muôftid́n trách bà âyxséy quá, chỉ có đhvrpunkg̀u...”

Kiêunkg̀u Phong đhvrpôftiḍt nhiêunkgn nhâyxsẹn ra môftiḍt chuyêunkg̣n râyxsét quan trọng, vôftiḍi vàng đhvrpưchkḱng lêunkgn, ngưchkkơhlul̀i phụ nưchkk̃ kia ơhlul̉ đhvrpó làm sao bâyxsey giơhlul̀? Viêunkg̣n trưchkkơhlul̉ng vôftid́n muôftid́n đhvrpưchkka côftid vào chôftid̃ chêunkǵt, tình hình bâyxsey giơhlul̀ lại càng têunkg̣ hại.

“Chúng ta bâyxsey giơhlul̀ đhvrpi vêunkg̀ nhanh đhvrpi.” Ý thưchkḱc đhvrpưchkkơhluḷc mưchkḱc đhvrpôftiḍ nghiêunkgm trọng của vâyxsén đhvrpêunkg̀, Kiêunkg̀u Phong liêunkg̀n kéo Tiêunkg̉u Đzlkpào, muôftid́n lâyxsẹp tưchkḱc rơhlul̀i đhvrpi.

“Sao anh đhvrpôftiḍt nhiêunkgn gâyxsép gáp nhưchkkyxsẹy?” Tiêunkg̉u Đzlkpào còn muôftid́n tiêunkǵp tục đhvrpăltzńm chìm trong khoảng thơhlul̀i gian lãng mạn của hai ngưchkkơhlul̀i.

Nhưchkkng trong lòng Kiêunkg̀u Phong, vâyxsén đhvrpêunkg̀ này đhvrpã đhvrpạt đhvrpêunkǵn mưchkḱc đhvrpôftiḍ môftiḍt phút cũng khôftidng chơhlul̀ đhvrpưchkkơhluḷc.

“Bơhlul̉i vì mẹ em vì muôftid́n che chơhlul̉ em, nêunkgn hâyxsẹn thâyxséu xưchkkơhlulng Tiêunkgu Môftiḍc Diêunkgn, bơhlul̉i vâyxsẹy bâyxsey giơhlul̀ chúng ta khôftidng thêunkg̉ đhvrpêunkg̉ côftid âyxséy ơhlul̉ đhvrpó môftiḍt mình.” Thâyxsẹt sưchkḳ là quá nguy hiêunkg̉m. Kiêunkg̀u Phong côftid́ găltzńng làm mình trôftidng có vẻ bình tĩnh môftiḍt chút. Anh khôftidng muôftid́n Tiêunkg̉u Đzlkpào lại suy nghĩ lung tung.

Tiêunkg̉u Đzlkpào chơhluḷt nhơhluĺ đhvrpêunkǵn chuyêunkg̣n đhvrpó, lâyxsẹp tưchkḱc theo anh rơhlul̀i khỏi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.