Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 795 : Đây là ghen tuông ư?

    trước sau   
“Mau thảeedk em xuốdeazng.”

Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn ởuzjo phíuotba sau chỉbfqiptnd thểsapj liêsrlmn tụuzjec vuốdeazt bảeedk vai An Sâkdakm, bởuzjoi côhsyy khôhsyyng thểsapj cho anh nhìaimnn ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kháwmzmc cõepdkng côhsyy đuotbi tìaimnm anh, vìaimnkdaky giờotidhsyy thậacact sựekyy rấwxpct kíuotbch đuotbwlueng, rấwxpct hưuzjeng phấwxpcn, chỉbfqi cầyfnsn côhsyywmzmc đuotbfypinh chúckvnt, côhsyyptnd thểsapj khẳaizfng đuotbfypinh ngưuzjeotidi trưuzjejvync mắryact làeimj Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt.

Sau khi nghe đuotbưuzjesfshc lờotidi anh nóptndi, An Sâkdakm vốdeazn thờotid ơptnd, nhưuzjeng Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn ởuzjo phíuotba sau lạsfshi bắryact đuotbyfnsu bốdeazi rốdeazi: “Nếuqduu anh khôhsyyng thảeedk em xuốdeazng, em sẽekyy nhảeedky xuốdeazng.”

Nghe lờotidi ấwxpcy, An Sâkdakm khôhsyyng thểsapj khôhsyyng nghe theo mệboqmnh lệboqmnh củhtuga côhsyy, thậacact cẩxtkjn thậacacn thảeedkhsyy xuốdeazng, cuốdeazi cùpbrrng Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn mang theo mộwluet cơptnd thểsapj khôhsyyng trọzymhn vẹrgmcn, vui vẻrpja phấwxpcn chấwxpcn đuotbi qua, trêsrlmn mặxmbkt còdnvmn mang theo vẻrpja mừrgmcng nhưuzje đuotbsrlmn.

Nhưuzjeng sắryacc mặxmbkt củhtuga Kiềjgysu Phong bâkdaky giờotid hoàeimjn toàeimjn tưuzjeơptndng phảeedkn vớjvyni côhsyy. Hơptndn nữdnvma cảeedk ngưuzjeotidi còdnvmn tảeedkn máwmzmt ra hơptndi thởuzjo lạsfshnh nhưuzjeylqkng, làeimjm ngưuzjeotidi ta run rẩxtkjy sợsfshwvtxi.

Mớjvyni đuotbi đuotbếuqdun trưuzjejvync mặxmbkt Kiềjgysu Phong, Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn vừrgmca đuotbfypinh mởuzjo miệboqmng nóptndi chuyệboqmn, đuotbãwvtx bịfypi anh giàeimjnh trưuzjejvync: “Hai ngưuzjeotidi tìaimnm tôhsyyi khoe yêsrlmu đuotbưuzjeơptndng đuotbúckvnng khôhsyyng? Khôhsyyng cầyfnsn, tôhsyyi đuotbãwvtx thấwxpcy đuotbưuzjesfshc từrgmceimjnh vi cửzymha chỉbfqi hai ngưuzjeotidi rồwluei, gặxmbkp lạsfshi sau!”




ptndi xong, Kiềjgysu Phong đuotbãwvtx đuotbfypinh xoay ngưuzjeotidi rờotidi đuotbi, vốdeazn Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn hơptndi phiềjgysn muộwluen, nhưuzjeng sau khi nghe nhữdnvmng lờotidi anh nóptndi, thoáwmzmng chốdeazc níuotbn khóptndc mỉbfqim cưuzjeotidi, anh nóptndi nhưuzje vậacacy chứbfqing minh anh đuotbang ghen.

“Thậacact ra anh vẫsapjn đuotbsapj ýbenk tớjvyni em, đuotbúckvnng khôhsyyng? Anh chạsfshy tớjvyni đuotbâkdaky thăylqkm em, nhưuzjeng lạsfshi nóptndi vớjvyni em nhiềjgysu nhưuzje vậacacy, em biếuqdut anh làeimj Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt, anh làeimj ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng ngàeimjy đuotbêsrlmm em nhớjvyn nhung, vìaimn sao anh phảeedki gạsfsht em?”

“Gạsfsht côhsyy?” Kiềjgysu Phong khinh thưuzjeotidng cong khóptnde môhsyyi, căylqkn bảeedkn khôhsyyng đuotbsapj lờotidi củhtuga Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn trong lòdnvmng: “Tôhsyyi khuyêsrlmn côhsyy đuotbrgmcng nêsrlmn tựekyyaimnnh đuotba tìaimnnh bêsrlmn cạsfshnh nữdnvma, tôhsyyi vốdeazn khôhsyyng tíuotbnh cứbfqiu côhsyy, tôhsyyi ởuzjo lạsfshi đuotbâkdaky, chỉbfqieimj nhìaimnn côhsyy đuotbãwvtx chếuqdut chưuzjea thôhsyyi.”

Anh nóptndi lờotidi đuotbwluec áwmzmc nhưuzje rắryacn đuotbwluec, nhưuzjeng Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn biếuqdut bâkdaky giờotid anh đuotbang phẫsapjn nộwlue, lạsfshi càeimjng chứbfqing tỏjtcy anh đuotbsapj ýbenk tớjvyni côhsyy: “Em biếuqdut thậacact ra anh ghen tịfypi vớjvyni em, bởuzjoi vìaimn vừrgmca rồwluei anh nhìaimnn thấwxpcy em ởuzjo chung vớjvyni ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kháwmzmc, nêsrlmn anh mấwxpct hứbfqing, thậacact ra em vớjvyni anh ấwxpcy thựekyyc sựekyy khôhsyyng cóptnd chuyệboqmn gìaimn cảeedk.”

Đdxulang lúckvnc Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn giảeedki thíuotbch, nhưuzjeng Kiềjgysu Phong khôhsyyng nghe nổujsmi nữdnvma, vộwluei vàeimjng hôhsyy dừrgmcng: “Côhsyy khôhsyyng cầyfnsn nóptndi nhữdnvmng lờotidi vớjvyn vẩxtkjn đuotbóptndsrlmn cạsfshnh tôhsyyi nữdnvma, tôhsyyi qua đuotbâkdaky chỉbfqi muốdeazn nhìaimnn côhsyyptnd chếuqdut khôhsyyng thôhsyyi, nếuqduu côhsyy khôhsyyng chếuqdut, vậacacy tôhsyyi đuotbàeimjnh thấwxpct vọzymhng rờotidi đuotbi, đuotbâkdaky mớjvyni làeimjckvnc tôhsyyi cảeedkm thấwxpcy phẫsapjn nộwlue.”

Trêsrlmn thếuqdu giớjvyni sao cóptnd ngưuzjeotidi nhạsfsht nhẽekyyo nhưuzje vậacacy, Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn cảeedkm thấwxpcy Kiềjgysu Phong căylqkn bảeedkn nóptndi hưuzjeơptndu nóptndi vưuzjesfshn: “Nhấwxpct đuotbfypinh làeimj anh đuotbang nóptndi dốdeazi, khôhsyyng phảeedki gạsfsht em nữdnvma, chúckvnng ta đuotbrgmcng giậacacn nhau nữdnvma, chúckvnng ta hòdnvma thuậacacn nhưuzje hồwluei trưuzjejvync đuotbi.”

pbrr sao mặxmbkc kệboqm thếuqdueimjo, Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn nhậacacn đuotbfypinh ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng trưuzjejvync mắryact làeimj Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt.

“Ai muốdeazn hòdnvma thuậacacn vớjvyni côhsyy? Tôhsyyi đuotbãwvtx từrgmcng nóptndi rồwluei, tôhsyyi cóptnd ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvmeimjy tôhsyyi thíuotbch, côhsyywxpcy têsrlmn làeimj Tiểsapju Đdxulàeimjo, côhsyymrffng từrgmcng gặxmbkp côhsyywxpcy rồwluei, dáwmzmng vẻrpjahsyywxpcy còdnvmn đuotbáwmzmng yêsrlmu hơptndn côhsyy, khôhsyyng tâkdakm cơptnd nhưuzjehsyy, còdnvmn giảeedk bệboqmnh cáwmzmc thứbfqi, côhsyy khôhsyyng phảeedki đuotbãwvtxsrlm mẩxtkjn thầyfnsn hồwluen đuotbsrlmn đuotbeedko ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng ởuzjo phíuotba sau côhsyy đuotbóptnd? Còdnvmn trêsrlmu chọzymhc tôhsyyi làeimjm gìaimn? Ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm lẳaizfng lơptnd nhưuzjehsyy, nhấwxpct đuotbfypinh, cảeedk đuotbotidi khôhsyyng tìaimnm đuotbưuzjesfshc tìaimnnh yêsrlmu đuotbíuotbch thựekyyc!”

Kiềjgysu Phong dùpbrrng lờotidi áwmzmc đuotbwluec nguyềjgysn rủhtuga Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn.

Vốdeazn Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn còdnvmn ôhsyym hy vọzymhng, nhưuzjeng khôhsyyng ngờotid ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng trưuzjejvync mắryact lạsfshi nóptndi ra lờotidi nhưuzje thếuqdu, sắryacc mặxmbkt côhsyy vốdeazn đuotbãwvtxwmzmi nhợsfsht nhưuzje tờotid giấwxpcy lạsfshi càeimjng thêsrlmm khóptnd coi: “Anh diễcqgnn tròdnvm thôhsyyi đuotbúckvnng khôhsyyng? Em biếuqdut anh đuotbang ngụuzjey trang……”

“Đdxulhtug rồwluei, côhsyy đuotbrgmcng nóptndi gìaimn thêsrlmm nữdnvma. Tôhsyyi chỉbfqi hy vọzymhng chúckvnng ta vềjgys sau khôhsyyng phảeedki gặxmbkp lạsfshi, bởuzjoi vìaimn mỗtogpi lầyfnsn nhìaimnn thấwxpcy côhsyy thìaimn chẳaizfng cóptnd chuyệboqmn tốdeazt gìaimn, tôhsyyi nóptndi cho côhsyy hay, thựekyyc ra ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kia uy hiếuqdup tôhsyyi sắryacm vai diễcqgnn Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt, làeimj anh ta uy hiếuqdup tôhsyyi, tôhsyyi muốdeazn bớjvynt phiềjgysn phứbfqic, nóptndi cáwmzmch kháwmzmc, tôhsyyi đuotbáwmzmnh chếuqdut cũmrffng khôhsyyng tớjvyni nơptndi nàeimjy.” Kiềjgysu Phong nóptndi chuyệboqmn, mỗtogpi câkdaku đuotbjgysu ngậacacp tràeimjn sựekyy phẫsapjn nộwlue

“Bâkdaky giờotidhsyyepdk chưuzjea, nếuqduu côhsyy muốdeazn biếuqdut châkdakn tưuzjejvynng chuyệboqmn, côhsyy hỏjtcyi anh ta chúckvnt đuotbi, còdnvmn nữdnvma, đuotbrgmcng coi tôhsyyi nhưuzje ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng têsrlmn Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt kia, bởuzjoi tôhsyyi khôhsyyng muốdeazn làeimjm thếuqdu thâkdakn củhtuga bấwxpct cứbfqi kẻrpjaeimjo hếuqdut.”

Thếuqdu thâkdakn gìaimn? Ởjkoj trong mắryact Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn, anh làeimj Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt màeimj.




“Chắryacc chắryacn làeimj anh lừrgmca em, em khôhsyyng tin anh nhưuzje lờotidi anh nóptndi đuotbâkdaku. Em biếuqdut anh cóptnd nỗtogpi khổujsmsrlmn trong, em sẽekyy khôhsyyng vạsfshch trầyfnsn anh, nhưuzjeng anh cóptnd chuyệboqmn gìaimnptnd thểsapjptndi cho em chúckvnt đuotbưuzjesfshc khôhsyyng?” Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn lúckvnc ấwxpcy đuotbãwvtxptndi lệboqm đuotbyfnsy mặxmbkt.

“Côhsyy đuotbrgmcng tưuzjeuzjong rằpmrbng côhsyyptnd bệboqmnh trong ngưuzjeotidi, tôhsyyi sẽekyy khôhsyyng dáwmzmm nóptndi lờotidi đuotbeedkuotbch côhsyy, tôhsyyi ghézyept côhsyy, hơptndn nữdnvma làeimj ghézyept đuotbếuqdun đuotbwlue khôhsyyng muốdeazn nhìaimnn mặxmbkt, tôhsyyi chỉbfqi hy vọzymhng côhsyy vềjgys sau đuotbrgmcng dâkdaky dưuzjea vớjvyni tôhsyyi nữdnvma, tôhsyyi chủhtug muốdeazn xin côhsyy tha cho tôhsyyi, hy vọzymhng côhsyy vớjvyni ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kia đuotbrgmcng hai ba ngàeimjy lạsfshi chạsfshy đuotbếuqdun côhsyy nhi việboqmn củhtuga chúckvnng tôhsyyi, quấwxpcy nhiễcqgnu cuộwluec sốdeazng củhtuga chúckvnng tôhsyyi.”

“Em……” Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn bịfypi lờotidi anh nóptndi áwmzm khẩxtkju khôhsyyng đuotbáwmzmp lạsfshi đuotbưuzjesfshc, trong khoảeedkng thờotidi gian ngắryacn khôhsyyng biếuqdut nêsrlmn nóptndi gìaimn, chẳaizfng nhẽekyy trong cảeedkm nhậacacn củhtuga anh, anh ghézyept côhsyy đuotbếuqdun thếuqdu ưuzje?

Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn còdnvmn muốdeazn chạsfshy đuotbếuqdun, Kiềjgysu Phong lạsfshi dùpbrrng giọzymhng đuotbiệboqmu cảeedknh cáwmzmo nóptndi vớjvyni côhsyy: “Tôhsyyi cảeedknh cáwmzmo côhsyy, đuotbrgmcng đuotbi theo nữdnvma, nếuqduu khôhsyyng, tựekyywmzmnh lấwxpcy hậacacu quảeedk. Côhsyydnvmn phảeedki nóptndi vớjvyni ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kia, tôhsyyi đuotbãwvtx hoàeimjn thàeimjnh nhiệboqmm vụuzje củhtuga tôhsyyi, vềjgys sau đuotbrgmcng tìaimnm côhsyy nhi việboqmn chúckvnng tôhsyyi gâkdaky phiềjgysn nữdnvma.”

Lầyfnsn nàeimjy sau khi anh nóptndi nhữdnvmng lờotidi ấwxpcy, Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn khôhsyyng còdnvmn sứbfqic lựekyyc đuotbbfqing dậacacy nữdnvma, ngưuzjeotidi đuotbujsm ra sau, nhưuzjeng trong thoáwmzmng chốdeazc côhsyy sắryacp ngãwvtx xuốdeazng đuotbwxpct, An Sâkdakm cũmrffng tiếuqdun lêsrlmn đuotbujsm lấwxpcy côhsyy, nhìaimnn bóptndng Kiềjgysu Phong đuotbi xa, lúckvnc anh đuotbi đuotbếuqdun giữdnvma đuotbưuzjeotidng, vẫsapjn khôhsyyng nhịfypin đuotbưuzjesfshc quay đuotbyfnsu nhìaimnn thoáwmzmng qua.

Quảeedk nhiêsrlmn ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng nàeimjy đuotbếuqdun nay vẫsapjn khẩxtkju thịfypikdakm phi, nhưuzjeng lầyfnsn nàeimjy nếuqduu anh lựekyya chọzymhn rờotidi đuotbi, anh ta sẽekyy khôhsyyng cho anh cóptndptnd hộwluei gìaimn vớjvyni Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn nữdnvma, anh ta muốdeazn đuotbưuzjea côhsyy cao chạsfshy xa bay, từrgmc nay cho dùpbrreimj Thịfypinh Trìaimnnh Việboqmt hay Kiềjgysu Phong thìaimn đuotbjgysu khôhsyyng liêsrlmn quan.

“Vềjgys sau đuotbsapj anh chăylqkm sóptndc em đuotbi.” An Sâkdakm nhìaimnn Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn trong ngựekyyc, sau đuotbóptnd dịfypiu dàeimjng ôhsyym côhsyy vềjgys trong phòdnvmng, thậacact cẩxtkjn thậacacn rézyepm chăylqkn giúckvnp côhsyy, nhanh chóptndng dặxmbkn báwmzmc sĩacac qua đuotbâkdaky.

wmzmc qĩacac qua đuotbóptnd giúckvnp Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn xem mạsfshch, cuốdeazi cùpbrrng thởuzjo phàeimjo nhẹrgmc nhõepdkm mộwluet hơptndi: “Côhsyywxpcy đuotbãwvtx khôhsyyng còdnvmn gìaimn đuotbáwmzmng ngạsfshi nữdnvma, đuotbiềjgysu trịfypi thâkdakn thểsapj tốdeazt làeimjujsmn rồwluei.”

Sẽekyy nhanh chóptndng khôhsyyng cóptnd việboqmc gìaimn nữdnvma, sau khi nghe đuotbếuqdun đuotbóptnd, tráwmzmi tim An Sâkdakm cuốdeazi cùpbrrng cũmrffng thảeedk lỏjtcyng, anh ta sợsfsh Tiêsrlmu Mộwluec Diêsrlmn nghe nhữdnvmng lờotidi Kiềjgysu Phong nóptndi, tứbfqic giậacacn pháwmzmt bệboqmnh.

Nhưuzjeng Kiềjgysu Phong vẫsapjn đuotbi trêsrlmn đuotbưuzjeotidng, khôhsyyng nhịfypin đuotbưuzjesfshc dừrgmcng bưuzjejvync, anh khôhsyyng rõepdkaimn sao nóptndi nhữdnvmng lờotidi quáwmzm phậacacn vớjvyni ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm đuotbóptnd nhưuzje thếuqdu, rõepdkeimjng, chíuotbnh côhsyyeimj ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm âkdaku yếuqdum anh, côhsyy coi anh trởuzjo thàeimjnh mộwluet ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kháwmzmc thôhsyyi, nhưuzjeng vìaimn sao anh khôhsyyng cóptndwmzmch nàeimjo khốdeazng chếuqdu đuotbưuzjesfshc tìaimnnh cảeedkm củhtuga anh.

aimn sao ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm kia luôhsyyn cóptnd thểsapj khiếuqdun anh giậacacn dữdnvm khôhsyyng hềjgysptnd dấwxpcu hiệboqmu, hơptndn nữdnvma anh còdnvmn nóptndi nhiềjgysu lờotidi tổujsmn thưuzjeơptndng côhsyy nhưuzje thếuqdu, tráwmzmi tim côhsyyptnd thểsapj khôhsyyng chịfypiu đuotbưuzjesfshc, hôhsyyn mêsrlm tiếuqdup khôhsyyng, từrgmc nay vềjgys sau sốdeazng cuộwluec sốdeazng thựekyyc vậacact, anh cứbfqi thếuqdu, mang theo suy nghĩacac miêsrlmn man ấwxpcy vềjgyshsyy nhi việboqmn.

Nhưuzjeng anh mớjvyni vềjgyshsyy nhi việboqmn, Tiểsapju Đdxulàeimjo đuotbãwvtxuzjejvync ra đuotbyfnsu tiêsrlmn: “Ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm kia thếuqdueimjo rồwluei ạsfsh?”

“Côhsyywxpcy khôhsyyng cóptnd việboqmc gìaimn, nhưuzjeng……” Kiềjgysu Phong đuotbwluet nhiêsrlmn muốdeazn nóptndi lạsfshi thôhsyyi.




“Nhưuzjeng sao ạsfsh?” Tiểsapju Đdxulàeimjo truy hỏjtcyi.

“Côhsyywxpcy lạsfshi hôhsyyn mêsrlm bấwxpct tỉbfqinh.” Kiềjgysu Phong khôhsyyng báwmzmo chi tiếuqdut cho côhsyy ta, làeimj chíuotbnh anh khiếuqdun côhsyy ngấwxpct.

“Vậacacy tìaimnnh trạsfshng côhsyywxpcy thếuqdueimjo rồwluei ạsfsh? Cóptnd nghiêsrlmm trọzymhng khôhsyyng? Chúckvnng ta cóptnd phảeedki đuotbi thăylqkm côhsyywxpcy khôhsyyng?”

Nhìaimnn Ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvmeimjy thiệboqmn lưuzjeơptndng trưuzjejvync mắryact, Kiềjgysu Phong kiềjgysm chếuqdu ýbenk nghĩacac bỗtogpng cảeedkm thấwxpcy trong đuotbyfnsu vừrgmca nãwvtxy, rõepdkeimjng bêsrlmn cạsfshnh anh cóptnd mộwluet ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvmeimjy đuotbáwmzmng yêsrlmu nhưuzje vậacacy, anh sao còdnvmn phâkdakn tâkdakm nghĩacac tớjvyni ngưuzjeotidi kháwmzmc, anh khôhsyyng nêsrlmn quan tâkdakm tớjvyni ngưuzjeotidi kháwmzmc.

aimn thếuqdu anh ôhsyym Tiểsapju Đdxulàeimjo vàeimjo trong ngựekyyc, Tiểsapju Đdxulàeimjo cảeedkm thấwxpcy kỳqjol lạsfsh: “Sao vậacacy anh? Cóptnd phảeedki đuotbwluet nhiêsrlmn xảeedky ra chuyệboqmn gìaimn khôhsyyng? Làeimj ngưuzjeotidi đuotbàeimjn ôhsyyng kia lạsfshi uy hiếuqdup anh ưuzje?”

Kiềjgysu Phong dùpbrrng giọzymhng đuotbiệboqmu bìaimnnh tĩacacnh mởuzjo miệboqmng nóptndi: “Đdxulrgmcng nhiềjgysu lờotidi, cứbfqi thếuqdu ôhsyym chặxmbkt anh thôhsyyi.”

Anh chỉbfqi cầyfnsn mộwluet cáwmzmi ôhsyym giảeedkn đuotbơptndn, khôhsyyng hơptndn.

Việboqmn trưuzjeuzjong đuotbi vàeimjo trong, thấwxpcy hìaimnnh ảeedknh hai ngưuzjeotidi ởuzjo chung ôhsyym nhau, khôhsyyng nhịfypin đuotbưuzjesfshc ho khan mấwxpcy tiếuqdung, sau đuotbóptnd hai ngưuzjeotidi mớjvyni xấwxpcu hổujsm buôhsyyng nhau ra, đuotbxmbkc biệboqmt làeimj Tiểsapju Đdxulàeimjo, trêsrlmn mặxmbkt còdnvmn vưuzjeơptndng nézyept đuotbjtcyzymhng, côhsyy ta thẹrgmcn thùpbrrng nóptndi mộwluet tiếuqdung: “Em đuotbi tìaimnm lũmrff trẻrpja trưuzjejvync.” Sau đuotbóptnd nhẹrgmc nhàeimjng đuotbi bưuzjejvync nhỏjtcy qua bêsrlmn kháwmzmc, trôhsyyng vôhsyypbrrng đuotbáwmzmng yêsrlmu.

Kiềjgysu Phong cũmrffng rờotidi đuotbi theo côhsyy ta.

“Chuyệboqmn ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm kia cũmrffng xong rồwluei chứbfqi, hy vọzymhng anh vềjgys sau đuotbrgmcng liêsrlmn quan gìaimn tớjvyni côhsyy ta nữdnvma.” Việboqmn trưuzjeuzjong khôhsyyng nhịfypin đuotbưuzjesfshc nóptndi mộwluet câkdaku nhưuzje vậacacy.

Kiềjgysu Phong gậacact đuotbyfnsu, sau đuotbóptnd qua bêsrlmn kháwmzmc.

Việboqmn trưuzjeuzjong cảeedkm thấwxpcy rấwxpct kinh ngạsfshc, Kiềjgysu Phong sao đuotbwluet nhiêsrlmn khôhsyyng phảeedkn báwmzmc mìaimnnh nữdnvma, hơptndn nữdnvma biểsapju cảeedkm trêsrlmn mặxmbkt sao trôhsyyng nhưuzjeptnd chúckvnt mấwxpct máwmzmt, nhưuzje thấwxpct tìaimnnh.

Cảeedk ngàeimjy hôhsyym nay Kiềjgysu Phong khôhsyyng yêsrlmn lòdnvmng, dưuzjeotidng nhưuzje sau khi đuotbi khỏjtcyi chỗtogp ngưuzjeotidi phụuzje nữdnvm, anh cảeedkm thấwxpcy tráwmzmi tim anh đuotbãwvtxptndi mấwxpct nơptndi nàeimjo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.