Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 789 : Đồng ý với em

    trước sau   
Kiềmjjju Phong nghe mấikvqy lờxycii nàmcbpy màmcbp tứykrzc muốdfdkn hộzcjzc mápghlu, anh tuyệxbgut đijtldfdki khôdmtung cho phémcagp Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo củrgmna anh nóqumhi đijtljxwg giúxapfp ngưanhhxycii khápghlc.

“Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo, rốdfdkt cuộzcjzc ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm kia cho em ătjhbn bùwmega mêznga thuốdfdkc lúxapfnwoimcbp em phảgzdii nóqumhi giúxapfp côdmtu ta nhưanhh vậyomby chứykrz? Bârxspy giờxycidmtui sẽmcagqumhi luôdmtun cho mấikvqy ngưanhhxycii biếxabft, cho dùwmegqumh bấikvqt cứykrz chuyệxbgun gìnwoi xảgzdiy ra thìnwoidmtui cũdbnwng sẽmcag khôdmtung đijtli cứykrzu ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm kia đijtlârxspu!” Anh hậyombn ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm kia thấikvqu xưanhhơimmhng, ngay cảgzdi chíuakunh bảgzdin thârxspn anh cũdbnwng khôdmtung biếxabft vìnwoi sao lạaebti nhưanhh vậyomby.

Nhưanhhng nhữgtzmng lờxycii nàmcbpy củrgmna Kiềmjjju Phong lạaebti càmcbpng đijtlzhgky An Sârxspm vàmcbpo tuyệxbgut vọlounng, anh khôdmtung thểaxvh chịgzdiu nổswlzi cảgzdinh Tiêzngau Mộzcjzc Diêzngan thoi thóqumhp rờxycii đijtli bêzngan cạaebtnh mìnwoinh. Chóqumh cuốdfdkng lêzngan cũdbnwng sẽmcag biếxabft nhảgzdiy tưanhhxycing, huốdfdkng hồrejirxspy giờxyci anh đijtlãsqed sốdfdkt ruộzcjzt, nóqumhng vộzcjzi tớlouni mứykrzc muốdfdkn… giếxabft ngưanhhxycii diệxbgut khẩzhgku.

“Nếxabfu nhưanhhdmtuikvqy rờxycii bỏsryu thếxabf giớlouni nàmcbpy, anh nhấikvqt đijtlgzdinh phảgzdii trảgzdi giápghl đijtlqumht cho nhữgtzmng gìnwoimcbpnwoinh đijtlãsqedqumhi ngàmcbpy hôdmtum nay. Nếxabfu chuyệxbgun đijtlóqumh xảgzdiy ra, tôdmtui nhấikvqt đijtlgzdinh sẽmcagnwoim mấikvqy ngưanhhxycii trảgzdi thùwmeg.” Đebwxôdmtui mắqumht đijtlen thẳzwehm củrgmna An Sârxspm tràmcbpn đijtlgzdiy thùwmeg hậyombn, ngay cảgzdi Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo đijtlykrzng cạaebtnh anh cũdbnwng sởikvqn tóqumhc gápghly. Côdmtu cảgzdim nhậyombn đijtlưanhhebwxc hai ngưanhhxycii đijtlàmcbpn ôdmtung trưanhhlounc mặtccit đijtlmjjju đijtlang vôdmtuwmegng tứykrzc giậyombn, hơimmhn nữgtzma đijtlmjjju cùwmegng vìnwoi mộzcjzt ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm.

Cuốdfdki cùwmegng, An Sârxspm vẫqovln “hừqcku” mộzcjzt tiếxabfng đijtlgzdiy cătjhbm hậyombn, nghêznganh ngang bỏsryu đijtli.

Trong lòxbbsng Kiềmjjju Phong vẫqovln rấikvqt khôdmtung vui, tạaebti sao anh lạaebti gặtccip phảgzdii chuyệxbgun phiềmjjjn toápghli nàmcbpy chứykrz?




Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo nhìnwoin thấikvqy An Sârxspm đijtli rồrejii, thởikvq phàmcbpo nhẹqjms nhõdbnwm. Nhưanhhng trápghli tim vừqckua mớlouni buôdmtung lỏsryung củrgmna côdmtu lạaebti nhanh chóqumhng cătjhbng lêzngan. Bởikvqi vìnwoidmtu chưanhha từqckung nhìnwoin thấikvqy dápghlng vẻvqhq nhưanhhxapfi lửdfdka phun tràmcbpo củrgmna Kiềmjjju Phong nhưanhhxapfc nàmcbpy bao giờxyci. Trưanhhlounc nay tíuakunh cápghlch côdmtu đijtlmjjju dịgzdiu dàmcbpng, ngoan ngoãsqedn giốdfdkng nhưanhh mộzcjzt bémcag cừqckuu vậyomby, Kiềmjjju Phong vẫqovln luôdmtun che chởikvq cho côdmtu. Đebwxếxabfn tậyombn hôdmtum nay, Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo mớlouni đijtlưanhhebwxc chứykrzng kiếxabfn dápghlng vẻvqhq hung ápghlc quápghlt mắqumhng củrgmna anh.

Kiềmjjju Phong nhìnwoin Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo đijtlang ngẩzhgkn ngơimmhzngan cạaebtnh, lậyombp tứykrzc khôdmtui phụzwvqc lýznga tríuaku.

“Sao rồrejii? Em khôdmtung sao chứykrz?” Kiềmjjju Phong đijtli tớlouni, quan târxspm thătjhbm hỏsryui, bắqumht đijtlgzdiu kiểaxvhm tra xem côdmtuqumh bịgzdi thưanhhơimmhng chỗrlhxmcbpo khôdmtung, nhưanhhng Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo lạaebti dùwmegng ápghlnh mắqumht vôdmtuwmegng phứykrzc tạaebtp nhìnwoin anh, trong đijtlôdmtui mắqumht long lanh tràmcbpn đijtlgzdiy vẻvqhqimmh hồreji.

Ájxwgnh mắqumht củrgmna Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo khiếxabfn Kiềmjjju Phong cảgzdim thấikvqy xa lạaebt: “Sao đijtlzcjzt nhiêzngan em lạaebti dùwmegng ápghlnh mắqumht nàmcbpy nhìnwoin anh thếxabf?”

“Em thấikvqy hôdmtum nay anh đijtlzcjzt nhiêzngan nhưanhh biếxabfn thàmcbpnh ngưanhhxycii khápghlc vậyomby.”

qumhi thậyombt, nóqumh khiếxabfn côdmtuimmhi sợebwxsqedi.

Lậyombp tứykrzc, Kiềmjjju Phong nởikvq nụzwvqanhhxycii dịgzdiu dàmcbpng, hòxbbsa ápghli, cưanhhng chiềmjjju xoa đijtlgzdiu côdmtu: “Bémcag con, em lạaebti nghĩqumh lung tung gìnwoi đijtlikvqy?”

Thậyombt ra, Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo cũdbnwng hy vọlounng làmcbpnwoinh đijtlang suy nghĩqumh lung tung.

“Em muốdfdkn hỏsryui anh mộzcjzt chuyệxbgun.” Mộzcjzt lúxapfc lârxspu sau, Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo mớlouni nóqumhi chuyệxbgun tiếxabfp, giọlounng đijtliệxbguu cóqumh chúxapft dèreji dặtccit, bởikvqi lẽmcagdmtu thậyombt sựzhgk rấikvqt sợebwx Kiềmjjju Phòxbbsng lạaebti tứykrzc giậyombn, dápghlng vẻvqhqpghlu giậyombn lúxapfc nãsqedy củrgmna anh thậyombt sựzhgk rấikvqt đijtlápghlng sợebwx.

Tuy rằlounng ngàmcbpy nàmcbpo họloundbnwng ởikvqzngan nhau, nhưanhhng khôdmtung thểaxvh khôdmtung thừqckua nhậyombn mộzcjzt việxbguc, chíuakunh làmcbp trong lòxbbsng họloun vẫqovln cóqumh mộzcjzt khoảgzding cápghlch, mộzcjzt khoảgzding cápghlch rấikvqt xa xôdmtui, vìnwoidmtu chưanhha bao giờxyci biếxabft đijtlưanhhebwxc trong đijtlgzdiu Kiềmjjju Phong đijtlang nghĩqumhnwoi?

Thậyombt ra, Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo vốdfdkn chỉdesx muốdfdkn làmcbpm bạaebtn cùwmegng Kiềmjjju Phong làmcbp đijtlưanhhebwxc, nhưanhhng hôdmtum nay, côdmtu phápghlt hiệxbgun Kiềmjjju Phong khôdmtung thíuakuch hợebwxp. Hìnwoinh nhưanhh, từqcku sau khi ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm kia xuấikvqt hiệxbgun, anh nhưanhh biếxabfn thàmcbpnh mộzcjzt ngưanhhxycii khápghlc vậyomby. Mỗrlhxi lầgzdin ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm kia xuấikvqt hiệxbgun đijtlmjjju cóqumh thểaxvhgzdinh hưanhhikvqng tớlouni cảgzdim xúxapfc củrgmna anh, nóqumhi cápghlch khápghlc, chỉdesx khi côdmtu xuấikvqt hiệxbgun, Kiềmjjju Phong mớlouni sốdfdkng mộzcjzt cápghlch thựzhgkc sựzhgk. Bởikvqi lẽmcag, trưanhhlounc khi gặtccip ngưanhhxycii kia, anh vĩqumhnh viễthcpn ôdmtun hòxbbsa dịgzdiu dàmcbpng, khôdmtung cóqumhpghli gọlouni làmcbp vui sưanhhlounng hay buồrejin giậyombn. Cóqumh lẽmcag chíuakunh Kiềmjjju Phong cũdbnwng khôdmtung phápghlt hiệxbgun ra chuyệxbgun nàmcbpy.

“Côdmtumcag ngốdfdkc nàmcbpy, cóqumh chuyệxbgun gìnwoi thìnwoi hỏsryui thẳzwehng anh, khôdmtung phảgzdii quanh co lòxbbsng vòxbbsng vớlouni anh vậyomby đijtlârxspu.” Kiềmjjju Phong nhìnwoin ra târxspm tưanhh củrgmna côdmtu, khôdmtung muốdfdkn thấikvqy Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo phảgzdii khóqumh xửdfdk. Nhưanhhng côdmtu khôdmtung nhịgzdin đijtlưanhhebwxc màmcbpqumhi ra suy nghĩqumh trong lòxbbsng mìnwoinh.

“Thậyombt ra em nghĩqumhsqedi vẫqovln khôdmtung hiểaxvhu, khôdmtung phảgzdii sẵgzdin tiệxbgun cứykrzu côdmtupghli kia chỉdesxmcbp chuyệxbgun dễthcpmcbpng thôdmtui sao?” Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo nghĩqumhsqedi vẫqovln khôdmtung ra sao trong lòxbbsng anh lạaebti khápghlng cựzhgk chuyệxbgun nàmcbpy nhưanhh vậyomby. Rốdfdkt cuộzcjzc lýznga do củrgmna nóqumhmcbpnwoi?




Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo khôdmtung ngờxyci sau khi côdmtuqumhi xong, nụzwvqanhhxycii xápghln lạaebtn củrgmna Kiềmjjju Phong liềmjjjn khựzhgkng lạaebti, khuôdmtun mặtccit lậyombp tứykrzc trầgzdim xuốdfdkng, khủrgmnng bốdfdk nhưanhh bầgzdiu trờxycii phủrgmnuakun mârxspy đijtlen vậyomby.

Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo lậyombp tứykrzc kinh hoảgzding trong lòxbbsng, khôdmtung ngờxyci nhữgtzmng lờxycii nàmcbpy củrgmna côdmtu lạaebti chọlounc anh tứykrzc giậyombn.

“Đebwxang yêzngan làmcbpnh, em hỏsryui chuyệxbgun nàmcbpy làmcbpm gìnwoi?” Kiềmjjju Phong cau màmcbpy thậyombt chặtccit, khôdmtung trảgzdi lờxycii cârxspu hỏsryui củrgmna côdmtumcbp hỏsryui ngưanhhebwxc lạaebti.

“Em thuậyombn miệxbgung hỏsryui màmcbp thôdmtui, vìnwoi em thấikvqy côdmtupghli kia thậyombt sựzhgk rấikvqt đijtlápghlng thưanhhơimmhng.” Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo thửdfdk đijtlưanhha mắqumht nhìnwoin thătjhbm dòxbbs anh, mãsqedi đijtlếxabfn khi đijtlôdmtui mắqumht tràmcbpn đijtlgzdiy thùwmeg hậyombn củrgmna Kiềmjjju Phong dịgzdiu lạaebti, trápghli tim côdmtuikvqy mớlouni buôdmtung lỏsryung.

“Em ởikvq đijtlârxspy hỏsryui nhiềmjjju vấikvqn đijtlmjjj nhưanhh vậyomby làmcbp muốdfdkn anh đijtli cứykrzu côdmtu ta sao? Đebwxưanhhebwxc rồrejii, nếxabfu em cóqumh thểaxvh cho anh mộzcjzt lýznga do, anh liềmjjjn đijtlrejing ýznga vớlouni em sẽmcag đijtli cứykrzu côdmtu ta.”

pghlch Kiềmjjju Phong đijtldfdki xửdfdk vớlouni Tiêzngau Mộzcjzc Diêzngan vàmcbp Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo hoàmcbpn toàmcbpn khápghlc nhau. Khôdmtung biếxabft vìnwoi sao, đijtldfdki vớlouni côdmtupghli trưanhhlounc mặtccit nàmcbpy, anh cóqumh luôdmtun cóqumh mộzcjzt lòxbbsng cảgzdim kíuakuch khóqumhqumhi thàmcbpnh lờxycii, muốdfdkn che chởikvq cho côdmtu thậyombt cẩzhgkn thậyombn, nhưanhhng Kiềmjjju Phong cũdbnwng khôdmtung biếxabft, tìnwoinh cảgzdim muốdfdkn che chởikvq củrgmna anh thuầgzdin túxapfy chỉdesx coi Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo làmcbp em gápghli màmcbp bảgzdio vệxbgu thôdmtui.

“Chíuakunh anh nóqumhi đijtlikvqy nhémcag, chỉdesx cầgzdin em tìnwoim đijtlưanhhebwxc cho anh mộzcjzt lýznga do đijtlúxapfng đijtlqumhn, anh sẽmcag đijtli cứykrzu ngưanhhxycii đijtlúxapfng khôdmtung? Hai mắqumht Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo tỏsryua sápghlng, giốdfdkng nhưanhh nghĩqumh tớlouni mộzcjzt ýznga kiếxabfn hay nàmcbpo đijtlóqumh, lậyombp tứykrzc vui vẻvqhq, phấikvqn chấikvqn lêzngan.

Kiềmjjju Phong thấikvqy bộzcjzpghlng vui tưanhhơimmhi hớlounn hởikvq củrgmna côdmtu, trong lòxbbsng cũdbnwng rấikvqt vui.

“Đebwxârxspy chíuakunh làmcbp anh nóqumhi đijtlikvqy nhémcag, anh khôdmtung thểaxvh khôdmtung cứykrzu đijtlârxspu đijtlikvqy, em nhấikvqt đijtlgzdinh sẽmcagnwoim cho anh mộzcjzt lýznga do thậyombt thậyombt chíuakunh đijtlápghlng.” Tiêzngau Đebwxàmcbpo nóqumhi, quơimmh tay múxapfa chârxspn, màmcbp anh thìnwoinwoinh tĩqumhnh ởikvqzngan cạaebtnh nhìnwoin côdmtu.

“Phong, anh đijtli cứykrzu côdmtuikvqy trưanhhlounc đijtli, coi nhưanhhmcbpnwoi em, đijtlưanhhebwxc khôdmtung?” Tiểaxvhu Đebwxàmcbpo ôdmtum cápghlnh tay Kiềmjjju Phong khẩzhgkn cầgzdiu, sau đijtlóqumh bắqumht đijtlgzdiu chu miệxbgung làmcbpm nũdbnwng cápghlc kiểaxvhu.

Khôdmtung mộzcjzt ngưanhhxycii đijtlàmcbpn ôdmtung nàmcbpo cóqumh thểaxvh khápghlng cựzhgk lạaebti kiểaxvhu làmcbpm nũdbnwng nàmcbpy.

Kiềmjjju Phong chung quy vẫqovln khôdmtung chốdfdkng lạaebti đijtlưanhhebwxc, cuốdfdki cùwmegng vẫqovln phảgzdii gậyombt đijtlgzdiu đijtlrejing ýznga.

“Đebwxúxapfng làmcbp hếxabft cápghlch vớlouni em màmcbp, anh đijtlrejing ýzngamcbp đijtlưanhhebwxc chứykrznwoi.” Kiềmjjju Phong khôdmtung ngờxyci rằlounng, lúxapfc nóqumhi nhữgtzmng lờxycii nàmcbpy, trong lòxbbsng anh khôdmtung chúxapft khóqumh chịgzdiu, rốdfdkt cuộzcjzc làmcbpnwoidmtupghli trưanhhlounc mắqumht nàmcbpy, hay do đijtlaebto đijtlykrzc trỗrlhxi dậyomby khiếxabfn anh khôdmtung thểaxvh khôdmtung nóqumhi ra lờxycii đijtlrejing ýznga. Chỉdesxmcbp Kiềmjjju Phong khôdmtung hềmjjj ngờxyci đijtlưanhhebwxc, lúxapfc thốdfdkt ra cârxspu nàmcbpy, anh lạaebti phápghlt hiệxbgun trong lòxbbsng mìnwoinh cóqumh mộzcjzt cảgzdim xúxapfc, ưanhhlounc gìnwoiqumh thểaxvh lậyombp tứykrzc đijtli làmcbpm chuyệxbgun nàmcbpy.

qumhi cápghlch khápghlc, anh đijtlang quan târxspm ngưanhhxycii phụzwvq nữgtzm kia sao? Sao cóqumh thểaxvh chứykrz, cảgzdi đijtlxycii nàmcbpy anh chẳzwehng bao giờxycirxspy dưanhha vớlouni loạaebti phụzwvq nữgtzm nhưanhh vậyomby mớlouni đijtlúxapfng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.