Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 775 : Đây chính là sự thật

    trước sau   
Hai ngưtlanuroei họxadj đuroeếlsjpn ngồprgwi ởlxtq mộqtfnt chiếlsjpc ghếlsjpvdfai trong côlesang viêhqpcn gầuawsn vưtlanuroen câifvny.

Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn thẫbtren thờuroe nhìarobn chằnvxum chằnvxum vềdvcm phíydama trưtlanmzbdc rồprgwi nghĩulra lạqiszi tấvjlut cảbouf nhữhejvng chuyệpodbn xảboufy ra lúqtfnc nãbhryy. Còpvbvn An Sâifvnm thìarob ngồprgwi im lặmqntng nhìarobn côlesa từpssqbhryy đuroeếlsjpn giờuroe, anh cốyiht gắctojng tậtdpfn hưtlanlxtqng giâifvny phúqtfnt nàvdfay bởlxtqi anh cảboufm thấvjluy nhữhejvng lúqtfnc códzsn Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn bêhqpcn cạqisznh thậtdpft tốyihtt, anh mong thờuroei gian cứmaul thếlsjp trôlesai đuroei thìarob tốyihtt biếlsjpt mấvjluy. Chỉvbdydzsn đuroeiềdvcmu, ngưtlanuroei đuroeàvdfan ôlesang trong lòpvbvng Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn lạqiszi làvdfa ngưtlanuroei kháhqpcc.

“Anh cảboufm thấvjluy lầuawsn nàvdfay códzsn nhầuawsm lẫbtren khôlesang? Anh ấvjluy thựwzspc sựwzspvdfa Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt sao?” Mộqtfnt láhqpct sau Mộqtfnc Diêhqpcn lêhqpcn tiếlsjpng hỏvyyli.

“Thựwzspc sựwzsp xin lỗozxni em, anh cũprgwng khôlesang biếlsjpt vìarob sao mọxadji thứmaul lạqiszi ra nôlesang nỗozxni nàvdfay. Nhưtlanng em hãbhryy cho anh thêhqpcm mộqtfnt cơlbmd hộqtfni, anh nhấvjlut đuroeiivxnh sẽdftc đuroeòpvbvi lạqiszi côlesang bằnvxung cho em.” An Sâifvnm kiêhqpcn đuroeiivxnh nódzsni.

“Anh đuroeòpvbvi lạqiszi côlesang bằnvxung cho tôlesai nhưtlanvdfao chứmaul?” Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn lạqisznh nhạqiszt hỏvyyli.

qtfnc nàvdfay An Sâifvnm bỗozxnng trởlxtqhqpcn im lặmqntng. Nhưtlanng mộqtfnt láhqpct sau anh nódzsni: “Em nódzsni cho anh biếlsjpt, rốyihtt cuộqtfnc anh phảboufi làvdfam nhưtlan thếlsjpvdfao mớmzbdi códzsn thểmqnt khiếlsjpn em vui vẻvbzy trởlxtq lạqiszi?”




“Tôlesai muốyihtn Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt trởlxtq vềdvcmhqpcn tôlesai.” Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn thảboufn nhiêhqpcn đuroeáhqpcp.

An Sâifvnm thựwzspc sựwzsp khôlesang thểmqnt đuroemaulng nhìarobn Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn nhưtlan vậtdpfy đuroeưtlanydamc nữhejva, bởlxtqi nếlsjpu cứmaul tiếlsjpp tụhpazc nhưtlan vậtdpfy côlesavjluy nhấvjlut đuroeiivxnh sẽdftc nghĩulra khôlesang thôlesang rồprgwi làvdfam nhữhejvng chuyệpodbn dạqiszi dộqtfnt.

“Em chắctojc chắctojn rằnvxung ngưtlanuroei đuroeàvdfan ôlesang đuroeódzsnvdfa Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt màvdfa em cầuawsn khôlesang? Nếlsjpu em chắctojc chắctojn anh sẽdftc lậtdpfp tứmaulc mang anh ta trởlxtq vềdvcmhqpcn em.” Nếlsjpu làvdfam nhưtlan vậtdpfy códzsn thểmqnt khiếlsjpn Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn vui thìarob An Sâifvnm sẽdftcvdfam màvdfa khôlesang màvdfang đuroeếlsjpn bấvjlut cứmaul đuroeiềdvcmu gìarob.

“Anh đuroepssqng códzsnlxtq đuroeódzsndzsni lung tung nữhejva, đuroeếlsjpn cảbouflesai bâifvny giờuroeprgwng khôlesang biếlsjpt bảboufn thâifvnn nêhqpcn làvdfam gìarob mớmzbdi phảboufi nữhejva. Tôlesai mong anh đuroepssqng quan tâifvnm đuroeếlsjpn tôlesai nữhejva, cứmaul mặmqntc tôlesai đuroei.”

Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn kíydamch đuroeqtfnng hétlant lớmzbdn, nódzsni xong côlesa đuroemaulng phắctojt dậtdpfy vàvdfa đuroei. An Sâifvnm lẳaagrng lặmqntng đuroei theo sau côlesa, bởlxtqi anh rấvjlut sợydam Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn sẽdftc lạqiszi làvdfam nhữhejvng việpodbc hồprgw đuroeprgw.

Thếlsjp nhưtlanng lúqtfnc nàvdfay đuroeâifvny, Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn quảbouf thựwzspc làvdfa khôlesang thểmqnt chịiivxu đuroeưtlanydamc nữhejva: “Anh rốyihtt cuộqtfnc muốyihtn báhqpcm theo tôlesai đuroeếlsjpn bao giờuroe chứmaul? Anh yêhqpcn tâifvnm, tôlesai nhấvjlut đuroeiivxnh sẽdftc khôlesang làvdfam mấvjluy chuyệpodbn ngốyihtc nghếlsjpch nữhejva đuroeâifvnu. Tôlesai rấvjlut ổdwbhn, anh khôlesang cầuawsn phảboufi đuroei theo tôlesai nữhejva.”

“Em khôlesang cầuawsn phảboufi cốyiht gắctojng tỏvyyl ra mạqisznh mẽdftc khi ởlxtq trưtlanmzbdc mặmqntt anh. Anh hiểmqntu rõbfpc em làvdfa ngưtlanuroei phụhpaz nữhejv nhưtlan thếlsjpvdfao, anh muốyihtn chăpssqm sódzsnc tốyihtt cho em. Em códzsn thểmqntlxtq lạqiszi bêhqpcn cạqisznh anh đuroeưtlanydamc khôlesang? Tạqiszi sao em khôlesang thểmqnt cho anh mộqtfnt cơlbmd hộqtfni chứmaul? Anh nhấvjlut đuroeiivxnh sẽdftcvdfam em hạqisznh phúqtfnc hơlbmdn bâifvny giờuroe.”

“An Sâifvnm, anh nghĩulra rằnvxung tôlesai sẽdftc đuroeưtlanydamc hạqisznh phúqtfnc khi ởlxtqhqpcnh anh sao? Tôlesai cầuawsu xin anh đuroepssqng ởlxtq đuroeâifvny nódzsni mấvjluy đuroeiềdvcmu nhảboufm nhíydam đuroeódzsn nữhejva, tôlesai chỉvbdy muốyihtn ởlxtqhqpcn Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt thôlesai. Nhưtlanng việpodbc nàvdfay bâifvny giờuroepvbvn tồprgwi tệpodblbmdn trong tưtlanlxtqng tưtlanydamng củprrxa tôlesai.”

Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn rơlbmdm rớmzbdm nưtlanmzbdc mắctojt, côlesalesamshqng thấvjlut vọxadjng trưtlanmzbdc nhữhejvng chuyệpodbn đuroeãbhry xảboufy ra.

“Em đuroepssqng tựwzsp lừpssqa dốyihti bảboufn thâifvnn nữhejva, em códzsn thểmqntvdfao tựwzsp chăpssqm sódzsnc tốyihtt cho bảboufn thâifvnn mộqtfnt chúqtfnt đuroeưtlanydamc khôlesang? Đmqntãbhry mộqtfnt ngàvdfay trờuroei em khôlesang ăpssqn chúqtfnt gìarob rồprgwi, chi bằnvxung đuroemqnt anh đuroeưtlana em đuroei ăpssqn chúqtfnt gìarob đuroeódzsn.”

An Sâifvnm nắctojm tay Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn kétlano đuroei, kếlsjpt quảbouf lạqiszi bịiivxlesa từpssq chốyihti.

“Bâifvny giờuroe chuyệpodbn ăpssqn uốyihtng đuroeyihti vớmzbdi tôlesai khôlesang quan trọxadjng. Việpodbc tôlesai muốyihtn làvdfam bâifvny giờuroe chíydamnh làvdfa muốyihtn biếlsjpt ngưtlanuroei đuroeódzsndzsn phảboufi làvdfa Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt hay khôlesang?” Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn nhưtlan bịiivx mắctojc kẹuohvt trong mộqtfnt mớmzbd hỗozxnn loạqiszn.

“Anh biếlsjpt, Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt rấvjlut quan trọxadjng đuroeyihti vớmzbdi em, nhưtlanng em hãbhryy chăpssqm sódzsnc tốyihtt cho bảboufn thâifvnn mìarobnh trưtlanmzbdc rồprgwi hãbhryy lo lắctojng đuroeếlsjpn ngưtlanuroei kháhqpcc.”




“Tôlesai mớmzbdi chíydamnh làvdfa ngưtlanuroei phảboufi nódzsni đuroeiềdvcmu đuroeódzsn vớmzbdi anh. Tôlesai khôlesang muốyihtn anh cứmaulhqpcm theo tôlesai nódzsni mấvjluy chuyệpodbn tàvdfao lao nữhejva, anh làvdfam ơlbmdn đuroei cho.”

“Anh códzsn thểmqnt giúqtfnp em chứmaulng minh anh ta làvdfa Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt.” An Sâifvnm nódzsni lớmzbdn, câifvnu nódzsni ấvjluy củprrxa anh thựwzspc sựwzsp đuroeãbhryvdfam Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn sữhejvng ngưtlanuroei.

“Anh códzsnhqpcch nàvdfao đuroemqnt chứmaulng minh đuroeiềdvcmu nàvdfay chứmaul?” Bởlxtqi ngay cảbouf Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn lúqtfnc nàvdfay cũprgwng khôlesang nghĩulra đuroeưtlanydamc gìarob.

“Bởlxtqi tin tứmaulc nàvdfay làvdfa do An Tiêhqpcu nódzsni vớmzbdi anh, nếlsjpu nhưtlan chúqtfnng ta đuroei tìarobm An Tiêhqpcu chắctojc chắctojn nódzsn sẽdftc kểmqnt cho ta biếlsjpt đuroeuawsu đuroelesai câifvnu chuyệpodbn.”

“Anh códzsn chắctojc chắctojn khôlesang? Trưtlanmzbdc đuroeâifvny anh ta đuroeãbhry lừpssqa tôlesai hếlsjpt lầuawsn nàvdfay đuroeếlsjpn lầuawsn kháhqpcc, anh nghĩulra rằnvxung tôlesai còpvbvn códzsn thểmqnt tiếlsjpp tụhpazc tin anh em hai ngưtlanuroei sao?”

“Nếlsjpu nhưtlan em khôlesang tin anh thìarob em đuroeãbhry khôlesang ởlxtq đuroeâifvny, khôlesang theo anh đuroeếlsjpn chỗozxnvdfay.”

“Vậtdpfy anh muốyihtn chứmaulng minh nhưtlanvdfao?” Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn códzsn chúqtfnt mềdvcmm lòpvbvng.

“Bâifvny giờuroe anh sẽdftcmshqng em đuroei tìarobm An Tiêhqpcu, nhưtlanng trưtlanmzbdc đuroeódzsn em nhấvjlut đuroeiivxnh phảboufi cùmshqng anh đuroei ăpssqn.” An Sâifvnm kiêhqpcn đuroeiivxnh đuroeáhqpcp.

Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn liềdvcmn ngoan ngoãbhryn nghe lờuroei An Sâifvnm, sau khi ăpssqn xong côlesadzsni: “Tôlesai đuroeãbhry ăpssqn xong rồprgwi, anh mau đuroeưtlana tôlesai đuroei tìarobm An Tiêhqpcu.”

“Anh đuroeãbhry gọxadji cho An Tiêhqpcu đuroeếlsjpn đuroeâifvny rồprgwi, mộqtfnt láhqpct nữhejva nódzsn sẽdftc kểmqnt cho em nghe hếlsjpt tấvjlut cảbouf mọxadji thứmaul.”

“Tôlesai khuyêhqpcn anh tốyihtt nhấvjlut làvdfadzsni đuroeưtlanydamc làvdfam đuroeưtlanydamc, nếlsjpu nhưtlan đuroemqntlesai pháhqpct hiệpodbn anh lừpssqa tôlesai thìaroblesai nhấvjlut đuroeiivxnh sẽdftc khôlesang tha cho anh.” Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn cảboufnh cáhqpco An Sâifvnm.

An Sâifvnm nghĩulra thầuawsm trong lòpvbvng, nếlsjpu nhưtlan cảbouf đuroeuroei nàvdfay Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn khôlesang tha cho anh thìarob thậtdpft làvdfa tốyihtt, bởlxtqi anh luôlesan hi vọxadjng sẽdftcdzsnlesavjluy bêhqpcn cạqisznh.

“Đmqntúqtfnng rồprgwi, anh vẫbtren còpvbvn mộqtfnt chuyệpodbn muốyihtn nódzsni vớmzbdi em. Trưtlanmzbdc đuroeâifvny An Tiêhqpcu lừpssqa gạqiszt em códzsn lẽdftcvdfaarob anh, nhưtlanng giờuroe đuroeâifvny anh đuroeãbhrydzsni rõbfpcvdfang vớmzbdi cậtdpfu ấvjluy rồprgwi. Vìarob thếlsjp em đuroepssqng hiểmqntu lầuawsm An Tiêhqpcu, códzsn bấvjlut kìarob vấvjlun đuroedvcmarob cứmaul thẳaagrng thắctojn hỏvyyli cậtdpfu ấvjluy.”

“Tôlesai hiểmqntu rõbfpc bảboufn thâifvnn nêhqpcn làvdfam gìarob, khôlesang cầuawsn anh phảboufi dạqiszy.”

Mộqtfnt láhqpct sau An Tiêhqpcu xuấvjlut hiệpodbn.

“Tôlesai đuroeãbhry đuroeiềdvcmu tra chuyệpodbn nàvdfay rồprgwi, códzsn hai ngưtlanuroei mặmqntc áhqpco đuroeen đuroeãbhry chặmqntn Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt lạqiszi. Trưtlanmzbdc đuroeâifvny làvdfa do tôlesai khôlesang cẩmqntn thậtdpfn, vôlesaarobnh nhìarobn thấvjluy nêhqpcn côlesa đuroepssqng đuroedwbh hếlsjpt mọxadji tộqtfni lỗozxni lêhqpcn ngưtlanuroei tôlesai. Vàvdfa chuyệpodbn nàvdfay cũprgwng khôlesang liêhqpcn quan đuroeếlsjpn anh trai tôlesai.”

Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn nghe rồprgwi khẽdftc gậtdpft đuroeuawsu.

“Mọxadji chuyệpodbn làvdfa nhưtlanvdfay: Hôlesam đuroeódzsnlesai nhìarobn thấvjluy hai ngưtlanuroei áhqpco đuroeen chặmqntn Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt lạqiszi rồprgwi đuroeưtlana anh ta lêhqpcn xe. Thấvjluy vậtdpfy tôlesai liềdvcmn báhqpcm theo, sau đuroeódzsn bọxadjn họxadj đuroeưtlana anh ta đuroeếlsjpn bệpodbnh việpodbn làvdfam phẫbtreu thuậtdpft. Tôlesai vốyihtn đuroeiivxnh tiếlsjpp tụhpazc báhqpcm sáhqpct tụhpazi ngưtlanuroei áhqpco đuroeen đuroeódzsn nhưtlanng cuốyihti cùmshqng lạqiszi đuroemqnt mấvjlut dấvjluu. Mụhpazc đuroeíydamch củprrxa họxadjtlanuroeng nhưtlan chỉvbdyvdfa muốyihtn đuroeưtlana Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt đuroei làvdfam phẫbtreu thuậtdpft.”

“Đmqntydami đuroeếlsjpn khi bọxadjn họxadj muốyihtn giếlsjpt Thịiivxnh Trìarobnh Việpodbt, tôlesai đuroeãbhry pháhqpci ngưtlanuroei đuroeếlsjpn bảboufo vệpodb anh ta vìarob thếlsjphqpcn anh ta khôlesang xảboufy ra chuyệpodbn gìarob. Nếlsjpu khôlesang e rằnvxung lúqtfnc nàvdfay anh ta sẽdftc khôlesang phảboufi làvdfa mộqtfnt ngưtlanuroei nguyêhqpcn vẹuohvn đuroemaulng trưtlanmzbdc mặmqntt chúqtfnng ta nữhejva.”

An Tiêhqpcu nódzsni đuroeếlsjpn đuroeâifvny thìarob thởlxtq phàvdfao nhẹuohv nhõbfpcm.

“Anh thựwzspc sựwzsp khôlesang phảboufi làvdfa đuroeang tựwzsp biêhqpcn tựwzsp diễzkzjn đuroevjluy chứmaul?” Tiêhqpcu Mộqtfnc Diêhqpcn nghi ngờuroe hỏvyyli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.