Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 184 : Thì ra thật sự là anh làm

    trước sau   
Thấjqkvy Quákygxch Thanh Tú chủzgfw đgrsfunpbng chịqdiqu thua, Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh cảqgdpm thấjqkvy rấjqkvt vui vẻimkt. Hắetlvn ôsrupm Quákygxch Thanh Tú đgrsfimktt lêegxxn đgrsfùpphhi mìextsnh: “Anh khôsrupng mong em lạducsi gặimktp phảqgdpi chuyệbzybn gìexts nữjkuma. Hiểwekiu chưpphha?”

Quákygxch Thanh Tú nghịqdiqch caravat củzgfwa Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh: “Ha ha, anh nghĩrvmk nhiềuffnu quákygx rồgmddi đgrsfjqkvy. Anh cảqgdpm thấjqkvy anh Hảqgdpi sẽsligcnnom tổjqkvn thưpphhơegxxng em àcnno? Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, anh hẹkpcep hògqqsi ghêegxx. Trưpphhgzhtc kia đgrsfúrvmkng làcnno anh Hảqgdpi córolk thípswjch em thậxshzt, nhưpphhng bâsdhpy giờkdtq anh ấjqkvy đgrsfãtvxc kếzgfwt hôsrupn rồgmddi màcnno, córolk lẽsligpswjng sắetlvp córolk con luôsrupn rồgmddi. Sao anh ấjqkvy cògqqsn nhớgzht em nữjkuma chứexcu?”

Khuôsrupn mặimktt tuấjqkvn túrvmk củzgfwa Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh vẫiojtn đgrsfen sìexts, ởrbvuegxxi màcnno Quákygxch Thanh Túkhôsrupng phákygxt hiệbzybn, đgrsfôsrupi mắetlvt đgrsfen sâsdhpu thẳsrupm dầqgdpn trởrbvuegxxn âsdhpm u đgrsfen tốeyxxi.

Quákygxch Thanh Tú khôsrupng chúrvmk ýiyak tớgzhti sắetlvc mặimktt củzgfwa Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh màcnno vẫiojtn lảqgdpi nhảqgdpi.

“Anh córolk thểweki hỏeyxxi thăhqnjm tin bákygxc Tăhqnjng giúrvmkp em đgrsfưpphhrswlc khôsrupng? Anh quen biếzgfwt nhiềuffnu ngưpphhkdtqi ởrbvu thàcnnonh phốeyxx S, córolk nhiềuffnu mốeyxxi quan hệbzyb, giúrvmkp em mộunpbt chúrvmkt đgrsfi…”

Quákygxch Thanh Tú nórolki xong, thấjqkvy Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh khôsrupng córolk phảqgdpn ứexcung gìexts cảqgdp. Côsrup ngẩzgfwng đgrsfqgdpu lêegxxn nhìextsn thìexts thấjqkvy Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfang ngẩzgfwn ngưpphhkdtqi.




srup vỗqgdp nhẹkpceegxxn mặimktt hắetlvn: “Êwcrh, Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, rốeyxxt cuộunpbc anh córolk nghe thấjqkvy em nórolki gìexts khôsrupng vậxshzy?”

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh chậxshzm rãtvxci cúrvmki đgrsfqgdpu, đgrsfimktt Quákygxch Thanh Tú trêegxxn sofa.

pphhkdtqng nhưpphh nghĩrvmk tớgzhti đgrsfiềuffnu gìexts đgrsfórolk, hắetlvn đgrsfexcung dậxshzy.

“Anh córolk việbzybc phảqgdpi đgrsfi ra ngoàcnnoi mộunpbt chuyếzgfwn, sẽslig vềuffn muộunpbn. Em ởrbvu nhàcnno ăhqnjn cơegxxm trưpphhgzhtc đgrsfi nhéechh.”

“Êwcrh…”

Quákygxch Thanh Tú đgrsfuổjqkvi theo, Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfãtvxc đgrsfi ra ngoàcnnoi.

Sau lưpphhng hắetlvn, Lêegxxpphhng Việbzybt bákygxm sákygxt theo sau.

Sau khi Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh rờkdtqi đgrsfi, Quákygxch Thanh Tú cũpswjng khôsrupng rảqgdpnh rỗqgdpi. Côsrup lấjqkvy sổjqkv đgrsfiệbzybn thoạducsi củzgfwa mìextsnh ra, bắetlvt đgrsfqgdpu gọnbvei đgrsfiệbzybn thoạducsi cho từgxebng ngưpphhkdtqi đgrsfweki hỏeyxxi. Sau đgrsfórolk lạducsi lêegxxn mạducsng viếzgfwt bàcnnoi, xem thửxxtxrolk ai biếzgfwt tung típswjch củzgfwa bákygxc Tăhqnjng khôsrupng.

srup hy vọnbveng mìextsnh córolk thểweki cốeyxx gắetlvng hếzgfwt sứexcuc giúrvmkp đgrsfgmddhqnjng Thanh Hảqgdpi. Dùpphh sao thìexts anh ấjqkvy cũpswjng từgxebng đgrsfeyxxi xửxxtx vớgzhti côsrup rấjqkvt tốeyxxt.

Nhưpphhng vẫiojtn khôsrupng tìextsm đgrsfưpphhrswlc tung típswjch củzgfwa bákygxc Tăhqnjng. Mỗqgdpi ngàcnnoy, Quákygxch Thanh Tú sẽsligrvmkt ra mộunpbt chúrvmkt thờkdtqi gian đgrsfweki gọnbvei đgrsfiệbzybn cho Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi, hy vọnbveng córolk thểweki an ủzgfwi anh.

echhpphhng sắetlvp đgrsfưpphhrswlc bảqgdpy thákygxng, bắetlvt đgrsfqgdpu trởrbvuegxxn hoạducst bákygxt ởrbvu trong bụahjkng Quákygxch Thanh Tú.

Chiềuffnu hôsrupm nay, Quákygxch Thanh Tú bỗqgdpng nhậxshzn đgrsfưpphhrswlc mộunpbt tin nhắetlvn. Tin nhắetlvn đgrsfưpphhrswlc gửxxtxi tớgzhti từgxeb sốeyxx đgrsfiệbzybn thoạducsi củzgfwa Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi.

egxxn trêegxxn chỉebawrolk mấjqkvy chữjkum.




“Cứexcuu anh vớgzhti! Cẩzgfwn thậxshzn Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh…”

Quákygxch Thanh Tú nhớgzht tớgzhti mấjqkvy ngàcnnoy nay thấjqkvy Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh vềuffn muộunpbn, cùpphhng vớgzhti vếzgfwt mákygxu trêegxxn ngưpphhkdtqi hắetlvn, trong lògqqsng côsrup nảqgdpy sinh dựuffn cảqgdpm chẳsrupng làcnnonh.

Chẳsrupng lẽslig đgrsfãtvxcsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh ra tay vớgzhti Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi rồgmddi? Nếzgfwu thậxshzt sựuffncnno hắetlvn ra tay thìexts chẳsrupng trákygxch cảqgdp thàcnnonh phốeyxx S đgrsfuffnu khôsrupng tìextsm thấjqkvy tung típswjch củzgfwa bákygxc Tăhqnjng.

Quákygxch Thanh Tú đgrsfang hốeyxxt hoảqgdpng, bỗqgdpng córolk tiếzgfwng bưpphhgzhtc châsdhpn trầqgdpm ổjqkvn vang lêegxxn từgxebegxxn ngoàcnnoi. Quákygxch Thanh Tú vộunpbi xórolka tin nhắetlvn đgrsfi.

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh xuấjqkvt hiệbzybn ởrbvu cửxxtxa phògqqsng.

“Anh vềuffn rồgmddi!”

Quákygxch Thanh Tú mỉebawm cưpphhkdtqi nghêegxxnh đgrsfórolkn. Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh thoákygxng khựuffnng lạducsi, duỗqgdpi tay sờkdtqegxxn mặimktt Quákygxch Thanh Tú, khẽslig nhéechho mákygxsrup.

“Hôsrupm nay córolk sinh bệbzybnh khôsrupng?”

“Khôsrupng córolk đgrsfâsdhpu, em khỏeyxxe lắetlvm! Anh đgrsfgxebng lo.” Quákygxch Thanh Tú cưpphhkdtqi giảqgdp tạducso.

Biểwekiu cảqgdpm củzgfwa Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh thoạducst nhìextsn khôsrupng khákygxc bìextsnh thưpphhkdtqng làcnno mấjqkvy.

“Ừtcssm… Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, gầqgdpn đgrsfâsdhpy anh đgrsfang bậxshzn gìexts vậxshzy?”

“Việbzybc trong côsrupng ty…”

“Àekgs, anh córolk thấjqkvy bákygxc Tăhqnjng đgrsfâsdhpu khôsrupng?”




sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh hípswjp mắetlvt, nhìextsn Quákygxch Thanh Tú: “Em muốeyxxn nórolki gìexts?”

“Khôsrupng córolkexts đgrsfâsdhpu. Lầqgdpn trưpphhgzhtc khôsrupng phảqgdpi em đgrsfãtvxcrolki rồgmddi sao, anh córolk vẻimkt quen thuộunpbc thàcnnonh phốeyxx S, nếzgfwu chịqdiqu giúrvmkp đgrsfgmdd thìexts chắetlvc chắetlvn anh sẽsligextsm đgrsfưpphhrswlc bákygxc Tăhqnjng.”

Ágxebnh mắetlvt Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh rõyhzwcnnong làcnno bấjqkvt mãtvxcn: “Anh vẫiojtn đgrsfang giúrvmkp em tìextsm ôsrupng ta màcnno.”

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh nhẹkpce nhàcnnong đgrsfzgfwy Quákygxch Thanh Tú ra: “Em nghỉebaw ngơegxxi cho khỏeyxxe đgrsfi. Anh muốeyxxn đgrsfi côsrupng ty mộunpbt chuyếzgfwn.”

Quákygxch Thanh Tú ngơegxx ngákygxc đgrsfexcung tạducsi chỗqgdp. Côsrup muốeyxxn kéechho hắetlvn lạducsi, sau đgrsfórolk hỏeyxxi rõyhzwcnnong. Tiếzgfwc rằoajung côsrup khôsrupng đgrsfzgfwpswjng khípswj đgrsfwekicnnom đgrsfiềuffnu đgrsfórolk.

srup biếzgfwt, hắetlvn đgrsfãtvxc hy sinh rấjqkvt nhiềuffnu vìextssrup.

srup biếzgfwt, nếzgfwu thậxshzt sựuffncnno hắetlvn ra tay vớgzhti anh Hảqgdpi thìextssrup sợrswlextsnh khôsrupng biếzgfwt phảqgdpi đgrsfeyxxi mặimktt vớgzhti hắetlvn nhưpphh thếzgfwcnnoo nữjkuma.

“Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh…”

Quákygxch Thanh Tú khẽslig gọnbvei mộunpbt tiếzgfwng. Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfexcung ởrbvu cửxxtxa phògqqsng khôsrupng nhúrvmkc nhípswjch. Nghe thấjqkvy tiếzgfwng Quákygxch Thanh Tú gọnbvei, hắetlvn cũpswjng khôsrupng xoay ngưpphhkdtqi lạducsi.

“Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, nếzgfwu córolk mộunpbt ngàcnnoy anh Hảqgdpi chọnbvec giậxshzn anh thìexts mong rằoajung anh córolk thểweki nểweki mặimktt em màcnno tha cho anh ấjqkvy mộunpbt lầqgdpn. Bởrbvui vìexts… Anh ấjqkvy đgrsfãtvxc từgxebng cứexcuu mạducsng em.”

“Ừtcss!” Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfákygxp lạducsi thảqgdpn nhiêegxxn, bưpphhgzhtc đgrsfi khôsrupng quay đgrsfqgdpu lạducsi.

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh vừgxeba đgrsfi khôsrupng lâsdhpu, di đgrsfunpbng củzgfwa Quákygxch Thanh Túreo lêegxxn.

Quákygxch Thanh Tú lấjqkvy ra nhìextsn. Làcnno mộunpbt sốeyxx đgrsfiệbzybn thoạducsi xa lạducs. Côsrup do dựuffn trong chốeyxxc lákygxt, cuốeyxxi cùpphhng vẫiojtn nghe mákygxy.




“A lôsrup, Quákygxch Thanh Tú đgrsfúrvmkng khôsrupng? Tôsrupi làcnnoiyak Vi Vi…” Giọnbveng củzgfwa Lýiyak Vi Vi nghe trong đgrsfiệbzybn thoạducsi córolk vẻimkt rấjqkvt sốeyxxt ruộunpbt.

“Vâsdhpng, tôsrupi làcnno Quákygxch Thanh Tú đgrsfâsdhpy. Xin hỏeyxxi côsruprolk việbzybc gìexts?”

Trong ấjqkvn tưpphhrswlng củzgfwa côsrup, Lýiyak Vi Vi chưpphha bao giờkdtq chủzgfw đgrsfunpbng gọnbvei đgrsfiệbzybn thoạducsi cho côsrup.

“Quákygxch Thanh Tú, rấjqkvt xin lỗqgdpi vìexts đgrsfãtvxc quấjqkvy rầqgdpy côsrup. Nhưpphhng vấjqkvn đgrsfuffncnnoy, tôsrupi thậxshzt sựuffn khôsrupng nghĩrvmk ra cògqqsn ai córolk thểweki giúrvmkp tôsrupi đgrsfưpphhrswlc nữjkuma.”

iyak Vi Vi khórolkc. Quákygxch Thanh Tú hơegxxi nhípswju màcnnoy. Ba củzgfwa Lýiyak Vi Vi đgrsfãtvxcrolk quan chứexcuc ởrbvu thủzgfw đgrsfôsrup, cògqqsn córolk vấjqkvn đgrsfuffnextscnnosrup ta khôsrupng thểweki giảqgdpi quyếzgfwt đgrsfưpphhrswlc chứexcu?

“Côsruprolki đgrsfi. Tôsrupi đgrsfang nghe đgrsfâsdhpy!”

“Khôsrupng thấjqkvy Hảqgdpi đgrsfâsdhpu cảqgdp. Anh ấjqkvy đgrsfãtvxc mấjqkvt típswjch 2 ngàcnnoy rồgmddi. Tôsrupi đgrsfãtvxc gọnbvei cảqgdpnh sákygxt, nhưpphhng bọnbven cảqgdpnh sákygxt vôsrup dụahjkng đgrsfórolk hoàcnnon toàcnnon khôsrupng đgrsfiềuffnu tra ra tin tứexcuc gìexts cảqgdp. Tôsrupi cứexcu cảqgdpm thấjqkvy córolk ngưpphhkdtqi muốeyxxn hạducsi anh Hảqgdpi. Đsdhpqgdpu tiêegxxn làcnno ba củzgfwa anh ấjqkvy, bâsdhpy giờkdtq đgrsfếzgfwn lưpphhrswlt anh ấjqkvy. Côsruprolk thểweki giúrvmkp tôsrupi đgrsfưpphhrswlc khôsrupng?”

“Tôsrupi… Tôsrupi giúrvmkp côsrup bằoajung cákygxch nàcnnoo?” Quákygxch Thanh Tú cũpswjng rấjqkvt sốeyxxt ruộunpbt.

“Tôsrupi đgrsfang ởrbvu ngoàcnnoi cửxxtxa nhàcnnosrup đgrsfâsdhpy. Tôsrupi cảqgdpm thấjqkvy rấjqkvt córolk thểwekicnnosdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfãtvxc bắetlvt córolkc Hảqgdpi. Côsrup đgrsfgxebng kípswjch đgrsfunpbng, tôsrupi chỉebaw muốeyxxn theo dõyhzwi Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh cùpphhng vớgzhti côsrup thôsrupi. Nếzgfwu thậxshzt sựuffncnno hắetlvn ta thìextsrolksrupegxxn cạducsnh, tôsrupi khôsrupng cầqgdpn phảqgdpi sợrswlexts hếzgfwt. Nếzgfwu khôsrupng phảqgdpi làcnno hắetlvn ta thìextsrolksruprbvu đgrsfâsdhpy, hắetlvn cũpswjng sẽslig khôsrupng làcnnom gìextssrupi cảqgdp.”

Lờkdtqi van xin củzgfwa Lýiyak Vi Vi khiếzgfwn Quákygxch Thanh Tú thoákygxng kípswjch đgrsfunpbng. Mọnbvei chuyệbzybn đgrsfang xảqgdpy ra theo chiềuffnu hưpphhgzhtng màcnnosrup khôsrupng mong muốeyxxn.

Quákygxch Thanh Tú đgrsfunpbi mũpswj, khoákygxc ákygxo giórolk, đgrsfi ra từgxeb cửxxtxa.

Mộunpbt lúrvmkc lâsdhpu sau mớgzhti thấjqkvy Lýiyak Vi Vi lákygxi xe tớgzhti đgrsfâsdhpy.

“Lêegxxn xe đgrsfi!” Lýiyak Vi Vi đgrsfeo kípswjnh mákygxt màcnnou đgrsfeyxx, che kípswjn nửxxtxa khuôsrupn mặimktt.




Quákygxch Thanh Tú ngồgmddi lêegxxn xe. Lýiyak Vi Vi lấjqkvy kípswjnh xuốeyxxng, đgrsfôsrupi mắetlvt khórolkc tớgzhti mứexcuc sưpphhng đgrsfeyxx.

rvmkc nàcnnoy, khôsrupng thểwekiextsm thấjqkvy sựuffn kiêegxxu ngạducso trưpphhgzhtc kia trêegxxn ngưpphhkdtqi côsrup ta nữjkuma.

Khôsrupng đgrsfưpphhrswlc tìextsnh yêegxxu bồgmddi bổjqkv, côsrup ta thậxshzm chípswjegxxi tiềuffnu tụahjky. Tuy rằoajung cũpswjng ăhqnjn mặimktc thờkdtqi trang, nhưpphhng rõyhzwcnnong làcnno trôsrupng khôsrupng córolk tinh thầqgdpn gìexts cảqgdp.

“Tạducsi sao côsrup lạducsi nghi ngờkdtqsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh?”

Vẻimkt mặimktt Lýiyak Vi Vi buồgmddn bãtvxc: “Xem ra córolk rấjqkvt nhiềuffnu chuyệbzybn màcnnosrup khôsrupng biếzgfwt. Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh vẫiojtn đgrsfang thôsrupn típswjnh tậxshzp đgrsfcnnon Tăhqnjng Thịqdiq. Khoảqgdpng thờkdtqi gian nàcnnoy Hảqgdpi cũpswjng đgrsfang sốeyxxng trong nưpphhgzhtc sôsrupi lửxxtxa bỏeyxxng. Cao tầqgdpng côsrupng ty liêegxxn tụahjkc xảqgdpy ra sựuffn cốeyxx. Lúrvmkc trưpphhgzhtc, tôsrupi đgrsfếzgfwn côsrupng ty tìextsm Hảqgdpi, vừgxeba lúrvmkc thấjqkvy Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfípswjch thâsdhpn tớgzhti đgrsfórolk. Khi đgrsfórolk khôsrupng biếzgfwt hắetlvn vàcnno Hảqgdpi lạducsi cãtvxci nhau vìexts chuyệbzybn gìexts. Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfãtvxc đgrsfákygxnh Hảqgdpi. Córolk nhiềuffnu bảqgdpo vệbzyb nhưpphh vậxshzy, nhưpphhng khôsrupng ai dákygxm ra tay. Họnbve đgrsfuffnu sợrswlsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh…”

iyak Vi Vi vừgxeba nórolki vừgxeba khórolkc. Trákygxi tim Quákygxch Thanh Tú bắetlvt đgrsfqgdpu chùpphhng xuốeyxxng.

Chẳsrupng lẽslig vếzgfwt mákygxu hôsrupm đgrsfórolkcnno củzgfwa Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi sao?

srup khôsrupng thểweki tin đgrsfưpphhrswlc rằoajung Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh lạducsi sa đgrsfnbvea tớgzhti mứexcuc đgrsfórolk.

“Rồgmddi, tôsrupi tin Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfúrvmkng làcnnoegxxi bịqdiq bạducso lựuffnc. Nhưpphhng anh âsdhṕy cũpswjng khôsrupng phảqgdpi làcnno kẻimkt ngốeyxxc. Tạducsi sao hắetlvn lạducsi đgrsfeyxxi xửxxtx vớgzhti anh Hảqgdpi nhưpphh vậxshzy?” Quákygxch Thanh Túkhórolk hiểwekiu.

iyak Vi Vi lắetlvc đgrsfqgdpu: “Tôsrupi khôsrupng biếzgfwt nữjkuma. Chắetlvc tạducsi Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh làcnno kẻimkt thùpphh dai. Hắetlvn cảqgdpm thấjqkvy Hảqgdpi từgxebng thípswjch côsrupegxxn vẫiojtn khôsrupng chịqdiqu tha cho anh ấjqkvy.”

“Đsdhpâsdhpy khôsrupng phảqgdpi làcnnoiyak do…” Quákygxch Thanh Tú thởrbvucnnoi mộunpbt tiếzgfwng: “Côsrup biếzgfwt anh âsdhṕy đgrsfi đgrsfâsdhpu khôsrupng?”

iyak Vi Vi gậxshzt đgrsfqgdpu: “Tôsrupi thấjqkvy hắetlvn đgrsfi ra ngoàcnnoi từgxeb con đgrsfưpphhkdtqng nàcnnoy. Chắetlvc làcnno đgrsfi đgrsfếzgfwn vùpphhng ngoạducsi thàcnnonh. Chúrvmkng ta cùpphhng đgrsfi đgrsfếzgfwn đgrsfórolk xem thửxxtx.”

“Đsdhpưpphhrswlc!” Quákygxch Thanh Tú gậxshzt đgrsfqgdpu. Lògqqsng nặimktng trĩrvmku khiếzgfwn côsrup thấjqkvy khórolk thởrbvu.

iyak Vi Vi khởrbvui đgrsfunpbng xe, chậxshzm rãtvxci đgrsfi tớgzhti.

Nhàcnnopphhrbvung bỏeyxx hoang trốeyxxng trảqgdpi tồgmddi tàcnnoi, trong bórolkng đgrsfêegxxm córolk vẻimkt cựuffnc kỳbfseegxxn tĩrvmknh.

rvmkc nàcnnoy, trong mộunpbt căhqnjn phògqqsng kípswjn, Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi đgrsfang bịqdiq trórolki chặimktt hai tay hai châsdhpn.

Anh bịqdiq trórolki vàcnnoo mộunpbt câsdhpy cộunpbt, khuôsrupn mặimktt ôsrupn hògqqsa đgrsfãtvxc mấjqkvt đgrsfi thầqgdpn thákygxi ngàcnnoy xưpphha.

Khórolke miệbzybng chảqgdpy mákygxu, mặimktt cũpswjng dípswjnh đgrsfqgdpy vếzgfwt bẩzgfwn.

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh khôsrupng biểwekiu cảqgdpm đgrsfexcung trưpphhgzhtc mặimktt anh ta.

“Lògqqsng kiêegxxn nhẫiojtn củzgfwa tao córolk giớgzhti hạducsn. Khai ra thuốeyxxc giảqgdpi ởrbvu đgrsfâsdhpu, hoặimktc làcnno tậxshzn mắetlvt chứexcung kiếzgfwn ba màcnnoy chếzgfwt đgrsfi.”

Đsdhpãtvxc trảqgdpi qua biếzgfwt bao chuyệbzybn tìextsnh, Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh đgrsfãtvxc trởrbvuegxxn bìextsnh tĩrvmknh mákygxu lạducsnh. Thếzgfw giớgzhti nàcnnoy khôsrupng cầqgdpn kẻimkt yếzgfwu đgrsfuốeyxxi.

hqnjng Thanh Hảqgdpi cưpphhkdtqi lạducsnh nhìextsn hắetlvn.

“Anh khôsrupng córolk bảqgdpn lãtvxcnh thìexts đgrsfgxebng giữjkum Quákygxch Thanh Tú ởrbvuegxxn mìextsnh. Loạducsi đgrsfàcnnon ôsrupng nhưpphh anh khôsrupng thểweki mang lạducsi hạducsnh phúrvmkc cho côsrupjqkvy đgrsfâsdhpu.”

Sắetlvc mặimktt Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh trởrbvuegxxn dữjkum tợrswln. Hắetlvn nghiêegxxng đgrsfqgdpu, vệbzybrvmk lậxshzp tứexcuc xôsrupng ra.

“Bốeyxxp bốeyxxp…”

Hai cákygxi tákygxt đgrsfákygxnh thậxshzt mạducsnh lêegxxn mặimktt Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi khiếzgfwn mặimktt anh ta sưpphhng lêegxxn ngay tứexcuc khắetlvc.

“Ọxcaac!” Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi phun mộunpbt ngụahjkm mákygxu tưpphhơegxxi trêegxxn mặimktt đgrsfjqkvt.

“Ha ha… Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, anh chỉebawrolk chúrvmkt năhqnjng lựuffnc đgrsfórolk thôsrupi sao?”

“Đsdhpgxebng córolkrolki Quákygxch Thanh Túvớgzhti màcnnoy nữjkuma! Màcnnoy mớgzhti làcnno kẻimkt khôsrupng córolkpphhkygxch nhắetlvc tớgzhti côsrupjqkvy trưpphhgzhtc mặimktt tao nhấjqkvt!”

Ágxebnh mắetlvt Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh trởrbvuegxxn lạducsnh lẽsligo. Nếzgfwu córolk thểweki, hắetlvn sẽslig giếzgfwt chếzgfwt thằoajung cha đgrsfducso đgrsfexcuc giảqgdp trưpphhgzhtc mắetlvt nàcnnoy ngay lậxshzp tứexcuc.

“Anh dựuffna vàcnnoo đgrsfâsdhpu màcnno cho rằoajung ngưpphhkdtqi hạducs đgrsfunpbc làcnnosrupi chứexcu?”

“Trưpphhgzhtc khi chếzgfwt, Dưpphhơegxxng Hàcnno Khuêegxx đgrsfãtvxcrolki ra têegxxn màcnnoy. Tuy rằoajung tao khôsrupng muốeyxxn tin vàcnnoo đgrsfiềuffnu đgrsfórolk, nhưpphhng ngoàcnnoi màcnnoy ra, tao thậxshzt sựuffn khôsrupng nghĩrvmk ra ai sẽsligcnnom ra chuyệbzybn nàcnnoy.”

“Ha ha… Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, xem ra anh hếzgfwt cákygxch rồgmddi đgrsfúrvmkng khôsrupng? Anh luôsrupn mồgmddm nórolki yêegxxu Quákygxch Thanh Tú, anh nhìextsn xem bâsdhpy giờkdtq anh mang đgrsfếzgfwn thứexcuexts cho côsrupjqkvy? Mầqgdpm đgrsfunpbc tra tấjqkvn? Cògqqsn córolk mộunpbt đgrsfexcua béechhcnnon tậxshzt?”

“Bốeyxxp!”

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh bịqdiq chọnbvec giậxshzn, đgrsfducsp mộunpbt cúrvmk thậxshzt mạducsnh.

hqnjng Thanh Hảqgdpi phun ra mộunpbt ngụahjkm mákygxu tưpphhơegxxi, dípswjnh lêegxxn ngưpphhkdtqi Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh.

“Cậxshzu chủzgfw…”

egxxpphhng Việbzybt vộunpbi vàcnnong xôsrupng vàcnnoo từgxebegxxn ngoàcnnoi.

“Chuyệbzybn gìexts?”

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh cầqgdpm khăhqnjn tay lau mákygxu dípswjnh trêegxxn tâsdhpy trang, bìextsnh tĩrvmknh hỏeyxxi.

“Côsrup Quákygxch đgrsfếzgfwn đgrsfâsdhpy. Côsrupjqkvy chặimktn ởrbvu cửxxtxa, nórolki nhấjqkvt đgrsfqdiqnh phảqgdpi đgrsfi vàcnnoo…”

“Chẳsrupng lẽslig cậxshzu khôsrupng nórolki vớgzhti côsrupjqkvy làcnnosrupi khôsrupng córolkrbvu đgrsfâsdhpy àcnno?” Lâsdhpm Việbzybt Thịqdiqnh nhăhqnjn màcnnoy lạducsi.

“Tôsrupi… Tôsrupi… Côsrup Quákygxch nórolki côsrupjqkvy tậxshzn mắetlvt thấjqkvy cậxshzu đgrsfi vàcnnoo, hơegxxn nữjkuma… Côsrupjqkvy cògqqsn dẫiojtn theo Lýiyak Vi Vi đgrsfi vàcnnoo. Côsrupjqkvy nórolki nếzgfwu cậxshzu chủzgfw khôsrupng nórolki rõyhzwcnnong thìextssrupjqkvy sẽslig khôsrupng rờkdtqi đgrsfi.”

srupcnnong ngốeyxxc nàcnnoy, lạducsi bắetlvt đgrsfqgdpu gâsdhpy phiềuffnn toákygxi nữjkuma rồgmddi.

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh liếzgfwc nhìextsn Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi: “Cho màcnnoy chúrvmkt thờkdtqi gian đgrsfweki suy nghĩrvmk cho kỹxebz. Tốeyxxt nhấjqkvt làcnno sau khi tao trởrbvu vềuffn thìexts cho tao mộunpbt câsdhpu trảqgdp lờkdtqi rõyhzwcnnong. Nếzgfwu khôsrupng, tậxshzp đgrsfcnnon Tăhqnjng Thịqdiq củzgfwa màcnnoy sẽslig đgrsfjqkvi sang họnbvesdhpm.”

Ágxebnh mắetlvt Tăhqnjng Thanh Hảqgdpi córolk mộunpbt chúrvmkt đgrsfetlvc ýiyak, lạducsnh lẽsligo lạducsi tàcnnon khốeyxxc.

sdhpm Việbzybt Thịqdiqnh, cuộunpbc chiếzgfwn nàcnnoy, anh thua chắetlvc rồgmddi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.