Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 172 : Không cho phép cô ở bên cạnh hắn

    trước sau   
Giọubrkng nófexci dịzagku dàixpzng vang lêvmidn sau lưldwkng, Quájnyxch Thanh Túfexc giậmrbwt mìldwknh, đubrkmfeot ngộmfeot quay phắldwkt đubrkukaqu ra sau.

fexcng dájnyxng Tăerhyng Thanh Hảwigji xuấnvggt hiệxycnn trong tầukaqm mắldwkt anh.

erhyng Thanh Hảwigji mặorqlc bộmfeo âjsbnu phụmrbwc thoảwigji májnyxi màixpzu trắldwkng, ôacpmm mộmfeot bófexc hoa trong tay, anh cúfexci ngưldwkkfari đubrkorqlt bófexc hoa tưldwkơzchci lêvmidn trưldwkjnyxc mộmfeo củvscna Quájnyxch Hoàixpzng Tùiwekng, trịzagknh trọubrkng cúfexci ngưldwkkfari mộmfeot cájnyxi.

"Chúfexc Quájnyxch, chájnyxu đubrkãhudd hứtyega vớjnyxi chúfexc, chájnyxu muốgtrxn chăerhym sófexcc thậmrbwt tốgtrxt cho Thanh Túfexc, trọubrkn đubrkkfari trọubrkn kiếldwkp. Chúfexcvmidn tâjsbnm đubrki, chájnyxu nófexci đubrkưldwkvmidc làixpzm đubrkưldwkvmidc, bấnvggt kểlehe chájnyxu vớjnyxi Thanh Túfexcfexc thâjsbnn phậmrbwn thếldwkixpzo, chájnyxu sẽwigj khôacpmng từavbn bỏvfsj lờkfari hứtyega củvscna mìldwknh."

Trêvmidn gưldwkơzchcng mặorqlt ôacpmn hòpmdka củvscna Tăerhyng Thanh Hảwigji làixpz biểleheu cảwigjm vôacpmiwekng châjsbnn thàixpznh.

Trájnyxi tim Quájnyxch Thanh Túfexc tràixpzn ngậmrbwp cảwigjm giájnyxc ấnvggm ájnyxp, côacpm mỉtyegm cưldwkkfari, cho dùiwek khófexce mắldwkt vẫgpcwn vưldwkơzchcng chúfexct nưldwkjnyxc mắldwkt.




"Thanh Túfexc, bâjsbny giờkfar em khôacpmng sợvmid nữzuspa rồfexci chứtyeg?"

Quájnyxch Thanh Túfexcldwkkfari cưldwkkfari gậmrbwt đubrkukaqu: "Anh Hảwigji, sao anh lạijohi tớjnyxi đubrkâjsbny?"

"Ừxyyx, hôacpmm nay làixpz giỗnvgg đubrkukaqu củvscna chúfexc Quájnyxch, anh đubrkếldwkn đubrkâjsbny vớjnyxi chúfexc, đubrklehe chúfexc đubrkyhei phảwigji trơzchc trọubrki mộmfeot mìldwknh."

erhyng Thanh Hảwigji nófexci chuyệxycnn vôacpmiwekng châjsbnn thàixpznh, trájnyxi tim nhưldwk sắldwkp bịzagk cảwigjm giájnyxc ấnvggm ájnyxp nhấnvggn chìldwk.

"Thanh Túfexc, sao em lạijohi đubrkeo kíldwknh râjsbnm?"

Chiếldwkc kíldwknh râjsbnm bảwigjn to che khuấnvggt quájnyx nửiuyca gưldwkơzchcng mặorqlt côacpm, trôacpmng rấnvggt khôacpmng câjsbnn đubrkgtrxi, trong tríldwk nhớjnyx củvscna anh, Quájnyxch Thanh Túfexcmfeong khôacpmng đubrkeo kíldwknh râjsbnm.

Sắldwkc mặorqlt Quájnyxch Thanh Túfexcfexc phầukaqn lạijohnh đubrki: "Anh Hảwigji, em bịzagk mộmfeot căerhyn bệxycnnh lạijoh rấnvggt đubrkájnyxng sợvmid."

"Mau nófexci cho anh nghe!"

Quájnyxch Thanh Túfexc im lặorqlng trong chốgtrxc lájnyxt, sau đubrkófexc gom hếldwkt dũmfeong cảwigjm thájnyxo kíldwknh xuốgtrxng, ngẩeyggng mặorqlt lêvmidn nhìldwkn Tăerhyng Thanh Hảwigji: "Anh nhìldwkn mắldwkt em đubrki..."

erhyng Thanh Hảwigji liếldwkc mắldwkt nhìldwkn, bỗnvggng chốgtrxc chấnvggn đubrkmfeong, anh khôacpmng ngờkfar rằzuspng hófexca ra mắldwkt côacpm lạijohi thếldwkixpzy...

"Thếldwkixpzy làixpz...?"

Quájnyxch Thanh Túfexc cay đubrkldwkng ngồfexci bệxycnt xuốgtrxng đubrknvggt: "Em cũmfeong khôacpmng biếldwkt thếldwkixpzy làixpz thếldwkixpzo, tófexcc em rụmrbwng từavbnng búfexci to, mắldwkt cũmfeong đubrkvfsjiuycng nhưldwk thếldwkixpzy, em thựiwekc sựiwek rấnvggt sợvmid, em đubrkzagknh đubrki kiểlehem tra lạijohi lầukaqn nữzuspa."

erhyng Thanh Hảwigji nhìldwkn đubrkôacpmi mắldwkt củvscna côacpm, hồfexci lâjsbnu sau mớjnyxi khẽwigjldwkkfari: "Khôacpmng sao đubrkâjsbnu, cófexc phảwigji gầukaqn đubrkâjsbny em lạijohi bịzagk đubrkau đubrkukaqu nữzuspa khôacpmng. Mắldwkt em nhưldwk thếldwkixpzy làixpz do mao mạijohch trong mắldwkt bịzagk vỡyhei, lájnyxt nữzuspa anh cùiwekng em đubrki mua íldwkt thuốgtrxc chốgtrxng sưldwkng làixpz đubrkưldwkvmidc."




Nỗnvggi lo sợvmid trong lòpmdkng Quájnyxch Thanh Túfexc bỗnvggng chốgtrxc tan biếldwkn ngay.

"Thậmrbwt vậmrbwy sao? Khôacpmng phảwigji chứtyegng bệxycnnh kìldwk lạijohldwk đubrkúfexcng khôacpmng?"

"Khàixpz khàixpz, anh lừavbna em làixpzm gìldwk, lúfexcc trưldwkjnyxc cũmfeong cófexc đubrkvmidt anh đubrkau đubrkukaqu vôacpmiwekng, trong mắldwkt cũmfeong nổswnsi tơzchcjnyxu thếldwkixpzy nàixpzy, em đubrkavbnng sợvmid!"

Quájnyxch Thanh Túfexc vui vẻghqc mỉtyegm cưldwkkfari: "Cảwigjm ơzchcn anh quájnyx, anh Hảwigji, em thựiwekc sựiwek khôacpmng biếldwkt nêvmidn cảwigjm ơzchcn anh thếldwkixpzo mớjnyxi đubrkưldwkvmidc."

erhyng Thanh Hảwigji chỉtyeg mỉtyegm cưldwkkfari, anh liếldwkc nhìldwkn đubrkfexcng hồfexc đubrkeo tay.

"Vẫgpcwn còpmdkn sớjnyxm, anh đubrkưldwka em đubrki mua thuốgtrxc, sau đubrkófexciwekng nhau ăerhyn bữzuspa cơzchcm nhéorql, đubrkưldwkvmidc khôacpmng?"

dsvgưldwkvmidc ạijoh!"

Khi rờkfari khỏvfsji khu mộmfeo, Quájnyxch Thanh Túfexc bảwigjo Lêvmidiwekng Việxycnt quay vềfqsf trưldwkjnyxc, côacpm ngồfexci lêvmidn xe củvscna Tăerhyng Thamnh Hảwigji, rờkfari khỏvfsji nộmfeoi thàixpznh.

erhyng Thanh Hảwigji lájnyxi xe rấnvggt vữzuspng vàixpzng, Quájnyxch Thanh Túfexc ngồfexci yêvmidn ởldwkvmidn cạijohnh.

"Thanh Túfexc, em cófexcpmdkn nhớjnyx khôacpmng? Cửiuyca hàixpzng bájnyxn hạijoht dẻghqc rang màixpzfexcc trưldwkjnyxc em thưldwkkfarng đubrkếldwkn bâjsbny giờkfar bịzagk di dờkfari rồfexci."

Quájnyxch Thanh Túfexc mỉtyegm cưldwkkfari: "Ôvmidi, vậmrbwy ạijoh, em thựiwekc sựiwek khôacpmng biếldwkt tạijohi sao lúfexcc trưldwkjnyxc em thíldwkch ăerhyn hạijoht dẻghqc rang đubrkếldwkn thếldwk, nhưldwkng bâjsbny giờkfar khôacpmng thíldwkch ăerhyn mộmfeot chúfexct nàixpzo."

Ágpcwnh mắldwkt củvscna Tăerhyng Thanh Hảwigji thoájnyxng hiệxycnn vẻghqc thấnvggt vọubrkng, côacpmnvggy quêvmidn hếldwkt rồfexci!

"Khôacpmng quan trọubrkng lắldwkm, con ngưldwkkfari luôacpmn cầukaqn trưldwkldwkng thàixpznh, sẽwigj từavbn từavbn tiếldwkp nhậmrbwn cájnyxi mớjnyxi vàixpz quêvmidn đubrki chuyệxycnn cũmfeo."




Quájnyxch Thanh Túfexcfexc chúfexct ngẩeyggn ngơzchc.

"Thanh Túfexc..." Tăerhyng Thanh Hảwigji khẽwigj gọubrki mộmfeot tiếldwkng, Quájnyxch Thanh Túfexc khôacpmng đubrkájnyxp lờkfari anh.

erhyng Thanh Hảwigji gọubrki thêvmidm tiếldwkng nữzuspa, Quájnyxch Thanh Túfexc mớjnyxi ngẩeyggng mặorqlt lêvmidn, trêvmidn mặorqlt toàixpzn mồfexcacpmi lạijohnh, biểleheu cảwigjm trôacpmng rấnvggt đubrkau đubrkjnyxn.

"Em sao thếldwk?"

erhyng Thanh Hảwigji vộmfeoi vàixpzng dừavbnng xe bêvmidn vệxycn đubrkưldwkkfarng.

Quájnyxch Thanh Túfexc nghiếldwkn hai hàixpzm răerhyng, mũmfeoi chun lạijohi, lôacpmng màixpzy nhíldwku chặorqlt lạijohi đubrkukaqy đubrkau khổswns, "Đdsvgau quájnyx!"

Mồfexcacpmi lạijohnh thấnvggm ưldwkjnyxt quầukaqn ájnyxo trêvmidn ngưldwkkfari côacpm.

erhyng Thanh hảwigji vộmfeoi vàixpzng cởldwki ájnyxo khoájnyxc ngoàixpzi quấnvggn chặorqlt cơzchc thểleheacpm lạijohi.

"Em chịzagku đubrkiwekng thêvmidm mộmfeot chúfexct nữzuspa, anh đubrkưldwka em đubrkếldwkn bệxycnnh việxycnn..."

Quájnyxch Thanh Túfexcldwkơzchcn tay nắldwkm chặorqlt bàixpzn tay Tăerhyng Thanh Hảwigji, đubrkau đubrkjnyxn nófexci: "Em đubrkau quájnyx... Đdsvgavbnng, đubrkavbnng nófexci vớjnyxi Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh!"

erhyng Thanh Hảwigji thấnvggy trájnyxi tim mìldwknh tan vỡyhei trong mộmfeot khoảwigjnh khắldwkc, côacpmnvggy đubrkãhudd bịzagk bệxycnnh đubrkếldwkn mứtyegc nàixpzy màixpzpmdkn sợvmid đubrklehejsbnm Việxycnt Thịzagknh biếldwkt, trong lòpmdkng côacpmnvggy, đubrkzagka vịzagk củvscna ngưldwkkfari đubrkàixpzn ôacpmng kia quan trọubrkng cỡyheiixpzo?

Chiếldwkc xe nhanh chófexcng tiếldwkn vàixpzo bệxycnnh việxycnn, Tăerhyng Thanh Hảwigji bếldwk Quájnyxch Thanh Túfexc chạijohy thẳxyyxng vàixpzo bệxycnnh việxycnn.

"Thanh Túfexc, cốgtrx gắldwkng lêvmidn, sắldwkp đubrkếldwkn nơzchci rồfexci!"




zchcn đubrkau nhưldwkldwkjnyxc biểlehen tràixpzn tớjnyxi, Quájnyxch Thanh Túfexc dầukaqn dầukaqn mấnvggt đubrki thầukaqn tríldwk.

Cảwigjm giájnyxc nhưldwk toàixpzn thâjsbnn từavbn từavbnzchci xuốgtrxng vựiwekc sâjsbnu củvscna đubrkau đubrkjnyxn, mãhuddi mãhuddi khôacpmng thểlehe trốgtrxn thoájnyxt đubrkưldwkvmidc.

Thậmrbwt kìldwk lạijoh, rõzuspixpzng côacpm đubrkãhudd đubrkau đubrkếldwkn mứtyegc nàixpzy rồfexci, tạijohi sao vẫgpcwn chưldwka chếldwkt vìldwk đubrkau nhỉtyeg?

mfeong khôacpmng biếldwkt đubrkãhudd qua bao lâjsbnu, Quájnyxch Thanh Túfexc dầukaqn dầukaqn tỉtyegnh tájnyxo lạijohi.

"Thanh Túfexc, em tỉtyegnh rồfexci!"

erhyng Thanh Hảwigji lậmrbwp tứtyegc ghéorql tớjnyxi, mừavbnng rỡyhei nắldwkm lấnvggy tay côacpm.

Quájnyxch Thanh Túfexc yếldwku ớjnyxt nhìldwkn anh mộmfeot hồfexci lâjsbnu, dưldwkkfarng nhưldwk bấnvggy giờkfar mớjnyxi nhớjnyx ra mìldwknh đubrkang ởldwk đubrkâjsbnu.

"Anh Hảwigji, cảwigjm ơzchcn anh đubrkãhudd cứtyegu em!"

"Thanh Túfexc, sao em lạijohi nófexci năerhyng khájnyxch sájnyxo nhưldwk vậmrbwy vớjnyxi anh."

Anh khôacpmng cầukaqn sựiwek cảwigjm kíldwkch củvscna côacpm, anh cũmfeong khôacpmng cầukaqn sựiwek ájnyxy nájnyxy củvscna côacpm, thứtyeg anh cầukaqn khôacpmng phảwigji đubrkiềfqsfu đubrkófexc.

"Anh Hảwigji, anh thậmrbwt tốgtrxt!"

Quájnyxch Thanh Túfexcvmidn tiếldwkng, giọubrkng nófexci rấnvggt yếldwku.

"Em khôacpmng sao làixpz đubrkưldwkvmidc rồfexci, bájnyxc sĩvwbk vừavbna mớjnyxi rờkfari đubrki..."




"Anh Hảwigji, bájnyxc sĩvwbkfexci em bịzagk bệxycnnh gìldwk vậmrbwy?"

erhyng Thanh Hảwigji im lặorqlng mộmfeot lúfexcc rồfexci mớjnyxi cưldwkkfari cưldwkkfari: "Bájnyxc sĩvwbk chẳxyyxng nófexci gìldwk cảwigj, chắldwkc làixpz kếldwkt quảwigjorqlt nghiệxycnm chưldwka cófexc! Em đubrkavbnng lo lắldwkng, bájnyxc sĩvwbkfexci em béorql trong bụmrbwng em rấnvggt mạijohnh khỏvfsje, ban nãhuddy vừavbna làixpzm siêvmidu âjsbnm xong, đubrktyega béorql biếldwkt cửiuyc đubrkmfeong rồfexci, rấnvggt to rồfexci."

erhyng Thanh Hảwigji cốgtrx ýerhy chuyểlehen đubrkfqsfixpzi, tâjsbnm trạijohng Quájnyxch Thanh Túfexc dầukaqn dầukaqn tốgtrxt hơzchcn, chỉtyeg cầukaqn thảwigjo luậmrbwn chủvscn đubrkfqsf liêvmidn quan đubrkếldwkn đubrktyega béorql, côacpm sẽwigjfexcjsbnm trạijohng sájnyxng lájnyxng nhưldwk mặorqlt trờkfari.

"Anh Hảwigji, làixpzm phiềfqsfn anh đubrkưldwka đubrkiệxycnn thoạijohi cho em."

erhyng Thanh Hảwigji mang túfexci xájnyxch củvscna côacpm tớjnyxi. Quájnyxch Thanh Túfexc mởldwk đubrkiệxycnn thoạijohi ra, trêvmidn màixpzn hìldwknh đubrkãhuddfexc mộmfeot đubrkgtrxng cuộmfeoc gọubrki nhỡyhei, toàixpzn đubrkếldwkn từavbn sốgtrx củvscna Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh.

jnyxi ngưldwkkfari nàixpzy, chắldwkc chắldwkn đubrkãhudd nhậmrbwn đubrkưldwkvmidc bájnyxo cájnyxo củvscna Lêvmidiwekng Việxycnt nêvmidn cuốgtrxng rồfexci.

Quájnyxch Thanh Túfexcldwkkfari cưldwkkfari lắldwkc đubrkukaqu, gọubrki lạijohi cho Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh, ởldwk đubrkukaqu dâjsbny bêvmidn kia, tốgtrxc đubrkmfeo nhậmrbwn cuộmfeoc gọubrki củvscna Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh vôacpmiwekng nhanh: "Quájnyxch Thanh Túfexc, côacpm chếldwkt díldwkldwkjnyxi xófexcixpzo rồfexci?"

Trong đubrkiệxycnn thoạijohi vang lêvmidn tiếldwkng héorqlt nhưldwk nổswnsi trậmrbwn lôacpmi đubrkìldwknh củvscna Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh, hắldwkn gầukaqn nhưldwkixpzo ầukaqm lêvmidn.

Tai củvscna Quájnyxch Thanh Túfexc suýerhyt đubrkiếldwkc vìldwk tiếldwkng héorqlt củvscna hắldwkn.

acpm vộmfeoi vàixpzng đubrklehe đubrkiệxycnn thoạijohi ra xa tai mộmfeot chúfexct.

"Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh, đubrkavbnng tứtyegc giậmrbwn nữzuspa, do em khôacpmng tốgtrxt, em khôacpmng nófexci vớjnyxi anh làixpzldwk em đubrkang ởldwk bệxycnnh việxycnn."

jsbnm Việxycnt Thịzagknh cuốgtrxng lêvmidn: "Làixpzm cájnyxi gìldwk thếldwk? Bịzagk thưldwkơzchcng ởldwk đubrkâjsbnu rồfexci?"

Giọubrkng đubrkiệxycnu nôacpmn nófexcng nhưldwk thểlehe ngưldwkkfari vừavbna nổswnsi giậmrbwn xung thiêvmidn làixpz mộmfeot ngưldwkkfari khájnyxc, Quájnyxch Thanh Túfexc thấnvggy lòpmdkng ngọubrkt ngàixpzo hơzchcn.

"Khôacpmng sao đubrkâjsbnu, chỉtyeg ôacpmm béorql con đubrki siêvmidu âjsbnm thôacpmi, anh Hảwigji đubrkưldwka em đubrkếldwkn. Bâjsbny giờkfarixpzm xong rồfexci, anh đubrkếldwkn đubrkófexcn em vềfqsf nhàixpz đubrki!"

dsvgưldwkvmidc rồfexci, em đubrkvmidi đubrknvggy, đubrkếldwkn ngay đubrkâjsbny." Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh ngắldwkt cuộmfeoc gọubrki.

Quájnyxch Thanh Túfexc cấnvggt đubrkiệxycnn thoạijohi đubrki, mỉtyegm cưldwkkfari nhìldwkn Tăerhyng Thanh Hảwigji.

"Anh Hảwigji, ngạijohi quájnyx, lúfexcc nàixpzo cũmfeong làixpzm phiềfqsfn anh, àixpz phảwigji rồfexci, Lýerhy Vi Vi bâjsbny giờkfar thếldwkixpzo rồfexci? Đdsvgãhuddfexc thai chưldwka?"

erhyng Thanh Hảwigji lắldwkc đubrkukaqu: "Bọubrkn anh còpmdkn trẻghqc, tạijohm thờkfari chưldwka cófexc ýerhy đubrkzagknh nàixpzy."

Chưldwka nófexci dứtyegt câjsbnu, chuôacpmng đubrkiệxycnn thoạijohi củvscna Tăerhyng Thanh Hảwigji đubrkãhudd vang lêvmidn.

Quájnyxch Thanh Túfexc che miệxycnng cưldwkkfari: "Chắldwkc khôacpmng phảwigji đubrkiệxycnn thoạijohi củvscna Lýerhy Vi Vi đubrknvggy chứtyeg, đubrkúfexcng làixpz nhắldwkc Tàixpzo Thájnyxo, Tàixpzo Thájnyxo đubrkếldwkn ngay."

erhyng Thanh Hảwigji liếldwkc nhìldwkn màixpzn hìldwknh rồfexci mỉtyegm cưldwkkfari vớjnyxi Quájnyxch Thanh Túfexc: "Em đubrkjnyxn đubrkúfexcng rồfexci, đubrkúfexcng làixpzacpmnvggy, anh ra ngoàixpzi nhậmrbwn đubrkiệxycnn thoạijohi chúfexct nhéorql."

"Anh đubrki đubrki! Em nằzuspm nghỉtyeg mộmfeot lájnyxt."

erhyng Thanh Hảwigji cầukaqm đubrkiệxycnn thoạijohi, mặorqlt mũmfeoi u ájnyxm đubrki ra ngoàixpzi.

erhy Vi Vi nàixpzy, khôacpmng hiểleheu đubrkang làixpzm cájnyxi gìldwk, chỉtyeg cầukaqn anh ởldwkvmidn ngoàixpzi hơzchci lâjsbnu mộmfeot chúfexct, đubrkiệxycnn thoạijohi dòpmdk hỏvfsji củvscna côacpm ta đubrkãhudd gọubrki tớjnyxi nơzchci.

"A lôacpm..."

"A Khiêvmidm, bâjsbny giờkfar anh đubrkang ởldwk đubrkâjsbnu thếldwk?" Lýerhy Vi Vi vộmfeoi vàixpzng hỏvfsji.

erhyng Thanh Hảwigji im lặorqlng trong chốgtrxc lájnyxt, cófexc vẻghqc khôacpmng khájnyxch sájnyxo nữzuspa: "Em cófexc chuyệxycnn gìldwk?"

wmfe, em đubrkorqlt mộmfeot nhàixpzixpzng, trưldwka nay cùiwekng nhau ra ngoàixpzi ăerhyn nhéorql!"

erhyng Thanh Hảwigji lạijohnh lùiwekng đubrkájnyxp: "Hôacpmm nay anh rấnvggt bậmrbwn, côacpmng ty cófexc rấnvggt nhiềfqsfu việxycnc cầukaqn xửiuycerhy."

erhyng Thanh Hảwigji cầukaqm đubrkiệxycnn thoạijohi, đubrktyegng ởldwk tậmrbwn cuốgtrxi hàixpznh lang.

Nếldwku nhưldwk anh chịzagku quay đubrkukaqu, anh sẽwigj nhìldwkn thấnvggy ngay ởldwk mộmfeot lốgtrxi rẽwigj, Lýerhy Vi Vi đubrkang cầukaqm đubrkiệxycnn thoạijohi, buồfexcn bãhudd nhìldwkn ttheo anh.

Từavbnfexcc anh ra khỏvfsji cửiuyca, côacpm ta đubrkãhuddjnyxi xe theo dõzuspi anh.

acpm ta biếldwkt rấnvggt rõzusp anh đubrkang làixpzm gìldwk.

Từavbnjnyxng sớjnyxm đubrkãhudd lảwigjng vảwigjng bêvmidn ngoàixpzi biệxycnt thựiwek nhàixpz họubrkjsbnm, sau đubrkófexc theo xe củvscna nhàixpz họubrkjsbnm, đubrkếldwkn khu mộmfeo, rồfexci lạijohi lájnyxi ra khỏvfsji khu mộmfeo.

erhy Vi Vi theo sájnyxt khôacpmng sófexct mộmfeot đubrkoạijohn nàixpzo, côacpm ta từavbnng thậmrbwt thàixpz tin rằzuspng giữzuspa Tăerhyng Thanh Hảwigji vàixpz Quájnyxch Thanh Túfexc khôacpmng cófexcldwkldwknh gìldwk.

Nhưldwkng bâjsbny giờkfar, côacpm hiểleheu rấnvggt rõzusp rằzuspng, trájnyxi tim anh chưldwka từavbnng gạijoht bỏvfsj vịzagk tríldwk củvscna côacpmjnyxi nàixpzy.

Cảwigjm giájnyxc thấnvggt bạijohi nặorqlng nềfqsf đubrkècibworqln khiếldwkn côacpm ta khôacpmng thểlehe thởldwk đubrkưldwkvmidc, côacpm ta khôacpmng chịzagku nhậmrbwn thua, rõzuspixpzng côacpm ta mớjnyxi làixpz ngưldwkkfari thắldwkng trêvmidn chiếldwkn trưldwkkfarng nàixpzy.

Bởldwki vìldwkfexc đubrkưldwkvmidc, còpmdkn khófexc chịzagku hơzchcn cảwigj việxycnc mấnvggt đubrki sao?"

“Hảwigji, hôacpmm nay làixpz sinh nhậmrbwt em, lẽwigjixpzo anh khôacpmng thểlehe mừavbnng sinh nhậmrbwt cùiwekng em sao?" Lýerhy Vi Vi làixpzm nũmfeong vớjnyxi anh.

"Côacpmng việxycnc còpmdkn rấnvggt nhiềfqsfu, thếldwkixpzy đubrki, tốgtrxi nay anh vềfqsf chúfexcc mừavbnng em, đubrkưldwkvmidc khôacpmng?"

erhyng Thanh Hảwigji đubrkãhudd cho côacpm mộmfeot con đubrkưldwkkfarng lui, Lýerhy Vi Vi thấnvggy sựiwek việxycnc cófexc chuyểlehen biếldwkn tốgtrxt nêvmidn biếldwkt đubrkưldwkkfarng rúfexct lui: "Đdsvgưldwkvmidc! Vậmrbwy tốgtrxi nay em đubrkvmidi anh nhéorql!"

erhy Vi Vi cúfexcp májnyxy, cầukaqm đubrkiệxycnn thoạijohi màixpz ngẩeyggn ngơzchc, nhìldwkn Tăerhyng Thanh Hảwigji đubrki vàixpzo phòpmdkng bệxycnnh, trájnyxi tim côacpm khófexc chịzagku nhưldwk bịzagk dao cứtyega.

erhyng Thanh Hảwigji vộmfeoi vàixpzng đubrki vàixpzo phòpmdkng bệxycnnh, phájnyxt hiệxycnn ra khôacpmng thấnvggy bófexcng dájnyxng Quájnyxch Thanh Túfexc đubrkâjsbnu nữzuspa.

Anh hơzchci khựiwekng lạijohi, đubrkiệxycnn thoạijohi đubrkswns chuôacpmng, anh mởldwk ra xem, hófexca ra làixpz tin nhắldwkn màixpz Quájnyxch Thanh Túfexc gửiuyci tớjnyxi.

"Anh Hảwigji, cảwigjm ơzchcn anh đubrkãhudd đubrkưldwka em đubrkếldwkn bệxycnnh việxycnn. Em đubrki đubrkâjsbny, Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh tớjnyxi đubrkófexcn em rồfexci, em thấnvggy anh đubrkang gọubrki đubrkiệxycnn thoạijohi, àixpz phảwigji rồfexci, ban nãhuddy hìldwknh nhưldwk em nhìldwkn thấnvggy Lýerhy Vi Vi."

erhyng Thanh Hảwigji ấnvggn thoájnyxt khỏvfsji tin nhắldwkn, tầukaqm mắldwkt anh hưldwkjnyxng tớjnyxi chiếldwkc ájnyxo khoájnyxc bịzagk vứtyegt tùiweky tiệxycnn trêvmidn nềfqsfn đubrknvggt.

Anh bưldwkjnyxc tớjnyxi, lặorqlng lẽwigjfexci ngưldwkkfari, nhặorqlt ájnyxo khoájnyxc củvscna mìldwknh lêvmidn.

fexc lẽwigj, trong lòpmdkng Quájnyxch Thanh Túfexc, anh cũmfeong giốgtrxng chiếldwkc ájnyxo khoájnyxc nàixpzy, côacpm chưldwka từavbnng trâjsbnn trọubrkng.

ldwkơzchcng mặorqlt tuấnvggn túfexc củvscna Tăerhyng Thanh Hảwigji trởldwkvmidn méorqlo mófexc.

Anh cứtyegvmidu côacpm bấnvggt chấnvggp tấnvggt cảwigj, màixpzacpm thìldwk cứtyeg nhưldwk thếldwkixpzy, lúfexcc khôacpmng cầukaqn đubrkếldwkn anh nữzuspa thìldwk nhẹixpz nhàixpzng vứtyegt bỏvfsj anh.

Mộmfeot chiếldwkc Rolls Royce màixpzu đubrken đubrki ngang qua khu phốgtrx sầukaqm uấnvggt.

Quájnyxch Thanh Túfexc ngồfexci trêvmidn ghếldwk phófexcjnyxi, Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh lájnyxi xe, cófexc vẻghqc vẫgpcwn còpmdkn tứtyegc giậmrbwn.

Hắldwkn khôacpmng thíldwkch nhìldwkn thấnvggy Quájnyxch Thanh Túfexcixpzerhyng Thanh Hảwigji ởldwk cạijohnh nhau.

"Anh lạijohi ghen nữzuspa àixpz?"

“Anh cófexc đubrkâjsbnu?" Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh kiêvmidu ngạijoho hấnvggt cằzuspm, vừavbna phájnyxch lốgtrxi vừavbna bạijoho ngưldwkvmidc.

"Nhưldwkng màixpz tạijohi sao em lạijohi ngửiuyci thấnvggy mùiweki chua loéorqlt nhỉtyeg, lẽwigjixpzo khôacpmng phảwigji từavbn trêvmidn ngưldwkkfari anh sao?"

Quájnyxch Thanh Túfexc cốgtrx ýerhy trêvmidu đubrkùiweka hắldwkn, Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh thẹixpzn quájnyxfexca giậmrbwn: "Quájnyxch Thanh Túfexc, em quájnyx đubrkájnyxng quájnyx đubrknvggng, tạijohi sao em cứtyeg nhâjsbnn lúfexcc khôacpmng cófexc anh màixpz đubrki hẹixpzn hòpmdk vớjnyxi cájnyxi têvmidn cặorqln bãhudd kia vậmrbwy."

Quájnyxch Thanh Túfexc tứtyegc giậmrbwn vìldwkjsbnu nófexci nàixpzy củvscna anh: "Anh Hảwigji khôacpmng phảwigji ngưldwkkfari cặorqln bãhudd, Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh, anh nófexci ghêvmid tởldwkm quájnyx đubrknvggy. Bọubrkn em hẹixpzn hòpmdk bao giờkfar?"

"Hừavbn, khôacpmng cófexc chắldwkc? Nếldwku khôacpmng cófexc, tạijohi sao ájnyxo vest củvscna anh ta lạijohi đubrkldwkp trêvmidn ngưldwkkfari em?"

"Em ngấnvggt, khôacpmng phảwigji em đubrkãhudd giảwigji thíldwkch vớjnyxi anh rồfexci sao, chúfexcng em tìldwknh cờkfar gặorqlp nhau ởldwk khu mộmfeo, sau đubrkófexc em phájnyxt bệxycnnh, anh ấnvggy đubrkldwkp ájnyxo lêvmidn cho em."

jsbnm Việxycnt Thịzagknh im lặorqlng, côacpmnvggy lạijohi phájnyxt bệxycnnh àixpz?

"Lâjsbnm Việxycnt Thịzagknh, anh khôacpmng nhỏvfsj mọubrkn đubrkếldwkn thếldwk chứtyeg?" Quájnyxch Thanh Túfexcldwkkfari cưldwkkfari hỏvfsji.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.