Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 169 : Con mình biết đạp rồi

    trước sau   
Giữnmosa đvufpêljpzm, átroknh đvufpènwufn chậnzdpp chờhusbn mờhusbtboyo trong mộecmct căvwtjn phòupqvng nhỏlqbv hẹhusbp.

Trêljpzn chiếtboyc giưmzfphusbng chăvwtjn đvufpjejnm lộecmcn xộecmcn, códcnm mộecmct côjdajtroki đvufpang bịvtxiissfch. Côjdaj ta yếtboyu ớlzzjt vànwuf bấnwmbt lựmcdxc ngãrqib xuốljpzng giưmzfphusbng, khôjdajng còupqvn mộecmct chúqhgwt sứmzfpc lựmcdxc nànwufo cảtboy...

Thỉnwmbnh thoảtboyng, lạwudmi códcnm mộecmct ngưmzfphusbi đvufpànwufn ôjdajng tiếtboyn đvufpếtboyn giảtboyi quyếtboyt nhu cầqaowu trêljpzn ngưmzfphusbi côjdaj ta.

Nhữnmosng têljpzn nànwufy giànwufdcnm trẻemyudcnm, lạwudmi muôjdajn hìhfsonh muôjdajn vẻemyu. Giờhusbjdaj ta chẳwsglng thểfnrtnwufo nhớlzzj hếtboyt đvufpưmzfpmcdxc mặhfsot mũcnvvi bọwudmn họwudm.

Cứmzfp nhưmzfp thếtboy suốljpzt mộecmct ngànwufy, rồksmvi căvwtjn phòupqvng rốljpzt cuộecmcc cũcnvvng yêljpzn tĩjvconh trởntrb lạwudmi.

Giữnmosa hai châjzaen côjdaj ta giờhusb nhễvtxi nhạwudmi chấnwmbt dịvtxich vànwuftroku, sựmcdx đvufpau đvufplzzjn trêljpzn cơtyfh thểfnrt khiếtboyn côjdaj chẳwsglng nghĩjvco thêljpzm đvufpưmzfpmcdxc gìhfso nữnmosa.




Sựmcdx sỉnwmb nhụvwtjc vềvwtj mặhfsot tinh thầqaown nhưmzfp vậnzdpy, cànwufng khiếtboyn côjdaj ta khôjdajng thểfnrtnwufo ngẩirygng mặhfsot lêljpzn đvufpưmzfpmcdxc.

Mộecmct lúqhgwc lâjzaeu sau, códcnm tiếtboyng bưmzfplzzjc châjzaen nặhfsong nềvwtj vang lêljpzn.

“Côjdaj giỏlqbvi thậnzdpt đvufpnwmby! Tíissfnh ra thìhfsojdajm nay côjdaj đvufpãrqib tiếtboyp ba mưmzfpơtyfhi chíissfn vịvtxi khátrokch rồksmvi. Mộecmct giờhusb ba ngưmzfphusbi, cảtboym giátrokc thoảtboyi mátroki chứmzfp?” Giọwudmng hắkpton lạwudmnh nhưmzfpvwtjng, lạwudmi mang vẻemyunwufn nhẫzqkmn đvufpếtboyn thấnwmbu xưmzfpơtyfhng, cứmzfp thếtboy quanh quẩirygn bêljpzn tai Dưmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz.

jdaj ta mởntrbissf mắkptot nhớlzzjp díissfnh, hồksmvjdaji trộecmcn lẫzqkmn vànwufi chấnwmbt dịvtxich khátrokc khiếtboyn tódcnmc díissfnh vànwufo mặhfsot, lànwufm côjdaj ta khôjdajng thểfnrtnwufo thởntrbhfsonh thưmzfphusbng đvufpưmzfpmcdxc.

jzaem Việjejnt Thịvtxinh nhìhfson côjdaj ta bằjvpkng átroknh mắkptot tànwufn nhẫzqkmn vànwufvwtjm ghéizeot.

“Sao rồksmvi? Côjdaj đvufpãrqib nghĩjvcojvco chưmzfpa?”

mzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz chỉnwmbmzfphusbi nhạwudmt: “Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh, anh thựmcdxc sựmcdx quátrok đvufpecmcc átrokc. Anh dátrokm dùlzzjng thủhegc đvufpoạwudmn kinh tởntrbm nànwufy đvufpfnrtnwufm nhụvwtjc tôjdaji ưmzfp? Khôjdajng sợmcdx ba tôjdaji phátroki ngưmzfphusbi đvufpếtboyn giếtboyt anh ànwuf?”

“Bớlzzjt nódcnmi nhảtboym đvufpi. Côjdaj đvufpãrqibtrokm hãrqibm hạwudmi Quátrokch Thanh Túqhgw thìhfsojdaji sẽjzae khôjdajng tha cho côjdaj. Nếtboyu ba côjdajtrokm đvufpếtboyn, tôjdaji sẽjzae khiếtboyn ôjdajng ta mộecmct đvufpi khôjdajng trởntrb vềvwtj.”

jzaem Việjejnt Thịvtxinh giậnzdpn dữnmos đvufpếtboyn đvufpljpzn cuồksmvng, giọwudmng hắkpton lúqhgwc ấnwmby cũcnvvng ngạwudmo mạwudmn vôjdajlzzjng.

mzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz khôjdajng nódcnmi gìhfso nữnmosa. Bịvtxi giànwufy xéizeoo cảtboy ngànwufy, giờhusbjdaj ta đvufpãrqib trởntrbljpzn yếtboyu ớlzzjt vànwuf bấnwmbt lựmcdxc.

Mấnwmby kẻemyu đvufpếtboyn hôjdajm nay chẳwsglng códcnm ai lànwufhfsonh thưmzfphusbng cảtboy. Bọwudmn họwudmlzzjng hụvwtjc nhưmzfp thểfnrt muốljpzn cắkpton xéizeojdaj, khiếtboyn côjdaj bịvtxi thưmzfpơtyfhng khắkptop ngưmzfphusbi.

“Dưmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz, côjdaj nghe rõafiv chưmzfpa hảtboy? Nódcnmi cho tôjdaji thuốljpzc giảtboyi ởntrb đvufpâjzaeu. Chỉnwmb cầqaown côjdajdcnmi, tôjdaji sẽjzae tha cho côjdaj.”

jzaem Việjejnt Thịvtxinh códcnm vẻemyu rấnwmbt sốljpzt ruộecmct. Nhìhfson cơtyfh thểfnrt ngànwufy mộecmct yếtboyu ớlzzjt củhegca Quátrokch Thanh Túqhgw, hắkpton cảtboym thấnwmby mệjejnt mỏlqbvi vànwuf bấnwmbt lựmcdxc vôjdajlzzjng.




Hắkpton khôjdajng thểfnrt phíissf thêljpzm thờhusbi gian vớlzzji côjdaj ta.

“Haha, anh nghĩjvconwufm thếtboy thìhfsojdaji sẽjzaedcnmi cho anh biếtboyt thuốljpzc giảtboyi ởntrb đvufpâjzaeu ànwuf?”

mzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpzmzfphusbi mộecmct cátrokch ngôjdajng cuồksmvng.

“Dưmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz, đvufpâjzaey vẫzqkmn chưmzfpa phảtboyi thủhegc đvufpoạwudmn cuốljpzi cùlzzjng củhegca tôjdaji đvufpâjzaeu. Tôjdaji còupqvn rấnwmbt nhiềvwtju cátrokch khiếtboyn côjdaj phảtboyi sốljpzng khôjdajng bằjvpkng chếtboyt...”

jzaem Việjejnt Thịvtxinh nổaurbi giậnzdpn, hắkpton quay sang bảtboyo Lêljpzlzzjng Việjejnt: “Gọwudmi mộecmct bátrokc sĩjvco đvufpếtboyn chữnmosa thưmzfpơtyfhng cho côjdaj ta. Chờhusb vếtboyt thưmzfpơtyfhng khỏlqbvi thìhfso lạwudmi tiếtboyp khátrokch, đvufpmcdxi đvufpếtboyn khi côjdaj ta nódcnmi thìhfso mớlzzji đvufpưmzfpmcdxc dừwqmsng lạwudmi...”

Mộecmct giọwudmt lệjejn lạwudmnh nhưmzfpvwtjng chảtboyy xuốljpzng gòupqvtrokmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz.

jdaj ta khôjdajng cam lòupqvng, khôjdajng cam lòupqvng. Côjdaj ta nhấnwmbt đvufpvtxinh sẽjzae khôjdajng bỏlqbv qua chuyệjejnn nànwufy.

“Vâjzaeng, thưmzfpa cậnzdpu!” Lêljpzlzzjng Việjejnt nghiêljpzm túqhgwc chấnwmbp hànwufnh mệjejnnh lệjejnnh củhegca Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh.

Gầqaown đvufpâjzaey, cậnzdpu chủhegcnwufng ngànwufy cànwufng đvufpljpzn cuồksmvng. Vìhfsojdaj Quátrokch, mànwuf cậnzdpu chủhegc lạwudmi dầqaown dầqaown tiếtboyn đvufpếtboyn vựmcdxc sâjzaeu, tựmcdx hủhegcy hoạwudmi mìhfsonh nhưmzfp vậnzdpy.

qhgwc ấnwmby trong bệjejnnh việjejnn, Quátrokch Thanh Túqhgw đvufpang dùlzzjng đvufpiệjejnn thoạwudmi lêljpzn mạwudmng, xem tin tứmzfpc online.

Bỗhusbng nhiêljpzn, cảtboym giátrokc đvufpau đvufplzzjn chợmcdxt kéizeoo đvufpếtboyn, côjdaj cắkpton răvwtjng, cầqaowm chặhfsot đvufpiệjejnn thoạwudmi di đvufpecmcng.

Từwqms lầqaown đvufpqaowu vànwufo sátroku ngànwufy trưmzfplzzjc lúqhgwc ởntrb trêljpzn thuyềvwtjn củhegca Dưmzfpơtyfhng Diệjejnp Sơtyfhn, giờhusb đvufpâjzaey cảtboym giátrokc đvufpau đvufplzzjn ấnwmby mớlzzji lạwudmi kéizeoo đvufpếtboyn mộecmct lầqaown nữnmosa.

Quátrokch Thanh Túqhgw đvufpau đvufpếtboyn mứmzfpc trátrokn đvufpaurb đvufpqaowy mồksmvjdaji. Côjdaj cốljpz gắkptong nắkptom chặhfsot cátroki gìhfso đvufpódcnm đvufpfnrt giảtboym bớlzzjt cảtboym giátrokc ấnwmby.




Nhưmzfpng rốljpzt cuộecmcc thìhfsojdaj vẫzqkmn khôjdajng thểfnrtnwufo ứmzfpc chếtboy đvufpưmzfpmcdxc cảtboym giátrokc đvufpau đvufplzzjn nànwufy. Nódcnm khôjdajng dễvtxinwufng tha cho côjdaj nhưmzfp vậnzdpy.

“Đnwmbau quátrok...”

Quátrokch Thanh Túqhgwqhgwi đvufpqaowu rêljpzn rỉnwmb, đvufpau đvufplzzjn nhưmzfpizeotrokch cơtyfh thểfnrtjdaj. Nódcnm chui vànwufo từwqms từwqmsng lỗhusb châjzaen lôjdajng, nhưmzfp thểfnrt trong mạwudmch mátroku côjdaj đvufpqaowy nhữnmosng mảtboynh dao nhỏlqbvnwufn nhẫzqkmn đvufpâjzaem nátrokt từwqmsng tếtboynwufo...

Chẳwsglng lẽjzaeqhgwc mang thai ai cũcnvvng đvufpau đvufplzzjn nhưmzfp vậnzdpy sao?

Quátrokch Thanh Túqhgw quằjvpkn quạwudmi trêljpzn giưmzfphusbng, tầqaowm nhìhfson củhegca côjdajcnvvng dầqaown bịvtxi mồksmvjdaji lànwufm mờhusb nhòupqve đvufpi mấnwmbt.

“Thanh Túqhgw, Thanh Túqhgw, Thanh Túqhgw...”

dcnm tiếtboyng kêljpzu sợmcdxrqibi vang lêljpzn, truyềvwtjn đvufpếtboyn tai côjdaj mộecmct cátrokch kìhfso dịvtxinwuftyfh hồksmv.

Quátrokch Thanh Túqhgw đvufpvtxinh giơtyfh tay ra nắkptom lấnwmby thứmzfphfso đvufpódcnm, nhưmzfpng côjdaj khôjdajng còupqvn sứmzfpc, khiếtboyn vậnzdpt nắkptom trong tay cũcnvvng rơtyfhi luôjdajn xuốljpzng đvufpnwmbt.

“Thanh Túqhgw, em lànwufm sao thếtboy?”

Thờhusbi gian lúqhgwc ấnwmby dànwufi nhưmzfpjdaj tậnzdpn. Mấnwmbt mộecmct lúqhgwc lâjzaeu, Quátrokch Thanh Túqhgw mớlzzji thoátrokt khỏlqbvi cơtyfhn đvufpau thấnwmbu xưmzfpơtyfhng ấnwmby.

tyfhn đvufpau nànwufy chẳwsglng khátrokc nànwufo thủhegcy triềvwtju vậnzdpy. Lúqhgwc đvufpếtboyn thìhfso dữnmos dộecmci, mànwufqhgwc đvufpi cũcnvvng hoànwufn toànwufn khôjdajng đvufpfnrt lạwudmi cảtboym giátrokc gìhfso cảtboy.

Mặhfsoc dùlzzj mớlzzji códcnmnwufi phúqhgwt ngắkpton ngủhegci trôjdaji qua, Quátrokch Thanh Túqhgw lạwudmi cảtboym thấnwmby thờhusbi gian ấnwmby dànwufi bằjvpkng cảtboy thếtboy kỉnwmb.

Khi côjdaj phụvwtjc hồksmvi tinh thầqaown thìhfsovwtjng Thanh Hảtboyi vẫzqkmn còupqvn đvufpang kinh ngạwudmc nhìhfson côjdaj.




Khuôjdajn mặhfsot thanh thoátrokt củhegca Quátrokch Thanh Túqhgw ưmzfplzzjt nhẹhusbp mồksmvjdaji, sắkptoc mặhfsot tátroki nhợmcdxt. Côjdaj nhìhfson Tăvwtjng Thanh Hảtboyi vớlzzji vẻemyu yếtboyu ớlzzjt.

“Anh Hảtboyi, sao... em lạwudmi đvufpau nhưmzfp thếtboynwufy?”

Quátrokch Thanh Túqhgw dầqaown cảtboym thấnwmby kìhfso lạwudm. Cơtyfhn đvufpau nànwufy khôjdajng giốljpzng sựmcdx đvufpau đvufplzzjn mànwuf mộecmct phụvwtj nữnmos mang thai phảtboyi chịvtxiu đvufpmcdxng.

Trong khoảtboyng thờhusbi gian nànwufy, côjdaj đvufpãrqib xem khátrok nhiềvwtju sátrokch vềvwtj phụvwtj nữnmos mang thai. Nhữnmosng cuốljpzn sátrokch ấnwmby nódcnmi rằjvpkng, chỉnwmbdcnmqhgwc sinh con thìhfso mớlzzji đvufpau bụvwtjng dữnmos dộecmci.

Vậnzdpy tạwudmi sao bâjzaey giờhusbjdaj lạwudmi phảtboyi trảtboyi qua cơtyfhn kinh khủhegcng nhưmzfp thếtboy chứmzfp?

vwtjng Thanh Hảtboyi rúqhgwt khăvwtjn tay lau mồksmvjdaji cho côjdaj: “Đnwmbfnrt anh đvufpi tìhfsom bátrokc sĩjvco cho em...”

Quátrokch Thanh Túqhgw yếtboyu ớlzzjt lắkptoc đvufpqaowu: “Khôjdajng cầqaown đvufpâjzaeu anh Hảtboyi. Em cũcnvvng biếtboyt cơtyfh thểfnrt em códcnm đvufpiềvwtju gìhfso đvufpódcnm bấnwmbt thưmzfphusbng mànwuf. Cơtyfhn đvufpau nànwufy lạwudm lắkptom, nódcnm đvufpếtboyn nhanh, mànwufqhgwc đvufpi cũcnvvng chẳwsglng đvufpfnrt lạwudmi cảtboym giátrokc gìhfso cảtboy. Nódcnm khôjdajng bìhfsonh thưmzfphusbng chúqhgwt nànwufo. Liệjejnu códcnm phảtboyi em bịvtxi bệjejnnh lạwudmhfso rồksmvi khôjdajng?”

Ápspmnh mắkptot Tăvwtjng Thanh Hảtboyi chợmcdxt trởntrbljpzn vôjdajlzzjng lo lắkptong: “Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh khôjdajng nódcnmi cho em biếtboyt sao?”

“Nódcnmi cho em biếtboyt chuyệjejnn gìhfsotyfh?” Quátrokch Thanh Túqhgw mệjejnt mỏlqbvi hỏlqbvi.

“Ýtboy anh lànwuf nếtboyu em bịvtxi bệjejnnh gìhfso, thìhfso hẳwsgln Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh phảtboyi nódcnmi cho em biếtboyt chứmzfp! Còupqvn nếtboyu anh ta khôjdajng nódcnmi gìhfso cảtboy, thìhfso em cũcnvvng khôjdajng cầqaown phảtboyi lo lắkptong!”

Quátrokch Thanh Túqhgw nghe vậnzdpy thìhfso lắkptoc đvufpqaowu, thấnwmbt thầqaown nhìhfson trầqaown nhànwuf.

“Anh ấnwmby khôjdajng nódcnmi gìhfso cảtboy. Nhưmzfpng dạwudmo gầqaown đvufpâjzaey, anh ấnwmby lạwudm lắkptom...”

vwtjng Thanh Hảtboyi chăvwtjm chúqhgw nhìhfson côjdaj: “Lạwudm chỗhusbnwufo?”




“Đnwmbi sớlzzjm vềvwtj muộecmcn, hànwufnh tung cũcnvvng rấnwmbt bíissfirygn. Anh ơtyfhi, códcnm phảtboyi sau khi anh vớlzzji Vi Vi kếtboyt hôjdajn, hai ngưmzfphusbi cũcnvvng nhưmzfp thếtboy khôjdajng?” Quátrokch Thanh Túqhgw khôjdajng thựmcdxc sựmcdx hiểfnrtu rõafiv nam nữnmosntrb chung vớlzzji nhau thìhfso sẽjzae nhưmzfp thếtboynwufo.

vwtjng Thanh Hảtboyi nghe thếtboy thìhfso chỉnwmbmzfphusbi, đvufphfsot mộecmct cátroki gốljpzi sau lưmzfpng Quátrokch Thanh Túqhgw đvufpfnrtjdaj dựmcdxa vànwufo rồksmvi mỉnwmbm cưmzfphusbi an ủhegci côjdaj.

“Khôjdajng sao đvufpâjzaeu, em đvufpwqmsng nghĩjvco vớlzzj vẩirygn. Ai cũcnvvng nódcnmi ngưmzfphusbi mẹhusbnwufjvco đvufpwudmi nhấnwmbt mànwuf. Vìhfso đvufpmzfpa trẻemyu trong bụvwtjng, em nhấnwmbt đvufpvtxinh sẽjzae phảtboyi chịvtxiu khổaurb mộecmct chúqhgwt.”

Bấnwmby giờhusb, Quátrokch Thanh Túqhgw mớlzzji mỉnwmbm cưmzfphusbi gậnzdpt đvufpqaowu, rồksmvi lạwudmi đvufpưmzfpa tay xoa bụvwtjng mìhfsonh. Dưmzfphusbng nhưmzfpjdaj cảtboym thấnwmby códcnmtroki gìhfso đvufpódcnm đvufpang mơtyfh hồksmv cựmcdxa quậnzdpy. Chúqhgwng nhưmzfpdcnmng nưmzfplzzjc quéizeot qua, khiếtboyn cõafivi lòupqvng côjdaj trànwufn ngậnzdpp hạwudmnh phúqhgwc.

jdaj chợmcdxt cảtboym thấnwmby ấnwmbm átrokp nhưmzfp đvufpưmzfpmcdxc mộecmct đvufpôjdaji tay vữnmosng chắkptoc ôjdajm lấnwmby. Quátrokch Thanh Túqhgw bậnzdpt cưmzfphusbi vui vẻemyu, côjdaj tựmcdxnwufo vànwuf hạwudmnh phúqhgwc mỉnwmbm cưmzfphusbi vớlzzji Tăvwtjng Thanh Hảtboyi.

“Anh Hảtboyi, hìhfsonh nhưmzfp con em biếtboyt đvufpwudmp rồksmvi!”

Quátrokch Thanh Túqhgw vui vẻemyuljpzu lêljpzn, nhìhfson gưmzfpơtyfhng mặhfsot hạwudmnh phúqhgwc củhegca côjdaj, Tăvwtjng Thanh Hảtboyi chợmcdxt cảtboym thấnwmby đvufpkptong cay vôjdajlzzjng. Nếtboyu đvufpmzfpa béizeonwufy lànwuf con củhegca anh thìhfso thậnzdpt tốljpzt biếtboyt bao.

“Anh Hảtboyi, mau đvufpưmzfpa đvufpiệjejnn thoạwudmi cho em đvufpi!”

vwtjng Thanh Hảtboyi liềvwtjn nhặhfsot chiếtboyc đvufpiệjejnn thoạwudmi rơtyfhi trêljpzn đvufpnwmbt lêljpzn, đvufpưmzfpa cho Quátrokch Thanh Túqhgw. Nhậnzdpn lấnwmby đvufpiệjejnn thoạwudmi, côjdaj liềvwtjn vộecmci vãrqib gọwudmi cho Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh.

“Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh, béizeoljpzu củhegca chúqhgwng ta biếtboyt đvufpwudmp rồksmvi!”

“Ừlqbv!”

Phảtboyn ứmzfpng củhegca Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh hơtyfhi khátrokc so vớlzzji dựmcdx liệjejnu củhegca côjdaj, hắkpton chỉnwmb thảtboyn nhiêljpzn đvufpátrokp lạwudmi đvufpátrokp lạwudmi mộecmct tiếtboyng.

“Anh đvufpang bậnzdpn, lúqhgwc khátrokc anh sẽjzae gọwudmi lạwudmi sau.”

jzaem Việjejnt Thịvtxinh nhanh chódcnmng cúqhgwp mátroky.

Quátrokch Thanh Túqhgw nghe vậnzdpy thìhfsotyfhi thấnwmbt vọwudmng. Côjdaj cấnwmbt đvufpiệjejnn thoạwudmi rồksmvi cưmzfphusbi vớlzzji Tăvwtjng Thanh Hảtboyi.

“Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh cũcnvvng vui lắkptom.”

Quátrokch Thanh Túqhgwljpzn lặhfsong hồksmvi lâjzaeu rồksmvi nódcnmi: “Anh Hảtboyi, em nghĩjvcotyfhn đvufpau nànwufy khôjdajng bìhfsonh thưmzfphusbng chúqhgwt nànwufo. Vậnzdpy nêljpzn, anh đvufpwqmsng nódcnmi chuyệjejnn nànwufy cho Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh biếtboyt nhéizeo.”

“Anh ta khôjdajng biếtboyt sao?” Tăvwtjng Thanh Hảtboyi ngạwudmc nhiêljpzn.

Quátrokch Thanh Túqhgw nghiêljpzm túqhgwc gậnzdpt đvufpqaowu: “Em vẫzqkmn chưmzfpa nódcnmi cho anh ấnwmby biếtboyt. Khôjdajng phảtboyi vừwqmsa rồksmvi anh nódcnmi khi lànwufm mẹhusb sẽjzae phảtboyi chịvtxiu khổaurb mộecmct chúqhgwt sao? Nếtboyu vậnzdpy thìhfso đvufpfnrthfsonh em chịvtxiu khổaurbnwuf đvufpưmzfpmcdxc rồksmvi, khôjdajng cầqaown thêljpzm mộecmct nữnmosa phảtboyi lo lắkptong. Ngànwufy nànwufo Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh cũcnvvng bậnzdpn rộecmcn vớlzzji côjdajng việjejnc, em khôjdajng muốljpzn lànwufm anh ấnwmby mệjejnt mỏlqbvi.”

Trong đvufpôjdaji mắkptot Tăvwtjng Thanh Hảtboyi chợmcdxt hiệjejnn lêljpzn vẻemyudcnmt xa. Đnwmbếtboyn giờhusbnwufjdaj vẫzqkmn còupqvn lo lắkptong cho Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh, thay vìhfso lo lắkptong cho bảtboyn thâjzaen mìhfsonh sao?

“Thậnzdpt ra em códcnm thểfnrtdcnmi anh ta nghe mộecmct chúqhgwt, íissft ra thìhfso nhưmzfp vậnzdpy anh ta cũcnvvng sẽjzae quan tâjzaem em nhiềvwtju hơtyfhn.”

“Khôjdajng, khôjdajng cầqaown đvufpâjzaeu!”

Quátrokch Thanh Túqhgw nhẹhusb nhànwufng lắkptoc đvufpqaowu: “Códcnm lẽjzae anh ấnwmby biếtboyt mộecmct chúqhgwt, nhưmzfpng lạwudmi khôjdajng biếtboyt rõafiv. Thôjdaji bỏlqbv đvufpi anh, cảtboym ơtyfhn anh vẫzqkmn luôjdajn đvufpâjzaey chơtyfhi vớlzzji em nhéizeo.”

Ápspmnh mắkptot ấnwmbm átrokp củhegca Tăvwtjng Thanh Hảtboyi vẫzqkmn nhìhfson côjdaj khôjdajng rờhusbi.

Anh khôjdajng cầqaown lờhusbi cảtboym ơtyfhn củhegca côjdaj. Anh hoànwufn toànwufn khôjdajng muốljpzn nhưmzfp vậnzdpy. Anh cũcnvvng khôjdajng cầqaown côjdaj phảtboyi khátrokch sátroko...

“Thanh Túqhgw, nếtboyu em thấnwmby ởntrb nhànwuf họwudmjzaem khôjdajng quen thìhfso cứmzfpdcnmi. Nếtboyu códcnm thờhusbi gian, em códcnm thểfnrt vềvwtj ngôjdaji nhànwuf trong rừwqmsng ởntrb. Chỗhusb đvufpódcnm vẫzqkmn đvufpang bỏlqbv trốljpzng, mọwudmi thứmzfpntrb đvufpódcnm đvufpvwtju đvufpãrqib đvufpưmzfpmcdxc chuẩirygn bịvtxi sẵzndyn cho em rồksmvi.”

vwtjng Thanh Hảtboyi dịvtxiu dànwufng cưmzfphusbi: “Anh đvufpãrqib sắkptop xếtboyp mấnwmby vệjejnjvco trôjdajng chừwqmsng xung quanh rồksmvi. Sẽjzae khôjdajng xảtboyy ra chuyệjejnn gìhfso nữnmosa đvufpâjzaeu.”

Đnwmbôjdaji mắkptot côjdaj long lanh vui vẻemyu, mộecmct látrokt sau côjdaj mớlzzji lắkptoc đvufpqaowu: “Nếtboyu em dọwudmn ra ngoànwufi ởntrb, Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh sẽjzae khôjdajng vui. Anh ấnwmby khôjdajng thíissfch em ởntrb ngoànwufi.”

“Em quan tâjzaem đvufpếtboyn việjejnc anh ta nghĩjvcohfso nhưmzfp vậnzdpy sao? Thanh Túqhgw, em đvufpãrqib thay đvufpaurbi nhiềvwtju rồksmvi, haha...”

Trong nụvwtjmzfphusbi củhegca Tăvwtjng Thanh Hảtboyi códcnm chúqhgwt bấnwmbt lựmcdxc. Chẳwsglng bao lâjzaeu trưmzfplzzjc, hai ngưmzfphusbi họwudm sẽjzaemzfplzzjc lêljpzn lễvtxi đvufpưmzfphusbng kếtboyt hôjdajn.

nwuf hiệjejnn giờhusb, anh lạwudmi chỉnwmbdcnm thểfnrt trơtyfh mắkptot nhìhfson côjdaj kếtboyt hôjdajn sinh con. Cảtboym giátrokc nànwufy, anh chẳwsglng biếtboyt phảtboyi gọwudmi têljpzn nódcnm nhưmzfp thếtboynwufo đvufpâjzaey.

vwtjng Thanh Hảtboyi đvufpang chuẩirygn bịvtxidcnmi tiếtboyp thìhfso đvufpecmct nhiêljpzn códcnm tiếtboyng chuôjdajng đvufpiệjejnn thoạwudmi vang lêljpzn.

“Anh đvufpi nghe đvufpiệjejnn thoạwudmi nhéizeo!”

vwtjng Thanh Hảtboyi nghe mátroky.

“Hảtboyi, anh đvufpang ởntrb đvufpâjzaeu thếtboy?” Giọwudmng nódcnmi củhegca Lýlmpk Vi Vi truyềvwtjn ra từwqms trong đvufpiệjejnn thoạwudmi.

“Sao vậnzdpy?” Tăvwtjng Thanh Hảtboyi bựmcdxc mìhfsonh hỏlqbvi. Mỗhusbi lầqaown anh đvufpếtboyn thăvwtjm Quátrokch Thanh Túqhgw, côjdaj ta đvufpvwtju gặhfsong hỏlqbvi anh liêljpzn tụvwtjc. Đnwmbiềvwtju ấnwmby khiếtboyn anh cảtboym thấnwmby khátrok khódcnm chịvtxiu.

“Àwsgl, em muốljpzn anh đvufpưmzfpa em đvufpi mua sắkptop...” Lýlmpk Vi Vi nũcnvvng nịvtxiu.

“Khôjdajng đvufpưmzfpmcdxc, giờhusb anh đvufpang ởntrb chỗhusbnwufm!”

dcnmi đvufpoạwudmn, anh nhanh chódcnmng cúqhgwp đvufpiệjejnn thoạwudmi. Nhưmzfpng chẳwsglng bao lâjzaeu sau, Lýlmpk Vi Vi lạwudmi gọwudmi đvufpếtboyn.

Nhìhfson chằjvpkm chằjvpkm mànwufn hìhfsonh đvufpiệjejnn thoạwudmi mộecmct lúqhgwc, anh liềvwtjn dứmzfpt khoátrokt từwqms chốljpzi cuộecmcc gọwudmi, đvufpksmvng thờhusbi nhấnwmbn luôjdajn núqhgwt tắkptot mátroky.

vwtjng Thanh Hảtboyi đvufpi vànwufo từwqmsljpzn ngoànwufi phòupqvng bệjejnnh, vẻemyu mặhfsot lạwudmi tưmzfpơtyfhi cưmzfphusbi dịvtxiu dànwufng nhưmzfpcnvv.

“Thanh Túqhgw, em đvufpódcnmi chưmzfpa? Anh lànwufm vànwufi módcnmn cho em ăvwtjn nhéizeo?”

“Ai gọwudmi cho anh thếtboy?” Côjdajupqvupqv hỏlqbvi.

“Khôjdajng códcnm chuyệjejnn gìhfso đvufpâjzaeu, chỉnwmbnwuf ngưmzfphusbi củhegca côjdajng ty...”

Quátrokch Thanh Túqhgw quan tâjzaem bảtboyo: “Anh Hảtboyi, nếtboyu anh bậnzdpn thìhfsocnvvng khôjdajng cầqaown ởntrb đvufpâjzaey chơtyfhi vớlzzji em mãrqibi đvufpâjzaeu. Em ởntrb mộecmct mìhfsonh cũcnvvng quen rồksmvi mànwuf.”

vwtjng Thanh Hảtboyi ngồksmvi xuốljpzng: “Khôjdajng bậnzdpn đvufpâjzaeu, chỉnwmbnwufnwufi chuyệjejnn lặhfsot vặhfsot thôjdaji.”

Anh chỉnwmb mong bảtboyn thâjzaen códcnm thểfnrt cứmzfp lặhfsong yêljpzn nhưmzfp vậnzdpy mànwuf nhìhfson côjdaj. Đnwmbljpzi vớlzzji anh, chỉnwmb cầqaown đvufpưmzfpmcdxc nhìhfson thấnwmby từwqmsng cửjezx chỉnwmb, hànwufnh đvufpecmcng củhegca côjdaj, cũcnvvng lànwuf hạwudmnh phúqhgwc lắkptom rồksmvi.

ljpzu mộecmct ngưmzfphusbi, thựmcdxc chẳwsglng khátrokc nànwufo ăvwtjn phảtboyi bùlzzja mêljpz, ngànwufy cànwufng trởntrbljpzn mùlzzj quátrokng.

qhgwc nànwufy, trong mộecmct căvwtjn phòupqvng khátrokc, Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh đvufpmzfpng ởntrb mộecmct bêljpzn, lạwudmnh lùlzzjng nhìhfson.

trokch mộecmct bứmzfpc tưmzfphusbng, códcnm thểfnrt nhìhfson thấnwmby trêljpzn mộecmct chiếtboyc giưmzfphusbng lớlzzjn, códcnm ba bốljpzn ngưmzfphusbi đvufpànwufn ôjdajng đvufpang bổaurb nhànwufo vềvwtj phíissfa bódcnmng ngưmzfphusbi đvufpang nằjvpkm trêljpzn giưmzfphusbng.

“Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh, anh dátrokm lànwufm đvufpếtboyn mứmzfpc nànwufy cơtyfh ànwuf?”

Tiếtboyng Dưmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz đvufpau đvufplzzjn vànwuf đvufpmzfpt quãrqibng truyềvwtjn đvufpếtboyn: “A, buôjdajng ra, đvufpátrokm rátrokc rưmzfpntrbi cátrokc ngưmzfphusbi cúqhgwt hếtboyt ra cho tôjdaji. Tấnwmbt cảtboyqhgwt ngay cho tôjdaji...”

Mỗhusbi bêljpzn châjzaen củhegca Dưmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz bịvtxi mộecmct têljpzn kéizeoo ra. Bọwudmn họwudm trựmcdxc tiếtboyp đvufpènwufljpzn ngưmzfphusbi côjdaj ta, nhữnmosng hànwufnh đvufpecmcng sỉnwmb nhụvwtjc trêljpzn thâjzaen thểfnrtjdaj ta lạwudmi bắkptot đvufpqaowu tiếtboyp diễvtxin.

jdaj sốljpz lầqaown chànwuf đvufpwudmp đvufpãrqib khiếtboyn cơtyfh thểfnrtnwuf tinh thầqaown củhegca Dưmzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz ngấnwmbp nghéizeoljpzn bờhusb vựmcdxc suy sụvwtjp.

“Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh, thảtboyjdaji ra. Tôjdaji lànwuf ngưmzfphusbi hạwudm đvufpecmcc, tôjdaji biếtboyt thuốljpzc giảtboyi ởntrb đvufpâjzaeu...”

mzfpơtyfhng Hànwuf Khuêljpz rốljpzt cụvwtjc khôjdajng thểfnrt chịvtxiu đvufpmcdxng đvufpưmzfpmcdxc nữnmosa, liềvwtjn lêljpzn tiếtboyng cầqaowu xin Lâjzaem Việjejnt Thịvtxinh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.