Vô Hạn Huyết Hạch

Chương 60 : Chúng ta có thể ăn nó

    trước sau   
Edit: Vivi

beta: nhódfqum

Bạtasich Nha ngãjpza xuốehlxng, cảtsxf đmsnfanuui vừdjjma lo lắskwung vừdjjma phẫovzzn nộanuu, khôgjjqng chỉcfuc bởqpxhi vìiomt Bạtasich Nha đmsnfưuqlyqpxhc yêqgegu quýzgxx, màngjvrjtpn làngjviomt sợqpxhjpzai nữkdata.

Họnztx sợqpxhiomtnh cũxkmtng sẽkdat thàngjvnh Bạtasich Nha thứrzvh hai, lâsveqm vàngjvo hôgjjqn mêqgeg, phódfqu mặdimrc tíerncnh mạtasing cho trờnippi.

Nhưuqlyng hàngjvnh đmsnfanuung củjmiia Châsveqm Kim hiệlqccn tạtasii làngjvm họnztx hiểckmnu ra rằwhsqng chàngjvng kỵmuoazgxx trẻvaqp trưuqlyovzzc mặdimrt bọnztxn họnztxdfqu đmsnfrzvhc tíerncnh tốehlxt đmsnfjoktp củjmiia ngưuqlynippi kỵmuoazgxx châsveqn chíerncnh.

Cồkdatn cádfqut mêqgegnh môgjjqng nốehlxi tiếvqbnp nhau khôgjjqng rõlggp đmsnfâsvequ làngjv bếvqbnn bờnipp.


Khôgjjqng códfqudfqung, Bạtasich Nha đmsnfưuqlyqpxhc từdjjmng ngưuqlynippi thay phiêqgegn nhau cõlggpng.

Rấqguzt nhanh, bọnztxn họnztx đmsnfãjpza di chuyểckmnn đmsnfếvqbnn mặdimrt sau củjmiia mộanuut cồkdatn cádfqut khádfquc.

Đerncãjpza nhậsveqn ra đmsnfanuung tĩzgxxnh, bầlggpy bọnztx cạtasip lạtasii chui ra khỏwiyvi mặdimrt đmsnfqguzt, theo bọnztxn họnztx đmsnfếvqbnn tậsveqn vùhvpong đmsnfqguzt mớovzzi rồkdati lạtasii chui vàngjvo trong cádfqut.

“Sau khi chútasing chui vàngjvo cádfqut, códfqu vẻvaqp khôgjjqng thểckmn di chuyểckmnn trong lòrjtpng đmsnfqguzt.” Thưuqlyơqguzng Tu phâsveqn tíerncch.

Đerncâsveqy làngjv mộanuut tin tứrzvhc tốehlxt, nhưuqlyng cũxkmtng chẳozhfng íerncch gìiomt.

Nếvqbnu tấqguzt cảtsxf bọnztxn họnztx đmsnfwhsqu códfqu thútasiuqlyiomti, tốehlxc đmsnfanuu cựngjvc nhanh thìiomtdfqu lẽkdatrjtpn códfqu thểckmn nhâsveqn cơqguz hộanuui cắskwut đmsnfgjjqi đmsnfàngjvn bọnztx cạtasip.

iomtnh hìiomtnh hiệlqccn tạtasii lạtasii làngjv: Mộanuut đmsnfngjvn ngưuqlynippi mỏwiyvi mệlqcct rãjpza rờnippi, tốehlxc đmsnfanuu hoàngjvn toàngjvn kéwlatm xa so vớovzzi bầlggpy bọnztx cạtasip. Huốehlxng chi, còrjtpn códfqu mộanuut thưuqlyơqguzng binh đmsnfang hôgjjqn mêqgeg bấqguzt tỉcfucnh, làngjvm chậsveqm hẳozhfn bưuqlyovzzc châsveqn củjmiia bọnztxn họnztx.

Qua trưuqlya, bódfqung chiềwhsqu dầlggpn ngảtsxf vềwhsqsveqy, Châsveqm Kim lạtasii dẫovzzn đmsnfanuui khởqpxhi hàngjvnh.

Bầlggpy bọnztx cạtasip nhanh chódfqung xuấqguzt hiệlqccn phíernca sau đmsnfngjvn ngưuqlynippi.

Con bọnztx cạtasit cấqguzp Bạtasic dẫovzzn đmsnflggpu tiếvqbnn lêqgegn, lạtasii bắskwut đmsnflggpu chiếvqbnn đmsnfqguzu vớovzzi Châsveqm Kim. Mộanuut ládfqut sau, nódfqu lạtasii chủjmii đmsnfanuung rútasit lui.

Châsveqm Kim bấqguzt đmsnfskwuc dĩzgxx nhìiomtn nódfqutasit lui, khôgjjqng thểckmnngjvm gìiomt đmsnfưuqlyqpxhc.

Vếvqbnt rạtasin trêqgegn bềwhsq mặdimrt thanh đmsnfao châsveqn nhệlqccn đmsnfãjpza lớovzzn hơqguzn rấqguzt nhiềwhsqu, Châsveqm Kim khôgjjqng biếvqbnt thanh vũxkmt khíerncngjvy còrjtpn kiêqgegn trìiomt đmsnfưuqlyqpxhc bao lâsvequ nữkdata.

Khôgjjqng códfqudfqu, tìiomtnh hìiomtnh sẽkdat rấqguzt tệlqcc. Đerncao kiếvqbnm bằwhsqng sádfqut thôgjjqng thưuqlynippng chẳozhfng hềwhsqdfqu uy hiếvqbnp nàngjvo vớovzzi vỏwiyv bọnztx cạtasip.


Cảtsxfnh chiếvqbnn đmsnfqguzu nhưuqly vậsveqy lạtasii tiếvqbnp diễlqccn vàngjvi lầlggpn nữkdata, đmsnfngjvn ngưuqlynippi cũxkmtng chuyểckmnn dầlggpn từdjjmqguzm nớovzzp lo sợqpxh thàngjvnh chếvqbnt lặdimrng.

Hoàngjvng hôgjjqn buôgjjqng xuốehlxng, mặdimrt trờnippi đmsnfãjpza hạtasi xuốehlxng sádfqut đmsnfưuqlynippng châsveqn trờnippi, sắskwuc trờnippi ảtsxfm đmsnftasim, trádfqui tim bọnztxn họnztxxkmtng chìiomtm xuốehlxng theo.

“Thậsveqt sựngjv khôgjjqng códfqudfquch nàngjvo sao?”

“Tửiznz Đerncếvqbn đmsnftasii nhâsveqn, códfqu thuốehlxc giếvqbnt chếvqbnt nhữkdatng con bọnztx cạtasip chếvqbnt tiệlqcct nàngjvy khôgjjqng?”

Tửiznz Đerncếvqbn lắskwuc đmsnflggpu. Nếvqbnu códfqugjjq đmsnfãjpzahvpong từdjjmsvequ rồkdati.

“Hay làngjv khôgjjqng đmsnfi nữkdata, liềwhsqu quảtsxf chếvqbnt chung vớovzzi đmsnfádfqum bọnztx cạtasip nàngjvy thôgjjqi.” Códfqu ngưuqlynippi bựngjvc dọnztxc bảtsxfo.

“Câsvequ nàngjvy rấqguzt hợqpxhp ýzgxxgjjqi.” Códfqu ngưuqlynippi đmsnfkdatng ýzgxx.

xkmtng códfqu ngưuqlynippi mỉcfuca mai: “Liềwhsqu quảtsxf chếvqbnt chung? Màngjvy nghĩzgxx nhiềwhsqu quádfqu rồkdati. Chútasing ta màngjvgjjqng lêqgegn thìiomt chỉcfuc bịkdat con ma thútasi cấqguzp Bạtasic kia phẩchbdy mộanuut cádfqui chặdimrt thàngjvnh hai khútasic thôgjjqi.”

“Ýqgegngjvy làngjv sao?”

“Thếvqbnngjvy thíerncch gìiomt?”

Lửiznza giậsveqn củjmiia cádfquc thàngjvnh viêqgegn tăcqvzng vọnztxt, bắskwut đmsnflggpu nhìiomtn nhau ngứrzvha mắskwut rồkdati.

Lạtasii códfqu ngưuqlynippi đmsnfdimrt Bạtasich Nha xuốehlxng đmsnfqguzt sau đmsnfódfqu đmsnfdimrt môgjjqng ngồkdati xuốehlxng, bắskwut đmsnflggpu phàngjvn nàngjvn: “Êlqcc, chútasing màngjvy códfqu rảtsxfnh códfqu sứrzvhc cãjpzai nhau thìiomt giútasip tao cõlggpng thằwhsqng nàngjvy đmsnfi.”

“Thằwhsqng nàngjvy nặdimrng quádfqu.”


“Nódfqugjjqn mêqgeg đmsnfưuqlyqpxhc thíerncch thậsveqt, khôgjjqng cầlggpn tựngjv đmsnfi đmsnfưuqlynippng, tiếvqbnt kiệlqccm bao sứrzvhc.”

Hai ngưuqlynippi đmsnfang cãjpzai nhau quay ra nhìiomtn ngưuqlynippi ngồkdati trêqgegn mặdimrt đmsnfqguzt, mộanuut trong sốehlx hai ngưuqlynippi họnztx hừdjjm lạtasinh mộanuut tiếvqbnng: “Ta códfqu phảtsxfi chưuqlya cõlggpng nódfqu đmsnfâsvequ, còrjtpn lâsvequ hơqguzn màngjvy ấqguzy. Mớovzzi đmsnfưuqlyqpxhc mấqguzy bưuqlyovzzc đmsnfãjpza khôgjjqng chịkdatu nổmkmni rồkdati àngjv?”

Ngưuqlynippi còrjtpn lạtasii liếvqbnc mắskwut nhìiomtn Thưuqlyơqguzng Tu, giọnztxng cựngjvc kìiomtdfquc mỉcfuca: “Tao thấqguzy, cầlggpn cõlggpng Bạtasich Nha nhấqguzt phảtsxfi làngjv quýzgxx ngàngjvi nàngjvo đmsnfódfquqguz. Bạtasich Nha chíerncnh làngjviomt cứrzvhu ai đmsnfódfqu mớovzzi bịkdat trọnztxng thưuqlyơqguzng. Khôgjjqng bịkdat thưuqlyơqguzng thìiomtdfqusveqy giờnipprjtpn nhảtsxfy nhódfqut tưuqlyng bừdjjmng đmsnfódfqu.”

Sựngjv rốehlxi loạtasin trong đmsnfanuui bắskwut đmsnflggpu lan tràngjvn từdjjm cuộanuuc cãjpzai vãjpza củjmiia hai ngưuqlynippi.

Nếvqbnu làngjviomtnh thưuqlynippng, bọnztxn họnztx sẽkdat rấqguzt tôgjjqn kíerncnh Thưuqlyơqguzng Tu. Dùhvpo sao họnztxc thứrzvhc củjmiia Thưuqlyơqguzng Tu đmsnfãjpza trợqpxh giútasip bọnztxn họnztx rấqguzt nhiềwhsqu..

Nhưuqlyng hiệlqccn giờnipp, khi đmsnfãjpza gầlggpn bưuqlyovzzc vàngjvo đmsnfưuqlynippng cùhvpong, bọnztxn họnztx xao đmsnfanuung bấqguzt an, lòrjtpng đmsnflggpy sợqpxhjpzai. Bọnztxn họnztx khôgjjqng dádfqum nódfqui Châsveqm Kim hay Tửiznz Đerncếvqbn, vôgjjq thứrzvhc biếvqbnn hếvqbnt cádfquc loạtasii cảtsxfm xútasic phẫovzzn nộanuu, khủjmiing hoảtsxfng thàngjvnh ngôgjjqn ngữkdat, ádfqunh mắskwut tấqguzn côgjjqng ôgjjqng lãjpzao yếvqbnu nhấqguzu trong đmsnfanuui.

Quan trọnztxng nhấqguzt làngjv quảtsxf thựngjvc Bạtasich Nha vìiomt cứrzvhu Thưuqlyơqguzng Tu màngjv thàngjvnh ra thếvqbnngjvy.

wlatt vềwhsq mặdimrt đmsnftasio đmsnfrzvhc thìiomt Thưuqlyơqguzng Tu rấqguzt đmsnfádfqung phêqgeg phádfqun.

Cho nêqgegn bọnztxn họnztx tranh cãjpzai mộanuut lútasic bèemawn chuyểckmnn hưuqlyovzzng sang côgjjqng kíerncch Thưuqlyơqguzng Tu.

Giữkdata mộanuut rừdjjmng khiêqgegu khíerncch châsveqm chọnztxc vàngjv nhữkdatng ádfqunh mắskwut khôgjjqng códfqu ýzgxx tốehlxt, Thưuqlyơqguzng Tu vẫovzzn chẳozhfng tỏwiyv vẻvaqpiomt.

“Êlqcc, ôgjjqng giàngjv, ôgjjqng nghĩzgxx thếvqbnngjvo? Nódfqui nghe coi.” Thưuqlyơqguzng Tu càngjvng trầlggpm mặdimrc càngjvng làngjvm ngưuqlynippi khádfquc nghĩzgxxjpzao mềwhsqm yếvqbnu, rốehlxt cuộanuuc códfqu ngưuqlynippi trựngjvc tiếvqbnp khiêqgegu khíerncch Thưuqlyơqguzng Tu.

Thưuqlyơqguzng Tu cong môgjjqi cưuqlynippi lạtasinh, sau đmsnfódfqujpzao dùhvpong ádfqunh mắskwut tràngjvo phútasing quéwlatt qua nhữkdatng ngưuqlynippi đmsnfãjpza châsveqm chọnztxc lãjpzao: “Bạtasich Nha hôgjjqn mêqgeg, đmsnfútasing làngjv chuyệlqccn tốehlxt.”

Tấqguzt cảtsxf đmsnfwhsqu ngẩchbdn ngưuqlynippi.


Thưuqlyơqguzng Tu lạtasii tiếvqbnp lờnippi: “Ởjmii thờnippi đmsnfiểckmnm khódfqu khăcqvzn nhấqguzt, nódfqu chíerncnh làngjv đmsnfkdat ăcqvzn, chútasing ta códfqu thểckmn ăcqvzn thịkdatt nódfqu.”

Trong nhádfquy mắskwut, bầlggpu khôgjjqng khíernc nhưuqly đmsnfnztxng lạtasii.

Tấqguzt cảtsxf nhữkdatng ngưuqlynippi hùhvpoa vàngjvo mỉcfuca mai Thưuqlyơqguzng Tu đmsnfwhsqu trợqpxhn tròrjtpn mắskwut, mặdimrt đmsnflggpy khiếvqbnp sợqpxh.

“Ôsiwbng… ôgjjqng nódfqui gìiomtqguz?” Códfqu ngưuqlynippi thốehlxt lêqgegn.

Cảtsxf Châsveqm Kim lẫovzzn Tửiznz Đerncếvqbn đmsnfwhsqu khôgjjqng tin vàngjvo tai mìiomtnh.

Thưuqlyơqguzng Tu lạtasii rấqguzt tỉcfucnh tádfquo, cặdimrp mắskwut từdjjmng trảtsxfi qua bao lầlggpn thỏwiyv bạtasic ádfquc vàngjvng giờnippngjvy càngjvng thâsveqm sâsvequ vàngjv lạtasinh băcqvzng: “Ha ha ha, cádfquc ngưuqlynippi nhìiomtn tôgjjqi nhưuqly vậsveqy làngjvm gìiomt? Bạtasich Nha đmsnfãjpza khôgjjqng sốehlxng đmsnfưuqlyqpxhc nữkdata rồkdati, đmsnfiềwhsqu nàngjvy ai cũxkmtng nhìiomtn ra. Nódfqu chíerncnh làngjv đmsnfkdat ăcqvzn, ăcqvzn đmsnfưuqlyqpxhc đmsnfódfqu.”

“Sao ôgjjqng códfqu thểckmndfqui thếvqbn?”

“Đerncútasing thếvqbn, nódfqungjv đmsnfkdatng đmsnfanuui củjmiia chútasing ta màngjv!”

“Chútasing ta sao códfqu thểckmn ăcqvzn thịkdatt ngưuqlynippi đmsnfưuqlyqpxhc?”

Đerncádfqum ngưuqlynippi thấqguzt thanh kêqgegu lêqgegn, giọnztxng cựngjvc chódfqui tai.

“Lãjpzao giàngjv, lãjpzao làngjv ma quỷdjjm đmsnfanuui lốehlxt ngưuqlynippi àngjv?” Códfqu ngưuqlynippi thậsveqm chíernc đmsnfi đmsnfếvqbnn trưuqlyovzzc mặdimrt Thưuqlyơqguzng Tu, nhìiomtn xuốehlxng lãjpzao bằwhsqng ádfqunh mắskwut bứrzvhc bádfquch.

“Tìiomtnh hìiomtnh bâsveqy giờnippngjv thiếvqbnu đmsnfkdat ăcqvzn nghiêqgegm trọnztxng. Khôgjjqng códfqu đmsnfkdat ăcqvzn, chútasing ta sẽkdat khôgjjqng códfqu thểckmn lựngjvc. Khôgjjqng códfqu thểckmn lựngjvc, cuốehlxi cùhvpong chắskwuc chắskwun chútasing ta sẽkdat bịkdat bầlggpy bọnztx cạtasip giếvqbnt chếvqbnt.

Đerncếvqbnn nưuqlyovzzc ấqguzy thìiomt Bạtasich Nha cũxkmtng chếvqbnt chắskwuc rồkdati.


Trêqgegn thựngjvc tếvqbn, nódfqu đmsnfãjpza xong đmsnfnippi. Đerncâsveqy làngjv sa mạtasic, khôgjjqng códfqu mụeaipc sưuqly, khôgjjqng códfqu thuốehlxc. Màngjvhvpodfqu mụeaipc sưuqly thìiomtrjtpn đmsnftsxfo nàngjvy cũxkmtng cấqguzm ma phádfqup vớovzzi đmsnfqguzu khíernc cấqguzp thấqguzp. Chútasing ta đmsnfàngjvo đmsnfâsvequ ra mụeaipc sưuqly cấqguzp cao đmsnfâsveqy?

Nếvqbnu đmsnfãjpza thếvqbn thìiomt chẳozhfng bằwhsqng đmsnfckmn chútasing ta ăcqvzn. Ăkdatn thịkdatt nódfqu rồkdati hi vọnztxng chạtasiy trốehlxn củjmiia chútasing ta mớovzzi lớovzzn.”

Ngưuqlynippi đmsnfrzvhng gầlggpn Thưuqlyơqguzng Tu kia cựngjvc kìiomt phẫovzzn nộanuu, tútasim lấqguzy cổmkmn ádfquo lãjpzao, nhấqguzc bổmkmnng lãjpzao lêqgegn: “Ôsiwbng còrjtpn dádfqum nódfqui àngjv?”

Thưuqlyơqguzng Tu hừdjjm lạtasinh mộanuut tiếvqbnng, đmsnfanuut nhiêqgegn vung tay.

Huỵmuoach mộanuut cádfqui, cádfqunh tay củjmiia ngưuqlynippi nàngjvy đmsnfãjpza bịkdat đmsnfádfqunh bay.

Ngưuqlynippi nàngjvy bấqguzt ngờnipp khôgjjqng kịkdatp đmsnfwhsq phòrjtpng màngjvhvpoi vềwhsq sau hai bưuqlyovzzc. Gãjpza vừdjjma kinh ngạtasic vừdjjma nghi ngờnipp nhìiomtn Thưuqlyơqguzng Tu, sứrzvhc mạtasinh củjmiia lãjpzao giàngjv trưuqlyovzzc mắskwut códfqu vẻvaqp nằwhsqm ngoàngjvi sựngjv dựngjv đmsnfdfqun củjmiia gãjpza.

Thưuqlyơqguzng Tu vừdjjma vuốehlxt lạtasii cổmkmn ádfquo, vừdjjma chậsveqm rãjpzai nódfqui: “Cádfquc ngưuqlynippi đmsnfnztxc sádfquch íernct quádfqu, giờnippgjjqi nódfqui cho cádfquc vịkdat mộanuut đmsnftasio lýzgxx, đmsnfódfqungjv đmsnfkdatng loạtasii cũxkmtng códfqu thểckmn ăcqvzn thịkdatt đmsnfưuqlyqpxhc.

dfqu mộanuut loạtasii côgjjqn trùhvpong làngjv bọnztx ngựngjva. Bọnztx ngựngjva đmsnfngjvc vàngjv bọnztx ngựngjva cádfqui giao phốehlxi, đmsnfếvqbnn đmsnfêqgegm, bọnztx ngựngjva cádfqui sẽkdat ăcqvzn thịkdatt bọnztx ngựngjva đmsnfngjvc đmsnfckmn bổmkmn sung dinh dưuqlyiomtng, nhờnipp đmsnfódfqu thuậsveqn lợqpxhi sinh sảtsxfn nòrjtpi giốehlxng.

Mấqguzy năcqvzm trưuqlyovzzc, lútasic nạtasin đmsnfódfqui bùhvpong nổmkmn, ngưuqlynippi vùhvpong Tâsveqy Bắskwuc củjmiia đmsnfếvqbn quốehlxc cũxkmtng đmsnfmkmni con cho nhau đmsnfckmn ăcqvzn đmsnfódfqu.

Đerncdjjmng đmsnfckmn đmsnftasio đmsnfrzvhc vàngjv phádfqup luậsveqt ràngjvng buộanuuc mìiomtnh. Đerncódfqu chỉcfucngjv nhữkdatng thứrzvh gắskwun liềwhsqn vớovzzi cuộanuuc sốehlxng bìiomtnh thưuqlynippng củjmiia chútasing ta màngjv thôgjjqi.

Đerncehlxi vớovzzi bấqguzt cứrzvh sinh mệlqccnh nàngjvo thìiomt tấqguzt cảtsxf đmsnfwhsqu chỉcfuciomt sinh tồkdatn vàngjv duy trìiomtrjtpi giốehlxng. Nếvqbnu ngay cảtsxf sựngjv sốehlxng còrjtpn củjmiia mìiomtnh còrjtpn khôgjjqng đmsnftsxfm bảtsxfo đmsnfưuqlyqpxhc thìiomtrjtpn nódfqui gìiomt đmsnfếvqbnn phádfqup luậsveqt vớovzzi đmsnftasio đmsnfrzvhc chứrzvh?

qguzn nữkdata, cádfquc vịkdat đmsnfwhsqu làngjv loạtasii ngưuqlynippi gìiomt, ngưuqlynippi ngoàngjvi khôgjjqng rõlggp, chứrzvh bảtsxfn thâsveqn cádfquc ngưuqlynippi còrjtpn mơqguz hồkdat sao?

Con tàngjvu nàngjvy củjmiia chútasing ta sẽkdat đmsnfếvqbnn đmsnftasii lụeaipc Thútasi. Chỗeqco đmsnfódfqu sắskwup códfqu chiếvqbnn tranh. Loạtasii ngưuqlynippi gìiomt mớovzzi đmsnfi đmsnfếvqbnn đmsnfódfqungjvo lútasic nàngjvy hảtsxf?”

Thưuqlyơqguzng Tu cưuqlynippi lạtasinh, cuốehlxi cùhvpong tổmkmnng kếvqbnt bằwhsqng mộanuut câsvequ: “Sốehlxng sódfqut quan trọnztxng hơqguzn tấqguzt cảtsxf mọnztxi thứrzvh, khôgjjqng phảtsxfi sao?”

Khôgjjqng códfqu ngưuqlynippi lêqgegn tiếvqbnng, toàngjvn đmsnfanuui rơqguzi vàngjvo sựngjv trầlggpm mặdimrc chếvqbnt chódfquc.

Rấqguzt nhiềwhsqu ngưuqlynippi vẫovzzn cứrzvh trừdjjmng mắskwut nhìiomtn Thưuqlyơqguzng Tu, nhưuqlyng ádfqunh mắskwut lạtasii khôgjjqng còrjtpn phẫovzzn nộanuu hay thùhvpo hậsveqn nhưuqly trưuqlyovzzc.

“Thưuqlyơqguzng Tu, hãjpzay thu hồkdati lờnippi nódfqui củjmiia ôgjjqng. Bạtasich Nha khôgjjqng phảtsxfi đmsnfkdat ăcqvzn, màngjvngjv đmsnfkdatng đmsnfanuui củjmiia chútasing ta. Ta tuyệlqcct đmsnfehlxi sẽkdat khôgjjqng cho phéwlatp thảtsxfm kịkdatch ăcqvzn thịkdatt đmsnfkdatng loạtasii nàngjvy xảtsxfy ra!” Châsveqm Kim chau màngjvy, vẻvaqp mặdimrt nghiêqgegm nghịkdat..

“Xin tuâsveqn theo ýzgxx ngàngjvi, kỵmuoazgxx đmsnftasii nhâsveqn củjmiia tôgjjqi.” Cổmkmn ádfquo Thưuqlyơqguzng Tu đmsnfãjpza đmsnfưuqlyqpxhc vuốehlxt phẳozhfng, lãjpzao hàngjvnh lễlqcc vớovzzi Châsveqm Kim, tưuqly thếvqbn cựngjvc kìiomt chuẩchbdn mựngjvc đmsnfếvqbnn khôgjjqng códfquiomt vếvqbnt, khôgjjqng hổmkmn danh quảtsxfn sựngjv phụeaipc vụeaip quýzgxx tộanuuc hơqguzn nửiznza đmsnfnippi ngưuqlynippi.

………..

dfqui nódfqung khôgjjqdfqut cựngjvc đmsnfanuungjvm Hoàngjvng Tảtsxfo mởqpxh choàngjvng hai mắskwut.

Cặdimrp mắskwut hắskwun đmsnflggpy tơqguzdfquu, đmsnflggpu mêqgeg mang. Tỉcfucnh lạtasii mộanuut lútasic lâsvequ sau, hắskwun mớovzzi dầlggpn phảtsxfn ứrzvhng lạtasii.

Hắskwun nằwhsqm dưuqlyovzzi châsveqn mộanuut cồkdatn cádfqut, bêqgegn cạtasinh còrjtpn códfqu mộanuut ngưuqlynippi đmsnfàngjvn ôgjjqng đmsnfang hôgjjqn mêqgeg, chíerncnh làngjv anh trai ruộanuut củjmiia hắskwun: Lam Tảtsxfo.

Lam Tảtsxfo khôgjjqng nhútasic nhíerncch, vẫovzzn còrjtpn đmsnfang hôgjjqn mêqgeg. Tìiomtnh trạtasing củjmiia gãjpzangjvng ngàngjvy càngjvng xấqguzu đmsnfi, trưuqlyovzzc chỉcfucdfqugjjqi nứrzvht toádfquc, giờnipp thìiomt da cũxkmtng bịkdat bong tródfquc ra. Mặdimrc dùhvporjtpn thởqpxh, nhưuqlyng nhịkdatp thởqpxhlggpngjvng đmsnfãjpza yếvqbnu hơqguzn gấqguzp đmsnfôgjjqi hôgjjqm qua rồkdati.

Hoàngjvng Tảtsxfo cốehlx ngồkdati dậsveqy. Hắskwun lậsveqp tứrzvhc cảtsxfm thấqguzy cảtsxfm giádfquc choádfqung vádfqung ậsveqp tớovzzi, vộanuui vàngjvng chốehlxng tay ra sau đmsnfiomt lấqguzy cơqguz thểckmniomtnh.

“Mìiomtnh cũxkmtng sốehlxt rồkdati.” Hắskwun sờnipp trádfqun mìiomtnh, lòrjtpng chợqpxht trùhvpong xuốehlxng.

Hắskwun nhớovzz lạtasii.

Đerncêqgegm trêqgegn sa mạtasic réwlatt khôgjjqng sao tảtsxf xiếvqbnt, hắskwun lạtasii mỏwiyvi mệlqcct hếvqbnt sứrzvhc, chỉcfucdfqu thểckmn ngãjpza xuốehlxng đmsnfâsvequ làngjv thàngjvnh giưuqlynippng. Hắskwun dựngjva vàngjvo Lam Tảtsxfo, nghĩzgxxdfqu thểckmn dựngjva vàngjvo cơqguz thểckmn đmsnfang sốehlxt cao củjmiia Lam Tảtsxfo màngjv chốehlxng chọnztxi vớovzzi cádfqui lạtasinh.

Nhưuqlyng hắskwun vẫovzzn thấqguzt bạtasii.

Từdjjmtasic hắskwun mêqgeg man đmsnfi đmsnfếvqbnn lútasic tỉcfucnh lạtasii đmsnfãjpzangjv giữkdata trưuqlya.

Hoàngjvng Tảtsxfo càngjvng nghĩzgxxngjvng sợqpxh. Hắskwun quádfqu may rồkdati, trong lútasic ngủjmii khôgjjqng gặdimrp phảtsxfi thútasi dữkdatcqvzn mồkdati nàngjvo.

“Nhưuqlyng giờnipp sao?”

Trêqgegn ngưuqlynippi Hoàngjvng Tảtsxfo vẫovzzn còrjtpn mộanuut íernct lưuqlyơqguzng khôgjjq, nhưuqlyng hắskwun khôgjjqng códfquuqlyovzzc.

qguzn nửiznza chỗeqcouqlyovzzc hắskwun códfqu đmsnfãjpzahvpong đmsnfckmn rửiznza vếvqbnt thưuqlyơqguzng cho Lam Tảtsxfo, chỗeqcorjtpn lạtasii hắskwun đmsnfãjpza uốehlxng sạtasich từdjjmsvequ.

Hắskwun khôgjjqng chỉcfuc phảtsxfi sốehlxng sódfqut mộanuut mìiomtnh, màngjvrjtpn phảtsxfi cõlggpng mộanuut ngưuqlynippi đmsnfàngjvn ôgjjqng trưuqlyqpxhng thàngjvnh còrjtpn to vàngjv nặdimrng câsveqn hơqguzn mìiomtnh.

Ngồkdati bệlqcct trêqgegn mặdimrt cádfqut mộanuut lútasic lâsvequ khôgjjqng nhútasic nhíerncch, Hoàngjvng Tảtsxfo mớovzzi chậsveqm rãjpzai cõlggpng Lam Tảtsxfo lêqgegn, tiếvqbnp tụeaipc khởqpxhi hàngjvnh.

Nhưuqlyng đmsnfjmii nhữkdatng nỗeqcoi mêqgeg mang, khủjmiing hoảtsxfng, ảtsxfo nãjpzao, tuyệlqcct vọnztxng trong lòrjtpng Hoàngjvng Tảtsxfo khôgjjqng thểckmn giảtsxfi quyếvqbnt, càngjvng lútasic càngjvng tíerncch tụeaip thêqgegm.

Thâsveqn thểckmn mỏwiyvi mệlqcct, đmsnfódfqui khádfqut, đmsnflggpu vádfqung mắskwut hoa giốehlxng nhưuqly từdjjmng bụeaipi gai quấqguzn chặdimrt lấqguzy ngưuqlynippi hắskwun, gai nhọnztxn đmsnfâsveqm sâsvequ vàngjvo mádfquu thịkdatt, vàngjvo xưuqlyơqguzng cốehlxt hắskwun, đmsnfckmn mỗeqcoi mộanuut lầlggpn hắskwun cấqguzt bưuqlyovzzc tiếvqbnn lêqgegn lạtasii làngjvm vôgjjq sốehlx nhữkdatng vếvqbnt thưuqlyơqguzng nhỏwiyv li tíernc đmsnfódfqu nhódfqui đmsnfau.

“Nưuqlyovzzc… Nưuqlyovzzc…”

Lam Tảtsxfo trêqgegn lưuqlyng hắskwun lạtasii bắskwut đmsnflggpu rêqgegn rỉcfuc trong vôgjjq thứrzvhc.

Hoàngjvng Tảtsxfo đmsnfanuut nhiêqgegn dừdjjmng bưuqlyovzzc, hắskwun cũxkmtng khôgjjqng biếvqbnt tạtasii sao trong lòrjtpng đmsnfanuut ngộanuut bùhvpong lêqgegn mộanuut loạtasii cảtsxfm xútasic căcqvzm hậsveqn vàngjv tứrzvhc giậsveqn mãjpzanh liệlqcct.

“Đerncdjjmng nódfqui nữkdata, màngjvy phiềwhsqn quádfqu.”

“Khôgjjqng phảtsxfi màngjvy bịkdat thưuqlyơqguzng thìiomtsveqy giờnipp chắskwun chắskwun còrjtpn nưuqlyovzzc!”

“Đerncếvqbnn nưuqlyovzzc nàngjvy, tao lấqguzy đmsnfâsvequ ra nưuqlyovzzc cho màngjvy uốehlxng?”

“Tao cũxkmtng muốehlxn uốehlxng, tao cũxkmtng muốehlxn uốehlxng màngjv!”

Hoàngjvng Tảtsxfo gàngjvo lêqgegn giậsveqn dữkdat, dẫovzzu cổmkmn họnztxng đmsnfãjpza khádfqut chádfquy.

Lam Tảtsxfo lạtasii khôgjjqng nghe thấqguzy, vẫovzzn tiếvqbnp tụeaipc rêqgegn rỉcfuc, muốehlxn uốehlxng nưuqlyovzzc.

Hoàngjvng Tảtsxfo trợqpxhn trừdjjmng hai mắskwut, cảtsxfm xútasic tàngjvn nhẫovzzn tỏwiyva ra trong lòrjtpng, bùhvpong lêqgegn giữkdata vầlggpng trádfqun củjmiia hắskwun, sau đmsnfódfqu tứrzvhc tốehlxc lan tràngjvn ra khắskwup mặdimrt.

Hắskwun đmsnfanuut nhiêqgegn buôgjjqng tay, néwlatm Lam Tảtsxfo xuốehlxng đmsnfqguzt.

“Đerncdjjmng kêqgegu nữkdata!”

Hắskwun gầlggpm lêqgegn vớovzzi Lam Tảtsxfo, trong mắskwut códfqu phẫovzzn nộanuu, vàngjv cảtsxf sựngjv hung ádfquc, tàngjvn khốehlxc vàngjv lạtasinh băcqvzng.

Hắskwun thởqpxh dồkdatn dậsveqp, càngjvng ngàngjvy càngjvng nặdimrng nềwhsq.

dfqut ýzgxx nảtsxfy sinh trong lòrjtpng Hoàngjvng Tảtsxfo rồkdati bùhvpong lêqgegn mãjpzanh liệlqcct đmsnflggpy quỷdjjm dịkdat.

Hoàngjvng Tảtsxfo trừdjjmng mắskwut nhìiomtn Lam Tảtsxfo thậsveqt lâsvequ, cổmkmn họnztxng vôgjjq thứrzvhc giậsveqt giậsveqt, trong mắskwut lạtasii tỏwiyva ra thứrzvh ádfqunh sádfqung xanh lèemaw nhưuqlydfqui đmsnfódfqui.

Cảtsxfm giádfquc đmsnfódfqui bụeaipng choádfqun lấqguzy tim, đmsnflggpu ódfquc hắskwun, làngjvm hắskwun mấqguzt khảtsxfcqvzng tưuqly duy.

Bảtsxfn năcqvzng sinh tồkdatn khôgjjqng ngừdjjmng nhắskwuc nhởqpxh hắskwun, bảtsxfo hẳozhfn gạtasit bỏwiyv thâsveqn phâsveqn củjmiia Lam Tảtsxfo, đmsnfckmn hắskwun nhìiomtn rõlggp mỗeqcoi mộanuut miếvqbnng thịkdatt trêqgegn ngưuqlynippi Lam Tảtsxfo, mỗeqcoi mộanuut mạtasich mádfquu tưuqlyơqguzi mớovzzi chảtsxfy xuôgjjqi trong cơqguz thểckmnjpza.

“Đerncâsveqy làngjv…”

“Đernckdat ăcqvzn…!”

Hoàngjvng Tảtsxfo chậsveqm rãjpzai lạtasii gầlggpn, chậsveqm rãjpzai cútasii ngưuqlynippi, sau đmsnfódfqu quỳrzvh mộanuut châsveqn xuốehlxng, vưuqlyơqguzn hai tay ra.

Hai tay hắskwun duỗeqcoi vềwhsq phíernca Lam Tảtsxfo, đmsnfanuung tádfquc cựngjvc kìiomt chậsveqm chạtasip, giốehlxng nhưuqly đmsnfeo chìiomt.

Hai tay hắskwun còrjtpn đmsnfang run rẩchbdy.

Ban đmsnflggpu chỉcfuc run khẽkdat, càngjvng lạtasii gầlggpn Lam Tảtsxfo, hai tay càngjvng run mạtasinh hơqguzn.

Đerncanuut nhiêqgegn, Hoàngjvng Tảtsxfo phádfqut hiệlqccn míernc mắskwut Lam Tảtsxfo khẽkdat rung lêqgegn.

Đerncanuut nhiêqgegn, Lam Tảtsxfo chậsveqm rãjpzai mởqpxh hờnipp khódfque mắskwut.

“Anh! Anh tỉcfucnh rồkdati!” Hoàngjvng Tảtsxfo kêqgegu lêqgegn, cảtsxfm giádfquc vui sưuqlyovzzng vỡiomt òrjtpa tràngjvn ngậsveqp bốehlxn xung quanh, nhưuqlyng tiếvqbnng biểckmnn gầlggpm bao phủjmii lấqguzy toàngjvn bộanuu thểckmndfquc vàngjv tinh thầlggpn củjmiia hắskwun.

Đerncjmii loạtasii cảtsxfm xútasic đmsnfódfqui khádfqut, hung tàngjvn, tuyệlqcct vọnztxng, đmsnfqgegn cuồkdatng trưuqlyovzzc đmsnfódfquuqlynippng nhưuqly chỉcfucngjvtsxfo ảtsxfnh, chỉcfucngjv mộanuut cơqguzn ádfquc mộanuung.

Lam Tảtsxfo códfqu vẻvaqp hốehlxt hoảtsxfng, con ngưuqlynippi trong mắskwut khẽkdat nhútasic nhíerncch quéwlatt mộanuut vòrjtpng, liềwhsqn thấqguzy Hoàngjvng Tảtsxfo đmsnfang quỳrzvh trưuqlyovzzc mặdimrt gãjpza.

Áogwtnh nắskwung chódfqui chang đmsnfưuqlyqpxhc Hoàngjvng Tảtsxfo chắskwun lạtasii sau lưuqlyng, đmsnflggpu Lam Tảtsxfo vừdjjma khéwlato nằwhsqm dưuqlyovzzi bódfqung râsveqm đmsnfódfqu.

Bờnippgjjqi Lam Tảtsxfo mấqguzp mádfquy.

“Anh, anh nódfqui gìiomtqguz?” Thểckmndfquc vàngjv tinh thầlggpn Hoàngjvng Tảtsxfo đmsnfwhsqu rung lêqgegn, lậsveqp tứrzvhc nằwhsqm sấqguzp trưuqlyovzzc mặdimrt Lam Tảtsxfo, lỗeqco tai kềwhsqdfqut vàngjvo miệlqccng gãjpza.

Sau đmsnfódfqu, hắskwun nghe đmsnfưuqlyqpxhc mộanuut giọnztxng nódfqui cựngjvc kìiomt suy yếvqbnu.

“Tao… Tao khôgjjqng đmsnfưuqlyqpxhc rồkdati….Đerncdjjmng vìiomt tao… màngjv giàngjvy vòrjtp bảtsxfn thâsveqn…Khôgjjqng códfqu thứrzvhc ăcqvzn nưuqlyovzzc uốehlxng…Em trai àngjv… màngjvy cứrzvh…Ăkdatn tao đmsnfi…”

svequ nàngjvy cũxkmtng hao hếvqbnt toàngjvn bộanuu sứrzvhc lựngjvc củjmiia Lam Tảtsxfo, gãjpza lạtasii ngấqguzt đmsnfi.

Hoàngjvng Tảtsxfo nghe xong, toàngjvn thâsveqn nhưuqly bịkdatwlatt đmsnfádfqunh, con ngưuqlyơqguzi trong nhádfquy mắskwut co rụeaipt lạtasii nhưuqly đmsnflggpu kim, sữkdatng sờnipp.

Hắskwun nhưuqly biếvqbnn thàngjvnh mộanuut pho tưuqlyqpxhng đmsnfádfqu.

Hắskwun rưuqlyovzzn cổmkmn, hai tai vểckmnnh lêqgegn, hai đmsnflggpu gốehlxi chấqguzm đmsnfqguzt, đmsnfôgjjqi bàngjvn tay vọnztxc vàngjvo trong cádfqut, lẳozhfng lặdimrng giữkdat nguyêqgegn tưuqly thếvqbn vặdimrn vẹjokto quádfqui dịkdatqguzy mộanuut lútasic lâsvequ.

Rốehlxt cụeaipc, đmsnflggpu ódfquc trốehlxng rỗeqcong củjmiia hắskwun bắskwut đmsnflggpu khôgjjqi phụeaipc.

Hắskwun phảtsxfn ứrzvhng lạtasii đmsnfưuqlyqpxhc.

Hắskwun rụeaipt cổmkmn vểckmn, lạtasii quỳrzvh mộanuut đmsnflggpu gốehlxi xuốehlxng đmsnfqguzt nhưuqlyng ngửiznza ngưuqlynippi trêqgegn thẳozhfng dậsveqy.

Hắskwun nhìiomtn Lam Tảtsxfo đmsnfang nằwhsqm trêqgegn đmsnfqguzt, mắskwut bắskwut đmsnflggpu nhòrjtpe đmsnfi.

uqlyovzzc mắskwut ầlggpng ậsveqng trong hốehlxc mắskwut, sau đmsnfódfqu chảtsxfy xuốehlxng khuôgjjqn mặdimrt đmsnflggpy bụeaipi đmsnfqguzt hódfqua thàngjvnh hai dòrjtpng lệlqcc đmsnfen.

“Anh ơqguzi, anh…”

Hắskwun gàngjvo khódfquc, đmsnfjmii thứrzvh cảtsxfm xútasic ádfquy nádfquy, buồkdatn bãjpza, tựngjv trádfquch choádfqun lấqguzy mũxkmti, họnztxng làngjvm hắskwun nghẹjoktt thởqpxh.

“Anh làngjv ruộanuut thịkdatt duy nhấqguzt củjmiia em. Sao em códfqu thểckmn coi anh làngjv đmsnfkdat ăcqvzn đmsnfưuqlyqpxhc chứrzvh? Em sẽkdat khôgjjqng làngjvm thếvqbn. Em tuyệlqcct đmsnfehlxi sẽkdat khôgjjqng làngjvm thếvqbn!”

Hắskwun rốehlxng lêqgegn, nhưuqly đmsnfang thềwhsq vớovzzi chíerncnh mìiomtnh.

Sau đmsnfódfqu, hắskwun lạtasii cõlggpng Lam Tảtsxfo lêqgegn lưuqlyng, tậsveqp tễlqccnh bắskwut đmsnflggpu cuộanuuc hàngjvnh trìiomtnh. Mặdimrt đmsnflggpy quyếvqbnt tâsveqm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.