Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2109 : Đồng Loạt Ra Tay

    trước sau   



Chưhqokơqzilng 2094: Đuapfunkmng loạakayt ra tay
Thốkonxi lui đbznwếjjngn trăugbcm ứaxgrc dặqomkm bêsaubn ngoàxppci, mộhqokt mựbxxfc khôenvgng cóunkm cam lòkjntng Triệaxgru Viễwsuen nhìuppxn thấunqgy cỗpijv thi thểiyjj củkjnta mấunqgy lãuhbgo quábqyhi vậbznwt kia, cũtuurng làxppc trong lòkjntng giậbznwt mìuppxnh, nãuhbgo hảgzyni thanh minh khôenvgng íkjntt.

“Vôenvg luậbznwn ai, lạakayi dábqyhm can đbznwgzynm tiếjjngn vàxppco bêsaubn trong trăugbcm ứaxgrc dặqomkm phạakaym vi, hếjjngt thảgzyny sábqyht khôenvgng xábqyh!” Lúunkmc nàxppcy, Hoàxppcng Tiểiyjju Long lạakaynh lẽyvczo màxppcunkmc sábqyht thanh âiqjbm vang vọmdykng toàxppcn bộhqok Song Ma sơqziln mạakaych.

Phàxppcm khắakayp nơqzili Song Ma sơqziln mạakaych bêsaubn trong cábqyhc phưhqokơqzilng cưhqokyiugng giảgzyn đbznwbqyhu nghe đbznwưhqokcpzyc nhấunqgt thanh nhịyiug sởwsue.

Tiếjjngp theo, Phi Ma Mãuhbgng ngửjhfga mặqomkt lêsaubn trờyiugi mộhqokt tiếjjngng ríkjntt lêsaubn, tiếjjngng gàxppco nhưhqokenvguppxnh cựbxxf toảgzynn, đbznwiyjj tạakayi phíkjnta xa trăugbcm ứaxgrc dặqomkm bêsaubn ngoàxppci cábqyhc phưhqokơqzilng cưhqokyiugng giảgzynuhbgo đbznwau nhứaxgrc muốkonxn nứaxgrt, thầbxxfn hồunkmn rung chuyểiyjjn.

Trăugbcm ứaxgrc dặqomkm bêsaubn ngoàxppci, cábqyhc phưhqokơqzilng cưhqokyiugng giảgzyn sắakayc mặqomkt sợcpzyuhbgi.



unkm mộhqokt sốkonxuhbgo tổqvpt, tộhqokc trưhqokwsueng giờyiug khắakayc nàxppcy, mớgolki nhậbznwn rõndlv Vạakayn Giớgolki bábqyh chủkjnttuurng khôenvgng phảgzyni phổqvpt thôenvgng Chúunkma Tểiyjjunkm thểiyjj so sábqyhnh.

unkmc đbznwbxxfu, mộhqokt chúunkmt lãuhbgo tổqvpt, tộhqokc trưhqokwsueng thưhqokơqzilng đbznwyiugnh , chờyiug Thiêsaubn Đuapfyiuga linh vậbznwt kia lộhqokt xábqyhc thàxppcnh côenvgng mộhqokt khắakayc nàxppcy liềbqyhn đbznwkjnt nhưhqokng xuấunqgt thủkjnt, Hoàxppcng Tiểiyjju Long mấunqgy ngưhqokyiugi tuy mạakaynh, nhưhqokng làxppc song quyềbqyhn nan đbznwyiugch tứaxgr thủkjnt, bọmdykn hắakayn nhiềbqyhu ngưhqokyiugi, ùcpzya lêsaubn, Hoàxppcng Tiểiyjju Long cũtuurng khôenvgng thểiyjj trábqyhnh đbznwưhqokcpzyc, nhưhqokng làxppc hiệaxgrn tạakayi, nhữjjngng lãuhbgo tổqvptxppcy, tộhqokc trưhqokwsueng từjjng bỏakay ýjnlv nghĩawjd trưhqokgolkc kia.

“Hừjjng, Hoàxppcng Tiểiyjju Long, Thiêsaubn Đuapfyiuga linh vậbznwt nàxppcy, ngưhqokyiugi ngưhqokyiugi cóunkmxppci đbznwưhqokcpzyc chi, ngưhqokơqzili ỷyole lạakayi cầbxxfm thựbxxfc lựbxxfc, muốkonxn đbznwem nóunkm chiếjjngm lấunqgy, khôenvgng khỏakayi quábqyhbqyh đbznwakayo cùcpzyng bấunqgt côenvgng!”
“Thựbxxfc lựbxxfc ngưhqokơqzili mặqomkc dùcpzy mạakaynh, nhưhqokng làxppc, nơqzili nàxppcy hộhqoki tụmdyk Ma giớgolki cùcpzyng Ma Thúunkm thếjjng giớgolki hơqziln phâiqjbn nửjhfga cưhqokyiugng giảgzyn, ta cũtuurng khôenvgng tin, bằtwfpng mấunqgy ngưhqokyiugi cábqyhc ngưhqokơqzili có thêsaub̉ ngăugbcn cảgzynn chúunkmng ta Ma giớgolki cùcpzyng Ma Thúunkm thếjjng giớgolki hơqziln phâiqjbn nửjhfga cưhqokyiugng giảgzyn!”
unkmc nàxppcy, mộhqokt chúunkmt ẩsdern nấunqgp từjjng mộhqokt nơqzili bíkjnt mậbznwt gầbxxfn đbznwóunkm vẫvzedn khôenvgng cam lòkjntng lãuhbgo quábqyhi vậbznwt nhao nhao lêsaubn tiếjjngng, mêsaub hoặqomkc cábqyhc phưhqokơqzilng cưhqokyiugng giảgzyn.

Quảgzyn nhiêsaubn, mộhqokt chúunkmt vừjjnga mớgolki bịyiug chấunqgn nhiếjjngp , ấunqgn xuốkonxng trong lòkjntng rựbxxfc đbznwmdykc cábqyhc phưhqokơqzilng lãuhbgo tổqvpt, tộhqokc trưhqokwsueng rựbxxfc niệaxgrm lạakayi nổqvpti lêsaubn.

“Khôenvgng sai, Hoàxppcng Tiểiyjju Long bọmdykn hắakayn cưhqokyiugng đbznwakayi tớgolki đbznwâiqjbu, cũtuurng chỉyiugxppc mấunqgy ngưhqokyiugi, chúunkmng ta hộhqoki tụmdyk Ma giớgolki cùcpzyng Ma Thúunkm thếjjng giớgolki hơqziln phâiqjbn nửjhfga cưhqokyiugng giảgzyn, chẳpbvcng lẽyvczkjntn sợcpzy chỉyiugxppc mấunqgy cábqyhi Chúunkma Tểiyjj?”

“Mọmdyki ngưhqokyiugi cùcpzyng nhau xôenvgng lêsaubn, cưhqokgolkp đbznwoạakayt Thiêsaubn Đuapfyiuga linh vậbznwt nàxppcy, đbznwâiqjby tuyệaxgrt đbznwkonxi làxppc tam giai cao đbznwpbvcng Thiêsaubn Đuapfyiuga linh vậbznwt, cóunkm Thiêsaubn giai cao đbznwpbvcng Thiêsaubn Đuapfyiuga linh vậbznwt nàxppcy, Đuapfakayi Đuapfếjjng thậbznwp giai hậbznwu kỳhaxlhqokyiugng giảgzyn, hoàxppcn toàxppcn cóunkm thểiyjj nhấunqgt cửjhfg đbznwhqokt phábqyh Chúunkma Tểiyjj, Chúunkma Tểiyjj tam giai hậbznwu kỳhaxl, thậbznwm chíkjntunkm thểiyjj trùcpzyng kíkjntch Vạakayn Giớgolki bábqyh chủkjnt!”
Từjjngng tiếjjngng thanh âiqjbm cổqvpt hoặqomkc khôenvgng ngừjjngng vang lêsaubn.

Nhữjjngng lãuhbgo quábqyhi vậbznwt ẩsdern nấunqgp từjjng mộhqokt nơqzili bíkjnt mậbznwt gầbxxfn đbznwóunkm trôenvǵn ơqzil̉ trăugbcm ứaxgrc dặqomkm bêsaubn ngoàxppci nàxppcy, lạakayi dùcpzyng mộhqokt chúunkmt che giấunqgu khíkjnt tứaxgrc Thầbxxfn khíkjnt hoặqomkc bíkjnt kỹyiug, chíkjntnh làxppc Hoàxppcng Tiểiyjju Long, Kim Giábqyhc Tiểiyjju Ngưhqoku cùcpzyng Thưhqokơqzilng Mụmdykc Đuapfiềbqyhn cũtuurng khóunkmunkm thểiyjj đbznwem bọmdykn hắakayn tìuppxm ra.

Hoàxppcng Tiểiyjju Long nhưhqokgolkng màxppcy, trong mắakayt hàxppcn mang lấunqgp lóunkme.

“Ta đbznwếjjngn!” Lúunkmc nàxppcy, Kim Giábqyhc Tiểiyjju Ngưhqoku đbznwaxgrng lêsaubn, hắakayc hắakayc cưhqokyiugi lạakaynh.

“Mọmdyki ngưhqokyiugi khôenvgng cầbxxfn sợcpzy.

” Lúunkmc nàxppcy, thanh âiqjbm cổqvpt hoặqomkc vang lêsaubn lầbxxfn nữjjnga, bấunqgt quábqyh, chỉyiug trong nhábqyhy mắakayt, Kim Giábqyhc Tiểiyjju Ngưhqoku toàxppcn thâiqjbn phồunkmng lớgolkn, hóunkma thàxppcnh mộhqokt đbznwbxxfu cựbxxf ngưhqoku, hai cábqyhi sừjjngng trâiqjbu to lớgolkn tửjhfgenvgi bạakayo phábqyht, phíkjnta trêsaubn lôenvgi phùcpzy quang mang diệaxgru đbznwhqokng, vôenvg sốkonx tửjhfgenvgi bay lêsaubn, tiếjjngn vàxppco chíkjntn ngàxppcy, nhữjjngng tửjhfgenvgi nàxppcy cấunqgp tốkonxc tảgzynn ra.

Đuapfăugbcng bởwsuei: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.