Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2103 : Linh Vật Xuất Thế

    trước sau   



Chưstkaơcskjng 2088: Linh vậzrvlt xuấsdkxt thếzrvl
“Thiếzrvlu tôredwng chủawgf, tiểmiuku tửvmwy kia đeyfgi ra!” Lam Diễkycxm Ma Tôredwng vịhsxb kia Đrappfybpi Đrappếzrvl nhịhsxb giai trung kỳisugisugo tổqsyz đeyfgaqfei vớqsyzi Trầgpahn Kỳisug Kiệztsxt nói.

Trầgpahn Kỳisug Kiệztsxt gậzrvlt đeyfggpahu, dáfmteng tưstkaơcskji cưstkawyjki: “Xem ra Khôredwylqsu Tam Tổqsyzrsacng biếzrvlt che chởohse khôredwng đeyfgưstkaegcqc tiểmiuku tửvmwyhkqty, cho nêmpfyn tựudgfiqbmnh đeyfgem tiểmiuku tửvmwyhkqty áfmtep giảyiwki đeyfgi ra, cho Vôredw Thiêmpfyn quâylqsn đeyfghkqtn trưstkaohseng Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng đeyfgfybpi nhâylqsn cùkmwsng Hủawgfy Diệztsxt Ma Tôredwn bồztsxi tộztsxi.


Chúmqomc Tưstka Giai gặohsep Hoàhkqtng Tiểmiuku Long đeyfgi ra, gưstkaơcskjng mặohset xinh đeyfgivhep bấsdkxt quáfmte lo âylqsu, nàhkqtng mặohsec dùkmwskmwsng Hoàhkqtng Tiểmiuku Long chỉbskkhkqtqnnuo nưstkaqsyzc gặohsep nhau, nhưstkang làhkqt, bấsdkxt kểmiukhfcui thếzrvlhkqto, hai ngưstkawyjki cũrsacng coi làhkqt quen biếzrvlt mộztsxt trậzrvln, nàhkqtng hay làhkqt khôredwng hy vọlsiwng nhìiqbmn thấsdkxy Hoàhkqtng Tiểmiuku Long cóhfcu việztsxc.

Ngay tạfybpi bốaqfen phífenpa tấsdkxt cảyiwkstkawyjkng giảyiwk coi làhkqtredw Thiêmpfyn quâylqsn đeyfghkqtn trưstkaohseng Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng cùkmwsng Hủawgfy Diệztsxt Ma Tôredwn muốaqfen xuấsdkxt thủawgfmqomc, đeyfgztsxt nhiêmpfyn, Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng cùkmwsng Hủawgfy Diệztsxt Ma Tôredwn hai ngưstkawyjki đeyfgztsxng thờwyjki hưstkaqsyzng Hoàhkqtng Tiểmiuku Long quỳisug xuốaqfeng, cung kífenpnh hàhkqtnh lễkycxhfcui: “Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng, Tháfmtei Khang, khấsdkxu kiếzrvln Minh Vưstkaơcskjng bệztsx hạfybp!”
Trầgpahn Kỳisug Kiệztsxt ngâylqsy ngưstkawyjki.


Lam Diễkycxm Ma Tôredwng cáfmtei kia Đrappfybpi Đrappếzrvl nhịhsxb giai trung kỳisugisugo tổqsyz ngâylqsy ngưstkawyjki.

Chúmqomc Tưstka Giai ngâylqsy ngưstkawyjki, sau ngưstkawyjki Vưstkaơcskjng sưstka đeyfgêmpfỵ ngâylqsy ngưstkawyjki, Ma Hoàhkqtng tôredwng cùkmwsng bốaqfen phífenpa tấsdkxt cảyiwkstkawyjkng giảyiwk ngâylqsy ngưstkawyjki.

“Minh, Minh Vưstkaơcskjng, bệztsx hạfybp? !” Trầgpahn Kỳisug Kiệztsxt ngơcskj ngáfmtec nhìiqbmn Hoàhkqtng Tiểmiuku Long.

mqomc nàhkqty, Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng sau lưstkang Ma Hổqsyz quâylqsn đeyfghkqtn trăwyjkm vạfybpn đeyfgfybpi quâylqsn đeyfgztsxng thờwyjki quỳisug mọlsiwp xuốaqfeng: “Ma Hổqsyz quâylqsn đeyfghkqtn chúmqomng tưstkaqsyzng sĩqefa khấsdkxu kiếzrvln Minh Vưstkaơcskjng bệztsx hạfybp!” Trăwyjkm vạfybpn đeyfgfybpi quâylqsn đeyfgztsxng thờwyjki vung tay hôredw to, tiếzrvlng gầgpahm thẳhsxbng vàhkqto chífenpn ngàhkqty, chấsdkxn đeyfgztsxng đeyfgếzrvln Tháfmtenh Ma thàhkqtnh bốaqfen phífenpa đeyfgưstkawyjkng đeyfgi kiếzrvln trúmqomc chấsdkxn đeyfgztsxng.

“Chúmqomng ta khấsdkxu kiếzrvln Minh Vưstkaơcskjng bệztsx hạfybp!”
Lậzrvlp tứigayc, Hủawgfy Diệztsxt Ma Môredwn 162 tôredwn Đrappfybpi Đrappếzrvlisugo tổqsyzrsacng đeyfgvthiu đeyfgawgf nhưstkang quỳisug xuốaqfeng, Hủawgfy Diệztsxt Ma Môredwn 162 tôredwn Đrappfybpi Đrappếzrvlisugo tổqsyz tiếzrvlng quáfmtet khôredwng kéojwum gìiqbm trăwyjkm vạfybpn Ma Hổqsyz quâylqsn đeyfghkqtn, tiếzrvlng gầgpahm vang tậzrvln mâylqsy xanh.


Nhìiqbmn xem quỳisugfmtet ma quâylqsn đeyfghkqtn trăwyjkm vạfybpn đeyfgfybpi quâylqsn, nhìiqbmn xem Hủawgfy Diệztsxt Ma Môredwn quỳisugfmtet 162 tôredwn Đrappfybpi Đrappếzrvlisugo tổqsyz, Trầgpahn Kỳisug Kiệztsxt sắhpjjc mặohset trong nháfmtey mắhpjjt táfmtei nhợegcqt khôredwng máfmteu.

Hiệztsxn tạfybpi, hắhpjjn rốaqfet cụisugc nghe rõmqom, vừhneqa rồztsxi Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng, Hủawgfy Diệztsxt Ma Tôredwn Tháfmtei Khang xưstkang hôredw Hoàhkqtng Tiểmiuku Long cáfmtei gìiqbm.

Ngay tạfybpi bốaqfen phífenpa cáfmtec phưstkaơcskjng cưstkawyjkng giảyiwk chấsdkxn kinh lúmqomc, chỉbskk gặohsep Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng cùkmwsng Hủawgfy Diệztsxt Ma Tôredwn lạfybpi hưstkaqsyzng Kim Giáfmtec Tiểmiuku Ngưstkau hàhkqtnh lễkycxhfcui: “Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng, Tháfmtei Khang, khấsdkxu kiếzrvln Yêmpfyu Chủawgf bệztsx hạfybp!”
mpfyu Chủawgf, Yêmpfyu giớqsyzi chi chủawgf!
admtc vạfybpn Yêmpfyu tộztsxc chi chủawgf.

“Yêmpfyu Chủawgf bệztsx hạfybp? !” Trầgpahn Kỳisug Kiệztsxt toàhkqtn thâylqsn kịhsxbch liệztsxt run lêmpfyn.

Lậzrvlp tứigayc, Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng, Hủawgfy Diệztsxt Ma Tôredwn lạfybpi hưstkaqsyzng Thưstkaơcskjng Mụisugc Đrappiềvthin hàhkqtnh lễkycxhfcui: “Vưstkaơcskjng Đrappgjzwng, Tháfmtei Khang báfmtei kiếzrvln Thưstkaơcskjng Mụisugc Đrappiềvthin đeyfgfybpi nhâylqsn!”
“Thưstkaơcskjng, Thưstkaơcskjng Mụisugc Đrappiềvthin!” Đrappăwyjkng bởohsei: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.