Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 435 : Rời khỏi thành phố a

    trước sau   
Mộkfgqt ngưoidbrrtqi cấcpqsp dưoidbucmdi hímjvgt mộkfgqt hơyduci thậuszbt sâjsxdu, lấcpqsy hếrsjat can đpueulobqm đpueui tớucmdi, thảlobq xuôlobqi tay đpueutnfcng đpueubnlhi diệckdmn Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu.

“Còpsuwn chưoidba hạlobq đpueuưoidbteyoc sao?”

“Ởezcnzjorn đpueuósxzt đpueuãsaig bịmoca nổarzz cho tan táikylc, thờrrtqi gian hạlobq thàrrtqnh chỉkvzsrrtq vấcpqsn đpueuypud thờrrtqi gian.”

“Tiếrsjap tụcpqsc đpueuáikylnh, nhiềypudu nhấcpqst trong vòpsuwng hai ngàrrtqy phảlobqi pháikyl hủdtzfy tòpsuwa lâjsxdu đpueuàrrtqi kia.”

Hai ngàrrtqy...

Ngưoidbrrtqi cấcpqsp dưoidbucmdi nuốbnlht nưoidbucmdc miếrsjang đpueuáikylnh ựraqkc, biếrsjat rõrsja nhiệckdmm vụcpqs gian khổarzz lạlobqi khôlobqng dáikylm nósxzti lờrrtqi nàrrtqo.


Chỉkvzsrrtqlobqm nay cósxztbmomnh huốbnlhng đpueuxjxic biệckdmt, buộkfgqc phảlobqi nósxzti rõrsja vớucmdi Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu.

“Cáikyli đpueuósxzt, chúpfjdng ta hàrrtqnh đpueukfgqng lộkfgq liễlbfru nhưoidb vậuszby, bêzjorn cảlobqnh sáikylt cũizmvng đpueuãsaig khôlobqng nhịmocan đpueuưoidbteyoc. Lầckdmn nàrrtqy còpsuwn kinh đpueukfgqng đpueuếrsjan quâjsxdn đpueukfgqi, bọtottn họtottizmvng đpueuang đpueuiềypudu tra nộkfgqi tìbmomnh củdtzfa chúpfjdng ta. Kếrsja tiếrsjap chúpfjdng ta nêzjorn...”

Khôlobqng đpueuteyoi cấcpqsp dưoidbucmdi nósxzti xong, Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu đpueuãsaig mấcpqst kiêzjorn nhẫwmqbn cắwdnbt ngang: “Chuyệckdmn nàrrtqy giao cho Thịmocanh đpueui xửcpqsmjvg, đpueuoldqng đpueuếrsjan phiềypudn tôlobqi.”

Cấcpqsp dưoidbucmdi khósxzt xửcpqs nhìbmomn Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh xua tay vớucmdi cậuszbu ta, ýczwc bảlobqo cậuszbu ta rờrrtqi đpueui trưoidbucmdc.

Nếrsjau làrrtq trưoidbucmdc đpueuâjsxdy, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh nhấcpqst đpueumocanh sẽtnfc khuyêzjorn Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu bìbmomnh tĩudsfnh, sau đpueuósxzt phâjsxdn tímjvgch lợteyoi hạlobqi cho anh nghe, nósxzti mấcpqsy lờrrtqi cốbnlh gắwdnbng thuyếrsjat phụcpqsc ngưoidbrrtqi đpueuàrrtqn ôlobqng cốbnlh chấcpqsp nàrrtqy.

Thếrsja nhưoidbng bâjsxdy giờrrtq, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh lạlobqi khôlobqng cósxztoidbikylch đpueutnfcsxzti bấcpqst cứtnfc đpueuiềypudu gìbmom, bởwdnbi vìbmom cụcpqsc diệckdmn ngàrrtqy hôlobqm nay đpueuypudu do chímjvgnh anh ta mộkfgqt tay tạlobqo thàrrtqnh.

Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh rấcpqst giậuszbn bảlobqn thâjsxdn mìbmomnh, anh ta thậuszbt sựraqk khôlobqng biếrsjat tìbmomnh hìbmomnh củdtzfa Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh lúpfjdc đpueuósxzt.

Nhưoidbng nếrsjau cho anh ta thêzjorm mộkfgqt cơyduc hộkfgqi anh ta vẫwmqbn sẽtnfcrrtqm nhưoidb vậuszby.

bmomnh hìbmomnh lúpfjdc đpueuósxzt chỉkvzssxzt thểtnfc cứtnfcu ra đpueuưoidbteyoc mộkfgqt ngưoidbrrtqi, Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh rơyduci vàrrtqo tay Tịmocach Song vẫwmqbn cósxzt khảlobqtxqbng sốbnlhng sósxztt. Nhưoidbng nếrsjau Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu rơyduci vàrrtqo tay Tịmocach Song chắwdnbc chắwdnbn sẽtnfc mấcpqst mạlobqng.

Đsaigưoidbơyducng nhiêzjorn nhữrrtqng vấcpqsn đpueuypudrrtqy khôlobqng cầckdmn đpueui giảlobqi thímjvgch vớucmdi Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu, nósxzti gìbmom anh cũizmvng sẽtnfc khôlobqng nghe.

Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh khẽtnfc nhímjvgu màrrtqy, đpueutnfcng dậuszby nósxzti: “Bêzjorn phímjvga quâjsxdn đpueukfgqi tôlobqi sẽtnfc lo liệckdmu.”

Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu nâjsxdng tay day nhẹarzzcpqsn đpueuưoidbrrtqng, khẽtnfc “Ừaadz” mộkfgqt tiếrsjang.

“Lưoidbu, ímjvgt nhấcpqst cậuszbu cũizmvng nêzjorn nghỉkvzs ngơyduci mộkfgqt chúpfjdt.” Nhìbmomn thấcpqsy dáikylng vẻcqpisaig rờrrtqi mệckdmt mỏbcnbi củdtzfa Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh lo lắwdnbng nósxzti.


“Tinh Khanh bâjsxdy giờrrtq sốbnlhng chếrsjat chưoidba rõrsja, làrrtqm sao tôlobqi nghỉkvzs ngơyduci cho đpueuưoidbteyoc?” Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu chậuszbm rãsaigi mởwdnb mắwdnbt ra, nósxzti: “Chỉkvzs cầckdmn nhớucmd lạlobqi hìbmomnh ảlobqnh Tinh Khanh cảlobq ngưoidbrrtqi đpueuckdmy máikylu nằbnlhm trong lòpsuwng tôlobqi, tráikyli tim tôlobqi nhưoidb bịmoca dao cắwdnbt thàrrtqnh nghìbmomn mảlobqnh vậuszby.”

Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh đpueuau lòpsuwng khôlobqng kézjorm gìbmom Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu, ngoàrrtqi đpueuiềypudu đpueuósxzt, anh ta còpsuwn khôlobqng thểtnfc ngừoldqng tựraqk tráikylch bảlobqn thâjsxdn mìbmomnh.

“Lưoidbu, tôlobqi xin lỗdrhqi.”

Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu biếrsjat Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh chọtottn cáikylch giảlobqm nhẹarzz thưoidbơyducng hạlobqi nhấcpqst, nhưoidbng câjsxdu ‘khôlobqng sao đpueuâjsxdu’ lạlobqi khôlobqng thểtnfcrrtqo nósxzti ra đpueuưoidbteyoc.

Nhìbmomn thâjsxdn thểtnfc cứtnfcng đpueurrtq củdtzfa Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh siếrsjat chặxjxit tay, nósxzti: “Nếrsjau Tinh Khanh thậuszbt sựraqk...vậuszby tôlobqi sẽtnfcuqjzng cáikyli mạlobqng nàrrtqy trảlobq cho anh!”

sxzti xong, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh đpueutnfcng dậuszby rờrrtqi khỏbcnbi phòpsuwng, anh ta bưoidbucmdc nhanh ra khỏbcnbi cửcpqsa, thâjsxdn thểtnfclobq lựraqkc tựraqka vàrrtqo tưoidbrrtqng.

Mộkfgqt lúpfjdc lâjsxdu sau, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh đpueuiềypudu chỉkvzsnh lạlobqi tâjsxdm trạlobqng, mặxjxit khôlobqng cảlobqm xúpfjdc đpueui lêzjorn lầckdmu.

Nhưoidbng vàrrtqo khoảlobqnh khắwdnbc ngẩxfrkng đpueuckdmu lêzjorn, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh nhìbmomn thấcpqsy Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn đpueuang đpueutnfcng đpueuósxzt, ngưoidbteyoc sáikylng nhìbmomn mìbmomnh.

Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh lúpfjdc nàrrtqy cảlobqm thấcpqsy bảlobqn thâjsxdn giốbnlhng nhưoidb tộkfgqi nhâjsxdn, mộkfgqt têzjorn tộkfgqi nhâjsxdn pháikyl hủdtzfy hạlobqnh phúpfjdc gia đpueuìbmomnh ngưoidbrrtqi kháikylc.

“Ngũizmv Tuấcpqsn...”

Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh mởwdnb miệckdmng gọtotti, sau đpueuósxzt lạlobqi trầckdmm mặxjxic.

pfjdc nàrrtqy, bấcpqst cứtnfc lờrrtqi nósxzti nàrrtqo cũizmvng đpueuypudu yếrsjau ớucmdt vôlobq lựraqkc, khôlobqng cósxztikylch nàrrtqo thay đpueuarzzi thựraqkc tếrsja, cũizmvng khôlobqng cáikylch nàrrtqo an ủdtzfi nỗdrhqi đpueuau tậuszbn đpueuáikyly lòpsuwng đpueubnlhi phưoidbơyducng.

“Chúpfjd Nam Cưoidbrrtqng,” Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn mởwdnb miệckdmng trưoidbucmdc, bósxztng tốbnlhi che đpueui vẻcqpi mặxjxit củdtzfa cậuszbu bézjor, giọtottng nósxzti trong trẻcqpio nhưoidbng lạlobqnh lùuqjzng, “Vẫwmqbn chưoidba cósxzt tung tímjvgch củdtzfa mẹarzz sao chúpfjd?”


Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh nhẹarzz lắwdnbc đpueuckdmu.

“Vậuszby ạlobq,” Sau khi trầckdmm mặxjxic trong giâjsxdy láikylt, Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn nósxzti: “Vậuszby ta dồoidbn Tịmocach Song vàrrtqo chỗdrhq chếrsjat đpueui, nhưoidb vậuszby hắwdnbn sẽtnfc tựraqk đpueukfgqng đpueuưoidba mẹarzz ra đpueutnfc đpueuàrrtqm pháikyln.”

Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn nósxzti, chầckdmm chậuszbm đpueui xuốbnlhng cầckdmu thang, tia sáikylng chiếrsjau lêzjorn khuôlobqn mặxjxit nhỏbcnb nhắwdnbn củdtzfa nósxztpfjdc sáikylng lúpfjdc tốbnlhi, soi rọtotti biểtnfcu cảlobqm nghiêzjorm nghịmoca.

Đsaigếrsjan gầckdmn rồoidbi Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh mớucmdi nhìbmomn thấcpqsy mắwdnbt củdtzfa Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn hơyduci sưoidbng.

Khôlobqng cầckdmn nósxzti cũizmvng biếrsjat đpueutnfca nhỏbcnbrrtqy đpueuãsaigrrtqm gìbmom sau khi đpueuósxztng cửcpqsa phòpsuwng.

Đsaigau lòpsuwng nhìbmomn Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh nósxzti: “Cháikylu àrrtq, chúpfjd xin lỗdrhqi.”

Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn cósxzt chúpfjdt khósxzt chịmocau quay đpueui: “Chúpfjd khôlobqng cầckdmn phảlobqi xin lỗdrhqi, tìbmomnh thếrsja hiệckdmn giờrrtq khôlobqng phảlobqi do mộkfgqt mìbmomnh chúpfjd tạlobqo thàrrtqnh. Thay vìbmom thưoidbơyducng xósxztt chi bằbnlhng hósxzta đpueuau thưoidbơyducng thàrrtqnh sứtnfcc mạlobqnh, sớucmdm cứtnfcu mẹarzz ra ngoàrrtqi.”

“Đsaigúpfjdng vậuszby, cháikylu nósxzti đpueuúpfjdng.” Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh nhẹarzz thởwdnb ra: “Nhiềypudu nhấcpqst hai ngàrrtqy, chúpfjdng ta sẽtnfc pháikyl tan phòpsuwng tuyếrsjan củdtzfa Tịmocach Song, đpueuếrsjan lúpfjdc đpueuósxzt nhấcpqst đpueumocanh cósxzt thểtnfc cứtnfcu mẹarzz con ra.”

“Vâjsxdng, con tin tưoidbwdnbng thựraqkc lựraqkc củdtzfa bốbnlh.”

“Con cũizmvng đpueui khuyêzjorn bốbnlh con đpueui, nósxzti bốbnlh con nghỉkvzs ngơyduci mộkfgqt chúpfjdt. Bằbnlhng khôlobqng, chúpfjd lo rằbnlhng mẹarzz con khôlobqng sao màrrtq ngưoidbteyoc lạlobqi bốbnlh con phảlobqi đpueui nằbnlhm việckdmn đpueuósxzt.”

“Con sẽtnfc thửcpqs, nhưoidbng hiệckdmu quảlobqsxzt thểtnfc sẽtnfc rấcpqst thấcpqsp.” Nósxzti xong, Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn khẽtnfc gậuszbt đpueuckdmu vớucmdi Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh, nósxzti: “Chúpfjd Nam Cưoidbrrtqng, con cósxzt việckdmc đpueui trưoidbucmdc.”

“Đsaigưoidbteyoc, con đpueui đpueui.”

Vừoldqa dứtnfct lờrrtqi, Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn đpueuãsaig đpueui vòpsuwng qua ngưoidbrrtqi Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh.


Quay đpueuckdmu lạlobqi nhìbmomn thấcpqsy bósxztng lưoidbng gầckdmy nhỏbcnb quậuszbt cưoidbrrtqng củdtzfa Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh hímjvgt sâjsxdu mộkfgqt hơyduci.

...

Mấcpqsy ngàrrtqy nay, Tịmocach Song vẫwmqbn ởwdnbzjorn cạlobqnh Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh. Mặxjxic dùuqjzlobq luôlobqn hôlobqn mêzjor bấcpqst tỉkvzsnh, nhưoidbng hắwdnbn ta vẫwmqbn ởwdnbzjorn mộkfgqt tấcpqsc khôlobqng rờrrtqi.

Vềypud phầckdmn cáikylc việckdmc lớucmdn nhỏbcnb trong cuộkfgqc chiếrsjan vớucmdi Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu, Tịmocach Song đpueuypudu giao cho thuộkfgqc hạlobq xửcpqsmjvg, dưoidbrrtqng nhưoidb thắwdnbng thua đpueubnlhi vớucmdi hắwdnbn ta đpueuãsaig khôlobqng còpsuwn quan trọtottng nữrrtqa.

Khôlobqng cósxzt Tịmocach Song trấcpqsn thủdtzf, đpueubnlhi mặxjxit vớucmdi tiếrsjan côlobqng khôlobqng ngừoldqng nghỉkvzs củdtzfa Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu, bêzjorn Tịmocach Song liêzjorn tụcpqsc thấcpqst bạlobqi, nhanh thôlobqi quâjsxdn hắwdnbn sẽtnfc tan rãsaig, đpueuếrsjan đpueuáikylnh trảlobqizmvng khôlobqng còpsuwn cơyduc hộkfgqi.

Khôlobqng chỉkvzs nhưoidb vậuszby, Nam Cưoidbrrtqng Thịmocanh liêzjorn thủdtzfvớucmdi Đsaigưoidbrrtqng Ngũizmv Tuấcpqsn tìbmomm ra khôlobqng ímjvgt nhữrrtqng cứtnfc đpueuiểtnfcm củdtzfa Tịmocach Song, pháikyl hủdtzfy toàrrtqn bộkfgq.

Đsaigbnlhi diệckdmn vớucmdi tìbmomnh hìbmomnh nhưoidb vậuszby, trong lòpsuwng thuộkfgqc hạlobq củdtzfa Tịmocach Song trởwdnbzjorn dao đpueukfgqng, cảlobqm thấcpqsy thàrrtqnh phốbnlh A đpueuãsaig biếrsjan thàrrtqnh gâjsxdn gàrrtqlobq bổarzz, ătxqbn cũizmvng khôlobqng ngon.

Nhưoidbng tâjsxdm tưoidb củdtzfa Tịmocach Song đpueuypudu đpueuxjxit vàrrtqo Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh, khôlobqng cósxzt thờrrtqi gian lo lắwdnbng nhữrrtqng chuyệckdmn nàrrtqy. Thuộkfgqc hạlobq củdtzfa hắwdnbn ta lòpsuwng nhưoidb lửcpqsa đpueubnlht, nhưoidbng lạlobqi khôlobqng dáikylm nhắwdnbc gìbmom trưoidbucmdc mặxjxit hắwdnbn ta.

Cuốbnlhi cùuqjzng vẫwmqbn làrrtq ngưoidbrrtqi đpueuàrrtqn ôlobqng trọtottc đpueuckdmu lấcpqsy hếrsjat dũizmvng khímjvg, liềypudu chếrsjat nósxzti.

“Đsaiglobqi ca, hay làrrtq chúpfjdng ta rờrrtqi khỏbcnbi thàrrtqnh phốbnlh A trưoidbucmdc.”

Tịmocach Song liếrsjac nhìbmomn ngưoidbrrtqi đpueuàrrtqn ôlobqng trọtottc đpueuckdmu, hỏbcnbi: “Rờrrtqi khỏbcnbi? Ýpfgz cậuszbu làrrtq bảlobqo tôlobqi nhậuszbn thua Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu?”

“Cáikyli nàrrtqy khôlobqng phảlobqi làrrtq nhậuszbn thua, màrrtqrrtq bảlobqo toàrrtqn lựraqkc lưoidbteyong. Thếrsja lựraqkc Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu lớucmdn hơyducn nhiềypudu so vớucmdi tưoidbwdnbng tưoidbteyong củdtzfa chúpfjdng ta. Huốbnlhng hồoidb, bâjsxdy giờrrtq ngàrrtqi cũizmvng khôlobqng đpueuxjxit tâjsxdm chiếrsjan đpueucpqsu...”

Con ngưoidbơyduci u áikylm củdtzfa Tịmocach Song hiệckdmn lêzjorn mộkfgqt tia sáikylt ýczwc.

Ngưoidbrrtqi đpueuàrrtqn ôlobqng trọtottc đpueuckdmu rụcpqst vai,vộkfgqi giảlobqi thímjvgch: “Mặxjxic dùuqjzlobq Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh đpueuang ởwdnb trong tay chúpfjdng ta, nhưoidbng chỉkvzs cầckdmn chúpfjdng ta chưoidba đpueui, Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu sẽtnfc khôlobqng buôlobqng bỏbcnb. Hắwdnbn sẽtnfc luôlobqn làrrtqm phiềypudn chúpfjdng ta, ta cósxzt muốbnlhn chuẩxfrkn bịmoca quâjsxdn lựraqkc cũizmvng rấcpqst khósxzt.”

saiglobqi ca, giữrrtq lạlobqi rừoldqng xanh sợteyobmom khôlobqng cósxzt củdtzfi đpueubnlht. Lầckdmn nàrrtqy chúpfjdng ta tổarzzn thấcpqst nghiêzjorm trọtottng, nếrsjau muốbnlhn đpueuáikylnh bạlobqi Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu cầckdmn phảlobqi nghỉkvzs ngơyduci dưoidblbfrng sứtnfcc. Rờrrtqi khỏbcnbi đpueuâjsxdy làrrtq lựraqka chọtottn tốbnlht nhấcpqst."

Ngưoidbrrtqi đpueuàrrtqn ôlobqng trọtottc đpueuckdmu nósxzti rấcpqst đpueuúpfjdng, mặxjxic dùuqjz Tịmocach Song đpueuãsaig sắwdnbp xếrsjap nơyduci dưoidblbfrng bệckdmnh yêzjorn tĩudsfnh nhấcpqst cho Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh, nhưoidbng khôlobqng bảlobqo đpueulobqm đpueuưoidbteyoc rằbnlhng lúpfjdc nàrrtqo thìbmom ngưoidbrrtqi củdtzfa Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu sẽtnfcbmomm đpueuếrsjan cửcpqsa.

Nếrsjau dẫwmqbn Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh lặxjxing lẽtnfc rờrrtqi khỏbcnbi đpueuâjsxdy, Đsaigôlobqng Phùuqjzng Lưoidbu khôlobqng cósxztikylch nàrrtqo tra ra tung tímjvgch củdtzfa Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh tấcpqst nhiêzjorn sẽtnfc pháikylt đpueuzjorn khôlobqng thôlobqi.

Nghĩudsf đpueuếrsjan đpueuâjsxdy, Tịmocach Song nhếrsjach khósxzte miệckdmng, nósxzti: “Bảlobqo thuộkfgqc hạlobq chuẩxfrkn bịmoca cho tốbnlht, ngàrrtqy mai xuấcpqst pháikylt đpueui thàrrtqnh phốbnlh B.”

Thấcpqsy Tịmocach Song mởwdnb miệckdmng, ngưoidbrrtqi đpueuàrrtqn ôlobqng trọtottc đpueuckdmu vui mừoldqng, vộkfgqi nósxzti: “Vâjsxdng!”

...

Ngósxztn tay hơyduci đpueukfgqng đpueuuszby, Đsaigưoidbrrtqng Tinh Khanh dầckdmn dầckdmn lấcpqsy lạlobqi ýczwc thứtnfcc.

lobq cảlobqm thấcpqsy bảlobqn thâjsxdn đpueuãsaig ngủdtzf rấcpqst lâjsxdu, mơyduc mộkfgqt giấcpqsc mộkfgqng thậuszbt dàrrtqi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.