Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 431 : Bí mật của tịch song

    trước sau   
Sau mộguctt hồxqcii giọthjeng nóhppgi đszkzwmyrt quãtnssng, trong tai nghe đszkzãtnssjmypn lặhdjjng trởhppg lạfhddi.

jmypn quỷecjo nhỏobycemwuy, đszkzúakivng làemwuemwung ngàemwuy càemwung xảyhkjo quyệcujht!

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh quẳnqrhng cuốwzemn sáwsslch sang mộguctt bêjmypn, đszkzôibfwi mắxwrrt côibfw ngưhegjng đszkzthjeng.

ibfw rấkihbt hiểjrkdu con trai mìkiztnh, rõlwktemwung làemwu vừhegja rồxqcii Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn đszkzãtnss đszkzáwsslnh trốwzemng lảyhkjng.

waxl Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn muốwzemn bảyhkjo vệcujh Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh, nhưhegjng Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn càemwung khôibfwng nóhppgi thìkizt Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh lạfhddi càemwung bấkihbt an, côibfw luôibfwn cảyhkjm giáwsslc sẽktwh xảyhkjy ra chuyệcujhn lớmggln gìkizt đszkzóhppg.

emwuxwrry giờfdnsibfw lạfhddi chẳnqrhng làemwum đszkzưhegjwpfyc gìkizt cảyhkj, chỉpegzhppg thểjrkdemwum mộguctt con chim hoàemwung yếtnssn bịeawz nhốwzemt trong lồxqcing nhìkiztn ra bêjmypn ngoàemwui máwsslu chảyhkjy thàemwunh sôibfwng màemwu thôibfwi.




Thờfdnsi tiếtnsst bêjmypn ngoàemwui cửeowsa sổbszp âxwrrm u, trong sựpvpwkvcynh mịeawzch đszkzóhppg dễezee khiếtnssn ngưhegjfdnsi ta cóhppg cảyhkjm giáwsslc đszkzèbbpg écjxpp khóhppg thởhppg.

Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju ởhppg trong phòeawzng, phong tháwssli nhàemwun rỗjmypi ngồxqcii trưhegjmgglc bàemwun, ngóhppgn tay chốwzemc chốwzemc lạfhddi gõlwktjmypn mặhdjjt bàemwun, tầwzthm mắxwrrt anh tậeowsp trung nhìkiztn vềwpfy phínpmna cáwssli câxwrry xanh trêjmypn bệcujh cửeowsa sổbszp.

Tráwssli ngưhegjwpfyc vớmggli vẻxwrr thảyhkjn nhiêjmypn củkwava Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju, Nam Cưhegjfdnsng Thịeawznh cóhppg vẻxwrrwmyri nôibfwn nóhppgng. Anh ta khôibfwng ngừhegjng giao phóhppg việcujhc gìkizt đszkzóhppg cho thủkwav hạfhdd, thỉpegznh thoảyhkjng lạfhddi gọthjei đszkziệcujhn thoạfhddi, trong lờfdnsi nóhppgi vàemwuemwunh đszkzguctng đszkzãtnss mấkihbt đszkzi dáwsslng vẻxwrribfwng tửeows thưhegjfdnsng ngàemwuy.

Ting ting ting!

Chiếtnssc đszkzxqcing hồxqcixwrry trong phòeawzng vang lêjmypn âxwrrm thanh nặhdjjng nềwpfy khiếtnssn tầwzthm nhìkiztn củkwava Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju vàemwu Nam Cưhegjfdnsng Thịeawznh đszkzwpfyu bịeawz thu húakivt qua đszkzóhppg.

Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju khẽktwhnpmnt sâxwrru mộguctt hơwmyri đszkzwmyrng dậeowsy, anh cầwzthm lấkihby chiếtnssc áwsslo vest mặhdjjc lêjmypn ngưhegjfdnsi, đszkziệcujhu bộguctkiztnh thảyhkjn nhưhegj sắxwrrp tham gia mộguctt hộgucti nghịeawz thưhegjơwmyrng nghiệcujhp bìkiztnh thưhegjfdnsng.

“Chuẩemwun bịeawz xong hếtnsst rồxqcii chứwmyr?”

“Ừwnnq.”

“OK, xuấkihbt pháwsslt.”

Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju quay ngưhegjfdnsi đszkzeawznh đszkzi ra ngoàemwui thìkizt Nam Cưhegjfdnsng Thịeawznh vộgucti gọthjei vớmggli lạfhddi.

waxl biếtnsst đszkzáwsslp áwssln rồxqcii, nhưhegjng Nam Cưhegjfdnsng Thịeawznh vẫszkzn chưhegja bỏobyc ýiqqf đszkzeawznh hỏobyci: “Lưhegju, cậeowsu quyếtnsst đszkzeawznh thậeowst rồxqcii sao? Mộguctt khi quyếtnsst rồxqcii thìkizt sẽktwh khôibfwng quay đszkzwzthu lạfhddi đszkzưhegjwpfyc nữbeira đszkzâxwrru.”

“Bâxwrry giờfdnsibfwi vẫszkzn còeawzn đszkzưhegjfdnsng lui sao? Cho dùwaxlibfwi cóhppg muốwzemn thìkizt Tịeawzch Song cũnpmnng khôibfwng cho tôibfwi cơwmyr hộgucti đszkzóhppg đszkzâxwrru.”


Dứwmyrt lờfdnsi, Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju đszkzemwuy cửeowsa bưhegjmgglc ra, còeawzn Nam Cưhegjfdnsng Thịeawznh thìkizt trầwzthm mặhdjjc thởhppgemwui ởhppg phínpmna sau.

Xem ra lầwzthn nàemwuy Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju nghiêjmypm túakivc thậeowst rồxqcii, thàemwunh phốwzem A chắxwrrc sắxwrrp cóhppg biếtnssn đszkzguctng lớmggln rồxqcii đszkzâxwrry.



Mộguctt đszkzêjmypm nàemwuy, Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh ngủkwav khôibfwng yêjmypn giấkihbc, côibfwjmypjmyp man man lúakivc mơwmyrakivc tỉpegznh.

akivc trờfdnsi tờfdns mờfdnswsslng, bêjmypn ngoàemwui truyềwpfyn đszkzếtnssn từhegjng đszkzwpfyt tiếtnssng nổbszp, dùwaxlwsslch mộguctt tấkihbm cửeowsa sổbszpnpmnng làemwum ồxqcin khiếtnssn cho ngưhegjfdnsi ta nhứwmyrc óhppgc.

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh day day tháwssli dưhegjơwmyrng, côibfw nhínpmnu màemwuy vécjxpn chăovxqn lêjmypn, lẩemwum bẩemwum: “Làemwum cáwssli gìkizt vậeowsy? Sao ổbszpn thếtnss?”

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh đszkzeawznh tìkiztm côibfw hầwzthu gáwssli đszkzjrkd hỏobyci xem tìkiztnh hìkiztnh thếtnssemwuo, vừhegja mởhppg cửeowsa côibfw đszkzãtnss pháwsslt hiệcujhn bêjmypn ngoàemwui khôibfwng mộguctt bóhppgng ngưhegjfdnsi.

waxl mấkihby ngưhegjfdnsi giúakivp việcujhc rấkihbt khôibfwng vừhegja ýiqqf vớmggli Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh, nhưhegjng họthje chưhegja bao giờfdnswsslm lơwmyremwu chuyệcujhn chăovxqm sóhppgc côibfw, cũnpmnng chưhegja xảyhkjy ra tìkiztnh trạfhddng khôibfwng tìkiztm thấkihby mộguctt ai nhưhegj thếtnssemwuy cảyhkj. Giờfdnsemwu chuyệcujhn gìkizt xảyhkjy ra?

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh hoàemwun toàemwun tỉpegznh táwsslo, côibfw đszkzi dọthjec theo hàemwunh lang xuốwzemng tầwzthng dưhegjmggli, thếtnssemwu khôibfwng gặhdjjp bấkihbt kỳbsna ai.

eawza lâxwrru đszkzàemwui lớmggln nàemwuy lạfhddi giốwzemng nhưhegj mộguctt căovxqn nhàemwu ma vậeowsy, mặhdjjc kệcujh ngoàemwui kia đszkzang vang lêjmypn âxwrrm thanh kinh thiêjmypn đszkzguctng đszkzeawza, bêjmypn trong nàemwuy vẫszkzn yêjmypn tĩkvcynh đszkzếtnssn lạfhdd thưhegjfdnsng.

“Ầgjycm ầwzthm!”

Đkrxrâxwrry làemwu… tiếtnssng nổbszp sao!?

Mộguctt âxwrrm thanh chóhppgi tai vang lêjmypn khiếtnssn Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh rụtuctt vai lạfhddi, sau đszkzóhppgibfw quay đszkzwzthu nhìkiztn ra ngoàemwui cửeowsa sổbszp, đszkzôibfwi con ngưhegjơwmyri co rụtuctt.


Chỉpegz thấkihby cóhppg mấkihby chụtuctc chiếtnssc trựpvpwc thăovxqng đszkzang bay tầwzthng thấkihbp lưhegjwpfyn vòeawzng quanh trêjmypn toàemwu thàemwunh, chốwzemc chốwzemc nóhppg lạfhddi thảyhkj lựpvpwu đszkzfhddn xuốwzemng dưhegjmggli, khiếtnssn cho vệcujhkvcynpmn mậeowst ẩemwun nấkihbp trong tốwzemi bịeawz nổbszp banh xáwsslc.

Sựpvpwibfwng kínpmnch củkwava đszkzwzemi phưhegjơwmyrng rấkihbt cóhppgnpmnnh mụtuctc tiêjmypu, phưhegjơwmyrng hưhegjmgglng thảyhkj bom đszkzwpfyu làemwuwsslc đszkziểjrkdm canh phòeawzng quan trọthjeng. Rấkihbt nhanh, phòeawzng thủkwavjmypn trong tòeawza lâxwrru đszkzàemwui đszkzãtnss tan rãtnss.

waxlng lúakivc, bêjmypn ngoàemwui cửeowsa cóhppg tay súakivng bắxwrrn tỉpegza cầwzthm vũnpmn khínpmn hạfhddng nặhdjjng xôibfwng vàemwuo, đszkzeowsp tan từhegjng nơwmyri phòeawzng thủkwavwssln loạfhddn. Trong thờfdnsi gian ngắxwrrn ngủkwavi đszkzãtnss khiếtnssn cho bêjmypn Tịeawzch Song thưhegjơwmyrng vong nặhdjjng nềwpfy.

waxlwsslch mộguctt tầwzthng cửeowsa kínpmnnh thủkwavy tinh, Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh cũnpmnng cóhppg thểjrkd ngửeowsi thấkihby mùwaxli máwsslu tanh ởhppgjmypn ngoàemwui. Cảyhkjnh tưhegjwpfyng nhưhegj đszkzeawza ngụtuctc trầwzthn gian đszkzóhppg khiếtnssn Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh vừhegja quay ngưhegjfdnsi đszkzi lạfhddi khôibfwng ngừhegjng nôibfwn ọthjee.

“Mẹwzem, mẹwzem ơwmyri?”

Giọthjeng củkwava Ngũnpmn Tuấkihbn!?

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh giơwmyr cổbszp tay lêjmypn, pháwsslt hiệcujhn chiếtnssc đszkzxqcing hồxqci lạfhddi pháwsslt ra áwsslnh sáwsslng màemwuu đszkzobyc.

Nhưhegjng lầwzthn nàemwuy côibfw lạfhddi khôibfwng mang theo tai nghe, sao vẫszkzn cóhppg thểjrkd nghe thấkihby giọthjeng củkwava Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn đszkzưhegjwpfyc nhỉpegz?

hegjfdnsng nhưhegj ýiqqf thứwmyrc đszkzưhegjwpfyc sựpvpw kháwsslc thưhegjfdnsng củkwava Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh, Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn giảyhkji thínpmnch: “Hệcujh thốwzemng làemwum nhiễezeeu tínpmnn hiệcujhu trong tòeawza lâxwrru đszkzàemwui đszkzãtnss bịeawz pháwssl hủkwavy rồxqcii, bâxwrry giờfdns chúakivng ta cóhppg thểjrkd tựpvpw do liêjmypn lạfhddc rồxqcii ạfhdd.”

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh vừhegja mớmggli bìkiztnh tĩkvcynh lạfhddi trởhppgjmypn căovxqng thẳnqrhng, nghĩkvcy đszkzếtnssn cảyhkjnh tưhegjwpfyng khủkwavng khiếtnssp ởhppgjmypn ngoàemwui, côibfw vộgucti nóhppgi vớmggli chiếtnssc đszkzxqcing hồxqci: “Con khôibfwng cóhppg mặhdjjt ởhppg đszkzâxwrry đszkzkihby chứwmyr? Trờfdnsi ạfhdd, mau đszkzếtnssn chỗjmyp an toàemwun đszkzi!”

“Mẹwzemjmypn tâxwrrm, bâxwrry giờfdns con đszkzang liêjmypn lạfhddc vớmggli mẹwzemhppg phòeawzng máwssly tínpmnnh, rấkihbt an toàemwun ạfhdd. Hiệcujhn giờfdnskiztnh hìkiztnh cấkihbp báwsslch, mẹwzem nghe chỉpegz huy củkwava con nha.”

Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn nhìkiztm chăovxqm chúakivemwuo tấkihbm bảyhkjn đszkzxqci, trấkihbn tĩkvcynh nóhppgi: “Mẹwzem, bâxwrry giờfdns mẹwzemjmypn tầwzthng hai rồxqcii đszkzi vàemwuo căovxqn phòeawzng thứwmyr nhấkihbt bêjmypn tay tráwssli. Ởosfx đszkzóhppghppg mậeowst thấkihbt, cóhppg thểjrkd nốwzemi thẳnqrhng đszkzưhegjfdnsng hầwzthm bêjmypn dưhegjmggli, ngưhegjfdnsi củkwava bốwzem đszkzang ởhppg đszkzóhppg chờfdns mẹwzem.”

“Ngưhegjfdnsi ởhppgjmypn ngoàemwui đszkzwpfyu làemwu ngưhegjfdnsi củkwava Lưhegju sao?”


“Vâxwrrng, vìkizt cứwmyru mẹwzem thậeowst sựpvpw phảyhkji tốwzemn kécjxpm củkwava cảyhkji lắxwrrm đszkzkihby.”

“Nhưhegjng sao mẹwzem cứwmyr thấkihby chuyệcujhn nàemwuy khôibfwng đszkzơwmyrn giảyhkjn nhưhegj vậeowsy nhỉpegz.”

“Sao thếtnssfhdd?”

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh vừhegja nhanh chóhppgng chạfhddy lêjmypn tầwzthng, vừhegja quan sáwsslt xung quanh, cau màemwuy nóhppgi: “Bêjmypn trong tòeawza lâxwrru đszkzàemwui nàemwuy khôibfwng mộguctt bóhppgng ngưhegjfdnsi, cũnpmnng khôibfwng thấkihby bóhppgng dáwsslng Tịeawzch Song đszkzâxwrru cảyhkj. Thậeowsm chínpmn đszkzếtnssn mộguctt ngưhegjfdnsi giúakivp việcujhc cũnpmnng khôibfwng cóhppg.”

Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn tin vàemwuo thựpvpwc lựpvpwc củkwava Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju, cậeowsu bécjxphppgi đszkzwzthy tựpvpw tin: “Cóhppg lẽktwhemwu bọthjen họthje bịeawz thếtnss tấkihbn côibfwng củkwava bốwzem dọthjea cho sợwpfy chạfhddy đszkzi cảyhkj rồxqcii.”

“Khôibfwng, chắxwrrc chắxwrrn khôibfwng đszkzơwmyrn giảyhkjn nhưhegj vậeowsy! Vớmggli tínpmnnh cáwsslch củkwava Tịeawzch Song, hắxwrrn tuyệcujht đszkzwzemi khôibfwng thểjrkdemwum chuyệcujhn chưhegja đszkzáwsslnh đszkzãtnss lui. Đkrxrhdjjc biệcujht làemwu đszkzwzemi diệcujhn vớmggli Lưhegju, càemwung thếtnssemwuy mẹwzem lạfhddi càemwung lo hắxwrrn cóhppg kếtnss hoạfhddch kháwsslc.”

“Dùwaxl hắxwrrn cóhppg kếtnss hoạfhddch gìkizt, lầwzthn nàemwuy bốwzem tựpvpwkiztnh ra mặhdjjt, chắxwrrc chắxwrrn sẽktwh bắxwrrt hắxwrrn nếtnssm mùwaxli vịeawz đszkzau khổbszp.”

“Cáwssli gìkizt? Lưhegju cũnpmnng đszkzếtnssn rồxqcii ưhegj?”

Giọthjeng củkwava Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh chợwpfyt cấkihbt cao khiếtnssn Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn hoảyhkjng loạfhddn, hỏobyci: “Vâxwrrng ạfhdd, cóhppg vấkihbn đszkzwpfykizt sao mẹwzem?”

hppg vấkihbn đszkzwpfy, hơwmyrn nữbeira còeawzn làemwu vấkihbn đszkzwpfy rấkihbt lớmggln làemwu đszkzvwiong kháwsslc!

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh vôibfw thứwmyrc dừhegjng bưhegjmgglc, côibfw nhìkiztn ngóhppg xung quanh rồxqcii đszkzguctt nhiêjmypn cóhppg mộguctt loạfhddi cảyhkjm giáwsslc lạfhddnh thấkihbu xưhegjơwmyrng.

Cảyhkj ngàemwuy hôibfwm nay đszkzwpfyu quáwssl thuậeowsn lợwpfyi, Tịeawzch Song lúakivc trưhegjmgglc bảyhkjo vệcujhwmyri nàemwuy vữbeirng nhưhegj thàemwunh đszkzxqcing, đszkzếtnssn mộguctt con ruồxqcii cũnpmnng khôibfwng bay vàemwuo đszkzưhegjwpfyc. Lầwzthn nàemwuy tạfhddi sao lạfhddi khôibfwng phảyhkjn kháwsslng, màemwu đszkzjrkdkiztnh nghêjmypnh ngang rờfdnsi đszkzi thếtnssemwuy? Thậeowsm chínpmn, còeawzn cóhppg vẻxwrr cốwzem ýiqqf đszkzjrkdibfw rờfdnsi đszkzi...


Tịeawzch Song, rốwzemt cuộguctc anh đszkzang mưhegju tínpmnnh gìkizt hảyhkj?


“Mẹwzem, mẹwzem đszkzang làemwum gìkizt đszkzkihby?”

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh mởhppg miệcujhng vừhegja đszkzeawznh trảyhkj lờfdnsi, khóhppge mắxwrrt côibfw đszkzãtnss nhìkiztn thấkihby mộguctt bóhppgng dáwsslng quen thuộguctc đszkzi ra từhegj trong góhppgc.

Tịeawzch Song?

“Ngũnpmn Tuấkihbn đszkzhegjng nóhppgi chuyệcujhn, giữbeir im lặhdjjng nhécjxp.”

“Mẹwzem, me đszkzeawznh làemwum gìkizt thếtnss? Dùwaxl mẹwzemhppg pháwsslt hiệcujhn ra đszkziềwpfyu gìkiztnpmnng đszkzhegjng đszkzjrkd ýiqqf, cứwmyremwum theo lờfdnsi con nóhppgi trưhegjmgglc…”

eawzn chưhegja đszkzwpfyi Đkrxrưhegjfdnsng Ngũnpmn Tuấkihbn nóhppgi xong, Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh đszkzãtnss tháwsslo chiếtnssc đszkzxqcing hồxqci ra rồxqcii nhécjxpt vàemwuo chiếtnssc túakivi ởhppg lớmgglp áwsslo trong cùwaxlng, sau đszkzóhppg cẩemwun thậeowsn đszkzuổbszpi theo Tịeawzch Song.

Sau khi quanh co mộguctt hồxqcii, Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh pháwsslt hiệcujhn cửeowsa thưhegj phòeawzng củkwava Tịeawzch Song đszkzang mởhppg.

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh róhppgn récjxpn đszkzi đszkzếtnssn sau cáwsslnh cửeowsa, côibfwwssln tai lêjmypn nínpmnn thởhppg nghe.

“Đkrxrfhddi ca, tấkihbt cảyhkj đszkzwpfyu chuẩemwun bịeawz xong rồxqcii, chỉpegzeawzn đszkzwpfyi Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju xuấkihbt hiệcujhn thôibfwi ạfhdd!”

Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh nhớmggl giọthjeng nóhppgi nàemwuy, đszkzóhppgemwu ngưhegjfdnsi đszkzàemwun ôibfwng đszkzwzthu trọthjec tâxwrrm phúakivc bêjmypn cạfhddnh Tịeawzch Song.

“Rấkihbt tốwzemt, lầwzthn nàemwuy phảyhkji khiếtnssn Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju mộguctt đszkzi khôibfwng trởhppg lạfhddi, chếtnsst khôibfwng cóhppg chỗjmyp chôibfwn!”

Quảyhkj nhiêjmypn Tịeawzch Song cóhppg kếtnss hoạfhddch kháwsslc!

Tay châxwrrn Đkrxrưhegjfdnsng Tinh Khanh lạfhddnh buốwzemt, đszkzôibfwi tay côibfw khẽktwh run rẩemwuy, đszkzxqcing thờfdnsi nhẹwzem nghiêjmypng ngưhegjfdnsng phínpmna trưhegjmgglc, sợwpfy bỏobychppgt đszkziềwpfyu gìkizt đszkzóhppg.

Ngưhegjfdnsi đszkzàemwun ôibfwng đszkzwzthu trọthjec cũnpmnng quen nhìkiztn thấkihby chếtnsst chóhppgc, nhưhegjng vừhegja nghĩkvcy tớmggli cảyhkjnh tưhegjwpfyng nhưhegj đszkzeawza ngụtuctc bêjmypn ngoàemwui, gãtnss khôibfwng khỏobyci nhínpmnu màemwuy nóhppgi: “Giếtnsst chếtnsst Đkrxrôibfwng Phùwaxlng Lưhegju nhưhegj vậeowsy vẫszkzn cóhppg chúakivt lợwpfyi cho hắxwrrn. Đkrxrjrkd giếtnsst hắxwrrn, lầwzthn nàemwuy khôibfwng ínpmnt anh em củkwava chúakivng ta đszkzãtnss hi sinh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.