Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 539 :

    trước sau   
60539.“Susan!”

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg đqxyhgfzing dậobkjy chạgihsy đqxyhếsrdan chỗfiid Susan rồobkji ngồobkji thụbvnyp xuốrfvung, hốrfvut hoảyrrfng chạgihsm vàsvfso máxvglu dífubenh trêzjarn mặxxuht Susan, sau đqxyhóxvgl ôwmccm lấbzaky côwmcc đqxyhzjarn cuồobkjng chạgihsy xuốrfvung lầswwnu.

ffgjn Thẩsrdam Sởjufosvfs đqxyhang quáxvgl kinh sợgycj, sau khi đqxyhgfzing ngârifty ngưfiidwmcci mộpbwgt lúyrrfc mớrmadi đqxyhlokonh thầswwnn lạgihsi, chạgihsy theo Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg.

“Cậobkju chủofay… cậobkju khôwmccng sao chứgfzi?” Susan đqxyhưfiidgycjc Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg bếsrda đqxyhi, khóxvgle môwmcci nởjufo nụbvnyfiidwmcci, cốrfvu gắlqmcng dùqvweng hếsrdat sứgfzic lựgfzic vưfiidơmobpn tay ra, cuốrfvui cùqvweng cũluzrng cóxvgl can đqxyhyrrfm chạgihsm vàsvfso mặxxuht Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg.

xvgl thểatql đqxyhưfiidgycjc cậobkju chủofay ôwmccm trong lòffgjng thếsrdasvfsy, mìunflnh còffgjn đqxyhòffgji hỏscapi gìunflmobpn nữmdoqa chứgfzi?

Susan mỉmnpum cưfiidwmcci, nhớrmad lạgihsi lúyrrfc lầswwnn đqxyhswwnu côwmcc gặxxuhp cậobkju chủofay, dưfiidwmccng nhưfiidsvfsyrrfc cậobkju vừubuva lêzjarn năhjdym nhấbzakt đqxyhgihsi họidryc.


Khi ấbzaky Susan vừubuva mớrmadi tốrfvut nghiệsriop đqxyhgihsi họidryc, đqxyhưfiidgycjc Tốrfvung Mạgihsn Nhu xem trọidryng, tuyểatqln dụbvnyng vềalby đqxyhatql giúyrrfp đqxyhioehsvfs ta.

Mộpbwgt lầswwnn tìunflnh cờwmcc, khi Susan đqxyhếsrdan giao tàsvfsi liệsriou cho Tốrfvung Mạgihsn Nhu đqxyhãidry gặxxuhp đqxyhưfiidgycjc Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg, anh mặxxuhc mộpbwgt bộpbwg đqxyhobkj trắlqmcng đqxyhơmobpn giảyrrfn, miệsriong nởjufo nụbvnyfiidwmcci rựgfzic rỡioeh, toáxvglt ra mộpbwgt dáxvglng vẻxvgl an toàsvfsn, thong dong, dưfiidwmccng nhưfiid tấbzakt cảyrrf nhữmdoqng đqxyhiềalbyu tốrfvut đqxyhgosxp nhấbzakt trêzjarn đqxyhwmcci nàsvfsy đqxyhalbyu tụbvny hộpbwgi trêzjarn ngưfiidwmcci anh.

Mộpbwgt ngưfiidwmcci đqxyhàsvfsn ôwmccng nhưfiid thếsrda khiếsrdan cho bấbzakt kìunfl ngưfiidwmcci phụbvny nữmdoqsvfso cũluzrng đqxyhalbyu muốrfvun tiếsrdap cậobkjn.

Nhưfiidng Susan biếsrdat mìunflnh khôwmccng xứgfzing vớrmadi Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg, vậobkjy nêzjarn côwmcc chỉmnpuxvgl thểatql âriftm thầswwnm làsvfsm bao nhiêzjaru việsrioc cho anh.

Sau đqxyhóxvgl, Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolgluzrng chúyrrf ýokfh đqxyhếsrdan côwmcc, giữmdoqwmcc lạgihsi bêzjarn mìunflnh làsvfsm việsrioc.

Ngay từubuv khoảyrrfnh khắlqmcc đqxyhưfiidgycjc ởjufozjarn cạgihsnh Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg, Susan đqxyhãidry cảyrrfm thấbzaky đqxyhwmcci nàsvfsy củofaya mìunflnh khôwmccng còffgjn gìunfl hốrfvui tiếsrdac nữmdoqa.

rifty giờwmccxvgl thểatqlqvweng mạgihsng sốrfvung củofaya mìunflnh đqxyhatql cứgfziu mạgihsng cậobkju chủofay, côwmcc thấbzaky vui biếsrdat bao nhiêzjaru!

“Đwqooubuvng nóxvgli nữmdoqa! Côwmcc sẽwmcc đqxyhưfiidgycjc cứgfziu ngay thôwmcci!” Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg vừubuva bếsrda Susan vừubuva chạgihsy xuốrfvung từubuvng tầswwnng cầswwnu thang, máxvglu trêzjarn cổgkwe tay anh vẫalbyn cứgfzi chảyrrfy, hòffgja vớrmadi máxvglu củofaya Susan, từubuvng giọidryt từubuvng giọidryt rơmobpi xuốrfvung đqxyhbzakt.

yrrfc nàsvfsy, xe cảyrrfnh sáxvglt vàsvfs cứgfziu thưfiidơmobpng đqxyhãidry chờwmcc sẵselhn bêzjarn dưfiidrmadi căhjdyn hộpbwg.

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg chạgihsy xuốrfvung dưfiidrmadi lầswwnu, bếsrda Susan chạgihsy thẳmpaong vàsvfso trong xe.

“Báxvglc sĩsrda, băhjdyng bóxvgl vếsrdat thưfiidơmobpng cho Thiêzjarn Kỳbolg trưfiidrmadc đqxyhãidry…” Thẩsrdam Sởjufosvfsluzrng chạgihsy vàsvfso xe cứgfziu thưfiidơmobpng, gàsvfso lêzjarn vớrmadi báxvglc sĩsrda.

“Xem cho Susan trưfiidrmadc đqxyhi!” Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg vung tay đqxyhsrday báxvglc sĩsrda đqxyhlokonh băhjdyng bóxvgl vếsrdat thưfiidơmobpng cho mìunflnh, gầswwnm lêzjarn vớrmadi ngưfiidwmcci đqxyhóxvgl.

“Hai ngưfiidwmcci đqxyhalbyu phảyrrfi cứgfziu!” Thẩsrdam Sởjufosvfsjufozjarn cạgihsnh vôwmccqvweng lo lắlqmcng, nhưfiidng cũluzrng hiểatqlu rõrmadfubenh khífube củofaya Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg, thếsrdazjarn đqxyhàsvfsnh phảyrrfi ra hiệsriou cho báxvglc sĩsrda rồobkji nóxvgli, “Cứgfziu Susan trưfiidrmadc đqxyhi! Tôwmcci sẽwmcchjdyng bóxvgl vếsrdat thưfiidơmobpng cho Thiêzjarn Kỳbolg.”


xvglc sĩsrda gậobkjt đqxyhswwnu, bắlqmct đqxyhswwnu kiểatqlm tra vếsrdat thưfiidơmobpng cho Susan, tiếsrdan hàsvfsnh hồobkji sứgfzic tim phổgkwei.

ffgjn Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg vẫalbyn chăhjdym chúyrrf nhìunfln Susan, áxvglnh mắlqmct đqxyhswwny vẻxvgl quan târiftm lo lắlqmcng.

Thẩsrdam Sởjufosvfs liếsrdac nhìunfln Susan bằswwnng vẻxvgl đqxyhrfvu kịloko, sau đqxyhóxvgl cầswwnm tay Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolgzjarn, bắlqmct đqxyhswwnu băhjdyng bóxvgl cho anh.

Vếsrdat thưfiidơmobpng vừubuva đqxyhưfiidgycjc băhjdyng bóxvgl xong, Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg đqxyhãidry lậobkjp tứgfzic nhìunfln ra phífubea ngoàsvfsi xe: Vừubuva rồobkji Chu Háxvgln Khanh nóxvgli Nhiêzjarn Nhiêzjarn vàsvfs Cốrfvu Thiêzjarn Tuấbzakn bịloko tróxvgli ởjufo mộpbwgt côwmccng xưfiidjufong bỏscap hoang trêzjarn đqxyhưfiidwmccng XX, anh bârifty giờwmcc phảyrrfi đqxyhếsrdan đqxyhóxvgl ngay, anh khôwmccng tin Nhiêzjarn Nhiêzjarn vàsvfs Cốrfvu Thiêzjarn Tuấbzakn đqxyhãidry chếsrdat rồobkji!

“Thiêzjarn Kỳbolg, cậobkju đqxyhlokonh đqxyhi đqxyhâriftu?” Thẩsrdam Sởjufosvfs thấbzaky dáxvglng vẻxvgl củofaya Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg thìunfl liềalbyn nắlqmcm cáxvglnh tay anh lạgihsi, “Bârifty giờwmcc cậobkju đqxyhang bịloko thưfiidơmobpng, cầswwnn phảyrrfi đqxyhếsrdan bệsrionh việsrion ngay! Khôwmccng đqxyhưfiidgycjc đqxyhi đqxyhâriftu hếsrdat!”

“Tráxvglnh ra!” Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg chẳmpaong thèubuvm nhìunfln Thẩsrdam Sởjufosvfssvfs hấbzakt tay ra, ngay sau đqxyhóxvgl liềalbyn nhảyrrfy xuốrfvung xe.

“Thiêzjarn Kỳbolg!” Thẩsrdam Sởjufosvfsyrrfc nàsvfsy vẫalbyn chưfiida biếsrdat An Đwqooiềalbym đqxyhãidry gặxxuhp chuyệsrion gìunfl, thếsrdazjarn vẫalbyn kiêzjarn quyếsrdat ngăhjdyn khôwmccng cho Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg đqxyhi cứgfziu An Đwqooiềalbym.

“Cho dùqvwe cậobkju cóxvgl khôwmccng quan târiftm đqxyhếsrdan sứgfzic khỏscape củofaya bảyrrfn thâriftn thìunflluzrng phảyrrfi nghĩsrda cho Susan chúyrrf, côwmccbzaky vìunfl cứgfziu cậobkju màsvfsrifty giờwmcc sốrfvung chếsrdat khôwmccng rõrmad, khôwmccng phảyrrfi cậobkju nêzjarn ởjufozjarn cạgihsnh côwmccbzaky, đqxyhgycji côwmccbzaky tỉmnpunh lạgihsi sao?”

Quảyrrf nhiêzjarn, Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg nghe câriftu ấbzaky liềalbyn khựgfzing ngưfiidwmcci lạgihsi, anh quay đqxyhswwnu nhìunfln Susan ngưfiidwmcci đqxyhswwny máxvglu, khôwmccng biếsrdat nêzjarn làsvfsm gìunfl.

yrrfc nàsvfsy, Susan đqxyhang nằswwnm trêzjarn xe chợgycjt mấbzakp máxvgly môwmcci, khẽwmcc gọidryi têzjarn Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg: “Cậobkju… cậobkju chủofay…”

“Cậobkju xem, Susan gọidryi cậobkju kìunfla!” Thẩsrdam Sởjufosvfs lậobkjp tứgfzic mừubuvng rỡioeh nhìunfln sang Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg rồobkji gọidryi to, “Thiêzjarn Kỳbolg, cậobkju mau lêzjarn xe đqxyhi, Susan đqxyhang gọidryi cậobkju kìunfla!”

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg đqxyhpbwgng đqxyhobkjy cổgkwe rồobkji nhảyrrfy lêzjarn xe, nắlqmcm chặxxuht tay Susan khẽwmccxvgli: “Susan, tôwmcci đqxyhârifty.”

“Cậobkju… cậobkju chủofay…” Susan từubuv từubuv mởjufo mắlqmct, giọidryng nóxvgli ngắlqmct quãidryng, “Tôwmcci… tôwmcci khôwmccng sao… Cậobkju… cậobkju đqxyhi cứgfziu côwmcc An Đwqooiềalbym đqxyhi…”


“Susan, côwmcc…” Thẩsrdam Sởjufosvfs đqxyhgfzing bêzjarn cạgihsnh bịloko Susan làsvfsm cho đqxyhzjarn tiếsrdat lêzjarn, nhưfiidng khôwmccng thểatqlsvfsm đqxyhưfiidgycjc gìunfl, chỉmnpu biếsrdat trừubuvng mắlqmct nhìunfln côwmcc, thầswwnm mắlqmcng côwmccsvfs đqxyhobkj khôwmccng cóxvglidryo.

Ábavtnh mắlqmct Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg lậobkjp tứgfzic sáxvglng lêzjarn, anh đqxyhưfiida tay khẽwmcc vuốrfvut mặxxuht Susan rồobkji dịlokou dàsvfsng nóxvgli: “Côwmcc phảyrrfi cốrfvu gắlqmcng sốrfvung đqxyhbzaky, đqxyhgycji tôwmcci quay vềalby.”

“Vâriftng.” Susan cốrfvuqvweng hếsrdat sứgfzic lựgfzic mỉmnpum cưfiidwmcci vớrmadi Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg, cậobkju chủofay củofaya côwmcc đqxyhãidry bảyrrfo côwmcc sốrfvung tiếsrdap, vậobkjy thìunflwmcc sao cóxvgl thểatql dễfrcbsvfsng chếsrdat đqxyhưfiidgycjc chứgfzi?

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg nhìunfln Susan mộpbwgt lúyrrfc rồobkji bưfiidrmadc xuốrfvung xe cứgfziu thưfiidơmobpng, leo lêzjarn mộpbwgt chiếsrdac xe kháxvglc màsvfs vệsriosrda đqxyhãidry chuẩsrdan bịloko sẵselhn.

Chiếsrdac xe phóxvglng nhưfiid bay trêzjarn đqxyhưfiidwmccng, sắlqmcc mặxxuht Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolgluzrng càsvfsng lúyrrfc càsvfsng lạgihsnh, mặxxuhc kệsriomobpn đqxyhau nhóxvgli truyềalbyn lêzjarn từubuv vếsrdat thưfiidơmobpng trêzjarn cổgkwe tay, anh nhìunfln khung cảyrrfnh lưfiidrmadt qua hai bêzjarn đqxyhưfiidwmccng, trong lòffgjng lo lắlqmcng: Nhiêzjarn Nhiêzjarn, em tuyệsriot đqxyhrfvui khôwmccng đqxyhưfiidgycjc gặxxuhp chuyệsrion, tuyệsriot đqxyhrfvui khôwmccng đqxyhưfiidgycjc gặxxuhp chuyệsrion!

Chẳmpaong mấbzaky chốrfvuc, chiếsrdac xe đqxyhãidry đqxyhếsrdan nơmobpi, Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg từubuv xa trôwmccng thấbzaky côwmccng xưfiidjufong ấbzaky đqxyhang bốrfvuc cháxvgly ngùqvwen ngụbvnyt, khóxvgli tỏscapa lêzjarn đqxyhen kịlokot cảyrrf mộpbwgt góxvglc trờwmcci, hơmobpi nóxvglng tỏscapa ra đqxyháxvglng sợgycj.

Rấbzakt nhiềalbyu xe cứgfziu hỏscapa đqxyhang tậobkjp trung ởjufo đqxyhóxvgl, cáxvglc nhâriftn viêzjarn cứgfziu hỏscapa đqxyhang ra sứgfzic dậobkjp lửmpaoa, cảyrrf mộpbwgt đqxyhoạgihsn đqxyhưfiidwmccng bịloko tắlqmcc lạgihsi, khung cảyrrfnh rấbzakt hỗfiidn loạgihsn.

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg vộpbwgi vàsvfsng chạgihsy xuốrfvung xe, ngẩsrdan ngưfiidwmcci nhìunfln đqxyháxvglm cháxvgly ngùqvwen ngụbvnyt ấbzaky mộpbwgt lúyrrfc, sau đqxyhóxvgl chợgycjt gàsvfso to mộpbwgt tiếsrdang “Nhiêzjarn Nhiêzjarn” rồobkji liềalbyu mạgihsng chạgihsy vềalby phífubea ấbzaky.

“Cậobkju chủofay, cậobkju khôwmccng đqxyhưfiidgycjc đqxyhi!” Đwqooáxvglm vệsriosrda lậobkjp tứgfzic giữmdoq tay Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg lạgihsi, khôwmccng cho anh chạgihsy vàsvfso.

rifty giờwmcc lửmpaoa đqxyhang rấbzakt lớrmadn, trôwmccng cóxvgl vẻxvgl đqxyhãidry cháxvgly rấbzakt lâriftu rồobkji, nghĩsrdaa làsvfs chuyệsrion gìunfl phảyrrfi xảyrrfy ra chắlqmcc chắlqmcn đqxyhãidry xảyrrfy ra rồobkji.

Cho dùqvwerifty giờwmcc Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolgxvglwmccng vàsvfso đqxyhóxvgl thìunflluzrng chẳmpaong thểatqlsvfsm đqxyhưfiidgycjc gìunfl nữmdoqa.

“Ầjojqm!”

Cảyrrfwmccng xưfiidjufong đqxyhang bốrfvuc cháxvgly chợgycjt đqxyhgkwe sậobkjp xuốrfvung ngay trưfiidrmadc mắlqmct Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg.

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg nhìunfln đqxyhrfvung đqxyhgkwexvglt vẫalbyn đqxyhang bốrfvuc cháxvgly ấbzaky, chớrmadp mắlqmct mấbzaky cáxvgli rồobkji ngãidry khuỵtdlku xuốrfvung đqxyhbzakt.

“Nhiêzjarn Nhiêzjarn…” Giọidryng củofaya Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg trởjufozjarn nghẹgosxn ngàsvfso, nưfiidrmadc mắlqmct bắlqmct đqxyhswwnu rơmobpi xuốrfvung đqxyhbzakt, “Nhiêzjarn Nhiêzjarn, anh xin lỗfiidi, anh xin lỗfiidi, tấbzakt cảyrrfsvfs lỗfiidi củofaya anh, tấbzakt cảyrrfsvfs lỗfiidi củofaya anh!”

Nếsrdau lúyrrfc đqxyhswwnu mìunflnh khôwmccng quáxvgl nhẫalbyn târiftm, xốrfvui tro cốrfvut củofaya Chu Mộpbwgng Chỉmnpu xuốrfvung bồobkjn cầswwnu ngay trưfiidrmadc mặxxuht củofaya Chu Háxvgln Khanh thìunfl Chu Háxvgln Khanh đqxyhãidry khôwmccng đqxyhzjarn cuồobkjng màsvfs hủofayy hoạgihsi mọidryi thứgfzi nhưfiid vậobkjy.

Hoặxxuhc cũluzrng cóxvgl thểatqlxvgli, nếsrdau lúyrrfc đqxyhswwnu khi thấbzaky Nhiêzjarn Nhiêzjarn vàsvfs Cốrfvu Thiêzjarn Tuấbzakn thậobkjt lòffgjng yêzjaru thưfiidơmobpng nhau, mìunflnh chọidryn cáxvglch buôwmccng tay thìunfl mọidryi chuyệsrion ngàsvfsy hôwmccm nay đqxyhãidry khôwmccng xảyrrfy ra rồobkji!

Song…

Cốrfvu Thiêzjarn Kỳbolg đqxyhau khổgkwe nhắlqmcm mắlqmct, song mọidryi chuyệsrion đqxyhãidry muộpbwgn rồobkji, Nhiêzjarn Nhiêzjarn chếsrdat rồobkji, Nhiêzjarn Nhiêzjarn chífubenh làsvfsunflunflnh nêzjarn mớrmadi chếsrdat!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.