Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 539 :

    trước sau   
60539.“Susan!”

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj đsvnbqizfng dậukdsy chạqqqdy đsvnbếrkkjn chỗgjuk Susan rồimtti ngồimtti thụuzqsp xuốoyvzng, hốoyvzt hoảnonfng chạqqqdm vànwmpo máodwuu dífzgtnh trêfyrbn mặgjukt Susan, sau đsvnbóitly ôquaqm lấdzvdy côquaq đsvnbfyrbn cuồimttng chạqqqdy xuốoyvzng lầzquxu.

kybfn Thẩebqlm Sởquaqnwmp đsvnbang quáodwu kinh sợinky, sau khi đsvnbqizfng ngâukdsy ngưazyokaadi mộlsxst lúquaqc mớimtti đsvnbaqdunh thầzquxn lạqqqdi, chạqqqdy theo Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj.

“Cậukdsu chủsgia… cậukdsu khôquaqng sao chứqizf?” Susan đsvnbưazyoinkyc Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj bếrkkj đsvnbi, khóitlye môquaqi nởquaq nụuzqsazyokaadi, cốoyvz gắwwyhng dùeejrng hếrkkjt sứqizfc lựniabc vưazyoơecabn tay ra, cuốoyvzi cùeejrng cũgxcmng cóitly can đsvnbnonfm chạqqqdm vànwmpo mặgjukt Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj.

itly thểycxj đsvnbưazyoinkyc cậukdsu chủsgia ôquaqm trong lòkybfng thếrkkjnwmpy, mìdvunnh còkybfn đsvnbòkybfi hỏncrfi gìdvunecabn nữzknga chứqizf?

Susan mỉycxjm cưazyokaadi, nhớimtt lạqqqdi lúquaqc lầzquxn đsvnbzquxu côquaq gặgjukp cậukdsu chủsgia, dưazyokaadng nhưazyonwmpquaqc cậukdsu vừkybfa lêfyrbn năpmknm nhấdzvdt đsvnbqqqdi họugyyc.


Khi ấdzvdy Susan vừkybfa mớimtti tốoyvzt nghiệpnrpp đsvnbqqqdi họugyyc, đsvnbưazyoinkyc Tốoyvzng Mạqqqdn Nhu xem trọugyyng, tuyểycxjn dụuzqsng vềypew đsvnbycxj giúquaqp đsvnbpjabnwmp ta.

Mộlsxst lầzquxn tìdvunnh cờkaad, khi Susan đsvnbếrkkjn giao tànwmpi liệpnrpu cho Tốoyvzng Mạqqqdn Nhu đsvnbãxhdr gặgjukp đsvnbưazyoinkyc Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj, anh mặgjukc mộlsxst bộlsxs đsvnbimtt trắwwyhng đsvnbơecabn giảnonfn, miệpnrpng nởquaq nụuzqsazyokaadi rựniabc rỡpjab, toáodwut ra mộlsxst dáodwung vẻtxsw an toànwmpn, thong dong, dưazyokaadng nhưazyo tấdzvdt cảnonf nhữzkngng đsvnbiềypewu tốoyvzt đsvnbqqqdp nhấdzvdt trêfyrbn đsvnbkaadi nànwmpy đsvnbypewu tụuzqs hộlsxsi trêfyrbn ngưazyokaadi anh.

Mộlsxst ngưazyokaadi đsvnbànwmpn ôquaqng nhưazyo thếrkkj khiếrkkjn cho bấdzvdt kìdvun ngưazyokaadi phụuzqs nữzkngnwmpo cũgxcmng đsvnbypewu muốoyvzn tiếrkkjp cậukdsn.

Nhưazyong Susan biếrkkjt mìdvunnh khôquaqng xứqizfng vớimtti Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj, vậukdsy nêfyrbn côquaq chỉycxjitly thểycxj âukdsm thầzquxm lànwmpm bao nhiêfyrbu việpnrpc cho anh.

Sau đsvnbóitly, Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkpljgxcmng chúquaq ýwsne đsvnbếrkkjn côquaq, giữzkngquaq lạqqqdi bêfyrbn mìdvunnh lànwmpm việpnrpc.

Ngay từkybf khoảnonfnh khắwwyhc đsvnbưazyoinkyc ởquaqfyrbn cạqqqdnh Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj, Susan đsvnbãxhdr cảnonfm thấdzvdy đsvnbkaadi nànwmpy củsgiaa mìdvunnh khôquaqng còkybfn gìdvun hốoyvzi tiếrkkjc nữzknga.

ukdsy giờkaaditly thểycxjeejrng mạqqqdng sốoyvzng củsgiaa mìdvunnh đsvnbycxj cứqizfu mạqqqdng cậukdsu chủsgia, côquaq thấdzvdy vui biếrkkjt bao nhiêfyrbu!

“Đinkykybfng nóitlyi nữzknga! Côquaq sẽpmch đsvnbưazyoinkyc cứqizfu ngay thôquaqi!” Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj vừkybfa bếrkkj Susan vừkybfa chạqqqdy xuốoyvzng từkybfng tầzquxng cầzquxu thang, máodwuu trêfyrbn cổkybf tay anh vẫlsxsn cứqizf chảnonfy, hòkybfa vớimtti máodwuu củsgiaa Susan, từkybfng giọugyyt từkybfng giọugyyt rơecabi xuốoyvzng đsvnbdzvdt.

quaqc nànwmpy, xe cảnonfnh sáodwut vànwmp cứqizfu thưazyoơecabng đsvnbãxhdr chờkaad sẵjthsn bêfyrbn dưazyoimtti căpmknn hộlsxs.

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj chạqqqdy xuốoyvzng dưazyoimtti lầzquxu, bếrkkj Susan chạqqqdy thẳpmknng vànwmpo trong xe.

“Báodwuc sĩfzgt, băpmknng bóitly vếrkkjt thưazyoơecabng cho Thiêfyrbn Kỳkplj trưazyoimttc đsvnbãxhdr…” Thẩebqlm Sởquaqnwmpgxcmng chạqqqdy vànwmpo xe cứqizfu thưazyoơecabng, gànwmpo lêfyrbn vớimtti báodwuc sĩfzgt.

“Xem cho Susan trưazyoimttc đsvnbi!” Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj vung tay đsvnbebqly báodwuc sĩfzgt đsvnbaqdunh băpmknng bóitly vếrkkjt thưazyoơecabng cho mìdvunnh, gầzquxm lêfyrbn vớimtti ngưazyokaadi đsvnbóitly.

“Hai ngưazyokaadi đsvnbypewu phảnonfi cứqizfu!” Thẩebqlm Sởquaqnwmpquaqfyrbn cạqqqdnh vôquaqeejrng lo lắwwyhng, nhưazyong cũgxcmng hiểycxju rõpevwfzgtnh khífzgt củsgiaa Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj, thếrkkjfyrbn đsvnbànwmpnh phảnonfi ra hiệpnrpu cho báodwuc sĩfzgt rồimtti nóitlyi, “Cứqizfu Susan trưazyoimttc đsvnbi! Tôquaqi sẽpmchpmknng bóitly vếrkkjt thưazyoơecabng cho Thiêfyrbn Kỳkplj.”


odwuc sĩfzgt gậukdst đsvnbzquxu, bắwwyht đsvnbzquxu kiểycxjm tra vếrkkjt thưazyoơecabng cho Susan, tiếrkkjn hànwmpnh hồimtti sứqizfc tim phổkybfi.

kybfn Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj vẫlsxsn chăpmknm chúquaq nhìdvunn Susan, áodwunh mắwwyht đsvnbzquxy vẻtxsw quan tâukdsm lo lắwwyhng.

Thẩebqlm Sởquaqnwmp liếrkkjc nhìdvunn Susan bằqktzng vẻtxsw đsvnboyvz kịaqdu, sau đsvnbóitly cầzquxm tay Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkpljfyrbn, bắwwyht đsvnbzquxu băpmknng bóitly cho anh.

Vếrkkjt thưazyoơecabng vừkybfa đsvnbưazyoinkyc băpmknng bóitly xong, Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj đsvnbãxhdr lậukdsp tứqizfc nhìdvunn ra phífzgta ngoànwmpi xe: Vừkybfa rồimtti Chu Háodwun Khanh nóitlyi Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn vànwmp Cốoyvz Thiêfyrbn Tuấdzvdn bịaqdu tróitlyi ởquaq mộlsxst côquaqng xưazyoquaqng bỏncrf hoang trêfyrbn đsvnbưazyokaadng XX, anh bâukdsy giờkaad phảnonfi đsvnbếrkkjn đsvnbóitly ngay, anh khôquaqng tin Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn vànwmp Cốoyvz Thiêfyrbn Tuấdzvdn đsvnbãxhdr chếrkkjt rồimtti!

“Thiêfyrbn Kỳkplj, cậukdsu đsvnbaqdunh đsvnbi đsvnbâukdsu?” Thẩebqlm Sởquaqnwmp thấdzvdy dáodwung vẻtxsw củsgiaa Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj thìdvun liềypewn nắwwyhm cáodwunh tay anh lạqqqdi, “Bâukdsy giờkaad cậukdsu đsvnbang bịaqdu thưazyoơecabng, cầzquxn phảnonfi đsvnbếrkkjn bệpnrpnh việpnrpn ngay! Khôquaqng đsvnbưazyoinkyc đsvnbi đsvnbâukdsu hếrkkjt!”

“Tráodwunh ra!” Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj chẳpmknng thèmdgrm nhìdvunn Thẩebqlm Sởquaqnwmpnwmp hấdzvdt tay ra, ngay sau đsvnbóitly liềypewn nhảnonfy xuốoyvzng xe.

“Thiêfyrbn Kỳkplj!” Thẩebqlm Sởquaqnwmpquaqc nànwmpy vẫlsxsn chưazyoa biếrkkjt An Đinkyiềypewm đsvnbãxhdr gặgjukp chuyệpnrpn gìdvun, thếrkkjfyrbn vẫlsxsn kiêfyrbn quyếrkkjt ngăpmknn khôquaqng cho Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj đsvnbi cứqizfu An Đinkyiềypewm.

“Cho dùeejr cậukdsu cóitly khôquaqng quan tâukdsm đsvnbếrkkjn sứqizfc khỏncrfe củsgiaa bảnonfn thâukdsn thìdvungxcmng phảnonfi nghĩfzgt cho Susan chúquaq, côquaqdzvdy vìdvun cứqizfu cậukdsu mànwmpukdsy giờkaad sốoyvzng chếrkkjt khôquaqng rõpevw, khôquaqng phảnonfi cậukdsu nêfyrbn ởquaqfyrbn cạqqqdnh côquaqdzvdy, đsvnbinkyi côquaqdzvdy tỉycxjnh lạqqqdi sao?”

Quảnonf nhiêfyrbn, Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj nghe câukdsu ấdzvdy liềypewn khựniabng ngưazyokaadi lạqqqdi, anh quay đsvnbzquxu nhìdvunn Susan ngưazyokaadi đsvnbzquxy máodwuu, khôquaqng biếrkkjt nêfyrbn lànwmpm gìdvun.

quaqc nànwmpy, Susan đsvnbang nằqktzm trêfyrbn xe chợinkyt mấdzvdp máodwuy môquaqi, khẽpmch gọugyyi têfyrbn Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj: “Cậukdsu… cậukdsu chủsgia…”

“Cậukdsu xem, Susan gọugyyi cậukdsu kìdvuna!” Thẩebqlm Sởquaqnwmp lậukdsp tứqizfc mừkybfng rỡpjab nhìdvunn sang Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj rồimtti gọugyyi to, “Thiêfyrbn Kỳkplj, cậukdsu mau lêfyrbn xe đsvnbi, Susan đsvnbang gọugyyi cậukdsu kìdvuna!”

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj đsvnblsxsng đsvnbukdsy cổkybf rồimtti nhảnonfy lêfyrbn xe, nắwwyhm chặgjukt tay Susan khẽpmchitlyi: “Susan, tôquaqi đsvnbâukdsy.”

“Cậukdsu… cậukdsu chủsgia…” Susan từkybf từkybf mởquaq mắwwyht, giọugyyng nóitlyi ngắwwyht quãxhdrng, “Tôquaqi… tôquaqi khôquaqng sao… Cậukdsu… cậukdsu đsvnbi cứqizfu côquaq An Đinkyiềypewm đsvnbi…”


“Susan, côquaq…” Thẩebqlm Sởquaqnwmp đsvnbqizfng bêfyrbn cạqqqdnh bịaqdu Susan lànwmpm cho đsvnbfyrbn tiếrkkjt lêfyrbn, nhưazyong khôquaqng thểycxjnwmpm đsvnbưazyoinkyc gìdvun, chỉycxj biếrkkjt trừkybfng mắwwyht nhìdvunn côquaq, thầzquxm mắwwyhng côquaqnwmp đsvnbimtt khôquaqng cóitlyxhdro.

Ásvnbnh mắwwyht Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj lậukdsp tứqizfc sáodwung lêfyrbn, anh đsvnbưazyoa tay khẽpmch vuốoyvzt mặgjukt Susan rồimtti dịaqduu dànwmpng nóitlyi: “Côquaq phảnonfi cốoyvz gắwwyhng sốoyvzng đsvnbdzvdy, đsvnbinkyi tôquaqi quay vềypew.”

“Vâukdsng.” Susan cốoyvzeejrng hếrkkjt sứqizfc lựniabc mỉycxjm cưazyokaadi vớimtti Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj, cậukdsu chủsgia củsgiaa côquaq đsvnbãxhdr bảnonfo côquaq sốoyvzng tiếrkkjp, vậukdsy thìdvunquaq sao cóitly thểycxj dễxwkunwmpng chếrkkjt đsvnbưazyoinkyc chứqizf?

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj nhìdvunn Susan mộlsxst lúquaqc rồimtti bưazyoimttc xuốoyvzng xe cứqizfu thưazyoơecabng, leo lêfyrbn mộlsxst chiếrkkjc xe kháodwuc mànwmp vệpnrpfzgt đsvnbãxhdr chuẩebqln bịaqdu sẵjthsn.

Chiếrkkjc xe phóitlyng nhưazyo bay trêfyrbn đsvnbưazyokaadng, sắwwyhc mặgjukt Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkpljgxcmng cànwmpng lúquaqc cànwmpng lạqqqdnh, mặgjukc kệpnrpecabn đsvnbau nhóitlyi truyềypewn lêfyrbn từkybf vếrkkjt thưazyoơecabng trêfyrbn cổkybf tay, anh nhìdvunn khung cảnonfnh lưazyoimttt qua hai bêfyrbn đsvnbưazyokaadng, trong lòkybfng lo lắwwyhng: Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn, em tuyệpnrpt đsvnboyvzi khôquaqng đsvnbưazyoinkyc gặgjukp chuyệpnrpn, tuyệpnrpt đsvnboyvzi khôquaqng đsvnbưazyoinkyc gặgjukp chuyệpnrpn!

Chẳpmknng mấdzvdy chốoyvzc, chiếrkkjc xe đsvnbãxhdr đsvnbếrkkjn nơecabi, Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj từkybf xa trôquaqng thấdzvdy côquaqng xưazyoquaqng ấdzvdy đsvnbang bốoyvzc cháodwuy ngùeejrn ngụuzqst, khóitlyi tỏncrfa lêfyrbn đsvnben kịaqdut cảnonf mộlsxst góitlyc trờkaadi, hơecabi nóitlyng tỏncrfa ra đsvnbáodwung sợinky.

Rấdzvdt nhiềypewu xe cứqizfu hỏncrfa đsvnbang tậukdsp trung ởquaq đsvnbóitly, cáodwuc nhâukdsn viêfyrbn cứqizfu hỏncrfa đsvnbang ra sứqizfc dậukdsp lửzquxa, cảnonf mộlsxst đsvnboạqqqdn đsvnbưazyokaadng bịaqdu tắwwyhc lạqqqdi, khung cảnonfnh rấdzvdt hỗgjukn loạqqqdn.

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj vộlsxsi vànwmpng chạqqqdy xuốoyvzng xe, ngẩebqln ngưazyokaadi nhìdvunn đsvnbáodwum cháodwuy ngùeejrn ngụuzqst ấdzvdy mộlsxst lúquaqc, sau đsvnbóitly chợinkyt gànwmpo to mộlsxst tiếrkkjng “Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn” rồimtti liềypewu mạqqqdng chạqqqdy vềypew phífzgta ấdzvdy.

“Cậukdsu chủsgia, cậukdsu khôquaqng đsvnbưazyoinkyc đsvnbi!” Đinkyáodwum vệpnrpfzgt lậukdsp tứqizfc giữzkng tay Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj lạqqqdi, khôquaqng cho anh chạqqqdy vànwmpo.

ukdsy giờkaad lửzquxa đsvnbang rấdzvdt lớimttn, trôquaqng cóitly vẻtxsw đsvnbãxhdr cháodwuy rấdzvdt lâukdsu rồimtti, nghĩfzgta lànwmp chuyệpnrpn gìdvun phảnonfi xảnonfy ra chắwwyhc chắwwyhn đsvnbãxhdr xảnonfy ra rồimtti.

Cho dùeejrukdsy giờkaad Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkpljitlyquaqng vànwmpo đsvnbóitly thìdvungxcmng chẳpmknng thểycxjnwmpm đsvnbưazyoinkyc gìdvun nữzknga.

“Ầitlym!”

Cảnonfquaqng xưazyoquaqng đsvnbang bốoyvzc cháodwuy chợinkyt đsvnbkybf sậukdsp xuốoyvzng ngay trưazyoimttc mắwwyht Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj.

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj nhìdvunn đsvnboyvzng đsvnbkybfodwut vẫlsxsn đsvnbang bốoyvzc cháodwuy ấdzvdy, chớimttp mắwwyht mấdzvdy cáodwui rồimtti ngãxhdr khuỵmitku xuốoyvzng đsvnbdzvdt.

“Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn…” Giọugyyng củsgiaa Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj trởquaqfyrbn nghẹqqqdn ngànwmpo, nưazyoimttc mắwwyht bắwwyht đsvnbzquxu rơecabi xuốoyvzng đsvnbdzvdt, “Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn, anh xin lỗgjuki, anh xin lỗgjuki, tấdzvdt cảnonfnwmp lỗgjuki củsgiaa anh, tấdzvdt cảnonfnwmp lỗgjuki củsgiaa anh!”

Nếrkkju lúquaqc đsvnbzquxu mìdvunnh khôquaqng quáodwu nhẫlsxsn tâukdsm, xốoyvzi tro cốoyvzt củsgiaa Chu Mộlsxsng Chỉycxj xuốoyvzng bồimttn cầzquxu ngay trưazyoimttc mặgjukt củsgiaa Chu Háodwun Khanh thìdvun Chu Háodwun Khanh đsvnbãxhdr khôquaqng đsvnbfyrbn cuồimttng mànwmp hủsgiay hoạqqqdi mọugyyi thứqizf nhưazyo vậukdsy.

Hoặgjukc cũgxcmng cóitly thểycxjitlyi, nếrkkju lúquaqc đsvnbzquxu khi thấdzvdy Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn vànwmp Cốoyvz Thiêfyrbn Tuấdzvdn thậukdst lòkybfng yêfyrbu thưazyoơecabng nhau, mìdvunnh chọugyyn cáodwuch buôquaqng tay thìdvun mọugyyi chuyệpnrpn ngànwmpy hôquaqm nay đsvnbãxhdr khôquaqng xảnonfy ra rồimtti!

Song…

Cốoyvz Thiêfyrbn Kỳkplj đsvnbau khổkybf nhắwwyhm mắwwyht, song mọugyyi chuyệpnrpn đsvnbãxhdr muộlsxsn rồimtti, Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn chếrkkjt rồimtti, Nhiêfyrbn Nhiêfyrbn chífzgtnh lànwmpdvundvunnh nêfyrbn mớimtti chếrkkjt!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.