Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 524 :

    trước sau   
60524.Giọpeamng nóeaywi củdcjwa Thẩasipm Sởzbrsylyb cứhyak liêisdbn tụzeiec rơisdbi vàylybo tai Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, nhưawieng Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi chỉavuxawiezgbgi khẩasipy, vàylyb từotdy từotdy ngưawieotyic đszkdôaoydi mắpeamt đszkdqyyc ngầkbmdu lêisdbn.

Trưawieotyic đszkdâgtrjy, khôaoydng phảwteji Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi chưawiea từotdyng gặpdycp trởzbrs ngạxwsxi, nhưawieng sau mỗxbdti lầkbmdn, anh đszkdzeieu sẽrnayfwrwng cảwtejm hơisdbn.

Song, kểqcqo từotdygfgcc ởzbrs trong phòqksang họpeamp, nhìtbisn thấuddey Nhiêisdbn Nhiêisdbn xôaoydng vàylybo, ôaoydm lấuddey Cốwtsd Thiêisdbn Tuấudden vàylybeaywi ra nhữiluong lờzgbgi đszkdóeayw, sợhayei dâgtrjy trong tim Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi đszkdnhbft nhiêisdbn đszkdhyakt đszkdoạxwsxn!

Trong tìtbisnh huốwtsdng đszkdóeayw, Nhiêisdbn Nhiêisdbn tưawiezbrsng Cốwtsd Thiêisdbn Tuấudden đszkdang làylyb mộnhbft ngưawiezgbgi trắpeamng tay!

Nhưawieng côaoyd vẫfslon chọpeamn Cốwtsd Thiêisdbn Tuấudden.

Đwvlkiềzeieu đszkdóeayweayw nghĩysgna làylyb, ngay cảwtej khi giàylybnh lạxwsxi đszkdưawiehayec tậasipp đszkdylybn Cốwtsd Thịrnay, anh cũfwrwng sẽrnay khôaoydng giàylybnh đszkdưawiehayec trájabci tim củdcjwa Nhiêisdbn Nhiêisdbn!


Đwvlkãhaye vậasipy, nỗxbdt lựffpic củdcjwa mìtbisnh còqksan cóeayw íhyijch gìtbis?

Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi mỉavuxm cưawiezgbgi khổugjm sởzbrs, rồkbmdi mộnhbft lầkbmdn nữiluoa cúgfgci gằsxybm mặpdyct xuốwtsdng.

“Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, cậasipu cóeayw nghe thấuddey mìtbisnh đszkdang nóeaywi chuyệgnhyn vớotyii cậasipu khôaoydng?” Thẩasipm Sởzbrsylyb nhìtbisn vàylybo Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi đszkdang cúgfgci mặpdyct xuốwtsdng, cảwtej ngưawiezgbgi bỗxbdtng bùxbdtng chájabcy ngọpeamn lửcajca giậasipn dữiluo khôaoydng têisdbn. Côaoyd chưawiea từotdyng nhìtbisn thấuddey Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpitbis bấuddet kỳffpi ngưawiezgbgi phụzeie nữiluoylybo màylyb trởzbrsisdbn nhưawie vậasipy!

Quájabc nhiềzeieu lầkbmdn đszkdkbmdu tiêisdbn củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, đszkdzeieu làylybtbis An Đwvlkiềzeiem nêisdbn mớotyii cóeayw!

An Đwvlkiềzeiem dựffpia vàylybo đszkdâgtrju? Rốwtsdt cuộnhbfc côaoyd ta dựffpia vàylybo đszkdâgtrju?

“Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, cậasipu khôaoydng thểqcqotbis ngưawiezgbgi phụzeie nữiluo củdcjwa mộnhbft ngưawiezgbgi khájabcc màylyb trởzbrsisdbn nhưawie thếddqmylyby. Cậasipu khôaoydng thểqcqo!” Thẩasipm Sởzbrsylyb rung lắpeamc ngưawiezgbgi củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi nhưawie đszkdisdbn dạxwsxi. Côaoydaoydxbdtng kíhyijch đszkdnhbfng, khôaoydng phảwteji đszkdau lòqksang vìtbis thấuddet bạxwsxi củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, chỉavuxylyb khôaoydng cam tâgtrjm vìtbis sựffpi suy sụzeiep nàylyby củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpiylybtbis An Đwvlkiềzeiem màylyb thôaoydi!

“Cúgfgct đszkdi!” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi rấuddet chájabcn ghéhotpt sựffpikbmdn àylybo củdcjwa Thẩasipm Sởzbrsylyb, nêisdbn hấuddet mạxwsxnh tay côaoyd ra. Anh ta loạxwsxng choạxwsxng đszkdhyakng dậasipy, đszkdi vềzeie phíhyija trưawieotyic màylyb khôaoydng hềzeieeayw mụzeiec đszkdíhyijch. “Rưawiehayeu đszkdâgtrju? Rưawiehayeu củdcjwa tôaoydi đszkdâgtrju rồkbmdi?”

“Cậasipu chủdcjw!” Susan nhanh chóeaywng bưawieotyic tớotyii đszkdzlvb lấuddey Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, lo lắpeamng nhìtbisn anh nóeaywi. “Cậasipu chủdcjw, cậasipu đszkdãhaye uốwtsdng nhiềzeieu rưawiehayeu lắpeamm rồkbmdi, khôaoydng thểqcqo uốwtsdng tiếddqmp đszkdưawiehayec đszkdâgtrju!”

“Đwvlkưawiea rưawiehayeu cho tôaoydi!” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi chụzeiep lấuddey cájabcnh tay củdcjwa Susan, khuôaoydn mặpdyct đszkdkbmdp trai nhìtbisn vàylybo côaoyd, nhưawieng ájabcnh mắpeamt khôaoydng biếddqmt đszkdang tậasipp trung ởzbrsisdbi nàylybo.

“Cậasipu chủdcjw…” Giọpeamng củdcjwa Susan cóeayw thêisdbm chúgfgct nghẹkbmdn ngàylybo. Côaoyd khôaoydng biếddqmt phảwteji làylybm gìtbis, chỉavux nhìtbisn sang Thẩasipm Sởzbrsylyb bằsxybng ájabcnh mắpeamt van xin: Bìtbisnh thưawiezgbgng mỗxbdti khi Thẩasipm Sởzbrsylybisdbn tiếddqmng, cậasipu chủdcjw đszkdzeieu sẽrnay nghe theo!

“Côaoyd cho cậasipu ấuddey uốwtsdng đszkdi, đszkdqcqo cậasipu ấuddey uốwtsdng cho đszkddcjw!” Thẩasipm Sởzbrsylyb nhìtbisn chằsxybm chằsxybm vàylybo Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi vớotyii vẻqizz ganh tỵzeieylyb khôaoydng cam tâgtrjm, rồkbmdi héhotpt lớotyin lêisdbn.

gfgcc nàylyby, tiếddqmng chuôaoydng đszkdiệgnhyn thoạxwsxi vang lêisdbn gấuddep rúgfgct, phájabc vỡzlvb bầkbmdu khôaoydng khíhyijaatxng thẳznonng giữiluoa ba ngưawiezgbgi.

Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpigfgct tay mìtbisnh vềzeie, ra hiệgnhyu cho Susan đszkdi nghe đszkdiệgnhyn thoạxwsxi. Còqksan anh ta, vẫfslon loạxwsxng choạxwsxng đszkdi vềzeie phíhyija trưawieotyic.


Susan dừotdyng lạxwsxi rồkbmdi vộnhbfi vàylybng chạxwsxy qua cầkbmdm đszkdiệgnhyn thoạxwsxi củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpiisdbn, nhưawieng nhìtbisn thấuddey trêisdbn màylybn hìtbisnh đszkdiệgnhyn thoạxwsxi xuấuddet hiệgnhyn hai chữiluo “Nhiêisdbn Nhiêisdbn”.

Susan cầkbmdm đszkdiệgnhyn thoạxwsxi vàylyb đszkdhyakng yêisdbn tạxwsxi chỗxbdt, do dựffpi liếddqmc nhìtbisn Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi: Bâgtrjy giờzgbg cậasipu chủdcjw đszkdang suy sụzeiep nhưawie thếddqm, An Đwvlkiềzeien lạxwsxi gọpeami đszkdếddqmn vàylybo lúgfgcc nàylyby làylybeayw mụzeiec đszkdíhyijch gìtbis? Mìtbisnh, rốwtsdt cuộnhbfc phảwteji nêisdbn nóeaywi sao vớotyii cậasipu chủdcjw đszkdâgtrjy?

“Ai gọpeami đszkdếddqmn thếddqm?”

Thẩasipm Sởzbrsylyb đszkdang đszkdhyakng cạxwsxnh vộnhbfi vãhaye chạxwsxy tớotyii giậasipt lấuddey cájabci đszkdiệgnhyn thoạxwsxi trêisdbn tay Susan.

Khi nhìtbisn thấuddey cájabci têisdbn hiểqcqon thịrnay trêisdbn màylybn hìtbisnh, Thẩasipm Sởzbrsylyb liềzeien cưawiezgbgi khẩasipy mộnhbft tiếddqmng: “Ha ha, vàylybo lúgfgcc nàylyby màylyb An Đwvlkiềzeiem gọpeami đszkdếddqmn làylybm gìtbis? Diễyfveu võwvlkawieơisdbng oai hảwtej? Đwvlkrnaynh cho chúgfgcng ta biếddqmt Cốwtsd Thiêisdbn Tuấudden tàylybi giỏqyyci đszkdếddqmn mứhyakc nàylybo àylyb?”

“Tôaoydi sẽrnay khôaoydng cho côaoyd ta cơisdb hộnhbfi đszkdóeayw đszkdâgtrju!” Thẩasipm Sởzbrsylybeaywi rồkbmdi ngay lậasipp tứhyakc đszkdưawiea ngóeaywn tay ra, đszkdrnaynh cúgfgcp májabcy.

“Đwvlkưawiea cho tôaoydi!” Ngưawiezgbgi vẫfslon luôaoydn say rưawiehayeu, Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi, đszkdnhbft nhiêisdbn quay ngưawiezgbgi lạxwsxi vàylyb nhìtbisn vàylybo Thẩasipm Sởzbrsylyb.

“Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi!” Thẩasipm Sởzbrsylyb giấuddeu cájabci đszkdiệgnhyn thoạxwsxi ra sau lưawieng, vàylybeaywi vớotyii vẻqizz thấuddet vọpeamng: “Tuy mìtbisnh khôaoydng cóeayw mặpdyct trong cuộnhbfc họpeamp ngàylyby hôaoydm đszkdóeayw, nhưawieng lúgfgcc đszkdóeayw đszkdãhaye xảwtejy ra chuyệgnhyn gìtbis, mìtbisnh đszkdzeieu biếddqmt rấuddet rõwvlk! Vìtbis vậasipy, cậasipu còqksan mong chờzgbgtbis vớotyii An Đwvlkiềzeiem nữiluoa? Côaoyd ta gọpeami cuộnhbfc đszkdiệgnhyn thoạxwsxi nàylyby, chỉavux rắpeamc thêisdbm muốwtsdi lêisdbn vếddqmt thưawieơisdbng củdcjwa cậasipu màylyb thôaoydi!”

“Đwvlkưawiea cho tôaoydi!” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi nhấudden mạxwsxnh giọpeamng hơisdbn. Anh ta lắpeamc lắpeamc đszkdkbmdu, bưawieotyic cao bưawieotyic thấuddep đszkdi vềzeie phíhyija Thẩasipm Sởzbrsylyb.

“Mìtbisnh…”

“Tôaoydi khôaoydng muốwtsdn lặpdycp lạxwsxi lầkbmdn thứhyak hai!” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi đszkdi tớotyii trưawieotyic mặpdyct Thẩasipm Sởzbrsylyb, nhìtbisn vàylybo côaoyd vớotyii khuôaoydn mặpdyct vôaoyd cảwtejm.

Thẩasipm Sởzbrsylyb bịrnay khíhyij thếddqm củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpiylybm cho sợhayehayei. Côaoyd ta cắpeamn chặpdyct môaoydi, vàylyb cuốwtsdi cùxbdtng cũfwrwng ngoan ngoãhayen đszkdưawiea tay ra, đszkdưawiea đszkdiệgnhyn thoạxwsxi đszkdếddqmn trưawieotyic mặpdyct Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi.

Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi khôaoydng thèddqmm nhìtbisn vàylybo Thẩasipm Sởzbrsylyb, chỉavux cầkbmdm lấuddey đszkdiệgnhyn thoạxwsxi vàylyb nhấudden núgfgct trảwtej lờzgbgi: “A lôaoyd!”


Giọpeamng củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi vừotdya khàylybn vừotdya ngưawiehayeng, khiếddqmn An Đwvlkiềzeiem ởzbrs đszkdkbmdu bêisdbn kia nghe thấuddey màylyb nhóeaywi lòqksang. Côaoyd cắpeamn môaoydi chặpdyct môaoydi nhẹkbmd nhàylybng nóeaywi: “Thiêisdbn Kỳffpi…”

“Em nóeaywi đszkdi.” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi cốwtsd gắpeamng giữiluo giọpeamng mìtbisnh thậasipt bìtbisnh tĩysgnnh. Dùxbdt đszkdãhaye thấuddet bạxwsxi, dùxbdt khôaoydng biếddqmt phảwteji nêisdbn đszkdwtsdi mặpdyct vớotyii An Đwvlkiềzeiem nhưawie thếddqmylybo, nhưawieng Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi vẫfslon khôaoydng thểqcqo khôaoydng nghe cuộnhbfc gọpeami củdcjwa An Đwvlkiềzeiem. Chỉavux cầkbmdn côaoyd vẫfslon muốwtsdn gọpeami, anh đszkdzeieu sẽrnay nghe májabcy.

“Chịrnay…” An Đwvlkiềzeiem cắpeamn môaoydi vàylyb khẽrnayeaywi: “Chịrnay sắpeamp kếddqmt hôaoydn vớotyii Thiêisdbn Tuấudden rồkbmdi.”

An Đwvlkiềzeiem nóeaywi xong liềzeien cúgfgci mặpdyct xuốwtsdng đszkdkbmdy ájabcy nájabcy, côaoyd biếddqmt rằsxybng mìtbisnh làylybm đszkdiềzeieu nàylyby làylyb rấuddet tàylybn nhẫfslon. Nhưawieng, chỉavuxeaywjabcch từotdy chốwtsdi Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi mộnhbft cájabcch triệgnhyt đszkdqcqo, anh ta mớotyii nhanh chóeaywng buôaoydng tay, sau đszkdóeayw đszkdi tìtbism hạxwsxnh phúgfgcc củdcjwa riêisdbng mìtbisnh.

Nếddqmu mìtbisnh cứhyak khôaoydng lêisdbn tiếddqmng đszkdqcqo từotdy chốwtsdi Thiêisdbn Kỳffpi, vậasipy tứhyakc làylyb vẫfslon cho cậasipu ấuddey hy vọpeamng, vậasipy chẳznonng phảwteji sẽrnayylybm cậasipu ấuddey mấuddet nhiềzeieu thờzgbgi gian hơisdbn hay sao?

Tuy nhiêisdbn, Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi hoàylybn toàylybn khôaoydng hiểqcqou đszkdưawiehayec ýhoit tốwtsdt củdcjwa An Đwvlkiềzeiem. Vàylyb trájabci tim vốwtsdn dĩysgn vẫfslon còqksan lạxwsxi mộnhbft chúgfgct ấuddem ájabcp kia củdcjwa cậasipu ta, vàylybo thờzgbgi khắpeamc nàylyby, đszkdãhaye hoàylybn toàylybn lạxwsxnh giájabc.

“Nhiêisdbn Nhiêisdbn, sao em lạxwsxi nhẫfslon tâgtrjm đszkdếddqmn thếddqm?” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi nhắpeamm mắpeamt lạxwsxi, cảwtejm thấuddey cóeayw mộnhbft dòqksang nưawieotyic ấuddem sắpeamp chảwtejy ra từotdy hai mắpeamt mìtbisnh.

“Thiêisdbn Kỳffpi, chịrnay khôaoydng cóeayw ýhoit đszkdóeayw đszkdâgtrju.” An Đwvlkiềzeiem hơisdbi sốwtsdt ruộnhbft. “Chịrnay chỉavux muốwtsdn em…”

“Đwvlkdcjw rồkbmdi!” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi ngắpeamt lờzgbgi An Đwvlkiềzeiem. “Anh sẽrnay khôaoydng chúgfgcc phúgfgcc cho em vàylyb anh ta đszkdâgtrju. Vảwtej lạxwsxi anh cũfwrwng sẽrnay khôaoydng từotdy bỏqyyc dễyfveylybng nhưawie vậasipy đszkdâgtrju!”

“Thiêisdbn Kỳffpi àylyb, em đszkdotdyng nhưawie vậasipy nữiluoa đszkdưawiehayec khôaoydng?” Giọpeamng củdcjwa An Đwvlkiềzeiem cóeayw mộnhbft chúgfgct nàylybi nỉavux. “Chịrnay khôaoydng xứhyakng đszkdájabcng đszkdqcqo em phảwteji làylybm vậasipy đszkdâgtrju! Chịrnay hy vọpeamng em sẽrnay sốwtsdng tốwtsdt, mong em sẽrnay đszkdưawiehayec hạxwsxnh phúgfgcc.”

“Việgnhyc củdcjwa anh, anh tựffpi biếddqmt phảwteji làylybm gìtbis.” Áwtejnh mắpeamt củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi dầkbmdn trởzbrsisdbn bìtbisnh tĩysgnnh hơisdbn từotdyng chúgfgct mộnhbft. “Anh vẫfslon còqksan trẻqizz, vẫfslon còqksan nhiềzeieu cơisdb hộnhbfi. Anh đszkdãhaye chờzgbg bốwtsdn năaatxm rồkbmdi, cùxbdtng lắpeamm làylyb chờzgbg thêisdbm bốwtsdn năaatxm nữiluoa!”

“Nhưawieng…”

“Em đszkdãhaye muốwtsdn kếddqmt hôaoydn vớotyii Cốwtsd Thiêisdbn Tuấudden thìtbis cứhyak kếddqmt hôaoydn đszkdi. Nhưawieng, An Đwvlkiềzeiem àylyb, em phảwteji nhớotyi kỹylyb.” Giọpeamng nóeaywi khàylybn khàylybn củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi đszkdãhayetbisnh tĩysgnnh lạxwsxi, gằsxybn từotdyng chữiluo mộnhbft. “Mộnhbft ngàylyby nàylybo đszkdóeayw, em sẽrnay thuộnhbfc vềzeie anh!”

“Thiêisdbn Kỳffpi àylyb, em cóeayw thểqcqoylybo đszkdotdyng mêisdb muộnhbfi nữiluoa đszkdưawiehayec khôaoydng? Chịrnay…”

“Đwvlkưawiehayec rồkbmdi.” Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpihyijt mộnhbft hơisdbi thậasipt sâgtrju. “Vàylybi ngàylyby nữiluoa, anh sẽrnay rờzgbgi khỏqyyci thàylybnh phốwtsd H. Chu Hájabcn Khanh cũfwrwng bịrnay anh giảwteji quyếddqmt rồkbmdi. Vìtbis vậasipy, trong mộnhbft khoảwtejng thờzgbgi gian dàylybi sau nàylyby, côaoydng ty củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Tuấudden sẽrnay khôaoydng xảwtejy ra vấudden đszkdzeietbis cảwtej, sựffpi an toàylybn củdcjwa em cũfwrwng đszkdưawiehayec đszkdwtejm bảwtejo. Đwvlkâgtrjy làylyb việgnhyc cuốwtsdi cùxbdtng màylyb anh làylybm đszkdưawiehayec cho em trưawieotyic khi rờzgbgi đszkdi.”

“Thiêisdbn Kỳffpi…” Khóeaywe mũfwrwi củdcjwa An Đwvlkiềzeiem hơisdbi cay cay.

Tuy nhiêisdbn, Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi khôaoydng đszkdhayei An Đwvlkiềzeiem nóeaywi xong thìtbis đszkdãhayegfgcp májabcy. Anh ta mỉavuxm cưawiezgbgi chua chájabct, cơisdbn đszkdau trưawieotyic ngựffpic giốwtsdng nhưawie thủdcjwy triềzeieu dâgtrjng lêisdbn, hếddqmt lớotyip nàylyby đszkdếddqmn lớotyip khájabcc.

Loạxwsxng choạxwsxng nhấuddec châgtrjn lêisdbn, Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpihotpm đszkdiệgnhyn thoạxwsxi xuốwtsdng đszkduddet vàylyb tiếddqmp tụzeiec tiếddqmn vềzeie phíhyija trưawieotyic: Đwvlkãhaye say rồkbmdi thìtbis say cho triệgnhyt đszkdqcqo luôaoydn! Nhưawie vậasipy, íhyijt nhấuddet anh ta cóeayw thểqcqo tạxwsxm quêisdbn đszkdi thấuddet bạxwsxi vàylyb nỗxbdti đszkdau củdcjwa mìtbisnh!

Susan nhìtbisn thấuddey bộnhbf dạxwsxng nàylyby củdcjwa Cốwtsd Thiêisdbn Kỳffpi thìtbisylybng lo lắpeamng hơisdbn. Côaoyd vộnhbfi nắpeamm lấuddey tay Thẩasipm Sởzbrsylybylyb hỏqyyci: “Côaoyd Thẩasipm àylyb, côaoyd thấuddey cậasipu chủdcjwgtrjy giờzgbg nhưawie vậasipy đszkduddey, chúgfgcng ta nêisdbn làylybm gìtbis đszkdâgtrjy?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.