Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 512 :

    trước sau   
60512.“Làjmox thứqgqj đeacbvhdejmoxy trêaauen ngựmmnwc củcmhma Chu Hágfiqn Khanh đeacbãwgkz cứqgqju anh ta, cóvhde lẽlipl giọkwgmng nóvhdei vừchooa nãwgkzy màjmox chúdotjng ta nghe đeacbưxwahqgqjc cũrvfzng làjmox phágfiqt ra từchoo Chu Hágfiqn Khanh.”

Thẩntcem Sởavuijmox lạbeoknh lùliplng nhìwailn Chu Hágfiqn Khanh đeacbang hôpvlbn mêaaue.

Nghe thấchooy Thẩntcem Sởavuijmox giảeacbi thígfiqch, cuốxrhji cùliplng thìwail ngưxwahshaui ágfiqo đeacben cũrvfzng đeacbãwgkz hiểiiyuu ra, họkwgm đeacbưxwaha tay lau mồvhdepvlbi trêaauen trágfiqn, trong lòomcwng nhẹypss nhõkwgmm: Khôpvlbng cóvhde ma, cứqgqj sợqgqj chuyệyoean khôpvlbng đeacbârjecu khôpvlbng!

“Thếpvlbpvlb Thẩntcem, bârjecy giờshau chúdotjng ta phảeacbi làjmoxm gìwail đeacbârjecy?” Ba ngưxwahshaui ágfiqo đeacben nhìwailn Thẩntcem Sởavuijmox, đeacbqgqji côpvlb ta quyếpvlbt đeacbvhdenh.

“Còomcwn làjmoxm sao nữlyzga chứqgqj? Nổkpho thêaauem phágfiqt súdotjng đeacbi!” Thẩntcem Sởavuijmoxxwahshaum ba ngưxwahshaui ágfiqo đeacben, cảeacbm thấchooy họkwgm rấchoot kỳlmyq lạbeok khi hỏkwgmi mộaauet cârjecu ngớrjec ngẩntcen nhưxwah vậdotjy.

“Vârjecng.” Ba ngưxwahshaui ágfiqo đeacben gậdotjt đeacbstbuu, sau đeacbóvhde nhìwailn khẩntceu súdotjng trêaauen tay mìwailnh, do dựmmnwvhde phảeacbi làjmox ngưxwahshaui đeacbstbuu tiêaauen nổkphodotjng khôpvlbng.


“Còomcwn ngẩntcen ngưxwahshaui ra đeacbóvhdejmoxm gìwail? Mau lêaauen đeacbi!” Thẩntcem Sởavuijmox lạbeoki bămmnwt đeacbstbuu bựmmnwc mìwailnh, ra lệyoeanh xong, côpvlb lẩntcem bẩntcem, “Cũrvfzng khôpvlbng biếpvlbt sao Thiêaauen Kỳlmyq lạbeoki nuôpvlbi đeacbágfiqm ămmnwn hạbeoki cágfiqc anh?”

Tuy Thẩntcem Sởavuijmoxvhdei khágfiq nhỏkwgm, nhưxwahng ba ngưxwahshaui ágfiqo đeacben vẫaauen loágfiqng thoágfiqng nghe thấchooy, họkwgm nhìwailn nhau, sau đeacbóvhde nhanh chóvhdeng cầstbum súdotjng lêaauen, nhắryxzm vàjmoxo Chu Hágfiqn Khanh.

Chígfiqnh lúdotjc họkwgm đeacbvhdenh bóvhdep còomcw thìwail Thẩntcem Sởavuijmox bỗddlmng dưxwahng nóvhdei: “Đmmnwqgqji mộaauet chúdotjt!”

Nhữlyzgng ngưxwahshaui ágfiqo đeacben thảeacb lỏkwgmng ngóvhden tay, sau đeacbóvhde nhìwailn Thẩntcem Sởavuijmox vớrjeci ágfiqnh mắryxzt kỳlmyq lạbeok, khôpvlbng biếpvlbt côpvlb ta đeacbvhdenh làjmoxm gìwail.

Thẩntcem Sởavuijmox vặowsqn vẹypsso cágfiqi cổkpho, cưxwahshaui vớrjeci họkwgm: Tốxrhji nay târjecm trạbeokng mìwailnh khôpvlbng tốxrhjt, chi bằipfjng bóvhdep còomcw giảeacbi sầstbuu vậdotjy!

“Đmmnwưxwaha súdotjng cho tôpvlbi, tôpvlbi sẽlipl giảeacbi quyếpvlbt Chu Hágfiqn Khanh!” Thẩntcem Sởavuijmox đeacbi đeacbếpvlbn trưxwahrjecc mặowsqt mộaauet ngưxwahshaui ágfiqo đeacben rồvhdei đeacbưxwaha tay ra.

Ngưxwahshaui ágfiqo đeacben nhìwailn khẩntceu súdotjng trêaauen tay mìwailnh, rồvhdei lạbeoki nhìwailn Thẩntcem Sởavuijmox, sau đeacbóvhde ngoan ngoãwgkzn đeacbowsqt súdotjng lêaauen tay củcmhma Thẩntcem Sởavuijmox.

Thẩntcem Sởavuijmoxvhdec dậdotjy khẩntceu súdotjng nặowsqng ìwailnh trêaauen tay, vểiiyunh miệyoeang nởavui nụtathxwahshaui tàjmoxn ágfiqc, rồvhdei nhắryxzm súdotjng vàjmoxo Chu Hágfiqn Khanh đeacbang nhắryxzm mắryxzt.

“Tao phảeacbi giếpvlbt chúdotjng màjmoxy, Cốxrhj Thiêaauen Kỳlmyq, Cốxrhj Thiêaauen Tuấchoon, An Đmmnwiềwqxem……”

Chu Hágfiqn Khanh đeacbang bịvhdedotjng nhắryxzm vàjmoxo vẫaauen lẩntcem bẩntcem khôpvlbng thôpvlbi.

Nhưxwahng lúdotjc nàjmoxy đeacbârjecy,Thẩntcem Sởavuijmox đeacbang muốxrhjn bóvhdep còomcw ngừchoong lạbeoki. Vìwail trong lờshaui nóvhdei củcmhma Chu Hágfiqn Khanh, côpvlb nghe ra đeacbưxwahqgqjc sựmmnwmmnwm tứqgqjc củcmhma anh ta đeacbxrhji vớrjeci An Đmmnwiềwqxem.

Thẩntcem Sởavuijmox do dựmmnw mộaauet hồvhdei, nhìwailn chằipfjm chằipfjm Chu Hágfiqn Khanh rồvhdei suy nghĩxxsb: Nếpvlbu Cốxrhj Thiêaauen Kỳlmyqvhde đeacbưxwahqgqjc côpvlbng ty Cốxrhj Thịvhde từchoo tay Cốxrhj Thiêaauen Tuấchoon, thếpvlb thìwail chắryxzc chắryxzn Cốxrhj Thiêaauen Kỳlmyq sẽliplaaueu quýjaup An Đmmnwiềwqxem hếpvlbt mựmmnwc.

omcwn nữlyzga, Cốxrhj Thiêaauen Kỳlmyq nhấchoot đeacbvhdenh sẽlipl thôpvlbng bágfiqo vớrjeci cảeacb thếpvlb giớrjeci biếpvlbt, An Đmmnwiềwqxem làjmox ngưxwahshaui phụtath nữlyzg củcmhma cậdotju ấchooy, đeacbếpvlbn lúdotjc đeacbóvhde, thìwail khôpvlbng ai còomcwn dágfiqm hợqgqjp tágfiqc vớrjeci mìwailnh đeacbiiyuwgkzm hạbeoki An Đmmnwiềwqxem nữlyzga rồvhdei!


Nhưxwahng Chu Hágfiqn Khanh thìwail khágfiqc, từchoo chuyệyoean anh ta vìwail tro cốxrhjt củcmhma Chu Mộaaueng Chỉpvlbjmox khôpvlbng hềwqxejmox bấchoot kỳlmyq việyoeac gìwail, Thẩntcem Sởavuijmoxvhde thểiiyu thấchooy Chu Hágfiqn Khanh làjmox mộaauet ngưxwahshaui hễyoea đeacbaauen lêaauen thìwail bấchoot chấchoop mạbeokng sốxrhjng.

ciran nữlyzga, Chu Hágfiqn Khanh vàjmox An Đmmnwiềwqxem lạbeoki cóvhde mốxrhji thùliplrjecm đeacbdotjm, anh ta cóvhdejaup do hãwgkzm hạbeoki An Đmmnwiềwqxem! Đmmnwếpvlbn lúdotjc đeacbóvhde, Thẩntcem Sởavuijmox sẽlipl lợqgqji dụtathng mốxrhji quan hệyoea bạbeokn bèvthx giữlyzga côpvlbjmox An Đmmnwiềwqxem, rồvhdei tạbeoko cơcira hộaauei cho Chu Hágfiqn Khanh tìwailm An Đmmnwiềwqxem trảeacb thùlipl! Dùlipl An Đmmnwiềwqxem cóvhde xảeacby ra chuyệyoean gìwail thìwailrvfzng khôpvlbng liêaauen quan trựmmnwc tiếpvlbp đeacbếpvlbn mìwailnh!

Nghĩxxsb đeacbếpvlbn đeacbârjecy, Thẩntcem Sởavuijmox từchoo từchoo buôpvlbng khẩntceu súdotjng trong tay xuốxrhjng.

Ba ngưxwahshaui ágfiqo đeacben thấchooy biểiiyuu cảeacbm nàjmoxy củcmhma Thẩntcem Sởavuijmox, cảeacbm thấchooy kỳlmyq lạbeok liềwqxen cau màjmoxy, khôpvlbng biếpvlbt tạbeoki sao côpvlb ta lạbeoki làjmoxm nhưxwah vậdotjy: “Côpvlb Thẩntcem, vậdotjy làjmox...”

Thẩntcem Sởavuijmox nhìwailn khẩntceu súdotjng trong tay, nghĩxxsb mộaauet lágfiqt rồvhdei ngẩntceng đeacbstbuu nhìwailn ba anh ágfiqo đeacben: “Đmmnwiiyu tiếpvlbt kiệyoeam thờshaui gian, cágfiqc ngưxwahshaui khiêaaueng Chu Hágfiqn Khanh lêaauen xe sẵeacsn đeacbi, tôpvlbi sẽlipl đeacbígfiqch thârjecn chởavuigfiqc anh ta đeacbi vứqgqjt, cágfiqc ngưxwahshaui ởavui lạbeoki dọkwgmn dẹypssp làjmox đeacbưxwahqgqjc.”

“Nhưxwahng...” Nhóvhdem ngưxwahshaui ágfiqo đeacben nhìwailn nhau mộaauet lúdotjc, khôpvlbng biếpvlbt tạbeoki sao Thẩntcem Sởavuijmox lạbeoki đeacbaauet nhiêaauen nóvhdei nhưxwah vậdotjy.

“Sao, cágfiqc ngưxwahshaui cóvhde ýjaup kiếpvlbn gìwail àjmox?” Thẩntcem Sởavuijmoxaauen giọkwgmng.

“Khôpvlbng cóvhde khôpvlbng cóvhde, côpvlb Thẩntcem.” Ngưxwahshaui ágfiqo đeacben vộaauei lắryxzc đeacbstbuu, “Bârjecy giờshau chúdotjng ta đeacbi đeacbi.”

Thẩntcem Sởavuijmox mớrjeci vừchooa ýjaup gậdotjt đeacbstbuu, hai tay khoanh trưxwahrjecc ngựmmnwc nhìwailn mấchooy ngưxwahshaui ágfiqo đeacben khiêaaueng Chu Hágfiqn Khanh đeacbang hôpvlbn mêaauejmoxo mộaauet chiếpvlbc túdotji lớrjecn.

omcwn Thẩntcem Sởavuijmox, sau khi thấchooy nhóvhdem ngưxwahshaui ágfiqo đeacben đeacbãwgkz đeacbi xa thìwail chạbeoky đeacbếpvlbn phòomcwng mìwailnh tìwailm thuốxrhjc cầstbum mágfiqu đeacbiiyujmoxo túdotji củcmhma mìwailnh.

Do Thẩntcem Sởavuijmox đeacbãwgkz sớrjecm sắryxzp xếpvlbp mọkwgmi chuyệyoean, bârjecy giờshaurvfzng đeacbãwgkzjmox đeacbêaauem khuya.

Thếpvlbaauen nhóvhdem ngưxwahshaui ágfiqo đeacben cũrvfzng khôpvlbng cầstbun quágfiq phígfiq sứqgqjc làjmoxvhde thểiiyu dễyoeajmoxng qua mặowsqt camera, khiêaaueng Chu Hágfiqn Khanh vàjmoxo trong xe

dotjc nàjmoxy, Thẩntcem Sởavuijmoxrvfzng đeacbãwgkz thu dọkwgmn xong, côpvlb ta xuốxrhjng lầstbuu, đeacbi đeacbếpvlbn bêaauen chiếpvlbc xe.


Sau khi đeacbiiyu chiếpvlbc túdotji mìwailnh vàjmoxo trong xe thìwail Thẩntcem Sởavuijmox nhìwailn ba ngưxwahshaui ágfiqo đeacben: “Cágfiqc ngưxwahshaui vềwqxe trưxwahrjecc đeacbi, Chu Hágfiqn Khanh giao cho tôpvlbi xửrxqqjaupjmox đeacbưxwahqgqjc rồvhdei.”

“Dạbeok đeacbưxwahqgqjc, côpvlb Thẩntcem cẩntcen thậdotjn đeacbchooy.” Ngưxwahshaui ágfiqo đeacben đeacbãwgkz đeacbi theo Cốxrhj Thiêaauen Kỳlmyq mộaauet thờshaui gian dàjmoxi cũrvfzng biếpvlbt Thẩntcem Sởavuijmoxxwaha nay làjmoxm việyoeac khôpvlbng bao giờshauvhdeciravhdet.

Cho nêaauen, dùlipl cảeacbm thấchooy kỳlmyq lạbeok vớrjeci hàjmoxnh đeacbaaueng củcmhma Thẩntcem Sởavuijmox, nhưxwahng ngưxwahshaui ágfiqo đeacben vẫaauen làjmoxm theo lờshaui côpvlb.

Đmmnwqgqji sau khi ngưxwahshaui ágfiqo đeacben đeacbãwgkz đeacbi xa rồvhdei, Thẩntcem Sởavuijmox mớrjeci nhìwailn sang Chu Hágfiqn Khanh trong cốxrhjp xe, côpvlb siếpvlbt chặowsqt nắryxzm đeacbchoom, sau đeacbóvhde ngồvhdei lêaauen xe vàjmoxgfiqi đeacbếpvlbn nơcirai hẻwailo lágfiqnh ởavui khu ngoạbeoki ôpvlb củcmhma thàjmoxnh phốxrhj H.

“Ầvkccm ầstbum” mộaauet tiếpvlbng…

Thẩntcem Sởavuijmox vừchooa lágfiqi xe đeacbưxwahqgqjc mộaauet quãwgkzng thìwail bầstbuu trờshaui xuấchoot hiệyoean sấchoom sélmyqt.

Thẩntcem Sởavuijmox nghiếpvlbn rămmnwng, vămmnwng tụtathc, tạbeoki sao sớrjecm khôpvlbng mưxwaha trễyoea khôpvlbng mưxwaha màjmox lạbeoki mưxwaha ngay vàjmoxo lúdotjc nàjmoxy chứqgqj?

Đmmnwàjmoxnh vậdotjy, Thẩntcem Sởavuijmox đeacbàjmoxnh từchoo bỏkwgm đeacbvhdea đeacbiểiiyum đeacbãwgkzaauen kếpvlb hoạbeokch từchoo trưxwahrjecc, rồvhdei chọkwgmn mộaauet nơcirai hẻwailo lágfiqnh khágfiqc gầstbun đeacbóvhdeciran.

ciran mưxwaha nhanh chóvhdeng trúdotjt xuốxrhjng, chưxwaha tớrjeci vàjmoxi giârjecy, trờshaui mưxwaha tầstbum tãwgkz, mùlipli ẩntcem ưxwahrject ágfiqt hếpvlbt mùlipli tanh củcmhma mágfiqu trong xe, cơciran mưxwaha dàjmoxy đeacbowsqc che khuấchoot tầstbum nhìwailn củcmhma Thẩntcem Sởavuijmox.

Bậdotjt thanh quẹypsst nưxwahrjecc lêaauen, Thẩntcem Sởavuijmox đeacbàjmoxnh lágfiqi xe đeacbếpvlbn mộaauet nơcirai hẻwailo lágfiqnh rồvhdei dừchoong xe lạbeoki.

Nhìwailn cơciran mưxwaha ầstbum ầstbum trúdotjt xuốxrhjng, Thẩntcem Sởavuijmox bựmmnwc bộaauei, sau đeacbóvhde ôpvlbm chiếpvlbc túdotji củcmhma mìwailnh mởavui cửrxqqa xe xôpvlbng ra ngoàjmoxi trờshaui mưxwaha.

xwaha xốxrhji xảeacbaauen mặowsqt, tóvhdec vàjmox ngưxwahshaui củcmhma Thẩntcem Sởavuijmox, trong phúdotjt chốxrhjc ngưxwahshaui côpvlb ta ưxwahrject sũrvfzng.

Thẩntcem Sởavuijmox đeacbqgqjng trưxwahrjecc cốxrhjp xe, đeacbưxwaha tay ra lau khuôpvlbn mặowsqt đeacbstbuy nưxwahrjecc mưxwaha củcmhma mìwailnh, rồvhdei lạbeoki đeacbưxwaha tay kélmyqo chiếpvlbc túdotji đeacbang chứqgqja Chu Hágfiqn Khanh.

“Rầstbum” ……

Tiếpvlbng sấchoom lạbeoki vang lêaauen, chiếpvlbu lêaauen khuôpvlbn mặowsqt trắryxzng bệyoeat củcmhma Chu Hágfiqn Khanh, Thẩntcem Sởavuijmox giậdotjt cảeacbwailnh, vộaauei lùlipli lạbeoki mộaauet bưxwahrjecc.

Rồvhdei lạbeoki nghĩxxsb đeacbếpvlbn chuyệyoean Chu Hágfiqn Khanh vẫaauen còomcwn sốxrhjng, Thẩntcem Sởavuijmox mớrjeci thởavui phàjmoxo nhẹypss nhõkwgmm, sau đeacbóvhde lấchooy thuốxrhjc cầstbum mágfiqu từchoo trong túdotji ra, đeacbi đeacbếpvlbn bêaauen cốxrhjp xe, bắryxzt đeacbstbuu cầstbum mágfiqu cho Chu Hágfiqn Khanh.

“Sao lạbeoki chảeacby nhiềwqxeu mágfiqu nhưxwah vậdotjy!”

Thẩntcem Sởavuijmox vừchooa rắryxzc thuốxrhjc lêaauen vếpvlbt thưxwahơcirang củcmhma Chu Hágfiqn Khanh vừchooa lẩntcem bẩntcem, “Nhìwailn bộaaue dạbeokng củcmhma anh, nếpvlbu tôpvlbi màjmox khôpvlbng cứqgqju anh thìwaillipl anh khôpvlbng bịvhde viêaauen đeacbbeokn bắryxzt trúdotjng, chỉpvlb cầstbun vứqgqjt anh nơcirai xóvhde xỉpvlbnh nàjmoxo đeacbóvhde thìwailrvfzng chảeacby mágfiqu đeacbếpvlbn chếpvlbt thôpvlbi.”

Thẩntcem Sởavuijmoxvhdei xong lạbeoki bắryxzt đeacbstbuu bămmnwng bóvhde cho Chu Hágfiqn Khanh.

Trờshaui vẫaauen mưxwaha to, nhữlyzgng giọkwgmt nưxwahrjecc mưxwaha khôpvlbng ngừchoong rơcirai xuốxrhjng cuốxrhjn trôpvlbi đeacbi bùlipln đeacbchoot cârjecy cỏkwgmavuicirai hoang vu, xung quanh ngoàjmoxi tiếpvlbng mưxwaha thìwail khôpvlbng cóvhdewail khágfiqc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.