Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 501 :

    trước sau   
60501.Thấqmyly phảcjxin ứtiavng củtmwba ôicblng Tráspbfc đmumcútovhng nhưcjxispfmnh đmumcãqbma dựhmhyplubnh, Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx mớzkaki bìspfmnh thảcjxin cầuasbm cốimqsc tràpxalntdvn nhấqmylp mộntdvt ngụfdavm: Ừsuqnm, khôicblng hổzkak danh làpxal danh tràpxal, mùnydsi hưcjxiơelkbng thơelkbm ngáspbft.

Ôbsgjng Tráspbfc nhắvwslm mắvwslt lạqnoyi híplubt thởkvevfstxu mấqmyly lưcjxifstxt rồhhpui mớzkaki mởkvev mắvwslt nhìspfmn Chu Háspbfn Khanh, cốimqswqnwi bằicblng giọwqnwng bìspfmnh tĩcnfhnh: “Chuyệrbotn đmumcãqbmafstxu lắvwslm rồhhpui, tôicbli khôicblng nhớzkakpxal nữzlsea, nhưcjxing cậcnfhu Chu rốimqst cuộntdvc muốimqsn nhắvwslc tôicbli đmumciềnfdyu gìspfm?”

“Chuyệrbotn nàpxaly…” Áojtenh mắvwslt Chu Háspbfn Khanh lówqnwe lêntdvn áspbfnh nhìspfmn sắvwslc lạqnoynh, “Khi tôicbli còrozen làpxal giáspbfm đmumcimqsc marketing củtmwba Cốimqs Thịielebsgjng chỉplubpxal nghe ngưcjxibpiji ta nówqnwi thôicbli, bâfstxy giờbpij nhờbpijwqnw sựhmhy giútovhp đmumczlse củtmwba cậcnfhu Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx đmumcâfstxy màpxal đmumcãqbma đmumciềnfdyu tra đmumcưcjxifstxc rõpxalpxalng, tìspfmnh cờbpij pháspbft hiệrbotn ra mộntdvt vàpxali manh mốimqsi bấqmylt lợfstxi cho con trai củtmwba ôicblng!”

“Cậcnfhu muốimqsn gìspfm thìspfmwqnwi thẳmdyyng đmumci!” Ôbsgjng Tráspbfc nổzkaki giậcnfhn đmumctiavng phắvwslt dậcnfhy, chỉplub tay vàpxalo mặqmylt Chu Háspbfn Khanh màpxal quáspbft, “Chu Háspbfn Khanh, cáspbfi têntdvn vong ơelkbn bộntdvi nghĩcnfha nàpxaly, Cốimqs tổzkakng tốimqst vớzkaki cậcnfhu nhưcjxi vậcnfhy, cậcnfhu lạqnoyi làpxalm bao nhiêntdvu tộntdvi áspbfc, bâfstxy giờbpijelkbi xuốimqsng đmumcáspbfy vựhmhyc rồhhpui thìspfmntdvn ngoan ngoãqbman biếntdvt đmumciềnfdyu, đmumcieleng cówqnwfstxy thêntdvm sówqnwng giówqnw nữzlsea!”

“Ấaowhy, ôicblng Tráspbfc xin đmumcieleng nổzkaki nówqnwng.”

Thấqmyly ôicblng Tráspbfc nổzkaki giậcnfhn, Thẩvtnxm Sởkvevpxal vộntdvi bưcjxizkakc đmumcếntdvn khuyêntdvn giảcjxii, mộntdvt côicblspbfi xinh đmumcakdtp ăphwtn nówqnwi nhỏszgb nhẹakdt quảcjxi thựhmhyc cówqnwspbfc dụfdavng hòrozea giảcjxii rấqmylt tốimqst, côicbl ta đmumcãqbmanydsng Chu Háspbfn Khanh diễqnoyn mộntdvt vởkvev kịielech kẻplub lạqnoynh ngưcjxibpiji nówqnwng rấqmylt hiệrbotu quảcjxi.


Thẩvtnxm Sởkvevpxal nhẹakdt nhàpxalng bưcjxizkakc lêntdvn dìspfmu ôicblng Tráspbfc từiele từiele ngồhhpui xuốimqsng.

“Ôbsgjng bớzkakt giậcnfhn, bớzkakt giậcnfhn…” Thẩvtnxm Sởkvevpxal vừielea an ủtmwbi ôicblng Tráspbfc vừielea quay sang nháspbfy mắvwslt vớzkaki Chu Háspbfn Khanh, tỏszgb ýqpyf bảcjxio anh ta tiếntdvp tụfdavc.

Chu Háspbfn Khanh hiểqbmau ýqpyf, lạqnoyi nówqnwi tiếntdvp: “Ôbsgjng Tráspbfc, tôicbli nghe nówqnwi năphwtm xưcjxia con trai nuôicbli củtmwba ôicblng đmumcãqbma phạqnoym tộntdvi, đmumcáspbfng lẽtfmp phảcjxii vàpxalo tùnyds, nhưcjxing sau đmumcówqnw do khôicblng đmumctmwb chứtiavng cứtiavntdvn đmumcãqbma đmumcưcjxifstxc thảcjxi ra, song thờbpiji gian nàpxaly thìspfmicbli lạqnoyi pháspbft hiệrbotn ra đmumcưcjxifstxc chứtiavng cứtiav mớzkaki!”

Chu Háspbfn Khanh vừielea nówqnwi vừielea lấqmyly mộntdvt tậcnfhp hồhhpuelkb ra, nhẹakdt nhàpxalng đmumcqmylt lêntdvn cáspbfi bàpxaln bêntdvn cạqnoynh ôicblng Tráspbfc.

Ôbsgjng Tráspbfc cútovhi mặqmylt nhìspfmn xấqmylp hồhhpuelkb, ngẩvtnxn ngưcjxibpiji mộntdvt lútovhc, cuốimqsi cùnydsng vẫenben run run đmumcưcjxia tay ra cầuasbm lêntdvn.

Ôbsgjng lầuasbn giởkvev xem từieleng trang mộntdvt, mắvwslt đmumcwqnwc chăphwtm chútovh, áspbfnh mắvwslt vốimqsn luôicbln kiêntdvn đmumcielenh lútovhc nàpxaly chợfstxt hiệrbotn lêntdvn vẻplub hoảcjxing loạqnoyn.

“Khôicblng chỉplubwqnw vậcnfhy,” Trong lútovhc ôicblng Tráspbfc đmumcang rấqmylt căphwtng thẳmdyyng, Chu Háspbfn Khanh lạqnoyi nówqnwi tiếntdvp.

Anh ta lạqnoyi lôicbli mộntdvt tậcnfhp hồhhpuelkb kháspbfc từiele trong tútovhi, khẽtfmpwqnwi: “Năphwtm đmumcówqnw, ôicblng vìspfm muốimqsn cứtiavu con trai mìspfmnh màpxal đmumcãqbma lạqnoym dụfdavng côicblng quỹvwsl củtmwba Cốimqs Thịiele, còrozen làpxalm ra sổzkakspbfch giảcjxi. Tôicbli cảcjxim thấqmyly rấqmylt tòrozeroze, Cốimqs tổzkakng tàpxali giỏszgbi nhưcjxi vậcnfhy, tạqnoyi sao lạqnoyi khôicblng pháspbft hiệrbotn ra? Bâfstxy giờbpij chútovhng tôicbli lạqnoyi tìspfmnh cờbpijpxal biếntdvt đmumcưcjxifstxc.”

Chu Háspbfn Khanh nówqnwi xong lạqnoyi đmumcqmylt xấqmylp hồhhpuelkbqmyly lêntdvn bàpxaln.

“Cáspbfc… cáspbfc ngưcjxibpiji…” Ôbsgjng Tráspbfc nékgycm xấqmylp hồhhpuelkb trởkvev lạqnoyi bàpxaln, giốimqsng nhưcjxi muốimqsn trốimqsn tráspbfnh, khôicblng muốimqsn xem mấqmyly thôicblng tin ấqmyly nữzlsea, chỉplub đmumcưcjxia ngówqnwn tay bấqmylt lựhmhyc ra chỉplubpxalo mặqmylt Chu Háspbfn Khanh, rồhhpui lạqnoyi chỉplubpxalo mặqmylt Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxpxal Thẩvtnxm Sởkvevpxal.

“Cáspbfc ngưcjxibpiji ứtiavc hiếntdvp ngưcjxibpiji quáspbf đmumcáspbfng!” Ôbsgjng Tráspbfc gàpxalo lêntdvn, máspbfi tówqnwc bạqnoyc trắvwslng trêntdvn đmumcuasbu bắvwslt đmumcuasbu run lêntdvn.

“Ôbsgjng Tráspbfc, xin ôicblng đmumcieleng quáspbf nổzkaki nówqnwng.” Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx đmumctiavng dậcnfhy, nhẹakdt nhàpxalng khuyêntdvn nhủtmwb, “Bọwqnwn con cũbsgjng chỉplubpxal muốimqsn nhờbpij ôicblng giútovhp mộntdvt chútovht thôicbli màpxal, do ôicblng khôicblng đmumchhpung ýqpyfntdvn bọwqnwn con mớzkaki phảcjxii dùnydsng đmumcếntdvn biệrbotn pháspbfp áspbfp chếntdvpxaly.”

“Cậcnfhu…”

Ôbsgjng Tráspbfc còrozen chưcjxia nówqnwi dứtiavt câfstxu thìspfm chợfstxt đmumcưcjxia tay ôicblm ngựhmhyc, hai màpxaly cau lạqnoyi dữzlse dộntdvi.

“Ôbsgjng Tráspbfc, ôicblng khôicblng sao chứtiav? Cówqnw cầuasbn con gọwqnwi báspbfc sĩcnfh khôicblng?” Thẩvtnxm Sởkvevpxal vộntdvi bưcjxizkakc lêntdvn đmumczlse lấqmyly ôicblng Tráspbfc.

“Tráspbfnh ra, khôicblng cầuasbn côicbl lo!” Ôbsgjng Tráspbfc hấqmylt tay Thẩvtnxm Sởkvevpxal ra, nổzkaki giậcnfhn quáspbft to.

“Nếntdvu ôicblng Tráspbfc thấqmyly trong ngưcjxibpiji khôicblng khỏszgbe thìspfm bọwqnwn con cũbsgjng khôicblng làpxalm phiềnfdyn nữzlsea.” Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx nhẹakdt nhàpxalng đmumctiavng dậcnfhy, nhìspfmn ôicblng Tráspbfc đmumcang tứtiavc giậcnfhn run lẩvtnxy bẩvtnxy màpxal thảcjxin nhiêntdvn nówqnwi, “Hai tàpxali liệrbotu nàpxaly chắvwslc làpxal ôicblng vẫenben chưcjxia xem kĩcnfh, con đmumcqbma lạqnoyi đmumcâfstxy cho ôicblng xem.”

Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx nhìspfmn ôicblng Tráspbfc mộntdvt lútovhc rồhhpui lạqnoyi nówqnwi tiếntdvp: “Còrozen vềnfdy việrbotc màpxal con đmumcãqbma thỉplubnh cầuasbu, rấqmylt mong ôicblng sẽtfmp suy nghĩcnfh thậcnfht kĩcnfh rồhhpui mau chówqnwng cho con mộntdvt câfstxu trảcjxi lờbpiji, bởkvevi con ghékgyct nhấqmylt chíplubnh làpxal phảcjxii chờbpij đmumcfstxi.”

Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxwqnwi xong liềnfdyn gậcnfht đmumcuasbu chàpxalo ôicblng Tráspbfc rồhhpui bưcjxizkakc ra cửnobla.

Chu Háspbfn Khanh vàpxal Thẩvtnxm Sởkvevpxal đmumcưcjxia mắvwslt nhìspfmn nhau rồhhpui cũbsgjng bưcjxizkakc theo Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx.

Mộntdvt bưcjxizkakc, hai bưcjxizkakc…

Đzkakôicbli giàpxaly da đmumcvwslt tiềnfdyn củtmwba Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxpxalntdvn sàpxaln gỗenbe đmumcãqbmafstxu khôicblng đmumcưcjxifstxc sửnobla chữzlsea trong căphwtn biệrbott thựhmhybsgj, pháspbft ra tiếntdvng lộntdvp cộntdvp nhưcjxi nhữzlseng nháspbft bútovha gõpxalpxalo tim ôicblng Tráspbfc.

“Khoan đmumcãqbma!”

Cuốimqsi cùnydsng, khi Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx sắvwslp bưcjxizkakc ra khỏszgbi sảcjxinh biệrbott thựhmhy, ôicblng Tráspbfc chợfstxt lêntdvn tiếntdvng.

Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx khẽtfmp nhưcjxizkakn màpxaly, biếntdvt mìspfmnh đmumcãqbma thàpxalnh côicblng rồhhpui, liềnfdyn dừieleng châfstxn, quay lạqnoyi nhìspfmn ôicblng Tráspbfc: “Ôbsgjng Tráspbfc còrozen gìspfm dặqmyln dòroze?”

Ôbsgjng Tráspbfc híplubt mộntdvt hơelkbi thậcnfht sâfstxu rồhhpui cầuasbm xấqmylp hồhhpuelkbntdvn nhìspfmn Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx: “Chỉplub cầuasbn tôicbli bằicblng lòrozeng thìspfm hai xấqmylp hồhhpuelkbpxaly sẽtfmp biếntdvn mấqmylt đmumcútovhng khôicblng?”


“Đzkakưcjxiơelkbng nhiêntdvn.” Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx gậcnfht đmumcuasbu, “Nếntdvu kếntdv hoạqnoych củtmwba con thàpxalnh côicblng thìspfm ôicblng sẽtfmppxal đmumcqnoyi côicblng thầuasbn mớzkaki củtmwba Cốimqs Thịiele, con sẽtfmp khôicblng bạqnoyc đmumcãqbmai nhữzlseng ngưcjxibpiji đmumcãqbma giútovhp mìspfmnh đmumcâfstxu. Khôicblng nhữzlseng vậcnfhy, sau khi sựhmhy thàpxalnh, cổzkak phầuasbn củtmwba ôicblng còrozen đmumcưcjxifstxc tăphwtng lêntdvn nữzlsea!”

“Đzkakútovhng làpxalcjxio tưcjxikvevng!” Ôbsgjng Tráspbfc hậcnfhm hựhmhyc hừiele mộntdvt tiếntdvng, “Sởkvevcnfhicbli chịieleu hợfstxp táspbfc vớzkaki cậcnfhu cũbsgjng làpxalspfm con trai tôicbli thôicbli! Còrozen vềnfdy kếntdv hoạqnoych củtmwba cậcnfhu, chắvwslc chắvwsln sẽtfmp khôicblng thàpxalnh côicblng, tôicbli đmumcãqbma bảcjxio rồhhpui, sốimqs cổzkak phầuasbn củtmwba tôicbli hoàpxaln toàpxaln chẳmdyyng thểqbma đmumctmwb đmumcqbma lậcnfht đmumczkak Cốimqs Thiêntdvn Tuấqmyln!”

“Chuyệrbotn đmumcówqnw khôicblng cầuasbn ôicblng phảcjxii lo, ôicblng chỉplub cầuasbn làpxalm tốimqst việrbotc ôicblng cầuasbn làpxalm làpxal đmumcưcjxifstxc rồhhpui.”

“Cậcnfhu…” Ôbsgjng Tráspbfc phẫenben nộntdv nhìspfmn Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx, rõpxalpxalng khôicblng chấqmylp nhậcnfhn đmumcưcjxifstxc tháspbfi đmumcntdvpxaly củtmwba anh, nhưcjxing cũbsgjng đmumcàpxalnh bấqmylt lựhmhyc khôicblng thểqbmapxalm gìspfm đmumcưcjxifstxc.

Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxcjxibpiji thảcjxin nhiêntdvn: “Thôicbli đmumcưcjxifstxc rồhhpui, nếntdvu ôicblng Tráspbfc đmumcãqbma bằicblng lòrozeng rồhhpui thìspfm con sẽtfmp bảcjxio Sởkvevpxalpxaln cụfdav thểqbma vớzkaki ôicblng, đmumcếntdvn hôicblm thựhmhyc hiệrbotn kếntdv hoạqnoych, con sẽtfmp pháspbfi ngưcjxibpiji đmumcếntdvn đmumcówqnwn ôicblng.”

Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxwqnwi xong liềnfdyn bưcjxizkakc đmumci trưcjxizkakc cáspbfi nhìspfmn phẫenben nộntdv củtmwba ôicblng Tráspbfc.

Thẩvtnxm Sởkvevpxalpxal Chu Háspbfn Khanh cũbsgjng thởkvev phàpxalo nhẹakdt nhõpxalm rồhhpui rờbpiji khỏszgbi biệrbott thựhmhy.

rozen ôicblng Tráspbfc nhìspfmn theo bówqnwng dáspbfng ba ngưcjxibpiji ấqmyly, từiele từiele ngồhhpui xuốimqsng ghếntdv.

Khi cảcjxi ba rờbpiji khỏszgbi biệrbott thựhmhy thìspfm trờbpiji cũbsgjng đmumcãqbma tốimqsi, vầuasbng trăphwtng tròrozen treo cao trêntdvn bầuasbu trờbpiji, tỏszgba ra áspbfnh sáspbfng xanh máspbft.

Thẩvtnxm Sởkvevpxal ngẩvtnxng đmumcuasbu nhìspfmn trăphwtng, trong lòrozeng rấqmylt vui, bèrozen khoáspbfc tay Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxwqnwi: “Thiêntdvn Kỳeaqx, vừielea rồhhpui lútovhc đmumcàpxalm pháspbfn vớzkaki ôicblng Tráspbfc thậcnfht sựhmhypxal rấqmylt căphwtng thẳmdyyng đmumcqmyly!”

“Thàpxalnh côicblng làpxal đmumcưcjxifstxc rồhhpui.” Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx thảcjxin nhiêntdvn đmumcáspbfp.

“Sựhmhy việrbotc hôicblm nay đmumcãqbma thàpxalnh côicblng rồhhpui, chútovhng ta cùnydsng đmumci ăphwtn mộntdvt bữzlsea đmumci, xem nhưcjxipxal tiệrbotc ăphwtn mừieleng!” Thẩvtnxm Sởkvevpxal lắvwslc tay Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxwqnwi.

“Chuyệrbotn còrozen chưcjxia thàpxalnh côicblng hoàpxaln toàpxaln, ăphwtn mừieleng thìspfmwqnwelkbi sớzkakm đmumcqmyly.” Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqxcjxibpiji vớzkaki Thẩvtnxm Sởkvevpxal rồhhpui nhẹakdt nhàpxalng rụfdavt tay mìspfmnh ra.

Thẩvtnxm Sởkvevpxal lậcnfhp tứtiavc chìspfmm đmumcvwslm vàpxalo nụfdavcjxibpiji củtmwba Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx, cứtiav ngẩvtnxng đmumcuasbu mêntdv mẩvtnxn nhìspfmn anh: Bâfstxy giờbpij mọwqnwi chuyệrbotn đmumcãqbma thàpxalnh côicblng mộntdvt nửnobla rồhhpui, đmumcfstxi sau nàpxaly mìspfmnh giútovhp đmumcưcjxifstxc Thiêntdvn Kỳeaqxntdvn đmumcưcjxifstxc cáspbfi ghếntdv tổzkakng tàpxali Cốimqs Thịiele thìspfm chắvwslc chắvwsln sẽtfmpwqnw thểqbma gầuasbn gũbsgji hơelkbn vớzkaki Thiêntdvn Kỳeaqx!

tovhc nàpxaly, mộntdvt tiếntdvng chuôicblng đmumciệrbotn thoạqnoyi chợfstxt vang lêntdvn cắvwslt đmumctiavt dòrozeng suy nghĩcnfh củtmwba Thẩvtnxm Sởkvevpxal, côicbl đmumcielenh thầuasbn nhìspfmn lạqnoyi thìspfm thấqmyly đmumcówqnwpxal đmumciệrbotn thoạqnoyi củtmwba Cốimqs Thiêntdvn Kỳeaqx đmumcang reo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.