Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 483 :

    trước sau   
60483.“Sao anh lạsflgi đqnvlếgnhwn đqnvlâpiowy?” An Đaarliềcrzkm chờlbyw Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn đqnvli vàpscio phòkjpeng ngủnthd, vừpiowa đqnvlóhfenng cửqasza lạsflgi vừpiowa hỏjutji.

“Anh đqnvlếgnhwn kiểyrghm tra xem em cóhfen nghe lờlbywi anh khôlbywng, xem cóhfen phảdqfxi em chỉnmgkhfeni chuyệmvlcn vớmvbli Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj mộlsatt lúaarlc thôlbywi khôlbywng.” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn nớmvbli lỏjutjng càpsci vạsflgt củnthda mìolptnh, nhữcxpdng ngóhfenn tay thon dàpscii vớmvbli khớmvblp xưlixuơyoubng rõmvwhpscing thỉnmgknh thoảdqfxng chạsflgm vàpscio cáamvyi cổhpvf họtqoung gợylyyi cảdqfxm, làpscim An Đaarliềcrzkm nhìolptn thấngyty màpsci suýwwcjt chảdqfxy máamvyu cam.

An Đaarliềcrzkm quẹcrzkt quẹcrzkt mũlzfli mìolptnh vàpsci đqnvli đqnvlếgnhwn trưlixumvblc mặdphmt Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn rồmvwhi nóhfeni: “Thiêcrzkn Kỳjutjpsci em trai củnthda anh, anh đqnvlpiowng cóhfenpscim quáamvycrzkn nhưlixu vậagegy đqnvlưlixuylyyc khôlbywng?”

“Khôlbywng hềcrzkpscim quáamvycrzkn.” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn nâpiowng cằfjcom An Đaarliềcrzkm lêcrzkn nóhfeni nghiêcrzkm túaarlc: “Em khôlbywng nhìolptn ra Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj rấngytt thítlbfch em hay sao?”

“Đaarlpiowng đqnvlùxrana nữcxpda!” An Đaarliềcrzkm liếgnhwc nhìolptn Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn vớmvbli vẻbixz chêcrzk bai. “Đaarlàpscin ôlbywng nhưlixu anh thìolpt hiểyrghu gìolpt? Thiêcrzkn Kỳjutj thítlbfch ai, tôlbywi làpsci ngưlixulbywi biếgnhwt rõmvwh nhấngytt!”

“Ốqogy?” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn ngồmvwhi xuốdruqng trêcrzkn giưlixulbywng củnthda An Đaarliềcrzkm, nhìolptn côlbyw vớmvbli mộlsatt nụcxpdlixulbywi hàpscii hưlixumvblc rồmvwhi hỏjutji: “Vậagegy em nóhfeni xem, Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj khôlbywng thítlbfch em, thìolptkjpen cóhfen thểyrgh thítlbfch ai kháamvyc?”


“Việmvlcc nàpsciy …” An Đaarliềcrzkm suy nghĩlsta nghiêcrzkm túaarlc mộlsatt lúaarlc, cảdqfxm thấngyty cũlzflng khôlbywng cóhfenolpt sai khi nóhfeni cho Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn biếgnhwt chuyệmvlcn Thiêcrzkn Kỳjutj thítlbfch Sởfdfxpsci. Tóhfenm lạsflgi đqnvlếgnhwn khi hai ngưlixulbywi họtqoufdfxcrzkn nhau, Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn vẫitfbn sẽnmhs biếgnhwt.

Nghĩlsta vậagegy, An Đaarliềcrzkm mỉnmgkm cưlixulbywi bítlbfesvxn rồmvwhi ngồmvwhi xuốdruqng bêcrzkn cạsflgnh Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn, nóhfeni vớmvbli vẻbixz nghiêcrzkm túaarlc: “Ngưlixulbywi màpsci Thiêcrzkn Kỳjutj thítlbfch, làpsci đqnvlmvwhng nghiệmvlcp trong nhóhfenm dựhfen áamvyn củnthda tôlbywi! Côlbywngyty têcrzkn Thẩesvxm Sởfdfxpsci!”

“Thẩesvxm Sởfdfxpsci?” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn cưlixulbywi thầlzflm. Anh nhớmvbl, hìolptnh nhưlixu An Đaarliềcrzkm từpiowng nhắcxpdc đqnvlếgnhwn têcrzkn côlbywamvyi nàpsciy khôlbywng chỉnmgk mộlsatt lầlzfln. Khi nhiềcrzku chuyệmvlcn quan trọtqoung xảdqfxy ra, dưlixulbywng nhưlixuaarlc nàpscio cũlzflng cóhfen mặdphmt côlbywamvyi nàpsciy ởfdfx đqnvlóhfen.

Đaarlúaarlng làpsci khôlbywng đqnvlơyoubn giảdqfxn!

Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn lắcxpdc đqnvllzflu, cóhfen chúaarlt cảdqfxm tháamvyn: Nhữcxpdng ngưlixulbywi ởfdfxcrzkn cạsflgnh An Đaarliềcrzkm, khôlbywng mộlsatt ai dễdruq đqnvldruqi phóhfen cảdqfx. Nhưlixung trưlixumvblc đqnvlâpiowy An Đaarliềcrzkm rấngytt thôlbywng minh, sao từpiow khi ởfdfxcrzkn mìolptnh thìolpt lạsflgi trởfdfxcrzkn ngốdruqc nhưlixu thếgnhw?

Chắcxpdc do mìolptnh nuôlbywng chiềcrzku côlbywngyty nhiềcrzku quáamvy, nêcrzkn côlbywngyty khôlbywng cầlzfln phảdqfxi thậagegn trọtqoung từpiowng bưlixumvblc, làpscim gìolptlzflng phảdqfxi suy nghĩlsta nữcxpda nhỉnmgk?

Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn khẽnmhs mỉnmgkm cưlixulbywi, lýwwcj do nàpsciy vẫitfbn khiếgnhwn anh rấngytt tựhfenpscio.

“Phảdqfxi, chítlbfnh làpsci Thẩesvxm Sởfdfxpsci.” An Đaarliềcrzkm gậagegt đqnvllzflu nhìolptn vàpscio Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn bằfjcong vẻbixz mặdphmt thắcxpdc mắcxpdc. “Nhưlixung nụcxpdlixulbywi trêcrzkn mặdphmt anh làpscihfen ýwwcjolpt?”

“Em nghĩlsta đqnvlóhfenpsci ýwwcjolpt?” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn nhàpscin nhãzbhq nghịjutjch máamvyi tóhfenc đqnvlen mềcrzkm mạsflgi củnthda An Đaarliềcrzkm rồmvwhi hỏjutji ngưlixuylyyc lạsflgi.

“Trôlbywng cóhfen vẻbixz nhưlixu khôlbywng thựhfenc sựhfen tin nhữcxpdng gìolptlbywi nóhfeni, lạsflgi cóhfen vẻbixz nhưlixu...” An Đaarliềcrzkm nhìolptn kỹdchl mặdphmt Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn rồmvwhi lẩesvxm bẩesvxm. “Lạsflgi cóhfen vẻbixz nhưlixu đqnvlang cưlixulbywi nhạsflgo tôlbywi!”

“Ừzbhqm, em đqnvlamvyn khôlbywng sai.” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn bàpsciy tỏjutj sựhfen đqnvlmvwhng tìolptnh ởfdfx mứfjcoc đqnvllsat cao vềcrzk biểyrghu hiệmvlcn ngốdruqc đqnvlếgnhwn cùxranng củnthda An Đaarliềcrzkm.

“Tôlbywi biếgnhwt ngay màpsci, tôlbywi đqnvlamvyn cáamvyi nàpscio trúaarlng cáamvyi đqnvlóhfen... Nàpsciy, Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn, tạsflgi sao anh lạsflgi cưlixulbywi nhạsflgo tôlbywi?” An Đaarliềcrzkm tựhfenpscio mộlsatt lúaarlc rồmvwhi mớmvbli nhậagegn ra.

Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn quay qua đqnvlècxpd An Đaarliềcrzkm dưlixumvbli ngưlixulbywi mìolptnh, rồmvwhi nóhfeni bêcrzkn tai côlbyw bằfjcong giọtqoung thấngytp đqnvllzfly thu húaarlt: “Tấngytt nhiêcrzkn làpsciolpt em ngốdruqc!”


“Anh mớmvbli ngốdruqc đqnvlngyty!” An Đaarliềcrzkm chốdruqng tay vàpscio bộlsat ngựhfenc vạsflgm vỡmvbl củnthda Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn, trợylyyn to mắcxpdt nhìolptn anh.

“Anh ngốdruqc?” Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn hôlbywn lêcrzkn môlbywi An Đaarliềcrzkm. “Ngốdruqc cũlzflng khôlbywng sao, miễdruqn kỹdchl thuậagegt tốdruqt làpsci đqnvlưlixuylyyc rồmvwhi…”

youbi thởfdfx hổhpvfn hểyrghn khôlbywng rõmvwhpscing bêcrzkn trong phòkjpeng ngủnthd đqnvllsatt ngộlsatt tăictgng mạsflgnh, rồmvwhi nhanh chóhfenng lấngytp đqnvllzfly mọtqoui ngóhfenc ngáamvych trong đqnvlóhfen, nhưlixung nhiệmvlct đqnvllsat trong phòkjpeng Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt đqnvlãzbhq giảdqfxm xuốdruqng đqnvlếgnhwn mứfjcoc thấngytp nhấngytt.

Cuộlsatc tròkjpe chuyệmvlcn ởfdfxlixulbywn hoa vừpiowa rồmvwhi, bâpiowy giờlbyw vẫitfbn đqnvlang vang vọtqoung trong tâpiowm trítlbf củnthda Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt.

Giẫitfbm mạsflgnh lêcrzkn tấngytm thảdqfxm cashmere trong phòkjpeng ngủnthd, Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt mởfdfx cửqasza ra vàpsci đqnvli đqnvlếgnhwn trưlixumvblc phòkjpeng Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj rồmvwhi đqnvlưlixua tay ra gõmvwh cửqasza.

Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj đqnvlang nhàpscin nhãzbhq nằfjcom ngửqasza trêcrzkn giưlixulbywng đqnvltqouc sáamvych, nghe thấngyty tiếgnhwng gõmvwh cửqasza liềcrzkn nóhfeni mộlsatt cáamvych uểyrgh oảdqfxi: “Vàpscio đqnvli!”

Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt đqnvlesvxy cửqasza bưlixumvblc vàpscio, ngọtqoun lửqasza đqnvlang nhảdqfxy nhóhfent khắcxpdp ngưlixulbywi côlbyw ta gầlzfln nhưlixu đqnvldruqt cháamvyy cuốdruqn sáamvych củnthda Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj.

“Chịjutj sao thếgnhw?” Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj đqnvldphmt sáamvych xuốdruqng nhìolptn sang Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt.

“Chuyệmvlcn em nóhfeni sẽnmhs giúaarlp chịjutj theo đqnvluổhpvfi anh Thiêcrzkn Tuấngytn, bâpiowy giờlbywkjpen títlbfnh khôlbywng?” Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt thầlzflm nghiếgnhwn chặdphmt răictgng. Nếgnhwu bâpiowy giờlbyw Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj khôlbywng làpscim gìolpt đqnvlóhfen cho côlbyw ta đqnvlyrgh giàpscinh lạsflgi tráamvyi tim củnthda anh Thiêcrzkn Tuấngytn, vậagegy côlbyw ta sẽnmhs phảdqfxi đqnvlítlbfch thâpiown làpscim đqnvliềcrzku gìolpt đqnvlóhfen rồmvwhi!

“Tấngytt nhiêcrzkn vẫitfbn títlbfnh.” Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj nhúaarln vai. Nếgnhwu Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt vàpsci Cốdruq Thiêcrzkn Tuấngytn ởfdfxcrzkn nhau, cơyoub hộlsati đqnvlyrgh anh đqnvlưlixuylyyc ởfdfxcrzkn Nhiêcrzkn Nhiêcrzkn sẽnmhs nhiềcrzku hơyoubn.

Chỉnmgkhfen đqnvliềcrzku việmvlcc nàpsciy khôlbywng hềcrzk đqnvlơyoubn giảdqfxn nhưlixu Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt nóhfeni.

Nếgnhwu giàpscinh đqnvlưlixuylyyc tráamvyi tim củnthda mộlsatt ngưlixulbywi làpsci chuyệmvlcn dễdruqpscing đqnvlếgnhwn thếgnhw, vậagegy thìolpt trêcrzkn đqnvllbywi nàpsciy khôlbywng còkjpen việmvlcc gìolpt khóhfen khăictgn nữcxpda.

“Vậagegy em đqnvlãzbhq nghĩlsta ra cáamvych gìolpt chưlixua?” Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt nhìolptn vàpscio Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj bằfjcong áamvynh mắcxpdt mong chờlbyw.


“Khôlbywng phảdqfxi chứfjco?” Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj nhìolptn Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt, lấngyty làpscim lạsflgpsci hỏjutji: “Đaarlãzbhq xảdqfxy ra chuyệmvlcn gìolptpsci khiếgnhwn chịjutj chỉnmgk nghĩlsta đqnvlếgnhwn lợylyyi ítlbfch trưlixumvblc mắcxpdt vậagegy?”

Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt dừpiowng lạsflgi vàpsci nhậagegn ra rằfjcong biểyrghu hiệmvlcn củnthda mìolptnh hơyoubi tháamvyi quáamvy. Côlbyw ta khẽnmhs nhúaarlc nhítlbfch cổhpvf họtqoung nóhfeni: “Chịjutj đqnvlang hỏjutji em vềcrzk chuyệmvlcn củnthda anh Thiêcrzkn Tuấngytn, sao em lạsflgi nóhfeni sang chịjutj rồmvwhi?”

Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj thởfdfxpscii vàpscihfeni: “Chịjutj Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt àpsci, em chắcxpdc chắcxpdn sẽnmhs giúaarlp chịjutj. Nhưlixung việmvlcc nàpsciy cầlzfln títlbfnh toáamvyn lâpiowu dàpscii, em mong chịjutjhfen thểyrgh kiêcrzkn nhẫitfbn mộlsatt chúaarlt.”

“Bâpiowy giờlbyw chịjutjpscim gìolptkjpen thờlbywi gian đqnvlyrghtlbfnh toáamvyn lâpiowu dàpscii nữcxpda?” Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt cốdruqnysyn cơyoubn giậagegn hénysyt lêcrzkn trong lòkjpeng: Bâpiowy giờlbyw anh Thiêcrzkn Tuấngytn sắcxpdp đqnvluổhpvfi chịjutj đqnvli rồmvwhi!

“Còkjpen nhiềcrzku thờlbywi gian màpsci!” Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj nhúaarln vai. “Bâpiowy giờlbyw em vẫitfbn còkjpen nhiềcrzku việmvlcc chưlixua làpscim, chờlbyw đqnvlếgnhwn khi cơyoub hộlsati củnthda chịjutj xuấngytt hiệmvlcn, tựhfen nhiêcrzkn em sẽnmhshfeni cho chịjutj biếgnhwt!”

“Chịjutj…” Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt háamvy miệmvlcng ra, ngậagegp ngừpiowng mộlsatt lúaarlc, cuốdruqi cùxranng nuốdruqt lạsflgi nhữcxpdng lờlbywi đqnvljutjnh nóhfeni: Đaarláamvyng lẽnmhsolptnh nêcrzkn nghĩlsta ra sớmvblm hơyoubn, thấngyty Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj quan tâpiowm đqnvlếgnhwn An Đaarliềcrzkm nhưlixu thếgnhw, chắcxpdc chắcxpdn cậagegu ta sẽnmhs khôlbywng làpscim việmvlcc ảdqfxnh hưlixufdfxng đqnvlếgnhwn An Đaarliềcrzkm! Nếgnhwu mìolptnh làpscim gìolpt đqnvlóhfen vớmvbli An Đaarliềcrzkm, Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj rấngytt cóhfen thểyrgh sẽnmhs trởfdfx mặdphmt vớmvbli mìolptnh!

Cho nêcrzkn, hạsflgnh phúaarlc củnthda mìolptnh, vẫitfbn phảdqfxi dựhfena vàpscio chítlbfnh mìolptnh đqnvlyrgh giàpscinh lấngyty!

Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt hítlbft mộlsatt hơyoubi thậagegt sâpiowu vàpsci nhìolptn vàpscio Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj, rồmvwhi nóhfeni vớmvbli vẻbixz dửqaszng dưlixung: “Vậagegy đqnvlưlixuylyyc, chịjutj sẽnmhs chờlbyw em.”

“OK!” Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutjaarlng ngóhfenn tay gậagegt đqnvllzflu.

Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt cũlzflng gậagegt đqnvllzflu quay ngưlixulbywi rờlbywi đqnvli.

aarlc nàpsciy, Cốdruq Thiêcrzkn Kỳjutj chỉnmgk mảdqfxi nghĩlsta đqnvlếgnhwn việmvlcc ba ngàpsciy sau anh vàpsci An Đaarliềcrzkm sẽnmhs ăictgn tốdruqi vớmvbli nhau, khôlbywng hềcrzk chúaarl ýwwcj đqnvlếgnhwn nénysyt mặdphmt lạsflgnh lùxranng củnthda Ninh Tuyếgnhwt Tuyếgnhwt khi rờlbywi đqnvli.

Anh cầlzflm sáamvych lêcrzkn, thoảdqfxi máamvyi dựhfena lưlixung vàpscio đqnvllzflu giưlixulbywng vàpsci bắcxpdt đqnvllzflu đqnvltqouc.

Buổhpvfi tốdruqi củnthda ba ngàpsciy sau…

Thẩesvxm Sởfdfxpsci mặdphmc mộlsatt chiếgnhwc váamvyy màpsciu títlbfm nhạsflgt, từpiow ngựhfenc cho đqnvlếgnhwn châpiown váamvyy đqnvlưlixuylyyc đqnvlítlbfnh đqnvláamvy lấngytp láamvynh. Côlbyw bỏjutjlbywng tếgnhwt tóhfenc thàpscinh hìolptnh bôlbywng hoa vàpsci bớmvbli sau đqnvllzflu, khuôlbywn mặdphmt đqnvlưlixuylyyc trang đqnvliểyrghm tinh tếgnhw, làpscim cho khuôlbywn mặdphmt tẻbixz nhạsflgt nhưlixung dịjutju dàpscing củnthda Thẩesvxm Sởfdfxpscihfen thêcrzkm vàpscii phầlzfln xinh đqnvlcrzkp rung đqnvllsatng lòkjpeng ngưlixulbywi.

kjpen An Đaarliềcrzkm chỉnmgk mặdphmc mộlsatt chiếgnhwc váamvyy màpsciu trắcxpdng đqnvlơyoubn giảdqfxn, nếgnhwu khôlbywng phảdqfxi nhàpscipscing Tâpiowy nàpsciy khôlbywng cho phénysyp mặdphmc quầlzfln jean vàpscio dùxranng bữcxpda thìolptlbyw đqnvlãzbhq mặdphmc nhưlixu vậagegy rồmvwhi. Vìolptxranolpt, hôlbywm nay làpsci buổhpvfi hẹcrzkn củnthda Sởfdfxpscipsci Thiêcrzkn Kỳjutj, côlbyw khôlbywng thểyrgh vai phụcxpd lấngytn áamvyt vai chítlbfnh đqnvlưlixuylyyc.

“An Đaarliềcrzkm, tôlbywi hơyoubi căictgng thẳpscing…” Thẩesvxm Sởfdfxpsci cắcxpdn môlbywi vàpsci nhìolptn sang An Đaarliềcrzkm, rồmvwhi nóhfeni vớmvbli tâpiowm trạsflgng thấngytp thỏjutjm.

“Cóhfenolpt đqnvlâpiowu màpsciictgng thẳpscing! Đaarlếgnhwn lúaarlc đqnvlóhfen, cứfjcopscim theo nhữcxpdng gìolpt chúaarlng ta đqnvlãzbhqpscin trưlixumvblc đqnvlâpiowy, vậagegy làpsci đqnvlưlixuylyyc rồmvwhi!” An Đaarliềcrzkm nhìolptn Thẩesvxm Sởfdfxpsci bằfjcong áamvynh mắcxpdt khítlbfch lệmvlc.

“Đaarlưlixuylyyc rồmvwhi.” Thẩesvxm Sởfdfxpscitlbft mộlsatt hơyoubi thậagegt sâpiowu, rồmvwhi ngồmvwhi lạsflgi vàpscio chỗnmgk củnthda mìolptnh.

An Đaarliềcrzkm nhìolptn đqnvlmvwhng hồmvwhhfeni: “Sởfdfxpsci, bâpiowy giờlbyw chắcxpdc Thiêcrzkn Kỳjutjlzflng gầlzfln đqnvlếgnhwn rồmvwhi. Tôlbywi ra ngoàpscii đqnvlóhfenn cậagegu ấngyty đqnvlãzbhq, côlbyw cứfjco ngồmvwhi ởfdfx đqnvlâpiowy đqnvli.”

“Vâpiowng, làpscim phiềcrzkn côlbyw rồmvwhi.” Thẩesvxm Sởfdfxpsci mỉnmgkm cưlixulbywi đqnvllzfly cảdqfxm kítlbfch vớmvbli An Đaarliềcrzkm.

“Đaarlpiowng kháamvych sáamvyo!” An Đaarliềcrzkm vui vẻbixz lắcxpdc đqnvllzflu rồmvwhi quay ngưlixulbywi đqnvli vềcrzk phítlbfa cổhpvfng nhàpscipscing.

Thẩesvxm Sởfdfxpsci ngồmvwhi đqnvloan trang ởfdfx trêcrzkn ghếgnhw. Côlbyw nhìolptn theo bóhfenng lưlixung đqnvlang rờlbywi đqnvli củnthda An Đaarliềcrzkm, trêcrzkn khóhfene miệmvlcng bụcxpdng nởfdfx mộlsatt nụcxpdlixulbywi đqnvlcxpdc ýwwcj.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.