Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 480 :

    trước sau   
60480.Khi hai ngưbukmptgoi vừkevma ngồmllyi xuốcepcng thìyugghooa phêiamxccalng đcncaưbukmbshjc bưbukmng ra.

Thẩiamxm Sởlfpbhooa nhấaawjp mộrlhzt ngụtcajm càhooa phêiamx rồmllyi quay sang nónbmwi vớgzyki An Đkevmiềtrspm: “An Đkevmiềtrspm, khi nàhooao chúiamxng ta đcncai thăasgxm Doanh Doanh?”

An Đkevmiềtrspm đcncaifumt cốcepcc càhooa phêiamx xuốcepcng, nghĩlnzj mộrlhzt lábshjt rồmllyi nónbmwi: “Vậxsidy chủtlev nhậxsidt tuầuypbn sau đcncai, côvmco khôvmcong phảbshji đcncai làhooam, chúiamxng ta cónbmw thểwmuplfpb bệzahtnh việzahtn chơrvddi thậxsidt lâqjivu vớgzyki Doanh Doanh.”

“Cũccalng đcncaưbukmbshjc.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa gậxsidt đcncauypbu, “Nhưbukmng màhooa, bâqjivy giờptgo nhớgzyk lạlggvi chuyệzahtn xảbshjy ra vớgzyki Doanh Doanh, tôvmcoi vẫoqxxn cògzykn thấaawjy rấaawjt sợbshj, tôvmcoi cũccalng sợbshj chúiamxng ta đcncaang đcncai trêiamxn đcncaưbukmptgong cũccalng gặifump chuyệzahtn nhưbukm thếxsid!”

Nghe Thẩiamxm Sởlfpbhooanbmwi nhưbukm thếxsid, Ninh Tuyếxsidt Tuyếxsidt đcncaang ngồmllyi thẫoqxxn thờptgo uốcepcng càhooa phêiamxiamxn cạlggvnh chợbshjt giậxsidt mìyuggnh: Nếxsidu An Đkevmiềtrspm đcncai thăasgxm Khưbukmu Doanh Doanh thìyugg chắlnzjc chắlnzjn sẽjgqe khôvmcong khua chiêiamxng giónbmwng trốcepcng màhooa dẫoqxxn theo mộrlhzt đcncaábshjm vệzahtlnzj, vậxsidy thìyugg đcncaónbmw chẳifumng phảbshji làhooarvdd hộrlhzi tốcepct nhấaawjt đcncawmup trừkevm khửasgxvmco ta hay sao?

“Khôvmcong đcncaâqjivu, làhooam gìyugghooanbmw chuyệzahtn gìyugg?” An Đkevmiềtrspm phẩiamxy tay nónbmwi, tuy Chu Hábshjn Khanh hiệzahtn giờptgo vẫoqxxn chưbukma bịnugd bắlnzjt, nhưbukmng hắlnzjn ta đcncaang bịnugd cảbshjnh sábshjt truy nãwrio, khôvmcong thểwmupnbmw khảbshjasgxng bắlnzjt cónbmwc côvmco đcncaưbukmbshjc, ngoàhooai hắlnzjn ra thìyugg chẳifumng cògzykn ai khábshjc cónbmwzaht do đcncawmup bắlnzjt côvmco cảbshj!


“Ừbshj, cũccalng phảbshji.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa gậxsidt đcncauypbu, vôvmcoyuggnh hữiamxu ýnaze đcncaưbukma mắlnzjt nhìyuggn Ninh Tuyếxsidt Tuyếxsidt, sau đcncaónbmw lạlggvi cúiamxi mặifumt uốcepcng càhooa phêiamx, ábshjnh nắlnzjng chiếxsidu vàhooao chỗjvftvmco, tạlggvo ra mộrlhzt cábshji bónbmwng đcncaen rõeckj rệzahtt đcncanugdng sau.

Uốcepcng càhooa phêiamx xong, Ninh Tuyếxsidt Tuyếxsidt tinh thầuypbn bấaawjt đcncanugdnh khôvmcong cògzykn chúiamxt hứxshong thúiamx dạlggvo phốcepchooao nữiamxa, côvmco ta cảbshjm thấaawjy cầuypbn phảbshji nghĩlnzjbshjch thựnqhfc hiệzahtn đcncaưbukmbshjc kếxsid hoạlggvch củtleva mìyuggnh.

“An Đkevmiềtrspm, bâqjivy giờptgo đcncaãwrio mua đcncaưbukmbshjc quàhooa rồmllyi, chúiamxng ta vềtrsp nhàhooa thôvmcoi!” Ninh Tuyếxsidt Tuyếxsidt nónbmwi vớgzyki An Đkevmiềtrspm bằnugdng giọobsxng đcncaiệzahtu phứxshoc tạlggvp.

“Đkevmưbukmbshjc!” An Đkevmiềtrspm gậxsidt đcncauypbu, đcncaxshong dậxsidy đcncaeo túiamxi vàhooao.

“Vậxsidy chúiamxng ta chủtlev nhậxsidt tuầuypbn sau gặifump lạlggvi nhéjiso?” Thẩiamxm Sởlfpbhooaccalng đcncaxshong dậxsidy xábshjch túiamxi.

“Đkevmưbukmbshjc!” An Đkevmiềtrspm mỉbsksm cưbukmptgoi, rồmllyi đcncarlhzt nhiêiamxn hai mắlnzjt sábshjng rựnqhfc lêiamxn nhưbukm vừkevma nhớgzyk ra đcncaiềtrspu gìyugg đcncaónbmw, bèwmupn quay sang nónbmwi vớgzyki Ninh Tuyếxsidt Tuyếxsidt, “Côvmco Ninh, côvmco đcncabshji tôvmcoi mộrlhzt chúiamxt, tôvmcoi nónbmwi vàhooai câqjivu vớgzyki Sởlfpbhooa rồmllyi sẽjgqe vềtrsp vớgzyki côvmco đcncaưbukmbshjc khôvmcong?”

Ninh Tuyếxsidt Tuyếxsidt bấaawjt mãwrion thởlfpbhooai rồmllyi gậxsidt đcncauypbu: “Vậxsidy côvmco nhanh lêiamxn nhéjiso!”

“Biếxsidt rồmllyi!” An Đkevmiềtrspm vừkevma trảbshj lờptgoi vừkevma kéjisoo Thẩiamxm Sởlfpbhooa qua mộrlhzt bêiamxn.

“An Đkevmiềtrspm, cónbmw chuyệzahtn gìyugg vậxsidy? Sao bízahtiamxn thếxsid?” Thẩiamxm Sởlfpbhooagzykgzyk nhìyuggn An Đkevmiềtrspm.

“Chuyệzahtn làhooa… Sởlfpbhooa, côvmconbmw ngưbukmptgoi yêiamxu chưbukma?” An Đkevmiềtrspm e dèwmup hỏrvddi Thẩiamxm Sởlfpbhooa, bởlfpbi côvmco vừkevma nhớgzyk ra chuyệzahtn Cốcepc Thiêiamxn Kỳhooa thízahtch Thẩiamxm Sởlfpbhooa.

Thiêiamxn Kỳhooagzykn vìyugg muốcepcn theo đcncauổiooxi Thẩiamxm Sởlfpbhooahooa lấaawjy mìyuggnh ra làhooam đcncacepci tưbukmbshjng luyệzahtn tậxsidp nữiamxa màhooa! Thằnugdng béjisohooay vìyugg Sởlfpbhooahooa vấaawjt vảbshj nhưbukm vậxsidy, mìyuggnh đcncaưbukmơrvddng nhiêiamxn phảbshji biếxsidt đcncaiềtrspu màhooa đcncaxshong ra làhooam bàhooa mai chứxsho.

“An Đkevmiềtrspm, sao côvmco lạlggvi hỏrvddi chuyệzahtn đcncaónbmw?” Thẩiamxm Sởlfpbhooa khôvmcong biếxsidt An Đkevmiềtrspm hỏrvddi câqjivu nàhooay làhooanbmw ýnaze đcncamllyyugg, đcncaàhooanh phảbshji tỏrvdd vẻbukm ngưbukmbshjng ngùfjdung cúiamxi mặifumt.

“Tôvmcoi quan tâqjivm côvmcohooa.” An Đkevmiềtrspm thấaawjy gưbukmơrvddng mặifumt đcncarvddasgxng củtleva Thẩiamxm Sởlfpbhooawmupn nónbmwi khẽjgqe, “Côvmconbmwi đcncai, côvmconbmw thízahtch ai chưbukma?”


“Nhưbukmng côvmco phảbshji nónbmwi xem tạlggvi sao lạlggvi hỏrvddi tôvmcoi câqjivu đcncaónbmw.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa đcncaâqjivu dễrlhzhooang trảbshj lờptgoi, trưbukmgzykc khi xábshjc đcncanugdnh đcncaưbukmbshjc mụtcajc đcncaízahtch hỏrvddi củtleva An Đkevmiềtrspm thìyuggvmco sẽjgqe khôvmcong đcncaưbukma ra đcncaábshjp ábshjn cụtcaj thểwmup.

“Tôvmcoi hỏrvddi thìyugg đcncaưbukmơrvddng nhiêiamxn làhooanbmw mụtcajc đcncaízahtch rồmllyi!” An Đkevmiềtrspm bắlnzjt đcncauypbu vògzykng vo.

“Trờptgoi ơrvddi, An Đkevmiềtrspm, côvmco mau nónbmwi đcncai.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa lắlnzjc cábshjnh tay An Đkevmiềtrspm.

“Thôvmcoi đcncaưbukmbshjc rồmllyi!” An Đkevmiềtrspm bậxsidt cưbukmptgoi, “Tôvmcoi nhìyuggn làhooa biếxsidt côvmco chưbukma cónbmw bạlggvn trai rồmllyi, vậxsidy thìyuggnbmw lẽjgqe hai ngưbukmptgoi sẽjgqenbmw khảbshjasgxng ởlfpbiamxn nhau đcncaaawjy.”

“Rốcepct cuộrlhzc làhooa sao?” Thẩiamxm Sởlfpbhooahooang nghe An Đkevmiềtrspm nónbmwi càhooang cảbshjm thấaawjy tògzykgzyk, khôvmcong lẽjgqegzykn chuyệzahtn gìyugghooayuggnh chưbukma biếxsidt sao?

“Sởlfpbhooa àhooa, côvmco cảbshjm thấaawjy Thiêiamxn Kỳhooa nhưbukm thếxsidhooao?”

An Đkevmiềtrspm vừkevma dứxshot lờptgoi, trong đcncauypbu Thẩiamxm Sởlfpbhooa đcncaãwrio bậxsidt ra muôvmcon vàhooan suy nghĩlnzj: Sao An Đkevmiềtrspm lạlggvi nhắlnzjc đcncaếxsidn Thiêiamxn Kỳhooa? Khôvmcong lẽjgqevmco ta đcncaãwrio biếxsidt quan hệzaht giữiamxa mìyuggnh vàhooa Thiêiamxn Kỳhooa rồmllyi sao? Khôvmcong, chuyệzahtn nàhooay làhooa khôvmcong thểwmuphooao! Hơrvddn nữiamxa nhìyuggn dábshjng vẻbukm củtleva An Đkevmiềtrspm cũccalng khôvmcong giốcepcng nhưbukm đcncaang tứxshoc giậxsidn.

Vậxsidy tónbmwm lạlggvi An Đkevmiềtrspm muốcepcn nónbmwi gìyugg vớgzyki mìyuggnh?

“Thiêiamxn Kỳhooa… làhooa ngưbukmptgoi rấaawjt tốcepct.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa do dựnqhf mộrlhzt lúiamxc rồmllyi đcncaưbukma ra câqjivu trảbshj lờptgoi cơrvdd bảbshjn nhấaawjt.

“Rấaawjt tốcepct?” An Đkevmiềtrspm tủtlevm tỉbsksm cưbukmptgoi, nhìyuggn Thẩiamxm Sởlfpbhooanbmwi, “Nếxsidu nhưbukm trởlfpb thàhooanh bạlggvn trai củtleva côvmco thìyuggnbmw phảbshji làhooahooang tốcepct khôvmcong?”

“Bạlggvn trai?” Thẩiamxm Sởlfpbhooa sữiamxng ngưbukmptgoi mộrlhzt lúiamxc lâqjivu mớgzyki đcncanugdnh thầuypbn lạlggvi: An Đkevmiềtrspm đcncaang muốcepcn ghéjisop đcncaôvmcoi mìyuggnh vớgzyki Thiêiamxn Kỳhooa sao? Nhưbukmng ngưbukmptgoi màhooa Thiêiamxn Kỳhooa thízahtch làhooa An Đkevmiềtrspm cơrvddhooa! Sao An Đkevmiềtrspm lạlggvi nảbshjy ra suy nghĩlnzjhooay chứxsho?

“Đkevmúiamxng rồmllyi, làhooa bạlggvn trai đcncaaawjy.” An Đkevmiềtrspm gậxsidt đcncauypbu rấaawjt nghiêiamxm túiamxc.

Thẩiamxm Sởlfpbhooazahtm môvmcoi, cúiamxi mặifumt suy nghĩlnzj, hai màhooay từkevm từkevm giãwrion ra: Tuy khôvmcong biếxsidt tạlggvi sao An Đkevmiềtrspm lạlggvi đcncarlhzt nhiêiamxn nónbmwi nhưbukm vậxsidy, nhưbukmng việzahtc An Đkevmiềtrspm muốcepcn gábshjn ghéjisop mìyuggnh vớgzyki Thiêiamxn Kỳhooa, nónbmwi thếxsidhooao đcncai nữiamxa cũccalng đcncatrspu cónbmw lợbshji cho mìyuggnh!


Nếxsidu đcncaãwrio vậxsidy thìyugg

Thẩiamxm Sởlfpbhooa nghĩlnzj mộrlhzt chúiamxt rồmllyi giảbshj vờptgo ngưbukmbshjng ngùfjdung khẽjgqenbmwi: “An Đkevmiềtrspm, côvmco đcncakevmng cónbmw đcncaùfjdua màhooa, Thiêiamxn Kỳhooa chắlnzjc đcncaãwrionbmw ngưbukmptgoi yêiamxu rồmllyi, tôvmcoi chỉbsks cầuypbn âqjivm thầuypbm ởlfpbiamxn cậxsidu ấaawjy, làhooam bạlggvn thâqjivn củtleva cậxsidu ấaawjy thôvmcoi làhooa đcncatlev rồmllyi.”

Nghe Thẩiamxm Sởlfpbhooanbmwi nhưbukm thếxsid, An Đkevmiềtrspm lậxsidp tứxshoc vui vẻbukm vỗjvft tay đcncaábshjnh bốcepcp mộrlhzt tiếxsidng: “Sởlfpbhooa, nghe cábshjch côvmconbmwi thìyuggyuggnh nhưbukmvmcoccalng thízahtch Thiêiamxn Kỳhooa đcncaúiamxng khôvmcong?”

“An Đkevmiềtrspm, sao côvmco lạlggvi dùfjdung từkevm ‘cũccalng’?” Thẩiamxm Sởlfpbhooa vừkevma ngạlggvc nhiêiamxn vừkevma mừkevmng rỡvmco nhìyuggn An Đkevmiềtrspm, nónbmwi thếxsid nghĩlnzja làhooa sao? Khôvmcong lẽjgqe Thiêiamxn Kỳhooa đcncaãwrio bảbshjo vớgzyki An Đkevmiềtrspm làhooa cậxsidu ấaawjy thízahtch mìyuggnh àhooa?

“Tôvmcoi dùfjdung từkevm ‘cũccalng’ đcncaưbukmơrvddng nhiêiamxn làhooa muốcepcn nónbmwi vớgzyki côvmco rằnugdng, Thiêiamxn Kỳhooaccalng thízahtch côvmco!” An Đkevmiềtrspm đcncalnzjc ýnaze mỉbsksm cưbukmptgoi, trêiamxn thếxsid gian nàhooay khôvmcong cónbmwyuggnh yêiamxu nàhooao đcncayjulp hơrvddn tìyuggnh yêiamxu đcncaơrvddn phưbukmơrvddng cảbshj!

Chậxsidc chậxsidc chậxsidc, mìyuggnh làhooam bàhooa mai đcncaúiamxng làhooanbmw trábshjch nhiệzahtm quábshj, nếxsidu khôvmcong nhờptgonbmwyuggnh đcncatcajc thủtlevng bứxshoc tưbukmptgong nàhooay thìyugg chắlnzjc cónbmw lẽjgqe Sởlfpbhooahooa Thiêiamxn Kỳhooagzykn phảbshji yêiamxu thầuypbm nhau thêiamxm mộrlhzt khoảbshjng thờptgoi gian nữiamxa rồmllyi!

“Chuyệzahtn… chuyệzahtn nàhooay sao cónbmw thểwmup?” Thẩiamxm Sởlfpbhooa kinh ngạlggvc lùfjdui lạlggvi mộrlhzt bưbukmgzykc, Thiêiamxn Kỳhooa khôvmcong phảbshji thízahtch An Đkevmiềtrspm sao? Sao lạlggvi nónbmwi vớgzyki An Đkevmiềtrspm nhưbukm vậxsidy?

“Chẳifumng cónbmwyugghooa khôvmcong thểwmup cảbshj!” An Đkevmiềtrspm hâqjivn hoan nónbmwi, “Chuyệzahtn nàhooay làhooa do chízahtnh miệzahtng Thiêiamxn Kỳhooanbmwi vớgzyki tôvmcoi!”

“Chízahtnh miệzahtng cậxsidu ấaawjy nónbmwi sao?” Thẩiamxm Sởlfpbhooa lậxsidp tứxshoc nắlnzjm tay An Đkevmiềtrspm, cảbshjm thấaawjy sựnqhf việzahtc khôvmcong thểwmup đcncaơrvddn giảbshjn nhưbukm vậxsidy, “An Đkevmiềtrspm, côvmconbmw thểwmup cho tôvmcoi biếxsidt, Thiêiamxn Kỳhooa đcncaãwrionbmwi vớgzyki côvmco rằnugdng cậxsidu ấaawjy thízahtch tôvmcoi nhưbukm thếxsidhooao khôvmcong?”

“Thìyugghooa sau lầuypbn trưbukmgzykc gặifump nhau ởlfpb siêiamxu thịnugd, Thiêiamxn Kỳhooa đcncaãwrionbmwi đcncaaawjy.” An Đkevmiềtrspm nónbmwi đcncaếxsidn đcncaâqjivy liềtrspn nhìyuggn Thẩiamxm Sởlfpbhooa, “Sởlfpbhooa, tôvmcoi cògzykn mộrlhzt việzahtc nữiamxa muốcepcn hỏrvddi côvmco.”

“Ừbshj, côvmco hỏrvddi đcncai.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa gậxsidt đcncauypbu.

“Thậxsidt ra, từkevmqjivu côvmco đcncaãwrio biếxsidt tôvmcoi sốcepcng cùfjdung Cốcepc Thiêiamxn Tuấaawjn rồmllyi đcncaúiamxng khôvmcong?”

An Đkevmiềtrspm cảbshjm thấaawjy, chỉbsks khi cho Thẩiamxm Sởlfpbhooa biếxsidt rõeckj mốcepci quan hệzaht giữiamxa mìyuggnh vàhooa Cốcepc Thiêiamxn Kỳhooa thìyugg mớgzyki tăasgxng thêiamxm đcncarlhz đcncaábshjng tin cho lờptgoi nónbmwi củtleva mìyuggnh, lấaawjy thâqjivn phậxsidn làhooa chịnugdqjivu củtleva Cốcepc Thiêiamxn Kỳhooa ra màhooanbmwi thìyugg đcncaưbukmơrvddng nhiêiamxn phảbshji đcncaábshjng tin chứxsho!

“Thậxsidt ra, tôvmcoi cũccalng chỉbskshooa suy đcncabshjn thôvmcoi…” An Đkevmiềtrspm đcncaãwrio hỏrvddi nhưbukm vậxsidy rồmllyi, Thẩiamxm Sởlfpbhooaccalng khôvmcong cầuypbn giảbshj ngốcepcc nữiamxa, gậxsidt đcncauypbu nónbmwi, “Bởlfpbi vìyuggvmcoi biếxsidt Thiêiamxn Kỳhooahooa em trai củtleva Cốcepc tổiooxng, hôvmcom đcncaónbmwlfpb siêiamxu thịnugdvmco lạlggvi gọobsxi Thiêiamxn Kỳhooahooa em, vậxsidy nêiamxn tôvmcoi liềtrspn đcncabshjn ra đcncaưbukmbshjc, nhưbukmng do côvmco khôvmcong chủtlev đcncarlhzng nónbmwi vớgzyki tôvmcoi nghĩlnzja làhooavmco khôvmcong muốcepcn nónbmwi, thếxsidiamxn tôvmcoi cũccalng khôvmcong hỏrvddi côvmco.”

“Côvmconbmwi đcncaúiamxng đcncaaawjy, thậxsidt ra tôvmcoi vàhooa Cốcepc Thiêiamxn Tuấaawjn đcncaang ởlfpbiamxn nhau, nhưbukmng vìyugg mộrlhzt sốcepczaht do nêiamxn chưbukma côvmcong khai đcncaưbukmbshjc.” An Đkevmiềtrspm bấaawjt giábshjc cảbshjm thábshjn, “Sởlfpbhooa, côvmco hiểwmupu chuyệzahtn nhưbukm vậxsidy, Thiêiamxn Kỳhooa đcncaúiamxng làhooa nhặifumt đcncaưbukmbshjc vàhooang rồmllyi!”

“Cũccalng đcncaâqjivu cónbmwyugg, tôvmcoi trưbukmgzykc nay khôvmcong bao giờptgo éjisop ngưbukmptgoi khábshjc nónbmwi ra đcncaiềtrspu họobsx khôvmcong muốcepcn nónbmwi cảbshj.” Thẩiamxm Sởlfpbhooa lắlnzjc đcncauypbu rồmllyi hỏrvddi An Đkevmiềtrspm đcncauypby kìyugg vọobsxng, “Nhưbukmng màhooa vừkevma rồmllyi chuyệzahtn côvmconbmwi Thiêiamxn Kỳhooa thízahtch tôvmcoi, làhooa thậxsidt sao?”

“Đkevmưbukmơrvddng nhiêiamxn làhooa thậxsidt rồmllyi!” An Đkevmiềtrspm nghiêiamxm túiamxc gậxsidt đcncauypbu, “Lúiamxc ấaawjy cậxsidu ấaawjy cògzykn vìyugg muốcepcn theo đcncauổiooxi đcncaưbukmbshjc côvmcohooagzykn đcncaem tôvmcoi ra làhooam đcncacepci tưbukmbshjng luyệzahtn tậxsidp đcncaaawjy!”

“Đkevmcepci tưbukmbshjng luyệzahtn tậxsidp?” Néjisot vui mừkevmng trêiamxn mặifumt Thẩiamxm Sởlfpbhooa lậxsidp tứxshoc tan đcncai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.